Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1B

" Tiện Tiện, ta là ai? Ta là gì của ngươi? " Thời Ảnh thích bóng hình nhỏ bé như thế này...và hắn có thể để bản thân bộc lộ mọi xúc cảm của mình, riêng chỉ có y, hắn mới có thể trải nghiệm loại niềm vui mà cái gọi là lòng hướng về vạn vật không thể mang lại.

" Tiện Tiện, gọi ta là Thời Ảnh, chỉ có ngươi mới có thể gọi tên ta " Thời Ảnh làm sao có thể hiểu được tâm trạng của tiểu thỏ con ngày nào cũng đầy sợ hãi, hắn bối rối, thậm chí có một chút ủy khuất, hắn chỉ là quá hy vọng tên nhóc này xem hắn như của riêng y, như thể là duy nhất.

" Đế Quân...người...có người..." Ngụy Vô Tiện không dám tưởng tượng, nếu như người cách đó không quá một trăm bước nhìn thấy mình như thế này, ngày mai e là toàn bộ thiên giới đều sẽ loan truyền...

Càng lúc càng đến gần, một trong số họ thậm chí còn nhìn Ngụy Vô Tiện một lúc, ngay khi tiểu thỏ tiên cho rằng bản thân sẽ trở thành trò cười của toàn bộ Thiên Cung, đối phương đã chuyển ánh mắt sang nơi khác.

Khoảnh khắc tiếp theo, nam nhân từ phía sau đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt, một ngón tay nâng cằm y: " đồ nhát gan này, còn dám trốn sao? ". Ngụy Vô Tiện ngây ngốc một hồi, Đế Quân toàn thân khoác huyền y, dáng vẻ chưa bao giờ thấy qua, nhưng nếu đây là đế quân, vậy người mặc bạch y kia là ai?

" Đế...Đế Quân? " Ngụy Vô Tiện vô cùng sợ hãi nhìn về phía sau, lại giật mình quay lại. Kết quả nam nhân vừa trông thấy như vậy, liền mỉm cười nói: " Tiểu thỏ con của ta thật dễ thương, nhưng cái miệng nhỏ này lại không nói được "

Thời Ảnh hắc y ngay lập tức chắn trước mặt Ngụy Vô Tiện, đang treo mình trên cành phượng hoàng một cách miễn cưỡng, chặn ánh mắt khẩn cầu của y về phía nam nhân bạch y đang trầm mặc.

" Hắn là ta, ta là hắn, vì sao chỉ nhìn hắn mà không nhìn ta? ". Ngụy Vô Tiện hồi lâu không nói gì, khó khăn lắm mới thu hết dũng khí, lại bị ánh mắt hung hãn dọa người của Thời Ảnh hắc y làm cho gục ngã

" Đừng có dọa nạt y, sợ rồi kìa, cũng đừng nghĩ tới chuyện đó nữa. " Hắc y Thời Ảnh nghe vậy, phun ra một câu bất bình: " Ta phân ly ra không phải là do hắn à? Bây giờ lại giả thánh nhân quân tử, nếu ngươi đã không muốn thì đi mau đi. " Đang nói, chiếc quạt giấy Ngọc Cốt lặng lẽ xuất hiện trong lòng bàn tay, " người người đều nói, chiếc ô tường vi của bổn quân đẹp tựa mỹ nhân băng cơ Ngọc Cốt, nhưng ta không cảm thấy thế, mỹ nhân tất nhiên phải giống như Tiện Tiện của ta. Không biết Tiện Tiện có thể vẽ một bức tranh cho chiếc ô của ta? "

Ngụy Vô Tiện ngẩn người, y sao có thể vẽ chứ, y chỉ là một con thỏ lông mịn nằm ổ thôi mà. " Không nói gì, vậy bổn quân sẽ xem như Tiện Tiện đồng ý. " Nói rồi, hắn thản nhiên tung cán ô lên không trung, mặt ô ngay lập tức bung ra, tiểu thỏ con ngây ngốc nhìn chiếc ô lơ lửng trước mặt...

" Một lúc nữa ô của ta nhất định sẽ đều là mùi hương của y ". Nam nhân hắc y tiến lên một bước, mũi chân nhẹ điểm bay lên không trung, khi hắn giơ tay trong hư không đã biến ra một đoản đao, liền không chút do dự trực tiếp chém vào lòng bàn tay trái, ngay lập tức từng giọt máu đỏ thẫm rơi xuống mặt ô. Đột nhiên, những cành leo trên chiếc ô dường như có sinh mệnh, hút máu chảy ra từ lòng bàn tay của Thời Ảnh, và đầu nguồn của hương thơm tỏa ra từ phía trên có thể thấy là nơi ẩn náu tốt nhất, thu hút những cây mây và dây leo sinh trưởng, vươn lên...

Ngày càng có nhiều dây leo quấn lên nhau, các ngọn của dây leo nhanh chóng trổ bông với màu đỏ thẫm. Sau một thời gian, những nụ hoa nhỏ nhắn lần lượt nở rộ, nhị hoa đượm mùi thơm nồng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro