Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 ( Kêu tôi bằng Anh )

" Ế ế , Phi Nhung . Số cậu đen vậy, nói xấu người ta hết 10 lần , bị bắt gặp hết 9 lần . Sao rồi, thầy ấy có phạt cậu không?!"

" Có... "

" Lại viết bảng kiểm điểm nữa à?! "

" Không, đi ăn với thầy ấy để chuộc lỗi"

" Đùa tớ à??? " Băng Tâm há hốc miệng

" Đùa cậu làm gì! Thầy ấy còn tặng ly trà sữa với thuốc nữa này " Cô đưa lên cho Băng Tâm thấy

" Không chừng... thầy ấy thích cậu thật rồi!"

" Cậu.... " Cô định la lên một lần nữa , nhưng lần này rút kinh nghiệm hơn rồi, lỡ bị bắt gặp nữa thì chết! Cô nhéo Băng Tâm một cái rõ đau

" Bớt nói nhảm đi! "

" Haha , cậu ngại à . Cậu định tối nay mặc gì?! "

" Bình thường như mọi ngày thôi "

" Sao mà được? Đi ăn với trai đẹp như vậy mà không sửa soạn như cậu thì mất mặt lắm! "

" Chứ sao giờ?! "

" Đi! Mình đi sắm bộ váy mới cho tối nay! "

...

Thay đi thay lại cả trăm lần , cuối cùng cũng tìm được bộ váy cô ưng ý

" Xinh rồi nha! Với cậu thoa chút son nữa thì thành mỹ nhân luôn đấy ! "

" Tớ không thích làm đẹp "

" Người như cậu ế tới tận bây giờ là phải!"

...

Cô khoác trên mình chiếc váy màu trắng , được trang trí đơn điệu . Mái tóc xõa ngang lưng , không son , không phấn nhưng trông cô vẫn xinh nha!

Cuối cùng anh cũng tới , cô chủ động tự mở cửa xe sau đó vào trong

" Mình đi đâu vậy thầy? "

" Bây giờ em không phải là học sinh của tôi nữa ... "

[ Ý này là gì? Không lẽ mình xưng bằng anh à? ]

" Ý thầy là... ? "

" Đổi cách xưng hô "

" Vậy xưng như thế nào ạ..? "

" Còn phải đợi tôi nói? Không lẽ em kêu tôi bằng chị à? "

" Em có thể... thưa .... chị "

Cô làm anh tức chết rồi

" Kêu tôi bằng "Anh" ! "

Không khí tràn ngập trong im lặng làm cô sợ đến toát mồ hôi hột

[ Lạnh lẽo quá điiiii , phải chi ở nhà cho rồi! ]

Phi Nhung chợt nảy ra ý định . Cô lấy tay mở nhạc ở điều khiển xe , anh nhìn cô sau đó lại tắt , cô lại mở , anh lại tắt . Cô bực bội la lớn

" Thầy cho em nghe nhạc được không ? Ngồi với thầy chán chết đi được! "

" Ai là thầy của em ? "

" ... Anh cho em... nghe nhạc được không..? "

" Không "

...

Đến nơi , anh xuống mở cửa xe cho cô

[ Oa , đẹp thật nha! Lần đầu cô được đi một nơi sang trọng như vậy ]

" Em không định vào à? "

" Vào ... ! Vào chứ ! "

Ăn được một lúc bỗng có người gọi

" Mạnh Quỳnh! Lâu rồi không gặp ! Cậu khỏe chứ ?! " Là bạn học cùng phòng năm 3 của anh

Anh liền đứng lên chào hỏi

" Lâu rồi không gặp, Thiên Lạc! "

" Đây là...? "

Cô đứng lên chào hỏi

" Xin chào... Em là học trò của... "

Chưa nói hết câu cô đã bị anh chen ngang

" Đây là bạn gái tớ , Phi Nhung "

[ Cái gì?! Bạn gái hả? Ông thầy này có bị điên không vậy ?! ]

Cô nhìn anh nhăn mặt , có vẻ cô bực lắm rồi nha . Anh khoác vai cô mỉm cười

" Đây là Thiên Lạc , bạn cùng phòng của anh năm cấp 3 "

" Chào em , anh là Thiên Lạc. Giới thiệu với cậu, đây cũng là bạn gái tớ , Linh Nhi"

" Chào anh , chào Linh Nhi... "

" Các cậu ngồi đi . Tự nhiên , tự nhiên! "

Cô ngồi xuống , ghé sát vào tai anh nói nhỏ

" Chuyện gì vậy? Em đâu phải là người yêu thầy?! "

" Giúp tôi lần này , với cả trong đây không có ai là thầy của em đâu ! "

" Em giúp... Thầ... Anh lần này! Cũng là lần cuối cùng! "

Suốt mấy tiếng trò chuyện , cuối cùng cũng được về . Cô vào xe mệt mỏi vỗ vai

" Em vất vả rồi "

" Không có gì... "

" Ngày mai anh đãi em đi ăn để cảm ơn nhé? "

" Không cần ! Không cần đâu, em cảm ơn thầy... à không! Cảm ơn... anh "

Hôm qua cô thức khuya , đến giờ vẫn chưa ngủ được tí nào , cô ngủ thϊếp đi lúc nào cũng không hay

Anh nhéo má cô

" Aaa , không biết đau à?! " Cô nhăn mặt vỗ tay anh

" Em định ngủ trong xe anh luôn à? "

Phi Nhung mở mắt mới biết đã tới nhà rồi , cô mở cửa xe sau đó đi vào nhà

Đang đi bỗng anh kéo tay cô lại , mặt đối mặt . Mặt cô đỏ như quả cà chua luôn rồi này!

Cô nhắm mắt lại

" Em nghĩ gì vậy? "

Phi Nhung giật mình mở mắt , cô gãi đầu

" Không ... không có gì... "

" Em để quên túi xách trên xe , của em đây " Anh đưa túi xách cho cô

[ Ông thầy chết tiệt! Cứ tưởng ... hôn mình... chứ... Nhục quá đi huhu ]

" Cảm ơn... Thầy , vậy em vào đây! "

Sau đó cô chạy thật nhanh vào nhà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro