Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11 ( Đã Bảo Đừng Gọi Bà Xã )

Cô với anh đang ôm nhau thì tiếng chuông cửa dưới cổng vang lên .

Ting...ting...ting

" Khoan đã! Hình như mà bố mẹ em?! "

" Thì sao ? "

" Thầy muốn chết à?! Làm sao đây ... làm sao... "

Anh mỉm cười xoa đầu cô

" Dù gì cũng là bố mẹ vợ tương lai , sợ gì chứ? Tôi ra mắt bố mẹ trước! "

" Thầy muốn em chết à?! "

Phi Nhung kéo Mạnh Quỳnh vào phòng cô , vừa vụng về vừa sợ hãi tìm chỗ nấp cho anh

Cô nhăn mặt gải đầu . Chuông cửa vẫn reo liên tục

Cũng tại anh , thân hình thì cao to . Không biết chỗ nào vừa với anh

Chợt Phi Nhung nhìn vào tủ phòng . Cô mỉm cười nhìn anh , kéo anh gần tủ sau đó mở tủ đẩy anh vào

Tiếng chuông cửa ngừng reo . Bỗng điện thoại cô reo lên

" Alo? " Cô bắt máy

" Con làm gì lâu vậy? Bố mẹ trước cửa nhà đây! Mau ra mở cửa "

" Con biết rồi! Đợi con tí ! "

" Thầy chịu khó tí nhé... " Cô nháy mắt mỉm cười

...

Cô chạy ra sân mở cửa . Mỉm cười nhìn bố mẹ cô

" Con ngủ quên... xin lỗi "

Mẹ vỗ đầu cô

" Con bé này! "

Phi Nhung ôm mẹ cô vào nhà

" Mẹ! Bố ! Hai người ăn cơm chưa? "

" Rồi , bố mẹ ra ngoài ăn tối rồi "

" Đáng ghét! Con đợi tới giờ chờ bố mẹ ăn tối đó ! "

" Nịnh nọt! " Mẹ cô mỉm cười nói

" À , bố có thứ này tặng con đây. Bố đem vào phòng con nhé? "

Cô giật mình ngăn lại

" Aaaa, không cần! Con tự đem... tự đem!"

" Ùm... bố mẹ cũng mệt rồi , đi nghỉ đây "

" Dạ! "

Mồ hôi hột chảy nhễ nhại trên trán

[ Suýt thì chết! ]

Cô chạy vội vào phòng sau đó bấm nút

" Ra được rồi ... " Cô nói nhỏ

Anh mở tủ bước ra . Trên tầm cầm chiếc áo cười gian hiểm

" Màu đen ? "

" Biếи ŧɦái ! Thầy cất vào mau....! " Cô xấu hổ la lớn

" Size L ? "

" Đáng ghét ! "  Cô đánh anh một cái , giành chiếc áo trên anh sau đó quăng vào tủ quần áo

" Là em để quần áo lung tung trong tủ , bây giờ lại nói tôi biếи ŧɦái sao? "

" Đồ biếи ŧɦái ! Thầy còn biết cả size áo ngự... Cái đồ đáng ghét này! " Cô tức giận đến tột độ

" Size L thật sao? " Anh cười tà

" Thầy...Thầy! " Mặt cô đỏ ngượng ngùng, không thốt lên lời

" Dù gì sau này em cũng về nhà tôi , là vợ tôi . Bây giờ biết thì đã sao? "

" Ai nói sẽ làm vợ thầy chứ! "

" Anh! Gọi tôi là Anh , Em cãi được anh sao? Hửm? "

"Được rồi... Được rồi!  Em thua anh rồi! Mau về đi, bố mẹ em đang trong phòng đó! "

" Không biết đường về "

" thầ... Anh giỡn với em à...! "

Anh ôm chặt cô vào lòng

" Không muốn xa em...! "

" Anh ôm em đủ chưa? "

" Chưa "

" Được rồi đó! " Cô đẩy anh ra sau đó nhăn mặt nhìn anh

" Mau về đi! Bố mẹ em biết thì... "

Chưa nói hết câu anh đã lấy tay che miệng cô

" Được rồi! Anh biết rồi, tuân lệnh bà xã , anh về liền!

" Như vậy mới ngoan chứ !  " Cô cười híp mắt nhón chân xoa đầu anh

" Đúng rồi. Ngày mai anh không đón em được, xin lỗi bà xã "

" Không sao... Em tự đi cũng được ! "

" Bà xã hiểu anh nhất! "

Cô đánh anh một cái

" Đã bảo đừng gọi em bà xã! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro