Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20 ( Vợ Tôi )

Mạnh Quỳnh đứng hình một lúc còn Mỹ Ly thì tức điên lên . Tại sao cô ta lại trở về chứ ? Ả mỉm cười khoác tay anh đi đến

" Phi Nhung , lâu rồi không gặp . Sáu năm rồi nhỉ ? Cũng khá lâu rồi nhỉ ? "

Cô nhìn tay ả đang khoác tay anh , anh thấy vậy liền kéo ra nhưng ả cứ nắm chặt hơn

" Lâu rồi không gặp ... "

" Hai người... đi hẹn hò sao ? " Băng Tâm hiếu kì liền hỏi

" Không ... " Anh chưa kịp nói hết thì Mỹ Ly đã giành nói " Đúng vậy , chúng tôi hẹn hò lâu rồi. Hôm nay bị các người bắt gặp rồi ! Đành khai ra vậy ! "

[ Chả hiểu sao thầy Quỳnh lại có thể quen cái con người này... ] Băng Tâm nghĩ thầm

" À! Hai người ngồi xuống đi...! "

" 10 phần thịt xiên nướng tới rồi đây ! "

Một chai , hai chai , ba chai , ... Phi Nhung từ đầu đến cuối đều không nói gì nhưng đã uống hết mười mấy chai , say đến nỗi hai má như quả cà chua đã chín vậy !

" Phi Nhung à , không phải ngày mai cậu có việc sao ? Uống như thế được rồi , về đây gặp được bạn bè mừng quá thì cũng uống ít thôi chứ ! " Băng Tâm nhăn mặt giựt chai rượu của cô đang cầm

Anh giơ tay nhìn đồng hồ

" Khuya rồi , các em về trước đi . Tôi chở em ấy về "

" Vậy còn em ?! " Mỹ Ly phùng má nhìn anh

" À , hay là cậu đi chung xe với chúng tôi đi . Còn dư chỗ ! " Băng Tâm nhìn Mỹ Ly nói

" Không ! Tôi muốn đi với anh ấy ! "

" Phiền phức quá ! Mau mau về ! " Băng Tâm kéo Mỹ Ly vào xe , ả tức giận la lớn

" Tôi không muốn về !! Không muốn về màaaaaaa ! "

Bây giờ thì chỉ còn cô và anh . Cô đứng dậy nhìn anh sau đó ra khỏi quán

" Em đi đâu ? " Mạnh Quỳnh kéo tay cô lại

" Về ! "

" Em có xe sao ? "

" Bắt taxi ! "

" Giờ này mà còn taxi cho em bắt sao ? Tôi đưa em về "

" Không cần ! Anh chở Mỹ Ly của anh đi ! Tôi tự về " Phi Nhung đẩy anh ra sau đó chạy đi , anh vẫn chạy theo cô , kéo tay cô lại , mặt đối mặt
" Buông ra ! Tôi tự biết về ! "

" Tôi còn chưa hỏi em tại sao năm đó em lại chuyển trường ? Còn không nói cho anh biết một câu nào ? "

" Chuyện của tôi không cần anh biết ! Dù gì bây giờ anh cũng có người mới rồi... làm gì... "

Chưa nói hết câu thì môi anh đã lấn áp môi cô , đến nỗi cô không nói được câu gì . Cái này không phải là bắt cá hai tay đấy chứ ? Anh đã có Mỹ Ly , tại sao lại hôn cô ?

Đang đáp trả thì Phi Nhung bỗng mở to mắt ra , trời ơi , Nhung ơi là Nhung ! Mày đang làm cái gì vậy ?

Cô đẩy anh ra

" Đáng ghét ! " Phi Nhung tức giận nói sau đó bước đi , chưa bước đầy hai bước thì anh đã kéo lại

" Ghét cái gì ? Không phải em vừa đáp trả tôi sao ? "

" Là... là do tôi say ! "

" Em nói em say ? Say mà biết mình đang say luôn à ? " Anh cười khúc khích nhìn cô

" Ngày mai tôi còn có việc . Đi đây " Phi Nhung chạy ra đi , vẫy tay bắt taxi nhưng chả có chiếc xe nào

" Em bắt tới mai cũng không có đâu , lên xe tôi chở "

Đành thế thôi , cũng khuya rồi ... Với lại hôm nay cô cũng... quên đem tiền ...

" Em ở đâu ? "

" Anh chở tôi ở khu S được rồi "

" Em sợ cái gì hả ? Anh có tới đến tận nhà em bắt cóc em đâu mà em lại không cho anh biết "

" Khách sạn Yên Thần " Cô thở dài , con người này đã sáu năm rồi vẫn vậy. Vừa tới nơi Phi Nhung đã chạy xuống .

Cuối cùng cũng thoát được anh , vừa nằm xuống giường thì đã thϊếp đi lúc nào cũng chẳng hay

....

6 giờ đúng . Phi Nhung đã thức dậy chuẩn bị quần áo , cô bây giờ đã trưởng thành hơn rồi nha , không như Phi Nhung năm 19 tuổi , vật vã với chuông báo thức mới dậy

Ting...ting

Mới sáng sớm mà có người bấm chuông rồi sao ? Cô mở cửa

" Chào cô , chúng tôi mang thức ăn đến "

" Khoan đã , tôi đâu có gọi thức ăn ? "

" Tối qua có người dặn chúng tôi mang đến phòng cô ạ "

" Là ai vậy ? "

" Người đó không cho cô biết tên "

Một nhân viên mang thức ăn đến sau đó ra ngoài . Cô mở ra , cái gì đây ? Hình trái tim à , đừng nói là anh chuẩn bị nhé ?!

Phi Nhung Linh cười sau đó ngưng lại , nhăn mặt nghĩ .

" Không được Phi Nhung à , mày phải bình tĩnh , đây chỉ là mấy chiêu bình thường ... Với lại... mình không muốn làm tiểu tam đâu ! "

....

Hôm nay cô có cơ hội đến trường cũ tham quan và còn được dạy các học sinh của trường về ngành bác sĩ nữa ! Háo hức quá !

Vừa bước vào trường , biết bao nhiêu ánh mắt hướng đến cô

" Chị ấy là ai vậy ? Giáo viên mới sao , đẹp quá điiii "

Nam sinh tụm lại bàn về cô còn các nữ sinh

" Tưởng mình đẹp lắm sao ?! Chả bằng một góc của tớ ! "

Reng...reng...reng

Cô bước vào lớp , đứng bục giảng mỉm cười

" Chào các bạn học , tôi là bác sĩ tại bệnh viện quốc tế Mỹ đến đây nói một chút về ngành y , không biết có ai hứng thú không ? Tôi sẽ giải đáp tất cả "

Các nam sinh tranh giành nhau giơ tay hỏi . Còn cô thì trả lời đến mệt cả người

Sau mấy tiếng đồng hồ trôi ,cuối cùng cũng xong . Ai cũng ùa đến chỗ cô , hầu hết là nam

" Chị có thể cho em xin số điện thoại được không ?! "

" Cô giáo mỹ nữ ơiiii , chụp với em một tấm vớii "

Bỗng tất cả đều hướng về phía của lớp. Là anh ?!

" Thầy Quỳnh , chào thầy... "

" Chào thầy ... "

Anh bước đến , kéo cô lại gần

" Đây là vợ tôi , ai cho phép các em tự tiện đụng ? "

" Vậy còn cái cô thường đến chỗ thầy là ai ạ ? "

" Fan cuồng đầu óc không bình thường. " Anh liếc họ một cái sau đó kéo cô ra ngoài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro