#14.
Một chiếc short fic siêu ngắn về thiết lập đế vương đương triều - Hạ Triêu và vị giáo bá xuyên không - Tạ Du, phân đoạn Hạ Triêu công khai cậu người thương trước mặt bá quan văn võ. Hắn thương cậu, là dâng hết những gì hắn có, bao gồm cả con tim và lí trí, thể xác và đôi mắt duy nguyện chỉ ngắm nhìn một người.
─ • ─
Một thân mang nặng khói lửa hồng trần, tỉnh khỏi mộng tưởng, toàn thân chẳng còn nhiễm sương gió trần gian.
Chút mưa chút gió quẩn quanh nơi tâm trí, kẻ mang thân tội lỗi đắm mình trong giọt nắng cùng sương mai. Hạ Triêu thấp giọng khẽ mỉm cười, sự ôn nhu nhuộm tràn trong đáy mắt.
Tạ Du tưởng như mình đang trôi trên dòng sông xanh êm ả, để cho bản thân đắm chìm vào vụn vỡ những ánh sao.
Gió rì rào vang lên những khúc hát, đế vương kiêu ngạo đã cúi mình.
Hạ Triêu quỳ một gối xuống trước mặt cậu, nắm lấy cổ chân Tạ Du, vững vàng nâng niu trong bàn tay cao quý của bậc quân chủ. Dưới cái nhìn khiếp sợ của quần thần, hắn nghiêng người hôn lên đường cong xinh đẹp kéo căng nơi bàn chân cậu thiếu niên.
Trong một thoáng chốc mơ hồ, Hạ Triêu có thể thề rằng mình đã cảm nhận được chút run rẩy từ vị giáo bá xuyên không vốn luôn lạnh nhạt vô tâm.
Duyên ái tình giữa hai kẻ kiêu ngạo, mơ hồ như sương mù phủ lên mặt hồ trong vắt.
Tạ Du ngồi trên ngai vua chẳng yên vị, hai cánh tay xinh đẹp vươn ra câu lấy cổ Hạ Triêu, kéo hắn sát với mình rồi bất ngờ thả rơi những nụ hôn trên gương mặt điển trai ấy. Âm thanh chụt chụt vang lên rất rõ trong không gian yên ắng, khiến cho kẻ bầy tôi mắt nhìn nhau mặt đỏ môi run.
Bọn họ hôn nhau giữa cơn mưa đầu mùa chốn nhân gian.
Sương qua tán lá, đất dậy hơi, nguyện mưa đầu mùa hẹn ước đôi tình nhân.
─
(?), 12:10, nguyện vì người dâng hết cả giang sơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro