Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5-6

5. Bọn có tiền mấy người thật sự tình thú.

Vương Nhất Bác trầm mặc buông phó đạo diễn ra, thật sự không còn lời nào để nói, chỉ có thể vỗ vỗ đất cát trên người ông: "Bác hai, chào bác, cháu là Vương Nhất Bác ạ."

Đại tướng quân bụng chứa năm người gượng dậy, vung tay hướng Vương trợ lý úp lòng bàn tay lại, vỗ bả vai cậu liên thanh nói ba lần: "Tốt! Tốt! Tốt!"

Vương Nhất Bác: "Bác, đi, mình đi bệnh viện!" Đầu óc chắc bị đá hỏng rồi. Kết quả người vừa bị tẩn cười cười xua tay: "Bác là phó đạo diễn phụ trách võ thuật, bác không việc gì! Nhưng mà cháu..." Ông nhìn người trẻ tuổi thân hình đơn bạc này từ trên xuống dưới đánh giá một hồi "Ra tay là biết, rất chi là thạo nghề! Không tồi, không tồi!"

"Có cháu ở cạnh Tiểu Tán là bác yên tâm rồi."

"Tự bác biết trong giới không ít chuyện bát nháo, thằng cháu trai này của bác có cái tật xấu, đấy là đẹp quá! Cả nhà này đều lo lắng đề phòng, chỉ sợ ... Tốt! Tốt! Tốt! Giờ có cháu thì an tâm rồi. Cả bác ruột cũng không tha, những người khác làm gì có cửa, đúng không?"

Vương Nhất Bác mặt ngơ mày ngáo, chỉ có thể gật đầu theo.

Bác hai đỡ eo khập khiễng rời đi, âm thanh từ cuối hành lang còn truyền lại: "Tốt! Tốt! Tốt!"

Mãi về sau, lúc Vương Nhất Bác đến nhà Tiêu Chiến gặp trưởng bối, bác hai cũng có ở đó, bác phấn chấn cao hứng giới thiệu Lão Vương với bố Tiêu Chiến: "Tiểu gia hỏa đẹp trai này được lắm, đánh đau lắm, đau vãi lều!"

Tiêu ba ba:....

Vương Nhất Bác: ...

Căn phòng này của Tiêu Chiến cũng chỉ có một cái giường, đêm đó Vương Nhất Bác xây dựng tâm lý nửa ngày, rồi cũng cùng tiểu minh tinh nhà mình nằm chung giường. Kết quả tửu quỷ cả đêm ngủ rất không ngoan, nửa đêm trong mơ khóc nức nở. Vương Nhất Bác rất vất vả mới ngủ được lập tức tỉnh táo, nghe thấy Tiêu Chiến khụt khịt nói mớ: "Đừng đánh... Đừng đánh, bác anh..."

Lão Vương vạn bất đắc dĩ vỗ vỗ lưng anh, mắt mở không ra cũng cố an ủi: "Không đánh, không đánh, anh là bác em, mau ngủ đi."

Hôm sau Vương Nhất Bác dậy hơi trễ, Tiêu Chiến đã rửa mặt xong rồi, tinh thần phấn chấn cầm một lọ kem em bé bôi mặt, đứng trước giường nói với Vương Nhất Bác: "Lão Vương, em không biết chứ, hôm qua kì lắm, anh thế mà lại nằm mơ thấy em đang ẩu đả với bác anh!"

Người đang rúc trong chăn chỉ thò ra một cái đầu hỗn độn, không kìm chế được lắp bắp hỏi: "Thế.. nếu, nếu như mộng đẹp quả nhiên thành hiện thực thì sao?"

Người đang xoa mặt trong nháy mắt cứng đờ: "Không phải chứ, chẳng lẽ không phải nằm mơ?!!"

Hôm qua tổng đạo diễn không đến, hôm nay lại tạt qua hiện trường đọc kịch bản ngó một cái, xong liền trốn. Vị này nổi tiếng có mắt vì danh lợi trong giới, có điều năng lực chuyên môn cũng thực sự đỉnh cấp, các bên đầu tư đều nguyện ý dùng hắn. Tiêu Chiến rất muốn gặp mặt hắn, tuy anh là cháu trai của phó đạo diễn, nhưng mà đoàn phim này có tới tám phó đạo diễn... Ngô đạo quả nhiên chỉ để vào mắt tiểu sinh đương hồng Chân Hỏa Hỏa, cứ một câu "Tiểu Hỏa à" hai câu "Tiểu Hỏa ơi" nói mãi không thôi, tất cả diễn viên còn lại đều bị cho ra rìa, không ai dám nói chuyện. Nhưng Chân Hỏa Hỏa thật sự không nhịn được: "Đạo diễn!"

"Ơi? Tiểu Hỏa sao thế? Nói đi nói đi."

Chân Fire: "Ngài có thể đừng có kêu tôi như vậy được không, tôi nghe kêu cứ như bị lửa đốt mông ấy!"

Trợ lý của hắn từ xa vọt tới trước mặt đạo diễn đang sửng sốt, khoa trương cười: "Ha ha ha ha ha, đây là fire của chúng ta nói giỡn với ngài đó mà, hắn nói chuyện cười đặc biệt phiêu ha ha ha ha."

Thấy bên này náo loạn, Vương Nhất Bác cũng tiến tới vặn bình nước đưa ra trước mặt Tiêu Chiến, kết quả đạo diễn liếc mắt một cái thấy cậu, trong nháy mắt cả người đều lao tới: "Cậu cậu cậu cậu cậu ngài ngài làm thế nào..."

Chẳng ai biết hắn đang hướng về đâu nói chuyện gì, Tiêu Chiến cảm thấy chắc chả liên quan gì đến mình, liền nghiêng người uống chè đậu xanh đường phèn trong cốc giữ nhiệt. Vương Nhất Bác ngay lập tức dùng ánh mắt ra sức biểu đạt "Ông dám nói ra thân phận của tôi, mọi người ở đây đều phải chết".

Có thể đạo diễn cũng không dám nhận xằng, hoặc cũng có thể bị ánh mắt lạnh băng của Vương Nhất Bác dọa sợ, hắn lại ngơ ngẩn ngồi xuống, biểu tình mất não.

Từ sau đó, trạng thái đạo diễn rõ ràng không ổn, trông thất thần một cách nghiêm trọng, thật sự bắt đầu gọi Chân fire là "Tiểu lửa đốt", trợ lý gắt gao giơ tay chặn bả vai nghệ sĩ nhà mình mà cười vuốt đuôi, đừng nói ông ta gọi cậu là tiểu lửa đốt, gọi cậu là tiểu vương bát (nghĩa là đồ ngu) cậu cũng phải cười đáp ứng!

Đạo diễn đi ra ngoài liền lau mồ hôi, nhìn lại vài lần xác định tuyệt đối không nhìn nhầm, chỉ không biết đây là tình huống gì, người có tiền bao dưỡng tiểu minh tinh đều chơi kiểu kè kè bên cạnh chăm sóc như vầy sao? Hắn lắc lắc đầu: "Thực sự tình thú, thực sự tình thú mà."

Người phụ trách bên tổ biên kịch sáp lại: "Đạo diễn, lần trước anh nói muốn sửa kịch bản cắt một ít suất diễn của nam hai sang cho nam bốn, bọn em đã phác thảo sơ sơ, anh xem...."

Đạo diễn bạo nộ: "Xóa cái gì mà xóa! Suất diễn của nam hai mấy người cũng dám xóa! Mấy người có biết..." Hắn nhớ tới ánh mắt lạnh băng kia, đang nói dở thì sửa thành "có biết tôn trọng tinh thần nguyên tác không hả? Có đạo đức nghề biên kịch không?"

"Chính là... anh.. nam tư đó..."

"Tư cái gì mà tư, cho tử luôn đi."

(Tư với tử là từ đồng âm trong tiếng Trung - đều là si)

Đêm đó, nam bốn Âu Dương Tước Chi trước giờ luôn đi đường tinh anh đột nhiên xông tới nói chuyện với Tiêu Chiến. Hắn đang định động tay thì trong nháy mắt Vương trợ lý thò tay ra cản lại, hắn nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Bố cậu là ai?"

Tiêu Chiến trợn mắt: "Mố?"

Nam bốn biểu tình dữ dằn: "Cậu có biết bố tôi là ai không?!"

Tiêu Chiến: "Bố cậu là ai sao cậu hỏi tôi?" Anh nói xong bèn dùng biểu cảm "Em xem thằng này chập rồi" mách Vương Nhất Bác: "Tiểu nòng nọc tìm ba ba kìa."

Lão Vương nheo mắt nhìn chằm chằm nam bốn, không nói chuyện.

Nam bốn nóng nảy: "Bố tôi là Tôn Cương!" Hắn nói xong đắc ý hếch cằm, rất là kiêu ngạo.

Tiêu Chiến chẳng lẽ còn không phục? Tiêu Chiến dùng ngữ khí kiêu ngạo gấp một trăm lần, chém đinh chặt sắt nói: "Bố tôi là Tiêu Mỗ Quốc!"

Cũng vì anh mang cái tên này ra niệm một cách vô cùng cuồng quyến, ngay lập tức đã có thể dùng một cái tên mà nam bốn chưa từng nghe qua, trấn trụ được hắn.

Đêm đó nam bốn hỏi thăm khắp chốn, xem người trong nghề có từng nghe qua đại danh "Tiêu Mỗ Quốc" hay chưa, hỏi tới hỏi lui, biết trong nghề không có nhân vật nào tên như vậy, nhưng mà lại nói, có một vị tướng quân đội có tên như thế.

Trợ lý nam bốn: "Có nhẽ đâu thế, vị tướng quân này cũng phải chín chục rồi!"

Nam bốn lẩm bẩm: "Thì, già cũng có con được chứ sao!"

Tiêu Chiến vừa ngâm chân vừa gọi điện cho bố: "Bố, bố đang làm gì thế?" Tiêu lão đồng chí lớn tiếng nói: "Có chuyện gì mau nói, không có gì thì cúp máy, tao còn đang bận chụp ảnh cho vợ tao!"

Mẹ Tiêu đang phất khăn lụa múa may trong gió.

Tiêu Chiến chưa kịp nói rõ đã bị cúp điện thoại, anh bất đắc dĩ nhìn màn hình di động đã tắt, có một đôi ông bô bà bô quá sức ân ái là vậy đó, Tiêu Chiến lúc nhỏ suốt một thời gian dài có một biệt danh, gọi là "đồ thừa"...

Ủa, Tiêu Chiến chân không nhấc lên được, duỗi cổ nhìn trước ngó sau, lão Vương đi đâu rồi nhỉ?

Vương Nhất Bác đứng cạnh cửa sổ hành lang nghe điện thoại, đầu bên kia trợ lý đặc biệt của cậu hết sức hưng phấn nói: "Lão đại, tôi tra được Tôn Cương rồi, người này thực sự có trăm ngàn sơ hở, thịt hắn không?"

Vương Nhất Bác nhíu mày: "Tôi là bảo anh điều tra, sao lại bạo lực như vậy?" Trợ lý đặc biệt của cậu, bằng cấp cao, khôn khéo có thừa, chính là y hệt một con gà chọi dùng keo xịt tóc, một ngày 24 tiếng đồng hồ lúc nào cũng sôi sục ý chí chiến đấu.

"Lão đại, tôi thực tình trông ngóng có một ngày cậu gọi điện thoại cho tôi và nói, trời lạnh rồi, làm thằng kia thằng kia thằng kia phá sản đi! Quá cảm động rồi, hề hề hề...."

Lão Vương cạn lời, đây là cái tật xấu gì vậy!

6. "Bố anh vẫn khỏe chứ?"

Minh tinh đại trinh thám Tiêu Chiến xem xong tin nhắn: "Chân Hỏa Hỏa, cậu vì sao lại mang họ Chân thế?"

Chân Hỏa Hỏa thận trọng trả lời: "Có thể vì ba tôi cũng họ Chân chăng?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bjyx