78. Hòa thân 12, 16, 21, 23
[Nhung Hách x Sở Mộ]
Khi sắp tới lều vải, Nhung Hách đột nhiên bế bổng Sở Mộ lên, thiếu niên trong lòng ngực kêu lên mấy tiếng:
"Phu quân?"
Nhung Hách không đáp lời, hắn vén màn đi vào rồi đặt Sở Mộ lên giường, đôi mắt lục thẫm gắt gao nhìn chằm chằm y.
Đêm qua Sở Mộ đã nhìn thấy được ánh mắt này, tựa như muốn nuốt y vào bụng vậy.
Vì đang là mùa hè nên phía dưới Sở Mộ chỉ mặc một cái quần lót, Nhung Hách dễ dàng cởi miếng vải mỏng kia ra, kèm theo giày vớ đều bị ném sang một bên.
Sở Mộ nhũn chân, y biết rõ được chuyện gì sắp xảy ra, vừa rồi y cho là dục vọng của Nhung Hách đã biến mất rồi, không ngờ là không hề mất, chỉ là nhịn tới bây giờ mà thôi, nhưng mông của y vẫn còn đau, hiện tại không thể nào có khả năng làm được chuyện kia.
Y ra vẻ khẩn cầu nhìn thẳng vào mắt Nhung Hách, giọng nói mềm mại vang lên:
"Phu quân, mông em đau..."
Nhung Hách cởi quần để lộ dương vật cương cứng, hắn tiến lên nắm lấy chân Sở Mộ, vén vạt áo y lên cắm dương vật vào giữa hai chân y nhẹ nhàng lay động, quy đầu trơn láng chọc vào đáy chậu Sở Mộ, hắn vươn tay nhẹ nhàng vuốt tóc y, gỡ trang sức trên đầu xuống đặt qua bên cạnh gối đầu.
Thân hình to lớn phủ lên người Sở Mộ, kín kẽ đè y lại, tuy rằng không tiến vào nhưng Sở Mộ vẫn có cảm giác hoàn toàn bị nam nhân chiếm lấy, mồ hôi Nhung Hách nhỏ giọt lên người y, mùi vị của nam nhân từng tấc một xâm chiếm lấy cảm quan Sở Mộ.
Nhung Hách nắm lấy vuốt ve dương vật hồng hồng của Sở Mộ khiến y không nhịn được bật ra tiếng rên rỉ:
"A... Phu... Phu quân..."
Hai điểm sưng đỏ trước ngực theo động tác đâm chọc cọ xát lên thảm truyền tới cảm giác ngứa ngáy, Sở Mộ không chịu nổi đưa tay lên nắm lấy, ngón tay trắng ngọc kẹp lấy núm vú xoa xoa muốn giảm bớt cái ngứa.
"Ha..."
Nhung Hách không ngờ tới Sở Mộ sẽ làm ra chuyện như vậy, hắn bị kích thích tới đỏ cả mắt, kề sát tai Sở Mộ nặng nề hít thở:
"Mộ... Mộ Mộ..."
Sở Mộ lập tức ngây người khi nghe được cái xưng hô này, dương vật của nam nhân từ đáy chậu chọc tới tinh hoàn, đâm cho y run lên, lúc này y mới kịp hoàn hồn lại.
Vừa nãy Nhung Hách gọi mình là gì?
Mộ Mộ...?
Rất lâu rồi Sở Mộ không nghe được cách gọi thân mật này, y đỏ bừng mặt vùi vào thảm, bị nam nhân đỉnh về phía trước, lông tơ mềm mảnh dán lên gương mặt hồng nhuận của y, cũng giấu đi một tia quấn quýt trong mắt y.
Chân Sở Mộ kẹp ngày càng chặt, y mờ mịt ngẩng đầu lên, trong cổ họng bật ra một tiếng rên rỉ dài, dương vật nảy lên hai cái sau đó bắn trong tay Nhung Hách, có thể do đêm qua đã làm mấy lần nên tinh dịch lần này rất loãng.
Động tác của nam nhân cũng không dừng lại, da non giữa hai chân Sở Mộ bị cọ tới đỏ lên truyền tới cảm giác hơi đau, trong giọng nói của y bắt đầu xen lẫn tiếng khóc nức nở:
"Nhanh... nhanh lên..."
Nhung Hách không ngờ Sở Mộ sẽ yêu cầu như vậy, hắn tăng tốc độ đâm chọc lên, đỉnh Sở Mộ tới không khóc nổi nữa, tiếng rên rỉ của thiếu niên nghẹn trong cổ họng, y nắm lấy tấm thảm dưới thân, biết là Nhung Hách đã hiểu lầm mình rồi, rõ ràng y muốn bảo hắn bắn nhanh nhanh lên kia mà.
Sở Mộ lập tức thấy vừa ức lại vừa đau, y cắn răng rầm rì mấy tiếng:
"Chậm một chút... Ngài chậm một chút đi mà..."
Nhung Hách không thể hiểu được rốt cuộc là Sở Mộ muốn nhanh hay chậm nữa, hắn bèn không để ý tới Sở Mộ, cứ đâm chọc theo nhịp độ của bản thân là được.
Chất lỏng nhớp nháp dính lên giữa hai chân khiến chuyện đâm chọc càng dễ dàng hơn.
Nhung Hách cúi xuống nhìn thử, từ đây có thể nhìn thấy được cánh mông trắng tuyết cùng với cửa huyệt nhỏ sưng đỏ ở giữa.
Rõ ràng tối qua chỉ mới làm một lần mà cái miệng nhỏ này đã biến thành như vậy, quả nhiên hơi bị yếu đuối quá rồi.
Chờ tới lúc giữa hai chân Sở Mộ nóng rát phát đau thì Nhung Hách mới chịu tiết ra, tinh dịch bắn lên mảng da non đỏ ửng.
Nhung Hách lấy lại nhịp thở đang dồn dập, hắn rút dương vật từ giữa hai chân Sở Mộ ra, sau đó gọi người mang một chậu nước tới, bên ngoài lập tức có tiếng đáp lại.
Nghe được tiếng nói rõ ràng này, Sở Mộ bỗng đơ cả người.
Bên ngoài vẫn luôn có người sao...
[...] Bởi vì hình thể chênh lệnh giữa hai người mà khi cởi quần áo xong Sở Mộ cảm thấy mình như thể cá nằm trên thớt, trôi nổi tới mức chấp nhận mặc người xâu xé, bàn tay thô ráp của Nhung Hách giống như cây dao khiến y rùng mình một chập.
Cửa huyệt phía sau đã được khuếch trương lúc tắm, cửa vào nhạt màu còn dính một chút bọt nước đang khẽ mấp máy, nước lạnh tràn vào khi nãy đang phun ra, men theo đáy chậu chảy xuống.
Sở Mộ xấu hổ ôm đùi, tay không ngừng run rẩy, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở khó nén:
"Phu... Phu quân... Đừng... Đừng nhìn..."
Vừa nãy trong chậu tắm, không biết có phải do từng làm qua một lần hay không mà khi ngón tay của Nhung Hách cắm vào, huyệt thịt lập tức tham lam mút lấy ngón tay hắn, kẹp chặt không muốn buông.
Ngón tay lần mò trong huyệt đạo, tìm được chỗ hơi hơi nhô lên kia ấn ấn, Nhung Hách nắm dương vật của cả hai trong tay tuốt động, kích thích từ hai phía khiến Sở Mộ có hơi đứng không vững được, mấy lần xém chút rơi xuống nước, chỉ có thể đưa tay bám vào cổ Nhung Hách.
Thân thể trần trụi dán chặt vào nhau, nước dần nguội đi làm Sở Mộ theo bản năng vùi vào ngực Nhung Hách, y phát ra một tiếng nức nở, tinh dịch bắn ra từ lỗ sáo, chất nhầy trắng đục trôi nổi trong nước, Nhung Hách ôm y ra bước trở về lều.
Nhung Hách nâng hai chân y lên, vạch cánh mông trắng tuyết ra sau đó vùi đầu vào.
"A..."
Sở Mộ sợ hãi kêu lên một tiếng.
Đầu lưỡi ướt mềm đảo quanh ngoài cửa huyệt, sau khi liếm sạch sẽ nước đọng trên đó thì vươn ra chui vào bên trong.
Cảm giác mềm ngứa xông thẳng lên não khiến cơ thể Sở Mộ nhũn cả ra, tay không còn sức nữa, chân nhẹ gác trên vai Nhung Hách, giọng nói mềm nhẹ cất lên:
"Dơ..."
Nhung Hách vẫn không ngẩng đầu, chỗ này hắn đã rửa sạch sẽ rồi, hắn biết sẽ không dơ, đầu lưỡi dò vào trong lần mò, xem nước bên trong như mật hoa nuốt hết vào bụng.
Sở Mộ không chịu nổi loại kích thích xa lạ này, ngực cũng bắt đầu phập phồng lên xuống, đầu vú đỏ hồng dựng đứng run run trong không khí.
"Ưm... Đừng mà... Đừng làm vậy nữa mà..."
Cảm giác xấu hổ lục đục trồi ra, Sở Mộ nắm tóc Nhung Hách nhưng sức lực lại mềm như bông.
Cửa huyệt không ngừng co rút kẹp lấy đầu lưỡi Nhung Hách, Sở Mộ không nhịn nổi rên lên, nhỏ tiếng thút thít:
"Đừng... Đừng liếm mà..."
Khoái cảm xa lại bao trùm lấy y, giữa cảm giác sung sướng lại có hơi không biết phải làm sao, Sở Mộ đỏ cả mắt, cửa huyệt bị liếm tới ướt mềm, Nhung Hách rút đầu lưỡi ra kéo theo một sợi chỉ bạc rồi lạ bị nam nhận cuốn vào trong miệng.
Tầm mắt Sở Mộ đã bị nước mắt phủ kín, chỉ cần chớp mắt một cái đã khiến nước mắt xuôi theo khóe mắt chảy xuống giường, Nhung Hách đè phía trên dò lại gần cạy mở môi hôn sâu với y, chất lỏng trong miệng hòa vào nhau như muốn cho Sở Mộ nếm thử mùi vị của bản thân.
Sở Mộ bị hắn hôn tới sắp không thở nổi, chỉ biết ấm ức kêu lên, tiếng nức nở nho nhỏ truyền ra từ mũi vừa ngọt vừa dính, nghiệt căn dưới thân Nhung Hách cương tới phát đau, hắn mút đầu lưỡi Sở Mộ thêm mấy cái, tới khi nó tê dại mới lui ra, lấy mỡ ngựa bên cạnh ra móc một khối lớn bôi lên dương vật nổi đầy gân xanh, số còn lại thoa lên huyệt nhỏ của Sở Mộ.
"Mộ Mộ..."
Cuối cùng Nhung Hách cũng mở miệng nói một câu, giọng nói trầm thấp dịu dàng mang theo dục vọng khó nén.
Sở Mộ khẽ đáp một tiếng, y che mặt lại, lau khô nước mắt vừa chảy ra vì quá thẹn thùng trên mặt, để lộ đôi mắt đỏ bừng từ kẽ tay.
Sau khi nhận được sự ngầm đồng ý, Nhung Hách cầm lấy dương vật chống lên cửa huyệt mềm mại, một hơi cắm thẳng vào.
Cảm giác căng đau do đột ngột bị lấp đầy ập tới, Sở Mộ cuộn tròn cả ngón chân lên, huyệt thịt tham ăn xoắn chặt lấy dương vật, Nhung Hách sung sướng thở dài một hơi, trong lúc chờ Sở Mộ thích ứng lại nắm lấy mắt cá chân y, hôn lên từng tấc da thịt, để lại một hàng dấu vết hồng nhạt.
Sở Mộ bị nhột vặn vẹo thân thể, lại vô tình khiến cây đồ vật kia của Nhung Hách tiến vào càng sâu.
"A..."
Quy đầu cọ qua điểm mẫn cảm, Sở Mộ không nhịn được kêu một tiếng.
Tiếng rên rỉ của Sở Mộ vẫn luôn rất nhỏ, mềm mại khiến lòng người sinh ra tiếc thương, từ cánh môi khẽ hé có thể nhìn thấy đầu lưỡi hồng mềm lấp ló bên trong.
Nhung Hách vắt chân y lên hông mình bắt đầu thao tới, đôi chân trắng nhỏ tạo nên sự đối lập với vòng eo cường tráng màu lúa mạch, lắc qua lắc lại trên không trung.
dương vật nhỏ xinh giữa hai chân không biết đã ngẩng đầu lên tự bao giờ, quy đầu hồng nộn dính đầy chất lỏng nhớp nháp, Nhung Hách nắm lấy nó cố ý dùng vết chai trên tay cọ qua lỗ nhỏ, Sở Mộ mở to đôi mắt mê mang, đưa tay bắt lấy tay Nhung Hách lại bị nam nhân nắm lại, mười ngón tay đan chặt vào nhau.
Lúc trên giường Nhung Hách vẫn trầm mặc cúi đầu chuyên tâm thao y, trong yết hầu phát ra tiếng thở dốc trầm thấp.
Mỗi lần nam nhân đều đâm vào thật mạnh, tựa như muốn đâm xuyên qua người Sở Mộ, bộ lông đen rậm theo đó cọ lên cái mông non mịn khiến da nơi ấy đỏ bừng một mảng, vừa đau vừa ngứa.
Một tầng hơi nước phủ lên đôi mắt trong veo, Sở Mộ sụt sịt:
"Đau, nhẹ một chút..."
Nhung Hách dần thả chậm nhịp, quy đầu cọ lên điểm mẫn cảm, khoái cảm nhanh chóng từ xương cụt lan nhanh ra khắp người Sở Mộ, chất lỏng chảy ra trên dương vật ngày càng nhiều, Sở Mộ muốn lấy tay kia chạm vào nhưng động tác của Nhung Hách còn nhanh hơn, lúc y còn chưa kịp chạm tới đã lập tức ghì lấy cái tay đó ấn lên giường.
Sở Mộ ấm ức nhìn chằm chằm hắn, Nhung Hách hôn hôn lên khóe mắt an ủi y, động tác thao lộng dưới thân vẫn không ngừng nghỉ.
Dương vật không được an ủi khiến Sở Mộ bất giác vặn vẹo thân thể, dán sát người Nhung Hách cọ cọ dương vật lên bụng hắn.
Mỡ ngựa tan ra trong huyệt đạo hòa cùng dịch ruột bị ép ra ngoài, nhỏ giọt lên thảm, tiếng nước dính nhớp cùng tiếng bạch bạch khi va chạm trộn lẫn vào nhau, trong lều ngập tràn hương vị tình dục.
Nhung Hách mau chóng đâm rút thêm mười mấy cái nữa, tay vẫn nắm chặt lấy tay Sở Mộ sau đó bắn vào điểm mẫn cảm của y, từng luồng tinh dịch bắn vào thành ruột, huyệt đạo Sở Mộ đột nhiên xoắn chặt, dương vật không được chạm tới giữa hai chân cũng bắn ra theo đó, tinh dịch loãng phun đầy bụng hai người.
Huyệt đạo kẹp Nhung Hách cực kỳ sướng, hắn hít sâu một hơi, dương vật lập tức cứng trở lại, nhẹ nhàng đâm vào rút ra mấy cái.
Sở Mộ bị làm tới run rẩy, hiển nhiên không ngờ bản thân sẽ bị thao tới bắn như vậy, đôi mắt trong veo bị tình dục xâm chiếm đến không thấy rõ, mê mang nhìn chằm chằm Nhung Hách.
Nhung Hách thả tay Sở Mộ ra, dịu dàng nói:
"Mộ Mộ, ôm ta."
Phản ứng của Sở Mộ có hơi trì độn nhưng vẫn nghe được rõ ràng, y nghe lời vòng tay ôm lấy cổ Nhung Hách, ngay sau đó bị nam nhân bế lên, dương vật căng cứng tiến thẳng vào chỗ sâu nhất, Sở Mộ dựa đầu vào vai Nhung Hách nhè nhẹ hít thở.
"Không... Đừng mà..."
Nhung Hách biết là y đang thoải mái, hơi đẩy hông lên.
Thời gian lần này so với lần trước còn lâu hơn, trong lều một mảnh cảnh xuân, ánh nến lay lắt in bóng hai thân thể quấn quýt nhau lên màn che, tiếng rên rỉ ngọt ngào hòa cũng tiếng thở dốc của nam nhân, từng đợt từng đợt, mãi một lúc lâu sau mới lắng xuống.
Sở Mộ mệt tới không muốn động đậy, ý thức dần trở nên mơ hồ, y chỉ nhớ được Nhung Hách ôm mình đi tắm, lúc y sắp ngủ kia thì hình như có nhét thứ gì đó vào hậu huyệt y, như y quá mệt mỏi nên cứ thế thiếp đi.
Nhung Hách hôn hôn trán y, kéo y ôm vào ngực rồi cũng đi ngủ.
Gió ấm thổi qua trong mộng, cảnh xuân dào dạt.
[...] Sở Mộ vừa định trở vào trong xe ngồi thì tay bỗng bị nắm lấy, y khó hiểu quay đầu, Nhung Hách không biết vì sao đi tới cạnh xe ngựa, đen mặt kéo tay Sở Mộ để lên trán mình, không thèm nói câu nào.
Sở Mộ biết hẳn là hắn lại ghen tị rồi, y buồn cười nhưng cũng không rút tay ra.
Bên trong xe ngựa.
Tiếng rên rỉ kìm nén quanh quẩn nơi đó, bởi vì đùi trong bị trầy da nên y chỉ có thể quỳ bò xuống nhếch mông lên, giữa mông cắm một cây dương vật thô dài, dương vật không ngừng ra vào kéo căng toàn bộ nếp nhăn ở cửa huyệt, một chút thịt ruột đỏ tươi cũng bị kéo theo ra ngoài sau đó lại bị thúc trở vào.
Bởi vì Lặc Lãng đang ở bên ngoài nên Sở Mộ chỉ có thể tự cắn tay mình, kìm tiếng rên rỉ nho nhỏ trong cổ họng, chẳng mấy chốc cánh tay đã bị cắn đỏ khiến y đau tới chảy cả nước mắt.
Nhung Hách đã bắn một lần, trong bụng Sở Mộ vẫn còn chứa tinh dịch của hắn, bị dương vật nam nhân đâm vào phát ra tiếng nước lẹp bẹp, còn có một ít đang theo đùi cậu chảy xuôi xuống.
Thấy tay Sở Mộ đã đỏ hết lên, Nhung Hách xoay người y lại ôm vào ngực, đưa tay kéo tay y làm tiếng rên rỉ lập tức tràn ra ngoài.
Sở Mộ chộp lấy vai hắn, đứt quãng nói:
"Lặc... Lặc Lãng đang ở ngoài..."
Ý của y chính là để Lặc Lãng nghe thấy thì khôngđược hay.
Nhưng Nhung Hách đã thao tới đỏ cả mắt, thấyhiện giờ Sở Mộ còn đi nhắc tới kẻ khác, hắn thao càng dữ dội hơn, đâm cho Sở Mộthở hổn hển không thể lo được chuyện gì nữa, lớn tiếng khóc lên.
[...] Dọc theo đường đi, xe ngựa chao, đất trờiđảo, bản thân Sở Mộ cũng đang chao đảo, cứ thế lắc lư lảo đảo đi vào khe TâyBắc.
[...] Không biết là do ai bắt đầu trước, Sở Mộ và Nhung Hách đã xuống khỏi nóc nhà lăn tới trên giường, quần áo rụng rơi đầy đất.
Chăn bông màu đỏ, bên trên thêu uyên ương, Sở Mộ trần trụi nằm trên đó, thân thể trắng tới lóa mắt, y nửa quỳ đỏ mặt cởi đai lưng giúp Nhung Hách, sau khi quần trong được cởi bỏ, dương vật thô dài phủ đầy gân xanh đã hoàn toàn cương cứng bật ra, cho dù đã nhìn thấy rất nhiều lần nhưng mỗi lần nhìn lại Sở Mộ đều cảm thấy dáng vẻ vật này thật dữ tợn.
Nhung Hách rũ mắt chăm chú nhìn y, không làm gì khác, dường như muốn nhìn thử y định làm gì.
Mặt Sở Mộ ngày càng đỏ, y run rẩy vươn tay nắm lấy nhóc to lớn trước mặt, nhiệt độ trên đó truyền vào tay khiến y run lên.
Thấy động tác của y, yết hầu Nhung Hách khô khốc, hơi hiểu ra Sở Mộ định làm gì tiếp theo, quả nhiên ngay sau đó lập tức thấy Sở Mộ há cái miệng nhỏ ra, dùng đầu lưỡi mềm nhẹ nhàng liếm liếm dương vật.
Có hơi tanh nhưng cũng không nặng lắm, Sở Mộ không dám ngẩng đầu nhìn Nhung Hách, y hé miệng chậm rãi nuốt quy đầu vào trong, bởi vì quá lớn nên mới đi vào một phần đã lấp đầy miệng, y nhỏ tiếng nức nở một trận, hệt như tiếng mèo kêu.
Tuy rằng chuyện thế này Nhung Hách đã làm cho y rất nhiều lần nhưng Sở Mộ lại chưa bao giờ giúp lại hắn, hiện giờ chính là lần đầu tiên của Sở Mộ, cảnh y ngậm lấy dương vật thật sự quá kích thích, hắn thở gấp, cố nén lại ý định muốn ấn đầu Sở Mộ vào nữa.
Đồ vật trong miệng quá lớn, Sở Mộ nuốt tới một phần ba đã không thể nuốt tiếp nữa, đành phải nhả trở ra, dọc theo cán liếm dọc xuống từng tấc, nước bọt dính lên trên khiến nó phủ lên một lớp bóng loáng.
Nhung Hách không kiềm chế được đặt tay lên đầu Sở Mộ, thuận theo tóc ý vuốt ve dần xuống.
Sở Mộ liếm rất nghiêm túc, lúc liếm tới gốc vô tình cuốn mấy sợi lông màu nâu vào miệng, bị y đỏ mặt phun ra, y nắm lấy dương vật mút nhẹ một cái trên đỉnh, Nhung Hách bị y hút kêu lên một tiếng, cái tay đang vuốt tóc y siết chặt.
Sở Mộ bị đau, ngẩng đầu lên khẽ trừng hắn một cái, dùng răng cắn nhẹ lên đồ vật trong miệng trừng phạt hắn.
Không đau nhưng cái liếc mắt kia lại khiến dương vật Nhung Hách lớn thêm một chút, Sở Mộ đã không ngậm vừa được, mới định nhả ra lại bị nam nhân vịn lấy ót, Sởn mộ đành phải phát ra mấy tiếng 'ưm ưm', dùng mắt kháng nghị với hắn.
Nhung Hách không nhìn tới y, hắn chầm chậm dùng sức, dương vật càng tiến vào sâu hơn khiến Sở Mộ thấy hơi khó chịu, cảm giác miệng miềng sắp bị căng rách rồi.
Dương vật chọc tới cổ họng, cảm giác buồn nôn ập tới, yết hầu co rút lại kẹp cho Nhung Hách thật sướng, hắn thở dốc mấy tiếng nhưng cũng không buông tay ra.
Yết hầu Sở Mộ bị chọc hơi sưng lên, quy đầu làm y thấy hơi đau, đôi mắt bị kích thích trào ra nước mắt, nhìn qua cực kỳ đáng thương.
Nhung Hách không nỡ nên đành buông tay ra, rút dương vật khỏi miệng y, nước bọt vốn bị nó chặn lại lúc này mới chảy xuống cằm, Nhung Hách ghé lại hôn y, liếm sạch hết chất lỏng trên cằm y sau đó đưa tay ấn Sở Mộ xuống giường, cái mông nhếch lên đối diện với hắn.
Bởi vì hậu huyệt luôn được ôn dưỡng bằng thuốc nên màu sắc vẫn hồng nộn, hơi hơi lộ ra một chút thịt huyệt bị thao tới đỏ tươi, cửa huyệt mấp máy đóng mở phun ra chất lỏng trong suốt, hiển nhiên đã cực kỳ động tình.
Nhung Hách đưa tay xoa nắn mấy cái rồi chầm chậm cắm vào trong, thịt ruột lập tức bao lấy mút chặt hai ngón tay không buông.
Bên trong Sở Mộ vừa ướt vừa chặt, hai người đã hơn mười ngày không thân mật với nhau, động tác mở rộng của Nhung Hách càng nhanh hơn, không chờ Sở Mộ phản ứng lại đã lập tức đỡ dương vật cắm vào.
Có hơi căng, nhưng sự thỏa mãn vẫn lớn hơn, thật ra thì Sở Mộ cũng rất nhớ Nhung Hách, y nằm trên đệm phát ra tiếng rên rỉ nhỏ vụn.
"Phu... Phu quân... Xoay... xoay người em lại đi..."
Tư thế này làm y không nhìn được mặt Nhung Hách.
Nhung Hách xoay người y lại, đôi chân trắng nhỏ lập tức quấn lấy eo hắn, cánh tay cũng vòng lên cổ, mạnh mẽ ôm chặt hắn.
Mỗi lần thế này Nhung Hách có thể cảm nhận được sự ỷ lại của Sở Mộ với hắn, hắn hôn lên môi người dưới thân, mạnh mẽ đâm vào rút ra.
Không khí đêm nay nóng bỏng tựa đèn đuốc trong thành, trắng đêm không tắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro