83. Quân y khó làm 4-7
[Tạ Ngự Khi x Lâu Minh Tuyết]
Thấy hắn trầm mặc không nói, Lâu Minh Tuyết trực tiếp đi tới tóm chặt cổ áo của hắn:
"Nói thật cho ngươi biết, lão tử đến nơi này chính là vì muốn giết ngươi... Ưm..."
Đột nhiên giương lên âm cuối, hai người sững sờ.
Lâu Minh Tuyết phảng phất giống như bị chạm điện, bỏ qua cho Tạ Ngự Khi, thả xuống bàn tay mình đang nắm, nhảy ra. Đáng chết, trong cơ thể bốc lên cảm giác mềm nhuyễn, cùng hạ thể truyền ra cảm giác hư không khiến y đỏ mặt. Y không nghĩ tới sâu độc sư phụ hạ bên trong cơ thể của bọn họ cư nhiên lại cường liệt như thế. Khó trách, loại dâm trùng này, mẫu trùng ở trong cơ thể y, hùng trùng thì trong thân hắn, mẫu trùng hằng ngày đều do dịch thể của hùng trùng nuôi nấng, nếu không sẽ phân bố chất thúc giục siêu hiệu quả, như nọc độc kích thích. Khiến cho y khát khao khó nhịn, từ lúc bị nam nhân phá thân đến nay cũng là một tháng. Trong thời gian này y vẫn luôn phải khống chế gây rối bên trong cơ thể. Mới vừa chạm vào nam nhân, mẫu trùng trong nháy mắt liền tỉnh lại. Cảm nhận được hùng trùng gần bên, mẫu trùng đói bụng đều sẽ hoàn toàn bị khống chế phun ra một lượng nọc độc. Lâu Minh Tuyết toàn thân đều bủn rủn vô lực, dục hỏa tăng vọt lên.
Nhìn người mới vừa vênh váo hung hăng nay phải dựa vào lưng bàn nâng đỡ thân thể, Tạ Ngự Khi tâm lý cả kinh, liền vội vàng đứng lên tới đỡ trụ y. Không nghĩ hắn vừa động vào, Lâu Minh Tuyết sắc mặt nhất thời đỏ lên, thở dốc muốn đẩy Tạ Ngự Khi ra, nhưng là không có nửa phần khí lực. Không chỉ có như vậy, bị chạm phải, địa phương càng là ngứa ngáy khó nhịn, làm cho Lâu Minh Tuyết không nhịn được tiết ra một tiếng rên rỉ. Tạ Ngự Khi cũng là tâm lý cả kinh, không nghĩ tới vừa chạm đến liền nóng đến như vậy, hơn nữa nhìn sắc mặt y giống với đêm đó:
"Ngươi, đây là lại trúng xuân dược?"
Vừa nghe đến hai chữ xuân dược, Lâu Minh Tuyết liền hận, muốn đẩy nam nhân ra nhưng lại hoàn toàn không có khí lực, hơn nữa trên thân nam nhân mát mẻ làm cho y vô cùng tham lam, ngoài miệng cứng rắn nói:
"Thả cái tay bẩn của ngươi ra!"
Thân thể lại hoàn toàn không phải như thế, một lần nữa cọ đến bên người Tạ Ngự Khi. Hai ngày này Tạ Ngự Khi vẫn luôn bị dục hoả khó tiêu dằn vặt trong mơ, bị cọ như thế dục hoả càng được đốt lên.
"Ưm..."
Lâu Minh Tuyết kẹp chặt hai chân, một bên nhẹ nhàng làm phiền nơi riêng tư đang khát khao, một bên nhịn xuống ý muốn khát cầu nam nhân chạm vào, đẩy hắn:
"Đừng chạm vào ta... A... Đi ra..."
Tạ Ngự Khi ôm lấy Lâu Minh Tuyết không thể buông tay, đem người bế lên đến sau tấm bình phong. Lâu Minh Tuyết bởi vì hành động của hắn mà kinh ngạc thốt lên, ôm chặt cổ hắn:
"Ngươi làm gì, mau buông ta xuống!"
"Ngươi như vậy sao là không có chuyện gì, nhanh chóng nằm xuống nghỉ ngơi một chút."
Tạ Ngự Khi cẩn thận đem người phóng tới trên giường, nhưng là như vậy vừa đến, Lâu Minh Tuyết bị dâm thủy làm ướt quần liền bại lộ tại trước mắt hắn, Tạ Ngự Khi đỏ mắt, nhẫn nại tâm tư đem người ta mạnh mẽ ấn tới mạnh mẽ thao làm, đứng dậy:
"Ta đi ra ngoài gọi đại phu."
Vừa nghe lời này, Lâu Minh Tuyết cơ hồ theo bản năng nhảy dựng lên nắm lấy quần áo Tạ Ngự Khi:
"Không được!!"
Người này còn ngại nhục nhã mình không đủ sao, lại còn muốn tìm đại phu xem cho!
Hắn cúi đầu nhìn gò má y vì dâm ý mà nhiễm đỏ, chỉ cảm thấy người này xinh đẹp không giống người phàm. Tâm lý giãy giụa mấy lần, cuối cùng cũng bắt lấy tay y, đem người áp dưới thân:
"Xin đắc tội!"
"Ngươi... Ngươi dám... Đừng chạm vào ta... Cút ngay... A..."
Nếu như nói lần thứ nhất thất thân là y không có cách nào khống chế, nhưng là lần này y rõ ràng là tìm tới cửa giết người, nhưng tại sao cuối cùng lại biến thành như vậy, muốn bị nam nhân tiến vào, Lâu Minh Tuyết cảm thấy muốn tự sát!
Tạ Ngự Khi dường như có quyết tâm, thoắt một cái liền gỡ bỏ quần Lâu Minh Tuyết, ngoại bào đã sớm vì lôi kéo lúc trước mà hở ra. Quần áo đều bị nam nhân kéo xuống, y cảm giác mình giống con gà tế, cả người trần trụi hiện ra trước mặt người ta. Nếu như nói ngày ấy bởi vì quá tối mà không thể thấy rõ tất cả thì hôm nay tất cả đều hiện ra trước mắt Tạ Ngự Khi.
Chỉ cảm thấy Lâu Minh Tuyết da dẻ là bạch thịt chói mắt, đầu nhũ phấn nộn bởi vì dục vọng hoàn toàn đĩnh dựng đứng lên, hạ thân nơi riêng tư cũng đã tẩy đến dị thường sạch sẽ, một cộng lông chướng mắt đều không có, phấn nộn khả ái chảy dịch.
Nam nhân nhìn chăm chú khiến y xấu hổ muốn che khuất chính mình, nhưng chỉ lấy tay hoàn toàn không thể làm nên chuyện gì. Che mặt trên phía dưới lộ ra, che phía dưới mặt trên liền lộ ra, luống cuống không biết làm thế nào, càng làm cho y thêm mấy phần mê hoặc, cuối cùng chỉ có thể vô lực nói:
"Đừng nhìn ta... Đi xem... Aaa..."
Tạ Ngự Khi cảm thấy được dục vọng muốn nổ tung.
Trong không khí tràn ngập lãnh hương nhàn nhạt, Lâu Minh Tuyết khẽ run cuộn tròn lại, dục vọng trong cơ thể đang kêu gào làm không thể thanh minh. Liếm liếm đôi môi khô khốc, hai cái thịt huyệt hạ thân bởi vì hư không mà ngọ nguậy muốn được lắp đầy. Nước dịch chảy ướt ráp trải giường dưới thân, giữa hai chân là tính cụ đang ngẩng cao đầu. Y không nhịn được ma sát cọ cọ nơi riêng tư để cầu giảm bớt, nhưng là hoàn toàn không đủ, nhìn nam nhân gần trong gang tấc, Lâu Minh Tuyết đè nén dục vọng đang dâng trào:
"Đi ra... Đừng nhìn ta... A..."
Tạ Ngự Khi hoàn hồn, trước tiên không nói đến Lâu Minh Tuyết có thể hay không bị dục vọng dằn vặt đến chết thì vật cứng trong quần cũng làm cho hắn không chịu được.
Khom người nắm chặt mắt cá chân trắng nõn tinh tế, đem người kia kéo tới dưới thân, Lâu Minh Tuyết kinh ngạc thốt lên một tiếng muốn che nơi riêng tư nhưng lại bị nam nhân trực tiếp đẩy ra, đại thủ thô ráp trực tiếp dán lên địa phương yếu ớt ma sát.
"A... Không muốn... Ân... Cút ngay... Đừng đụng ta... Ư... Ưm... Không chịu được..."
Hoa hạt bị ấn lại mạnh mẽ xoa nắn, Lâu Minh Tuyết hoàn toàn không chịu được lắc mông muốn trốn tránh, lại bởi vì thế mà đem toàn bộ nơi riêng tư đưa đến tay nam nhân.
Hai tay lung tung che đậy lại hoàn toàn không có khí lực, chỉ có thể mặc cho nam nhân đùa bỡn đến nước chảy tràn lan tay hắn.
"A... Không muốn... Cầu ngươi..."
Không chịu nổi khoái cảm như làn song tập kích thần kinh làm cho hắn run rẩy khóc khẩn cầu. Hắn đã bị y câu dẫn đến mù quáng, sao có thể bỏ qua cho y. Một tay chuẩn bị tiểu huyệt người dưới thân, một tay cởi quần chính mình lộ ra cự vật to lớn, gầm nhẹ một tiếng liền đè xuống đùi người ta, đỉnh tiến vào!
"A... Đi ra ngoài... Quá sâu... Muốn hỏng..."
Lâu Minh Tuyết căng thẳng thân thể cong người lên, chỉ cảm thấy người này như muốn đâm xuyên mình.
Nhưng hoa huyệt tuy yếu ớt lại cắn chặt không tha, sâu sắc bao lấy nơi nóng rực nam nhân.
Tạ Ngự Khi nhẫn nại kích động muốn bắn tinh, bên trong khoang huyệt nóng rực cùng căng mịn, làm cho hắn tê cả da đầu. Hắn không nghĩ tới nơi đó của thanh niên đã bị hắn phá vẫn mỹ diệu giống như ban đầu, quả là hoa huyệt cực phẩm!
"Ưm..."
Huyệt khoang căng thẳng dần thanh tĩnh lại, chủ động triền miên co rút, từng tầng vách thịt bai lấy an ủi cự đại.
Tạ Ngự Khi phát hiện thanh niên đã thích ứng cũng không nhẫn nại thêm, bắt đầu thẳng thắn thoải đè lên đùi trắng thao làm. Tuy không có kỹ xảo nhưng cường độ hung ác vẫn làm cho Lâu Minh Tuyết chịu không nổi kêu lên:
"A... Quá nhanh... Không muốn... Nhẹ chút... Ư... Ưm..."
Hai chân không tự chủ gác trên eo người phía trên, chủ động nghênh hợp động tác người kia, biểu tình trên mặt là dâm đãng hưởng thụ. Hiển nhiên Lâu Minh Tuyết đã bị dục vọng ăn mòn lý trí.
"A... Thoải mái... Sờ sờ đầu nhũ ta ... Nơi đó ngứa... A... Bị hút... Thoải mái... A... Không muốn đỉnh nơi đó... Muốn phá... Ư... Ưm... Chọc tới... Cung... Cung khẩu bị chọc tới... A... Thật là lợi hại..."
Lâu Minh Tuyết ôm lấy đầu hắn, chủ động đem đầu nhũ đưa vào miệng đối phương như muốn gãi ngứa, hai chân gắt gao vòng lên eo hắn, chủ động đĩnh eo phối hợp. Mà Tạ Ngự Khi cũng hung ác đỉnh lộng, âm thanh 'ba ba' vang lên trong không gian tĩnh lặng.
Tạ Ngự Khi từ trước tới nay chưa từng gặp qua cái huyệt tao như thế, rõ rang bị hắn làm làm đến gân cũng co không nổi lại còn gắt gao cắn chặt hắn không tha, tao thủy bên trong nhiều đến chặn không nổi.
Mà người dưới thân đang không ngừng rên rỉ, eo thon kiên trì phối hợp cùng hắn, tiểu huyệt ấm áp căng mịn ôm lấy hắn.
Tạ Ngự Khi bị y câu chân phải nhịn xuống thở hổn hển, há mồm ngập hút mép vú đã bị hút sưng lên.
"A... Đừng hút... Không chịu được... Thật là nhột... Râu mép cạo ta thật là nhột... A... Muốn tới..."
Lâu Minh Tuyết ôm đầu nam nhân, bộ ngực kiên trì chủ động đong đưa trong miệng Tạ Ngự Khi, la hét râu mép đối phương quá nhọn, đâm đâm hắn khó chịu.
Tạ Ngự Khi tuy rằng chỉ thích làm không thích nói chuyện, nhưng hắn không ngốc, Lâu Minh Tuyết hành động dâm lãng đến mức này còn nói khó chịu, rõ ràng đã yêu thích đến khẩu cầu hắn, nếu không sẽ không chủ động nghênh hợp, hướng hắn đòi càng nhiều.
Tạ Ngự Khi tay nắm mắt cá chân mảnh khảnh, đem người càng làm càng mạnh, cả người như muốn đi vào hung hăng đánh lên thịt huyệt, lông đen thô ráp đã sớm cọ bắp đùi trắng nõn thành đỏ tươi, thịt đế bị lộng đến sưng lên không còn bộ dáng ban đầu.
Hai túi thịt bên ngoài đánh ba ba vào cái mông trăng mịn Lâu Minh Tuyết làm hậu huyệt không ai đụng tới vẫn chảy ra dịch mật. Lâu Minh Tuyết chỉ cảm thấy muốn chết, cũng bị nam nhân làm chết rồi. Nếu như nói lần trước bởi vì có xuân dược bên trong nên không có ấn tượng, thế nhưng lần này hắn hoàn toàn tỉnh táo thừa nhận nam nhân đỉnh động, khoái cảm cường liệt làm cho hắn căng thẳng thân thể, nội bộ bên trong nóng như muốn hòa tan, cửa khẩu nhạy cảm cũng bị làm đến xốp. Mỗi lần nam nhân đỉnh vào, Lâu Minh Tuyết đều hoảng hốt cảm thấy nam nhân như muốn xuyên thủng y.
"A..."
Không chịu nổi khoái cảm như nước lũ cuốn sạch lấy lý trí, cảm nhận được huyệt khoang bên trong căng thẳng khuấy lên, Tạ Ngự Khi hung hăng va chạm mấy lần, hai tay thô ráp mò lấy da thịt bóng loáng của người dưới thân, đem đại điểu bắn ra dòng dịch thể nóng hổi tại sâu bên trong.
"A... Thật nóng..."
Lâu Minh Tuyết thân thể dạng rộng, đôi mắt vô thần mở to rên rỉ, hoa tâm tuôn ra một lượng lớn dâm thủy, đạt tới cao trào.
Tạ Ngự Khi chống đỡ thân thể, thở hổn hển rút ra khí cụ chôn trong huyệt đối phương. Sau khi rút liền thấy lượng lớn dịch thể bị tràn ra ngoài, bí động nguyên bản căng mịn cũng khẩn trương kẹp lại.
Hắn thở hổn hển, thả đùi trắng nõn y ra, ánh mắt dời xuống phía bụng liền thấy một màu vàng khả nghi không khỏi sửng sốt một chút. Nhìn tính khí mềm nhũn của y, nơi đó ngoại trừ bắn ra một dòng tinh thủy mỏng manh, cũng không có không thể khống chế, nhưng chất lỏng dưới bụng mình hẳn nước tiểu đi.
Dường như nghĩ tới điều gì giống nhau, Tạ Ngự Khi đẩy ra âm thần đã bị hắn luyến sưng lên, ngón tay mang theo vết chai mò tại âm vật nhạy cảm liền tìm ra đáp án mong muốn. Hắn quả nhiên không nghĩ tới người này không chỉ có miệng huyệt nữ nhân, còn có cả đường tiết niệu phụ nữ.
Ngón tay thô ráp hung hăng đè lên, Lâu Minh Tuyết từ sau cao trào cũng không nó tỉnh hồn lại, theo bản năng kẹp chặt đùi, càng đem tay nam nhân kẹp bên trong, muốn trốn cũng không được, chỉ có thể để mặc cho tay người kia đùa bỡn.
"A... Đừng... Đừng làm... Không nhịn được... Muốn tiểu... Ư... Ưm..."
Nghe tiếng nước ào ào, bàn tay cũng thấy ấm áp, Tạ Ngự Khi tách hai chân Lâu Minh Tuyết ra, mắt không chớp nhìn chằm chằm địa phương đang phun nước tiểu.
Ánh mắt nóng rực chăm chú, hô hấp cũng trùng lại, gầm nhẹ một tiếng, cũng một lần nữa đè lên phốc một tiếng, côn thịt nóng bỏng một lần nữa cắm vào mật huyệt căng mịn trơn trượt.
"Aa... Lại bị cắm... Thật trướng..."
Lâu Minh Tuyết theo bản năng căng thẳng thân thể, cái cổ trắng nõn ngẩng lên, lớn tiếng rên rỉ.
Phía trước hoa huyệt bị mấy lần thương yêu càng làm cho huyệt trống phía sau khó nhịn, Lâu Minh Tuyết một bên nghênh hợp động tác nam nhân vừa gọi:
"Mặt sau... A... Ngứa... Mặt sau cũng phải... Xuyên xuyên mặt sau..."
Tạ Ngự Khi có lợi liền làm người đàng hoàng, mỹ nhân dưới thân yêu cầu, hắn cũng thuận theo rút ra khí cụ, trực tiếp cắm vào hậu huyệt đang khát khao.
"A... Thoải mái... Ân..."
Hậu huyệt bị lấp đầy, Lâu Minh Tuyết lộ biểu tình vui thích, hừ nhẹ, hai chân vòng lấy eo nam nhân, chủ động lấy lòng.
Tạ Ngự Khi vươn mình đem người ôm lấy, dựa vào tư thế đem người xoay một vòng liền thấy y căng thẳng rít gào, hoa huyệt cũng phốc phốc phun ra vài cỗ chất lỏng. Đem Lâu Minh Tuyết làm đến phun nước tiểu, đâm vào một trên mọt dưới đều là khoang huyệt nhạy cảm, ngón tay thô ráp tại hoa huyệt chuẩn bị đâm vào.
"Đừng... Đừng như vậy... Quá kích thích... A... Thật sâu... Muốn phá... Cũng bị làm phá... Aaa... Ca ca tốt... Tha... Tha cho ta... Aaaaa..."
Lâu Minh Tuyết một lần nữa căng thẳng thân thể rít gào lên. hoa huyệt co gân bao bọc lấy ngón tay nam nhân, hậu huyệt bị tính khí quấy rối lấp đầy càng chịu không nổi, thịt đế bị lộng sưng to ê ẩm cùng ngứa ngáy, tính khí không thể bắn thêm gì nữa, chỉ có thể chiến chiến chảy nước tiểu. Lâu Minh Tuyết ngửa cổ nhếch miệng, không tiếng động thở hỏng hển cao trào, mà Tạ Ngự Khi cũng bị nơi căng mịn ấy ép bắn ra.
Đem người phóng tới trên giường, Tạ Ngự Khi thả ra thân thể trắng mịn người dưới thân, chỉ cảm thấy không ai có thể tiêu hồn hơn cái thịt động người này.Rút ra tính khí, nhìn dịch thể của hắn đã rót đầy hai cái miệng huyệt đến hoàn toàn không khép lại được, Tạ Ngự Khi thở phào, dùng quần áo bị xé rách bên cạnh xoa xoa cho y, liền đem chăn cuốn lại.
Mà lúc này Lâu Minh Tuyết đã mệt không có sức lực phản kháng, trầm trầm ngủ thiếp đi.Tạ Ngự Khi cuối đầu nhìn khí cụ mềm nhũn giữa hai chân, chỉ cảm thấy thứ đọng lại mấy ngày nay đã được giải tỏa, cả người đều vô cùng nhẹ nhàng
Lâu Minh Tuyết tỉnh lại chỉ cảm thấy hai cái thịt huyệt ở hạ thân ê ẩm sưng, chất lỏng bên trong theo sự co rút của y mà chậm rãi chảy ra. Ý thức được đó là cái gì, sắc mặt Lâu Minh Tuyết trong nháy mắt trắng bệch.
Không nghĩ tới chính mình giết người không thành còn dẫn đến bị người kia chiếm tiện nghi một lần nữa không nói, hoàn toàn đem mình bức đến trạng thái dâm đãng như vậy. Cả người trần trụi, hạ thân bị rót đầy dịch thể nằm ở trên giường nam nhân, tất cả những thứ này đều làm Lâu Minh Tuyết phát rồ!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro