53. Chước phù dung 39-42
[Nam Cung Lân x Nghê Ngạo Lam]
Màn trướng màu lam xám phủ xuống đất, nghênh đón đèn hoa đầu tiên, ánh sáng ấm áp của viên dạ minh châu soi rọi ánh vàng lên nền gạch gốm, tầng tầng sa màn nhỏ mềm mại nửa buông xuống, mờ hồ phác họa một thân ảnh yểu điệu vô song trên long sàng.
Trên cái tủ thấp cạnh long sàng có bát hương lưu ly nhỏ cắm một cây hương dây đỏ tươi, từng đốm lửa cháy rực, mùi hương ngào ngạt thoang thoảng bay theo gió, khẽ lượn lờ quanh người thiếu nữ.
"Ưm..."
Hai cổ tay Nghê Ngạo Lam bị trói bởi mảnh lụa đỏ tươi, thân thể mềm mại, lõa lồ, làm nổi bật mảnh vải mỏng mịn màng trên da thịt.
Toàn thân như bị những con sâu nhỏ bò lúc nhúc, cảm giác ngứa ngáy càng không ngừng chui vào đầu, đặc biệt là bụng dưới ngứa gấp trăm lần, chỉ có thể dùng đôi chân dài còn có thể hoạt động như thường cố gắn với tới cái chăn ngay cuối giường, kèm theo ma sát liên tục.
Không bao lâu sau, dâm thủy ồ ồ nhuộm ướt vải vóc, cả người hơi hòa hoãn, trống rỗng, nhưng vẫn chưa đủ, khát vọng cực lớn đang đấu đá lung tung trong cơ thể.
Cửa điện mở ra, tiếng bước chân thong thả từ xa vọng lại, truyền vào tai Nghê Ngạo Lam biến thành người giải cứu lửa dục, tiểu huyệt càng không thể tự kiềm chế trào một lượng lớn mật dịch.
"Ái khanh, sao mồ hôi đầm đìa vậy?"
Nam Cung Lân ngồi ngay mép long sàng, ngón tay sạch sẽ thon dài từ trong tay áo xanh tím lộ ra, vuốt đường cong ngay thắt lưng nàng, một đoạn cánh tay trắng như ngọc mơn trớn, con ngươi yêu mị cong cong mang theo ý cười.
Hương dây kia là một loại cực phẩn, hắn đặc biệt lệnh cho Kim Phúc đi tìm, số lượng không nhiều, vì bản thân loại xuân dược phối chế này làm rất tốn kém, không hại thân, mà hiệu quả cao, vừa vặn dùng cho tiểu mỹ nhân.
Lòng bàn tay mát rượi chạm vào da thịt nóng bừng, khiến Nghê Ngạo Lam thoải mái ưm một tiếng, vặn vẹo thêm thể mềm mại dán lại gần hắn, muốn giảm bớt nhiệt độ cao.
"Hoàng thượng... Vi thần... Ưm..."
Vất vả lắm thiếu niên mới bổ nhào vào lòng, cảm giác mát mẻ trên xiêm y hắn làm nàng nhịn không được cọ xát, mở to đôi mắt mông lung, tràn ngập dục vọng nhìn hắn.
Hắn ngắm gương mặt đỏ bừng của nàng.
"Hửm? Ái khanh sao rồi?"
Bàn tay đế vương dạo chơi trên thân thể lả lướt, hai ngón tay kẹp đầu vú vểnh lên, vừa vê vừa kéo.
Đùa bỡn như vậy khiến hoa huyệt mềm mại của nàng bắn ra một luồng dâm thủy, làm ướt đẫm hai bên đùi.
"Ưm... Hoàng thượng... Vi thần... vi thần... muốn..."
Nghê Ngạo Lam há mồm nhẹ nhàng gặm cần cổ đẹp đẽ của hắn, giống như chú cún con nịnh nọt chủ nhân, ngoan hiền làm nũng.
"Ha ha, nếu ái khanh biểu hiện tốt, trẫm đương nhiên sẽ cho nàng."
Nam Cung Lâm động thủ cởi mảnh lụa đỏ trói cổ tay nhỏ, nở nụ cười ta ác nhìn nàng.
Vừa được tự do, Nghê Ngạo Lam gấp đến độ vươn cái tay nhỏ bé kéo áo bào xanh tím trên người Thiên tử, cổ áo lập tức bị kéo rộng ra, nàng lại dời xuống sờ đai lưng của hắn, nhưng bị bàn tay hắn đè lại.
"Ái khanh, còn chưa tới lúc cởi xiêm y trẫm mà."
Bàn tay to của Nam Cung Lân với tới cái tủ thấp, bưng một đĩa đầy ắp bạch quả qua, nhìn kỹ một chút, là quả nho phủ sương trắng, còn nhẹ nhàng tản ra làn khói trắng nhàn nhạt.
Nghê Ngạo Lam không hiểu thiếu niên, đoán rằng có phải muốn nàng bóc vỏ đút cho hắn ăn không, hay hắn muốn đút cho nàng ăn?
Nhưng hiện tại nàng không muốn ăn, chỉ muốn ôm chặt hắn thôi, yêu cầu hắn dùng côn thịt to hung hăng xỏ xuyên nàng, để tiểu huyệt khó nhịn nhục dục của nàng được thỏa mãn.
"Hoàng thượng... Vi thần không ăn... Ở đây rất ngứa... Giúp vi thần được không... Ưm..."
Kéo một cánh tay khác rảnh rang của hắn đặt lên nơi riêng tư của mình, nàng điềm đạm đáng yêu nhìn hắn.
Đầu ngón tay Nam Cung Lân hơi khẩy miệng dâm huyệt, khóe môi nhếch lên thêm vài phần, tươi đẹp như đóa hoa nở rộ.
"Trẫm đâu có nói cho khanh ăn, trẫm muốn ái khanh dùng để an ủi, thấy khanh nóng tới mức đầu toát đầy mồ hôi, trẫm muốn giúp khanh giải nhiệt, lấy quả nho đóng băng này xâm nhập vào tiểu huyệt, tư vị chắc hẳn không tệ."
Đáng lẽ Nghê Ngạo Lam còn khẽ vặn vẹo cái mông tròn, miệng huyệt liếm ngón tay hắn mà cảm thấy hưng phấn, sau khi nghe lời này, nàng trợn mắt, cái miệng nhỏ nhắn trề ra, lắc đầu.
Nhìn phản ứng của tiểu mỹ nhân, đều năm trong dự liệu của hắn, bởi vậy hắn không giận, chỉ không nhanh không chậm rút ngón tay ướt đẫm mật dịch về, giọng dịu dàng.
"Nếu ái khanh không thích, trẫm cũng không miễn cưỡng, xem ra ái khanh khá thích tấm chăn mỏng."
Nhét tấm chăn vào giữa hai chân Nghê Ngạo Lam, trong lúc nàng sửng sốt, Nam Cung Lân đã đứng dậy đi tới chiếc ghế quý phi bên cạnh nằm nghiêng, bàn tay to nâng ót, cười khanh khách cầm quyển sách lên.
"Hoàng thượng..."
Thiếu nữ khẽ gọi một tiếng, cố hết sức di chuyển thân thể trống rỗng mềm nhũn xuống long sàng.
"Ái khanh tuyệt đối đừng xuống giường đấy, trẫm thích ngắm nàng nằm trên long sàng của trẫm, gối và chăn đều nhiễm mùi của nàng, sẽ khiến trẫm cực kỳ vui vẻ."
Nghê Ngạo Lam nhìn chằm chằm đĩa nho ướp lạnh trước mắt, nàng rơi vào mâu thuẫn, cảm giác xấu hổ giao chiến với thân thể phóng đãng.
Làn khói trắng lượn lờ quanh bát hương, nhẹ nhàng hóa vô hình, duy trì liên tục kích thích dục vọng của thiếu nữ xinh đẹp.
Nóng, da thịt nóng bừng, rịn tầng mồ hôi mịn, giữa hai đùi thiếu nữ kẹp vải vóc mịn màng cọ xát, vẫn không có cách nào thỏa mãn.
Nhìn hoa quả phủ tầng sương mỏng kia, dụ dỗ nàng đưa ngón tay chạm vào, như độc dược bao bọc bên ngoài ngọt ngào, khiến người ta không thể cự tuyệt, một khi chạm vào, đó là sự khởi đầu của tội ác.
Cảm giác lạnh lẽo truyền đến đầu ngón tay, Nghê Ngạo Lam nhịn không được mở bàn tay dán vào quả nho đóng băng, cảm giác lạnh lẽo càng kéo tới, dụ dỗ nàng, giống như đang nói với nàng chỉ cần làm theo lời thiếu niên thì có thể xoa dịu cơn nóng rực.
"Hoàng... Hoàng thượng... Dạy vi thần một chút... được không?"
Cuối cùng nàng cởi bỏ sự rụt rè, nhìn mỹ nhân mặc thường y xanh tím cầu cứu, đôi gò á sắp rỉ ra máu.
"Ái khanh chắc chứ? Đừng miễn cưỡng."
Nam Cung Lân nhướng đôi mày thanh tú, lười biếng hỏi.
Thực ra, ngày đó sau khi sủng hạnh nàng ở cam lộ trì, hắn không chạm vào nàng nữa. Bởi khi đó hắn hơi thô bạo, lại làm nhiều lần, đến khi nàng run cả chân không thể đứng thẳng, thế là hắn nhịn cơn kích động ôm lấy nàng.
Tối hôm qua ngự y tới xem, nhận định thân thể Nghê Ngạo Lam đã khôi phục hoàn toàn, hôm nay hắn mới đốt hương dây, lại cẩn thân sủng ái nàng một phen...
Hỏi hắn, có phải đã bỏ qua cho Nghê Ngạo Lam không, gần như hắn chưa hoàn toàn hết giận.
"Vi thần xác định... Cầu Hoàng thượng..."
Nàng mong chờ nhìn đế vương, đã không nhịn được ôm toàn bộ đĩa nhỏ trước ngực, đồ sứ lạnh buốt dán len da, trong nháy mắt tiêu tan chút hơi nóng.
Nhìn tiểu mỹ nhân sắp chịu không nổi, Nam Cung Lân cười khẽ đứng dậy, lần nữa trở lại long sàng, lần này gọn gàng cởi long hài, mặc mỗi áo lót.
"Ái khanh, mở chân ra nào."
Mặc dù đã từng hoan ái rất nhiều lần, nhưng quang minh chính đại để cả hạ thân bệ vệ hiện ra trước mặt hắn thế này, vẫn khiến nàng không khỏi xấu hổ, nàng run rẩy chậm rãi hành động.
Hai chân ngọc mở ra, để lộ hoa huyệt ngọc khiết nhiễm dâm thủy, có vẻ óng ánh ngon miệng, ánh mắt Nam Cung Lân trở nên sâu thẳm.
"Huyệt của ái khanh rất đẹp."
Hắn vươn tay đặt lên bàn tay nhỏ bé của nàng, để nàng lấy quả nho, đặt lên nơi riêng tư của mình, đi tới miệng huyệt. Khi hoa quả đóng băng chạm vào khe nhỏ, nàng không khỏi run rẩy.
Cảm giác hoa quả xâm nhập nơi riêng tư kiểu này cực kỳ quỷ dị, nhưng không thể không nói, quả thật mang tới hiệu quả giảm nhiệt cho huyệt thịt thiêu đốt của nàng, cân bằng với nhiệt độ cơ thể một chút.
Nhìn chằm chằm thiếu nữ nhíu mày vì mới bắt đầu, một lúc nữa nàng chậm rãi mở mi tâm, lát sau khuôn mặt nhỏ nhắn nổi len tâm tình được an ủi, làm Nam Cung Lân tà tà nhếch môi cười, lại hỏi.
"Ái khanh còn muốn hay không? Trẫm đã chuẩn bị giúp khanh rất nhiều thứ đấy."
"Ưm... Muốn..."
Nghê Ngạo Lam có chút khó khăn phun ra câu trả lời, cảm thấy mình rất dâm đãng, vậy mà thích trò chơi kỳ quái kiểu này.
Thế là, thiếu niên nắm tay thiếu nữ dạy nàng đẩy từng quả nho căng tròn vào trong tiểu huyệt, nhưng cũng không dùng quá nhiều quả, nàng đã cảm thấy nơi riêng tư bị nhét đến mức hơi trướng.
Quả nhỏ lạnh như băng dưới sự bao bọc của thịt huyệt dần dần hòa tan, trở nên hơi mềm, khác với lúc đầu cứng rắn, khiến nàng muốn lấy ra ngoài, lại đổi quả nho đóng băng khác.
Chỉ cần liếc mắt, Nam Cung Lân liền biết nàng đang nghĩ gì, khẽ nói.
"Ái khanh không thể lấy ra, trẫm còn chưa thưởng thức mà."
Thiếu nữ sửng sốt, vẫn chưa rõ ý của Hoàng thượng, đã thấy hắn cúi đầu vùi vào giữa hai đùi nàng, con ngươi mang theo ý cười thản nhiên liếc nàng một cái, ngay sau đó nhìn chằm chằm nơi riêng tư.
Kế tiếp, một luồng hơi thở ấm áp tập kích, làm nàng không kiềm lòng nổi dang rộng hai chân, thân thể chủ động tiếp nhận sự âu yến của thiếu niên, khẩn cầu hắn yêu thương.
Đầu lưỡi quét qua hoa hạch nhạy cảm, di chuyển xuống lướt qua khe nhỏ, liếm mút tới lui, thỉnh thoảng hắn ngậm hai mảnh thịt khẽ gặm, kích thích nàng đến độ run rẩy cả mông.
Dâm dịch trào ra, mang theo vị ngọt của hoa quả xông vào mũi, có một loại chân thật đẹp đẽ nói không nên lời, lại kèm theo mùi tanh, hòa trộn vào nhau.
Tựa như phù dung thanh nhã, như hoa hồng xinh đẹp.
"Á... Hoàng thượng..."
Nghê Ngạo Lam níu tấm chăn vàng nhạt, cảm giác kích thích bức nàng khép hai chân kẹp lấy đầu hắn.
Nam Cung Lân ngẩng đầu, bàn tay to chộp lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, dạy nàng đẩy hai mảnh thịt ướt át ra.
"Nếu ái khanh thích thì tự đỡ lấy, đừng làm trẫm khó xử."
Bàn tay mạnh mẽ bóp lấy bắp đùi nàng, tránh quấy rầy hắn thưởng thức tư vị thơm ngát của tiểu huyệt.
Vừa sờ nơi riêng tư của mình, còn dùng lòng bàn tay khẽ mở cảnh hoa, thực sự khiến Nghê Ngạo Lam muốn tìm một cái hố chui vào, nhưng hiện tại thân thể khát vọng nhục dục mãnh liệt, tư thế dâm đãng lại làm nàng đặc biệt hưng phấn.
Huyệt thịt càng không ngừng co rút, nhiệt độ cao làm bốn quả nho căng đầy nhét bên trong hóa mềm, lại ép ra dịch quả kèm theo mật dịch tràn ra tiểu huyệt, nhất thời mùi nho càng nồng đượm hơn.
"Ha ha, tiểu huyệt của ái khanh chặt thật, ngay cả nho cũng bị kẹp nát."
Nam Cung Lân ngước mắt, đôi mắt cong cong như trăng khuyết, dịu dàng như ngọc. Hắn động đầu lưỡi cuốn chất lỏng vào miệng.
"Ngọt quá, bất kể là dâm thủy của ái khanh hay vị nho."
Nghe đế vương nói những lời phóng đãng thế, Nghê Ngạo Lam thoáng chốc đỏ mặt, ngay cả ngực cũng ửng đỏ.
"Ưm... Hoàng thượng... Hoàng thượng... ức hiếp vi thần... Ưm..."
Miệng huyệt bị hắn hung hăng liếm, thịt mềm chợt co rút, lại phun dịch quả.
Chất lỏng trong suốt bắn tung tóe lên hai gò má, việc này không khiến Nam Cung Lân hờn giận, ngược lại càng làm hắn cười xấu xa, ngón tay thon dài cắm vào dâm huyệt, dồn quả nho lại.
"Trẫm ức hiếp ái khanh đấy, ai bảo khanh là một tiểu lừa đảo, ngoại trừ khanh, những người khác đều không lọt vào mắt trẫm."
"Ưm... Hoàng thượng... đừng đùa mà..."
Thiếu nữ yêu kiều kêu lên, ngón tay đè thứ trong huyệt, mở rộng đường mòn hơn, cảm giác ê ẩm dâng trào.
"Haha, ái khanh, trẫm muốn đùa nàng đó."
Hắn vừa liếm hoa huyệt, ngón tay vừa rút ra cắm vào tiểu huyệt non nớt, từng chút từng chút làm hoa quả trong huyệt nát vụn.
Hắn hé môi ngăn chặn miệng huyệt, dùng sức mút một cái, đưa mật dịch và dịch quả vào miệng. Sau đó hắn đứng dậy hôn lên môi nàng, cạy hàm nàng ra, đưa dịch thể vào miệng nàng.
Trong miệng tràn ra sự ngọt ngào mang theo mùi vị dâm mị, Nghê Ngạo Lam ngoan ngoãn đáp.
"Thích ạ."
Đáy lòng biết cơn tức giận của Hoàng thượng vẫn chưa tiêu tan, cũng thuận theo ý hắn, làm hắn vui lòng.
Nam Cung Lân hôn lên đôi môi hồng của nàng, ngón tay dài đâm vào tiểu huyệt ẩm ướt, đầu ngón tay nhẹ nhàng gảy thịt quả lưu lại trong con đường nhỏ hẹp.
"Ái khanh, trẫm giúp khanh thanh lý, nhé?"
"Ưm... Được ạ..."
"Ngoan quá."
Gảy từng quả nhỏ mềm nhũn nát vụn ra khỏi thịt huyệt, đồng thời cũng mang theo số lượng lớn dâm thủy, rơi trên giường, hương bị nồng nặc lay động trong không khí.
Há mồm mút đầu vú đỏ tươi, thiếu niên bỏ thêm một ngón tay đâm vào tiểu huyệt, lại mở con đường mòn ra một chút. Cho dù đã từng làm, nhưng nơi riêng tư của nàng vẫn chặt như xử nữ, nghĩ đến xử nữ, khuôn mặt tuấn tú của hắn nhịn không được thoáng đen kịt.
Hắn rời khỏi thân thể nàng, lười biếng lùi về sau nằm xuống, dựa vào gối mềm, con ngươi đen như mực nhìn chằm chằm ngọc thể ngang dọc, toàn bộ cơ thể nàng đang trôi nổi trong tình triều.
"Hoàng thượng...?"
Vừa rồi nàng cảm thấy hạ thân dễ chịu, được xoa dịu cơn ngứa, thiếu niên bất ngờ dừng tay, khiến Nghê Ngạo Lam không rõ tại sao, đôi mắt tràn ngập hoang mang.
"Ái khanh, lúc nãy trẫm đã hầu hạ khanh, giờ có phải khanh nên chủ động không, hửm?"
Hắn thản nhiên hỏi.
Nghê Ngạo Lam khẽ cắn môi, chống người ngồi dậy, chậm rãi bò về phía đế vương, sau đó quỳ bên cạnh hắn, hai tay cởi đai lưng ra, theo đai buộc rơi xuống, từng lớp thường y xanh tím cũng buông xuống giường.
Mỗi tấc trên cơ thể đều tràn đầy mạnh mẽ và đẹp đẽ, thân hình hoàn mỹ vừa đúng, lại không gầy gò, mà giữa tiết khố đúng lúc bị côn thịt to cao thật cao chống đỡ.
Nam Cung Lân thích ý một tay chống gò má, còn tay khác thì nắm một bên nhũ mềm mại của thiếu nữ.
"Ái khanh, chỉ nhìn hình như không đủ đấy."
Hắn khẽ cười, chỉ vì nàng liều mạng ngắm hạ thân hắn đến ngẩn ra.
Tuy lúc này Nghê Ngạo Lam rất muốn để nam căn thô to trực tiếp xem vào thịt huyệt, song nàng cũng biết, nếu trước đó không cho hắn thỏa mãn, thì hắn sẽ không dễ dàng cho nàng.
Đứa trẻ ngoan ngoãn sẽ có kẹo ăn. Biết lấy lòng, mới có thể càng khiến người ta yêu thích.
Ngay sau đó, nàng mở miệng, liếm chấm đỏ nhỏ trên ngực hắn, bàn tay nhỏ bé học theo hắn khôn ngừng vuốt ve bộ ngực sữa của mình. Da thịt man mát từ trong lòng bàn tay truyền đến, càng làm nàng chìm đắm trong sự vỗ về.
Lúc này nàng nghĩ, dù sao chuyện thân mật cũng đã làm rồi, mà khát vọng mãnh liệt trong cơ thể thúc giục nàng vứt bỏ sự rụt rè, cổ vũ nàng lớn mật theo đuổi sự sung sướng, do đó, làm nữ nhân phóng đãng một lần đi.
Dang hai chân ra, thiếu nữ nhảy qua ngồi trên hạ thể hắn, côn thịt to cách lớp vải mỏng đâm vào khe nhỏ, kích thích đến mức thân thể nàng trống rỗng mềm nhũn một trận, dục vọng càng sôi trào mãnh liệt trong người.
Tuy Nam Cung Lân vẫn chưa có ý định tiến vào nàng, nhưng không nói cách tiết khố không thể ma sát một chút hòng giải thoát khát vọng.
Ghé vào thân thể cường tráng của hắn, Nghê Ngạo Lam như một yêu cơ mềm mại không xương, liếm cắn lồng ngực hắn, cọ tiếp thấm vào vải vóc, tạo nên một mảng ẩm ướt dinh dính.
"Ái khanh... Ưm..."
Nam Cung Lân bị nàng cọ xát đến mức dục hỏa không ngừng từ bụng dưới vọt lên, trong giọng nói lành lạnh mang theo chút quyến rũ.
Hai chấm đỏ nhỏ trên ngực hắn đều bị nàng hôn qua, còn để lại từng vết tích. Lại di chuyển xuống, hôn cơ bụng của hắn, theo nụ hôn của nàng đi xuống, hai tay cũng chậm rãi gạt mảnh vãi duy nhất trên người hắn đi.
Con ngươi xinh đẹp nhuộm xuân dục mãnh liệt nhìn chằm chằm tiểu mỹ nhân trước mắt, nhìn nàng càng đi xuống, Nam Cung Lân càng hưng phấn, côn thịt to cứng rắn bỗng nhiên ưỡn thẳng, thậm chí khát vọng tới độ hơi có cảm giác đau.
Ngước mắt nhìn Hoàng thượng kiêu ngạo cao quý, đầu lưỡi hồng nhạt khẽ đảo qua khe nhỏ trên đầu tròn, liếm tinh thủy rỉ ra, lại há mồm ngậm, đầu lưỡi thì ma sát.
"Ưm... Ái khanh... Tiểu yêu tinh giày vò người này..."
Trong nháy mắt cơ bắp của Nam Cung Lân căng chặt, con ngươi đen híp lại, miệng khô lưỡi đắng liếm môi.
Kỹ xảo ngậm của thiếu nữ đều do hắn dạy dỗ, bởi vậy nàng rất rõ làm sao có thể khiến hắn kích động, khiến hắn thoải mái.
Mở cái miệng nhỏ thêm một chút, chậm rãi nhét long căn vào cho đến khi chọc vào cổ họng, nàn mới hơi rút ra, sau đó lại ngậm tiếp, đầu lưỡi liếm láp côn thịt. Đối với thiên phú dị bẩm của hắn, thiếu nữ tương đối quen thuộc, không giống như ban đầu, luôn không thích ứng nổi muốn nôn, giờ có thể nuốt côn thịt to thật sâu, phun ra nuốt vào tới tới lui lui.
Bàn tay nhỏ bé nắm lấy túi ngọc, vỗ về an ủi, Nghê Ngạo Lam len lén nhìn Nam Cung Lân, chỉ thấy bàn tay to của hắn nắm chặt thành nắm đấm, hai gò má trăng như ngọc đỏ ửng một mảng, mái tóc dài đen nhánh rũ xuống trước ngực, quả thật tuyệt sắc vô cùng.
[...] Hiện tại, nam căn thô to của hắn đang chống đỡ ngay bắp đùi, nàng có thể thấy nó vểnh lên.
Sau khi đầu lưỡi liếm bờ môi, Nghê Ngạo Lam nói.
"Giờ chúng ta huề nhau."
Rồi nàng ngẩng đâu hôn môi hắn, cảm thấy đã nhịn đến cực hạn, không giải nhiệt nữa, nàng thực sự sẽ phát điên.
Nam Cung Lân ôm lấy thiên hạ, mặc cho nàng cọ xát, trong nụ hôn, mút lấy nàng không còn mang theo tức giận nữa, mà là dịu dàng, triền miên và thương tiếc.
Trong đầu hồi tưởng lại đêm trúng mê dược đó, hắn cực kỳ thô lỗ, đêm đầu tiên đã thế này, không biết có để lại ấn tượng xấu cho nàng không? Nghĩ vậy, hắn lại dịu dàng thêm vài phần.
Bàn tay vuốt ve sống lưng như ngọc của nàng, môi lưỡi hắn chuyển qua hôn bộ ngực đầy đặn của nàng, nhẹ nhàng chậm rãi quét từng tấc thịt nhũ, xúc cảm mịn màng khiến hắn nhịn không được một tay cầm một bên, há to mồm mút.
"Ưm... Hoàng thượng..."
Mười ngón tay của Nghê Ngạo Lam luồn vào mái tóc đen tuyền của hắn, áp hắn lên bộ ngực sữa của mình.
"Bảo bối, gọi Lân ca ca nào..."
Nam Cung Lân khẽ nói, tiếp tục đốt lửa trên người nàng.
Nghê Ngạo Lam run lên, thoáng ngượng ngùng mở miệng.
"Lân... Lân... ca ca..."
Đối với nàng, đêm đầu tiên ấy, đầu óc Nam Cung Lân mơ mơ màng màng, nàng có kêu cũng không cảm thấy xấu hổ, mà lúc làm Hiểu Lam, lần đầu tiên gặp mặt đã xưng hô như thế, cũng không cảm thấy có thích hợp hay không.
Nhưng giờ, thân phận hắn là đế vương, mà nàng chỉ là một thần tử, cách gọi thân mật vậy đúng là làm nàng không thích ứng lắm.
"Rất bùi tai, gọi lại lần nữa nào."
Nam Cung Lân ngậm đầu vú hồng nhạt, ngước mắt nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng. Từ sớm hắn đã rất muốn nghe nàng gọi hắn như thế trên giường, trong lúc có ý thức, chứ không phải lúc ý thức không rõ ràng.
Giọng nói của thiếu nữ mềm mại yêu kiều vậy, mặc dù không hoàng oanh xuất cốc như những nữ nhi khác, mà mang theo chút khàn khàn, nhưng nghe vào tai lại cực kỳ dễ nghe, đặc biệt là lúc hoan ái, có một loại phong tình lười biếng, nũng nịu rất riêng.
"Lân ca ca... Ưm..."
Nghê Ngạo Lam hô, hai tay chống trên ngực hắn, dùng sức đẩy, thoáng chốc áp đảo hắn trên long sàng, tiện đà vắt qua hạ thể hắn.
Cũng bất chấp hai chữ rụt rè, toàn thân trên dưới nàng đều nóng bừng, nhuyễn huyệt dán lên đầu tròn, mật thủy dính trên ấy.
"Lân ca ca... Muội... muội không chờ được nữa..."
Cái eo nhỏ hơi trầm xuống, côn thịt to bị tiểu huyệt nuốt vào. Nam Cung Lân nhìn chằm chằm cử động của tiểu mỹ nhân một cách mê mẩn, bụng dưới bị bó chặt.
Nam căn thô to mới nhập vào ba phần, thiên hạ đã nóng ruột chịu không nổi nhục dục thúc ép, chợt ngồi xuống, để côn thịt trực tiếp húc vào chỗ thịt mềm, cảm giác kích thích khiến hai người đồng thời phát ra một tiếng rên rỉ.
"A..."
"Ơ..."
Nghê Ngạo Lam có kiến thức về đông cung đồ, hơn nữa từng mây mưa rất nhiều lần, tư chất thông minh như nàng liền hiểu tư thế nữ trên nam dưới phải làm thế nào.
Cái tay nhỏ bé chống trên cơ bụng rắn chắc của thiếu niên, cái mông tròn đong đưa lên xuống, dị vật khổng lồ thâm nhập sâu vào mật huyệt hết lần này tới lần khác, dâm thủy theo côn thịt chảy xuống, làm ướt giữa hai chân hắn.
"Ưm... Bảo bối cưỡi ngựa giỏi thật... Lần sau dẫn muội đi cưỡi ngựa, thuận tiện thử xem trên ngựa thế nào?"
Nam Cung Lân cười xấu xa nói, hai tay vịn cái eo nhỏ của nàng, giúp nàng lên xuống với biên độ càng lớn càng nhanh.
"Ưm... Lân ca ca bại hoại... Á..."
Thiếu nữ vừa nghĩ tới tư thế hai người dâm loạn trên ngựa, cảm thấy vừa thẹn vừa chờ mong, nộn huyệt kẹp một cái, thoải mái đến mức khuôn mặt tuấn mỹ của hắn hơi vặn vẹo.
Trong nháy mắt nàng ngồi xuống, phần mông dùng sức húc lên.
"Tiểu dâm oa, nghĩ tới trên ngựa bị ta làm, tiểu huyệt lập tức kẹp chặt hửm?"
Thiên hạ bị chọc run run một trận, trực tiếp kêu lên.
"Á... Kích thích quá... Ưm... ưm..."
"Bảo bối thích không? Không thích ta lại nhẹ tí."
Hắn dịu dàng hỏi, mặc dù đáy lòng rất muốn thô lỗ hung hăng điều khiển nàng, song lại sợ thân thể nàng chịu không nổi, sợ nàng bị dọa. hai người hoan ái là một chuyện tốt đẹp, hắn không muốn nàng có bất kỳ khó chịu nào, quá khứ không thể thay đỏi, vậy hiện tại bắt đầu yêu thương nàng thôi.
Nghê Ngạo Lam bắt đầu, bị va chạm đến độ cái miệng nhỏ chỉ có thể phát ra tiếng kêu phóng đãng. Nàng không trả lời, nhưng động tác của nàng đã nói cho hắn biết, nàng thích kích thích thêm một chút.
Thân thể yêu kiều bị thiếu niên điều khiển, càng không ngừng hất lên đè xuống, côn thịt chọc sâu vào dâm huyệt nhiều lần, ma sát bên trong huyệt thịt non mịn mẫn cảm nhất.
Tốc độ nhanh khiến mật thủy còn chưa kịp tràn ra đã bị chắn trở về tiểu huyệt, vừa căng chặt, ướt át vừa mềm mại, mịn màng, làm Nam Cung Lân không kiềm nổi mãnh liệt đâm vào.
"Lân... a... Lân ca ca... ưm... tuyệt vời... Lam Nhi thích..."
Nghê Ngạo Lam xuôi theo khát vọng nguyên thủy trong người, phối hợp với động tác rút ra đâm vào của hắn, nuốt trọn côn thịt to vào thịt huyệt, hai mảnh thịt đáng thương bị chen tới áp lui.
"Dâm oa... Bảo bối, thoải mái không? Có muốn ca ca làm muội liên tục không?"
Giọng nói của thiếu niên mang theo sự gợi cảm nồng hậu, đôi mắt đen như mực nhìn tiểu mỹ nhân vui sướng ngồi trên người mình, mái tóc dài lay động, gương mặt tinh xảo thoáng hiện vẻ dâm đãng xinh đẹp, bộ ngực sữa đầy đặn lắc lư không ngừng.
Dâm huyệt kẹp chặt côn thịt to, khoái cảm tích góp trong người nhanh chóng bùng nổ, thiên hạ ra sức rong đuổi, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, cao trào.
"A a... Rất thoải mái, muốn ca ca a..."
Sau khi cao trào, nàng nằm trên người hắn, thở hổn hển, hơi thở còn chưa thuận, bụng dưới lại tuôn ra dục vọng.
"Bảo bối còn muốn không?"
Ngón tay thon dài của Nam Cung Lân vuốt sợ tóc trơn trượt của nàng, nam căn giữa hai chân vẫn còn dựng thẳng, nhưng nếu nàng không muốn, hắn có thể đi tắm nước lạnh, chẳng qua không ăn được quả thật đau khổ.
Đầu ngón tay Nghê Ngạo Lam điểm chóp mũi hắn, lại trượt xuống vẽ lên hai làn môi, thăm dò trong miệng hắn trêu đùa đầu lưỡi, nàng xinh đẹp chống người dậy.
"Muốn... Có điều Lân ca ca vẫn bị muội đè."
Nghe câu trả lời của tiểu mỹ nhân, khóe miệng Nam Cung Lân hơi co quắp, làm gì mà bị nàng đè, hẳn là hắn đè nàng mới đúng. Khi trong lòng đang bất bình suy nghĩ, Nghê Ngạo Lam đã xoay người, đưa lưng về phía hắn, vểnh mông lên, đem côn thịt thô to lần nữa xâm nhập nhuyễn huyệt.
Tuy rằng tư thế giống nhau, nhưng thay đổi hướng nhìn, cảm giác cũng hoàn toàn khác biệt.
Mông mẩy trắng như tuyết trước mắt liên tục đong đưa, có thể nhìn thấy côn thịt to đỏ tía rút ra biến mất giữa hai đùi một cách rõ rệt, hắn hơi híp mắt lại, bị tư thế dâm đãng của nàng trêu chọc đến hoa mắt.
Nghiêng khuôn mặt nhỏ nhắn, khóe mắt quyến rũ phóng điện, Nghê Ngạo Lam khẽ cười.
"Ưm a... Lân ca ca... thích không?... Thích muội... ưm... cưỡi huynh như vậy không?"
"Ơ... Chết tiệt... Thích nàng phóng túng thế... Tiểu dâm oa... Ưm..."
Nam Cung Lân nhịn không được chen vào thịt huyệt, thở hổn hển ngồi dậy, nhìn chằm chằm nàng đong đưa cái mông tròn, trong lúc rút ra cắm vào phát ra âm thanh xịt nước rất nhỏ.
Có thể nắm vai trò chủ đạo, đối với nữ tử mà nói, là một chuyện rất có cảm giác thành công.
Nhưng, trời sinh thể năng khác biệt, Nghê Ngạo Lam có sức khỏe đi nữa, dù sao cũng mảnh mai, huống chi nàng đã cao trào một lần, không bao lâu sau bèn không còn sức.
Nàng dứt khoát rút côn thịt ra, nằm nhoài về phía trước, vểnh cái mông trắng hồng lên thật cao, sau đó ngoái đầu nhìn lại, dụ dỗ hắn.
"Lân ca ca... Chỗ này của Lam Nhi nóng quá... Rất ngứa... Tới đây nào..."
Nam Cung Lân gầm gừ.
"Tiểu dâm đãng, là nàng tự tìm đấy, lập tức khiến nàng kêu liên tục."
Kế đó hắn nhanh chóng quỳ dậy, bàn tay to nắm mông thịt tách ra, tàn nhẫn vọt vào.
Thịt huyệt ướt át vô cùng, dễ dàng tiếp nhận côn thịt to chen vào, khi nó xâm nhập, thịt mềm liền đói khát kẹp chặt.
"A... To quá... Ưm... ưm..."
"Bảo bối, chặt quá... Thực hận không thể làm chết nàng."
"Ơ... Ưm... Lân ca ca... ưm... Làm chết Lam Nhi đi... Thật thoải mái..."
Nghê Ngạo Lam liều mạng nâng mông lên, để côn thịt to hoàn toàn cắm đến tận cùng, ma sát tới độ gãi ngứa thịt huyệt, thoải mái cực kỳ.
Mỗi lần chỉ cần ở tư thế phía sau, thiếu niên sẽ phát cuồng rút ra cắm vào dâm huyệt, bởi vì có thể xâm nhập chỗ sâu, chọc tới miệng tử cung, nên Nam Cung Lân cảm thấy đặc biệt mất hồn.
Giờ lại có thêm lời nói dâm đãng của tiểu mỹ nhân, càng kích thích thú tính của hắn, sức lực vừa điên cuồng vừa nặng nề đâm vào nàng, nhất thời trong tẩm cung quanh quẩn âm thanh thân thể giao hợp rõ rệt.
Bịch bịch bịch bịch....
Nghê Ngạo Lam túm cái gối, hai gò má dán lên trên.
"A a... Lân... Ưm... Ca ca..."
Nàng hoàn toàn không kiềm nén tiếng kêu dâm đãng chút nào, từng tiếng truyền thẳng vào tai Kim Phúc, thị vệ và cung nữ bên ngoài, làm ai cũng đỏ mặt.
"Ưm... Bảo bối... Thế này sẽ ăn long căn của ta... Ơ... Sắp rồi..."
Nam Cung Lân nhìn mông thịt trắng như tuyết bị hắn bấm đến mức vết hồng tím xen kẽ, trông cực kỳ ướt át, hắn cắm càng hăng say hơn, sắp bẻ gãy cái eo nhỏ nhắn của nàng.
"Lại dùng sức nào... Lân ca ca... Ưm..."
Dưới tiếng thét mềm mại của thiếu nữ, hai người đồng thời đạt cao trào.
Côn thịt chọc tới tận miệng tử cung, Nam Cung Lân phun dịch trắng, mấy ngày không giải tỏa dục vọng khiến bụng dưới nàng bị bắn tới hơi gồ lên, mà Nghê Ngạo Lam thì sung sướng bật khóc.
Hắn không rút nam căn đã mềm xuống ra, cứ vùi vào dâm huyệt của nàng, ôm nàng mệt mỏi nghỉ ngơi.
Bên trong tầm điện nhộn nhạo, nhu tình như nước, một đôi giai nhân thân mật gối lên nhau ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro