Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

90. Hắc dục 86-90

[Nhâm Thần Phong x Thư Liên]

Thư Liên kinh hoàng che miệng lại, liền vô thức xoay người chạy, tên mập kia lại phản ứng rất nhanh, mãnh liệt đem côn thịt trong miệng cô gái rút ra, đuổi theo liền che miệng của cô, dùng sức kéo cô lui về sau.

"Ngô! Ngô... Buông ra!"

Thư Liên gấp đến độ đạp loạn, lại mảy may không động được chút nào, trong đầu khủng hoảng đến mức đình trệ, chỉ biết là muốn giãy thoát khỏi hắn, phải kêu lên, để cho Hàn Triệt nghe thấy.

"Rất mãnh liệt! Ha ha!"

Tên béo bị cô giãy thở hồng hộc, dục vọng chinh phục lại bị kích thích hơn, côn thịt phía dưới dùng sức đỉnh mông của cô, chất dịch bẩn thỉu phía trên rất nhanh dính bẩn một mảnh váy trắng. Ta hắn nhận lấy một cái khăn tay từ người đàn ông kia, chụp thuốc mê lên mũi cô.

"Không sao, một hồi nữa cô em phải cầu xin cầu chúng ta chơi cô em thôi! Ha ha ha!" 

[...] Tên mập kia cũng không còn tâm tình cùng hắn nói tiếp, đem Thư Liên lôi kéo đến bên cửa sổ, đặt cô trên tấm kính thủy tinh lạnh lẽo, không đếm xỉa đến cô đang 'ô ô' nức nở, cúi xuống gặm cắn xương quai xanh của cô.

Thư Liên cả người mềm nhũn, không nói lên được là cảm giác gì, rõ ràng trong lòng rất sợ hãi, thân thể lại không giống như là của mình, nếu không phải tên mập kia đỡ, rất có thể cô sẽ trực tiếp ngã xuống, bởi vì hiệu quả cách âm rất tốt, căn bản không thể nghe được âm thanh trong đại sảnh, âm thanh do thân thể va chạm, tiếng nữ nhân kia đang rên rỉ, mãnh liệt kích thích thần kinh của cô.

Cô có chút mơ hồ, cái lưỡi ướt dính ở trên người cô liếm tới liếm lui, cô tựa hồ không thể cự tuyệt được, ngay cả giãy giụa cũng ngừng dần, một cánh tay thô bạo kéo vạt áo trước ngực cô, cặp vú đầy đặn cao ngất lập tức bung ra ngoài.

Rõ ràng rất lạnh, cũng rất thoải mái, cô lười biếng nhắm lại hai mắt, mặc cho có người đang chà xát xoa nắn thân thể, tham lam gặm cắn xương quai xanh của cô, trong cổ họng tràn ra tiếng than nhẹ không rõ.

"Thư Liên!"

[...] Tay cô ôm lấy hông hắn, cảm giác như mình đang cưỡi mây đạp gió, ánh mắt mơ màng rời rạc, nhìn không rõ người đàn ông trước mặt.

"Triệt... Khó chịu quá..."

"Anh đã dạy em, phải gọi là Phong!"

Nhâm Thần Phong phát hỏa ôm lấy cô đạp mở cửa phòng, nhìn cổ cô đầy vết hôn xanh tím, còn dính nước bọt chưa khô, không khỏi nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải hai tên gia hỏa kia còn nắm trong tay cổ phần không nhỏ, lại là nguyên lão lâu năm của công ty, hắn thật muốn giết chết bọn chúng ngay tại chỗ!

"Tôi không muốn..."

Thư Liên ở trong ngực hắn giãy giụa.

"Triệt, tôi muốn tìm Triệt."  

[...] Thư Liên lại nhìn không rõ lắm, trong tầm mắt đều mơ hồ, chỉ là vô thức kéo Nhâm Thần Phong, thân thể như rắn quấn chặt trên người hắn.

"Ân... Tôi là xảy ra chuyện gì... Thật khó chịu..."

Bàn tay cô tiến vào trong áo sơ mi của hắn, Nhâm Thần Phong hít mạnh một hơi, sau khi Thư Liên rời đi hắn cũng không đi tìm phụ nữ, tinh lực dồi dào đến mức bất cứ lúc nào cũng có thể bắn ra khiến hắn bất mãn đến cực hạn, đâu thể nào chịu đựng được kích thích như vậy.

[...] Nhâm Thần Phong làm bộ làm tịch buông thả tay, lay một chút mí mắt cô, lại sờ sờ trán.

"Khó chịu ở đâu?"

"Không, không biết..."

Thư Liên đã mơ hồ đến hỏng, cô không biết thuốc này chuyên dùng như mê dược, có thể làm cho người không mất đi tri giác, nhưng lại khó chịu mà không hiểu vì sao, cũng không có hiệu quả như xuân dược, người cô không nóng lên, cũng không xé rách y phục của mình, chỉ là vô ý thức tìm nơi để đứng vững, trước mặt người này lại như là yêu tinh, không có chút lý trí nào.

Chỉ là lúc này Nhâm Thần Phong không nhịn được đưa tay đến trước ngực cô, cô vô cùng thành thực mà lại kiều mị 'ưm' một tiếng.

Một tiếng rên rỉ này, đối với Nhâm Thần Phong mà nói, so với xuân dược còn kích tình hơn. Hắn căn bản người không có thói quen ức chế dục vọng, huống chi trước mắt cô gái này này, cho tới bây giờ luôn có thể trực tiếp nhất khơi mào sự xúc động của hắn.

Một phen đem cô ôm ngồi ở trên đùi, Nhâm Thần Phong hung hăng hôn xuống đôi môi sưng đỏ kia, đầu lưỡi khéo léo gấp gáp cạy mở răng cô, cùng giao thoa với cái lưỡi thơm tho của cô.

Thỏa mãn thở dài, thật sự là lâu lắm không nếm qua tư vị của cô, vẫn là tựa hương vị tốt đẹp như ngày nào.

Như là hạn hán lâu ngày gặp mưa, hắn duỗi lưỡi ra, Thư Liên liền không thể chờ được mà nghênh đón, cơ thể bình thường bỗng nóng lên trong nháy mắt, cặp vú sưng lớn run rẩy để ở trước ngực hắn, chỉ cần nhẹ nhàng nâng tay là đã có thể nắm được khối đẫy đà, mềm mại no đủ.

"Thật là một tiểu yêu tinh trêu người mà."

Nhâm Thần Phong cắn răng, thanh âm trở nên khàn khàn, tay quét thẳng những tư liệu vướng víu trên bàn xuống đất, đặt cô lên đó, hôn tới tấp vào mặt cô cùng bên cạnh gáy tai, hai tay dùng sức xé, liền đem váy cô xé rách vang lên một tiếng 'xoạt', thân thể tiêm tú trắng nõn trứng gà bóc lộ ra trước mặt hắn.

Tay nắm hai luồng đẫy đà của cô, tạo thành đủ loại hình dạng kỳ quái, Thư Liên vẻ mặt ửng hồng, nhẹ nhàng rên rỉ, dung nhan thanh lệ sau khi bị kích thích càng ửng đỏ hơn, lông mày tiêm tú nhẹ nhàng chau lại, theo mỗi một động tác của hắn, lại run rẩy một chút.

Ngón tay thon dài đầy sắc tình dò vào trong môi cô, ở trong cổ họng non mềm của cô quấy đảo, Nhâm Thần Phong nheo lại con ngươi, cúi đầu ngậm một bên nhũ tiêm, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng đánh vòng, liền khiến Thư Liên 'a' một tiếng kêu nhỏ.

"Còn dám kêu như vậy..."

Nhâm Thần Phong gần như chịu không nổi, dúi đầu vào trước ngực cô hung hăng mút vào, hôn, gặm cắn, trong miệng ôn mềm xúc cảm khiến hắn lưu luyến quên phản kháng, cái lưỡi của cô như là con cá nhỏ nghịch ngợm, theo bản năng đảo quanh ngón tay hắn, lập tức làm cho hạ thân hắn trướng đến phát đau, thật muốn liền như thế hung hăng đi vào, làm cho cô một phen dục tiên dục tử.

"Như vậy còn khó chịu hơn sao?"

Hắn ở vú trên vú cô vừa hút vừa liếm, cho đến khi đem chỗ đó đỏ sẫm đứng thẳng ướt át lại đổi một bên khác, cho đến khi đem ngực của cô chà đạp đến phát trướng, hiện đầy dấu tay hắn, ngẩng đầu ngậm dái tai cô, thấp giọng dò hỏi.

Thư Liên vốn đang bị hắn trêu chọc đến mơ hồ, sau khi hắn ngừng tay chỉ cảm thấy trống rỗng, khó nhịn giãy dụa rên rỉ, thanh âm giống như sắp khóc lên:

"Khó chịu... Khó chịu... Ân..."

Hắn tà tà cười, quyến rũ ra khóe môi, rút ngón tay ướt đẫm ra khỏi miệng cô, chậm rì rì trượt đến giữa đôi chân cô, cách một tầng quần lót mỏng nhẹ nhàng xoa nơi mẫn cảm nhất của cô. 

"Là như vậy ư?"

"A..."

Thư Liên bị hắn sờ toàn thân run lên, hô hấp trở nên dồn dập, đem tay hắn ôm lấy, cũng không phải đẩy ra, như là khẩn cầu mời gọi.

"Ân... ân... Muốn... Tôi muốn..."

Người đàn ông nheo thẳm con ngươi đen bóng sâu thẳm, nghiêm túc quan sát phản ứng của cô, nhìn cô trở thành nô lệ tình dục dưới ngón tay của mình, lại cảm thấy cổ họng phát khô, lửa nóng từ bụng mãnh liệt đốt nóng cả người hắn.

Tay hắn không ngừng nhẹ vỗ về trong bắp đùi cô, xoa xoa bóp bóp, nặng nhẹ vừa đủ, thỉnh thoảng vô tình hay cố ý sượt qua chính điểm mẫn cảm của cô, khiến cho thân thể mềm mại mãnh liệt run bắn, cũng không dừng động tác, lập tức lại đổi đến nơi khác.

[...] Nhưng mà hắn càng bình tĩnh, Thư Liên lại càng khó chịu, hắn vừa hôn vừa xoa sớm dược hiệu phát huy đến mức tận cùng, hơn nữa loại thủ đoạn cực kỳ khiêu khích này, làm cho cô còn chưa bị hắn thực sự tiến vào, hạ thân đã thấm ướt một mảnh, có nhiệt lưu không ngừng từ bên trong chảy ra, cuộn trào mà mãnh liệt, thịt non âm đạo đang điên cuồng co rút đè ép nhưng trống rỗng làm cho người ta phát đau.

"Ô... Khó chịu... Tôi khó chịu..."

Thư Liên giãy giụa thân thể, lại chậm chạp đưa đến trong tay hắn, cô bắt được tay hắn, gần như cầu xin tha thứ nói:

"Cầu anh, sờ tôi, sờ sờ tôi đi!"

Ánh mắt của cô mơ màng, tinh thần rời rạc, búi tóc sau đầu tán loạn rơi ra vài sợi, làm dung nhan tiêm tú càng thêm quyến rũ, đôi môi đỏ mọng, như là vô cùng khát vọng đàn ông hôn hít cùng vuốt ve, cô kéo tay hắn, hướng tới giữa hai chân tìm kiếm, trên mặt trước đây chưa từng bây giờ lại lớn mật cùng phóng đãng.

"Ở đây, ở đây, thật khó chịu, sờ một chút, ân..."

Nhâm Thần Phong câm nín, đôi mắt vốn đỏ cơ hồ muốn phát hỏa, hắn lại vẫn có thể giữ bình tĩnh, tay đặt giữa cánh hoa mềm mại ẩm ướt, vậy mà vẫn không nhúc nhích.

"Em là đang cầu xin anh sao?"

"Ân... Cầu anh, van cầu anh..."

Thư Liên hoàn toàn nói năng lộn xộn, cô không thấy rõ người trước mắt, mạch suy nghĩ một mảnh hỗn loạn, hình như  ngay cả năng lực tự hỏi cũng không có, giống như biến thành động vật động dục, chỉ muốn được thỏa mãn.

"Được."

Nhâm Thần Phong cong lên khóe miệng, khẩu khí gấp gáp.

"Là chính em cầu xin anh, lần này, cũng không phải anh ép buộc em..."

Hắn cúi đầu hôn lên đôi môi ướt át của cô, tay cởi thắt lưng, Thư Liên quần lót căn bản là không có thời gian cởi ra, chỉ bị hắn kéo qua một bên, quy đầu sưng to cương cứng ở trên nhị hoa đã sớm ẩm ướt cọ xát, liền hung hăng tiến vào.

"A a a...."

Thư Liên thất thanh kêu lên, dũng đạo sớm đã khát khao sắp sụp đổ trong nháy mắt bị thật lớn nhồi đầy, loại khoái cảm không thể diễn tả bằng ngôn từ, vách tường ướt át mãnh liệt cọ xát với dị vật, hung hăng hút lấy, cho đến khi làm Nhâm Thần Phong tê dại sảng khoái, khoái cảm mãnh liệt xông thẳng lên đỉnh đầu, nhiệt huyết sôi trào.

"Uhm... Em ở đây còn như vậy... Dâm đãng!"

Nhâm Thần Phong cắn răng, mỗi một lần ra vào đều gắng sức, lại hung hăng đụng vào, kéo theo một tiếng 'a' cao gọi của Thư Liên, không chỉ là trên thân thể, ngay cả trong lòng cũng vô cùng khoan khoái.

"Biết không bảo bối, mỗi lần nghe em bị anh chơi kêu lên, anh thoải mái muốn chết!"

Nhâm Thần Phong thở hổn hển, bắt đầu ở trong cơ thể cô trừu cắm, tần suất cũng không phải là rất nhanh, mỗi một lần trừu cắm xuống lại rút ra một nửa rồi cắm hết vào, cho đến lúc làm Thư Liên dưới thân rên rỉ kêu lên.

Nắm đầu cô ngẩng lên quay ngược lại, Nhâm Thần Phong hôn miệng cô, đầu lưỡi tham nhập lưỡi cô phía dưới, thừa dịp cô không kịp thối lui 'cá nhỏ' quyến rũ, hai cái lưỡi ở trong không khí không kiêng nể gì cả đưa đẩy, Thư Liên bị hắn cắn mút đến thở không nổi, theo âm mũi phát ra 'ưm' thanh âm, khóe miệng không kịp nuốt xuống nước bọt như sợi chỉ bạc chảy xuống, dâm đãng mà lại sắc tình.

Bên trên vẫn đang tiếp tục hôn, phía dưới vận động pít-tông cũng không vì vậy mà dừng lại, trái lại bởi vì hai người kích hôn mà chậm rãi trở nên kịch liệt, quy đầu thật lớn giống như cây thương cứng rắn, không chút lưu tình xông tiến vào, đem nội bích trơn trượt mềm mại hung hăng mở ra, lại cấp tốc trừu kéo trở về, quy đầu to lớn cùng gân xanh trên dương vật, đều hung hăng quát gãi thịt non vốn mẫn cảm. Một vào một ra, mỗi lần trừu kéo ra lượng lớn dâm thủy chảy ra, bị thân thể đụng vào nhau cùng ma sát tạo thành bọt trắng, dính ướt cả bộ phận sinh dục của hai người.

"Ngô... Ngô..."

Thư Liên bị hắn công kích đến toàn thân mềm nhũn, thân thể vui mừng làm cho cô nhịn không được yêu kiều rên lên, nhưng mà miệng lại bị hắn ngăn được không phát ra được thanh âm nào, chỉ có thể hàm hồ nức nở, thanh âm mềm ngấy như mèo, liền khơi dậy dục vọng mãnh liệt của Nhâm Thần Phong, chỉ cảm thấy phân thân ở trong cơ thể cô lại phồng lớn lên một vòng, vừa đau vừa trướng, chỉ muốn hung hăng xuyên qua cô, đem cô ở trên cái bàn này mà làm.

Buông ra cánh môi bị hắn hôn đến vừa đỏ vừa hồng, Nhâm Thần Phong đem thân thể của cô ra bên ngoài, bày thành tư thế một chân gác trên bàn, hắn đứng thẳng người, tay ôm lấy của mông cô, dùng sức đem côn thịt cắm vào, chặt trất kẹp cứng, kiều mị rên rỉ, cũng có thể làm cho dục vọng của hắn tăng vọt, rất nhanh mà lại tàn nhẫn ở giữa chân cô rút ra cắm vào.

Máy theo dõi dã chiến giao hợp đã bắt đầu phát, mỗi gian phòng đều đủ kiểu không giống nhau, thế nhưng lại không có phòng nào so được với trong phòng này hương diễm. Váy Thư Liên bị xé giống như tấm vải rách, phân nửa đáp trên đầu vai, phân nửa đáp ở bên hông, không thể che được cảnh xuân vô tận, càng có một loại phong tình bị làm nhục. Côn thịt thật lớn lại dữ tợn của người đàn ông đem nhị hoa mềm mại chống khai đến cực hạn, hung hăng đem nữ tử vừa thon lại thanh lệ xuyên qua, theo mỗi một lần hắn luật động, cặp vú to thẳng no đủ của cô nhấp nhô lên xuống, run run, yêu kiều phối hợp, cho dù là ai nhìn thấy cảnh tượng này, khẳng định đều huyết mạch sôi trào, dục vọng ngút trời.

Sau khi làm người ta đầu váng mắt hoa đến no mắt, Thư Liên cuối cùng cảm thấy có chút ăn không tiêu, thân thể bị hắn đụng trước sau phối hợp, chống hai tay sau người không có chút khí lực, mệt đến phát run, thanh âm cũng thay đổi:

"A... Ân... Nhẹ, nhẹ chút... A! Quá mạnh a! A!"

Nhâm Thần Phong cúi đầu ngậm cặp bạch ngọc đầy ắp nhảy lên xuống của cô, thanh âm khàn khàn mà lại sắc tình.

"Không mạnh một chút, em sao có thể nhớ anh được..."

Khóe mắt Thư Liên ẩm ướt, giọng nói có chút nghẹn ngào.

"Ân... Thực sự... Chịu không nổi... Thật sâu, thật sâu a! Ô..."

"Mới như vậy em đã không chịu nổi?"

Nhâm Thần Phong thở phì phò, động tác phóng chậm lại, cắm xuống nhẹ nhàng, lại ác ý tiến vào từ từ, nhìn nàng 'ô' một tiếng ngẩng đầu lên, cái gáy trắng nõn như thiên nga bày ra, một ngụm cắn cổ cô.

"Hàn Triệt so với anh thế nào? Ân? Có phải là hắn không thể thỏa mãn em giống như anh, nhìn em xem, mới chơi được chút này đã chịu không nổi!"

"A... Ô..."

Thư Liên khó nhịn lắc đầu, trong mắt mông lung sương mù.

"Đừng, đừng chọc vào nữa!"

"Được, không chọc vào..."

Nhâm Thần Phong thở gấp gáp mút dái tai cô, hạ thân lui ra ngoài, lại hung hăng vọt vào.

"Anh sẽ chơi em! Làm em! Khiến em một đời cũng không xuống giường được, chỉ có thể bị anh làm! Em nói có được không! Ân?"

Thư Liên bị hắn giữ lấy thần trí sớm đã mơ hồ, vừa khóc, đôi chân lại vững vàng kẹp hắn, dùng sức đem hoa huyệt hướng phía hắn gắng gượng đẩy lên, miệng hoa mềm mại bị cự bổng chống khai đến ửng hồng kiều diễm, vô thức phun ra nuốt vào vật thật lớn của hắn, dù là vô thức, lại hết sức đón ý nói hùa.

"Không muốn... A! Van cầu anh..."

Thư Liên co giật, vô ý thức cầu xin được tha, lại không biết rằng cầu hắn nhẹ chút, cũng có thể hiểu là cầu hắn mạnh hơn, cánh tay bóng loáng chăm chăm ôm cổ của hắn, hai chân mở thành góc độ lớn nhất, phối hợp với nam căn vừa thô lại vừa lớn đến dữ tợn, bị hắn cắm đong đưa trước sau.

"Ách... Em thực là tiểu tạo hóa!"

Nhâm Thần Phong nghiến răng nghiến lợi, hắn quả thực yêu chết cái loại này khẩu thị tâm phi dâm đãng tính tình của cô, biết rất rõ ràng chính mình hình như chưa bao giờ bước vào thế giới của cô, lại nhịn không được nghĩ đến việc chiếm hữu thân thể cô như vậy, cường ngạnh tiến vào chiếm giữ lòng của cô.

Không chỉ là chơi cô, còn muốn có cô, làm cho cô cười với hắn như là đối với Hàn Triệt. Vừa nghĩ tới nếu như có thể mỗi ngày từ sáng sớm tới tối muộn có thể có cô bên người muốn làm gì thì làm, hắn đột nhiên cảm thấy, cứ như vậy cũng rất tuyệt.

"Bảo bối..."

Nhâm Thần Phong hôn lên môi của cô, hạ thân vẫn cứ công kích hung mãnh mà lại nóng cháy, động tác hôn cô lại rất triền miên, hết sức dịu dàng.

"Làm sao bây giờ, thân thể của em làm cho anh quá mê muội rồi..."

Thư Liên mở nửa mắt, đáy mắt là một mảnh ôn nhuận mông lung hơi nước, có chút mê man có chút ngây ngốc nhìn hắn, tựa hồ không nghe rõ hắn đang nói cái gì.

Thấy nét mặt của cô, Nhâm Thần Phong bất đắc dĩ biết rằng mình là đàn gảy tai trâu, cái mông săn chắc hung hăng đụng mấy cái, Thư Liên mở to mắt, hạ thân sống chết co quắp gắng gượng kẹp lấy hắn, nức nở rên rỉ như mèo con.

Hít một sâu hơi, Nhâm Thần Phong rút ra phân thân vẫn còn giật giật, gân xanh trên trán do cố nén giật giật, cuối cùng một lúc lâu sau phun ra một hơi:

"Cái cô bé yếu ớt này!"

Hắn kéo cô xuống, bày thành tư thế quỳ xuống bàn, liền từ phía sau hung hăng đi vào.

Đàn ông để ý nhất chính là năng lực làm tình, cô luôn có khả năng lặp di lặp lại nhiều lần khiêu chiến niềm kiêu ngạo của hắn, không hảo hảo trừng phạt trừng phạt cô, thật quá xin lỗi chính mình đây đang ra sức giải dược giúp cô.

Thư Liên dùng tay nắm nắm chặt góc bàn, đốt ngón tay bởi vì dùng sức mà trở nên trắng bệch, đôi chân run lẩy bẩy thừa nhận hắn một lần lại một lần mãnh liệt 'yêu', trừ lớn tiếng rên rỉ, dường như cái gì cũng không nghĩ được, hoàn toàn bị dục vọng điều khiển, không có chút lý trí nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro