74. Biết làm ấm giường, cầu chân ái 5
[Tra Thanh Nhạc x Giang Vân Thiều]
Lái xe trở về Bích Thủy Loan, Giang Vân Thiều mở cửa phòng, vừa vứt chìa khóa sang một bên vừa gọi:
"Thiếu Gia, ba ba đã về..."
"Gâu... gâu... gâu gâu..."
Bình thường chú cún bự màu vàng sẽ bổ nhào tới làm nũng với Giang Vân Thiều, nhưng hôm nay lại chỉ có tiếng sủa mà không thấy bóng. Giang Vân Thiều nhíu nhíu mày, đang định mở công tác điện thì đột ngột bị một người bên cạnh ôm lấy, lập tức bị đẩy ngã, đè xuống ghế sa lông. Giang Vân Thiều giãy dụa theo bản năng, nhưng khi bị người kia hôn, hơi thở quen thuộc khiến hắn bình tĩnh ngay lập tức:
"Tiểu Nhạc, dọa tôi làm gì, sao vậy?"
Tra Thanh Nhạc không đáp, vẫn hôn môi Giang Vân Thiều một cách tinh tế và cẩn thận. Hắn luồn tay vào trong áo đối phương, lần theo thắt lưng vươn ra phía trước vuốt ve, cuối cùng vùi đầu vào ngực Giang Vân Thiều, cách một lớp áo cắn cắn đầu vú bên trái, lại vuốt ve đầu vú bên phải.
"Ưm..."
Bị đùa bỡn như vậy, cơ thể Giang Vân Thiều nhanh chóng nóng lên. Hắn vươn tay cởi thắt lưng của Tra Thanh Nhạc, xoa nắn phần đàn ông đã cứng lên kia.
Hơi thở của Tra Thanh Nhạc dần dồn dập, động tác âu yếm ngày một thô lỗ. Hắn vén cao áo sơ mi của Giang Vân Thiều, gặm cắn vài cái, dùng đầu lưỡi liếm bờ ngực trần trụi của đối phương, trượt thẳng một đường xuống dưới, vẽ vài vòng quanh rốn. Cùng lúc đó, hắn nâng mông Giang Vân Thiều lên xoa nắn mấy cái rồi đột ngột dùng sức xé. Xoẹt một tiếng, đũng quần vải rách toạc theo đường chỉ may.
Giang Vân Thiều hoảng sợ, khép hai chân lại theo bản năng, song lại bị Tra Thanh Nhạc dùng sức tách ra. Ngay sau đó, quần lót của hắn cũng bị xé rách, gậy thịt đang trên đà cứng lên bị vuốt ve mạnh mẽ, đau đớn và sung sướng liên tục đan xen.
Giữa màu đen kịt của màn đêm và những tiếng chó sủa ồn ào, một cảnh tượng âu yếm hoang dã đầy thô bạo đang diễn ra. Dù là bên 'bạo lực' hay bên 'chịu đựng' đều bị kích thích vô cùng mạnh. Tra Thanh Nhạc vẫn tiếp tục hôn xuống, đầu lưỡi liếm qua bụng, dọc theo rãnh bẹn trượt vào đùi trong của Giang Vân Thiều. Hắn không ngừng liếm mút phần da thịt non mềm đó, cắn một miếng nhỏ, dùng răng nanh nhay nhay đầy tinh tế.
"A..."
Dưới trạng thái bị kích thích mãnh liệt, Giang Vân Thiều liên tục run rẩy. Hắn nắm chặt bả vai Tra Thanh Nhạc, nếu không phải còn cách lớp quần áo, hẳn là móng tay hắn sẽ cào rách da thịt đối phương. Lúc Giang Vân Thiều đang cảm thán hôm nay đối phương kiên nhẫn làm dạo đầu hơn hẳn bình thường, Tra Thanh Nhạc lại làm ra một hành vi càng vượt ngoài dự liệu của hắn. Người kia trượt đầu lưỡi vào vùng giữa hai chân hắn, cuối cùng há miệng ngậm lấy bộ phận đã hoàn toàn cứng lên của hắn.
"Tiểu Nhạc?! Ưmm..."
Giang Vân Thiều kinh ngạc ngồi bật dậy, ngay sau đó lại cảm thấy toàn thân mềm nhũn, ngã xuống ghế sa lông.
Đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra trong khoảng thời gian một năm rưỡi kể từ lúc bọn hắn quen biết và xác lập quan hệ bao nuôi.
Nơi nhạy cảm nhất được khoang miệng ướt át bao vây. Đầu lưỡi người kia không ngừng vòng quanh lỗ nhỏ ở trên đỉnh, phần gốc còn được mấy ngón tay xoa nắn đầy âu yếm. Chưa bao giờ được hưởng thụ loại đãi ngộ này, Giang Vân Thiều sảng khoái đến mức nước mắt cũng trào ra, miệng bật lên những tiếng nức nở, không bao lâu đã tước vũ khí đầu hàng. Cao trào đến quá nhanh, Tra Thanh Nhạc không nhả ra kịp lúc, bị tinh dịch làm sặc. Tuy kinh nghiệm của hắn khá phong phú, nhưng đây là lần đầu tiên khẩu giao cho người ta, đương nhiên, nếm tinh dịch cũng là lần đầu tiên.
"Khụ..."
Dùng tay áo lau lau miệng, Tra Thanh Nhạc lấy ra một lọ bôi trơn, đổ vào lòng bàn tay, sau đó quệt lên mông Giang Vân Thiều.
Giang Vân Thiều còn đang thất thần sau cao trào, thân thể mềm mại, mặc người kia đùa nghịch. Dưới sự hỗ trợ của gel bôi trơn, ngón tay làm nhiệm vụ nới lỏng nhanh chóng lên đến con số ba, ra ra vào vào, không ngừng đâm rút.
"Tiểu Nhạc, vào đi!"
Giang Vân Thiều nói bằng chất giọng khàn khàn vô cùng quyến rũ. Hắn tự động tách hai chân ra, đồng thời cũng hơi nâng mông, sẵn sàng cho tư thế 'gậy ông đập lưng ông'. Nhưng Tra Thanh Nhạc không vội, vẫn kiên nhẫn nới rộng. Bốn ngón tay của hắn nhẹ nhàng mơn trớn vách thịt ướt át, cuối cùng chạm tới một điểm có thể làm cho tất cả đàn ông phải phát cuồng.
"A... Tiểu Nhạc... Chỗ đó..."
Động thịt bỗng dưng căng thẳng, nơi đã bắn một lần lại dựng đứng lên. Giang Vân Thiều không kiềm chế được khẽ đong đưa eo, bật ra những âm thanh rên rỉ, khao khát cầu xin đối phương tiến thêm bước nữa.
Lúc này Tra Thanh Nhạc mới rút ngón tay ra, đặt phần đàn ông sục sôi máu nóng của mình vào khe mông của đối phương, chen giữa những nếp uốn quanh lối vào, chậm rãi xâm nhập.
"Ưm..."
Khao khát được lấp đầy, Giang Vân Thiều bật ra một tiếng thở dài đầy thỏa mãn. Hắn ôm lấy bả vai Tra Thanh Nhạc, nhỏ giọng nỉ non:
"Tiểu Nhạc... Dùng sức chiếm lấy tôi đi..."
Được bôi trơn đầy đủ, động thịt chặt khít đã trở nên ướt mềm, cây gậy cực lớn của Tra Thanh Nhạc tiến vào rất thuận lợi, không dừng lại một chút nào đã bắt đầu điên cuồng va chạm.
Thân thể Giang Vân Thiều lay động theo nhịp đẩy đưa của Tra Thanh Nhạc. Mỗi lần điểm nhạy cảm nằm sâu bên trong bị đối phương đâm tới, thân thể hắn liền co rúm lại. Cảm giác hưng phấn đến cực khoái này khiến hắn không thể rên rỉ nổi, chỉ có thể há miệng thở dốc cho đỡ khó thở vì hưng phấn quá độ. Tra Thanh Nhạc đang cố ý kích thích hắn. Cứ vài lần thúc vào lại hung hăng đâm tới điểm kia, dùng chính cây gậy thịt của mình để cảm nhận sự co thắt điên cuồng bên trong cơ thể người nọ, hưởng thụ sự bao bọc chặt chẽ và triền miên.
Theo một lần va chạm mãnh liệt của Tra Thanh Nhạc, Giang Vân Thiều trượt người, phân nửa cơ thể rơi khỏi ghế sa lông. Miếng vải trải trên mặt ghế sa lông bằng da đã thấm đẫm mồ hôi, dúm dó bám trên lưng hắn.
"Ngoan nào, đừng lộn xộn!"
Trong cuộc ái ân lặng lẽ, Tra Thanh Nhạc rốt cục mở miệng nói câu đầu tiên. Hắn tóm chặt thắt lưng Giang Vân Thiều, xoay người đối phương lại, sau đó vươn tay mò mẫm đằng trước, xoa nắn bộ phận căng tràn nhựa sống của người kia.
"Ưmm... Sao hôm nay anh... A..."
Nơi mẫn cảm lại bị đâm mạnh, Giang Vân Thiều mềm nhũn toàn thân, nửa người trên dán vào mặt ghế, chỉ có cái cái mông là nhếch cao để đón nhận sự va chạm mạnh mẽ của người phía sau. Dưới sự đùa nghịch nhiệt tình từ năm ngón tay Tra Thanh Nhạc, vật phía trước của hắn ngày càng cứng rắn, thân thể cũng mỗi lúc một nóng hơn. Khoái cảm bủa vây cả trước lẫn sau khiến cho tường thịt bên trong càng thêm nhạy cảm. Theo từng cú thúc, dây thần kinh trên khắp cơ thể hắn đều căng lên, dục vọng dựng thẳng căng phồng đến cực hạn, cuối cùng đạt tới cao trào lần thứ hai. Tra Thanh Nhạc lên đỉnh sau một đợt va chạm mãnh liệt, trút tất cả tinh dịch nóng cháy vào cơ thể Giang Vân Thiều.
"Ha..."
Vùi đầu bên cổ Giang Vân Thiều thở dốc trong chốc lát, Tra Thanh Nhạc mới hơi nâng người lên, vừa hôn cổ đối phương, vừa vuốt ve sống lưng hắn. Lướt ngón tay dọc theo khe mông, cắm vào động thịt ấm nóng, Tra Thanh Nhạc bắt đầu đâm rút, kéo theo rất nhiều tinh dịch tràn ra.
"Ưmm... Tiểu Nhạc..."
Giang Vân Thiều nghiêng đầu muốn nói, nhưng môi lại bị người kia lấp kín.
Đó là một nụ hôn tràn đầy tính xâm lược. Giang Vân Thiều cảm thấy lưỡi bị quấn đến suýt rụng luôn. Lúc hắn sắp sửa ngất đi vì thiếu dưỡng khí, người phía trên mới miễn cưỡng chuyển rời nụ hôn sang má, cằm hắn, nhưng sau đó vẫn nhanh chóng trượt về khóe môi.
[...] "Tiểu Nhạc, anh muốn chia tay với tôi, phải không?"
Tra Thanh Nhạc cứng người. Một lúc lâu sau hắn mới chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt xanh lam phản chiếu ngọn lửa đang lay động:
"Làm sao anh biết..."
"Ha ha..."
Giang Vân Thiều cười rộ lên:
"Đột nhiên anh cuồng dã như vậy, chắc chắn là do tâm tình thay đổi. Cũng chỉ có hai lý do, một là đồng ý đáp lại tình cảm của tôi, hai là muốn tôi hết hy vọng!"
"Vân Thiều..."
"Tôi đoán, khả năng thứ hai dễ xảy ra hơn!"
[...] Suy nghĩ bị vạch trần, Tra Thanh Nhạc xấu hổ không chịu nổi. Rõ ràng đã định vứt bỏ người ta, lại còn ôm ý tưởng làm bừa 'lần cuối'. Hắn cảm thấy mình quá là vô liêm sỉ! Tra Thanh Nhạc ngồi dậy, gãi gãi tóc, đang định nói gì đó thì Giang Vân Thiều đã xoay người, cưỡi trên thân hắn.
"Vân... Vân Thiều?"
"Tiểu Nhạc cũng nghĩ vậy mà..."
Giang Vân Thiều ngậm thuốc trong miệng, vòng tay xuống dưới, nắm chặt bộ phận đã mềm đi của Tra Thanh Nhạc, nhét vào khe mông mình rồi vặn vẹo thắt lưng. Không lâu sau, gậy thịt của người kia lại cứng lên một lần nữa. Giang Vân Thiều chậm rãi ngồi xuống, miệng khẽ tràn ra một tiếng thở dài:
"Dù sao cũng là lần cuối, tôi phải để đại gia chơi đã mới được!"
"..."
Là tự anh muốn chơi đã chứ gì?!
Mất thể diện, áy náy cùng không biết nói gì, giờ phút này tất cả đều biến thành lửa tình nồng cháy. Tra Thanh Nhạc đỡ phần đàn ông của mình, tìm vị trí thích hợp, đẩy hông đâm tới, xâm nhập vào nơi khiến hắn lưu luyến kia thêm lần nữa.
"A... Sâu quá..."
Giang Vân Thiều chống hai tay trước ngực Tra Thanh Nhạc, phối hợp vặn vẹo cái mông.
Trong bóng đêm, hắn không nhìn thấy vẻ mặt của Tra Thanh Nhạc nhưng có thể cảm nhận được động tác ngày càng thô lỗ của đối phương. Tưởng tượng một chút, gương mặt thánh khiết đẹp đẽ như thiên sứ kia khi bị lửa tình đốt cháy sẽ có hương sắc gì.
"Tiểu Nhạc... Dùng sức một chút... Để tôi vĩnh viễn không quên được cảm giác này..."
Lời mời gọi ấy chính là liều thuốc kích thích mạnh mẽ nhất, thành công khơi dậy bản năng tàn sát bừa bãi của đàn ông. Tra Thanh Nhạc nhảy dựng lên, đảo khách thành chủ đè Giang Vân Thiều xuống. Tinh dịch từ lần trước đó làm dịu ma sát của gậy thịt cứng rắn, điểm mẫn cảm nằm sâu trong hang động nóng cháy non mềm không ngừng chịu kích thích, thân thể Giang Vân Thiều ngày một nóng lên. Hắn hoàn toàn bị thu phục bởi thứ tình ái điên cuồng, phát ra những tiếng rên rỉ đứt quãng, trầm thấp, mê người:
"A... Đâm sâu quá... Ư... Không chịu được..."
"Không chịu được?! Hôm nay tôi sẽ làm đến mức anh thật sự không chịu được!"
Chiếc sô pha không nhỏ nhưng vẫn không chứa đựng được tình cảm mãnh liệt của hai người, cả hai ôm nhau ngã nhào xuống mặt thảm, thuốc lá cũng bị Tra Thanh Nhạc dập đi. Tra Thanh Nhạc nâng chân Giang Vân Thiều lên, gấp tới trước ngực, đè toàn bộ thân thể xuống, va chạm mạnh mẽ, tàn sát bừa bãi. Giang Vân Thiều đã lên đỉnh hai lần nhưng vẫn không hề uể oải, trái lại thân thể còn mẫn cảm hơn. Khi người kia đâm tới, hắn thả lỏng cơ thể, lúc đối phương rời khỏi, hắn lại siết chặt lấy như muốn đuổi theo kéo người kia về. Nếu nói thời khắc hôn môi là Tra Thanh Nhạc muốn nuốt gọn đầu lưỡi của Giang Vân Thiều, vậy thì khi ân ái, chính Giang Vân Thiều là người hận không thể khiến gậy thịt của Tra Thanh Nhạc ở lại trong cơ thể mình mãi mãi.
"Ưm... Tiểu Nhạc... Đừng rời đi..."
Trong bóng đêm, đáy mắt Tra Thanh Nhạc chỉ còn hình bóng Giang Vân Thiều. Tâm trí hắn đã bị dục vọng xâm chiếm, không còn chứa bất kì suy nghĩ gì. Đầu óc hắn chỉ tồn tại một tín hiệu duy nhất - mạnh mẽ xâm phạm người này, hung hăng chiếm cứ người này, hoàn toàn hủy hoại người này, để người này vĩnh viễn thuộc về riêng hắn!
Tiểu Nhạc, đây là lần cuối, anh đã chán rồi sao?
Lần cuối? Ai nói, làm sao tôi chán được, cảm giác như thế này, cả đời tôi cũng không biết chán...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro