Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

88. Quân y khó làm 17-20

[Tạ Ngự Khi x Lâu Minh Tuyết]

Tạ Ngự Khi đứng trong lều trại nhìn Lâu Minh Tuyết bận rộn, có chút đau lòng. Lúc chạng vạng, hắn dựa vào sắc trời đã tối lấy lí do dùng bữa cơm đem y đến doanh trướng của mình.

Nhìn một bàn đầy thức ăn hắn chuẩn bị cho mình, y có chút cảm động nhưng trên mặt vẫn là hừ lạnh một tiếng:

"Hầu gia, đại chiến gần tới sao không cấp thêm cho anh em vài món ăn, ngược lại lại cho đại phu là ta, không khỏi quá mức..."

Không chờ y nói hết lời, hắn liền hôn lên, không nghĩ tới người này không chờ mình nói hai câu đã hôn lên, Lâu Minh Tuyết trợn to hai mắt, thân thể trong nháy mắt mềm nhũn ra.

Biết người này cố ý, y căm giận cắn hắn một cái, nhìn kinh ngạc trong mắt nam nhân, Lâu Minh Tuyết lóe lên đắc ý. Nhưng Tạ Ngự Khi lại căn bản không bởi vì đau mà buông y ra, trái lại hôn càng sâu hơn.

Đợi đến khi Lâu Minh Tuyết được thả ra thân thể đã triệt để mềm nhuyễn ở trong ngực nam nhân, hai tay níu lấy quần áo hắn không nói, hạ thân cũng không kiềm hãm được ma sát, trên mặt vẻ xuân tình khó kiềm chế khiến Tạ Ngự Khi động tâm, kiềm chế ham muốn đang nổi lên trong người, hắn nghĩ muốn thành cầm thú cũng phải đợi y cơm nước xong đã.

Cố tình không phát hiện biến hóa trên người y, cầm đũa gắp đồ ăn đưa đến bên môi đại phu:

"Há miệng."

Nghe thanh âm của nam nhân, nhìn thức ăn đã đưa đến bên môi, lườm hắn một cái khẽ hé miệng, tiếp nhận nam nhân uy.

Một bữa cơm triền miên, thời điểm để đũa xuống, Tạ Ngự Khi không nhịn được lần nữa đem người áp đến trước ngực mạnh mẽ hôn lên. Không nghĩ tới nam nhân sẽ sốt ruột như vậy, Lâu Minh Tuyết khẽ khước từ một chút, không nghĩ tới Tạ Ngự Khi lại thuận thế buông y ra:

"Đại phu không muốn sao?"

Nói xong cố ý dùng lớn ma sát nơi riêng tư nhạy cảm.

"Ngươi... Cầm thú... Từ sáng đến tối chỉ biết chuyện như vậy..."

Lâu Minh Tuyết trừng đôi mắt hơi nước mông lung không hề có lực uy hiếp nào, khiển trách hắn.

"A, lẽ nào đại phu không muốn, đã như vậy, vậy ta..."

Tạ Ngự Khi định buông tay, hắn hiện tại rất thích xem người dưới thân khẩu thị tâm phi, chờ hắn thuận theo bộ dáng lại bất mãn quấn lấy.

"Ngươi... Đừng đi..."

Thân thủ theo bản năng kéo quần áo hắn, Lâu Minh Tuyết cảm thấy người này càng ngày càng đáng ghét, biết rõ tâm tư mình còn hết lần này đến lần khác trêu đùa mình, bắt mình nhất định phải biểu lộ chân tâm với hắn.

"Được, ta không đi, nhưng Tiểu Tuyết phải cho ta biết ngươi có muốn hay không nha?"

Nhìn dục hỏa không hề che giấu trong mắt hắn, y đỏ mặt, vì xấu hổ mà khẽ cắn môi:

"Muốn."

"Nơi nào muốn, cởi quần chỉ cho ta xem!"

Lâu Minh Tuyết không nghĩ tới một nam nhân đàng hoàng cư nhiên cũng có thể biến thành ác liệt như vậy, nhưng hạ thân hai cái mật huyệt lại hư không vô cùng, y cắn môi do dự một chút, cuối cùng cũng không thể chống lại sự cám dỗ của hắn cùng dục vọng, chủ động mở thắt lưng ra, kể cả tiết khố đã bị dâm thủy làm cho ướt nhẹp.

Tạ Ngự Khi nhìn Lâu Minh Tuyết bởi vì dục vọng mà da dẻ toàn thân đều biến thành màu phấn hồng, xấu hổ tách trước chân mặt hắn, đẩy hai mép âm thần đem toàn bộ hoa huyệt lộ ra trước mặt hắn:

"Nơi này... Chen vào..."

Ầm!

Hắn chỉ cảm thấy cả người đều bị câu sôi trào lên nhưng tâm thần vẫn giả vờ trấn định, sờ tay lên. Lại không nghĩ rằng y đột nhiên vung tay đánh hắn:

"Không muốn ngón tay!"

Lâu Minh Tuyết giận dữ và xấu hổ nhìn nam nhân trước mặt, y bày cũng đã bày ra như vậy, dâm đãng cầu hoa hắn, người này còn muốn lấy ngón tay lừa gạt y!

Tạ Ngự Khi không nghĩ tới y sẽ sốt ruột như vậy, trong mắt tràn đầy ý cười đem người kéo vào lồng ngực, tách chân y ra, ngón tay thô ráp sờ lên tiểu đậu tử nhạy cảm:

"Ngoan, hoàng huynh thưởng ta vài món đồ chơi, ngươi có muốn thử một chút không?"

"Ân... Cái gì..."

Tựa lưng vào ngực hắn, hai chân bị nam nhân tách ra, hoa huyệt đỏ rực cũng theo đó mở rộng, ngón tay thô ráp xoa xoa gảy thịt đế non mềm. Vách thịt phía trong cũng bị hắn kích thích khát khao.

Tạ Ngự Khi liền đem 'Giác tiên sinh' đã được chuẩn bị trước cho y xem. Nhìn kích thước to nhỏ giống như vật kia nam nhân, gò má Lâu Minh Tuyết vốn hồng hào càng đỏ hơn:

"Chuyện này... Đây là cái gì?"

"Đây là 'Giác tiên sinh', còn gọi là phân thân giả. Nghe nói Nhị sư đệ ngươi mỗi ngày đều mang, trên nó có nước thuốc có thể điều trị thân thể, ngươi thử một lần đi?"

Hắn nắm tay y cùng sờ lên phân thân đang nóng rực:

"A... Thật là nóng..."

Tạ Ngự Khi cười khẽ:

"Bên trong chứa nước thuốc tự nhiên sẽ nóng, bất quá yên tâm, không làm ngươi bị thương, hơn nữa còn rất thoải mái."

Y mò mò 'Giác tiên sinh' nóng rực:

"Muốn... Muốn đem nó đâm... đâm vào đó sao?"

"Đúng, không chỉ có muốn toàn bộ cắm vào đi, còn có thể khiến tiểu huyệt nóng hầm hập."

Tạ Ngự Khi vừa nói một bên đẩy hai mép âm thần bởi vì lời nói của hắn mà run rẩy chảy chất lỏng. Hắn biết y sẽ không chống cự vì vậy trực tiếp đem phần đầu phân thân nhẹ nhàng nhúc nhích cạ cạ lên thịt huyệt nhạy cảm.

"A... Thật là nóng... Không muốn..."

Thịt huyệt nhạy cảm đột nhiên nóng rực khiến y theo bản năng ưỡn eo, vốn là muốn thoát khỏi nó nhưng lại vô tình như dâng hiến tất cả.

Tạ Ngự Khi nhân cơ hội đem 'Giác tiên sinh' tẩm dâm thủy.

"Không muốn... Ta không muốn... Thật là nóng... Sẽ bị nóng hỏng..."

Nhiệt độ nóng rực, Lâu Minh Tuyết hoảng hốt không thôi, giãy dụa muốn rời khỏi nhưng bị nam nhân ôm vào lồng ngực. Dù y có giãy dụa thế nào cũng không thể trốn tránh, hắn cũng không có ý định buông y ra.

Cảm giác phân thân trong tay đã đủ trơn trợt liền đem đầu đỉnh nhắm ngay lỗ huyệt cắm vào.

"A... Thật là nóng... Cũng bị nóng hỏng... A..."

Lâu Minh Tuyết vì 'Giác tiên sinh' cắm vào toàn bộ thân thể cong mạnh lên, lông mày nhíu chặt mang theo chịu đựng cùng nhẫn nại.

Tạ Ngự Khi lại không nương tay chút nào, đem phân thân một hơi cắm thẳng vào đến tạn gốc rễ bên trong.

Nhịn miệng huyệt xinh đẹp bị phân thân thô to bằng ba ngón tay nhồi vào, hắn cúi đầu nhìn y đang cắn môi, ánh mắt mông lung sương mù:

"Thoải mái sao?"

"A..."

Y khẽ hừ một tiếng, thân thể căng thẳng không vì phân thân tiến vào mà thả lỏng, toàn bộ huyệt khoang không dám nhúc nhích nửa phân, dường như chỉ cần một cử động nhỏ, nhiệt độ nóng rực này có thể bỏng chết mình.

Cảm nhận được dị dạng người dưới thân, hắn xoa nhẹ thịt đế nhạy cảm, nỗ lực muốn y nhanh chóng thích ứng.

"Ân... Nóng quá... Không muốn... Lấy ra... A..."

Hoa huyệt giống như sắp bị nóng cháy, rõ ràng e sợ ''hỏa long'' kia nhưng lại theo bản năng cắn chặt, Lâu Minh Tuyết cuối cùng cũng nhẫn nại không nổi bắn tinh. Tạ Ngự Khi hôn Lâu Minh Tuyết, bên dưới đem 'Giác tiên sinh' từ từ rút ra, nhìn phân thân từ từ tiến ra ngoài, một cỗ dâm thủy cũng phun theo, hắn cảm nhận được hô hấp càng ngày càng nặng nề.

"A... Thật lạnh..."

Hoa huyệt bao bọc lấy 'hỏa long' nóng rực đột nhiên bị rút ra, nơi riêng tư giàn giụa dâm thủy bị gió thổi qua thật lạnh, khiến y trong lúc nhất thời theo bản năng kẹp chặt hai chân, giấu tiểu huyệt vào bên trong, ngăn gió lùa. Nhưng Tạ Ngư Khi lại ngay lúc này đỉnh côn thịt vào.

"Haa...!"

Bên trong nóng rực khiến hắn vừa cắm vào nhịn không được rống lên một tiếng, thật sự không nghĩ tới tiểu huyệt nóng nóng lại thư thái như vậy, nếu không phải sức nhẫn nại cao e sợ vừa cắm vào sẽ liền bắn.

'Giác tiên sinh' vừa đi lại có cự vật chen vào, lỗ huyệt nóng bỏng bao bọc thật chặt côn thịt hơi lạnh của nam nhân lấy lòng, hưởng thụ cảm giác mát mẻ.

"A... Thoải mái... Nhúc nhích... Bên trong cũng phải..."

Lâu Minh Tuyết híp mắt vuốt ve tính khí sắp dâng trào của mình, bên dưới đã quen được hưởng thụ vui sướng, nam nhân đâm vào lại bất động khiến y không thoải mái, nhưng tư thế này lại không thể tự xoay eo lay động, chỉ có thể nhẹ giọng khẩn cầu hắn.

Đã sớm không thể tiếp tục nhẫn nại, Tạ Ngự Khi nghe vậy liền trực tiếp đem chân y dạng rộng ra, mạnh mẽ làm lên. Hai chân y vốn đang co lại chưa kịp duỗi ra liền bị hắn áp đến trước ngực dạng ra, nơi riêng tư mở rộng bị nam nhân hung ác ma sát. Khoái cảm cường liệt khiến y muốn gào khóc trốn tránh.

"A... Không muốn... Quá nhanh... Aaa... Nhẹ chút... Muốn hỏng... Cũng bị đâm hỏng... Aaa... Tha ta... Không chịu được... Aaaa..."

Một luồng chất lỏng ấm áp dưới khoái cảm mãnh liệt dâng trào ra làm ướt giường dưới thân, Lâu Minh Tuyết nhếch miệng, đôi mắt vô thần nằm nhoài xuống, y không thể tin chính mình cư nhiên bị nam nhân làm đến không khống chế. Mà cái không thể khống chế của y lại làm Tạ Ngự Khi sửng sốt, nhìn nước tiểu bên dưới, tâm lý vô cùng thỏa mãn!

"A..."

Tỉnh hồn, Lâu Minh Tuyết phát ra một tiếng nghẹn ngào, Tạ Ngự Khi cũng biết hắn làm có chút bạo, ôm người dưới thân hôn hôn gò má y trấn an liền đứng dậy bế y sang địa điểm khác, giường chiếu bây giờ đã thành một mảnh bừa bãi rồi.

"A... Quá sâu... Đừng đi..."

Huyệt khoang vừa trải qua cao trào vốn rất mẩn cảm bị nam nhân ôm bế lên tính khí càng đâm sâu hơn, đảo qua tâm huyệt. Y yếu ớt phát hiện mình cơ hồ sắp đạt đến cao trào lần nữa!

Hoảng sợ ôm cổ nam nhân, y đỏ mắt cọ cọ trong ngực hắn:

"A... Không chịu được... Huyệt bên trong muốn hỏng... Không muốn... Ư... Ưm..."

Hắn biết y liên tục cao trào thật mệt mỏi cũng không làm khó y nữa, đem y đẩy ngã trên bàn đè lên chân y dùng tư thế mặt đối mặt. Côn thịt mạnh mẽ đỉnh đến hoa tâm, đem chất lỏng nóng hổi bắn vào trong đó!

"A..."

Bị dịch thể nóng bỏng bắn vào, Lâu Minh Tuyết thoải mái 'hừ' một tiếng, thả lỏng người.

Nhưng hoa huyệt có bao nhiêu thoả mãn thì cúc huyệt phía sau lại có bấy nhiêu hư không. Ngay lúc Tạ Ngự Khi rút cự vật ra liền không nhịn được nắm lấy tay hắn, dùng âm thanh đã khàn khàn nói:

"Đừng đi... Mặt sau... Mặt sau cũng phải... Đừng đi..."

Nhìn người rõ ràng đã rất mệt mỏi vẫn khao khát hắn thao hậu huyệt y, cúi đầu hôn hai má ướt đẫm mồ hôi:

"Ngoan, nghỉ ngơi một hồi, chờ ngươi tỉnh lại ta lại cho ngươi!"

"Không muốn... Aaa... Ngứa..."

Nghe thấy hắn từ chối, Lâu Minh Tuyết nhất thời đỏ mắt, kéo tay hắn dúi vào hậu huyệt của mình mò mò.

Tạ Ngự Khi vốn là đè nén dục vọng chính mình, người này lại nhiều lần câu dẫn hắn, hắn sao có thể nhịn được. Thương tiếc lúc trước cũng biến mất không còn dấu vết.

Đem người kéo lại liền đâm vào mật đạo căng mịn khéo léo.

"A..."

Đột nhiên thét lớn, y thoả mãn híp mắt quỳ gục xuống bàn, hai cánh mông trắng mịn cong vểnh kẹp chặt phân thân nam nhân, nhận lấy từng cú thao làm mạnh mẽ của hắn.

"Ân... Thoải mái... Dùng sức... A..."

Lâu Minh Tuyết nghênh hợp giãy dụa eo nhỏ, dây xích bạc treo bên hông cũng đung đưa lay động. Tạ Ngự Khi nằm nhoài lên lưng y rải dấu hôn đỏ thẫm mập mờ.

Đầu vú bị hắn siết trong tay nhào nặn sưng ê ẩm khiến y có ảo giác như có thứ gì đó muốn trào ra.

"A... Sờ sờ phía dưới ta..."

Y giãy dụa yêu cầu nam nhân âu yếm, nhưng Tạ Ngự Khi lại cắn lỗ tai của y:

"Muốn liền tự mình móc ra, còn có tao thịt đế không ngứa sao, tự mình sờ sờ!"

"Không... Không muốn..."

Y xấu hổ nhưng lại là không nhịn được mê hoặc duỗi một tay nắm chặt tính khí phía trước đã bắn không biết bao nhiêu lần, một tay chuẩn bị bộ lộng thịt huyệt.

"A... Thoải mái..."

Tất cả địa phương nhạy cảm trên người đều được sờ sờ xoa nắn, Lâu Minh Tuyết thích đến ngửa đầu, mắt phủ sương mờ nhìn về phía trước, đôi môi đỏ thẫm khẽ nhếch.

Đầu vú bị đùa bỡn đến sưng tấy dâm đãng đứng thẳng, phía đỉnh còn lưu lại dấu tay mập mờ, nam nhân vẫn không ngừng tiến vào phía sau y, hung ác đỉnh thao y.

"Haa...!"

Tạ Ngự Khi đột nhiên đem người trong ngực ôm chặt, hung hăng đỉnh động vào mật huyệt tiêu hồn thêm mấy cái, một lần nữa đem dịch thể nóng rực vùi sâu vào bên trong.

Người trong ngực đã hôn mê ngủ thiếp đi, nhẹ nhàng thả y xuống cùng đem tính khí chậm rãi rút ra, từ mật huyệt phun ra một lượng lớn chất lỏng. Hai cái huyệt động bị hắn làm đến giương lên không khép lại được, dâm đãng co rút.

Hắn không dám nhìn nhiều, chỉ cảm thấy tiếp tục nhìn sẽ không thể đảm bảo hắn không tiếp tục đè y ra đại chiến ba trăm hiệp.

Tìm quần áo che đi thân thể trần truồng đang mê man, quay đầu liếc mắt nhìn giường đã tàn tạ, 'Giác tiên sinh' cũng bị vứt ở một góc, đem phân thân lẫn dịch thể dâm thủy cắm vào tiểu huyệt y. Nhìn chất lỏng vẫn chen được ra ngoài, Tạ Ngự Khi nhếch miệng cười, tay vuốt ve cái bụng bằng phẳng của Lâu Minh Tuyết:

"Không biết khi nào nơi này mới có thể có nhãi con!"

Sai người chuẩn bị nước nóng, tự mình thay ráp trải giường cùng thanh tẩy giúp y xong mới đem người trong lòng ôm đi ngủ.

Sáng sớm ngày thứ hai, lúc Lâu Minh Tuyết tỉnh lại chỉ cảm thấy trên người giống như bị tảng đá lớn đè ép, y có đẩy cỡ nào cũng không ra ngược lại bị áp càng chặt. Bất mãn mở mắt ra liền thấy gương mặt Tạ Ngự Khi đang gần mình trong gang tấc không khỏi có chút luống cuống. Gương mặt hắn cạo đi lớp râu kia thật tuấn tú, y nhịn không được đưa tay sờ một chút nhưng người vốn đang ngủ đột nhiên bắt lấy tay y đưa đến bên môi hôn nhẹ tiện đà ôm người chặt hơn. Vật nóng rực bên dưới dán vào nơi riêng tư nhượng y có chút sốt sắng:

"Buông ta ra!"

Tạ Ngự Khi nhìn khuôn mặt đỏ bừng Lâu Minh Tuyết, tay nắn bóp cái mông vểnh cao:

"Ngủ thêm một chút."

"A..."

Bên trong hoa huyệt trướng trướng vì hắn nắn bóp cảm giác càng rõ ràng:

"Ngươi... Bên trong là cái gì... A... Đừng ngắt..."

Thân thể nhạy cảm sao có thể chịu được khiêu khích như thế, chỉ chốc lát y liền cảm nhận được hai cái huyệt động bắt đầu chảy dịch.

"Là 'Giác tiên sinh', ngươi sau này cứ cắm vào đi, tốt cho thân thể ngươi."

Tạ Ngự Khi hôn nhẹ một cái, cũng không có làm y. Lâu Minh Tuyết ở trước ngực hắn thở dốc một hồi, trên cánh tay lộ ra bên ngoài của hắn bấm một cái.

[...] Lâu Minh Tuyết vừa đứng lên liền cảm thấy tiểu huyệt kẹp phân thân thật nặng, hơn nữa hình như còn chảy ra gì đó. Y theo bản năng kẹp chặt chân, cảm giác càng rõ ràng hơn. Trong nháy mắt biết là cái gì, y đỏ mặt. Nhìn nam nhân ngồi đó nhìn nơi riêng tư trần trụi của y, oanh một cái mặt càng đỏ hơn, lấy tay che khuất:

"Ngươi, ngươi nhìn cái gì, còn nhìn ta liền đem mắt ngươi móc ra!"

"Tiểu Tuyết, ngươi thật xinh đẹp!"

Tạ Ngự Khi vừa nói, một bên đưa tay kéo nơi riêng tư đang được che khuất xuống, nhìn ngọc sợi phấn nộn đã vểnh cao lên, liếm liếm môi há mồm ngậm lên.

"Nha!"

Trụ thịt đột nhiên được khoang miệng ấm áp ngậm vào, y theo bản năng kêu lên một tiếng sợ hãi, ôm lấy đầu nam nhân thở hổn hển:

"Ah... Nhẹ chút... A... Thật thoải mái..."

Trụ thịt rất ít khi chiếu cố đột nhiên được đối xử như vậy, Lâu Minh Tuyết thoải mái híp mắt, môi đỏ giương lên hừ nhẹ.

Cảm nhận được người trong lòng động tình, Tạ Ngự Khi một bên ra sức lấy lòng ngọc sợi trong miệng, một bên xoa nắn hai cái túi nhỏ, đôi lúc du di đánh vòng trêu chọc cúc huyệt nhạy cảm.

"A... Thật kích thích... A... Không muốn... Ta gấp.... không được... Ân..."

Theo Lâu Minh Tuyết bắn tinh, hoa huyệt bên trong cũng kẹp phân thân nữa, lạch cạch một tiếng rớt xuống trên đất, đồng thời lộ ra một bãi dâm thủy cùng dịch thể nam nhân chưa thanh tẩy cho y.

"A... Đừng đụng nơi đó... Không chịu được... Aa..."

Trụ thịt vừa bắn tinh vì nam nhân cắm vào hậu huyệt lần thứ hai ngẩng đầu lên.

Điểm nhạy cảm bị nam nhân liên tiếp sờ nắn, y không thể kiềm chế ôm người hắn lắc đầu cự tuyệt nhưng lửa dục đã đốt lên lại rất khó dập tắt.

"A... Thịt đế lại bị sờ soạng... A... Rất thư thái... Ư... Ưm... Không chịu được... Muốn nước tiểu... A... Đừng chơi như vậy... A..."

Theo nam nhân xoa nắn, y rốt cục chịu không nổi khoái cảm, hậu huyệt đạt đến cao trào, trụ thịt phía trước cũng bắn một lần. Nam nhân cố ý kích thích đường tiết niệu nữ tính, nước tiểu thấm ướt ráp trải giường.

Hai người không thể không tắm lại lần nữa, cũng thay luôn ráp trải giường mới.

Mà Lâu Minh Tuyết tự nhiên không thể tránh được trong thùng nước tắm lại chơi một lần, tiểu huyệt lại bị 'Giác tiên sinh' cắm vào.

Nắn bóp cái mông trắng mịn của người trong lòng:

"Nghe hoàng huynh nói bên trong chứa dịch thể sẽ không bị ngứa ngáy, chỉ muốn tốt cho ngươi, ngoan ngoãn cắn lấy 'Giác tiên sinh', dịch thể sẽ không chảy ra ngoài."

Đã bị hắn làm cho không có khí lực để phản kháng, Lâu Minh Tuyết nhìn Tạ Ngự Khi như muốn ăn tươi nuốt sống:

"Vật kia nặng chết rồi, vừa đứng lên đến liền rơi ra ngoài, làm sao có thể..."

"Nơi đó đổ nước thuốc, tự nhiên sẽ nặng, thế nhưng nóng hồ hồ không thoải mái sao, ngươi tập quen là tốt rồi, ngoan, chờ ngươi thích ứng, mặt sau cũng phải nuôi."

Tạ Ngự Khi vừa nói một bên vừa lấy ngón tay hướng bên trong ấn ấn nhưng đầu ngón tay thô to vừa chạm đến cửa huyệt xốp xốp nhạy cảm, người trong lòng liền mềm nhũn. Y cảm thấy nam nhân này thực là cố ý đi, nén lại thân thể đang bủn rủn đẩy hắn ra:

"Cút ngay, chạm vào nữa ta liền chặt tay ngươi."

Nói xong cầm lấy quần áo chuẩn bị mặc vào.

Nhưng người đang trần truồng đứng đó hình như không biết xấu hổ, lộ ra đại điểu to lớn bỗng vùi đầu vào hai cánh mông vểnh lên, mũi cọ cọ nơi riêng tư ngửi một chút:

"Tức phụ, tao thủy, thật là thơm!"

"Ngươi!"

Lâu Minh Tuyết không nghĩ tới người này cư nhiên mặt dày như vậy, sắc mặt đỏ hơn không biết là do tức giận hay thẹn thùng, trừng đôi mắt đen láy:

"Ngươi còn dám nói hưu nói vượn, ta liền làm ngươi không thể nói nữa, ta đói mau làm cơm cho ta ăn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro