Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1-2


1. Chân tướng chỉ có một.

Tiêu Chiến sau khi xuất đạo từ một chương trình tuyển tú, bị công ty bỏ đó không dùng.

Ngày qua ngày, anh đảm đương các vai nam hai nam ba thậm chí kém nhất là nam năm si tình ở kính thưa các thể loại đoàn phim. Tiêu Chiến mỗi ngày cõng trên chiếc lưng xinh đẹp hai vai rộng lớn, bôn tẩu giữa các đoàn làm phim, công ty căn bản không chỉ định trợ lý thường xuyên cho anh, có lần một fan lão làng của anh đăng kí làm thêm sau giờ hành chính, đánh xe bán tải đến đón được anh còn vừa lái xe vừa khóc: "Không ngờ anh còn thảm hơn cả em."

Tiêu Chiến tay chân luống cuống an ủi cô: "Không đến nỗi, làm gì đến nỗi."
Anh thật sự cảm thấy cuộc sống thế này cũng khá tốt, có công việc, có thu nhập, mà vì công ty không chú ý đâm ra cũng không can thiệp vào chuyện của anh, có thời gian rảnh anh liền đăng kí học diễn xuất, hoặc tự mình viết bài hát, ở các đoàn làm phim hay chương trình khác bị người ta coi thường cũng không để vào lòng.

Cuộc sống bên lề ngành giải trí cũng tương đối ổn.

Tình huống khó lường, một hôm nọ, người đại diện rất lâu không liên hệ của anh đột nhiên cấp cho anh một vị trợ lý: "Về sau Tiểu Vương sẽ đi theo cậu." Hắn nói xong thở dài, hết sức thận trọng vỗ vỗ vai Tiêu Chiến: "Đối xử với cậu ấy tốt tốt vào."

Tiêu Chiến ánh mắt mờ mịt nhìn nam sinh thanh lãnh đứng trước mặt mình, tiểu tử này dáng người thon dài khí độ bất phàm ngũ quan tinh xảo ánh mắt lãnh đạm, tay đút túi quần nhìn anh chằm chằm. Tiêu Chiến túm lấy người đại diện: "Phàn ca, ý anh là ai làm trợ lý cho ai cơ?"

Phàn ca cáu tiết: "Cậu quên cậu là nghệ sĩ rồi à! Cậu ấy là trợ lý của cậu! Bất quá, đừng có nổi giận với cậu ấy, đối xử với người ta tốt tốt một tí!"

Tiêu Chiến lãnh tân trợ lý ra khỏi công ty, ai không biết còn tưởng mới lãnh một vị bạn giai. Đầu óc anh thật sự có chút mịt mờ, nhịn không được quay đầu nhìn lén soái ca đang sóng vai bên cạnh không nói một lời, kết quả không ngờ vừa vặn đụng trúng ánh mắt cậu. Ánh mắt này thật sự khá chuyên chú, Tiêu Chiến lắp bắp nói: "Cậu nhìn tôi làm cái gì?"

Tiểu Vương hết sức bình tĩnh nói: "Thân là trợ lý thì thời khắc nào cũng phải chú ý động thái của nghệ sĩ. Tôi sẽ bảo vệ anh."

Đang nói dở thì ra đến cổng công ty giải trí Thiên Tuyển, là công ty giải trí hàng đầu Trung Quốc, bên ngoài tòa nhà, fan các nhà cùng đội paparazzi trường kỳ túc trực, thường xuyên cứ nhìn thấy nghệ sĩ là gào thét chói tai và nháy đèn flash ào ào.

Vừa nói xong câu "Tôi sẽ bảo vệ anh", Tiểu Vương liền khoa trương giang hai tay bước lên che trước mặt Tiêu Chiến, chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc bị fan và phóng viên vây kín, kết quả... đội quân fan hâm mộ vẫn án binh bất động, còn paparazzi thì nhàm chán nhìn trời... Động tác khoa trương của Tiểu Vương chỉ đón được một trận gió to. Quả thực cậu không làm gì nhìn còn đỡ, động tác lớn như vậy lại chẳng có ai để ý... Tiêu Chiến xấu hổ đứng phía sau thở dài, nhẹ nhàng ấn xuống cánh tay cứng còng của vị trợ lý mới toe: "Xem ra Phàn ca chưa nói rõ tình huống của tôi cho cậu biết nhỉ, tôi chính là... tình huống không cần được bảo vệ."

Vừa lúc một fan lão làng của Tiêu Chiến đến nơi, cô cầm trong tay một túi quà to tướng, rất quen thuộc đưa cho thần tượng nhà mình: "Tiểu Tán à, dạo trước chị xuất ngoại không đến thăm em được, đây là mua từ nước ngoài về cho em đấy, biết rồi, không đắt đâu yên tâm." Cô nói xong, không nhịn được mà nhìn tới nhìn lui Vương ủy khuất vì xuất sư không thuận lợi mà khí chất càng thêm cự người ngoài ngàn dặm: "Ơ? Chiến à, đây là hậu bối của em à?"

"Tôi là tr..." Vương Nhất Bác lập tức muốn khẳng định vị trí vô cùng quan trọng của mình, kết quả vừa nói được một nửa đã bị Tiêu Chiến duỗi tay bịt kín miệng, Tiêu Chiến cười cười đẩy cậu đi: "Không phải không phải, bọn em đi trước đây..."

Vương Nhất Bác bất ngờ không kịp đề phòng môi dán vào lòng bàn tay mềm mại ấm áp của Tiêu Chiến, ngây ngẩn cả người, bị tiểu minh tinh nhanh tay lẹ mắt đẩy khỏi hiện
trường, Tiêu Chiến sau khi buông cậu ra còn cảm khái: "Nguy hiểm quá, tôi lại còn không biết xấu hổ mà dám có trợ lý a..."

Nếu anh có thể biết được mạch não quỷ dị của các fan nhà mình, nhất định đã bắc loa ở dưới tòa Thiên Tuyển la làng đây là trợ lý của tôi! Fan lão làng một chữ không đổi, đem đoạn hội thoại này phát lên Weibo, dở là ở chỗ cô đã dùng đến ba vạn sáu ngàn từ để mô tả vẻ soái khí của nam sinh thần bí trên, trực tiếp dẫn tới hậu quả là trong phần bình luận sinh ra một suy đoán đáng sợ - "Tôi là tr... cái gì chứ? Tiểu Tán vì sao lại khẩn trương không cho nói còn che miệng người ta?"

"Việc này quá đơn giản, chân tướng chỉ có một, "Tôi là ... chồng anh ấy."

2. Bệnh ngôi sao?

Tiêu Chiến phát hiện, thời gian gần đây, đội fan tiếp ứng sân bay của mình tăng đột biến. Trên thực tế, anh xuất thân tuyển tú ở vị trí top 3, rất có fan cơ sở, đáng tiếc xuất đạo một năm rồi lại một năm, đoàn đội chỉ phát hành một album rồi mai danh ẩn tích, bởi vì một mùa tuyển tú nữa lại đến... Tóm lại công ty không tận tâm kinh doanh, tân sinh tiểu sinh một mùa lại một mùa, đoàn đội Tiêu Chiến liền vô thanh vô tức hạ nhiệt, các thành viên tản mác khắp giới giải trí, nào là đi catwalk, đi hát, viết ca khúc, tham gia các chương trình ẩm thực, lại có một người bạn thân hồng lên nhờ theo đuổi một thân hình hoàn hảo, sau đó mở một phòng tập thể hình... thu nhập cũng khá. Tiêu Chiến trời sinh diễn xuất đã tốt, sau này lại nghiêm túc tìm thầy học diễn, ngoại hình cũng rất đẹp, cho nên các vai nam hai nam ba của các đoàn làm phim đều rất thích dùng anh, giới thiệu đóng vai phụ khắp nơi, Tiêu lão sư thu nhập cũng ổn định, thường sẽ nhìn thấy anh xuất hiện trên các loại web drama, cho nên fan cũ fan mới đều không ít, còn followers thì rất nhiều, trên mạng thì tiếp ứng theo kiểu vote sao trên meituan, douban, ngoài mạng thì thỉnh thoảng đến tham ban. Có điều, gần đây là làm sao vậy? Tiêu Chiến ngơ ngác nhìn súng dài súng ngắn chĩa vào mặt mình, nhóm người này tại sao lại sôi nổi hiện hồn đuổi ra tận thế giới thực thế này?

Hơn nữa Tiêu Chiến phát hiện trợ lý mới nhậm chức nhà mình rất không thích bị chụp ảnh, mặt mày nhăn nhó bộ dáng ủy khuất. Cho đến giờ khối lượng công việc của vị trợ lý này không có gì nhiều, đang định đeo balo cho anh thì bị Tiêu Chiến khư khư ôm lấy balo của chính mình không rời tay: "Tôi tự đeo, để tôi tự đeo", định kéo vali cho nghệ sĩ nhà mình thì phát hiện Tiêu Chiến cả vali cũng không có nốt.

"Anh không cần mang quần áo để tắm rửa sao?"

Tiêu Chiến đắc ý triển lãm cho cậu xem đám quần áo mặc tầng tầng lớp lớp trên người: "Đồ to tôi đều mặc hết lên người rồi, tiện không!"

Vương trợ lý: "..." Thật là chưa từng gặp nghệ sĩ nào khiến người ta bớt lo đến mức này.

Công việc trước mắt của cậu là giúp Tiêu Chiến lấy nước (Tiêu Chiến miễn cưỡng nhận), mua các loại bánh ngọt và snack nhỏ để đút cho anh (Tiêu Chiến miệng nói không cần nhưng cứ đưa cho là ăn sạch sẽ, còn mang giấy gói gấp máy bay chơi). Hôm nay lần đầu tiên, fan đưa cho Tiêu Chiến một con sư tử bằng bông, Tiêu Chiến ôm lấy nhìn tới nhìn lui, kết quả đi một hồi tuột dây giày, thấy hai tay anh đều bận, Vương Nhất Bác thản nhiên ngồi xổm xuống buộc dây giày cho anh. Tiêu Chiến cúi đầu nhìn cậu và thì thầm trong tiếng màn chập đóng sầm sập: "Sẽ không truyền ra ngoài là tôi mắc bệnh ngôi sao chứ, lại còn bắt cậu buộc dây giày cho?"

Vương Nhất Bác đứng lên sửa sang dây đeo balo cho anh một chút, bình tĩnh nói: "Không có đâu, chẳng phải bảo anh rất là chìm à?" Chìm đến mức chắc chắn chẳng ai thèm thảo luận về bọn họ đâu.

Kết quả, Tiêu Chiến sau 3 năm mới lên hotsearch, tuy xếp hạng không phải quá cao, nhưng mà lượt chuyển phát cũng quá một vạn. Trên ảnh là Tiêu Chiến ngoan ngoãn ôm sư tử nhỏ cúi đầu, một tiểu soái ca cực ngầu nửa quỳ buộc dây giày cho anh. Tiểu ca ca đeo khẩu trang nên không thấy rõ mặt, có điều cả hai góc nghiêng đều cực kì kinh diễm. Bầu không khí trong ảnh chụp còn có chút quái dị, không gian xung quanh hai người như tự động biến thành mosaic, tách biệt khỏi thế giới hai người.

Tiêu Chiến nhìn hotsearch mà chẳng vui tẹo nào: "Toi rồi toi rồi, bọn họ sẽ bảo tôi mắc bệnh ngôi sao cho mà xem! Thanh danh một đời hủy trong một sớm!" Nhưng vừa bấm vào phần bình luận anh đột ngột tắt tiếng.

Vương Nhất Bác đứng sau anh xem phần bình luận, khách quan trần thuật: "Các cô ấy không nói anh mắc bệnh ngôi sao, các cô bảo chiều chuộng chưa kìa, thật là xứng đôi, nhìn là biết một đôi rồi."

Tiêu Chiến: "Người anh em, cậu đừng đọc nữa!!!!!"

Vương Nhất bác: "Đừng lo, không ai mắng anh đâu."

Tiêu Chiến: "Thà mắng tôi bệnh ngôi sao còn hơn!!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bjyx