82. Hắc dục 9-11
[Nhâm Thần Phong x Thư Liên]
"A.... Ô..."
Trên tấm thảm mềm mại, Thư Liên đang chống hai tay quỳ sấp trên mặt đất, thân thể trắng nõn đáng yêu bị bắt tạo dáng thành chữ N, nơi non mềm bí ẩn, đang bị một cây gậy thô to màu tím hồng mãnh liệt xỏ xuyên qua, tiết tấu cuồng dã lúc nhẹ lúc mạnh, làm cho hai chân cô đang cố hết sức run lên nhè nhẹ.
Nhâm Thần Phong mị mắt, cặp mông tráng kiện buộc chặt, tăng nhanh tốc độ đem dục vọng không ngừng rút ra chọc vào, thoải mái không ngừng tràn ra tiếng kêu rên rất nhỏ.
Từ lúc ở trong thang máy vẫn nghẹn đến bây giờ, hắn rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, cô khít khao làm cho hắn mê luyến không thôi, cô khóc giống như con mèo nhỏ non mềm, làm cho hắn muốn hung hăng chà đạp, một phút cũng không muốn dừng lại.
"Ân... Thiếu, thiếu gia..."
Thư Liên nhăn mi, cố gắng thích ứng với cây gậy thật lớn đang gây cho cô mãnh liệt kích thích, hắn thật sự quá thô bạo, giống như đang muốn chọc thủng cô vậy, nhưng cô lại kinh ngạc phát hiện ra mình nổi lên phản ứng, nhận thức được điều đó làm cho cô xấu hổ không thôi.
Ba! Một tiếng thanh thúy giòn giã vang lên, Thư Liên ô ô kêu khóc một tiếng, cái mông trắng nõn nổi lên một dấu bàn tay hồng hồng, nhưng mà tiểu huyệt của cô lại càng hưng phấn sưng to lên, hồng nhuận khẽ nhếch, bị nhục bổng tráng kiện đâm chọc kéo ra một mảng thịt huyệt hồng nhuận, dâm mỹ làm cho người ta phát cuồng.
"Không phải đã dạy cô nên gọi tôi là gì rồi sao? Hửm?"
Nhâm Thần Phong không hờn giận vuốt ve mông thịt tuyết trắng, dục vọng trong đáy mắt như lửa cháy lan đông cỏ, ngón tay chậm rãi di chuyển đến hậu môn đang khép chặt của cô, đầu ngón tay nhẹ nhàng nhấn một cái, liền gặp phải tầng tầng nếp nhăn đáng yêu co rút mạnh mẽ.
"A...."
Thư Liên ngẩng mạnh đầu lên, kinh hoảng tránh hắn.
"Phong, đừng, đừng! Nơi đó, không thể!"
"Hư.... Bảo bối..."
Nhâm Thần Phong thở hốc vì kinh ngạc, cúc huyệt cô thật đáng yêu, làm cho hắn muốn thử xem khi vùi vào đó rốt cuộc có cảm giác ngon miệng mỹ vị như thế nào.
"Thả lỏng đi, đừng khẩn trương."
"Phong, không cần..."
Thư Liên thấp giọng cầu xin, cô không thể tin được cô lại có thể ở trong phòng ngủ tân hôn của mình và chồng sắp cưới, cùng con trai chồng làm chuyện dâm loạn như vậy, nếu như, nếu như lát nữa Nhâm Khải Hoa trở về...
"Phong... A!"
Nhâm Thần Phong rõ ràng có hứng thú mãnh liệt đối với cúc huyệt của cô, chỉ mới dùng ngón tay chơi đùa, phân thân của hắn đã trướng lớn thêm một vòng, làm tràn đầy cả tiểu huyệt của cô, mặc dù cô đã chảy rất nhiều dâm dịch, nhưng ra vào đang bắt đầu có vẻ khó khăn.
Thư Liên cắn môi dưới, thân hình nhỏ nhắn bị hắn mãnh liệt va chạm, làm cho cô chống đỡ không được bị đẩy về phía trước, quy đầu thật lớn lấy tốc độ kinh người bay nhanh rút ra lại thật mạnh nhập vào, mỗi một lần đều đâm thẳng đến hoa tâm, mỗi một lần đều xoáy tròn ma sát toàn bộ thành vách mẫn cảm non mềm trong nhục bích, hắn cứng rắn nóng bỏng, làm cho cô khó có thể thừa nhận, lại luôn nghĩ đến mình bây giờ có thể chết đi có thể bay đến thiên đường, cô bị kích thích đến sắp nổi điên rồi.
"A, tiểu dâm phụ, em kẹp anh nhanh quá!"
Nhâm Thần Phong chỉ cảm thấy phân thân của mình bị cô cắn nhanh, giống như sắp bị bẻ gãy, mỗi một lần rút ra đều phải cố hết sức, mỗi một lần cắm vào lại càng gian nan hơn, nhưng mà cái này lại càng khơi dậy dục vọng chinh phục trong người hắn, hắn dồn lực toàn thân tập trung tại nam căn thật lớn kia, hung hăng đâm mạnh vào tử cung nhanh trất làm cho người ta giận sôi kia, giống như đóng cọc xỏ xuyên qua cô, bá đạo đem nơi bí ẩn chưa bao giờ bị khai phá kia in lại dấu vết của hắn, mùi vị của hắn!
"Phong..... A!"
Thư Liên cuối cùng đành kêu khóc ra tiếng, cô không chịu nổi! Chịu không nổi ! Cô không thể không dùng sức cắn cánh tay của mình, mới có thể ngăn cản mình lớn tiếng khóc ra.
"Nhanh lên một chút, được không, tôi chịu không nổi! Chịu không nổi nữa!"
Cô mong muốn mau chóng chấm dứt này hết thảy, cô sợ, cô sợ Nhâm Khải Hoa đột nhiên trở về, sợ cửa phòng ngủ đột nhiên bị mở ra, sợ hắn thấy chính mình dâm đãng mở ra hai chân nằm dưới thân con hắn, bị côn thịt thật lớn thật mạnh của hắn xỏ xuyên qua, còn kêu rên như dâm phụ.
"Anh làm em còn chưa đủ thích sao? Hửm?"
Hắn rõ ràng biết cô đang sợ cái gì, Nhâm Thần Phong lại ác ý xuyên tạc ý tứ của cô, hắn xoay người hôn lên tấm lưng bóng loáng, ngón tay thon dài ngả ngớn vuốt ve giữa hai chân cô, khẽ vuốt hai cánh hoa mẫn cảm, sau đó đè thật mạnh lên viên trân châu.
"A.... Không...."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thư Liên đỏ bừng, một trận mãnh chiến, một luồng thủy dịch như vỡ đê từ chỗ hai người kết hợp phun mạnh ra ngoài.
"Thực ẩm ướt a..."
Người đàn ông cười tà tứ đem ngón tay ướt đẫm cho vào miệng cô, chơi đùa cái lưỡi mềm nhẵn, ở dưới cũng không quên dùng quy đầu xoay tròn nghiền nát hoa tâm cô, thiếp cô vành tai cúi đầu cười.
"Bảo bối, em nói xem, nếu lão già nhìn thấy bộ dáng của em bây giờ, có thể tức giận đến bệnh tim phát tác hay không?"
Khuôn mặt ửng hồng của Thư Liên nhất thời trắng bệch, thân thể cương lên cứng đờ.
Ngay lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến âm thanh vặn nắm cửa, Thư Liên im bặt, không dám thở mạnh, thịt mềm trong tiểu huyệt thịt cũng trở nên cứng ngắc, điên cuồng đè ép mút lấy dương vật đang ở trong cơ thể mình, cơ hồ làm cho Nhâm Thần Phong lập tức tước khí giới.
"Thư Liên? Thư Liên?"
Giọng nói của Nhâm Khải Hoa từ trong bộ đàm truyền ra, Thư Liên sợ tới mức không dám thở mạnh.
Bị nhục bích gắt gao kẹp chặt làm cho Nhâm Thần Phong bị ép sắp điên mất, hắn không còn cách nào khác đành phải mạnh mẽ rút ra phân thân, lại thật mạnh đỉnh vào, nhục bổng cứng rắn cực đại thô bạo chống hoa huyệt trương rộng ra, Thư Liên bị lực đạo này đỉnh vào rốt cuộc không chống đỡ được nữa, ngã ầm về phía trước, thân thể trần trụi nằm úp xuống tấm thảm lông mềm mại, chỉ có cặp mông yêu kiều vẫn ngẩng cao lên không trung, thịt huyệt đỏ hồng ngừng co rút lại, giống như cái miệng nhỏ nhắn đói khát, tham lam hút lấy nhục bổng nóng như sắt nung của người đàn ông.
"Ô...."
Thư Liên cắn một ngụm lên đống quần áo hỗn độn, cố gắng nuốt tiếng khóc vào trong bụng, người đàn ông phía sau không hề có ý định buông tha cho cô, hắn mở rộng hai chân cô ra, mỗi một lần vào đều cắm vào tận gốc, mỗi một lần rút ra đều cực kỳ dứt khoát rút toàn bộ, thân thể va chạm phát ra tiêng ba ba rất lớn, dâm thủy chảy ướt chỗ hai người kết hợp tạo nên một mảng sáng bóng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thư Liên đỏ bừng lên, không dám khóc ra tiếng, muốn kêu lại không dám kêu, người đàn ông dùng tiết tấu cuồng mãnh kịch liệt, tựa hồ cố ý muốn cho cô kêu lên, muốn cho tất cả mọi người trên thế giới này đều phải biết được là cô bị hắn cưỡi lên như thế nào, cuồng mãnh chơi cô ra sao, cô chỉ có thể bất lực lắc đầu, mái tóc hỗn độn lắc lư trong không khí, thân thể cong lên một độ cong cực kỳ hấp dẫn.
[...] "Làm tình cách người ta chỉ có một mặt tường, có phải đặc biệt thích không?"
Nhâm Thần Phong đem thân thể mềm mại ôm lên đi đến trước bàn trang điểm, dùng tư thế sáp nhập, giống như ôm trẻ đi tiểu, tư thế này làm cho cô càng nhục nhã gian nan hơn, cặp đùi tuyết trắng mở rộng, dâm dịch hỗn loạn không ngừng thuận theo bắp đùi chảy xuống dưới, hoa huyệt hồng hào bị nhục bổng thô to cắm vào vô cùng dâm mỹ, cùng với bộ dáng e lệ của cô tạo thành sự tương phản cực lớn.
"Nhìn em xem, có bao nhiêu dâm đãng, bị anh cắm vào chắc thích lắm, chậc chậc."
"Không, không phải..."
Thư Liên đưa hai tay lên che lấy gương mặt nóng bỏng đỏ bừng của mình, cô không muốn thừa nhận người phụ nữ dâm đãng bị người ta làm cho mặt đỏ tai hồng trong gương kia chính là mình, tư thế xấu hổ như vậy, hai mắt phiếm hồng mông lung đầy xuân ý kia, làm sao có thể là cô.
Nhâm Thần Phong cũng không lập tức rút ra chọc vào, mà sau khi thưởng thức bộ dáng xấu hổ của cô xong, liền dùng hai cánh tay hữu lực nâng cô lên đi lại quanh phòng, mỗi một bước đi, phân thân thô to đều chui sâu vào co rúm trong tiểu huyệt, nhìn cô áp lực cắn môi dưới, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng phiếm xuân sắc, rõ ràng rất thoải mái, lại vì xấu hổ mà khẩu thị tâm phi, hắn quả thực khi dễ cô thành nghiện.
"Không phải?"
Hắn đem cô chặt trên bức tường bên cạnh cửa, cảm giác được Thư Liên khẩn trương, thân thể cong lên, Nhâm Thần Phong không muốn ẩn nhẫn nữa, thở hổn hển, theo đuổi dục vọng của chính mình ở trong cơ thể cô điên cuồng rong ruổi.
"A, tiểu yêu tinh, em nhìn xem cái miệng nhỏ nhắn phía dưới đói khát như thế nào, em nghe xem, nó được anh cho ăn, òm ọp òm ọp kêu bậy kìa."
"Ngô...."
Thư Liên đem môi dưới cắn đến chảy máu, cũng không ngăn cản được chính mình phát ra âm thanh, hắn sao có thể nói ra lời hạ lưu như vậy, nhưng mà khi hắn cứ nói lời nhục nhã cô như vậy, cô lại có thể cảm nhận được khoái cảm càng mãnh liệt hơn.
"Cái miệng nhỏ nhắn phía dưới, cái miệng nhỏ nhắn phía trên, cái miệng nhỏ nhắn phía sau..."
Nhâm Thần Phong mỗi khi nói một câu, đều hướng thật mạnh vào hoa tâm đâm vào.
"Đều là vì để cho anh chơi mà sinh ra!"
"A a....."
Thật đáng xấu hổ, nhưng mà càng xấu hổ cô lại càng nổi lên phản ứng mãnh liệt hơn, toàn bộ tế bào trên cơ thể cô đều bị lời nói dâm đang của hắn làm cho căng lên, kêu gào muốn thoát ra từng lỗ chân lông, tiếp nhận dục triều hắn mang đến, làm cho cô trầm luân, làm cho cô điên cuồng.
[...] "Nhìn bộ dạng dâm đãng của em mà xem, nha, em muốn kẹp chết anh sao!"
Nhâm Thần Phong cắn răng, số chết đem thiết nóng đâm thẳng hoa tâm.
"Nghĩ đến việc bị người ta nhìn thấy bộ dáng em bị anh chơi, hứng thú đến mức cái miệng nhỏ nhắn phía dưới cũng mút mạnh như vậy?"
"Ô.... Không, không phải..."
Thư Liên khó nhịn khóc ra tiếng, rốt cuộc cô cũng bất chấp việc người bên ngoài có nghe thấy hay không, hai tay cô ôm chặt lấy hắn cổ, hai chân tuyết trắng mở lớn thành hình chữ M, giống như con thuyền lênh đênh giữa cuồng phong mưa bão bị hắn bị đâm cho cao thấp phập phồng, lại còn không khống chế được dục vọng đón ý hùa với hắn.
"Phong! A, em không được! A...."
Thư Liên ngẩng đầu lên, âm thanh cao vút thét chói tai, liều mạng lắc đầu, phát tiết cơ thể đang tràn đầy khoái cảm.
"Tạo hóa! Dâm phụ! Cầu anh, cầu anh giết chết em!"
Nhâm Thần Phong cắn chặt răng mông bị kích thích tấn công mãnh liệt, bởi vì quá độ hưng phấn mà mi mắt anh khí có chút vặn vẹo, đáy mắt đầy tơ máu làm cho hắn thoạt nhìn giống như một con mãnh thú khát máu.
"Ô... Phong, cầu, cầu anh...."
Thư Liên la hét, hoàn toàn không biết chính mình đang nói cái gì, cô gần như đã hoàn toàn mất đi lý trí, hoàn toàn trầm luân trong biển dục vọng do người đàn ông tạo ra.
"Cho em, cho em!"
"Cho em cái gì? Hử?"
Ánh mắt hắn khóa chặt gương mặt cô ửng hồng, nhìn cô vì hắn mà trở nên dâm loạn phóng đãng, dục vọng chinh phục mãnh liệt của hắn thật thỏa mãn, nhưng vẫn chưa đủ, còn lâu mới đủ!
Hắn muốn cho cô hoàn toàn thần phục hắn, hắn muốn cô biến thành nô lệ tình dục của hắn, không, cái này vẫn chưa đủ, hắn muốn cô yêu hắn, toàn bộ thể xác và tâm hồn cô đều phải dâng cho hắn.
"Muốn cái gì, nói đi!"
"A! Em... em..."
Trong mắt Thư Liên là một mảng sương mù, ánh mắt điềm đạm đáng yêu có chút hoảng loạn nhìn hắn, bên ngoài truyền đến tiếng khóa cửa vặn ra làm cho mặt cô trong phút chốc trở nên trắng bệch, cô đột nhiên mãnh liệt run lên, nộn thịt trong hoa huyệt kịch liệt co rút lại, một đôi tay nhỏ bé sờ soạng cắm vào mái tóc hỗn loạn của hắn, trong nháy mắt, thời điểm người đàn ông đưa cô lên đình cao dục vọng kia, cô hôn lên môi hắn.
"Phong, yêu em...."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro