Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Trò chơi: Tình yêu phía bên trái hay là bên phải (04)

Chương 004: Em có nguyện ý trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của ta không?

Không bằng cái gì?

Khúc sau Tạ Tịch không nghe ra, đầu đã bị tách rời khỏi thân thể, chỗ nào còn có thể nghe hiểu được đối phương đang nói cái gì!

Tạ Tịch không cảm thấy đau đớn, nhưng cảnh tượng trước mắt cũng quá kinh dị, có ai lại từ góc độ này nhìn thân thể của mình? Thấy qua cũng muốn ngỏm củ tỏi.

Dưới góc phải lại xuất hiện dòng nhắc nhở thời gian có thể reload chỉ còn lại mười giây. Nếu không thể reload kịp thời gian sẽ như thế nào? Đầu thân tách rời hai nơi chết đi? Trong hiện thực thì sao?

Tạ Tịch không có chút nào hứng thú với việc mạo hiểm mạng sống, cậu nhanh chóng reload, đầu lại về liền với thân thể.

Giọng nói của quản gia lại ở bên lỗ tai cậu vang lên: "Bá tước Aix gửi thư mời..."

Sau hai lần chết liên tục, câu nói này đã thành bùa đòi mạng.

Tạ Tịch quan sát quản gia của mình một chút, trước đó cậu vẫn chưa nghĩ quá nhiều, chỉ cho rằng đây là NPC dẫn dắt cậu dần dần thích ứng với hoàn cảnh trong trò chơi, vạn nhất không nghĩ tới đây cũng là một BOSS được ẩn giấu.

—— Dùng một lưỡi dao mỏng chặt xuống đầu người cũng không phải việc người bình thường có thể làm a~.

Tạ Tịch vẫn không hiểu như thế nào lại một lời không hợp liền chém bay đầu? Chẳng qua chỉ là đi ăn bữa cơm trưa thôi mà, đến nỗi phải nổi điên sao? Rốt cuộc là do hai người này mắc bệnh tâm thần, hay là lần ăn cơm trưa này có ý nghĩa đặc biệt gì?

Tạ Tịch phát hiện việc reload này cũng chả có tác dụng gì lớn. Chọn như thế nào? Không đi, vampire trực tiếp cho cậu một mũi tên; Đi, quản gia lại hái đầu cậu. Làm gì cũng chết, cậu phải làm sao bây giờ?

Chỉ có thể thử lựa chọn thứ ba một chút—— Không nói đi cũng không nói không đi.

Trực giác Tạ Tịch nói cho cậu biết, lập lờ nước đôi như này cũng là một lựa chọn rất không đáng tin cậy. Trước mắt cũng chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, may mắn cậu đã lựa chọn vết thương chí mạng không đau đớn, cũng không sợ việc "Chết" vài lần.

Cậu không lên tiếng, quản gia lại gọi cậu: "Thiếu gia?"

Tạ Tịch bày ra bộ dáng phân vân, quả nhiên con ngươi Randy lại xuất hiện chút nhiệt độ, cẩn thận còn nghe ra bên trong giọng nói ẩn ẩn có chút chờ mong.

Những thứ này trước đó Tạ Tịch đều không chú ý đến, bây giờ lại thấy rõ ràng, đồng thời cậu còn cảm thấy không biết từ chỗ nào truyền đến ý lạnh âm u...

Vampire tóc bạc hẳn cũng đang trốn tại nơi nào đó, đang nghe bọn họ nói chuyện, tích lũy điểm nộ khí.

Tâm Tạ Tịch căng thẳng xiết chặt, tranh thủ thời gian thu hồi biểu cảm trên mặt.

Quản gia cũng đã thấp giọng hỏi: "Ngài không muốn đi sao?"

Tạ Tịch: "..." ta không có, ta không phải, đừng nói lung tung!

Một giây sau nhiệt tình trong mắt quản gia giảm đi, khóe miệng cũng đè ép xuống: "Ngài muốn đi sao?"

Tạ Tịch: "!" đây rốt cuộc là phải trả lời thế nào?

Khóe miệng quản gia lại lần nữa cong lên, lộ ra nụ cười thập phần ôn nhu, nhưng trong mắt lại không có chút độ ấm.

Tạ Tịch rõ ràng biết được, nếu mình không nói "Không đi", đầu liền tách ra khỏi thân thể, nhưng nói ra trái tim lại phải chịu một mũi tên a!

Làm sao bây giờ...

Trong đầu Tạ Tịch đột nhiên lóe lên một suy nghĩ, cậu há mồm nói: "Chúng ta cùng đi."

Câu này nhìn chung cũng được nè! Đi cũng đi, cũng không có vứt bỏ ngươi!

Tiếng xé gió ầm ầm...

Lạch cạch tiếng xương cốt đứt gãy...

Tạ Tịch cảm giác được ngực cùng cổ đồng thời mát lạnh. Rất tốt, cậu không chỉ có đầu tách ra khỏi thân thể, trái tim còn bị cắm một mũi tên.

Trong giọng nói của quản gia tràn đầy tuyệt vọng: "Ta đã yêu đến hèn mọn như vậy, vì cái gì ngài còn muốn nhục nhã ta."

Tạ Tịch nói không nên lời: Dẫn ngươi đi chính là nhục nhã ngươi sao!

Quản gia ôn nhu ôm đầu của cậu: "Thật xin lỗi, ta không làm được."

Lần này thời gian reload chỉ có năm giây, Tạ Tịch càng không dám trễ nãi, lập tức bấm chọn reload.

Dưới góc phải tầm mắt lại lần nữa xuất hiện nhắc nhở—— Có reload tại thời điểm gần nhất hay không.

Lần thứ nhất cậu không nghĩ quá nhiều, lần thứ hai là lực đánh vào thị giác quá lớn, cậu chỉ muốn tranh thủ thời gian để đầu về với thân thể, lần này sau khi hơi thích ứng một chút rồi mới chú ý đến chi tiết này.

Câu này có nghĩa là còn có thể lựa chọn thời điểm reload khác sao?

Tạ Tịch chọn ngay câu trả lời một cách chắc chắn: "Không."

Dòng chữ kia lại thay đổi—— Mời lựa chọn thời điểm để reload.

Trước mắt chỉ mới load có hai lần, Tạ Tịch bỏ qua thời điểm gần nhất, lựa chọn một cái khác.

Trước mắt tối sầm lại, Tạ Tịch phát hiện mình nằm trên chiếc giường hoa lệ. Đây là trở lại đêm qua, xem ra muốn tránh việc lựa chọn cái gì cũng dính phải kết cục chết thảm kia, cần tìm nguyên nhân từ lúc này.

Màn cửa nặng nề không gió mà bay, vampire tóc bạc đột ngột xuất hiện.

Tạ Tịch thầm nghĩ: Nhanh như vậy? Ngay cả thời gian chuẩn bị đều không có.

Cậu vội vàng nhớ lại những gì trước đó đã nói, đơn giản chải chuốt lại một chút manh mối.

Bởi vì từng có một lần kinh nghiệm, cho nên khi vampire ôm cậu lên, Tạ Tịch cũng không quá kinh ngạc.

"Sein bé bỏng," câu nói đầu tiên của vampire không thay đổi: "Bảo bối của ta có nhớ ta không? "

Tạ Tịch mặc dù có chuẩn bị tâm lý, cũng vẫn là bị hù dọa đến cọng tóc cũng run lên.

Nhưng lần này cậu không còn bị động, liền chủ động hỏi: "Mấy ngày nay anh đi đâu vậy?"

Tuy khuôn mặt cậu không có chút biểu cảm nào, nhưng kết hợp câu này lại ngoài ý muốn có chút ý vị hờn dỗi.

Vampire Tóc bạc một lòng đều nhũn, hắn bồi cậu nói: "Đừng tức giận, tất cả những gì ta làm cũng là vì Sein bé bỏng của ta."

Tạ Tịch ngẫm lại hai mũi tên cắm trên tim mình, yên lặng suy nghĩ: Một lời không hợp liền trực tiếp lấy mạng người, đúng thật là vì cậu.

Tạ Tịch đẩy hắn ra nói: "Thả em xuống."

Cậu càng tỏ ra bộ dáng tức giận, Aix càng thành thật, hắn cẩn thận đem Tạ Tịch thả xuống, trên mặt mày anh tuấn đều là đáng thương hề hề: "Thật sự sinh khí?"

Tạ Tịch ngồi trên giường, nhướng mày nhìn hắn: "Em không nên sinh khí sao?"

"Hẳn là... Sein bé bỏng làm cái gì cũng đúng," vampire nắm tay cậu, đặt trên khuôn mặt của mình, "Chỉ là đừng sinh khí hại sức khỏe, thực sự giận thì phát tiết trên người ta này."

Tạ Tịch: "..." cậu dám sao? Chẳng qua là không đi hẹn hò liền bị đâm thủng trái tim!

Tạ Tịch rút tay về, châm chước nói lời khách sáo: "Anh rốt cuộc là đi làm cái gì?" đây hẳn là mấu chốt cục bộ.

Vampire nhếch môi mỏng, trong giọng nói lưu luyến đều là lấy lòng: "Ta tìm được Thánh tâm."

Tạ Tịch khẽ giật mình: Thánh tâm? Đây là cái quỷ gì?

Vampire nhìn cậu, trong con ngươi đỏ thẫm tất cả đều là yêu thương lộ liễu: "Có Thánh tâm, thân thể của em liền có thể tiếp nhận sơ ủng."

Sơ ủng? Tạ Tịch đã nghe qua từ này, trong các đề tài về vampire sẽ xuất hiện, ý tứ đại khái chính là con người bị vampire sơ ủng sẽ biến thành vampire. Về phần Thánh tâm, có thể là vật phẩm của trò chơi này, nghe nói con người muốn biến thành vampire phải bị hút sạch huyết dịch, Aix nhìn chung là sợ xảy ra việc ngoài ý muốn, cho nên đã đi tìm "Bùa hộ mệnh ".

Nói như vậy... Aix muốn đem cậu biến thành đồng loại?

"Lúc đầu nghĩ ngày mai sẽ cho em một ngạc nhiên," Aix nửa quỳ trước mặt cậu, ngửa đầu nhìn cậu tràn đầu thâm tình hỏi, "Sein bé bỏng, em có nguyện ý trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của ta không?"

Tạ Tịch: "..." cậu nhớ không lầm, Sein·Holl là một nam nhân cái hàng thật giá thật, ừm... Cậu đối với đồng tính luyến ái không có bất kì thành kiến gì, bất quá một nam nhân sao có thể trở thành cô dâu? Quá kì quái.

Thấy cậu không lên tiếng, nụ cười trên khóe miệng Aix phai nhạt chút, hai tròng mắt tiên diễm cũng nhiễm sương đen: "Em hối hận?"

Tạ Tịch không muốn đang lâm trận lại tử vong, cậu nói: "Ai muốn làm cô dâu của anh chứ? Em là nam nhân."

Aix ngẩn ra, ngay sau đó hắn lại tràn đầy ôn nhu, thâm tình nói: "Sein·Holl là nhất sinh chí ái* của ta, là bạn đời vĩnh hằng của ta."

(*Nhất sinh chí ái= Tình cảm chân thành một đời gì gì đó)

Rõ ràng là lời tâm tình lãng mạn đến khắc cốt ghi tâm, lại có chút sởn tóc gáy.

Đến đây, Tạ Tịch cơ bản đoán ra được nguyên nhân. Aix cùng cậu ưng thuận lời thề nhất sinh nhất thế**, cậu lại lỡ hẹn, thế là trở thành phản bội, vampire liền không tiếc tặng cậu một mũi tên.

(** Nhất sinh nhất thế= Một đời một kiếp)

Nhưng trên thực tế Tạ Tịch căn bản không biết ngày mai là ngày hẹn hò quan trọng như vậy, cậu chỉ tưởng là đi ăn bữa cơm bình thường.

Vấn đề lại trên người quản gia Randy, Aix gửi thư đến lâu đài khẳng định đã qua tay Randy, anh ta mở ra nhìn thấy phần nội dung phía sau liền lên cơn điên dại, nhưng vẫn chưa từ bỏ hi vọng mà chạy đến dò hỏi Tạ Tịch.

Một khi Tạ Tịch cho câu trả lời chắc chắn, liền mang ý nghĩa đáp ứng Aix, muốn trở thành "Cô dâu" của hắn . Quản gia vì yêu sinh hận, tháo xuống đầu của cậu.

Cho nên lúc cậu nói cùng đi, quản gia mới có thể nói chính mình làm không được, hắn không cách nào phụng dưỡng một Sein·Holl đã thuộc về người khác.

Sự việc khá là lưu loát, nhưng làm sao thoát ra khỏi mớ bòng bong này?

Càng làm cho Tạ Tịch đau răng chính là—— Cậu thế nào lại có cảm giác Sein·Holl chết còn chưa hết tội?

Bắt cá hai tay thì tử vong mới là lễ vật tốt nhất của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #danmei