Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18 ( 6 Năm )

6 năm sau

" Dr. Pham , the patient 's condition is getting worse . We think ... she will not survive ..."

"No, make up your mind!" 

" Bác sĩ Phạm , tình hình bệnh nhân ngày càng tệ . Chúng tôi nghĩ ... cô ta sẽ không thể qua khỏi ... "

" Không được, hạ quyết tâm ! "

[ Những lời nói của Phi Nhung và tất mọi người đều là tiếng anh nhưng sẽ dịch để mọi người hiểu ]

" Vâng "

" Bác sĩ Phạm , bên khoa cấp cứu đang gặp một tình trạng rất nguy hiểm . Cần sự giúp đỡ của bác sĩ .. "

Phi Nhung giơ tay , cũng đồng nghĩa với việc đồng ý và mời người vừa nói ra ngoài

Từng động tác , cử chỉ của cô cực kì cẩn thận , từng nhát dao cũng vậy

" Xong , mau đưa bệnh nhân vào phòng điều dưỡng tạm thời , một lúc sau tôi sẽ đến "

Vừa bước ra phòng phẫu thuật thì cô lại tiếp tục với ca mỗ khác

" Mau chuẩn bị sẵn sàng , tôi sẽ đến "

Cô nhăn mặt mệt mỏi nói, sau đó lấy bao tay quăng vào sọt rác , chưa kịp thay quần áo đã tiếp tục , cô cởi blouse dính đầy máu ra rồi lấy chiếc blouse khác

Sau đó tiếp tục ca phẫu thuật khác

.....

Reng...reng...reng

Tại căn phòng riêng , một dàn nữ sinh đứng xếp hàng

Anh vẫn vậy , không thay đổi . Khí chất lạnh lùng toát ra

" Thầy Quỳnh , em muốn đăng kí vào khoa chuyên Hóa của thầy ạ... " Một mỹ nữ cuối đầu ngại ngùng nói

Anh cầm tệp hồ sơ vừa lật vừa xem sau đó ngước lên nhìn cô

" Tôi không nhận em . "

" Tại sao ạ ?! "

" Em tự hiểu " Anh cầm tệp hồ sơ đưa đặt lên bàn

" Người kế tiếp "

...

11 giờ khuya . Tại bệnh viện quốc tế Mỹ

" Cuối cùng cũng xong... "

Phi Nhung uể oải , ngáp dài một cái sau đó thay đồ

Vừa bước ra mọi người đã vỗ tay

" Bất ngờ chưa ?! "

" Chúc mừng bác sĩ Phạm đã thăng chức ! Công nhận bác sĩ tài thật ! Ước gì tôi cũng được một phần như cô ấy ... "

" Mơ đi ! " Mọi người xung quanh bàn tán xôn xao

" Quên đi , quên đi . Hôm nay nhân vật chính là bác sĩ Phạm , bác sĩ Phạm à ! Hôm nay cô phải đãi chúng tôi một chầu hậu hĩnh đấy ! "

" Được ! Tôi bao tất cả ! "

Tiếng cười giòn rơm rả vang lên , những cuộc trò chuyện vui vẻ , riêng cô vẫn ngồi đó

Cùng trên một trái đất , cùng trên một hơi thở , nhưng khoảng cách mãi mãi xa vời , liệu anh ấy có nghĩ về mình ? Liệu cô ấy có nhớ về tôi ? Cùng một suy nghĩ , cùng một cử chỉ , nhưng mãi mãi không biết người ấy đang làm gì .

Từ ngày cô đi , cô đã thay sim , thay điện thoại , thay cả tính cách. Còn anh , anh vẫn không thay đổi , không thay sim , không thay điện thoại ... chỉ là tay anh có chút thay đổi , chính là có tên cô trên đó . Phạm Phi Nhung!

Số điện thoại vẫn lưu nhưng không điện được , hình ảnh vẫn giữ nhưng không cảm nhận được . Còn lòng người thì sao ? Có thay đổi không ? Liệu anh có nên sang ấy tìm cô ?

" Bác sĩ Phạm ! Nghe nói chủ tịch sẽ thưởng cho cô một thứ gì đó , nhưng do cô tự chọn , cô sẽ định chọn gì ? "

" Đúng đó , đúng đó .. tôi cũng rất tò mò! "

" Tới đó rồi tính... "

Liệu cô có nên về ấy tìm anh ?

Liệu anh có nên sang ấy tìm cô ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro