Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18.Minh Triệu muốn quay về Mỹ

Bản tin thời sự liên tục đưa tin về tên tù vượt ngục, vụ việc kết thúc cũng làm cho người dân yên tâm hơn. Dù sao một tên tội phạm có vũ khí, luôn là nổi ám ảnh trực chờ, không biết khi nào người bị hại tiếp theo là mình.

Tivi bên trong bệnh viện cũng có đưa tin về vụ này, Minh Triệu còn nhìn thấy mình trong đó. Thật khó coi chết được, tay chân nàng toàn là thương tích, váy cũng rách nát bẩn thỉu, cũng may họ đã làm mờ đi mặt của nàng trước khi đăng lên rồi.

" Bác sĩ nói chỉ bị vết thương ngoài da thôi, cơ địa chị bị dị ứng cũng ghê thật. Mấy mụt này chị đừng chạm vào, thoa thuốc từ từ cũng hết thôi "

Lỉnh khỉnh một đống thuốc trên tay Kỳ Duyên, cũng may có nhãn phụ ghi rõ công dụng và cách dùng từng loại, nếu không cũng không biết uống kiểu gì. Bệnh viện này viện phí cũng không rẻ đây, có điều lúc đó ai nghĩ nhiều vậy, cứ gặp bệnh viện nào trước liền đưa Minh Triệu vào thôi.

" Duyên à, họ có nói đầu của chị sau này có di chứng gì hay không? " Vừa rồi mới chụp CT, mặc dù không có gì nghiêm trọng, nhưng lắm lúc vẫn còn đau lắm.

Di chứng gì đâu chứ? Là do Minh Triệu lúc lên xe nằm ngủ gục, chỗ vết thương một lần nữa bị đập vào cửa xe nên mới đau vậy đó. Ngoài ra vết thương do bọn bắt cóc đánh vào đầu cũbg không có gì nghiêm trọng, nếu có cũng chỉ là một vết sẹo nhỏ, tóc cũng có thể che lại hết rồi.

" Phải rồi, chị ba của em có cùng chúng ta vào viện không? " Không nhìn thấy Kỳ Hân đâu cả, lúc rời khỏi ngôi trường bỏ hoang vẫn còn nhìn thấy chị ấy lên xe mà.

" Đi lấy khẩu cung rồi, chị ấy xem ra giận em nhiều lắm, không nhìn mặt em luôn " Giận dai thật, từ lúc lên xe ngồi đúng là không nói tiếng nào.

Khó trách Kỳ Hân không kiểm soát được cảm xúc, trước giờ chị ấy nói tốt cũng có tốt, nhưng sự kiêu ngạo về bản thân vẫn luôn là thứ Kỳ Hân rất khó bỏ. Chị ấy luôn cho rằng mình là điểm tựa của Kỳ Duyên, con bé phải dựa vào chị ấy mới có cuộc sống tốt đẹp hơn. Kỳ Hân là người chị tốt, sẵn sàng bỏ ra bao nhiêu tiền cho Kỳ Duyên cũng được. Nuôi con bé cả đời cũng được, vốn dĩ thứ gì Kỳ Duyên muốn đều có thể đem cho. Chỉ có...

" Chị ba không thích chúng ta ở chung nhà sao? "

Không thích, Kỳ Hân sẽ không thích chúng ta ở chung nhà. Bởi vì chị ấy luôn cho rằng em là đứa trẻ không bao giờ lớn, là đứa trẻ phải phụ thuộc vào sự nâng đỡ của chị ấy. Khi chúng ta ở chung nhà, Kỳ Hân sợ rằng những thứ chị ấy không làm được cho chị, em sẽ làm được. Nổi sợ đó của Kỳ Hân càng dâng cao, khi chứng kiến em có manh mối tìm ra chị và đến tận nơi cứu chị.

Nói một cách khác, Kỳ Hân nhìn thấy Kỳ Duyên dần dần lớn rồi, không cần mình nữa. Chị ấy cảm thấy bản thân mình trở thành một chị gái vô dụng, đối với chị, Kỳ Hân cho rằng mình cũng không còn giá trị nào trong mắt chị nữa. Nói Kỳ Hân ghét chúng ta, chi bằng nói Kỳ Hân ghét sự dư thừa của mình ở Việt Nam này. Chị ấy cho rằng chúng ta đều không cần chị ấy nữa, sợ mất đi sự tín nhiệm của em mình, sợ mất đi chút tình cảm còn xót lại của người yêu cũ. Chị biết, Kỳ Hân vẫn còn yêu chị, bỏ việc ở Mỹ về đây là một minh chứng.

" Nếu chị ba của em bắt em rời khỏi chị, nếu không tuyệt giao với em, em nghĩ sao? " Minh Triệu đưa tay vỗ nhẹ vào một bên má bánh bao của Kỳ Duyên, ý vị nụ cười trên môi vẫn là có chút rung động.

" Em thiếu tiền chị nhiều vậy, em đi đâu được chứ, không đi "

Mặc dù con bé dùng tiền ra như một sự ràng buộc với nàng, nhưng Minh Triệu nhìn thấy Kỳ Duyên đã thẹn đến mức không thể ngước mặt lên rồi. Dù sao trước đây Kỳ Duyên cũng gay gắt với tình yêu đồng giới, bây giờ nói một câu thích mình làm sao có thể nhanh vậy được.

Hai người bọn họ mỗi người một câu, hoàn toàn không quan tâm đến ngoại nhân. Kỳ Hân thật ra đã đến từ lâu lắm rồi, nhưng vẫn là không nên bước vào làm lay động không gian của bọn họ.

Trên chuyến xe đến sở cảnh sát lấy lời khai cho có lệ, Kỳ Hân đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này. Vừa rồi lớn tiếng mắng Kỳ Duyên vô dụng, thật tình không có ý muốn chà đạp nó. Chẳng qua Kỳ Hân không dám tin tưởng, em mình chỉ là một học sinh cấp ba chuẩn bị bước vào đại học thôi. Minh Triệu cuối cùng đã vì cái gì thích nó, có phải Minh Triệu chỉ đang chơi đùa tình cảm với em mình hay không? Hay Kỳ Duyên thật lòng với Minh Triệu chứ? Một người làm tổn thương nàng đã đủ rồi, đừng bao giờ thêm một người lặp lại.

Minh Triệu nói đúng, Kỳ Hân không phải là người xấu. Chẳng qua chị ấy có chút ngạo mạn về bản thân, luôn cho rằng mình mãi là phao cứu sinh của Kỳ Duyên trong cuộc đời này. Đối với Kỳ Hân mà nói, một ngày nào đó Kỳ Duyên đột nhiên không cần mình nữa, sẽ làm cho Kỳ Hân hụt hẫng. Chị ấy sợ mất em gái, cũng sợ mất đi tình cảm còn sót lại một chút của Minh Triệu. Quả nhiên Minh Triệu không uổng công ở cạnh chị ấy nhiều năm, hoàn toàn nhìn ra tâm tư phức tạp khó nói của Kỳ Hân.

-----------------------

Đã nhiều ngày qua Kỳ Duyên không có đi học, An Huy cũng sắp cứu không nổi bài vở của cô. Hôm nay Minh Triệu cũng đỡ hơn rất nhiều, cũng đã xuất viện rồi nên đã hối thúc cô mau chóng xách cặp đi học. Thời gian này thầy cô đều đang tập trung ôn thi cho học sinh, không được phép nghỉ nữa.

Trong thời gian Kỳ Duyên đi học, vẫn luôn gọi nhắc nhở Minh Triệu cẩn thận. Mặc dù tên tù vượt ngục đó bị bắt rồi, nhưng cũng không được tùy ý mở cửa cho người lạ nữa.

" Biết rồi, biết rồi, chị tắt máy đây " Vừa rồi nàng chính là vừa mới mở cửa cho người ta vào, có chút chột dạ nên tắt máy sớm, nhưng mà Kỳ Hân cũng đâu phải người lạ.

Tâm trạng của Kỳ Hân hôm nay đã tốt hơn nhiều, mấy hôm nay nghe nói chị ấy ở khách sạn, hôm nay mới ghé sang nhà Minh Triệu. Còn xách theo cả vali lớn, xem ra là muốn quay về Mỹ rồi.

" Đi sớm vậy? Lâu lắm rồi chị mới về Việt Nam " Dù sao cũng là vì mình Kỳ Hân mới bị người ta đuổi việc, Minh Triệu thật lòng cảm thấy áy náy về việc này.

" Bỏ đi, Việt Nam không hợp với chị. Về đây vài ngày chị đã nhớ cuộc sống bên đó, hơn nữa tên chủ nhiệm đó cũng nói nếu chị quay về sớm, sẽ xem xét không đuổi việc chị "

Cũng còn may tên chủ nhiệm còn nói đạo lý, Kỳ Hân làm công việc đó lâu năm nói bỏ là bỏ cũng không nỡ. Lần này xem ra về Việt Nam du lịch vài ngày đi, bây giờ cũng xong việc rồi vẫn nên quay về Mỹ tiếp tục làm việc.

Không bị đuổi thật tốt, công việc đó Kỳ Hân xem trọng vô cùng. Không phải vấn đề nằm ở tiền lương đâu, chẳng qua công trình nghiên cứu đó theo đuổi nhiều năm. Đột nhiên bị gián đoạn vì chuyện không đâu, làm sao dễ dàng trải qua được. Bây giờ tốt rồi, cũng coi như ai nấy đều nhẹ nhõm.

" Khi nào bay? Em vừa nấu xong cơm chiều, có thể ngồi xuống ăn một chút không? " Hôm nay may mắn nấu khá nhiều, dự định là tối nay làm một bữa tiệc nhỏ mừng tai qua nạn khỏi.

" Được chứ, còn đến ba tiếng nữa " Lâu rồi không được dùng qua cơm của Minh Triệu nấu, đúng là cũng có cảm giác hoài niệm không ít.

Hai người họ ngồi xuống bàn tiệc liền luyên thuyên không ngừng, lần đầu tiên Minh Triệu trò chuyện với Kỳ Hân nhiều như vậy ở bàn ăn. Lúc ở Mỹ đều là những bữa ăn khá vội, hầu như lúc đó chỉ tập trung ăn chứ không trò chuyện như bây giờ.

" Kỳ Hân à, chị còn giận bọn em không? " Dù sao cũng không nên tránh né nữa, thà là nói một lần rồi muốn ra sao cũng được.

" Bọn em? Xem ra em quả nhiên đã rất thích Kỳ Duyên. Chị còn gì để nói nữa, chỉ hy vọng ở trong mắt em dù sao chị cũng từng là một người yêu cũ không quá tệ, duy trì mối quan hệ bạn bè được là được rồi "

Còn chuyện gì suy nghĩ không thông nữa, dù sao thời điểm hiện tại nói điều gì cũng không có giá trị. Thật ra Kỳ Duyên và Minh Triệu ở chung nhà lúc đầu đương nhiên cảm thấy thú vị, nhưng ngày tháng sau này chưa chắc đã cảm thấy vậy. Nói tóm lại có tiến tới được hay không? Vốn đã là chuyện của họ, người ngoài khó lòng can thiệp.

" Em thích Kỳ Duyên bao giờ chứ? Đừng nói lung tung "

Hai người bọn họ không ai chịu thừa nhận, nhưng bộ dạng của họ luôn không dám nhìn thẳng vào mắt nhau khẳng định hay phủ định. Người ngoài nhìn sơ đã biết, nhưng vẫn là người trong cuộc còn nghi kị lẫn nhau.

" Triệu à, khi nào nghỉ hè sắp xếp về Mỹ một chuyến đi. Mẹ của em dạo này nghe nói rất bận, đang tranh cử gì đó "

Không phải chứ? Mẹ làm kinh doanh chưa đủ bây giờ muốn lấn sang chính trị sao? Còn đi tranh cử, cuộc sống giàu sang phú quý hưởng ba đời không hết, bước vào chính trị nguy hiểm vô cùng.

" Được rồi, em sẽ về Mỹ..."

Chẳng qua nàng chỉ muốn dùng thời gian ba tháng nghỉ hè sang Mỹ thăm mẹ, sẵn tiện mặt đối mặt dùng lời lẽ khuyên can bà ấy rời khỏi chính trị. Xưa nay ở Mỹ chính trị rất phức tạp, nào là đánh bom liều chết, nào là bạo loạn, thôi đi đừng dấn thân vào. Có điều Minh Triệu còn chưa nói xong, cánh cửa lớn bị Kỳ Duyên đẩy mạnh vào. Còn bước đến bàn ăn kéo nàng ra sau lưng mình, phía trước dõng dạt đứng trước mặt Kỳ Hân hét lớn.

" Em sẽ không để cho Minh Triệu đi đâu hết, em không cho phép chị đưa chị ấy đi đâu " Cặp sách còn chưa để xuống, chỉ biết nếu về trễ một chút ngay cả người của mình cũng bị người ta dẫn đi.

" Kỳ Duyên, đang lấy tư cách gì để níu giữ cô giáo của em ở lại đây? " Xem ra đây cũng là cơ hội tốt thử lòng con bé, xem thử nó dám vì Minh Triệu làm những chuyện gì?

Hai người bọn họ dường như muốn cãi nhau, Minh Triệu cũng biết Kỳ Hân muốn thử Kỳ Duyên, nhưng mà Kỳ Duyên nắm tay nàng đau quá. Cần gì khẩn trương vậy? Sợ chị đi đến vậy sao?

" Vậy chị lấy tư cách gì đem chị ấy rời khỏi em? Hai người chia tay rồi, chị ấy cũng không phải bạn gái chị nữa, sau này chị ấy là bạn gái của ai, cũng đâu tới lượt chị quản "

" ... "

Kỳ Hân đối diện với em gái đang thẳng lời mắng mình, chỉ biết cười trừ. Xem ra thật sự khó có thể tách bọn họ ra, Kỳ Duyên sẽ thật sự liều mạng với người chị ba này mất thôi. Nói về phần Minh Triệu, vừa rồi luôn cố gắng gỡ tay Kỳ Duyên ra. Đến lúc gần gỡ ra được, con bé vừa quay ra sau liếc một cái, thật tình đã không dám gỡ thêm nữa.

" Chị muốn đi à? " Nói một câu muốn đi thử xem, em để chị đi ngay mà.

" Ơ...không...không có "

To be continued...

P/s: Chị ba kiểu: má nuôi nó tốn cơm ghê, nó chửi tao 🤣 Thật ra sóng gió sau này đến từ mẹ của bé Trịu, không phải đến từ chị ba, nói trước hù người dị đoá 😌

#PhiuPhiu


















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro