Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

92. Quân y khó làm 35-37

[Tạ Ngự Khi x Lâu Minh Tuyết]

Hai người nhìn nhau, người phía trước có chút lúng túng, người phía sau mắt đầy ý cười, đem người kéo ôm vào lòng:

"Theo ta về phủ đi."

Lâu Minh Tuyết gật đầu một cái, hiếm khi nhu thuận không có từ chối.

Nói đến phủ của hắn, quanh năm suốt tháng cũng không ở được bao nhiêu lần, có lúc cũng trở về kinh thành nhưng đều ở lại trong cung. Bất quá bây giờ Tạ Ngự Khi đặc biệt vui mừng mình đã xây quý phủ này.

Mang theo người trong lòng trở về, hắn chờ không kịp đem y kéo về phòng. Đóng cửa lại, Tạ Ngự Khi liền hôn y, Lâu Minh Tuyết cũng không nghĩ tên này lại sốt ruột như vạy, cùng hắn trở về, tuy rằng cũng có ý này nhưng hắn quả thực...

"Nhẹ chút..."

Hạ thân mát lạnh, ngón tay thô ráp dần dần mò tới, Lâu Minh Tuyết bản năng kinh hô một tiếng.

"Ngoan, cho ta sờ sờ một chút, vi phu bảo đảm hôm nay nhất định cho nương tử thoải mái muốn bay."

Bởi vì mang thai, thân thể Lâu Minh Tuyết so với lúc trước mẫn cảm hơn nhiều, ngón tay nam nhân mới vừa sờ lên hoa huyệt, một luồng tao thủy liền trào ra, quả thực so với kỹ nữ còn dâm lãng hơn.

"A..."

Hai chân tự động dạng ra, đem toàn bộ nơi riêng tư đều đưa đến tay hắn, hai tay ôm lấy tay nam nhân, y ngây ngô co rút tiểu huyệt đang đói khát, phun ra nuốt vào cánh tay nam nhân đang vùi sâu bên trong.

"Ưm... Thật thoải mái... Sâu hơn một ít... Ư... Ưm..."

Y lắc mông nghênh hợp hắn, bên trong chảy dịch, một phần thấm ướt ngón tay nam nhân một phần chảy ra ngoài, tay hắn quấy ở bên trong liền nghe âm thanh 'òm ọp' dâm mỹ hiến người khác đỏ mặt.

"Cởi quần áo, để ta âu yếm đầu nhũ ngươi."

Tạ Ngự Khi thấy y nhiệt tình có chút phấn khích, kích động muốn xé quần áo y. Nghe thấy âm thanh vải vóc bị xé toang, y chủ động đem bờ ngực trắng nõn đến bên mép nam nhân.

Hắn cũng không khách khí ngậm vào, dùng lực mút.

"A... Sẽ rơi mất..."

Y quỳ lên, hai tay ôm đầu hắn, nơi riêng tư đều ở trên tay nam nhân, dâm thủy thuận theo ngón tay hắn ra ra vào vào chảy xuống thấm ướt cả đùi thon trắng mịn cùng đệm chăn dưới thân.

Đầu lưỡi đảo qua đảo lại, ngực bị mút mạnh đến đầu nhũ cũng lồi ra cứng rắn, răng nanh kích thích tiểu thù du to bằng hạt đậu phộng, một bên bị cắn liếm nóng bỏng, một bên bị đụng chạm vo nắn càng làm y khó nhịn hơn.

"A... Bên phải cũng phải... A... Thoải mái..."

Tạ Ngự Khi nghe vậy nhả đầu nhũ trong miệng ra, ngậm lấy một bên khác mút mát, có thể cảm nhận rõ ràng tiểu huyệt Lâu Minh Tuyết co rụt bao chặt lấy ngón tay của hắn, dâm thủy bên trong càng chảy ra nhiều hơn.

"Ưm... Không muốn ngón tay... Bên trong muốn... Làm làm ta..."

Thời gian dần trôi, y cảm thấy ngón tay cũng không đủ thỏa mãn tao huyệt này rồi.

Bị y tư thế dâm lãng cầu hoan làm cho hỏa khí hắn càng bùng lên, thực sự không nhịn được vỗ một cái vào nơi trắng mềm đang điên cuồng đong đưa, không ngừng giãy dụa la hét.

'Bộp' một tiếng, Lâu Minh Tuyết theo bản năng kêu lên.

Không thể tin được nhìn nam nhân trước mặt, thế nào cũng không nghĩ tới mình bị hắn đánh mông, đôi mắt đen láy xuất hiện một tia oan ức, nước mắt đã đong đầy, đang chuẩn bị tức giận lại thấy hắn lần thứ hai giơ tay, 'ba ba ba' đánh vào cánh mông cong vểnh của y.

Mỗi một lần đánh liền đau đớn không thôi nhưng ẩn ẩn phía sau lại là khoái cảm lẳng lơ. Âm thanh cũng trở nên dâm đãng, y chủ động cong lên nghênh hợp nam nhân đánh xuống.

"Đánh chết cái mông dâm đãng của ngươi, cho ngươi câu dẫn ra. Thật sự quá dâm đãng, bị đánh đòn cũng có thể chảy nước, sướng hay không sướng, nói!"

Tạ Ngự Khi mù quáng đánh, nhìn cái mông nguyên bản trắng mịn mềm mại bị đánh xong liền đỏ hồng lên như quả đào nhỏ, tao huyệt chảy thủy cũng bị hắn làm văng tung tóe.

Lâu Minh Tuyết bị đánh vừa đau vừa sảng khoái, ôm lấy nam nhân khẽ ngước đầu, nước mắt không khống chế được tuôn ra:

"A... Sảng khoái... Ngươi đánh ta thoải mái chết được... A... Muốn tới... Ân... A..."

Thanh âm rên rỉ mê hoặc, y quỳ ở trên giường, cột nước giữa hai chân tuôn trào. Y cư nhiên như vậy bị đánh đến cao trào.

Nhìn thấy cảnh này, hắn rốt cuộc không nhẫn nại được đem người xoay lại, tách hai cánh mông y ra mạnh mẽ cắm vào cúc huyệt dụ người kia.

"A..."

Đột nhiên tiến vào, y phía trước vừa phát tiết qua lại muốn bắn nước tiểu.

"Không sợ hôm nay lão tử không làm chết tao hóa nhà ngươi, còn dám kẹp chặt như vậy?"

Hắn cảm giác như mình đã say, cầm lấy vòng eo mảnh mai chưa đủ một nắm tay, mạnh mẽ đỉnh động.

"Quá nhanh... A... Nhẹ chút... Muốn... Muốn phá... Aaa..."

Nhưng nam nhân lại dường như hoàn toàn không có nghe thấy, trực tiếp đem người bế lên thành tư thế đi tiểu, ngón tay thô ráp nhét vào hoa huyệt mạnh mẽ trừu sáp, kể cả tiểu thịt đế cũng không được buông tha.

Điểm mẫn cảm nhất liên tục bị đánh vào, y khóc đến khàn giọng, có thể là nam nhân lần này thật sự muốn làm hỏng y, điên cuồng xâm phạm y.

"Aaa... Không muốn..."

Rốt cục tính cụ phía trước không thể kiềm được tiểu ra, một luồng rượu vàng ấm nóng phun ra ngoải, bởi vì góc độ mà có phần bắn lên mặt y.

Bản thân chưa từng không thể khống chế như vậy, Lâu Minh Tuyết rốt cục hỏng mất triệt để khóc lên. Hai cái huyệt tưởng chừng sắp lỏng ra đồng thời đạt tới cao trào, một lượng lớn chất lỏng phun ra, khi miệng huyệt sắp khép kín, Tạ Ngự Khi gầm nhẹ một tiếng, bắn ra.

Hắn thoải mái bắn sâu vào, y nằm nhoài trên người hắn thở hổn hển hưởng thụ dư vị cao trào, đại não hỗn động cũng dần trầm tĩnh lại.

Hắn rút côn thịt ra, đem người trong lòng quay lại, nhìn y khóc thảm hề hề, tâm nhất thời hoảng lên, âm thầm trách mình lại làm ác như vậy!

"Tiểu, Tiểu Tuyết, ngươi vẫn tốt chứ?"

'Ba!' Y tát hắn một cái, hai chân ê ẩm run rẩy khép lại:

"Cút, đừng chạm vào ta!"

"Tiểu Tuyết, ta sai rồi. Ta không nên đánh ngươi, có phải rất đau không, ta xem một chút, ta..."

Lâu Minh Tuyết thấy tên đáng chết này lại muốn sờ soạng y, liền tát thêm một cái, lần này hai bên mặt Tạ Ngự Khi đều sưng lên.

"Cút ra ngoài, đừng chạm vào ta. Ngươi đừng chạm vào ta. Aaa...!"

Lâu Minh Tuyết giãy dụa không cho Tạ Ngự Khi làm, phân nửa nguyên nhân là bởi vì người này không để ý đến cảm thụ của y, nửa kia là vì y xấu hổ không muốn thừa nhận y bị hắn đánh đòn nhưng lại thấy sảng khoái cùng yêu thích.

Hắn áp người tới, nhẫn nhịn y giãy giụa, mạnh mẽ ôm một cái:

"Tiểu Tuyết, ta sai rồi, sau này ta sẽ không như vậy. Ngươi nghĩ đi, ta như vậy không phải vì yêu thích ngươi sao. Ngươi xem nếu ta không thao ngươi, mông ngươi đều ướt đầy dâm thuỷ, lúc đó ta đây chẳng phải bị ngươi câu dẫn không chịu nổi à!"

Một bên giải thích một bên biện giải cho mình, Tạ Ngự Khi vuốt ve lồng ngực trần truồng trắng tuyết của y, chỉ cảm thấu da dẻ người này thật như hài tử, mềm mịn thơn ngát, làm người khác cực kỳ yêu thích.

Y ngồi trong lòng hắn, côn thịt vẫn còn trong mông y, rõ ràng mới vừa phát tiết xong lại vẫn vừa nóng vừa cứng đâm vào mật huyệt y. Nghe nam nhân nói y chỉ càng thấy xấu hổ và mất thể diện nhưng vật dưới mông lại khiến y ngứa ngáy.

Hai má đỏ ửng, hai mắt mông lung sương mù khiến người người muốn trêu ghẹo.

"Ngươi nói ai yêu thích, ngươi đánh ta còn lý luận, ân, thật là nóng..."

Lâu Minh Tuyết một bên trừng nam nhân, một bên cẩn thận lắc mông, nhìn như đang tránh né vật cứng kia đụng chạm mình nhưng kì thực là đang len lén lấy hoa huyệt làm phiền vật cứng kia. Mấy ngày nah không được nam nhân hảo hảo thương yêu, hoa huyệt ngứa chịu không nổi rồi a.

[...] Dứt tiếng liền thấy y dạng hai chân, âm thần đỏ sẫm liền hiện ra, ngón tay như bạch ngọc đâm vào tao huyệt đầy nước:

"A... Ngươi không làm ta... Ta cũng có thể chính mình làm... Ân... Thoải mái... A... Liền chảy nước..."

Lâu Minh Tuyết dựa vào giường, hai cái đùi thon trắng mịn lại dạng rộng thêm một chút, đùi trong đỏ sẫm không giữ lại chút nào, hoàn toàn hiện ra trước mắt hắn, hoàn toàn không để ý tới cảm thụ của hắn, chậm rãi bắt đầu chơi.

Tạ Ngự Khi chỉ thấy cuống họng nóng lên, nhìn ngón tay Lâu Minh Tuyết ra ra vào vào đánh lên nhục khẩu nước bắn tung tóe, khát khao khó nhịn.

Mà y còn ngại chưa đủ thiêu đốt hắn, cư nhiên quỳ lên ngón tay cắm vào hoa huyệt, một tay xoa xoa hậu huyệt. Hai cái huyệt đồng thời được chăm sóc, y sảng khoái, môi đỏ khẽ nhếch:

"Ưm... Thật là thoải mái... A... Chảy ra..."

Dâm thuỷ chảy dài trên hai đùi, lúc nhiễu xuống còn kéo dài thành sợi chỉ bạc mỏng manh, hậu huyệt bạch tương sền sệt. Nhìn hết thảy những thứ này, hắn không nhịn nổi:

"Ngươi, yêu tinh thiếu thao, giết chết ngươi, cho ngươi phát tao."

Tay hung hăng tách đùi y, mà y dường như đã đạt được mục đích, không chút yếu thế trả lời:

"Ngươi có gan dùng cái này giết chết ta... A... Thật lớn... Thật trướng... Thoải mái..."

Thịt huyệt hư không cuối cùng cũng bị cự vật ngày ngày nhớ mong lấp kín, y đạt cao trào bắn tinh, hai chân gấp lại trước ngực nam nhân mặc bắn quán xuyến lay động trên dưới.

Y ôm bả vai hắn lớn tiếng kêu:

"A... Thật sâu... Thoải mái... Lại dùng lực một ít... Aaa... Làm làm tử cung của ta... Tử cung ngứa..."

Tạ Ngự Khi bị y câu dẫn mê mệt nhưng lý trí vẫn còn sót lại một ít, hắn vẫn còn biết rõ thời điểm như thế này phải cẩn thận, dù nhẫn nhịn sẽ rất khó chịu nhưng hắn sẽ không làm theo lời y nói, thao tử cung y.

Nhiều nhất có thể chỉ là đầu đỉnh khổng lồ chạm nhẹ nơi đó một chút liền vội vã rời đi

"Ưm... A..."

Người dưới thân say mê vui thích, hắn cuối đầu ngậm núm vú y, mạnh mẽ cắn.

"Ha... Không chịu được... Muốn tới... Ân a..."

Chất lỏng bên trong phun trào, 'xoạt' một tiếng vọt ra khỏi đầu đỉnh, phun ra.

Tạ Ngự Khi nặng nề thở dốc một tiếng, theo y cao trào một lần nữa đem dịch thể phun vào bên trong.

"A..."

Cao trào qua đi, Lâu Minh Tuyết thỏa mãn mệt mỏi thở hổn hển, y lúc này một ngón tay cũng không muốn động.

Hai chân đã tê không đóng lại được, Tạ Ngự Khi đã rút côn thịt ra nhưng y vẫn duy trì tư thế như vậy.

Hai cái miệng huyệt bị chơi triệt để, co rút hút vào phun ra bạch dịch, dâm mỹ đến mức khó có thể hình dung. Hắn không dám nhìn nhiều, vội vã phủ chăn mỏng che cho y liền đứng dậy cấp hạ nhân chuẩn bị nước nóng tắm rửa cho y.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro