Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

83. Hắc dục 13-15

[Nhâm Thần Phong x Thư Liên]

"Lại đây."

Hắn vẫy vẫy tay, giống như đang gọi sủng vật của mình.

Thư Liên chần chờ một chút, trên mặt nổi lên ửng hồng khả nghi, cuối cùng dưới ánh mắt chăm chú như đèn pha của hắn đành phải không chút tình nguyện đi qua.

Hắn nắm chặt cái eo nhỏ của cô, đem mặt vùi thật sâu vào trước ngực cô, hít hương vị dễ ngửi giữa ngực cô, giọng nói người đàn ông có chút ấm áp:

"Có mệt hay không? Ân?"

"Không, không mệt."

Cô lắc đầu, vài lần muốn nói lại thôi.

"Phong..."

"Ân?"

"Em... Cái kia, còn rất đau..."

Thư Liên xấu hổ lúng túng, hận không thể tìm cái lỗ nẻ để chui vào.

"Hôm nay cũng không thể... làm..."

"Không làm gì?"

Nếu như không phải cảm giác được cô sợ hãi đến toàn thân đều nhẹ nhàng run rẩy, Nhâm Thần Phong thật sự hoài nghi cô có phải hay không ở cố ý quyến rũ hắn, chỉ là nói một câu đơn giản, liền có thể dễ dàng khơi mào dục vọng của hắn.

"Chính là... Cái kia..."

Giọng nói của Thư Liên rất nhỏ cơ hồ không thể nghe thấy, trên mặt đỏ ửng rất nhanh lan tràn đến cổ.

Thật sự là muốn mạng người mà! Hắn thế nhưng bởi vì cô e lệ, dục vọng trong nháy mắt liền sôi sục đến cực hạn, thầm nghĩ hung hăng tiến vào cô, cuồng dã muốn cô.

"Cái kia rốt cuộc là cái gì?"

Âm thanh của hắn trở nên thô dày khàn khàn, bàn tay to ở bên hông cô chậm rãi vuốt ve.

"Em không nói cho anh biết, làm sao anh biết được chứ?"

"Chính là... Làm... chuyện ...yêu..."

Cô cơ hồ đem toàn bộ đầu mình vùi vào trong gáy hắn, âm thanh nhỏ như tiếng muỗi kêu.

"A, hóa ra là làm tình a..."

Hắn cố ý đem âm cuối kéo ra thật dài, Nhâm Thần Phong không có ý tốt nở nụ cười, tay trái cũng đã lặng lẽ mở ra khóa quần, đem dục vọng sớm dâng trào không hề giữ lại lộ ra toàn bộ trong không khí.

Một tay ôm lấy Thư Liên đang giống như đà điểu chôn mặt trên gáy hắn, sau đó ngồi trên sô pha mềm mại, để cho thân thể của cô nằm xuống, đầu gối lên giữa hai chân hắn, thời điểm Thư Liên mở to mắt liền phát hiện dương vật tím hồng cực đại trước mắt mình, nhất thời giật mình trừng to mắt kinh hô một tiếng.

Hắn, hắn cái kia thật lớn! Trời ạ, cô vẫn trốn không thoát sao!

"Bảo bối, giúp anh hút ra đi, hôm nay anh sẽ bỏ qua cho em."

Nói xong hắn đem nóng cháy đỉnh tới gần môi cô, nhìn đôi môi hồng nhạt bị quy đầu đè vào khẽ nhếch lên, mơ hồ có thể thấy được hàm răng trắng noãn đều đặn bên trong, đáy mắt người đàn ông dục hỏa tầng tầng dũng mạnh phát ra, giống như ngọn lửa.

"Thật, thật ư?"

"Đương nhiên là thật, anh đã có khi nào gạt em chưa?"

Nhẫn nại dụ dỗ người phụ nữ giống như con thỏ nhỏ đang kinh sợ, Nhâm Thần Phong đã sớm đem tình cảnh lúc trước mình như thế nào đem cô lừa tới tay ném đến tận đảo hoang rồi, hắn đem quy đầu từng chút một chen vào giữa đôi môi anh đào của cô, dục vọng cương cứng nóng cháy, từng chút một dẫn đường cô sa đọa trong vực sâu dục vọng.

"Ngoan, ngậm nó nào."

Thư Liên chần chờ, vươn bàn tay chậm rãi cầm lấy nam căn đang nổi đầy gân xanh kia, vừa chạm vào liền cảm giác được nó mãnh liệt nhảy lên vài cái, hình như còn trướng lớn hơn vài phần, ánh mắt trắng đen rõ ràng giống như nai con bị kinh hãi.

Thoải mái hít một hơi, Nhâm Thần Phong nheo lại đôi mắt sâu thẳm, đây là lần đầu tiên cô cầm hắn như vậy, bàn tay nhỏ bé mềm như tơ lụa, làm cho hắn sảng khoái muốn được nhiều hơn.

"Liếm nó một chút, bảo bối."

Ánh mắt nóng cháy không mảy may bỏ qua bất cứ hành động nào của cô, Thư Liên rụt rè vươn đầu lưỡi hồng nhạt, liếm nhanh lên đầu cự long một cái, giống như con mèo nhỏ nức nở một tiếng, ngẩng đầu lên thật cẩn thận nhìn hắn.

"Có chút tanh."

Chết tiệt! Cô có thể không cần diễn tả mùi vị của hắn có được không, nếu như không phải ngại hạ thân cô còn chưa hoàn toàn khép lại, hắn thật muốn lập tức 'làm' cô!

Thấy người đàn ông vì hành động nhỏ của cô mà nhăn mày, Thư Liên sợ hãi chậm rãi thử hé miệng ra, đem quy đầu cực đại ngậm vào một chút.

"A..."

Cảm nhận được dục vọng của chính mình bị khoang miệng ấm áp mềm mại chậm rãi bao vây, Nhâm Thần Phong thoải mái toàn thân đến lỗ chân lông đều mở ra, thanh âm khàn khàn gợi cảm.

"Ngoan lắm, ngậm sâu hơn một chút..."

Thì ra người đàn ông bá đạo dã man này cũng sẽ có một mặt yếu ớt như thế này, Thư Liên một bên cố gắng đưa dương vật cực nóng của hắn bao vây trong miệng, một bên chú ý quan sát phản ứng của hắn, lại không hề biết cái miệng nhỏ nhắn của mình bị dương cụ đỏ tím cắm vào tràn đầy, ánh mắt thanh thuần dụ hoặc có thể làm cho đàn ông phát cuồng, tất cả tạo nên một hình ảnh dâm đãng làm cho người ta phải giận sôi.

"Khó chịu ư?"

Hắn đem những sợi tóc lòa xòa trước mặt cô vén ra sau tai, để cho hắn thấy rõ ràng cô ngậm hắn như thế nào, động tác người đàn ông dịu dàng hiếm có.

Miệng bị vật gì đó chống đỡ tràn đầy, Thư Liên nói không nên lời, thành thật lắc đầu, động tác lơ đãng lại càng kích thích dục vọng của người đàn ông, chớp lên trong khoang miệng giống như hoa huyệt mềm mại ấm áp kia, nam căn cường tráng cực đại lại thô lên một phần.

Người đàn ông ngồi dậy, để cho Thư Liên quỳ giữa hai chân hắn, vừa thuận lợi cho việc hưởng thụ cô phục vụ, vừa có thể, thông qua tấm gương lớn đối diện với sô pha, nhìn thấy rõ ràng phong cảnh dưới váy cô.

Bởi vì cô quỳ nằm úp sấp xuống, nên chiếc váy ngắn ngủn căn bản ngăn không che đậy được cái gì, chiếc quần lót vải bông trắng noãn bên trong váy sớm đã bị tẩm ẩm ướt, hình dáng xinh đẹp của đóa hoa như ẩn như hiện, bên cạnh còn có mấy sợi lông nghịch ngợm khẽ khàng chui ra ngoài, xung quanh là làn da trắng nõn, cực kỳ hấp dẫn.

Tay hắn chậm rãi sờ lên mông cô, cảm giác được Thư Liên co rúm lại một chút, giọng nói Nhâm Thần Phong khàn khàn tràn ngập mị hoặc, từ tính:

"Đừng có ngừng, bảo bối."

"Tưởng tượng giông như khi em ăn kem, mút một chút... A... Đúng rồi..."

Một tay hắn thong thả vuốt ve mặt cô, còn cái tay đang đặt trên vú kia chậm rãi vươn xuống u cốc, như có như không vờn lấy nơi yếu ớt mẫn cảm nhất của cô.

"Ngô..."

Cảm giác được cô kháng cự kẹp chặt hai chân lui về sau, bàn tay vốn đang vuốt ve mặt cô kia cường ngạnh nhưng cũng không mất đi ôn nhu đè gáy cô lại, tay kia thì dùng sức hơn đẩy ra quần lót của cô, trực tiếp xoa nắn viên trân châu cứng rắn đứng thẳng bên trong, ngón tay cái mềm nhẹ vuốt ve nó, ngón giữa chậm rãi ở cửa hoa huyệt khẽ vuốt qua lại, khiêu khích dục vọng của cô bộc phát ra ngoài.

Chưa bao giờ bị âu yếm như thế, Thư Liên làm sao có thể chống lại khiêu khích như vậy, người đàn ông dịu dàng lại dùng kỹ xảo tán tỉnh cao siêu làm cho cô rốt cuộc cũng không thể tiếp tục ngậm cự vật thô lớn kia nữa, nức nở một tiếng liền phun nó ra, đôi môi kiều diễm đỏ hồng cùng quy đầu hồng hồng tím tím kéo ra một sợi chỉ bạc, khuôn mặt nhỏ nhắn vô lực áp lên nam căn tráng kiện của hắn, ma sát làm cho thân thể cô nóng lên, khí nóng dồn dập, khoái cảm càng ngày càng tăng vọt.

Cô có cảm giác cô sắp nổi điên rồi, cô vốn đâu phải là người như thế này, nhưng mà cô lại không thể khống chế được chính mình, dục vọng xa lạ mà lại điên cuồng, làm cho cô bắt đầu đón ý hùa với hắn, đón ý hùa với người đàn ông chiếm đoạt thân thể của mình, đón ý hùa với người con riêng trên danh nghĩa, đón ý hùa với người mà, cô vốn nên trốn tránh thật xa.

Trong cơ thể đột nhiên có một ngón tay nhập vào làm cho Thư Liên mạnh mẽ ngẩng đầu lên, trong khóe mắt dính nước mắt trong suốt, cô không biết bộ dạng hiện tại của mình có bao nhiêu hấp dẫn, chỉ biết không ngừng rên rỉ, theo mỗi lần ngón tay trườn vào, cô có cảm giác như mình sắp chết.

"Phong! Ô... Nhanh... nhanh hơn một chút..."

Trời ạ! Vô thật thoải mái, lại thật khó chịu, không thể khống chế được cảm giác muốn tiểu tiện ra, ngón tay kia không biết va chạm vào điểm nào trong vách tường của cô, chính là hung hăng nhấn một cái, liền làm cho cô vứt bỏ toàn bộ rụt rè, e lệ, thầm nghĩ không ngừng rơi xuống, rơi xuống, trụy lạc trong vực sâu dục vọng đen tối.

Ánh mắt u ám nhìn gương mặt thanh thuần trong tay mình bây giờ tràn ngập xuân triều, Nhâm Thần Phong tà tứ cong lên khóe môi, lại nhập vào hai ngón tay, bay nhanh trong hoa kính co rúm, cảm nhận được nhục bích non mềm của cô một trận lại một trận co rút đè ép ngón tay hắn, hắn một bên ấn lên viên trân châu cứng rắn, một bên để lên điểm cứng rắn nổi lên ở sâu trong vách hang kia, mạnh mẽ đè xuống...

"A! A a a..."

Thư Liên cuối cùng cũng nhịn không được khóc rống thất thanh, ở trong cực hạn cao trào cô dường như thấy được có hàng ngàn bông pháo hoa bắn lên trong đầu mình, bàn tay người đàn ông dịu dàng mơn trớn mái tóc dài của cô, giống như cha cô trước đây vẫn vuốt ve đầu cô như thế, ôn nhu mà lại tinh tế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro