85. Hắc dục 27-29, 33-34
[Kỳ Ca, Hoàng Mao x Tô Tử Ân]
Kỳ Ca mạnh mẽ chế trụ thắt lưng cô, coi cô như bao tải khiêng lên đi vào trong phòng ngủ, ném mạnh cô xuống giường, bị ném mạnh xuống toàn bộ xương cốt Tô Tử Ân như muốn gãy ra từng mảnh, cô nằm ở trên giường mềm mại cố gắng dùng sức dãy dụa muốn bước xuống, nhưng chưa kịp thực hiện ý định lại bị Hoàng Mao kéo trở về, sau đó hắn nhào lên nằm đè lên người cô.
[...] Tô Tử Ân vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, càng giãy dụa mãnh liệt lại càng kích thích thú tính của hai người đàn ông, quần áo trên người dần dần rơi lả tả xuống dưới, lộ ra bộ ngực no đủ mềm mại, nội y nho nhỏ không đủ sức che đậy bộ ngực ngạo nghễ, quần nhỏ tam giác càng không đủ để che lại vùng rừng rậm màu đen phía dưới, làm cho thú tính của hai tên côn đồ hoàn toàn bị thức tỉnh.
"A, thật lớn!"
Tay Kỳ Ca thô lỗ cầm lấy một cái vú xoa nắn, miệng thì tham lam hút lấy bên còn lại.
"Ngô... Thơm quá!"
Hoàng Mao lại lấy tay đẩy ra quần lót của cô, sờ lên hoa huyệt non mềm.
"Quả nhiên là tiểu dâm đãng, cư nhiên đã ẩm ướt!"
"Không cần, không cần! Ô... Cầu xin các người, buông tha cho tôi!"
Tô Tử Ân sợ tới mức nước mắt đều nhanh chóng rớt xuống, nghĩ đến việc cô sẽ bị hai tên côn đồ này cưỡng gian, cô liền cảm thấy muốn điên lên, càng đáng sợ hơn là, bây giờ cô lại nổi lên phản ứng sinh lý vô cùng mãnh liệt!
[...] Lúc này Kỳ Ca đã hoàn toàn bại lộ bản tính, ánh mắt hắn đỏ lên hoàn toàn không nhận ra người phụ nữ trước mắt mình là ai, có thân phận gì, hắn chỉ cảm thấy dương vật của mình bây giờ đang trướng lên vô cùng khó chịu, hắn cần cô ta đến giúp hắn tiết ra, lập tức, ngay lập tức!
[...] Kỳ Ca đã sớm cởi sạch quần, thô lỗ kéo quần lót cô ra, chiếu thẳng vào nới đã sớm ẩm ướt hung hăng đâm vào!
"A...."
Tô Tử Ân hét lên một tiếng thảm thiết, hạ thân máu tươi như suối tuôn ra, cô đau đớn trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
"Nga! Mẹ nó! Sướng quá..."
Kỳ Ca bị hoa huyệt xử nữ nhanh trách kẹp chặt làm cho hắn muốn điên cuồng, hắn ôm lấy thắt lưng cô điên cuồng đâm vào, nhiều lần đều thẳng vào tử cung, nhục bổng cứng rắn như thiết không chút lưu tình đem nhục bích còn đang đau đến co rút hung hăng khai phá, chống đỡ từng tầng thịt mềm nhăn nhúm, lại mãnh liệt rút ra, lại dùng toàn lực đỉnh vào.
Hoàng Mao đang đứng bên cạnh cũng sớm bị một màn trước mắt kích thích hai mắt đỏ lên, dục vọng dồn dập đến mức hắn bắt đầu hoa mắt chóng mặt, hắn cấp tốc cởi quần ra, cả người nằm đè lên phía trên Tô Tử Ân, đem thịt côn thô cứng đút vào trong miệng cô, động tác giống như đang đâm vào hoa huyệt, dùng sức rút ra chọc vào.
"Khụ khụ!"
Tô Tử Ân bị Hoàng Mao thô bạo rút ra chọc vào làm cho muốn nôn, cảm giác hít thở không thông làm cho cô đang trong hôn mê dần dần tỉnh lại, hạ thân bị xé rách đau nhức, cảm giác như đang bị đóng cọc truyền đến làm cho cô hiểu được rõ ràng tấm thân xử nữ của mình cũng đã không còn, nhưng trước mắt lại có một cây nam căn đen tím xấu xí, đang lấy tốc độ nhanh khó có thể tưởng tượng được ở trong miệng cô điên cuồng đâm chọc, như sắp chọc thủng yết hầu cô.
"Nha nha...."
Trong cổ họng Hoàng Mao phát ra âm thanh giống như dã thú, hắn đã thích đến mức không còn biết gì xung quanh, chỉ biết liều mạng đem hạ thân hướng vào cái động trước mặt mà đỉnh mạnh, mặc kệ nó có thể thừa nhận hay không, mặc kệ hàm răng trong cái mồm kia đang cào quét nam căn hắn, một chút đau đớn kia căn bản chẳng ảnh hưởng đến khoái cảm trí mạng đang truyền khắp toàn thân hắn, hắn thầm nghĩ muốn hung hăng đâm xuyên qua miệng người phụ nữ này, để cho toàn bộ tinh dịch đều bắn bên trong miệng cô ta.
"Ngô... Ngô..."
Buông ra, buông! Tô Tử Ân bị nơi thô to của hắn chống đỡ nói không nên lời, cô chỉ biết mãnh liệt lắc đầu, nước mắt chật vật chảy ra đầy mặt, cô cảm giác được có một dòng nước ẩm ướt nóng ấm thuận theo bắp đùi cô ồ ồ chảy xuống, cái đó nhất định là máu của cô, cô sẽ bị bọn họ giết chết mất!
"A..."
Kỳ Ca phát ra một tiếng hô thô kệch, hắn đem toàn bộ mông Tô Tử Ân nâng lên cao, hạ thân giống như đóng cọc ở giữa hai chân cô điên cuồng kích thích, phát ra âm thanh 'ba ba' rất lớn, toàn bộ khoái cảm mãnh liệt đều tập trung lại trên căn nhục bổng kia, cảm giác tê dại, hắn muốn bắn!
"Ô..."
Tô Tử Ân điên cuồng lắc đầu, khóc thất thanh, khóc rống thét chói tai, cô cảm thấy mình sắp chết, người đàn ông kia căn bản giống dã thú điên cuồng, không coi cô là người dường như muốn phá hư thân thể cô, cô đau quá, đau đến nỗi hận không thể đập đầu một nhát chết ngay ở chỗ này.
"A! Dâm đãng! Tiện nhân! Tao muốn giết chết mày! Giết chết mày! Chơi chết mày!"
Kỳ Ca thích thú mắng loạn một trận, đem toàn bộ tinh dịch bắn vào trong thân thể cô, một giọt cũng không chừa lại.
'Ba' một tiếng, hắn rút ra khỏi thân thể cô, một luồng tinh dịch trắng đục trộn lẫn với máu tươi theo đó phun ra, Kỳ Ca mệt mỏi nghiêng người ngã vào giường, từng ngụm từng ngụm thở dốc.
Thấy hắn rút ra, Hoàng Mao lập tức thay thế vị trí hắn, lại nâng một chân Tô Tử Ân lên, từ bên cạnh hung hăng cắm vào.
"Nga! Làm, chỗ này càng sướng!"
Vừa tiến vào thịt huyệt chật hẹp, dương cụ Hoàng Mao càng thêm cứng rắn, làm cho bên trong vách tường cô bị thương.
"Nga, người phụ nữ tiện này, muốn kẹp chết lão tử sao!"
"A! Trời ạ! Buông tha cho tôi đi!"
Cầu xin không được, Tô Tử Ân liền hét ầm lên.
"Tôi cho các người tiền! Tiền! Thả tôi, cầu xin các người!"
Sớm đã dục hỏa công tâm, Hoàng Mao làm sao còn nghe được cô ta nói cái gì, người phụ nữ khóc lóc cầu xin tha thứ cùng với máu đỏ ướt đẫm trên giường đập vào mắt càng kích thích thần kinh hắn, thầm nghĩ càng thêm ngoan tuyệt chà đạp cô ta, đem cô ta 'làm' chết ở chỗ này.
Không, không đủ, như vậy còn chưa đủ, còn chưa đủ sướng! Hoàng Mao dùng sức vuốt ve vú cô, đem chúng nó nặn ra từng mảng xanh tím, ánh mắt hắn đỏ lên đem toàn bộ thân thể Tô Tử Ân ôm lên, làm cho cô giống con gấu bông quắp chặt trên người hắn, hắn động đậy cái mông rắn chắc đỉnh loạn vào hạ thân người phụ nữ, sức nặng của thân thể Tô Tử Ân làm cho hắn sáp nhập càng thêm sâu, mỗi một lần đâm vào cơ hồ đều chạm đến tử cung cô.
Kỳ Ca đang nghỉ ngơi bên cạnh đột nhiên mở mắt ra, trong mắt hắn đầy tơ máu, hắn ngáng chân làm cho Hoàng Mao bị đẩy ngã trên giường, sức nặng của hai người làm cho giường lớn bị đập nổ ầm lên.
"Mẹ nó! Mày không có mắt à!"
Hoàng Mao bị đặt dưới thân Tô Tử Ân liền nổi cơn tức, chửi ầm lên, căn bản không nhận ra người trước mắt này là ai, đối với sự phá ngang của Kỳ Ca vô cùng bất mãn.
"Lão tử cũng muốn sướng!"
Kỳ Ca hơi thở thô dần, dương cụ vốn đã mềm nhữn bây giờ lại cứng rắn như cây gậy sắt, mặt trên còn dính hỗn loạn tơ máu, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.
Hắn tách cánh mông Tô Tử Ân ra, nhổ một bãi nước miếng lên trên, sau đó liền ra trận, hung hăng nhắm vào cúc hoa cắm vào.
"A..."
Tô Tử Ân đau đến toàn thân co rút, cơ hồ muốn ngất xỉu.
Cách một tầng thịt mỏng manh, Kỳ Ca gia nhập làm cho toàn thân Hoàng Mao sướng đến mức mỗi lỗ chân lông đều mở ra, lực buộc chặt làm cho nam căn hắn chống đỡ cơ hồ sắp bị bẻ gẫy, hắn lại sướng thêm một trận, trực tiếp bắn đi ra.
Ánh mắt Kỳ Ca hồng lên, dùng sức đem nửa thanh nhục bổng còn lại hướng bên trong cắm, yết hầu không ngừng phát ra tiếng thở ồ ồ.
Máu đỏ sẫm không ngừng tràn ra từ cúc hoa bị cắm tràn đầy, Tô Tử Ân thống khổ rên rỉ, cũng cảm giác được dục vọng của Hoàng Mao vừa mới bắn qua rất nhanh lại ở trong cơ thể cô thức tỉnh, càng ngày càng lớn hơn, cuối cùng biến thành gậy sắt cứng rắn nóng như lửa.
Thuận theo dòng máu, Kỳ Ca rút ra chọc vào, chậm rãi di động, Hoàng Mao lúc này cũng bình tĩnh lại, ôm Tô Tử Ân vừa kéo vừa đẩy, dương vật lại hướng lên trên đỉnh, Kỳ Ca cảm giác được cho dù hắn không động, cũng có thể hưởng thụ được ma sát của thịt huyệt, mang đến khoái cảm mãnh liệt.
Cùng lúc đó, Tô Tử Ân cũng cảm giác được trong cơ thể mình có một cỗ khoái cảm xa lạ dần dần dâng lên, tại sao lại xảy ra chuyện này, cô đau quá, toàn thân đều đau, nhất là khi bị hai cây dương cụ tráng kiện đồng thời xỏ xuyên qua hạ thân, cô có cảm giác chính mình cứ như vậy bị bọn họ xé rách, nhưng tại sao bây giờ cô lại cảm giác được có một loại khoái cảm không hiểu rõ từ chỗ đau đớn kia bừng lên lan tràn khắp toàn thân.
Đây thật sự là báo ứng sao, cô rõ ràng muốn để cho Hàn Triệt nhìn xem người phụ nữ mà hắn tâm tâm niệm niệm yêu thương kia ở dưới thân hai tên đàn ông xấu xí thô lỗ quay cuồng hạ tiện như thế nào, nhưng tại sao người bây giờ nằm dưới thân bọn hắn quay cuồng lại là cô, Tô Tử Ân.
Kỳ Ca gian nan rút ra dương cụ dính đầy tơ máu, lại nhìn đến cúc huyệt đang không ngừng co rút kia, dục niệm chẳng những không vì mới phát tiết một lần mà giảm xuống, ngược lại càng không ngừng tăng vọt.
"A!"
Lại là một cái sáp nhập thật mạnh, Tô Tử Ân thống khổ ngẩng đầu lên, cảm giác hư không kia càng ngày càng mãnh liệt.
Thật thoải mái, rất muốn, rất muốn lại một lần nữa bị xỏ xuyên như vậy, bị bọn họ nhồi đầy.
Kỳ Ca và Hoàng Mao cũng không làm cho Tô Tử Ân thất vọng, hai người đồng thời tiến lên, giống như sandwich kẹp Tô Tử Ân lại bên trong, hai cây dương cụ tranh nhau đâm vào hạ thân cô, thô lỗ điên cuồng, giống như mãnh thú ba năm chưa biết đến mùi thịt.
"A a... Đâm chết... Đâm chết ta!"
Tô Tử Ân hoảng loạn lắc đầu, nhắm mắt lại kêu khóc không ngừng, thân hình tráng kiện của Kỳ Ca ép chặt khiến cô thở không nổi, hai chân cô mở rộng hết mức, dâm đãng phun ra nuốt vào hai cây nhục bổng tím hồng, rõ ràng hai cái động đều đang đổ máu, nhưng cô lại cảm thấy thật thoải mái, thoải mái muốn chết.
"Tao muốn đâm chết mày! Chơi chết mày! Nga, đồ đê tiện! Lão tử làm mày thích hay khó chịu!"
Bàn tay thô ráp 'ba' một tiếng chụp lên cái mông cô, khuôn mặt Kỳ Ca vặn vẹo dữ tợn, vừa mãnh liệt đâm vào vừa hỏi, như muốn đem người phụ nữ này nuốt sạch vào bụng, ngay cả xương cốt cũng không thừa.
"A! A! Dùng sức! Mạnh lên!"
Tô Tử Ân dâm kêu, trong không khí tràn ngập mùi vị dâm dục, không ngừng chui vào xoang mũi cô, làm cho đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng, chỉ còn nhục dục trắng trợn, 'bạch bạch bạch' thân thể va vào nhau phát ra âm thanh, còn có tiếng nước 'òm ọp òm ọp', giống như đang nhắc nhở cô bị hai người đàn ông 'làm' như thế nào, cô đang bị hai người đàn ông cường tráng làm nhục, cô thật khó chịu, rất muốn bọn hắn càng thô lỗ hơn chà đạp cô, ngược đãi cô, đem hai cái động trước sau của cô đều xuyên qua, làm cho cô sướng, thầm nghĩ cứ như vậy mà 'làm', cứ như vậy bị bọn họ làm đến chết.
Hoàng Mao ôm lấy đầu cô, đem đầu lưỡi đỏ hồng với vào miệng cô đảo loạn, Tô Tử Ân từ trong lỗ mũi phát ra âm thanh hừ hừ dồn dập, vong tình ôm lấy đầu Hoàng Mao, vươn đầu lưỡi cùng đầu lưỡi hắn cùng nhau dây dưa trong không khí, nước miếng hai người chảy ra ào ào.
Bởi vì cô càng ngày càng ẩm ướt, thịt cùng thịt không ngừng phát ra âm thanh ma sát 'phốc xuy phốc xuy', dâm thủy chỗ ba người kết hợp không ngừng tràn ra bên ngoài, chảy xuống dưới thấm ướt ga giường, chậm rãi hòa cùng vết máu, vết máu chậm rãi khô đen lại.
Ba người giống như động vật điên cuồng giao cấu, không biết mệt mỏi kích thích hùa nhau, không biết rốt cuộc rút ra chọc vào mấy ngàn lần, Kỳ Ca ôm lấy mông Tô Tử Ân đâm mãnh liệt.
"A..... Ách... Muốn bắn!"
Cùng lúc đó, Hoàng Mao cũng giống như muốn đạt tới cực điểm, điên cuồng đẩy mông lên trên đỉnh, Tô Tử Ân không quan tâm đến bọn hắn, chỉ cảm thấy trong tiểu huyệt mãnh liệt co rút lại một trận, kẹp chặt hai căn nhục bổng tráng kiện.
"A a a a.... Sướng quá! Thật thoải mái a! Đâm chết ta! A...."
Ba người cùng nhau lên đỉnh, cực hạn vui thích làm cho Tô Tử Ân hôn mê bất tỉnh.
Kỳ Ca cùng Hoàng Mao từng ngụm từng ngụm thở dốc, giống như cá bị ngọp thở mất một lúc lâu sau mới bình thường trở lại, nhưng mà nam căn vừa phát tiết qua vẫn ngẩng đầu giật giật, dường như vĩnh không biết mệt mỏi, 'nhất trụ kình thiên'.
Hắn lại đem hai chân Tô Tử Ân đang hôn mê mở ra, Kỳ Ca đỏ mắt lại đâm vào, Hoàng Mao cũng không chịu yếu thế tách miệng cô ra, hai người một trước một sau kích thích, dâm mỹ đến cực điểm.
Suốt một đêm, ba người điên cuồng giao hợp, mãi đến rạng sáng mới mơ màng đi vào giấc ngủ.
[Phó Dung Phàm x Điềm Điềm]
"A... Ân... Mạnh quá em chịu không nổi, nhẹ chút... A!"
Khuôn mặt ngọt ngào của cô gái ửng hồng, váy y tá màu hồng nhạt bị vén lên, lộ ra hạ thể trần trụi, đang gắn chặt chẽ với một cây nhục bổng tím hồng cực đại.
"Không phải vừa rồi còn nói ngứa sao, bây giờ lại bảo tê rần rồi?"
Người đàn ông cười nhẹ trêu tức, bàn tay vuốt ve vú cao ngất của cô, thưởng thức mị thái, âm thanh chứa đầy dục vọng hấp dẫn vô cùng.
"Ân... Người xấu! Còn không phải do anh quyến rũ người ta sao... Ân..."
Cô gái kiều kiều diễm diễm giọng nói ngọt như kẹo đường, hai chân lại giống như hai con rắn cuốn chặt lấy thắt lưng gầy gò của người đàn ông, cố gắng đẩy mông về phía trước đón ý hùa với hắn.
"Còn không phải bởi vì Tiểu Điềm Điềm của anh vừa mê người lại vừa ngon miệng, vừa nhìn đã muốn ăn..."
Giọng nói người đàn ông ôn nhã mang theo sự ma mị đầy dụ hoặc, kỹ xảo cao siêu chín nông một sâu luật động trên thân thể người phụ nữ, rõ ràng hắn làm động tác vô cùng dâm ô, nhưng lại không là cho người ta cảm thấy hạ lưu thô bỉ.
"Chán ghét... A... Phong thiếu còn đang nghỉ ngơi, đừng, đừng đánh thức hắn..."
Dường như muốn dụ hoặc ngẩng đầu lên hôn ngực hắn, khiêu khích mút vào hai quả thù du, cô gái khẩu thị tâm phi nói, lại xem nhẹ âm thanh kọt kẹt của giường bệnh dưới thân.
"Hắn tỉnh không phải tốt hơn sao... Chúng ta có thể diễn song long nhất phượng..."
"A! Hạ lưu!"
Cô gái run rẩy một trận, víu chặt lấy thắt lưng hắn, thở hổn hển.
"Mau, nhanh chút, người ta muốn tới... Ân..."
[...] Khuôn mặt ôn nhã cùng với những chuyện hắn đang làm như vậy hoàn toàn không hợp với nhau, hắn cúi đầu cười một tiếng, hôn lên mặt tiểu y tá, hạ thân lại bắt đầu tăng tốc rút ra chọc vào, làm cho tiểu y tá bị đâm cho lắc lư trước sau.
"Tiểu Điềm tâm, nhìn em xem, đánh thức Phong thiếu rồi, làm sao đây?"
"Ân... A..."
Bất chấp bị người khác nhìn thấy, tiểu y tá đỏ mặt càng mở hai chân rộng hơn, để cho Phó Dung Phàm càng dễ dàng cắm vào tiểu huyệt đang tiến vào cao trào.
[...] Hạ thân tuyệt đối không ngừng nghỉ, tiếp tục bay nhanh ở trong hoa huyệt phấn hồng của cô gái rút ra chọc vào, cảm giác được bên trong cô co rút, lại dùng lực mạnh hơn hướng điểm mẫn cảm nhất kia đỉnh vào.
"A! Phó, Phó thiếu gia, người ta đến! Đến! A..."
Cô gái rõ ràng bị lời này của hắn kích thích, nũng nịu rên rỉ, bất chấp bản thân mình ở trước mặt một người đàn ông bị một người đàn ông khác 'làm', mở rộng hai chân đến cực đại, kéo thân thể hướng lên trền đón hùa với hắn, mãnh liệt cao trào làm cho làn da trên người cô đều biến thành màu phấn hồng, vô cùng dụ hoặc.
[...] Phun ra một hơi thật mạnh, nghe thấy âm thanh kịch liệt giao hoan ở cách vách, Nhâm Thần Phong vừa khốn đốn vừa mệt mỏi, ở trong tiếng rên rỉ cao vút kia hắn mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
"Ngô... Ân... Thật lớn a..."
Trợn tròn mắt nhìn vật gì đó nguyên bản đã mềm nhũn bây giờ lại bành trướng trong tay mình, quy đầu khéo léo từ trong nếp uốn vương ra ngoài, giật giật nhảy lên, tiểu y tá không khỏi kinh hô một tiếng.
Vươn cái lưỡi hồng nhạt nhẹ nhàng liếm một chút trên lỗ nhỏ quy đầu mẫn cảm, nhất thời căn nhục bổng kia lại trướng lớn hơn, tiểu y tá không khỏi xuân tâm nhộn nhạo, đem hai viên tinh hoàn to như quả trứng gà ngậm vào trong miệng tham lam mút.
"Ân... Ân..."
Một bên miệng vừa cố gắng ngậm lấy nhục bổng, tiểu y tá một bên dùng tay xoa nắn vú của chính mình, không thể tưởng tượng được bảo bối của Phong thiếu lại thô to như thế, sớm biết như thế cô đã quyến rũ hắn từ trước rồi.
Nước miếng trong suốt thuận theo cái miệng đỏ hồng chảy ra ngoài, làm cho nhục bổng tím hồng kia phủ lên một sắc màu dâm mĩ.
Trong lúc ngủ mơ màng, Nhâm Thần Phong chỉ cảm thấy cự long cực đại của mình bị một cái miệng mềm mại ấm áp ôm lấy, đầu lưỡi ướt át kia linh hoạt như con rắn nhỏ, lại giống như con chó con liếm mút hắn, làm cho hắn thoải mái nhịn không được hướng về phía trước đỉnh lên.
"A..."
Nghe âm thanh đó, Nhâm Thần Phong cuối cùng cũng tỉnh lại, nhìn thấy cô gái đang chôn đầu giữa hai chân ra sức phun ra nuốt vào nam căn của hắn, cái mũ y tá màu phấn hồng cùng với bộ dạng dâm đãng như vậy, quả thực làm cho người ta huyết mạch sôi sục.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro