Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 16: XẤU HỔ!

"Xin lỗi chưa?" Kỳ Duyên kéo Minh Triệu ra khỏi đống gấu bông, nghiêm túc nhìn chị. Nói như vậy rồi lại vẫn không biết ý xin lỗi cô?

"Xin...Xin...Lỗi...Dì!" Minh Triệu không cam tâm, rõ ràng là vẫn không tin bản thân đạp gấu xuống giường nhưng lại không dám cãi lời Kỳ Duyên.

Nhìn cô ngốc nào đó lắp bắp nói xin lỗi, có người rất hài lòng bỏ qua cho chị, toang kéo chị xuống dưới, lại kéo không được.

"Sao không đi?"

Minh Triệu chần chừ nhìn gấu bông ở trên giường, lẽo đẽo theo sau cô. Hôm nay ăn sáng không có gì đặc sắc. Vẫn là màn đối thoại cũ rích kia, vậy mà có hai người ngày nào bữa nào cũng muốn diễn, thật sự làm người ta phát bực.

Kim Duyên đem đĩa hoa quả để lên bàn, nhìn chị dâu nhỏ. "Chị dâu, hôm qua ngủ ngon chứ?"

Minh Triệu vừa xem phim, vừa rung rung chân gật gật.

"Chị không bị bắt nạt chứ?"

Bắt nạt? Hôm qua chị dâu nhỏ bị dì dọa một trận a~~~~ có được tính là bắt nạt không?

"Hôm qua, dì...Không cho che miệng, còn dọa!"

"Che miệng? sao lại không cho?"

"Thì là...!" Minh Triệu muốn nói gì đó, lại bị Kỳ Duyên ở bên cạnh độ nhiên túm lấy eo, liền hô to một cái, sợ đến giật bắn người. Kim Duyên nhìn cô ai oán, ai chẳng biết chị hai đang dặn dò không cho chị nói, nhưng mà thật sự là hiếu kì. "Chị hai, chị dâu hôm qua không làm gì chị à?"

Kỳ Duyên liếc xéo "Sắc nữ" bên cạnh, tỉnh bơ nói một câu. "Minh Triệu đêm qua phát sốt!"

"Ồ, hóa ra là chưa kịp hành động." Vừa nói nó vừa đưa mắt nhìn chị. Minh Triệu chăm chú xem phim, thực ra nói chăm chú thế thôi chứ chả hiểu gì cả. Chị chỉ ngồi bên cạnh thôi, trước giờ đều xem hoạt hình, đã bao giờ xem mấy thứ này đâu. Xem được một lúc, đột nhiên màn hình phát cảnh hai người nọ hôn nhau lại còn ở trên giường làm cho mặt Minh Triệu đột nhiên đỏ ửng, quay mặt đi chỗ khác, quay sang phải lại gặp đúng ánh mắt của dì, dì đang nhìn chị à? Minh Triệu lại quay phắt sang bên trái, gặp đúng ánh mắt của "Sắc nữ", bỗng rùng mình một cái. Đành ngẩng đầu lên xem, nhưng mà....Nhưng mà sao mãi không thấy quay cảnh khác.

Minh Triệu chồm người với điện thoại thì bị cô giữ lại. "Làm sao?"

"Không...Không...Xem cái này!"

"Chị dâu, sao chị ấp úng thế?"

"Hình như...chị ngại à?"

Minh Triệu ngồi ở giữa bị chị em nhà họ Nguyễn trêu đến không nói nổi một lời, loay hoay một hồi muốn đứng dậy bỏ đi lại bị Kỳ Duyên kéo lại, mặt mũi sắp bị ghẹo đến phát khóc rồi.

"Đi...Đi ngủ. triệu mệt, đau.....Đầu!"

Kỳ Duyên nghe đến đau đầu thì buông vội điều khiển ném cho Kim Duyên, kéo Minh Triệu đang oan ức lôi lên phòng.
--------------

Minh Triệu quen chân đi vào phòng mình ngồi, Kỳ Duyên đi ở phía sau chị tức giận rống lên "Minh Triệu!"

Minh Triệu quay đầu nhìn, thấy mắt cô hướng về phía phòng bên cạnh thì chần chừ. Nhưng mà em chồng hôm qua nói phòng bên kia cũng là của chị.

"Minh Triệu, mở cửa ra!" Người nào đó tức giận lại đập cửa. Lại còn dám bỏ cô ở bên ngoài, Minh Triệu gan lớn quá rồi.

"Chị có ý gì?"

"Hôm qua dì ngủ ở đây rồi! Hôm nay dì về phòng dì ngủ đi!"

"Đây đều là phòng của tôi, tôi ngủ đâu chị quản được à?"

Minh Triệu oan ức đi luồn qua tay cô, nhìn về phòng của mình. Phòng này không được phòng kia cũng không được nên đành đứng im ngoài cửa.

Kỳ Duyên đi vào rồi vẫn thấy chị đứng quay lưng lại phía cô, không hài lòng phải quay lại kéo cô ngốc nào đó đi vào. "Đi ngủ!"

"Không ngủ với dì đâu!"

Hôm trước dì cũng ngủ ở đây rồi, sáng nay dì cũng ngủ ở đây rồi. Không ngủ chung đâu.

"Vậy muốn ngủ với ai?"

Minh Triệu không đáp. Kỳ Duyên cũng không có ý buông tha, kéo Minh Triệu ngã xuống giường, thoải mái ôm eo nhỏ.

"A!" Minh Triệu chưa kịp phản ứng gì đã bị Kỳ Duyên nhanh tay lấy chăn quấn lại, trở về hình hài của "Cục cơm nắm" nằm gọn trong tay cô. Minh Triệu muốn biểu tình

"Dì...Xấu...Buông...Chaeng...Ra đi!"

"Không buông thì chị làm gì?" Kỳ Duyên đột nhiên đè lên chị, Minh Triệu bị cô làm cho giật mình, ngọ nguậy muốn chạy.

Dì lại muốn làm gì? Lại nhìn chị chằm chằm như thế. Minh Triệu vội vã che miệng nhưng không kịp rồi, Kỳ Duyên nhanh hơn một bước đã chậm rãi liếm nhẹ cánh môi người ở trong ngực cảm giác thật ngọt, thật say lòng người. Bộ dạng lại e thẹn như thế thực muốn làm chuyện phạm pháp với chị. Kỳ Duyên trong người bỗng nóng dữ dội, nhìn xương quai xanh người nào đó bị lộ ra mời gọi, cảm giác miệng lưỡi bỗng trở khô khốc lại cúi xuống luồn sâu vào miệng chị. Tham lam muốn hưởng thụ lại muốn chiếm cả vị ngọt kia. Minh Triệu bị hôn đến mê muội, lúc cô buông ra thì liếm khẽ môi quay mặt đi chỗ khác.

Hiện tại không phải lúc.

Kỳ Duyên nằm về chỗ của mình rồi kéo Minh Triệu đang nhích nhích muốn bỏ chạy lại vào lòng, khẽ nhắm mắt.

Minh Triệu thử ngọ nguậy hai cái, mông liền bị đánh một cái, cách một lớp chăn vẫn cảm nhận được tay cô vẫn để ở trên mông chị. Cựa quậy liên tục. "Dì..."

"Nằm im!"

"Nhưng..."

Tay Kỳ Duyên dịch lên eo chị, siết lại. Minh Triệu nãy giờ lo phản kháng cũng mệt mệt, nhấc đầu chỉnh chỉnh lại tư thế xong úp mặt vào ngực người nào đó ngủ. Kỳ Duyên cúi đầu nhìn, hình như là khá hài lòng, khóe miệng hơi cong lên thoải mái nhắm mắt ngủ.

Hai ngày liền, Lisa ở nhà trông "Vợ" công ty không biết như thế nào? Chỉ biết Khánh Vân gọi vào điện thoại mấy cuộc nhưng đều bị cô tắt máy, cũng không thấy nhắn một lời khiến Khánh Vân thực sự tức chết mà, chiều hôm nay còn đặc biệt sửa sang áo quần muốn đến nhà người nọ.
____________________

Kim Duyên hai mắt long lanh nhìn Khánh Vân, hình như là rất vui

"Nhóc con, chị em đâu?"

"Chị tìm ai? Tìm em hay chị em?"  Kim Duyên nghe xong thì xụ mặt xuống. Cố giả vờ hỏi lại cái nữa coi tìm được tia hy vọng nào không chứ em cũng biết là Khánh Vân đến đây không phải tìm em.

"Đương nhiên là...Tìm chị em!" Khánh Vân vừa nói vừa thản nhiên khoác vai em đi vào. Kim Duyên hơi buồn buồn đi theo Khánh Vân. Hóa ra không phải tìm em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro