Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trò chơi bắt đầu


Hyukkyu ngồi xuống, tựa lưng vào chiếc ghế da êm ái trong phòng khách biệt thự của Sanghyuk. Ánh đèn vàng ấm áp chiếu rọi, tạo nên một không khí vừa sang trọng vừa có chút gì đó lạnh lùng. Cuộc trò chuyện giữa họ đã lắng xuống, nhưng không khí vẫn căng thẳng. Cả hai người đàn ông không nói thêm gì, nhưng ánh mắt của họ gặp nhau, đầy những tia nhìn khó đoán.

Sanghyuk đứng bên quầy rượu, rót đầy ly vang đỏ rồi đưa cho Hyukkyu. "Thưởng thức đi. Chắc anh sẽ tìm thấy chút gì đó thú vị trong loại rượu này. Tôi nghĩ anh sẽ thích."

Hyukkyu nhìn ly rượu một lúc, rồi nhếch môi, nụ cười vẫn lạnh lùng. "Anh thích thử thách người khác à, Lee Sanghyuk?"

"Chỉ những người xứng đáng," Sanghyuk đáp, không quên nhấn mạnh. "Anh là người đầu tiên khiến tôi cảm thấy muốn thử. Anh biết đấy, trong thế giới này, có ít người có thể khiến tôi phải quan tâm như vậy."

Hyukkyu khẽ nhấp một ngụm rượu, đôi mắt vẫn không rời khỏi tổng tài trước mặt. Anh lặng lẽ cảm nhận hương vị của rượu, rồi từ tốn nói: "Vậy sao? Anh có chắc mình đang ở vị trí người chơi chứ không phải là con cờ trong tay tôi?"

Câu nói bất ngờ khiến Sanghyuk hơi ngỡ ngàng. Không ai từng dám nói thế với anh. Anh là người nắm quyền, người điều khiển mọi tình huống. Thế mà giờ đây, chính Hyukkyu lại dám ám chỉ rằng anh có thể bị thao túng?

Sanghyuk nhìn thẳng vào mắt Hyukkyu, nhưng lần này, sự tự tin của anh không còn sắc bén như trước. Một phần trong anh muốn rút lui khỏi cuộc chơi này, nhưng phần còn lại lại thúc giục anh tiếp tục. Làm sao anh có thể để một người như Hyukkyu, người đẹp này, thách thức mình như vậy?

"Anh nghĩ mình có thể điều khiển tôi sao?" Sanghyuk hỏi lại, giọng hơi chua. Nhưng câu hỏi của anh không hoàn toàn tự tin. Bởi vì trong thâm tâm, anh biết rằng, từ khi gặp Hyukkyu, một thứ gì đó đã thay đổi trong anh.

Hyukkyu cười, lần này là một nụ cười mơ hồ, đầy ẩn ý. "Tôi không nói rằng tôi sẽ điều khiển anh. Tôi chỉ đang cho anh một cơ hội để tự nhận ra điều đó. Còn anh, sẽ thấy mình đang chơi trò gì."

Cả hai im lặng trong giây lát, nhưng cả không gian dường như ngừng lại, đầy căng thẳng. Sanghyuk cảm nhận được một điều gì đó sâu sắc hơn trong ánh mắt của Hyukkyu. Không phải là sự thách thức, mà là một sự khéo léo khiến anh không thể nắm bắt. Và điều đó... làm anh muốn tiếp tục thử thách hơn bao giờ hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro