Chương 1: sự khởi đầu
Mưa rơi lâm râm trên những tòa nhà cũ kĩ, tiếng sấm dội vào bầu trời tối sẫm như một lời cảnh báo. Trong không gian lạnh lẽo ấy, Linh và Minh, hai học sinh xuất sắc của trường, đã thức dậy sau một đêm dài bị giam giữ trong một không gian kỳ lạ. Bọn họ cùng một nhóm người khác bị bắt cóc, đưa đến một địa điểm không xác định, nơi những cánh cửa được mở ra không phải để dẫn họ đến tự do, mà là những thử thách chết chóc mà họ phải vượt qua.
"Mày có thấy cái gì lạ không, Minh?" Linh thì thầm, mắt chăm chú quan sát không gian xung quanh. Cô là một cô gái thông minh, mưu lược, nhưng lần này, những gì cô phải đối mặt không giống như những bài kiểm tra trên lớp.
"Đừng để bị rối trí, Linh," Minh đáp lại, giọng anh trầm tĩnh nhưng cũng đầy sự quyết tâm. Anh không chỉ là bạn thân của Linh mà còn là một đối tác đầy tinh quái trong mọi tình huống. Cả hai đã vượt qua nhiều thử thách trong học tập và cuộc sống, nhưng lần này, họ phải đối mặt với sự sống chết.
Họ nghe thấy một âm thanh phát ra từ phía xa. Những tiếng cọt kẹt, tiếng kim loại va vào nhau vang lên đều đặn. Một giọng nói lạnh lùng vang lên trong không gian tối tăm: "Hãy bước vào phòng thử thách, nếu không muốn chết."
Khi bước qua cánh cửa sắt nặng nề, không gian bên trong thay đổi đột ngột. Ánh sáng le lói của một chiếc bóng đèn treo lơ lửng khiến không khí trở nên u ám, lạnh lẽo như một hầm ngục. Những bức tường bê tông xám xịt như muốn nuốt chửng mọi ánh sáng, chỉ còn lại sự tĩnh lặng dày đặc. Trước mặt Linh và Minh là một căn phòng lớn, trống rỗng, nhưng ngay ở trung tâm phòng là một ổ điện khổng lồ. Một chiếc bóng đèn tỏa ánh sáng mờ ảo, như ánh sáng cuối cùng trong bóng tối tuyệt vọng.
Linh nhìn vào ổ điện với ánh mắt tinh tường. "Chắc chắn đó là điểm quan trọng," cô thì thầm, gần như tự nói với bản thân. "Ổ điện này có thể sẽ thu hút con quái vật."
Cả nhóm lặng lẽ tiến lại gần chiếc ổ điện. Vẫn không có dấu hiệu gì của sự xuất hiện của con trùm cuối, nhưng sự im lặng kéo dài như một lời khiêu chiến.
Rồi, một tiếng động vang lên từ phía bên trái. Tiếng cọt kẹt của những bước chân nặng nề, rồi là những âm thanh ghê rợn – như những móng vuốt cào xé nền đá, cùng với hơi thở phì phò, khủng khiếp. Một bóng đen khổng lồ từ từ xuất hiện trong bóng tối, càng lúc càng gần. Đó là một con quái vật cao lớn, thân hình gồ ghề với đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa, bộ vảy cứng như thép phản chiếu ánh sáng yếu ớt từ bóng đèn.
Con quái vật gầm lên, khiến không gian như nổ tung. Nó tiến lại gần nhóm Linh, đôi mắt như đang tìm kiếm mục tiêu. "Nó đang tiến đến!" Minh quát lên, "Nhanh lên, Linh!"
Linh không chút do dự. Cô lao về phía ổ điện, kéo một sợi dây nối vào và bật công tắc. Một luồng điện mạnh mẽ lập tức phát ra từ ổ điện, tia sáng sáng rực lên trong bóng tối. Con quái vật, dường như bị thu hút bởi ánh sáng đó, quay đầu và lao về phía ổ điện.
Linh nhìn thấy cơ hội. "Minh, bây giờ!" cô hô.
Minh, nắm chặt thanh kiếm sắc bén trong tay, không hề do dự. Anh lao về phía sau con quái vật, áp sát và không ngần ngại đâm một nhát mạnh vào lưng con quái vật. Lưỡi kiếm xuyên qua lớp vảy cứng, máu đen bắn ra như suối. Con quái vật rú lên trong cơn đau đớn, nhưng rồi nó ngã quỵ xuống, chết thảm. Trước khi nó biến mất trong làn khói đen, chiếc chìa khóa lấp lánh xuất hiện giữa đống xác chết của nó.
"Chìa khóa... Chúng ta đã có được nó," Linh thở hổn hển, nhưng ánh mắt cô sáng lên, như thể mọi thứ chỉ mới bắt đầu.
Phòng tiếp theo mà nhóm Linh bước vào không giống bất kỳ căn phòng nào họ từng thấy. Không có ánh sáng, chỉ có sự u tối bao trùm. Trên sàn nhà là những vết máu khô và những dấu vết như bị xé rách. Những bức tường loang lổ vết nhăn, tạo thành những bóng hình quái dị. Lạ thay, giữa căn phòng là một chiếc cửa gỗ khổng lồ, chiếm hầu hết không gian. Xung quanh cửa, những chiếc gai mọc lên như những mũi tên nhọn hoắt, từng chiếc gai sắc bén cắm chặt xuống sàn gạch như những bẫy chết người.
"Đây là cửa gỗ chúng ta cần dụ con quái vật vào," Linh nói, giọng cô thấp, nhưng đầy quyết tâm. "Để nó bị nhốt lại."
Minh nhìn xung quanh và nhận ra, cửa gỗ có vẻ như được thiết kế để giam giữ một con quái vật to lớn. Nó có một kích thước khổng lồ, các cạnh được chạm khắc tinh xảo nhưng cũng vô cùng chắc chắn. Nhưng bên cạnh đó, những chiếc gai mọc xung quanh cửa lại như một cái bẫy chết chóc. "Chúng ta phải làm sao để dụ con quái vật vào cửa này?" Minh hỏi.
Linh không trả lời ngay mà bắt đầu bước về phía cửa gỗ, với đôi mắt không rời khỏi khu vực xung quanh. Cô quan sát và nghĩ ra một kế hoạch. "Chúng ta sẽ dùng nó như một cái bẫy," cô nói, "Mình sẽ dụ nó vào đó."
Linh bước ra khỏi chỗ nấp, bắt đầu tạo ra những âm thanh nhẹ nhàng, cố ý thu hút sự chú ý của con quái vật. Ngay lập tức, âm thanh lạ thu hút sự chú ý của một sinh vật khổng lồ đang ẩn mình trong bóng tối. Con quái vật lao về phía Linh, đôi mắt đỏ rực đầy thù hận, hàm răng sắc nhọn và những chiếc móng vuốt dài như những chiếc kiếm.
Linh chạy nhanh, vừa lướt qua những chiếc gai nhọn, vừa tính toán từng bước đi sao cho con quái vật không kịp bắt kịp. Cô dẫn nó về phía cửa gỗ.
"Nhanh lên!" Minh hét lên, rồi vội vã dùng sức mạnh để đẩy cánh cửa gỗ lại. Lúc này, con quái vật đã gần đến. Nó lao vào với tốc độ kinh hoàng, nhưng khi vừa tới gần cánh cửa, Minh đã kịp thời đóng sập cánh cửa lại.
Tiếng động mạnh vang lên khi con quái vật bị nhốt trong đó. Những chiếc gai sắc bén vươn ra từ cánh cửa, đâm vào thân thể nó. Con quái vật gầm lên trong đau đớn, nhưng không thể thoát ra được. Những cái gai xuyên qua thân thể nó, và sau một thời gian ngắn, nó ngã quỵ, không còn sức lực.
Linh và Minh nhìn nhau, thở phào nhẹ nhõm. Chiếc chìa khóa thứ hai đã xuất hiện trong không gian tĩnh lặng, như một minh chứng cho chiến thắng của họ.
"Chúng ta đang tiến gần hơn rồi," Minh nói, nắm chặt chiếc chìa khóa trong tay.
Nhưng cả hai đều biết, hành trình của họ mới chỉ bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro