Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

39. Giang Nam mỹ nương tử 6-7

[Từ Thanh Vân x Thu Nguyệt]

Từ Thanh Vân như phát điên, đẩy Thu Nguyệt lên giường, thô bạo xé rách xiêm y trên người nàng, nháy mắt xiêm y vừa người biến thành từng mảnh vụn, lộ ra thân thể tuyết trắng không tỳ vết. Bộ ngực sữa khéo léo, nụ hoa mê người trên đỉnh núi, bụi hoa bằng phẳng như ẩn như hiện dưới bụng, tất cả phơi bày trước mặt hắn, không sót chút gì.

Từ Thanh Vân ghé bên tai nàng, mờ ám.

"Tiểu mỹ nhân, ta sẽ vô cùng yêu thương nàng, làm cho nàng cả đời đều phải nhớ rõ lời nói của ta!"

Dứt lời, hắn cởi quần áo, thân hình trần trụi rắn chắc lập tức che trên thân thể nữ tử đang không ngừng run run.

Từ Thanh Vân ngậm lấy cánh môi run run của Thu Nguyệt, thô bạo vừa hút vừa cắn, cánh môi ban đầu vì kinh ngạc mà có chút tái nhợt lập tức trở thành màu đỏ. Lưỡi của hắn cũng không buông tha hương thơm trong khuôn miệng, linh hoạt, gắt gao cuốn lấy cái lưỡi thơm tho, dần dần, hô hấp hai người dồn dập, thân thể cũng nóng lên.

Thu Nguyệt đã ngừng khóc. Cảm giác kinh ngạc vẫn chưa tan, thân thể bên ngoài có phản ứng kích thích mãnh liệt, mới tạm thời áp chế kinh ngạc.

Từ Thanh Vân lùi xuống, đôi môi tập kích trên ngực nàng, vừa liếm vừa mút, da thịt tuyết trắng lập tức xuất hiện những vết đỏ lớn nhỏ không đều. Ngón tay thon dài của hắn nắm hai đóa hồng mai trên ngực, không ngừng dùng lực xoa bóp.

"A! Đau!"

Thu Nguyệt rên nhỏ.

Nam nhân đang phát cuồng không để ý tiếng kêu của mỹ nhân dưới thân, vẫn tiếp tục xâm chiếm, bàn tay ma mị xoa bụng bằng phẳng, ngón tay thô ráp kích thích mãnh liệt da thịt non mịn, thân thể nàng càng nóng lên, da thịt đỏ ửng.

Môi nam nhân di chuyển dần xuống dưới, hôn lên bụng nàng, bàn tay sớm đẩy đùi ngọc đang đóng chặt ra, cơ ngực to lớn ma sát bụi hoa, khiến cho Thu Nguyệt kêu như chim hoàng oanh.

"A... Mau dừng tay! A..."

Tiếng kêu của mỹ nhân chưa ngừng lại, Từ Thanh Vân liền giơ cao đùi trắng nõn của nàng, áp vào bụng bằng phẳng, nơi riêng tư nữ tính hoàn toàn bộc lộ.

Từ Thanh Vân nhìn hoa huyệt đỏ tươi bị tầng tầng đóa hoa ôm trọn, dục vọng ở đáy mắt càng sâu hơn.

"A... Không cần! Van cầu ngươi... Không cần vậy!"

Mắt Thu Nguyệt ngập nước, mình bị người khác dùng tư thế hổ thẹn như thế nhìn, lại giãy không được. Nàng lắc đầu thật mạnh, muốn nam nhân dời tầm mắt tham lam của hắn.

"Chúng ta cũng không phải là lần đầu tiên, nàng cần gì phải làm bộ làm tịch?"

Miệng Từ Thanh Vân nói xong, con ngươi màu nâu nhạt kia một khắc cũng không rời khỏi nơi riêng tư của Thu Nguyệt.

"A! Không... Xin ngươi... Lần thứ nhất ta một chút ấn tượng cũng không có! Ngươi không cần như vậy..."

Thu Nguyệt nói thật, không nghĩ đến lại chọc giận nam nhân phía trên.

"Lần trước chúng ta tình cảm mãnh liệt mây mưa, nàng một chút ấn tượng cũng không có? Chết tiệt!"

Nam nhân mắng, tay càng dùng sức.

"A!"

Đùi bị đẩy ra, Thu Nguyệt bị đau kinh hoảng.

"Không... Ta không phải ý này..."

Lời nói chưa xong, phần dưới bụng lại truyền đến cảm giác khác thường.

"A! Ngươi... Làm sao ngươi..."

Đã bị kích thích mãnh liệt, Thu Nguyệt nhịn không được ngửa đầu, cằm dưới duyên dáng nâng cao.

Đầu lưỡi nam nhân dùng lực đẩy ra tầng tầng đóa hoa, hướng thật sâu vào trong hoa huyệt. Lưỡi thấm ướt ma sát bên trong, khiến hoa huyệt chảy ra chất lỏng trong suốt, làm bàn tay của Từ Thanh Vân đang đặt trên mông nàng cũng bị thấm ướt.

Chịu không nổi kích thích như vậy, mắt của Thu Nguyệt mơ màng, môi đỏ mọng run rẩy, mơ hồ còn có thể nhìn thấy cái lưỡi màu hồng.

Hạ thể bị lưỡi nam nhân kích thích cực kỳ hưng phấn, Thu Nguyệt đổ mồ hôi đầm đìa, đắm chìm giữa bể dục vọng. Lúc này lưỡi linh hoạt rời khỏi hoa huyệt ướt đẫm, ngón tay thon dài của Từ Thanh Vân đẩy ra tầng tầng cánh hoa, chui vào trong, hoa huyệt của nàng cũng phối hợp, ngậm chặt ngón tay hắn.

"A!"

Thu Nguyệt hét lên, nhắm chặt hai mắt, lông mi dài nhỏ hơi run rẩy, giống như chịu không nổi kích thích đột nhiên đánh úp.

Ngón tay thon dài lập tức co rúm.

"A..."

Thu Nguyệt yêu kiều kêu.

Ngón tay dài co rúm, trong hoa huyệt chảy ra dịch nhẵn mịn, Từ Thanh Vân lại đưa thêm một ngón tay vào, di chuyển bên trong. Hoa huyệt dưới tác động của ngón tay và lưỡi tiết ra ái dịch, chất lỏng trong suốt thấm ướt bụi hoa, bên đùi cũng ướt đẫm.

Cả người Thu Nguyệt lâm vào mê loạn, thân thể mềm mại nổi lên ánh sáng màu phấn hồng, da thịt trong trắng mềm mại càng lộ vẻ mê người. Từ Thanh Vân nhìn thân thể như nhuyễn ngọc của Thu Nguyệt, vật nam tính đã sớm hưng phấn càng khó nhẫn nại, dục vọng phấn chấn bừng bừng không ngừng đánh vào hắn.

Khó nhẫn nại hơn nữa Từ Thanh Vân đem mũi nhọn nam tính của mình nhắm ngay hoa huyệt nhi thấm ướt, thẳng lưng, tiến quân thần tốc vào trong hoa huyệt, da thịt căng lên lập tức hút chặt phân thân đang tiến vào, cảm giác ấm áp thoải mái làm cổ họng hắn phát ra tiếng rên rỉ.

"A..."

Thu Nguyệt cắn chặt môi dưới, chân mày cau lại, không chấp nhận nổi công kích dưới thân.

Bởi vì Từ Thanh Vân áp bắp đùi Thu Nguyệt trên bụng, vật nam tính có thể cắm từ trên xuống, hơi dùng chút sức, phân thân liền tiến sâu trong hoa tâm, kích thích mỵ thanh Thu Nguyệt rên rỉ liên tục.

"A... Không..."

Thu Nguyệt đổ mồ hôi đầm đìa mãnh liệt lắc đầu.

"Như vậy nàng có nhớ được chút nào không?"

Từ Thanh Vân tà mị nở nụ cười, hắn thích ngắm khuôn mặt tiểu mỹ nhân đắm chìm trong dục vọng, do hắn tạo ra.

"Không... Không cần như vậy... Xin ngươi..."

Tay nhỏ bé của Thu Nguyệt nắm chặt lấy chăn gấm phủ dưới thân.

"Như vậy nàng sẽ nhớ kỹ sao?"

Mãnh liệt cắm rút, mồ hôi trên khuôn mặt tuấn tú của Từ Thanh Vân rơi trên thân thể tuyết trắng.

"A... Không... Không nên tiếp tục nữa... Ta chịu không nổi! Vân... Xin ngươi..."

Thu Nguyệt lắc đầu, nước mắt trào ra.

"Có muốn ta thêm chút lực không? Tiểu mỹ nhân!"

Bàn tay của Từ Thanh Vân vuốt ve hai ngực nàng vì hưng phấn mà cao ngất.

"Uh... Tha cho ta đi... Xin ngươi..."

Toàn thân Thu Nguyệt như muốn thiêu cháy, nàng đã sắp đạt tới đỉnh.

Từ Thanh Vân vẫn không buông tha nàng, hai ngón tay thon dài vân vê ngực nàng, dùng sức xoa nắn. Toàn thân Thu Nguyệt run run không thôi, nàng không thể nhận nhiều hơn nữa !

"A..."

Sau một tiếng thét chói tai, Thu Nguyệt ngất đi.

Nam nhân không có ý dừng lại, liên tục tàn sát bừa bãi trên thân thể nữ nhân đã hôn mê, vật nam tính cắm vào rút ra tựa hồ không bao giờ ngừng lại, bàn tay không hề cố kỵ vuốt ve thân thể mê người dưới thân, mỗi chỗ tư mật đều không thoát khỏi ngón tay của hắn.

Thanh âm thân thể hoan ái đầy rẫy Hồng Phúc cư, giường lớn chắc chắn cũng phát ra tiếng vang, bàn tay Từ Thanh Vân lại bao phủ ngực nàng, tốc độ cắm rút gia tăng, nhanh hơn nữa!

Hắn ngẩng đầu lên, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, tiến vào trong hoa huyệt ấm áp giúp hắn thỏa mãn.Mãi đến khi hoa huyệt phát ra tiếng co rút rất nhỏ, hắn mới điên cuồng hét lên một tiếng, tiết ra dịch nóng bỏng phóng thật sâu vào trong hoa tâm.

Tối nay hắn không thể khống chế chính mình.

Một lần, hai lần, ba lần, bốn lần...

[...] Từ Thanh Vân ôm Thu Nguyệt, hôn lên má phấn của nàng.

"Ai! Ngươi luôn như vậy... A! Không cần sờ loạn... Thanh Vân, Âu Dương công tử còn chờ tại Mê Lâu a!"

Thu Nguyệt vừa ngăn cản ma trảo tấn công của Từ Thanh Vân, vừa nhắc nhở hắn Âu Dương Liệt còn đang chờ hắn!

"Ừm... Còn có chút thời gian, thân mật một chút cũng được..."

Khuôn mặt tuấn tú của Từ Thanh Vân áp sát vào khuôn mặt mỹ lệ, hôn lên cánh môi đỏ bừng mềm mại.

Tựa vào lồng ngực mình nhớ thương nhiều ngày qua, biết hắn mấy ngày nay đã vì mình mà vất vả, nàng cũng chiều theo ý hắn. Hai người môi lưỡi triền miên, thân hình kề sát, hơi thở dần dần trở nên hỗn loạn, nóng bỏng, Từ Thanh Vân tựa mỹ nhân lên vách tường, một bàn tay cởi vạt áo của Thu Nguyệt ra, bàn tay khác theo vạt áo đã mở tiến vào dò xét thân hình ấm áp.

"A..."

Thu Nguyệt mẫn cảm thở gấp.

Tay Từ Thanh Vân nhẹ nhàng vuốt ve bụng nàng, một tay lại trườn ra sau vuốt ve cặp mông trắng như tuyết, cuối cùng, tay còn lại cũng chuyển về mông nàng, hai tay dùng sức xoa bóp khe ở giữa.

Hắn nâng mông tròn nhẵn mịn hướng về phía mình, nơi riêng tư nữ tính đối diện với vật nam tính dâng trào nóng như lửa. Thu Nguyệt hiểu ý hắn, mặt đỏ hồng.

"Ngươi... Ngươi không cần như vậy! Ban ngày ban mặt..."

Thu Nguyệt đẩy hắn ra.

Nam nhân ôm chặt hơn nữa, ngón tay thon dài trượt vào nơi nữ tính riêng tư, ở xoa nắn trước miệng hoa huyệt.

"A..."

Thu Nguyệt không nhịn được mà ngửa đầu ra sau, cái miệng nhỏ nhắn đỏ bừng khẽ nhếch, thở gấp.

"Nàng thật mẫn cảm..."

Từ Thanh Vân nói nhỏ bên tai nàng, có khi còn thổi hơi nóng vào trong, khiến cho thân thể mềm mại lại run rẩy.

Ngón tay của hắn lại không buông tha tiểu huyệt một chút nào, đút vào, rút ra. Từ tiểu huyệt chảy ra dịch lỏng, rất nhanh thấm ướt cặp đùi tuyết trắng, Từ Thanh Vân rút tay dính đầy dịch ra, lại từ trước bụi hoa thăm dò trong hoa huyệt.

"A..."

Thu Nguyệt không kìm được lắc đầu thở dốc, vẻ mặt kiều mỵ.

Quần áo che giấu động tác của Từ Thanh Vân, khi ngón tay thon dài của hắn ở nơi riêng tư nữ tính trước sau tàn sát bừa bãi thì bên ngoài cũng không nhìn ra. Dục hỏa đốt người hắn cởi quần lót ra, nóng lòng phóng thích phân thân nóng bỏng của mình, rong ruổi trong hoa huyệt.

[...] Từ Thanh Vân không thể không dừng tay, nhưng Thu Nguyệt trong lòng hắn đã bị trêu chọc đến toàn thân đều đỏ hồng, thẹn thùng không thôi, toàn bộ thân thể tựa vào vách tường không ngừng thở gấp, nơi riêng tư tình triều cũng tràn ra càng không thể vãn hồi, cánh hoa thậm chí còn hưng phấn run nhè nhẹ.

"Nguyệt nhi, chúng ta đến Mê Lâu đi! Tên kia đã đợi rất lâu rồi."

Từ Thanh Vân vừa sửa sang quần áo, vừa khép vạt áo Thu Nguyệt lại.

"Có thể... Nhưng mà ta..."

Thu Nguyệt khó thú nhận mình đã xuân tình nhộn nhạo.

"Nha đầu ngốc, không cần lo lắng, có quần áo che, nhìn không ra đâu."

[...] Nơi riêng tư của Thu Nguyệt tràn ngập dịch thể trong suốt, trong hoa huyệt còn hơi co rút, cùng Từ Thanh Vân ra khỏi Hồng Phúc cư, hai gò má đỏ hồng làm cho người sáng suốt nhìn qua cũng biết chuyện gì vừa xảy ra.

Dọc theo đường đi, Từ Thanh Vân còn ác ý véo nhẹ mông nàng, làm cho nơi riêng tư chảy ra chất lỏng trong suốt không ngừng, làm cả người Thu Nguyệt đều rung động, suýt chút nữa đã không đến Mê Lâu!

[...] Ngày ấy sau bữa trưa, ở Hồng Phúc cư diễn ra tiết mục tình cảm vô cùng mãnh liệt, tiếng nam nữ hoan ái quyến rũ vang lên làm bất cứ ai nghe được đều phải ngượng ngùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro