Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

81. [Cường ái hệ liệt 2] Ác cảnh 4-5, 11

[Hồng Lê Minh x Trương Hằng]

Hồng Lê Minh lật thân hắn, móc ra còng tay, khóa tay trái hắn lên lan can đầu giường, mới giúp hắn bẻ lại khớp tay bị trật.

Rắc rắc.

Trương Hằng đau đến thân thể run lên, cắn răng không phát ra một tiếng.

[...] Bây giờ đánh cũng đánh, khóa cũng khóa, cũng không thể tiếp tục đánh đến chết, trầm mặc chốc lát, vòng tay qua thắt lưng Trương Hằng, sờ xuống dưới thắt lưng, kéo quần Jean xuống.

Trương Hằng cúi đầu, quét mắt xuống cái tay của nam nhân đang ở hạ thân mình, mí mắt diaajt giật, cho nên không kịch liệt phản kháng.

Cũng không biết là bị làm sợ, còn theo thói quen xé rách.

Quần bị vứt bỏ, chỗ kín bị gió xuyên qua, bị bàn tay nóng rực của nam nhân cầm lên, Trương Hằng thân thể bỗng dưng căng thẳng.

Trong nháy mắt lại buông lỏng.

Đỉnh cơ vòng của cự vật xỏ xuyên qua chỗ sâu, tràng đạo cảm giác bị khuếch trương nhồi vào, khiến cho trước mắt hắn một mảnh trắng bạch.

Hồng Lê Minh sợ Trương Hằng thoát khỏi còng tay chạy mất, đem hắn đặt trên đầu giường, dùng sức hôn, đầu lưỡi như rắn chui vào trong môi Trương Hằng.

"Ngô... Anh... Ân..."

'Tam tự kinh' ngăn ở trong cổ họng, theo hơi thở xâm nhậm của nam nhân, biến hóa nơi cổ họng không cách nào khống chế khẽ run.

"Muốn sao?"

"Muốn... Đầu của anh..."

Xùy... Áo sơ mi cũng bị xé ra.

Đầu vú bị ngón tay nắm được, xoa nắn cảm giác kích thích vạn phần, thân thể Trương Hằng lập tức đứng lên.

Hung khí to lớn mỗi lần đi vào đều giống như muốn đem người chia thành hai nửa, vị cảnh sát mặt bình tĩnh căng thẳng, nhiệt tình cùng chiếm giữ ẩn sâu trong từng bắp thịt, thể hiện thành thạo chuyển động, mỗi một lần rút ra hơn phân nửa, sau đó đỉnh vào thật sâu, cho đến khi hai viên cầu thiếu chút nữa cứng rắn chen vào động thịt nhỏ hẹp.

Thân thể giao hợp cùng tiếng va chạm bên tai không dứt.

Lục phủ ngũ tạng của Trương Hằng đều nhảy loạn lên, vật xâm nhập đem tràng đạo xỏ xuyên đảo qua đảo lại, mãnh liệt đến ngay cả cảm giác đau đớn cũng dần mất đi.

"Bên trong cậu sao luôn nóng như vậy?"

Hồng Lê Minh liên tục lắc lư thắt lưng.

"Ân... Ư...."

Tê liệt nửa thân dưới, khoái cảm như thiêu đột tro bụi mới sinh ra.

Bắt đầu chẳng qua là hơi ghé đầu, đảo mắt bên trong không thể ngăn chặn mà trường độ tiếp tục điên cuồng, cuốn chặt mỗi một giây thần kinh.

Cảm giác vô cùng lo lắng khó có thể nói lên lời, khiến cho Trương Hằng trừu rút yết hầu.

Trương Hằng dùng tay không bị khóa, nắm lấy ót Hồng Lê Minh, năm ngón tay khảm thật sâu vào mái tóc ngắn cứng rắn, cảm giác mình hoàn toàn xong đời.

"Tôi bị cậu cắn thật chặt. Tiểu Hằng, cậu giỏi nhất."

[...] Vậy mà, trong cơ thể cự vật không ngừng trừu sáp, hết thảy đều long trời lở đất, sét đánh không kịp bưng tai, ngay cả buồn nôn tựa hồ cũng thuyên chuyển.

"Tôi thích nghe cậu rên."

"Ân..."

"Tới gọi Tiểu Minh. Tôi thích nghe cậu gọi tôi như vậy, giống như khi chúng ta còn bé."

Hồng Lê Minh bởi vì tình dục mà thanh âm hơi khan khan, hướng về lỗ tai Trương Hằng nói.

Trương Hằng sống lưng ướt đẫm, thật khó có thể hình dung khoái cảm.

Ngực trướng tới cực điểm, suyễn nhanh hơn, thở không thông.

Vẫn quật cường ngậm chặt môi, bất tri mất giác mở phân nửa.

"Gọi đi, tôi muốn nghe."

"Tới địa ngục đi..."

Hai cỗ thân thể kịch liệt giao cấu, trên giường gang lên từng trận gợn song.

"Tôi muốn nghe."

"Nghe... Hô... Ân... Ô... Nghe... Nghe cái đầu anh!"

Tuyến tiền liệt không ngừng bị ma sát, đụng, ngay trước chỗ kín rỉ ra dâm dịch, bởi vì động tác quan hệ, không ngừng cọ sát trên bụng rắn chắc ở nam nhân. Lơ đãng kích thích, thậm trí so với trực tiếp lấy tay xoa còn kích thích gấp mười lần.

Trương Hằng nhịn lại, rốt cục ngang lưng rút ra thẳng, mãnh liệt co rút bắn ra.

Hồng Lê Minh ra sức tiến công cũng tiến đến thiên đường.

Không biết có phải do ma sát mạnh quá thường xuyên khiến cho tràng đạo khuếch trương nóng rực đau nhức, ngược lại cảm thấy một cỗ trống không. Trương Hằng nằm ngửa ở đầu giường, nhắm mắt lại vù vù thở.

Một cái tay đưa ra, cân xứng với bắp thịt xinh đẹp thầm mồ hôi trên ngực, không mục đích vuốt nhẹ.

Nam nhân đại khái hiểu lầm cái gì, rất nhanh lại đặt lên, vặn cằm hắn, nâng mặt lên, ân cần hôn tiếp.

[...] Trương Hằng bị hôn rất thoải mái, dò tiến đầu lưỡi vào, nhột, tựa như vừa đoạt được, sương mù bốc hơi mông lung, làm cho người ta nửa mê nửa tỉnh.

[...] Gần đến hoàng hôn, Hồng Lê Minh móc ra cái chìa khóa, thả ra người ở đầu giường bị giày xéo một thân vết hôn, vết cắn trên người.

Muốn ôm hắn đến phòng tắm tẩy rửa lại bị Trương Hằng cự tuyệt.

[...] Cửa phòng tắm phanh một cái mở ra.

Trương Hằng đi vào, cái đầu ướt át, ngang hông bọc một cái khăn lông lớn, bước nhanh ra, cầm điện thoại trên tay.

[...] "Ngu ngốc, khuya khoắt đương nhiên là chuyện giường chiếu."

Trương Hằng một tay giơ ống nói, một tay đem Hồng Lê Minh ở bên cạnh túm tới, miệng đối miệng dán lên, liền một trận môi lưỡi khuấy đảo, phát ra tiếng nước tí tách.

Hồng Lê Minh biết mình bị người sai bảo.

Bất quá hắn nơi nào cam tâm bị sai bảo.

Nếu Trương Hằng chủ động đưa tới cửa, hắn liền không khách khí vui vẻ nhận, nhiệt tình đáp lại Trương Hằng. Khoang miệng hấp dẫn mang đầu lưỡi vuốt ve, dục vọng bỗng nhiên cương cứng. Hắn trở tay đem Trương Hằng kéo đến trên đầu gối vừa hôn, vừa đem tay dò vào khăn lông lớn, xoa hắn nơi mới vừa tẩy rửa lộ ra khí quan mát mẻ.

Trương Hằng thở dốc.

Hồng Lê Minh thói quen cầm súng ống trên tay, chỉ lễ rõ ràng, lòng bàn tay có vết chai mỏng. Tay kia áp sát thành công, theo rễ, đi lên chen lên tựa như cướp đoạt, vết chai mỏng lướt qua làn da nhạy cảm, Trương Hằng lập tức nổi lên một thân khoái cảm nổi da gà.

"Ngô..."

Giọng mũi lộ ra nồng nặc hung phấn.

[...] Bàn tay làm càn ở phía dưới khăn lông, đang từ vuốt ve chợt chuyển thành bóp chặt, bất ngờ không kịp đề phòng, Trương Hằng đau đến thiếu chút nữa chảy nước mắt.

[...] Chiến hỏa đã đốt, sau khi cúp điện thoại cũng chỉ có thể tiếp tục chiến đấu.

Đem chỗ kia của Trương Hằng nhào lặn lại chà xát, thập phần trêu ghẹo, Hồng Lê Minh nắm lấy khăn lông quấn ngang lưng hắn xé xuống, đè lên người trên ghế.

Ghế bằng gỗ, đường cong cứng rắn, tay vịn khảm kim loại, trọng lượng cơ thể của nam nhân trưởng thành áp phía trên vô cùng áp bách.

Bởi vì tư thế xâm phạm cơ thể từ phía sau nên đi vào đặc biệt sâu.

Hồng Lê Minh ôm hông hắn, phía sau đĩnh động, tràn đầy sức lực chinh phục, người dưới ghế không chịu nổi tầng tầng lớp lớp, phát ra âm thanh kẽo kẹt, phảng phất bất cứ lúc nào cũng có thể biến thành một đống gỗ vụn.

"Ngô...."

Mười ngón tay Trương Hằng nắm chặt lưng ghế dựa, bởi vì dùng sức mà trắng bạch.

Không muốn mỗi lần đều mất hết mặt mũi, không tài nào chống cự nam nhân mạnh mẽ như vũ bão, hết lần này tới lần khác, mỗi lần cảm giác tới cũng khác biệt.

Địa phương tư mật bị nam căn cứng rắn rút ra cắm vào, phía trên nhanh chóng hưng phấn, cúi đầu nhìn chỉ thấy nó ngẩng cao đầu, giống như khí quan bị đùa giỡn vuốt ve, Trương lão đại thập phần xấu hổ.

Đáng sợ là cảm giác xấu hổ nhưng cũng thực sung sướng.

Lực độ cảnh quan càng lúc càng lớn, Trương Hằng cảm giác mình bị đụng đến hồn phi phách tán. Giống như mặt biển nổi sóng, bị sét đánh, hai người hợp thể thành thuyền lại kiên định đi về phía trước.

Cánh tay cường tráng hữu lực nắm lấy thắt lưng, dương vật cứng rắn hữu lực đâm vào thân thể, tiếng thở dốc hữu lực dồn dập ở bên tai... Cái gì cũng có lực khiến cho Trương Hằng không theo kịp.

[...] "Gọi tôi."

"Anh.... Anh bớt.... Ân... Ô... Bớt buồn nôn..."

"Gọi tôi, tiểu Hằng."

Thân thể nam nhân động rất lợi hại, một loại làm nũng dữ tợn.

Rút ra cắm vào lâu như vậy, cái kia vẫn cứng rắn như sắt, không có dấu hiệu gì giảm xuống.

"Tiểu Hằng, tiểu Hằng."

Hồng Lê Minh hung hăng đụng hắn, khiến thân thể hắn tháo chạy, vừa không ngừng kêu nhũ danh trước kia của hắn.

"Tiểu Hằng, tiểu Hằng..."

Trương Hằng bỗng dưng hốc mắt nóng lên.

Tên khốn này.

Tích lũy bao nhiêu năm mới bồi dưỡng lên cái vỏ này, đầu ngón tay hắn chỉ cần hơi dùng sức một chút, liền rắc một cái, tạo thành mảnh vỡ, Trương Hằng môi nửa khép nửa mở, thở ra nóng rực, cực kỳ lâu mới mơ hồ không rõ nói lên thanh âm.

"Tiểu Minh..."

Cơ thể một trận kích nhiệt.

Đúng lúc tinh hoa nam nhân bắn ra, nóng đến cả người hắn run lên.

Trương Hằng cổ họng phát ra tiếng rên rỉ, phát giác mình cũng cao trào rồi.

[...] Sau khi thể lực tiêu hao lòng mang theo thích ý, giống như có hơi ấm phiêu đãng trong mạch máu khắp thân thể.

Hồng Lê Minh đem Trương Hằng ngồi trên ghế ôm trở về trên giường, mình cũng thuận thế nằm lên giường, duỗi cánh tay.

Trương Hằng chần chờ chốc lát, chợt nghĩ rằng —— hoa cúc cũng bạo, ai ai cọ cọ lại nhằm nhò gì.

Vẫy vẫy mái tóc ngắn bị mồ hôi dính ướt, thoải mái tiến gần bên Hồng Lê Minh, gối lên cánh tay nam tính của hắn.

Hai người da thịt tiếp xúc, nằm ngửa một khối, ánh mắt cũng dán lên trần nhà.

Thuyền cập bờ, vừa mới rồi biển rộng nổi sóng gió giờ lại khôi phục bình tĩnh.

[...] Cũng bởi vì nghe nói người này đã bị thương, mới đem vứt bỏ mấy cái nguyên tắc, không để ý tôn nghiêm mà tới cửa lần nữa. làm đầu bếp miễn phí, còn bị người chỉ vào mũi mắng hắn tự xông vào nhà dân.

[...] "Anh đây đường đường là cảnh sát còn không trị được em?"

Lần này xác định gán tội cho người khác rồi, vừa nói, một bên tràn ngập khí tức bức người, đẩy ngã Trương Hằng ở sô pha phòng khách.

"Ân..."

"Đàng hoàng một chút."

Hung ác hôn, bóp mở khớp hàm.

Đầu lưỡi luồn vào, càn quét mỗi một góc trong khoang miệng, dùng sức như muốn đem tất cả mọi thứ hút đi.

Trương Hằng bị hôn tới chóng mặt, giống như gặp được thời gian ngược lại, sau khi kết thúc nụ hôn, mới phát hiện bị một vật cứng cứng đâm phải. Hắn còn mơ hồ nghĩ, tựa như lớn hơn so với trong trí nhớ? Hồng Lê Minh đã lột bỏ quần hắn.

Một thời gian chưa làm qua, cũng không màng tới tiền hí, nam nhân tiến vào khiến Trương Hằng cảm thấy đau đớn. Theo bản năng duỗi chân, không nghĩ tới cư nhiên đá trúng, Hồng Lê Minh lắc qua trên người hắn, bắt lấy mắt cá chân của hắn lại, mở sang hai bên.

Bắp đùi bị tách ra, tính khí nam nhân bông nhiên đi vào toàn bộ, Trương Hằng đau đến thét lên.

"Anh X ăn xuân dược a!"

"Không cần xuân dược."

Hồng Lê Minh nhẹ nhàng thở dốc, thanh âm trầm thấp tựa như một con sói cáu kỉnh:

"Chẳng qua, anh thật sự rất muốn làm chết em."

Bị tính khí cực đại của cảnh sát không cho đường lui chuẩn bị tiến nhập, Trương Hằng giống như con thuyền bị lật úp, chỉ có thể mặc cho từng đợt sóng điên cuồng đánh tới, đi qua đi lại nhiều lần.

Đau nhức thành như vậy, nhưng bên trong cánh mông lại sinh ra cảm giác vui vẻ, bị côn thịt ra vào khiến cho bên trong lại càng nhiều dâm dịch tiết ra. Hạ thân thuộc về bộ phận của nam giới cũng ngang ngạnh cương lên.

Nam nhân mỗi một động tác tiến đến, đều khiến cho dương vật của Trương Hằng giơ cao thẳng tắp, dâm dịch chảy ra dính trên phần bụng của nam nhân.

Trương Hằng không không còn cách nào ức chế được, thấp giọng rên rỉ, hai chân kẹp chặt thắt lưng của nam nhân.

"Còn dám cài đặt còi báo động chỉnh tới mức cao nhất, em có dụng ý gì? Không nghe lời, muốn anh nghiêm khắc làm em sao?"

"Làm... Ân... A! Ngô... Làm, đxm anh..."

Bị dị vật trong cơ thể đỉnh đến lục phủ ngũ tạng đều lộn xộn, Trương Hằng cũng không có ý định khiêu khích, nói loại thời điểm này, kỳ thực đều chưa được đại não thông qua. Bất quá cảnh sát Hồng cũng không quan tâm hắn vô tình hay cố ý, vốn ban đầu dự định chỉnh đốn hắn cho tốt, hiện tại mượn được cớ, chẳng khác nào ngọn lửa hừng hừng vẩy lên một thùng dầu.

Phía trước làm một lần, nam nhân lật người Trương Hằng lại, từ phía sau lưng tới một lần hung hăng quất.

Trương Hằng cảm thấy hắn nhất định là người máy, thứ đồ kia chính là chạy bằng điện.

Sau khi bão táp dừng lại, địa phương thừa nhận tính khí kia cũng hoàn toàn chết lặng, hai chân bởi vì thời gian dài bị nam nhân dùng sức mở ra, Trương Hằng khi khép hai chân lại cũng cảm thấy gian nan.

Chỉ có thể nằm ngửa trên ghế sô pha thở dài, hai chân cùng với tư thế xấu xí cũng mặc kệ.

Trên đùi mơ hồ đều là bạch trọc lúc hai người tình cảm mãnh liệt phun ra, nhưng ngay cả khí lực tắm rửa cũng không có.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro