89. Hắc dục 70-75
[Hàn Triệt x Thư Liên]
"Triệt? Anh ở đâu rồi? Anh đừng làm em sợ... A!"
Một bàn tay từ phía sau cửa vươn ra, mạnh mẽ kéo cô vào, Hàn Triệt vẫy vẫy mái tóc ướt sũng, cười đến thập phần vô lại.
"Thư Liên, em cũng phải tắm mà, cùng nhau tắm có phải nhanh hơn không, anh giúp kì lưng."
Hắn từ phía sau ôm chặt cô, miệng vừa nói, tay lại bắt đầu không thành thật, trong nháy mắt cô liền bị vòi phun cho toàn than ướt nhẹp.
"Trứng thối, buông ra... Buông..."
Thư Liên vừa tức vừa vội, cảm nhân được trên cổ đang hạ xuống từng trận nụ hôn, bên tai có tiếng hô hấp càng ngày càng dồn dập, phía sau mông cũng bị vật cứng rắn gì đó cọ lên, căn bản không cần nghĩ, cũng biết đó là cái gì.
Cô dùng sức gỡ tay cậu ra, mạnh mẽ quay người lại trừng cậu, Hàn Triệt rõ rang run lên một chút, cũng không tiếp tục dây dưa, thật cẩn thận giữ chặt tay cô.
"Thư Liên, em làm sao vậy?"
Nước ấm từ vòi phun vẫn không ngừng đổ xuống, làm cho quần áo cô từ đầu đến chân đều ướt đẫm, Thư Liên ngẩng đầu trừng cậu, thấy vẻ mặt cậu mờ mịt nhìn mình, dáng vẻ sợ cô tức giận, thật sự là làm cho người ta cảm thấy, vừa hạnh phúc lại khổ sở.
Cô rốt cuộc, có tài đức gì, mới có thể được cậu yêu đến như vậy.
Thư Liên kiễng chân ôm lấy cậu, nhìn đôi mắt trong suốt tràn đầy lo laứng của cậu bé kia, chủ động, đem môi mình dâng lên.
Thư Liên vừa hôn, liền làm cho thân thể Hàn Triệt hơi cương cứng một chút, nhưng chỉ trong nháy mắt, liền phục hồi lại tinh thần, ôm ngược lại cô, đổi bị động thành chủ động làm cho nụ hôn này càng sâu hơn, nhất thời bầu không khí nóng hừng hừng như thiên lôi đánh xuống mặt đất, không thể vãn hồi.
Chiếc áo ngủ đáng thương kia đã sớm bị ném xuống đất, trong nháy mắt liền bị nước từ vòi hoa sen phun ra ướt đẫm, hai người kia vẫn nhiệt tình dây dưa mạnh mẽ quấn lấy nhau, quần áo trên người Thư Liên cũng đã sớm bị Hàn Triệt thoát ra từng mảnh từng mảnh một.
Mỗi lần ném xuống một mảnh quần áo, đôi môi đang liều mạng hôn nhau kia cũng không muốn tách ra, vừa dồn dập vừa không kiên nhẫn nhanh chóng muốn cởi quần áo, liền lại hung hăng hôn lên, giống như chỉ cần tách ra một giây, liền không thể hô hấp.
Mãi cho đến khi mảnh vải cuối cùng trên người cô không kiên nhẫn mà rơi xuống, bàn tay của Hàn Triệt liền cực kỳ tự nhiên phủ lên, đầu lưỡi của cậu ở giữa môi lưỡi cô kịch liệt dây dưa, tay vẫn ở trước ngực cô lưu luyến không buông, xúc cảm trắng mịn mềm mại kia, làm cho cậu yêu thích không buông tay, như lễ vật nguy hiểm lại hấp dẫn, tùy thời đều có thể làm cho cậu ta điên cuồng.
"Thư Liên, Thư Liên..."
Tay cậu giữ chặt tay cô, kéo về thân thể mình.
"Thật là khó chịu, giúp anh, giúp... giúp anh..."
Cậu nơi đó vừa cứng lại vừa nóng, như ẩn dấu một cây thiết côn đang bị nung đến nóng đỏ, Thư Liên muốn thoái lui, lại bị cậu sống chết đè lại, môi bị chặn kín nói không ra lời, trước ngực lại bị cậu không ngừng chà đạp, tay còn phải nắm lấy vật hùng dũng gì đó, của cậu, Thư Liên chỉ cảm thấy đầu ông một tiếng, trong đầu đầy tia lửa nhảy loạn lên, cháy sạch làm trong lòng cô càng thêm khó chịu, thân thể như nhũn ra.
Như bị trúng cổ độc thần trí không rõ, cô cầm lấy vật dương cương của cậu, cao thấp trượt, Hàn Triệt rên rỉ một tiếng, từ trong yết hầu tràn ra một tiếng kêu đau đớn, đè thật mạnh Thư Liên lên vách tường lạnh như băng. Băng cùng hỏa, nóng cùng lạnh, làm cho Thư Liên bị kích thích cả người đều run lên, cậu lại càng thêm hưng phấn hôn mạnh môi cô, môi cùng môi dán cùng một chỗ quấn lấy nhau như muốn bốc hỏa, lại vẫn kịch liệt triền miên dây dưa không chịu rời ra.
"Ưh... Triệt... Triệt..."
Cô không ngừng gọi tên cậu, chỉ thấy đầu óc mơ hồ, toàn thân vừa nóng vừa như nhũn ra.
"Ở đây, anh ở đây..."
Hàn Triệt thở gấp hôn cô, ngón tay thon dài tham nhập vào hoa cốc, liền sờ được một mảnh trơn ướt, rốt cuộc cậu cũng không nhịn được nữa, ôm hai chân cô lên, vòng qua hông mình, vật cứng rắn đặt ở âm đế, nhẹ nhàng trượt hai cái, liền thật mạnh đi vào.
"A! A......."
Thư Liên thất thanh hô to, cậu đánh sâu vào quá mạnh mẽ, cô giống như bị đóng đinh lên tường, một con đường lui cũng không có, bị cậu tiến vào liền hoàn toàn tràn ngập.
"Thư Liên... Uh... Thật nhanh..."
Khép hờ mắt cảm thụ cô khít khao, Hàn Triệt nhịn không được rên rỉ, bên trong cô như có vô số cái miệng nhỏ nhắn hút lấy mệnh căn của cậu, đè ép cậu, bên trong vách tường mềm mại giống như sinh ra khí lực vô hạn, phải hút sạch sẽ cậu mới thôi.
Cúi đầu hôn lên trán cô, đây là điểm lý trí cuối cùng của cậu.
"Thư Liên, em làm anh muốn phát điên..."
Vừa dứt lời, cậu liền nhanh chóng rút ra, một lần nữa vừa mạnh vừa nhanh sáp nhập vào, làm cho Thư Liên ngay cả một tiếng rên rỉ đầy đủ cũng chưa kịp phát ra, liền bắt đầu cuồng dã đong đưa.
"A... A..."
Thư Liên bị cậu ta đỉnh cho không nói nên lời, chỉ biết gắt gao víu chặt cổ cậu, tựa như gấu korla cuốn lấy cậu, thừa nhận cậu từng chút từng chút một va chạm. Phía dưới có chút đau, nhưng càng nhiều hơn chính là khoái cảm, cậu bé kia có chút lỗ mãng nhưng lại vô cùng dũng mãnh, hỗn hợp đau đớn cùng khoái cảm làm cho cô cảm thấy thực hưng phấn, cô cảm nhận được theo mỗi lần cậu rút ra chọc vào, thủy dịch phía dưới không ngừng bị kéo ra, thuận theo dòng nước rơi xuống sàn. Thân thể hai người va chạm, cùng với dòng nước phát ra âm thanh "bành bạch".
Thật nhục nhã, nhưng nhiều hơn vẫn là cảm giác khoái hoạt, Thư Liên lớn tiếng rên rỉ, bám chặt vai cậu.
"Triệt... Triệt... Mạnh lên, mạnh lên một chút... A......"
Bởi vì chân không chạm đất, thân thể cô bị làm cho phập phồng lên xuống. Thân thể lần lượt bị đỉnh ở trên tường, lại lần lượt bởi vì trọng tâm mà rơi xuống, hoa huyệt bị chống đỡ mở rộng, bởi vì vẫn còn dòng nước chảy xuống, Hàn Triệt chỉ cần vừa cúi đầu, liền thấy được bộ dáng nhụy hoa khít khao bị cậu làm cho biến đổi, dâm mỹ gian nan phun ra nuốt vào cậu, mỗi một lần rút ra tựa hồ đều cảm giác nơi đó sắp bị nứt vỡ, nhưng khi thật mạnh nhập vào nó lại cực kỳ dâm đãng đem cậu toàn bộ nuốt hết.
Máu nóng toàn thân nhất thời như con ngựa hoang chạy băng băng, Hàn Triệt kêu rên, cúi đầu ngậm lấy tiểu bạch thỏ đang không nhừng nhảy lên, vươn đầu lưỡi đầy vị tình dục kia bao lấy nụ hoa liếm cắn, hạ thân vẫn không chút nào ngừng công kích cô, Thư Liên rên rỉ, giống như khóc giống như kêu, lại giống như vui thích, tay cô gắt gao ôm lấy vai cậu, móng tay lần lượt bởi vì cực hạn cuồng hoan mà vô ý cắm xuống, cho đến khi lung cậu bắt đầu xuất hiện vết máu. Hàn Triệt lại không biết đau là gì, thầm nghĩ dùng lực thêm một chút, dùng lực đem cô xỏ xuyên qua, đem cả người cô đều ấn lên chính mình, hòa nhập cô vào cơ thể
"A... Triệt... Đủ... Đủ... đủ rồi ... Ô..."
Thư Liên bị cậu tấn công gần như không thở nổi, thân thể bị đè ép trên tường, vách tường lạnh lẽo cùng với thân thể nóng bỏng hình thành hai thế đối lập rõ ràng, giữa nhụy hoa truyền đến lực đánh rất mạnh làm cho cô có cảm giác ăn không tiêu.
"Em thật đáng ghét..."
Hàn Triệt khẽ ngẩng đầu, ngậm vành tai cô, hơi thở dồn dập phun vào trong tai, khởi động một luồng ngứa ngáy.
"Em rõ ràng thích như vậy."
Cậu ôm cô rời tránh khỏi vòi nước ấm, đặt cô dựa vào một mặt tường khác, nhẹ nhàng kéo dãn khoảng cách giữa hai người, để cho cô nhìn thấy rõ ràng nơi hai người kết hợp.
"Em xem, thật nhiều nước... Anh làm càng mạnh, em lại càng ẩm ướt... Uhm..."
Cậu chậm rãi từ trong cơ thể cô rút ra, lại dùng lực thật mạnh nhập vào, không ngừng xuất nhập, để cho cô tận mắt nhìn thấy một lượng lớn ái dịch không ngừng theo động tác của cậu từ chỗ kết hợp tràn ra ngoài, ma sát tạo ra vô số bọt mép, cô đột nhiên co rút nhanh hoa huyệt, làm cho cậu không kịp suy nghĩ liền rên rỉ ra tiếng.
"A... Trứng thối!"
Thư Liên vô cùng bối rối, cố ý làm cho bản thân không nghĩ đến hình ảnh sắc tình vừa rồi, cứng rắn của cậu đang bị hạ thể cô gắt gao bao vây, nhất là khi nghe được cậu nói như vậy, lại cảm thấy bụng hơi hơi co rút, một luồng nhiệt lưu không chịu theo khống chế cứ vậy mà tràn ra.
Triệt của cô, không biết từ lúc nào mà lại trở nên hư hỏng như vậy rồi, ánh mắt cậu không giống với trước kia luôn trong suốt, mà mang nồng đậm tình dục cùng một chút tà khí, nhất là khi bị cô kẹp chặt liền nhẹ giọng rên rỉ, lại gợi cảm chết người.
"Anh chính là trứng thối..."
Hàn Triệt khẽ nói, chậm rãi rút phân thân ra, vừa dùng lực thật mạnh nhanh hướng bên trong đỉnh vào, nghe thấy tiếng cô kinh hô vừa lòng giơ lên khóe môi.
"Thư Liên, trước kia đều là em khi dễ anh, bây giờ, anh cuối cùng cũng có thể khi dễ được em... Uhm, em lại giáp anh ... Thật thoải mái..."
"A a a a......."
Thư Liên giơ hai tay lên che kín mặt.
"Không được nói không được nói! Em không làm nữa!"
Cô mạnh mẽ đẩy cậu ra, muốn từ rên người cậu nhảy xuống, hoàn toàn không để ý hai người còn đang dính chặt một chỗ, cho đến khi Hàn Triệt kêu lên một tiếng đau đớn, cậu nhanh tay đè chặt cô lại, nâng mông thật nhanh dùng sức rút ra chọc vào vài cái, đem cô trừng phạt đến toàn thân như nhũn ra không ngừng rên rỉ, mới mở miệng nói:
"Không cho phép chạy! Thư Liên, em là của anh, anh không cho em trốn!"
"Triệt bắt nạt em..."
Thư Liên thấp giọng kháng nghị, thanh âm nỉ non lại như chú mèo con, mềm mềm ngấy ngấy, ánh mắt xuân ý mông lung mị nhãn như tơ, cùng với đôi môi bị hôn đỏ lên khẽ nhếch, hấp dẫn trí mạng.
"anh chính là thích bắt nạt em..."
Hàn Triệt ám ách nói, hôn lên môi cô, tìm kiếm đầu lưỡi cô, ở trong khoang miệng tùy ý đoạt lấy, lại không ngừng rút ra chọc vào, sau lưng cô đã bị va chạm muốn phát đau, Thư Liên vẫn khống chế không được phát ra kiều mỵ rên rỉ. Hàn Triệt nói đúng, cậu làm càng mạnh, cô lại càng hưng phấn, cô dường như thật sự rất thích kiểu kịch liệt tình ái này, nhất là trong quá trình đó mỗi khi cậu giở trò xấu, cô lại càng ẩm ướt rối tinh rối mù.
"Uhm... Triệt... Này... Chỗ đó, chỗ đó..."
Thư Liên hồng mặt, bị hắn đỉnh thân thể liên tục nhấp nhô lên xuống, hoa huyệt không ngừng bị nhục bổng cứng rắn đảo quanh, tê tê dại dại. Cái gì rụt rè cũng không còn nữa, cô dùng sức thoát ra khỏi kiềm chế của câụ, giữ chặt tay cậu kéo lên trước ngực mình.
"Thật là khó chịu... Uhm... Bắt nạt em..."
Nghe thấy lời cuối cùng của cô, hơi thở Hàn Triệt như dừng lại, cái gì đó ở trong cơ thể cô tựa hồ lại trở nên cứng rắn vài phần, cậu ôm cô lên, một bên cúi đầu thật mạnh hút nụ hoa cô, một bên vừa nói:
"Bắt nạt như vậy có đủ không? Hửm?"
Hắn một bên ôm cô đi một bên vẫn không ngừng động tác vận động, thân thể thon dài bình thường trông nhã nhặn không ngờ lại mang theo sức lực kinh người. Thư Liên chỉ cảm thấy trong quá trình di chuyển, nóng thiết của hắn vẫn giữ nguyên tiết tấu nông nông sâu sâu cắm cô, ở chỗ hai người kết hợp không ngừng tràn ra dâm thủy trong suốt, cơ hồ sắp làm cho chân hắn ướt đẫm.
"Ân... Ân... A... Đủ, đủ rồi..."
Thư Liên nức nở, rên rỉ kêu lên, không biết hắn muốn mang cô đi đâu.
"Triệt, dừng lại đi, quá sâu!"
"Nhưng mà rất thoải mái, không phải sao?"
Hàn Triệt ôm cô vào phòng ngủ, giọng nói dịu dàng, khàn khàn, cuối cùng cũng chịu rút vật cực nóng kia ra khỏi cơ thể cô.
"Thư Liên, tới đây đi."
Thư Liên mở đôi mắt mông lung nhìn hắn, không biết hắn muốn làm gì, toàn thân mềm nhũn mặc hắn đem cô chuyển sang tư thế quỳ sấp xuống, trên mặt đất trải thảm lông mềm mại, làm cho cô không đến nỗi khó chịu, cô liền yên tâm nằm xuống, lười biếng cong cong vòng eo mảnh khảnh, chờ đợi hắn yêu thương.
Hàn Triệt hạ thấp người, hôn lên lưng cô, sau đó nhẹ nhàng tách ra cánh hoa của cô, dùng nơi nóng rực của mình cọ xát bên ngoài, rồi mới chậm rãi đi vào.
"Uhm..."
Thư Liên nhắm hai mắt nhẹ nhàng rên rỉ, thân thể chậm rãi bị nhồi đầy, làm cho mỗi lỗ chân lông trên người cô như được mở ra vô cùng thoải mái.
Một cánh tay từ phía sau vươn ra, nâng cằm cô lên.
"Thư Liên, nhìn trước mặt đi, bắt nạt em như vậy, có đủ không?"
Thư Liên mở mắt ra, phát hiện trước mắt là một mặt gương thật lớn, cô cả người trần truồng nằm bò quỳ gối trước mặt gương, Hàn Triệt đang từ phía sau cô không ngừng đi vào lại rút ra, theo mỗi động tác của hắn, vú của cô bị đụng phải lắc lư liên tục, chỗ hai người kết hợp mặc dù nhìn không thấy, nhưng theo động tác giao hợp ái muội cuả hai người mà nói, nhìn thế nào cũng cảm thấy hết sức dâm đãng.
"A!"
Cô khẽ kêu một tiếng, không nghĩ đến hắn lại xấu xa đến vậy.
"Hàn Triệt, bại hoại! Buông ra, em không muốn ở chỗ này!"
"Em thật xấu, nói dối sẽ bị trừng phạt nha."
Trong gương khóe môi Hàn Triệt khẽ nhếch, hắn bình thường rất ít khi cười, biểu tình quanh năm yên lặng thoạt nhìn như cấm dục, trước mắt lại làm càn ở trước mặt gương cùng cô giao cấu, khuôn mặt tuấn mỹ vì ý cười nho nhỏ này lại mang theo chút tà khí lại mị hoặc.
"Thân thể của em không phải muốn nói như vậy... Uh, lại chảy thật nhiều nước, thật chặt, cảm giác như bị cái miệng nhỏ nhắn hút ..."
"A, im đi!"
Thư Liên chịu không nổi che tai lại, nếu là bình thường, cô nhất định véo rụng tai hắn, thế nhưng lúc đang làm tình, một chút lực chống đỡ nhỏ nhoi cô cũng không có.
"Không buông ra em sẽ tức giận đấy!"
Cô dùng sức hướng sang bên cạnh bò đi, muốn bắt cái gì đó mượn lực thoát thân, lại bị Hàn Triệt vững vàng bắt được vòng eo kéo lại, "a.." một tiếng thét chói tai ức chế không được thốt ra, thật... thật tê, khoái cảm không thể hình dung hung hăng tập kích cô, theo động tác của hắn rất nhanh truyền khắp toàn thân.
"Thư Liên, Thư Liên... Uhm, em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được, nhưng bây giờ không thể thả được..."
Hàn Triệt đứt quãng nói, bắt đầu kìm eo cô không ngừng dùng "nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu mà hành động", thân thể hai người đụng chạm phát ra âm thanh kịch liệt "ba ba", mãi đến khi Thư Liên bị đỉnh đến nỗi nằm sấp xuống mặt thảm.
"A... Triệt! Không muốn..."
Thư Liên bị hắn cắm toàn thân mềm nhũn, căng lên như dây cung, tất cả khí lực tựa hồ tập trung ở chỗ đó, không ngừng thừa nhận hắn gần như bạo ngược đụng chạm.
"Thật sâu, ..."
"Uh..."
Hàn Triệt bị tiểu huyệt chặt trất của cô kẹp chặt hừ nhẹ một tiếng, càng không ngừng đem thật lớn của mình dùng sức hướng sâu vào trong thân thể cô.
"Thật thoải mái... Thư Liên, lại kẹp chặt chút nữa..."
"A! A!"
Thư Liên dùng sức lắc đầu, trừ rên rỉ ra không biết phải làm gì nữa, cô rõ ràng kêu chịu không nổi, nhưng thân thể lại không theo khống chế hướng hắn đón ý hùa theo, tiểu huyệt bị cắm vừa hồng vừa sưng, xương mu bị đụng cũng bắt đầu đỏ lên, lại vẫn không biết mệt mỏi phun ra nuốt vào côn thịt.
"Hàn Triệt... Hàn Triệt... A..."
"Thư Liên, em nhìn em mà xem, thật dâm đãng..."
Hàn Triệt nằm sấp lên lưng cô, một bên công kích cô, một bên nâng mặt cô lên, cho cô xem hình ảnh trong gương - hai người đang kịch liệt giao hợp.
"Bị như anh cắm mạnh như vậy, rất thoải mái đúng không?"
Thư Liên mê man mở mắt ra, nhìn thân thể của mình không ngừng bị hắn đụng ngã trước nghiêng sau, vẫn cứ hùa theo, cô quả nhiên đã biến thành nô lệ của dục vọng, rõ ràng bị hắn nói cho rất mắc cỡ, nhưng khoái cảm vẫn dâng lên, hạ thân càng không ngừng co rút nhanh, dùng sức mút vào, như hận không thể ép gãy hắn.
Một ngón tay tách đôi môi đỏ tươi của cô ra, bắt chước tư thế giao cấu, ở trong miệng cô không ngừng ra vào, Thư Liên theo bản năng ngậm nó, thất thần mút, làm cho đầu ngón tay hắn ướt đẫm.
"Có thích bị anh bắt nạt như vậy không? Yêu em như vậy? Hửh?"
Hô hấp của Hàn Triệt càng lúc càng thô, rất rõ ràng bị cảnh tượng dâm loạn trước mắt kích thích ngay cả mình cũng bắt đầu không khống chế được, thanh âm không còn réo rắt, chỉ còn dục vọng dày đặc.
"Em kẹp anh thật chặt, em thật xấu, thật muốn chết trong thân thể em."
"Thích, thích..."
Thư Liên mắc cỡ mặt đỏ bừng, lại như là trúng cổ nói theo hắn, hạ thân bắt đầu không tự chủ được co rút nhanh hơn.
"Triệt... A! Dùng sức! Dùng sức!"
"Như vậy còn chưa đủ sao!"
Hàn Triệt bị tiểu huyệt chặt trất của cô kẹp sắp điên rồi, cảm giác được thịt huyệt giống như cái miệng nhỏ nhắn ra sức co rút lại, dùng sức xoắn lấy hắn, không khỏi hít sâu một hơi, hắn thật sợ làm hư cô, thế nhưng hình như cô còn ngại hắn chưa đủ thô lỗ, quả thực làm người ta muốn hung hăng chà đạp.
Dùng sức đem nóng thiết trong thân thể cô rút ra, chỉ nghe âm thanh 'ba' một tiếng vang lên, Hàn Triệt thở phì phò đem chân của cô gác lên bờ vai, để đôi chân cô mở lớn cùng mông nhếch lên cao, làm cho nơi riêng tư của cô hoàn toàn hiển lộ trước mặt hắn. Huyệt khẩu vừa mới chịu đựng kịch liệt trừu cắm còn đang co rút lại, yêu dịch giao hoan chảy ra, dâm mỹ, ẩm ướt, lộn xộn.
Có lẽ đàn ông trời sinh đều có dục vọng muốn chinh phục, nhìn cô gái thường ngày thanh lệ ngăn nắp sạch sẽ cứ như vậy nhếch nhác nằm dưới thân mình, hai má đỏ bừng, thở gấp, chờ mình đi thương yêu, dù chỉ là cảnh tượng đơn giản như thế, cũng đủ làm cho hắn huyết mạch sôi sục.
Đem hai tay chống hai bên đầu cô, ép hai chân cô căng ra đến vị trí cao nhất, Hàn Triệt hơi nghiêng đầu, nhìn thấy trong gương hình ảnh phân thân của mình như thế nào dùng tư thái xâm nhập tiến vào trong thân thể cô, eo Thư Liên nhếch lên, bị ép cong cong đến độ cung không thể tưởng tượng nổi, bị ép thừa nhận hắn xâm phạm, trọng lượng toàn thân hắn cơ hồ đô tập trung vào chỗ kia, chậm rãi, từng chút từng chút, đưa dương vật của hắn toàn bộ xâm nhập vào trong cơ thể cô, quy đầu thô to hung hăng đè ép cổ tử cung của cô, giống như muốn phá tan con đường nho nhỏ kia, xuyên qua cả người cô.
Kiểu tư thế này thâm nhập sâu đủ mười phần khiến Thư Liên nhịn không được toàn thân run rẩy, giọng nói như là bị nghẹn, chỉ biết dùng cả người gắt gao ôm lấy hắn, trong cổ họng phát ra tiếng nức nở nghẹn ngào, hoa huyệt như là sinh ra vô số cái miệng nhỏ, dùng sức hút chặt lấy vật lớn của hắn.
Hàn Triệt đang thoải mái nheo lại đôi mắt, cúi đầu hôn lên đôi môi hồng hào, thanh âm cám dỗ vô cùng:
"Thư Liên, em kẹp chết anh..."
Vừa dứt lời, hắn liền bắt đầu trừu cắm luật động, chỗ đó của cô thật sự là quá ấm áp cùng chật hẹp, mỗi một lần xen vào lại phải dùng rất nhiều khí lực mới có thể đẩy ra tầng tầng lớp lớp thịt mềm mại lại chặt trất, mỗi một lần rút ra đều như có vô số cái miệng nhỏ nhắn dùng sức mút hắn, không cho hắn đi ra, loại cảm giác này vừa vui vẻ vừa thống khổ, khiến hắn nhịn không được ngửa đầu hừ nhẹ, hạ thân lại ra vào càng nhanh càng mạnh hơn, giống như muốn đem cô chia làm hai.
"A a... Triệt....."
Thư Liên bị hắn cắm mãnh liệt như vậy cơ hồ muốn sụp đổ, thất thần ngửa đầu thở nhẹ. Hắn liền cúi đầu xuống, hung hăng hôn môi của cô, đầu lưỡi hai người kịch liệt dây dưa trong không khí, xả ra vài sợi chỉ bạc, không kịp nuốt liền theo mặt theo má cô mà chảy xuống dưới. Hai người tựa hồ như không hề phát hiện, tiếp tục hãm sâu vào dục vọng không thể tự thoát ra được.
"Thư Liên, Thư Liên... "
Hàn Triệt rên rỉ, rất nhanh động eo, phân thân thô to ở giữa chân cô rất nhanh ra vào, khiến cô bắn ra tung tóe dâm thủy, chỉ cảm thấy từng đợt tê dại theo đốt sống không ngừng hướng toàn thân lan tràn, đầu gối bị ma sát có chút đỏ nhưng không hề quan tâm, giống như không hề biết mệt mỏi rã rời mà hung hăng cướp đoạt, giữa thân thể kịch liệt phát âm thanh 'ba ba', cùng Thư Liên rên rỉ lớn hơn, dâm mỹ mà lại phóng đãng.
"Triệt! A! Quá sâu! A..."
Thư Liên bị hắn cắm vào lút cán không biết phải nói gì, thất thần lắc đầu, hoa huyệt bắt đầu kịch liệt co rút lại.
"Trời ạ... Ô... Chịu không nổi! Không chịu nổi! Triệt......"
"Nhịn một chút nữa... Thư Liên... Anh dừng không được! Ân..."
Hàn Triệt bị của nàng co giật kẹp chặt suýt nữa không khống chế được, hôn lên môi cô, bắt đầu chạy nước rút lần cuối, thân thể đã đến cực hạn sung sướng, mãnh liệt khoái cảm khiến hắn ra vào càng nhanh hơn, lông mày rậm bất giác cau lại, vừa thống khổ lại vừa vui sướng.
"Triệt... Em... Em... Cho em! Cho em..."
Thư Liên đột ngột thất thần ôm lấy hắn, ngữ điệu hỗn loạn gọi hắn, cảm giác được thân thể của cô đột nhiên căng lên, vách tường hoa huyệt mềm mại từng đợt co giật, Hàn Triệt lập tức ý thức được cô đã đến cao trào.
Buông cô đang nằm trong ngực ra, nhìn thấy nụ hoa trơn bóng kia bị hắn làm cho nở rộ, Hàn Triệt hôn môi cô, lưỡi với vào trong môi cô, bao lấy lưỡi cô liều chết dây dưa, hạ thân càng đẩy nhanh tốc độ chạy nước rút, nam căn lại không rút ra hết, mỗi một lần lại càng thâm sâu cùng mạnh mẽ hơn.
Thư Liên thanh âm vỡ vụn bị hắn nuốt vào, chỉ có thể miễn cưỡng theo cổ họng phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ, gương mặt cô ửng hồng, hai chân mở lớn, thất thần thừa nhận hắn kịch liệt trừu cắm, xương mu cùng xương mu dùng lực đụng vào nhau vừa nhanh vừa mạnh, phát ra tiếng 'ba ba', thô to quy đầu thô bạo mà lại dũng mãnh khuấy đảo mẫn cảm nội bích của cô, làm cho cô thoải mái đến toàn thân không ngừng run rẩy.
"Triệt! Triệt! Em chết mất... A..."
Thư Liên khẽ gọi khóc nấc lên, hạ thân mãnh liệt co rút lại, bởi vì cực hạn cao trào cùng thỏa mãn khiến toàn thân biến thành màu hồng phấn, thanh âm phát ra vừa êm vừa kéo dài, ngón chân trơn bóng cong lên, không ngừng co quắp.
"Ô..."
Thư Liên ưỡn người dậy, run rẩy ôm lấy hắn, nức nở cọ cọ mặt hắn, hai nguời hai má đều nóng hổi, ngực của cô áp sát lồng ngực trần truồng của hắn, có thể nghe thấy được tiếng tim đập kịch liệt, trong nháy mắt đó cô đang ở trên đỉnh cao trào có chút không rõ cảm giác tồn tại, thân thể tê dại làm cho cô cơ hồ muốn chết đi nhưng trong lòng lại cảm thấy hưng phấn.
Động tác của cô rõ ràng khiến Hàn Triệt hơi đình trệ, chỉ là kêu rên một tiếng, rất nhanh động mấy cái rồi đem phân thân rút ra, vội đem chất dịch trắng nóng hổi bắn trên bụng cô, đưa tới Thư Liên một tiếng kêu nhỏ, cảm giác được nam căn cứng nóng kia vẫn chưa mất đi, để ở trên thân thể cô rõ ràng cảm nhận được nó kịch liệt nhảy lên.
Thở gấp gáp tìm môi cô, Hàn Triệt hôn thật sâu lên đó, lời lẽ giao triền, thẳng đến khi đem cô hôn đến thở hồng hộc mới tách ra để ở trán của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro