Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

04 - T

Sáng hôm sau

Một vài cơn đau đầu dồn dập liên hồi, tôi tỉnh dậy trên giường của người lạ. Nheo mắt xong tôi nhìn quanh căn phòng. Toàn là hình của cô bé Kỳ Duyên, trên kệ ngăn nắp nào là huân chương nào là vương miệng.

"Chết rồi! Mình có làm gì con bé không nhỉ?" - sờ soạng khắp người thấy không mất gì cả nên cũng yên tâm phần nào.

Thế em ấy đâu rồi, lẽ nào mình uống vào loạn trí nói nhăng nói cuội. Hoặc... tệ hơn là mình sờ soạng con bé chăng?

Một là nên trốn khỏi trước khi em ấy trở lại, hai là giả vờ ngủ tiếp như không biết gì.

*Cộc cộc cộc*

"Chị Triệu ơi! Chị dậy chưa? Chị dùng ít cháo cho khoẻ ạ!" - tôi không trả lời, giả vờ nằm xuống như vẫn chưa tỉnh ngủ.

"Chết rồi! Chị không biết uống rượu mà mình vẫn ép, có khi nào bị ngộ độc cồn không?" - Kỳ Duyên lẩm bẩm gì đó rồi đặt bát cháo trên chiếc bàn cạnh giường.

Hơn thế em ấy còn đặt tay lên trán tôi và nói

"Đã vậy mình còn lỡ hôn trộm. Duyên ơi là Duyên!"

Ôi vãi! Em ấy bạo hơn tôi nghĩ. Trước nay mấy chuyện như vậy với tôi là bình thường, cũng đâu phải lần đầu biết yêu. Nhưng mà bị hôn trộm thì là lần đầu.

Nghe đến đó mặt tôi bừng bừng đỏ ửng khiến Kỳ Duyên lo sốt vó vì tưởng tôi sốt cao. Hết chườm nóng rồi em cặp nhiệt kế. Lạy chúa em ấy lôi trong hộc tủ đựng thuốc ra một viên thuốc trông rất lạ. Không phải thuốc uống vì nhìn nó to hơn viên thuốc bình thường. Là viên thuốc hạ sốt trẻ em, cách sử dụng của thuốc thì ôi thôi...

"Duyên! Chị đau đầu quá, cho chị cốc nước được không?" - tôi ngồi bật dậy trước khi Duyên kịp động vào váy mình.

"Uầy! Chị tỉnh rồi, làm em lo quá!" - Kỳ Duyên với tay lấy cốc nước trên khay đựng thức ăn.

"Em tính làm gì với viên thuốc này vậy"

"A... em... do chị không tỉnh dậy nên không có cách nào uống thuốc hết..."

"Nhà em có sẵn chúng à?" - tôi hoang mang thật sự, vì Duyên ở một mình mà.

"À! Hôm nọ gia đình chị gái em lên chơi, thuốc cu cậu nhà chị ấy để quên cả hộp ạ" - tạm tin vậy.

"Chuyện hôm qua... chị ngại quá!" - tôi nhìn sang góc tường, ngượng ngùng không dám nhìn thẳng mặt em ấy.

"Em không nghĩ gì đâu. Chị dùng đi cho nóng" - Duyên thổi nguội bát cháo trước khi đưa tôi.

Cảm ơn em rồi tôi dùng được vài muỗng, phát hiện sự mệt mỏi vì bọng mắt xuất hiện trên gương mặt em. Haiz, chắc tôi lại làm gì khiến em mất ngủ.

"Duyên dậy sớm nấu cháo cho chị ư?"

"Vâng, em biết chị không hay uống rượu. Nếu sáng có sẵn bát cháo nóng thì sẽ đỡ hơn ạ" - em ấy chu đáo quá.

"À! Còn nữa, em không giữ được lời hứa sẽ đưa chị về nhà. Do không biết password nhà chị nên đành đưa chị về đây. Xin lỗi chị!"

Nghe xong câu này tôi quê phát ngất, cũng tự mình làm giá đòi phải về đến nơi đến chốn. Xong cũng tự mình chuốc say mình, giờ con bé lại nhận lỗi tôi biết làm sao.

"Duyên này! Chuyện này không phải lỗi em. Chị... bê bối quá. Duyên đừng cho ai biết chuyện này nhé!"

Kỳ Duyên nghe tôi nói rồi ôm bụng cười, em bảo chắc chắn đây sẽ là bí mật của cả hai nên xin tôi yên tâm.

Không biết bị làm sao, càng nhìn Duyên tôi càng cảm thấy có chút xao xuyến. Em thật thà và dễ mến vô cùng. Vậy mà mấy lời đồn khốn nạn kia hô biến Kỳ Duyên thành kẻ phản diện trong câu chuyện của họ.

Sau khi ăn xong tôi tranh phần dọn rửa nhưng em ấy không đồng ý. Em bảo khách đến thì không phải làm gì cả. Duyên đưa tôi về tận nhà, chúng tôi tạm biệt tại đó.

~~~~~~~~~~~~~

Bẵng đi hai tuần, không thấy em ấy liên lạc. Chắc tôi bị ghét vì lần lầm lỗi đó rồi.

Đang lo toan công việc cho mấy model nhà mình, tự dưng hình ảnh Duyên cứ xuất hiện trong đầu. Lạy trời, đừng nói là tôi yêu con bé rồi nha. Nhưng mà suy đi nghĩ lại, sao hôm ấy Duyên bảo em ấy hôn trộm mình. Chẳng lẽ... Duyên cũng âm thầm thích tôi sao.

Không thể được, chắc do tuổi mới lớn Duyên tò mò về chuyện tình cảm thôi. Chính Kỳ Duyên cũng là người định nhét viên thuốc đó vào cơ thể tôi mà, cô bé ấy không ngại sao. Vậy mà khi nghĩ lại tôi vẫn đỏ mặt.

*Rrrrrrrrrrrr*

"Alo?"

"Triệu ơi rảnh không?"

"Sao thế bạn nhỏ?" - yay, cuối cùng thì.

"Em sang rước chị nhá, em có cái này muốn cho chị xem"

"Ok nè, chị ở shop" (noixdecoco)

Tíc tắc 10 phút xe em ấy đã đỗ trước cửa tiệm, tôi chào đám nhỏ nhân viên rồi lên xe gặp Duyên.

Kỳ Duyên đánh xe đi đâu đó lòng vòng sông Sài Gòn, tìm một bãi đất trống ngay mé sông cũng thưa người qua em mới đỗ xe lại. Tim tôi đánh trống liên hồi, mấy cảnh giết người cướp sắc trong phim cũng hay thế này.

"Chỗ này... vắng quá!"

"Triệu sợ à? Em lại cứ nghĩ ở chỗ đông người chị sẽ không thoải mái" - Kỳ Duyên nắm tay tôi trấn an.

Nhưng nhìn lên phía trước sẽ thấy toàn bộ quang cảnh Sài Gòn thu vào tầm mắt, những ánh đèn rực rỡ của những toà cao ốc khiến tôi phần nào an tâm hơn.

"Thôi không lo nữa nhé, em có cái này muốn tặng chị này!" - ủa sao tôi lại có quà nữa.

Nói rồi em lôi trong túi ra mấy chiếc CD ban nhạc ưa thích của tôi. Lại còn là mấy chiếc tôi chưa có, Kỳ Duyên tinh ý nhờ. Mới qua chơi một hôm em ấy đã nhớ hết.

Tròn xoe mắt vì thích thú, tôi ngượng ngùng cảm ơn Duyên. Không có gì cho em cả, chắc sắp tới phải mời em thứ gì đó coi như bù đắp. Xong rồi Duyên nhẹ nhàng lấy hộp cold cut từ ghế sau lên để bọn tôi cùng nhắm nháp. À! Không có rượu đâu, tôi chừa rồi.

Mồi ngon đã có, chỉ thiếu bộ phim hay nữa thôi là đủ. Duyên ga lăng để tôi chọn bộ phim tôi muốn xem, gu phim và nhạc của tôi giống nhau, nhẹ nhàng sâu lắng. Tôi chọn một bộ phim tình cảm rồi cùng Duyên ngồi xem. không gian tối lờ mờ trong xe làm cho hình ảnh phim và âm thanh của nó càng trở nên sắc nét.

Đến cảnh hai nhân vật chính hôn nhau, tôi mới thẹn quá quay sang nhìn xem Duyên thế nào. Bắt gặp em ấy cũng nhìn tôi. Hmm... ai trong chúng ta cũng sẽ như vậy mà, tôi hiểu, thế là Duyên câu lấy cổ tôi kéo lại gần. Lần này không còn hôn trộm nữa, con bé cả gan hôn tôi khi tôi còn tỉnh táo. Lúc này đây, con tim và lí trí tôi thống nhất lại làm một, chính thức xác nhận tôi đã fall in love với cô bé.

Nụ hôn mướt mát hơn cả trên màn hình, và sau đó... không có gì xãy ra cả. Nói trắng ra khi Duyên định bung cúc áo của tôi thì tôi đã kịp chặn lại. Lần thứ hai ngăn cản con bé lột quần áo của mình. Tôi muốn Duyên xác định mối quan hệ của chúng tôi trước đã...

Hết chap 4

*tui dự định viết lâm li bi đát nhưng mà sao nó lạ vỡi... đọc hết chap này rùi đi ngủ nha! Mai lại viết tiếp chứ đọc nhiều quá cận đấy!*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro