Giới thiệu
"Sống yên bình" dường như chỉ đơn giản đối với những người bình thường thôi. Nó không dành cho những ai "trót sinh ra phận mình trái ngang". Một sự bất công được chôn sâu trong cái cái xã hội được gọi là bình đẳng. Phải sống tiếp những ngày sau này như thế nào đây khi biết bản thân mình không nằm trong số nhiều những người bình thường kia? Sống với con người thật của mình bất chấp tất cả hay cứ đeo mặt nạ để được tồn tại?
Về đâu lúc ngày đã hết, ánh đèn đường hắt hiu buồn
Mình tôi dưới hè phố vắng, nỗi buồn nặng trĩu không tên
Trót sinh ra phận mình trái ngang, yêu thương khác thường
Sống giữa đời mệt nhoài, âm thầm chịu bao đắng cay
Bình minh không đến bao giờ? Đời tôi rồi sẽ đi về đâu
Khi quanh tôi thế gian là tiếng chê bai cười đùa xa lánh
Tình yêu tôi vẫn đi tìm rồi tình gục chết giữa ngàn khơi
Thế gian ơi, để tôi sống yên bình.
Vòng xoay của số phận cho họ cơ hội gặp nhau, bên nhau nhưng định mệnh lại bắt họ phải lựa chọn giữa tình yêu và gia đình. Đâu là lựa chọn đúng? Đâu là lựa chọn sai? Thời gian sẽ cho trả lời hết tất cả. Ai thương ai, ai quên ai rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro