20. Tinh khôi và nồng nhiệt 44, 54-55
[Cung Triệt x Ninh Tiểu Thuần]
Cung Triệt dẫn cô quẹo vào một hành lang, bên này yên tĩnh không người, so với bên sàn nhảy náo nhiệt, quả là một trời một vực. Thấy xung quanh vắng vẻ, anh đẩy cửa, ôm cô bước vào.
Ơ, hình như đây là WC, của nam? Ninh Tiểu Thuần thắc mắc nhướng mắt nhìn Cung Triệt, cô là nữ mà, sao vào nhà vệ sinh nam được? Cô nhấc chân định đi ra, Cung Triệt kéo lại, đi vào một phòng, khoá cửa lại. Ninh Tiểu Thuần ngồi lên bồn cầu, kéo kéo áo, trong này nóng quá.
Cung Triệt cúi xuống, cắn nhẹ tai cô:
"Gấp gáp vậy sao?"
Tay anh tiện thể ôm eo cô, vuốt ve nhè nhẹ.
"Ưm... Nóng quá..."
Ninh Tiểu Thuần kêu.
Cung Triệt cúi đầu ngậm môi cô, nuốt mất tiếng nói. Lưỡi cạy mở hàm răng, xông vào. Bàn tay lao vào trong quần áo cô, xoa xoa. Ngón tay tháo móc áo ngực, cặp vú xinh đẹp bật ra, tay anh phủ xuống một bên, nhẹ nhàng ve vuốt.
Anh thấy cô yên ổn, môi rời miệng cô, rê sang bên, hôn cuồng nhiệt lên cần cổ trắng nõn và vành tai cô.
"Ưhh..."
Ninh Tiểu Thuần thở càng lúc càng nặng nề, môi đỏ bật ra tiếng kêu rất nhỏ.
Nghe tiếng kêu khẽ của cô, mắt Cung Triệt càng hiện nhiều ham muốn, tay anh lướt ra trước ngực, cởi từng nút từng nút áo sơ mi, cởi ra phân nửa, cảnh đẹp trước ngực hiện rõ trước mắt. Vì cô thở hổn hển, nên đồi ngực phập phồng, đầu vú khẽ rung rinh.
Nụ hôn của anh từ tai từ cổ đi thẳng xuống, liếm láp xương quai xanh, cắn nhẹ. Ngón tay ấn xoa đầu vú hồng hồng nhô cao, khi thì đè ấn khi thì vuốt ve, không mấy chốc đầu vú cứng lên rất nhanh. Nụ hôn của anh trượt xuống ngực, vươn lưỡi, liếp láp đầu vú, từng chút trêu đùa chỗ mẫn cảm của cô.
"A... Ưm..."
Ninh Tiểu Thuần rên rỉ thành tiếng, nhắm nghiền mắt cảm nhận thay đổi của cơ thể.
Tay Cung Triệt bắt đầu vươn xuống dưới, chui vào trong váy, nhận thấy cô ướt át, anh cười quỷ quái. Anh ghim hai tay cô trên đầu, tiếp tục dùng ngón tay và chiếc lưỡi mơn trớn dữ dội.
Từng dòng chất lỏng ấm áp từ bụng dưới phóng mạnh xuống, tràn ra cửa mình, ướt đẫm quần lót.
"Ưm... Ưmh..."
Ninh Tiểu Thuần nhắm mắt, thoả mãn hưởng thụ âu yếm của anh.
Cung Triệt vươn ngón tay xuống thân dưới cô, cảm thấy nơi đó đã ướt đẫm tràn trề, vì vậy cởi váy và quần lót cô, cởi quần mình, ôm mông cô, tách hai chân cô ra, quấn bên hông anh, đột ngột xông vào, vật to cứng nháy mắt chìm vào bên trong.
"Á... Ư..."
Tay cô chống trên bồn cầu, ngửa đầu kêu khẽ.
Cung Triệt ôm chặt cô, vào ra nhanh hơn, toàn thân như bốc cháy, khô nóng khó chịu. Anh hôn tóc cô, tay xoa ngực cô, yết hầu lăn lên xuống, bật ra tiếng gầm nhẹ khàn khàn.
"A... Nhanh lên..."
Ninh Tiểu Thuần quên hết tất cả, bị ham muốn khống chế lý trí, chỉ muốn nắm giữ khoái cảm.
"Bé con, ngoan..."
Cung Triệt ra vào nhanh hơn, lẩm bẩm sát tai cô.
"Ưm... Em... Em muốn.... A..."
Cô đỏ bừng mặt, bám cứng cánh tay Cung Triệt, kêu rên vô thức, miệng rên rỉ không thành câu. Vì bám quá chặt, móng tay cào mấy vết đỏ đỏ trên cánh tay anh. Từng làn hơi nóng phủ xuống toàn thân, cô trống rỗng, muốn thoả mãn nhiều hơn nữa.
"Ngoan, cho em..."
Anh căng mông đưa đẩy, tốc độ ra vào nhanh hơn. Phía dưới cô tuôn tràn trề chất dịch, âm thanh giao hoan không ngừng vang lên khiến người nghe nóng bừng bừng.
Hai người say sưa ân ái, tiếng rên rỉ xuyên qua cánh cửa mỏng truyền ra ngoài, một người đàn ông đang đi vào nghe thấy tiếng rên mất hồn, xương cốt muốn nhũn, tay hắn cởi quần tính đi tiểu cũng run lẩy bẩy, nước tiểu ào ra. Đi tiểu xong, hắn không kéo quần, mà tự nắm của mình, không kiềm chế mà trượt lên xuống. Trong gian phòng nhỏ là tiếng rên rỉ không theo quy luật, hắn từ từ tự giải quyết, tay trượt càng lúc càng nhanh, vật trong tay càng lúc càng cứng, hắn khẽ thở phào.
"Em... Em đếnnnn..."
Trong WC Ninh Tiểu Thuần run rẩy, toàn thân không còn sức lực, đầu óc trống rỗng, bám trên người Cung Triệt, khẽ kêu. Cô trôi nổi bồng bềnh, người như không thể chạm đất, lơ lửng trên không.
"Ừm... Ừm..."
Cung Triệt vào lúc này cũng đến đỉnh, anh nhanh chóng rút ra, tinh dịch trắng bắn lên đùi cô. Anh dựa vào người cô, thở hào hển.
Ninh Tiểu Thuần mở đôi mắt quyến rũ, mỉm cười nhìn anh. Làm tình trong hoàn cảnh này, hình như rất kích thích.
[...] Cung Triệt lại gần cô, hơi thở ấm áp phả lên cổ cô, ngưa ngứa, như có luồng điện chạy từ cổ đến tay chân, cảm giác tê dại lan toả trong lòng, cô phút chốc cảm thấy sức lực toàn thân như có người rút đi, mềm nhũn. Giọng anh trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên:
"Qua mười hai giờ rồi..."
"Hì hì... Hì hì... Hình như hơi nóng..."
Ninh Tiểu Thuần cười gượng, không có gió đêm cũng không có điều hoà, cô cảm thấy nóng quá, gương mặt trắng nõn đỏ như quả cà chua chín mọng. Cô thấy Cung Triệt càng ngày càng gần, vội vàng vươn tay để lên ngực anh, cảm thấy người anh nóng rực như lửa, chưa kịp rụt tay về, đã bị anh chụp lại.
Giọng Cung Triệt trầm thấp, khàn khàn mà đầy cám dỗ:
"Em chưa tặng quà cho anh."
"Em, em, em làm bánh kem..."
Ninh Tiểu Thuần nhìn khuôn mặt anh tuấn mị hoặc của Cung Triệt, nuốt nước bọt. Mắt anh loé lên đốm lửa, cúi người hôn lên môi cô:
"Anh muốn em."
"Ưm..."
Ninh Tiểu Thuần chưa kịp phản ứng đã bị người ta che miệng, cô thở không nổi, không khí trong xe oi bức, há miệng định hít được nhiều dưỡng khí hơn.
Lưỡi Cung Triệt nhân cơ hội lùa vào miệng cô, lưỡi mềm nhẵn liếm hàm răng cô, đảo vòng quanh. Hơi thở hấp dẫn bao quanh Ninh Tiểu Thuần, không ngừng hút cạn suy nghĩ của cô, cô cả người yếu ớt, đành đưa tay vòng quanh cổ anh, ôm chặt. Lưỡi anh quấn vòng lưỡi cô, liếm láp, mút mát, thay đổi cho nhau, khó tách rời nhau.
Tay phải Cung Triệt đỡ gáy cô, để nụ hôn càng sâu thêm. Miệng Ninh Tiểu Thuần tràn hương vị nam giới, mùi thuốc lá nhẹ cùng mùi bạc hà ngập tràn khứu giác, môi lưỡi anh dẻo dai mà vô cùng tham lam chiếm hữu, không ngừng đòi hỏi thật nhiều. Lông mi cô run nhẹ, tim đập như sấm, sắp lao ra khỏi lồng ngực.
Lúc hôn nhau, ngực cô dần dần nóng lên, dấy lên cảm giác rung động, đam mê dâng cao. hai người hôn nhau nồng nàn, lưỡi quấn quýt một chỗ, khó thể tách ra. Một sợi chỉ bạc dinh dính từ khoé môi dán chặt chảy xuống.
Cung Triệt đóng cửa sổ xe ra, cởi dây an toàn cho Ninh Tiểu Thuần, sau đó tay anh kéo dây kéo bên hông váy Ninh Tiểu Thuần, chen tay vào. Bàn tay to lần lữa trên da thịt, bàn tay nóng rực khơi lên ngọn lửa ẩn núp trong cơ thể cô, hừng hực bốc cháy, gợi từng cơn run rẩy. Môi anh đi dọc theo hai má mềm mịn như tơ của cô, trượt xuống cổ cô, ngón tay anh thong thả vuốt ve xương quai xanh xinh đẹp.
Ninh Tiểu Thuần thở ngày càng nặng nề, ngày càng dồn dập, ý thức tan rã, nhưng vẫn cố chấp kháng cự.
"Không được... Ưhm... Đây là đâu vậy?"
"Ven biển..."
Cung Triệt đáp, tay cùng môi tiếp tục xâm chiếm. Bàn tay còn phủ lên ngực cách lớp áo lót, che lên gò ngực cô, chậm rãi mơn trớn. Có luồng nhiệt từ dưới bụng bỗng vọt xuống thân dưới, Ninh Tiểu Thuần bật rên rĩ.
"A... Urg... Đừng mà... Sẽ có người...."
Ninh Tiểu Thuần kháng cự vô ích. Họ đang ở ngoài mà, nếu bị ai đó rình coi thì làm sao, xấu hổ ghê lắm. Tuy cô trên mạng thường thấy rất nhiều cặp tình nhân "Làm mọi tình huống", có can đảm mạo hiểm bị phát hiện và bị rình trộm, thích thú với chấn động của xe, dựa vào "chống xóc" tìm kiếm kích thích. "Chống xóc" đã trở thành vô số tin tức lá cải, cô cũng biết làm thế rất kích thích, thỉnh thoảng YY không thành vấn đề, nhưng tự mình thực hiện, lại là chuyện khác.
Cung Triệt như nhìn thấu ý nghĩ của cô, mặt bớt vẻ lạnh lùng, nói:
"Đêm khuya thanh vắng, không ai đến đây đâu, em có kêu khản cổ cũng không sao..."
Ninh Tiểu Thuần nghe Cung Triệt nói, lặng đi một chút, tình huống trên TV không phải thường xuyên bảo thế này sao, cô gái kêu to: Anh còn làm vậy tôi kêu lên đó! Chàng trai nói: cứ kêu đi, cô có kêu khản cổ cũng không ai tới cứu cô đâu! Anh lại muốn cô cứ mặc sức mà kêu...
Cung Triệt thừa dịp Ninh Tiểu Thuần ngây người, cởi hết áo váy vướng bận. Thân hình chợt lạnh, Ninh Tiểu Thuần phát hiện váy áo đã bị cởi hết, cả người trên dưới chỉ có bộ đồ lót, thêm cái vòng cổ ngọc trai. Cô chắn nhanh tay trước ngực, trừng Cung Triệt.
"Có cần phải vậy không?"
Mắt Cung Triệt quét từ đầu xuống chân cô một lần.
"Chỗ nào của em anh chưa từng thấy qua..."
Hừ! Có cần nói rõ ràng vậy không, Ninh Tiểu Thuần giận hờn.
Cung Triệt hạ ghế Ninh Tiểu Thuần xuống, xoay người leo lên, đè Ninh Tiểu Thuần xuống, hai chân chặn hai chân cô, sau đó một tay trói hai tay cô lại, kéo để lên đầu, Ninh Tiểu Thuần không thể động đậy, như cừu nhỏ đưa vào miệng cọp, cực kì tội nghiệp.
Anh cởi chốt áo ngực cô, đẩy lên trên, hai gò ngực đáng yêu nhảy ra. Đầu vú ướt át trên đỉnh, vì hô hấp của cô, đồi ngực phập phồng, đầu vú cũng rung rung, khiến người ta không kiềm chế được mà muốn nhấm nháp.
Cung Triệt cúi đầu ngậm một bên, dùng môi hút chặt đầu vú, sau đó dùng răng cắn nhè nhẹ. Một chút đau đớn từ đầu vú truyền đến, Ninh Tiểu Thuần hít thật sâu, tim đập rộn lên, sau đó cảm giác vốn đau đớn chuyển thành từng đợt khoái cảm tê dại khác thường. Cô không khống chế được, nhộn nhạo trong lòng. Đầu vú theo bản năng, chớp mắt trở nên dựng đứng, trở nên cứng nhọn.
Cung Triệt mút một chút, sau đó dùng đầu lưỡi ướt át liếm láp, trêu đùa từng chút từng chút. Mỗi lần anh liếm, tim Ninh Tiểu Thuần lại đập thình thịch, cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, không thể chịu nổi. Một bên ngực cô đã bị nước miếng anh làm ướt, cảm giác ướt sũng làm cô vô thức vặn vẹo người, anh lại như đứa bé bú mẹ, ra sức mút vào, trên đầu vú truyền đến cảm giác thắt chặt, có hơi sưng đau, cô bị mút đến tê dại.
Ninh Tiểu Thuần "ưm" một tiếng, hơi thở trở nên dồn dập hơn, khẽ run lên, toàn thân như miếng vải bông mềm oặt, trong miệng thốt ra từng tràng rên rỉ không ngớt:
"Ưm... Urg... A..."
Tim Cung Triệt đập thật nhanh, một luồng hơi nóng từ giữa bụng dưới ầm ầm vọt lên, khuếch tán khắp thân. Vật của anh không tự chủ được bỗng sừng sững, cứng cáp để ở nơi bí mật mềm mại phía dưới của Ninh Tiểu Thuần. Anh gầm nhẹ, buông tay Ninh Tiểu Thuần ra, xé quần lót cô xuống, tay hướng đến chỗ kín vuốt ve, nhận thấy nơi đó đã ướt sũng. Anh đưa thẳng hai ngón tay vào cánh hoa, mở cánh cửa bí mật, tiến thẳng vào trong.
Ninh Tiểu Thuần bị ngón tay anh chợt cắm vào làm hoảng sợ, không kịp nghĩ ngợi, tiếng rên trong miệng tràn ra không ngớt. Ngón tay anh ở trong cô đi lại tự nhiên, không ngừng ra vào, trước nhẹ sau mạnh, tám nông hai sâu, trong ngoài trái phải đều chạm qua, rồi đưa đến nơi sâu nhất. Mỗi lần ngón tay xâm nhập, miệng cô hơi thở đứt quãng yêu kiều, không thành điệu. Theo đúng mong muốn của anh, cô quả nhiên kêu khản cổ.
Theo vận tốc ngón tay ra vào, âm thanh vang lên trong xe. Phía dưới cô đã ướt đầy chất dịch, chảy xuôi theo bắp đùi. Khoái cảm mãnh liệt như cơn sóng dữ, ùn ùn kéo đến, cuốn phăng cô đi.
Cung Triệt căng phồng bừng bừng, bịt kín môi cô, tham lam hút vào, nuốt hết tiếng thét của cô vào trong. Lúc Ninh Tiểu Thuần nghĩ cô sắp bay lên, ngón tay bên trong chợt rút ra, lòng cô thấy trống rỗng, như rơi từ trên mây xuống.
Đang lúc cô lúc lắc đầu, bất mãn hừ lạnh, hai chân cô bị nâng lên, một chiều dài thô nóng để lên cánh hoa cô. Cô mở đôi mắt mơ màng, trong bóng tối mơ hồ thấy Cung Triệt cười kì lạ, rồi chiều dài cứng như sắt đâm thẳng vào khu vườn bí mật ướt át.
Ninh Tiểu Thuần bỗng run lên, hai chân tự động kẹp chặt lưng Cung Triệt. Chiều dài cứng lọt từng chút từng chút vào trong cánh hoa ẩm ướt, mạnh mẽ mà dịu dàng rong ruổi bên trong. Trong đầu cô trắng xoá, không nghĩ được gì, chỉ mong được bồng bềnh như vậy, mềm nhũn bám vào anh, mặc anh làm gì thì làm...
Hai người trong xe vận động dữ dội ghế ngồi kêu cọt kẹt, cảm giác rung động không ngừng, nhưng đây là xe BMW, giảm xóc rất tốt, nhìn từ bên ngoài, thân xe cơ bản không hề chấn động, vững vàng không thay đổi. Đây là thử nghiệm mới, hai người đều gắng sức, hưng phấn không thôi. Nghĩ đến khả năng có thể bị bắt gặp, càng kích thích hưng phấn trộn lẫn với cảm giác tội lỗi cùng căng thẳng, nên càng tăng thêm khoái cảm.
Trong không gian xe nhỏ hẹp, tiếng thở hổn hển rất khẽ của hai người gần bên tai, nhiệt độ cơ thể và mùi hương hoà lẫn vào nhau, tâm hồn gần gũi thân mật, tình cảm trước đây không thể so sánh được.
Cung Triệt đầy mồ hôi, thở hổn hển, nắm chặt tay Ninh Tiểu Thuần, nhẹ nhàng liếm mút vành tai cô, nói khẽ:
"Có an toàn không?"
Đầu óc Ninh Tiểu Thuần chậm nửa nhịp, nghĩ một lát mới gật đầu. Cung Triệt đột nhiên xông vào, đưa vật đó đến chỗ sâu nhất, Ninh Tiểu Thuần như bị sét đánh, thân hình run rẩy, suýt ngất. Chỉ cảm thấy có gì đó sâu trong cơ thể cô bỗng nổ tung, cô ngọt ngào mà đau đớn run rẩy. Từng cơn khoái cảm đỉnh điểm đánh úp, như hoa đào xuôi dòng nước, như tơ liễu nương theo gió, tuyệt vời đến cực điểm, cô bay lên thiên đường.
Cùng lúc đó, Cung Triệt cũng gầm nhẹ một tiếng, thân mình run rẩy, dục vọng kiềm nén đã lâu bắn ra, tinh dịch như núi lửa bùng nổ, trong cô chốc lát đầy chất lỏng trắng ngà nóng bỏng, còn một ít chảy ra ngoài, theo háng chảy xuống.
Cung Triệt thở gấp gáp, nhắm mắt, bất động nằm sấp trên người Ninh Tiểu Thuần, vật đàn ông còn ở trong nơi ướt át của cô. Ninh Tiểu Thuần mệt tê người, đành ôm anh không nói, lẳng lặng nghỉ ngơi.
Một lát sau, hơi thở hai người đã bình thường lại, nhưng vật đàn ông của Cung Triệt vẫn còn trong cô, như có dấu hiệu sống lại, trái tim vốn đã khôi phục nhịp đập bình thường, lại nảy lên dồn dập.
"Cung... Cung Triệt..."
Ninh Tiểu Thuần ngượng ngùng lên tiếng.
"Ừ."
Cung Triệt miễn cưỡng đáp lại, vẫn nằm trên người cô.
Anh sao không tỉnh ngộ chứ!! Ninh Tiểu Thuần xấu hổ cực kì, cô chọt chọt hông anh, ấp úng nói:
"Anh, bên dưới của anh... còn... ở trong... em..."
Cung Triệt cười khẽ, nhấc người dậy, rút vật sắp sống lại ra, sau đó tiếp tục nằm ôm Ninh Tiểu Thuần. Tuy anh đã rút ra, nhưng vật đó hiện giờ lại nằm trên bụng cô, cũng xấu hổ giống thế thôi. Chỉ có điều, anh đã nở nụ cười, đây là chuyện tốt.
Cô nhúc nhích không được tự nhiên, Cung Triệt vội đè người cô lại, trầm giọng nói:
"Bé cưng, về nhà cho em thêm."
Sét vang ầm ầm, cô chết sững. Cô bị hiểu lầm, vậy nên mặt cô càng đỏ hơn, nóng quá nóng quá, sắp cháy rụi rồi.
"Em... Em, không phải... ý đó..."
"Ngoan, đừng nhúc nhích..."
Cung Triệt hạ giọng nói:
"Ôm anh."
Ninh Tiểu Thuần lần đầu nghe Cung Triệt dùng giọng điệu này nói chuyện, tim căng lên, chần chờ vươn tay sờ sờ đầu anh, sau đó ôm siết anh. Người Cung Triệt cứng một chút, sau đó buông lỏng. Trong xe rất yên tĩnh, chỉ có tiếng hít thở nóng ấm của hai người.
[...] Chiến đấu kịch liệt xong, Cung Triệt trèo xuống người Ninh Tiểu Thuần, với tay rút khăn giấy trong hộp ra, chu đáo chùi hết tinh dịch trên háng cô. Động tác của anh thật nhẹ, nhưng không hiểu sao lại kích thích ham muốn ẩn sâu trong cơ thể Ninh Tiểu Thuần. Cô nắm tay anh, đỏ mặt nói:
"Em tự làm."
Trong bóng đêm đen như mực, Cung Triệt không thấy rõ mặt cô lắm, chỉ nghe giọng cô hơi ngượng ngùng và bối rối, khoé miệng anh nhếch nhẹ, đưa khăn cho cô, sau đó chỉnh lại quần áo mình. Ninh Tiểu Thuần lau sạch đùi, bắt đầu mặc quần áo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro