Chap 10: Trừng phạt
-Ngươi bảo cô ta không thể thị tẩm tối nay á? Vì sao?
Izumin cau mày, bất mãn hỏi. Giọng hắn âm vang pha lẫn tức giận khiến cô tì nữ đang quỳ rạp dưới đất rùng mình. Hắn ngồi trong lều, tay đang cầm văn kiện hiệp ước để bàn chuyện liên minh với Assyria vào ngày mai. Cô tì nữ khẽ run, thưa:
-Bẩm....bẩm hoàng tử! Thần không dám nói. Chỉ.....thần sợ mấy chuyện này làm bẩn tai đấng quân vương.
-Cứ nói đi. Ta cho phép, không ai trách tội ngươi cả.-Izumin ra lệnh.
-Dạ!!! Chuyện là......vì tiểu thư hôm nay đến nguyệt kì. Là chuyện xảy ra hàng tháng của phụ nữ nên không tiện cho việc thị tẩm. Xin hoàng tử hãy đợi ít nhất 3 đến 5 ngày ạ.-Cô tì nữ nói.
-Đến nguyệt kì?
-Dạ vâng ạ! Xin hoàng tử kiên nhẫn đợi tiểu thư mấy hôm ạ.
-..................-
Izumin im lặng. Hắn có từng nghe qua về mấy chuyện này. Đây là chuyện phản ứng sinh lý của cơ thể người phụ nữ mỗi tháng một lần. Hắn đưa tay nhay trán, khẽ nhăn mặt. Hắn tính tối nay doạ cho con nhỏ vũ nữ ấy một trận để chừa thói háo sắc nhưng coi bộ con nhỏ đó đã may mắn thoát được. Nhớ lại chuyện hồi chiều, trong lòng hắn bỗng đâm ra bực bội. Nếu nhỏ đó không thị tẩm được thì kêu nó đến hầu rượu rồi kiếm lỗi bắt phạt nó, chứ để yên vụ này, hắn ức không nhịn được. Ý tưởng loé qua đầu, Izumin lập tức ra lệnh cho nữ tì.
-Mặc kệ! Ngươi cứ đưa cô ta qua đây cho ta.
-Hoàng tử! Chuyện......chuyện đó.....không thể. Tiểu thư đang........-Cô tì nữ tái mặt ra sức ngăn cản, không ngờ rằng hoàng tử lại si mê cô gái đó đến mức như vậy.
-Ta bảo ngươi đưa cô ta đến đây cho ta.-Hắn gằn giọng.
-.....Dạ....Thần tuân lệnh!!
Cô tì nữ cúi đầu nhận lệnh rồi lui ra ngoài. Zaya đang ngồi trong lều riêng của mình, hưởng thụ nhấm nháp chùm nho tươi căng mọng. Cô tì nữ bước vô lều, quỳ gối nói.
-Thưa tiểu thư! Xin người hãy chuẩn bị! Hoàng tử vừa triệu người sang phục vụ người đêm nay.
Zaya nghe cô tì nữ nói mà cắn luôn phải lưỡi. Zaya hóc luôn miếng nho, ho khù khụ, bụm miệng đau điếng. Nàng trợn tròn mắt nhìn cô tì nữ, hi vọng cô ta bị lãng tai nên nghe nhầm lời tên đó. Như hiểu được ý Zaya, cô tì nữ khẽ lắc đầu, khẳng định rằng mình không truyền nhầm lệnh. Zaya mặt tối sầm, đổ mồ hôi hột, bắt đầu sợ hãi cực độ.
-Lạy chúa trên cao!! Sao bọn vua chúa ngày xưa ăn mặn dữ thần. Mình đang "đèn đỏ" mà hắn cũng không tha cho mình. Trời ơi! Giờ làm sao giờ,chả lẽ đi thị tẩm cho hắn. Không được! Sai, quá sai rồi! Hắn yêu Carol mà, chắc hắn tính trêu mình thôi!!! Chắc sẽ không có gì xảy ra đâu.-Zaya tim đập mạnh, cố gắng suy nghĩ.
-...................-
-...........-
-Lỡ....lỡ đâu hắn cần giải quyết nhu cầu sinh lý thật thì sao? Bọn vua chúa ngày xưa phong lưu là chuyện quá bình thường. Huống hồ tên này lại là trai tráng khoẻ mạnh, nên......-Zaya chìm vào khoảng lặng.
-Hắn....hắn tính làm "chuyện đó" thật ư? Không phải chứ!!! Trời ơi! Thần linh ơi, xin rũ lòng thương chỉ dẫn cho con!!! Giờ trốn không được, chạy không xong. Nữ hoàng ơi!!!! Mau cứu em!!!! Em sắp bị người ta hại đời đến nơi rồi!!!! Em muốn về Ai Cập!!!-Zaya khóc không ra nước mắt.
Thấy Zaya mặt mày tái mét, cô tì nữ cũng cảm thấy hơi tội tội. Nhưng nếu không làm theo lệnh, để hoàng tử nổi giận thì người chịu thiệt sẽ là họ. Mấy cô thị nữ bắt đầu chuẩn bị cho Zaya.
Zaya lúc này đang tâm trạng hoảng loạn, hồn vía lên mây nên không quan tâm họ làm gì mình. Mấy cô tì nữ chải lại tóc, trang điểm và đeo trang sức cho Zaya. Họ bôi dầu thơm lên người Zaya. Làn da trắng nõn, mềm mại của nàng khiến mấy tì nữ đỏ mặt, có chút hơi ghen tị. Cô thị nữ đưa một bộ váy ngủ đến trước mặt Zaya, thưa:
-Tiểu thư! Xin người hãy đứng dậy để thần mặc y phục ạ.
Lúc này Zaya mới hoàn hồn. Nhìn mình trong chiếc gương đồng mà giật mình, từ lúc nào mà bản thân lại sửa soạn xong cả rồi. Zaya nhìn bộ váy mà cô tì nữ đưa, cầm lên xem, nàng rớt luôn hai con mắt và cái cằm xuống đất.
-Cái quỷ gì thế này! Ngươi cho ta mặc cái này bộ muốn ta trúng gió chết hả. Đổi, đổi ngay cho ta!!
Bộ y phục mà cô tì nữ đưa cho Zaya được dệt mỏng đến mức có thể nhìn xuyên qua lớp vải. Gấu váy xẻ dài đến hông. Phần ngực chỉ được thắt lại bằng một sợi dây da nhỏ mỏng manh. Zaya trước đây mặc đồ Ai Cập đã hở cả rãnh ngực và lưng ra rồi. Giờ y phục ngủ của Hittite còn bá đạo hơn.
-Trời đất quỷ thần ơi! Ngươi kêu ta mặc cái này thôi thà ngươi kêu ta cởi phắt ra, khoả thân đi đến lều tên đó thị tẩm luôn cho xong.-Zaya mắt ngấn lệ tuôn thành hai dòng sông, nghĩ.
-Thưa tiểu thư! Đây là bộ tử tế nhất mà thần có thể dâng cho người. Xin người hãy mau chóng mặc vào. Hoàng tử đang chờ người.
Nghe cô thị nữ nói, Zaya bất giác ớn lạnh. Bộ này đã hở không còn gì để hở, ngươi bảo đây là bộ tử tế nhất thì mấy bộ khác sẽ như thế nào chứ. Cuối cùng, Zaya đành bất lực mặc bộ váy vào và theo sau cô thị nữ qua lều của Izumin. Mỗi bước chân tiến đến gần, Zaya có cảm tưởng như tim nàng muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
-Giờ chỉ còn biết cầu mong vào tình yêu của hắn dành cho Carol. Ý tên đó chỉ muốn trêu mình thôi chứ không có thị tẩm thật.
-Đã đến nơi rồi ạ!
Tiếng cô thị nữ vang lên khiến Zaya giật mình. Trong lúc miên man suy nghĩ tìm cách đối phó thì không biết từ lúc nào nàng đã đứng trước lều của Izumin.
-Vậy nô tì xin phép cáo lui. Chúc tiểu thư cùng hoàng tử có một đêm vui vẻ.
-Vui vẻ? Chỗ nào trên mặt ta khiến ngươi nghĩ ta đang vui hả? Đừng có ở đó mà chúc bậy chúc bạ.-Zaya sầm mặt nghĩ.
Cô tì nữ rời đi, bỏ lại Zaya đứng một mình trước cửa lều Izumin. Zaya đứng đơ người, đấu tranh nội tâm nên trốn hay nên ở lại.
-Giờ đang là cơ hội, hay mình trốn luôn cho rồi..... Nhưng thế thì sẽ hỏng vụ phá liên minh của Hittite và Assyria, nữ hoàng và quân Ai Cập sẽ gặp nguy hiểm.
Trong lúc Zaya đang bối rối thì một giọng nói từ bên trong lều vọng ra.
-Nếu đã đến rồi thì sao còn đứng đó. Ngươi mau vào đây.
Nghe giọng nói của Izumin, Zaya chính thức biết mình xong thật rồi, có muốn chạy cũng không có cửa. Zaya hít một hơi sâu rồi khẽ vén bạt lều lên.
-Kệ đi! Ra sao thì ra! Giờ mình không được cãi hắn. Liều thôi. Mình phải diễn sao cho đạt cái vai vũ nữ này. Cười lên nào!!-Zaya tự nhủ với chính mình rồi đi vào trong lều.
-Thần thiếp xin phép vào, thưa hoàng tử.-Zaya nói.
Izumin đang ngồi nhấm nháp ly rượu, thấy Zaya đi vào thì mém làm đổ cả ly rượu trong tay. Hắn tròn mắt nhìn cô gái trước mặt như không tin vào mắt mình. Hắn biết con nhỏ vũ nữ háo sắc này rất có nhan sắc nhưng không ngờ lại đẹp đến mức này. Người con gái trước mắt hắn, khuôn mặt chỉ trang điểm nhẹ nhưng lại làm nổi bật sắc đẹp của nàng hơn bao giờ hết. Thân hình trắng nõn mềm mại, thon thả, uyển chuyển lấp ló dưới lớp vải mỏng manh. Mùi thơm da thịt của thiếu nữ mới lớn làm người hắn tê rần. Ánh mắt xanh như đại dương chạm mắt hắn, rồi khẽ cụp xuống, gò má nàng khẽ ửng hồng. Hắn cảm thấy cổ họng mình khan đi trước hành động ấy của người con gái nhỏ nhắn, nuốt nước bọt, cố gắng định thần lại.
Zaya bước vào lều thì thấy Izumin đang ngồi uống rượu. Hắn để ngực trần, chỉ mặc hờ tấm áo choàng để lộ cơ bắp và tạng người chắc nịch. Vẻ ma mị của khuôn mặt cùng đôi mắt màu nâu sáng quyến rũ tạo nên sức hút mê hồn khiến Zaya cảm thấy tim mình như hẫng một nhịp. Vô tình chạm ánh mắt của vị hoàng tử, Zaya vội cúi đầu có chút e ngại.
-Không được! Không được để hắn quyến rũ. Kiên cường lên!! Cố lên tôi ơi!-Zaya gào thét trong lòng.
-Ngươi lại đây ngồi cho ta.-Izumin trầm giọng ra lệnh.
Zaya ngoan ngoãn đi lại, ngồi kế bên hắn. Hương thơm quyến rũ từ người nàng như đốt cháy tâm trí của vị hoàng tử. Hắn nhìn nàng. Ánh mắt từ từ rơi dần xuống bờ môi căng mọng, cái cổ nhỏ, bờ vai gầy cùng với xương quai xanh, trông nàng thật mong manh. Rồi dần dần di chuyển đến bầu ngực nhỏ đang được che lấp qua lớp áo mỏng. Hắn nhăn mày, cảm thấy đầu óc như tê dại. Cái thân thể nhỏ bé, đôi mắt hút hồn, tất cả những nét quyến rũ của nàng đều khiến hắn có cảm giác muốn ôm trọn vào lòng. Cảm thấy Izumin cứ nhìn chăm chăm vào mình, Zaya cảm thấy vừa lo sợ vừa xấu hổ, liền lên tiếng phá tan bầu không khí đang căng thẳng cực độ:
-Hoàng tử! Để thần thiếp rót rượu cho người.
Nghe tiếng Zaya, Izumin có chút giật mình. Hắn như vừa lấy lại được tâm trí của mình, không nói gì, đưa tay cầm ly rượu về phía Zaya. Zaya cầm bình rượu lên đổ đầy ly.
-Hoàng tử! Thần thiếp rất lấy làm vui khi người triệu thần thiếp đến phục vụ người. Nhưng thần thiếp sợ thân thể đang trong ngày nguyệt kì sẽ làm mất hứng người.-Zaya cất cao giọng, có phần nhõng nhẽo nói.
-Đừng có tưởng bở. Ta kêu ngươi đến đây chỉ để hầu rượu mà thôi. Loại con gái như ngươi nghĩ mình là ai chứ.
Lúc này, Izumin đã định thần lại. Hắn nheo mày nhìn cô gái trước mặt. Hắn không thể bị sắc đẹp của con nhỏ vũ nữ thấp hèn, lẳng lơ này quyến rũ. Dù có thế nào thì trong lòng hắn của có một mình Carol. Hắn sẽ không dễ dàng đánh mất bản thân, hắn sẽ chỉ dành trái tim mình cho Carol. Tâm trí hắn khẳng định, tự nhủ trấn an bản thân.
-Thần thiếp xin lỗi! Thần thiếp vô ý quá!-Zaya nhỏ giọng nói.
-Biết thế là tốt. Việc của ngươi cần làm là ngồi đó rót rượu cho ta.
-Thần thiếp tuân lệnh ạ!
Lúc này, Zaya trong lòng mừng như mở hội. Hắn chỉ muốn nàng rót rượu chứ không làm gì hết. Rồi cứ thế, Zaya thì ngồi ngoan ngoãn rót rượu, Izumin im lặng uống cạn từng ly.Izumin vẫn cứ nhìn chăm chăm vào Zaya, hắn bất chợt lên tiếng:
-Ta quên chưa hỏi tên ngươi là gì?-Hắn hỏi.
-Thần thiếp là.....Zaya.
Zaya tính phịa đại một cái tên để lừa Izumin. Vừa quay sang tính trả lời thì bắt gặp đôi đồng tử màu nâu sáng của vị hoàng tử đang xoáy thẳng vào mình. Zaya cảm thấy như mình bị đe doạ, hơi giật mình mà lỡ lời khai luôn ra tên thật. Izumin nghiêng đầu, uống cạn ly rượu.
-Tên lạ nhỉ? Ta chưa nghe bao giờ.-Hắn nói.
Sau câu hỏi, mọi thứ trở về như trước, không khí chìm trong im lặng, chỉ nghe tiếng rượu chảy róc rách vào ly. Izumin cứ uống hết ly này đến ly khác. Vừa uống rượu, hắn vừa nhìn ngắm cô gái nhỏ. Vẻ đẹp kì lạ của nàng nhập nhoà dưới ánh nến vàng mờ ảo tạo nên nét cuốn hút kì lạ. Trong lòng hắn chợt dấy lên thứ cảm xúc gì đó rất lạ, rất khó tả khiến hắn quên đi mục đích ban đầu mà hắn triệu nàng đến đây.
Càng uống, đầu óc hắn càng lâng lâng, tâm trí dần mờ đi, không còn tỉnh táo. Mặt hắn đỏ ửng, hơi thở nặng nề nồng hơi men. Zaya thấy Izumin có vẻ đã say, nhận thấy đây là cơ hội để chuồn êm, nhẹ nhàng nhón người rời đi. Zaya chưa kịp đứng dậy đã bị một lực mạnh kéo ngã về phía sau. Đến khi nàng hoàn hồn thì nhận ra bản thân đã nằm gọn trong lòng của vị hoàng tử. Hắn ta mắt đỏ ngầu nhìn nàng, gằn giọng tức giận.
-Tính đi đâu? Ta chưa cho đi mà dám tự ý bỏ đi à?
-Thần....thần thiếp tính đi lấy thêm bình rượu cho người thôi ạ.-Zaya cảm thấy có chút sợ hãi, cố gắng bình tĩnh trả lời.
-.........Không cần! Ngươi phải ở cạnh ta.
-Thần thiếp hiểu rồi ạ.
Zaya muốn khóc cũng không được, muốn cười khổ cũng chẳng xong. Giờ nàng bị Izumin ôm cứng, hắn cứ vùi mặt vào tóc và cổ nàng. Hơi thở nóng rực khiến Zaya có chút rùng mình. Nàng tính nghĩ xem có cách nào tách khỏi đứa trẻ to xác này không thì bất ngờ chạm phải ánh mắt mị hoặc của hắn khiến tim nàng đập mạnh.
-Bình tĩnh! Không được để hắn mê hoặc.-Zaya hơi đỏ mặt, theo phản xạ đưa tay lên mũi kiểm tra mình có chảy máu cam hay không.
Izumin cứ chăm chăm nhìn thẳng vào đôi mắt xanh như đại dương của Zaya. Hương thơm mê dại từ người nàng như thứ chất độc cuốn lấy tâm trí hắn. Hắn cúi xuống cắn một cái vào vai nàng. Bàn tay to lớn khẽ luồn vào trong lớp lụa mỏng manh, tóm gọn bầu ngực nhỏ, khẽ nắn bóp. Hắn di chuyển đầu lưỡi nóng rực dần đến chiếc cổ thanh mảnh của nàng, khẽ lưu lại 1 dấu vết rồi tiếp tục tiến đến vành tai của nàng liếm nhẹ. Zaya bị hành động của Izumin doạ sợ đơ cả người, cố gỡ bàn tay to lớn ấy ra khỏi ngực mình nhưng lại càng bị hắn ghì chặt vào lòng.
-Hoàng tử! Xin....xin người buông thiếp ra. Hôm nay thân thể thần thiếp không ổn, chúng ta có thể để hôm khác.-Zaya giọng run run cầu xin.
-Im lặng! Đừng để ta bực mình đem ngươi đi chém.-Izumin gằn giọng.
Mệnh lệnh của hắn mang phần đe doạ khiến Zaya ý thức được vị trí của mình. Nàng hiện giờ đang đóng vai một vũ nữ, cái thân phận nhỏ bé của nàng, hắn có thể mang ra chém bất cứ lúc nào nếu nàng khiến hắn bực mình. Zaya cắn chặt môi, cố kìm chế, ép bản thân ngồi im chịu đựng những cảm giác lạ lùng đang dần xâm chiếm thân thể nàng.
Izumin nắm lấy vai Zaya, vật nàng nằm xuống tấm nệm êm ái. Đôi mắt hắn xoáy sâu vào đôi mắt đang van lơn của nàng, nhìn người con gái nằm dưới hắn mặt đỏ ửng e ngại, lý trí hắn như nổ tung. Hắn đổ sụp thân hình to lớn của mình lên thân thể nhỏ bé của nàng, thô bạo phủ môi mình lên đôi môi căng mọng của nàng, ngấu nghiến một nụ hôn sâu. Lưỡi hắn luồn vào quấn lấy lưỡi nàng, khám phá từng ngóc ngách trong cái miệng nhỏ, hung hãn cướp đoạt đi từng hơi thở của nàng.
Zaya cảm thấy mình như tan chảy, nụ hôn nóng hổi mang chút vị cay, xen lẫn vị ngọt ngào thơm nồng mùi rượu cứ quấn lấy ý thức nàng. Những cảm giác quá mới lạ cứ vồ vập nuốt chửng lấy nàng khiến nàng chẳng biết nên làm thế nào, chỉ biết nằm yên đón nhận từng động tác thô bạo của người đàn ông. Zaya không dám chống lại, khẽ ngọ nguậy khó chịu nhưng rồi cũng bị nụ hôn của hắn khuất phục, nàng vòng tay qua cổ vị hoàng tử mà đắm chìm vào nụ hôn cháy bỏng của chàng.
Izumin đưa tay lên giật phăng đi lớp vải trên người Zaya, lớp áo mỏng manh dĩ nhiên chẳng là gì so với sức lực của hắn. Lớp áo nhanh chóng bị gỡ bỏ, thân hình nàng giờ đã phơi bày trước con mắt hắn. Làn da trắng ngần, nhũ hoa hồng hào nhô lên, từng đường nét mềm mại trên thân thể nàng khiến hắn rơi vào mê muội. Hai thân thể cọ xát, lưu luyến hơi ấm và sự nhạy cảm của làn da khiến hai con người khẽ run lên. Hắn rời khỏi môi nàng, cúi xuống vùi mặt vào chiếc cổ nhỏ, đôi môi thô bạo đặt một nụ hôn. Hắn cắn vào xương quai xanh và hõm vai nàng, để lại vết tích trên làn da trắng nõn. Hơi thở nóng như lửa đốt của hắn cứ từ từ rơi dần về phía dưới, chu du cơ thể mềm mại của người thiếu nữ.
Izumin đưa tay khẽ xoa bóp một bên ngực của Zaya, đồng thời cúi đầu cắn nhẹ vào bên còn lại, tham lam liếm mút. Tới nước này, Zaya thật sự biết mình đã trở nên bất lực hoàn toàn, không thể suy nghĩ được điều gì nữa. Đầu óc nàng trống rỗng, cơ thể vô thức cuốn theo từng đợt sóng dục vọng. Lí trí nàng kêu gào hãy tránh xa người đàn ông trước mắt nhưng cơ thể nhạy cảm của nàng lại van nài nàng ôm chặt lấy hắn. Zaya như con mèo nhỏ, cả người mềm oặt, cố gắng lấy lại hô hấp sau nụ hôn, ngoan ngoãn nằm im đón nhận sự kích thích của vị hoàng tử, nàng khẽ rên rỉ. Tiếng rên của nàng như mật ngọt rót vào tai, Izumin cảm thấy thân thể của mình nóng bừng lên, động tác của hắn trở nên ngày càng gấp gáp. Hắn tiếp tục hôn xuống bụng nàng, tham lam hít lấy hương thơm da thịt của thiếu nữ mới lớn. Bàn tay hư hỏng chu du trên khắp người nàng, kéo nàng ngày càng dán chặt vào thân hình chắc nịch của hắn.
Izumin chồm lên, quay lại đặt lên môi người con gái một nụ hôn sâu nhưng nhẹ nhàng, quyến luyến, hắn đưa tay khẽ vuốt ve đùi nàng. Zaya nằm dưới khẽ rên rỉ, người nàng run rẩy, nàng để mặc cho vị hoàng tử xâm chiếm từng tấc da tấc thịt trên người mình. Izumin luồn tay ra phía sau xoa nắn cặp mông tròn trịa của Zaya. Hắn thở dốc, kéo hông nàng dán chặt vào hông hắn, để phần dục vọng nóng bỏng cọ xát vào nơi mềm mại của nàng. Cảm nhận thấy có thứ gì to cứng, nóng rực dán chặt vào nơi giữa hai chân mình, Zaya như sực tỉnh khỏi cơn mê. Nàng sợ hãi, dùng hết chút sức lực nhỏ nhoi mà vùng vẫy, đánh mạnh vào ngực hắn, nàng cắn vào môi hắn, dứt ra khỏi nụ hôn, hét lớn.
-Hoàng tử Izumin!!! Xin người dừng lại!!!
Tiếng la lớn của Zaya khiến Izumin như thức tỉnh khỏi cơn mê loạn. Hắn giật mình nhìn người con gái đang nằm dưới thân hắn. Đôi mắt xanh tuyệt đẹp của nàng ngân ngấn vài giọt lệ, khuôn mặt đỏ ửng vì kích thích, thân thể trắng ngọc ngà không một mảnh vải che thân đang bị kẹp chặt dưới tấm thân to lớn của hắn. Izumin lấy lại lý trí của mình, hắn nhấc sức nặng của hắn khỏi người nàng. Đầu óc hắn giờ cực kì hoang mang, hắn vừa làm ra loại chuyện gì thế này. Hắn kéo tấm chăn che lại cho cô gái, đưa tay với tấm áo choàng của mình. Izumin nhoài người xuống khỏi nệm, giọng lạnh lùng ra lệnh.
-Hãy thổi nến rồi ngủ đi!
Hắn buông lời rồi bước ra ngoài, bỏ lại Zaya ngồi bần thần, ngạc nhiên nhìn theo bóng lưng cao lớn của vị vương tử. Khi Izumin đi khỏi được một lúc, Zaya mới hoàn toàn định thần. Nhớ lại những chuyện hồi nãy nàng cùng hắn lỡ rơi vào một khoảnh khắc mà đắm chìm vào mê loạn, bỏ mặc lí trí mà cuốn chặt lấy nhau. Zaya đỏ mặt, cảm thấy xấu hổ cực độ, lần đầu tiên trong đời nàng cảm thấy mất mặt đến vậy.
Nàng chui đầu vào chăn, tâm trí lại bắt đầu nhớ lại từng hơi thở dốc nặng nề, nụ hôn nồng đậm vị rượu say, đôi mắt mơ màng, thân hình cường tráng kẹp chặt lấy nàng không chừa bất cứ khoảng cách nào giữa 2 thân thể. Nàng vẫn nhớ rõ sự di chuyển của đôi bàn tay ấm áp, nhẹ nhàng vuốt ve, khám phá khắp cơ thể mềm mại. Mặt Zaya ngày càng đỏ hơn, không khác gì quả cà chua, tâm trí rối bời, càng muốn loại bỏ những hình ảnh ấy trong đầu, nàng lại càng bị nó ám ảnh nhiều hơn. Nàng vùi mặt vào nệm, cố nhắm mắt để chìm vào giấc ngủ, mong có thể chạy trốn khỏi điều này.
Còn Izumin, ngay từ lúc đặt chân ra ngoài lều, hắn lập tức chạy thẳng về phía hồ nước, lao ùm xuống hồ. Hắn ngụp lặn trong làn nước lạnh của tiết trời đêm, hắn cảm nhận được sự buốt giá của nước qua làn da nhưng cơ thể hắn vẫn nóng rực như một ngọn lửa. Tay hắn nắm chặt thành nắm đấm,nghiến răng ken két. Hắn giận bản thân mình, giận cái chuyện ngu ngốc mà hắn vừa gây ra.
-Chết tiệt! Chuyện quái gì đang xảy ra với mình thế này? Mình với con vũ nữ đó..... Không! Mình điên thật rồi. Người con gái mình yêu chỉ có Carol, nàng là nữ thần trong lòng mình. Ngoài Carol ra, mình sẽ không rung động vì bất cứ người nào khác.
Izumin tự nhủ, trấn an bản thân. Đầu óc hắn giờ mông lung, ngập tràn hình ảnh đầy mê hoặc của con nhỏ vũ nữ mà hắn khinh thường. Hắn cảm thấy trong lòng nhộn nhạo, có gì đó rất khó chịu trong lồng ngực hắn. Hắn cứ ngâm mình ở hồ nước cho đến khi bản thân bình tâm trở lại. Izumin khẽ ngước đầu ngắm đầu trời lấp đầy rực rỡ bởi những vì tinh tú, rồi khẽ cau mày khi nhớ đến ánh mắt xanh thẳm ấy cũng sáng như một ngôi sao trời. Hắn bất giác nhìn bàn tay mình, hắn vẫn chưa quên cái cảm giác được chạm vào làn da mịn màng ấy, dù trong cơn say nhưng hắn vẫn nhớ rất rõ từng đường nét trên cơ thể nàng. Hắn đập mạnh tay xuống khiến nước văng tung toé. Hàng lông mày cau chặt lại, bất mãn, tức giận. Hắn đúng là điên thật rồi.
Một lúc sau, khi đã cảm thấy ổn,hắn quay trở lại lều. Bước vào trong, vẫn là cái mùi hương khiến lí trí hắn tê dại bủa vây cánh mũi hắn. Hắn nhìn người con gái nhỏ nằm trên nệm cuộn tròn trong chiếc chăn. Izumin đến gần, ngồi xuống nệm, ánh mắt đổ xuống bờ vai gầy của nàng. Hắn vô thức đưa tay vuốt ve dọc sống lưng cô gái nhỏ, khiến nàng khẽ cựa quậy. Izumin nhìn cô gái đang say giấc, thở từng hơi đều đặn, đưa tay vén lọn tóc trên má nàng.
-Có lẽ do mình quá thương nhớ Carol nên trong lúc say đã nhầm coi cô ta thành nàng. Đúng vậy! Chắc chắn là thế! Cô ta cũng có đôi mắt xanh và dáng người nhỏ nhắn, chuyện mình nhầm lẫn trong lúc say là bình thường thôi.-Hắn nghĩ.
Hắn thả mình nằm xuống tấm nệm êm ái, quay lưng về phía người con gái nằm kế bên, nhắm mắt tìm đến giấc ngủ. Nhưng hắn vẫn trằn trọc, hắn không ngủ được. Izumin lật người lại, quay đầu nhìn người con gái nằm kế, ánh mắt hắn pha lẫn chút si mê ngắm tấm lưng trần của nàng.
-Nếu đã là nhầm lẫn........vậy thì cứ để sự nhầm lẫn tiếp tục cho hết đêm nay đi.-Hắn thoáng nghĩ.
Izumin nhích người lại gần Zaya,vòng tay to lớn ôm trọn lấy tấm thân nhỏ bé ấy vào lòng. Hắn vùi mặt vào mái tóc đen nhánh mềm mại, tham lam hít ngửi mùi thương trên tóc nàng. Cảm nhận được sự mềm mại và hơi ấm của cô gái nhỏ, hắn không nhận ra rằng bản thân đã vô thức khẽ nhếch môi hơi cong thành nụ cười thoả mãn.
-Dễ chịu thật!-Hắn nghĩ.
Vị hoàng tử khẽ nhắm mắt, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sau ngày dài mệt mỏi. Đêm hôm đó, lần đầu tiên trong đời mình, vị hoàng tử Hittite tìm được một khoảnh khắc mà chàng cảm thấy bình yên hơn bao giờ hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro