Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5

   Bỗng nhiên , ánh sáng phía sau xe chợt lóe sáng rọi . Chiếu thẳng vào mắt anh làm anh không thể nào nhìn rõ được thứ gì đang xảy ra .

  - " A ..."_Thôi Nhã Kỳ quay đầu lại nheo mắt nhìn thấy thứ ánh sáng đó đang lao nhanh về phía mình rồi dần dần xẹt qua . Chặn đứng trước xe .

  - " Hây da lần này anh gặp phải đuôi sam rồi muốn tránh cũng không xong đâu . Nhìn xem chị gái xinh đẹp ấy lại đến cứu em rồi "_Thôi Nhã Kỳ chậc lưỡi , kiêu ngạo hất đầu về phía Trịnh Song Lam đang ở trong xe trước mặt .

Anh tức giận đập tay vào vô-lăng
miệng không ngừng chửi rủa .

  - " Cô ta điên hả . Nghe lời một một con nhóc độc mồm "_Nhìn vào kính chiếu hậu trước xe ôi cô gái xinh đẹp của con nhóc này đang cười nửa miệng mặt hết sức gian tà . Đúng là con nhóc độc mồm và tên ác quỷ đội lốt thiên thần quá hợp đôi mà .

   Không suy nghĩ gì thêm chiếc Audi ngay lập tức lùi xe quay đầu hướng ngược lại .

  Trịnh Song Lam không ngờ đến nước này rồi mà tên bắt cóc kia lại dám bỏ chạy .

  - " Tên ngu xuẩn . Hứ "

   Trên chiếc cầu lớn nhất thành phố chiếc Lusis đen đang đuổi theo chiếc AuDi trắng . Lượn qua biết bao nhiêu chiếc xe , suýt thì gây tai nạn giao thông . Cả hai chiếc với tốc độ cực nhanh hai xe chỉ cách nhau vài 5 mét .

   - " Anh có thể dừng xe không . Đi như vậy nguy hiểm lắm .
Huhu em sợ "_Nhã Kỳ không ngừng la hét .

  - " Còn không phải là nhờ em sao . Khiến anh bị bám riết . Nếu không phải không được để lộ thân phận của em thì ..." _Lòng anh như búa nổ , đôi mắt không ngừng nhìn xung quanh tìm kiếm .

  - " Em biết sai rồi . Huhu em không nên bỏ trốn đi chơi "_Thôi Nhã Kỳ cúi mặt xuống vẻ mặt nhăn nhó mếu máo .

  Như nghĩ ra điều gì khuôn mặt cô dãn ra mỉm cười ngại ngùng : " Nhưng mà không sao ... hưm . Dù sao cũng đã gặp được Trần Hạo rồi . Anh ấy còn mỉm cười nói chuyện với em nữa hihi "

   - " Em lo chuyện trước mắt đi "_ Anh thở dài ngán ngẩm .

   Két . . .
  Chiếc xe của Trịnh Song Lam chặn trước chiếc Audi trắng .

   Trịnh Song Lam bực bội bước xuống xe . Dùng chút sức lực đá mạnh vào cửa kính .

   - " A ..."_Đôi chân cô đau đớn miệng khẽ rên .

   Thật quên mất chiếc xe đắt tiền như vậy sao có thể dễ dàng muốn đập là vỡ như vậy . Cô cúi đầu xuống cửa kính nhìn con người trong kia đôi mắt nheo nheo cố nhìn trong xe bằng cửa kính đen cách biệt ấy .

   Bên trong không hề có động tĩnh gì . Nhìn vào cửa kính màu đen kia buông lời cảnh cáo : " Anh mau ra đây cho tôi . Bằng không tôi sẽ cho anh chết không có đất chôn thân "_Từng lời nói và ánh mắt sắc bén của cô lạnh lẽo vô hồn lại đầy quyền uy .

   Vuuu . Bên trong xe vẫn im lặng . Im lặng đến nỗi có thể nghe thấy tiếng gió thổi bên tai . Bóng tối dường như thống lĩnh hết nơi đây bao trùm cả bóng dáng con người cô . Như chỉ còn mỗi mình cô trên thế giới này .

   Từ xa bóng đèn xe đang chạy tới rọi vào bóng lưng cô . Trịnh Song Lam quay người lại nhìn vào chiếc xe sang trọng Lamborghini màu vàng đang dần tiến đến chỗ mình .

  Trong nháy mắt , một người phụ nữ hơn 30 tuổi chạy đến chiếc xe Audi mở cửa xe ra ôm nhào lấy Thôi Nhã Kỳ .

  Cảnh tượng trước mắt diễn ra bất ngờ khiến Trịnh Song Lam đơ người không biết làm gì hơn chỉ đứng quan sát .

  - " Mẹ ..."

   - " Thiên Kỳ . Con chạy đi đâu vậy . Về nhà với mẹ thôi . Ở ngoài nguy hiểm lắm "_Bà Thôi buông cô con gái bé bỏng của mình ra . Nhìn sâu vào ánh mắt nói .

  - " Ừhm "_Thôi Thiên Kỳ rúc vào lòng mẹ ngoan ngoãn .

  Hai mẹ con họ rời đi như không có gì xảy ra , như không hề có sự tồn tại của hai con người kia vậy .

   - " Tên bắt cóc nhà anh tốt nhất lần sau đi đâu có gặp chị đây thì tránh xa xa chút . Xùy xùy "_Trịnh Song Lam giở thái độ chán ghét , xua tay đuổi anh đi .

   - " Ai nói tôi bắt cóc  . Thiên Kỳ là em họ tôi "_Anh oan ức gằn giọng .

  - " Hơ. Không biết xấu hổ . Khi nãy hai mẹ con họ ôm nhau rồi rời đi còn không thèm để ý đến anh "_ Trịnh Song Lam nghênh cổ nói không chừa chút mặt mũi nào cho anh .

   - " Cô ... cái đuôi sam đáng chết . À . Mà thôi , tôi cũng không có nghĩa vụ phải giải thích cho cô . Bản thiếu gia đây rất bận . Tạm biệt "
 
  - " Hẹn không gặp lại tên bắt cóc xấu xa "_Nói xong Trịnh Song Lam quay người , bước lên xe nhanh chóng rời khỏi .

  - " Con nhóc hỗn láo"

**Tại ngôi biệt thự sang trọng**

   - " Tiểu Lam sao muộn thế này nó còn chưa về "_ Bà Trịnh nét mặt lo lắng nhìn chồng mình .

   - " Con gái lớn rồi tự biết suy nghĩ . Bà lo lắng cho nó làm gì "_ Trịnh Quốc Cường ngồi trên chiếc ghế nệm bông to lớn , từ từ thưởng thức ly trà , trên tay vẫn còn cầm tờ báo , mắt không dời .

   - " Hầida . Ông đừng lúc nào cũng như vậy . Tiểu Lam lỡ tái phát bệnh thì tôi biết làm sao "_Bà vẫn không thay đổi nét mặt tay đã cầm điện thoại từ lúc nào định nhấn số gọi ...

  Tin tin

  - " Tiểu thư đã về rồi thưa ông bà chủ "_ Tiếng chú Đức phó giản gia từ bên ngoài cửa phòng .

    Vừa nghe con gái về bà Trịnh không khỏi vui mừng liền muốn chạy xuống nhà xem lại tiểu bảo bối có khỏe mạnh hay không rồi .

   - " Bà cứ từ từ , bình tĩnh . Tôi cũng không cướp mất con bà . Bà làm vậy nó sẽ thấy lạ "_Ông Quốc Cường lắc đầu nhìn phu nhân nhắc nhở .

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #meobaoboi