66. Hôn luyến 32, 37, 39, 40, 41
[Diệp Dung Sâm x Trình Hi Hòa]
"Cái đầu nhỏ của em đừng nghĩ đến vấn đề phức tạp như vậy nữa."
Diệp Dung Sâm vò đầu Trình Hi Hòa một cái.
"Hay là nghĩ cái khác đi, ví dụ như là nghĩ đến tôi."
Trình Hi Hòa cười ngượng, nhỏ giọng thủ thỉ bên tai Diệp Dung Sâm:
"Trong suy nghĩ của em tất cả đều là anh."
Diệp Dung Sâm cúi đầu hôn Trình Hi Hòa, trong đêm tối đôi mắt long lanh mà lại tràn đầy tình cảm, nụ hôn kịch liệt giống như muốn đem linh hồn của Trình Hi Hòa cùng hòa quyện với mình.
Trình Hi Hòa mơ màng vòng tay lên cổ Diệp Dung Sâm, hô hấp dồn dập hòa cùng cái lạnh trong không khí, cậu cảm giác được quần mình bị kéo xuống mắt cá chân, ngón tay quen thuộc tùy ý rút ra cắm vào trong dũng đạo nóng rực, miệng huyệt đói khát liền tiết ra một lượng mật dịch lớn.
Diệp Dung Sâm khẽ buông đôi môi đỏ mọng ướt át ra, bàn tay nắn bóp cặp mông mềm mại phía đùi trong dính đầy dịch trơn bóng, hắn không kịp chờ đợi liền đem dục vọng phải chịu đựng nhiều ngày nhét vào nơi quen thuộc, tràng thịt non mềm lập tức cuộn lấy dị vật, chân Trình Hi Hòa theo phản xạ mà nâng lên nhưng sau đó không chịu được mà lại hạ xuống cọ lấy ga trải giường.
"Nóng quá..."
Giọng nói Trình Hi Hòa mềm nhũn như nước:
"Vào luôn đi..."
Diệp Dung Sâm còn chưa kịp phản ứng Trình Hi Hòa đã bắt đầu co rút kịch liệt, phía sau ướt át chảy cả ra ngoài. Trình Hi Hòa bị chạm đến tê dại, hai tay vô lực dựa vào người anh.
"Dung Sâm, Dung Sâm... Thích quá... Thích quá... Ư..."
"Mấy ngày nay đều muốn tôi hả?"
Phía sau huyệt của Trình Hi Hòa giống như muốn giữ chặt lấy Diệp Dung Sâm siết chặt.
"Sắp kẹp đứt tôi rồi..."
"A... Aa... Đâm sâu quá...."
Trình Hi Hòa cảm thấy phần đỉnh to tròn không ngừng đè ép lên vùng thịt non của mình.
"Cứng quá... Dung Sâm.... Anh mạnh quá... Trướng đầy rồi..."
"Hi Hòa, bảo bối..."
Diệp Dung Sâm dùng sức đem hung khí phồng to hung hăng đi vào chỗ sâu.
"Chân mở ra chút nữa đi, để cho tôi vào."
Trình Hi Hòa cảm nhận được bản thân muốn mở ra khoang sinh sản cho cự vật đi vào, từ lần ký hiệu trước Diệp Dung Sâm cũng chưa chạm đến chỗ đó nhưng hình như hôm nay anh rất hưng phấn.
Muốn chạm đến nơi đó, sau này nơi đó còn chứa đựng đứa trẻ của cậu và Dung Sâm, Trình Hi Hòa thuận theo mà dạng chân ra, thậm chí còn không xấu hổ mà cầu xin Diệp Dung Sâm.
"Dung Sâm, chạm tới nơi đó đi, em muốn anh..."
"Nơi đó là nơi nào?"
Lời nói của Trình Hi Hòa khiến Diệp Dung Sâm nhất thời khô miệng, lời tuôn ra cũng biến thành khàn khàn...
[...] Trình Hi Hòa cảm thấy thuốc hạ sốt hôm nay có chút lạ, sau khi uống xong đầu óc liền mê man, ngủ cũng không ngon.
Nóng quá.
Trước khi uống thuốc trán chỉ hơi hâm hấp sốt, hiện tại thì toàn bộ cả người đều nóng rực, Trình Hi Hòa đá chăn ra khỏi người, từng tầng mồ hôi thoát ra thấm đẫm da thịt, cậu giựt cúc áo trước ngực như muốn cởi bỏ, hai môi không ngừng phát ra tiếng:
"Dung Sâm, nóng quá..."
Diệp Dung Sâm ở phòng sách bên cạnh nhanh chóng cảm nhận được, nhanh chóng về phòng, phát hiện hai chân của Trình Hi Hòa có hơi mở, ngón tay nhỏ đang động ở phía sau huyệt, khe khẽ:
"Ư... Dung Sâm, Dung Sâm... Bên trong ngứa quá..."
Trình Hi Hòa là đang phát tình.
Diệp Dung Sâm không nghĩ kỳ phát tình của Trình Hi Hòa đến đột ngột như vậy, xem ra việc thực tập chỉ có thể để thảo luận sau. Trình Hi Hòa bị cơn hứng tình làm cho đầu óc choáng váng cảm nhận được trong không khí có mùi của Diệp Dung Sâm, liền mở mắt, đứng xuống giường năn nỉ:
"Dung Sâm... Giúp em với... Ư... Ưm... Khó chịu quá..."
Có lẽ do kỳ phát tình tới muộn nên tình tức tố của Trình Hi Hòa tỏa ra trong không khí càng mãnh liệt, Diệp Dung Sâm từ lúc bước vào cửa đã cảm thấy không chịu nổi, ánh mắt đen cũng biến thành sâu hút lạ thường, giống như chỉ cần vài giây sau hắn có thể ăn sạch sẽ người trước mặt.
Diệp Dung Sâm túm lấy cổ tay của Trình Hi Hòa, một tay kéo ngón tay rút khỏi hậu huyệt, cúi đầu hôn lên đôi đỏ mọng, đồng thời kéo ra hung khí của mình hăng hái cắm sâu vào đáy huyệt. Khoái cảm tột cùng khiến Trình Hi Hòa trào nước mắt, cậu bị hung khí thô bạo đâm vào nhưng không hề cảm thấy đau đớn mà phía sau hậu huyệt còn tham lam, thậm chí thích thú, nghênh đón sự xâm phạm của dị vật.
Trình Hi Hòa giang hai cánh tay ôm siết lấy cổ Diệp Dung Sâm, quấn quýt hôn môi, nhưng ngay cả như vậy rồi cậu vẫn không nỡ tách ra. Hung khí tráng kiện thẳng dài khuấy động huyệt đạo không chút kiêng kỵ, linh hoạt thăm dò nơi bí ẩn thuộc về nó, vách thịt ẩm ướt non mềm quấn lấy huyết mạch căng phồng, nơi kết hợp chặt chẽ khiến vách trong bị căng ra đến cực hạn.
Diệp Dung Sâm thấy hôm nay Trình Hi Hòa nhiệt tình quá mức, cái miệng nhỏ bên dưới kia nóng đến bỏng người, nếu không phải hắn chịu đựng tốt thì suýt chút nữa đã bị nó kẹp bắn ra. Buông đôi môi ra liền kèm theo một sợi chỉ bạc, kéo xuống khóe miệng Trình Hi Hòa, Diệp Dung Sâm liếm xuống nơi nước bọt chảy ra.
"Hi Hòa, hôm nay em thật nhiệt tình..."
"Dung Sâm... Sâu thêm chút... Sâu nữa đi..."
Trình Hi Hòa lắc đầu, hai mắt chìm đắm.
"Mạnh chút, bên trong ngứa quá..."
Diệp Dung Sâm nâng mông Trình Hi Hòa lên cao sau đó hung hăng tiến vào, hai búi nhỏ liên tục va chạm với mông, Trình Hi Hòa sung sướng đến tê người, âm thanh rên rỉ phát ra cũng càng chọc người.
"Sâu quá... Vẫn muốn sâu thêm chút nữa... Dung Sâm, chơi em mạnh vào..."
"Kêu phóng túng đến như vậy, tôi cũng thật là làm hư em rồi."
Diệp Dung Sâm vốn vốn dĩ vẫn đang cực lực khắc chế bản thân mình không muốn làm tổn thương Trình Hi Hòa nhưng người dưới thân lại không chịu yên phận.
"Không sao... Làm hư em đi... Ư... Ư... Chạm đúng rồi... Dung Sâm thật lợi hại..."
Trình Hi Hòa bị Diệp Dung Sâm làm đến run rẩy cả người, hàm răng nghiến chặt lấy các ngón tay, mơ hồ nói:
"Thích... Dung Sâm, em thích anh..."
Nghe được lời thổ lộ của Trình Hi Hòa, Diệp Dung Sâm càng kích động, ôm chặt Diệp Dung Sâm đặt ở đầu giường, hai cơ thể dán chặt vào nhau, Trình Hi Hòa không thể trốn thoát. Ở tư thế cưỡi ngựa, hung khí cứng rắn không chút lưu tình tiến thẳng đến khoang sinh sản, Trình Hi Hòa cảm giác dễ chịu khó chịu đan xen, mười ngón tay bấu chặt lấy bả vai Diệp Dung Sâm.
"Vào... Dung Sâm, cho vào đi..."
"Có muốn anh hung hăng chơi nó không?"
Diệp Dung Sâm liếm láp phần gáy thon dài, nghĩ xem chút nữa mình sẽ lưu lại ấn ký ở chỗ nào, nhất định phải là chỗ dễ thấy.
"A... Ưm... Nặng quá... Dung Sâm tiến vào thật giỏi..."
Không đợi Trình Hi Hòa trả lời Diệp Dung Sâm đã tự mình thể nghiệm, dùng tính khí hung dữ khuấy đảo khoang sinh sản chặt chẽ.
"Đau quá... Aa... A.... Dung Sâm chậm chút... Bên trong trướng lắm... Sắp vỡ bụng mất... Chỗ đó sẽ hỏng mất..."
"Nhẹ, nhẹ chút đi mà... Lại lớn hơn a... Aa..."
Trình Hi Hòa cảm thấy khoang sinh sản sắp bị nổ tung, thì ra tiến hành đánh dấu đau đến như vậy, đau chết mất.
"Dung Sâm, nhanh lên... Em không chịu được nữa, chết mất..."
"Không cho phép nũng nịu, em vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi..."
Diệp Dung Sâm mở miệng nhẹ nhàng liếm láp một vòng quanh cổ Trình Hi Hòa sau đó hé răng cắn xuống.
Khoái cảm đến khó thở dường như bức Hi Hòa phát điên, cậu mất khống chế kêu lên:
"Em sinh, em sinh, em muốn sinh Bảo Bảo cho Dung Sâm... Cho em đi..."
Đau nhức ở cổ cùng với tinh dịch hòa nhịp đi vào cơ thể Trình Hi Hòa khiến cậu hét vang một tiếng đạt tới cao trào, khoang sinh sản chứa đầy tinh dịch khiến Trình Hi Hòa cảm giác như đang mang thai, cậu không biết Diệp Dung Sâm bắn nhiều hay ít, chờ khi ý thức lại được thì người đàn ông kia lại kéo hắn vào một vòng dục vọng nóng bỏng khác.
[...] Trình Hi Hòa chậm rãi tắm rửa xong xuôi nằm dài trên giường thì cũng 11 giờ. Diệp Dung Sâm với tay tắt đèn ngủ, sau đó kéo Trình Hi Hòa vào lòng, bàn chân ấm áp cọ cọ vào bắp chân mịn màng của Trình Hi Hòa.
"Sao mà vừa tắm xong mà chân đã lạnh thế?"
Mấy ngày nay công việc bận rộn, Trình Hi Hòa cũng không có thời gian thân mật với Trình Hi Hòa, cậu chủ động ôm cổ đối phương, lấy môi mình phủ lên đôi môi quen thuộc của anh. Diệp Dung Sâm hơi ngạc nhiên nhưng cũng lập tức phản ứng kịp, xoay người đè Trình Hi Hòa xuống dưới mình.
Nụ hôn ngột ngạt khiến hô hấp của Trình Hi Hòa bị rối loạn, Diệp Dung Sâm kịp thời buông tha hơi thở của mình, quen thuộc cởi quần, hỏi:
"Muốn sao?"
"Ừm, muốn, anh trực tiếp đến."
Những nơi Diệp Dung Sâm đi qua đều để lại ngọn lửa nóng rực, Trình Hi Hòa tách hai chân.
"Nhanh đi...."
"Hi Hòa thật ngoan."
Diệp Dung Sâm thích nhất dáng vẻ thẳng thắn của Trình Hi Hòa ở trên giường, hắn nắm chắc eo, một giây sau liền đưa cự vật nóng bỏng đi vào, tràng đạo mềm mại ẩm ướt bị kích động mà co rút một trận, Trình Hi Hòa cắn môi dưới theo phản xạ, đem tất cả dáng vẻ rên rỉ xấu hổ nuốt xuống mới không quá thất lễ.
Dũng đạo chật hẹp không bao lâu bị hung vật mạnh mẽ xâm nhập, ngón chân Trình Hi Hòa quặp chặt lấy ga giường, mười ngón tay bấu mạnh lên lưng Diệp Dung Sâm.
Quy đầu lưu manh tiến đến khoang sinh sản cũng là lúc Trình Hi Hòa không nhịn được nữa, kêu lên:
"Chỗ đó, chỗ đó bên trong.... Dung Sâm... Dung Sâm đến đi..."
Diệp Dung Sâm cảm giác thấy không giống trong dũng đạo khắt khe, động tác sáp nhập cũng biến thành thô bạo.
"Hi Hòa, em chặt quá...."
"Không... Chậm chút... Sẽ hỏng mất..."
Trình Hi Hòa cảm giác trướng đầy ở trong khoang sinh sản giống như Diệp Dung Sâm muốn đâm thủng mình vậy.
"Căng quá... Không được... Em không chịu được... Dung Sâm..."
"Bảo bối, cố nhịn thêm chút nữa, cho em ngay đây!"
Diệp Dung Sâm kích động đưa vào thêm một lúc, đến khi khoang sinh sản kín đầy căng cứng mới thả lỏng để dung dịch đi vào.
Sau khi cao trào, Diệp Dung Sâm dừng lại một lúc, xác định khoang sinh sản hấp thụ hết tinh dịch của hắn mới lưu luyến rút ra.
Trình Hi Hòa không tự chủ sờ lên bụng mình:
"Bao giờ mới có em bé..."
Diệp Dung Sâm bị dáng vẻ rầu rĩ của Trình Hi Hòa chọc cười, hắn ôm chặt cậu nhẹ nhàng an ủi:
"Nhanh thôi, sẽ nhanh có bảo bối mà."
"Em muốn một đứa giống y như anh."
"Như vậy không được."
Diệp Dung Sâm nghiêm túc trả lời:
"Em chỉ có thể là của tôi."
[...] Trình Hi Hòa giơ tay muốn đẩy Diệp Dung Sâm ra, nước mắt ngấn đầy giống như chỉ cần chạm nhẹ là có thể rơi xuống:
"Anh gạt tôi..."
Diệp Dung Sâm không nói nữa, mạnh mẽ hôn xuống đôi môi đang líu lo kia, hôn nhau mãnh liệt giống như muốn hút lấy linh hồn của Trình Hi Hòa. Trình Hi Hòa lúc này đã say đến choáng váng đầu óc, không kìm lòng được mà lại dang tay ôm cổ đối phương, cố gắng hé miệng mặc cho đối phương chiếm lấy mình.
Có lẽ do tác dụng của rượu nên chỉ một nụ hôn thôi mà đã khiến cả cơ thể Trình Hi Hòa cảm thấy rạo rực trong người, giọng nói phát ra cũng có chút run run:
"Dung Sâm vào... Nhanh đi..."
Diệp Dung Sâm sao có thể chịu được sự mời gọi như vậy, gấp gáp dừng xe lại bên đường, nhanh chóng ôm chầm lấy người bên cạnh. Không gian chật hẹp của xe khiến các động tác cũng trở nên gấp gáp, Trình Hi Hòa rướn cổ để Diệp Dung Sâm nhẹ nhàng gặm xuống phần cổ trắng mịn của mình, tay còn lại nhanh chóng trượt xuống tuột ra chiếc quần dài của đối phương, đầu nhỏ thô tròn lướt qua, cọ xát vào cửa huyệt ướt át vài lần rồi dứt khoát đi sâu vào trong đến tận cùng.
"Ư... Ưm... Dung Sâm... Chặt quá...."
Trình Hi Hòa ôm siết lấy cổ Diệp Dung Sâm nghẹn ngào nói:
"Thích anh lắm, thêm chút nữa đi, làm hư em cũng không sao... Đừng không quan tâm em..."
Nghe được lời thỉnh cầu chân thành của Trình Hi Hòa, Diệp Dung Sâm mới hiểu thì ra từ trước đến nay người thấp thỏm lo âu không phải chỉ mình hắn mà Trình Hi Hòa cũng thế. Bọn họ trân trọng, yêu thương nhau nên mới nghĩ ra trăm phương ngàn kế để lưu giữ đối phương, Hắn muốn Trình Hi Hòa từ bỏ ước mơ, chỉ ở bên hắn còn Trình Hi Hòa lại muốn dùng đứa con để trói buộc lấy hắn.
Diệp Dung Sâm để Trình Hi Hòa dựa vào tay mình, quan sát thật kĩ gương mặt cậu lúc này mới nhận ra khuôn mặt kia đã trở nên mơ hồ, khóe mắt còn đọng lại nước mắt trong veo, nhìn bộ dạng này không khỏi cảm thấy đau lòng xen lẫn tự trách, hắn không nên đưa ra yêu cầu quá đáng như vậy, người này, em ấy đã đem tất cả những gì tốt đẹp nhất dành cho mình, như vậy còn chưa đủ sao?
"Hi Hòa, tôi yêu em.."
"Không thể gặp em vào khoảng thời gian tươi đẹp nhất, nhưng quãng đời còn lại của tôi bởi vì có em mà trở nên hoàn hảo."
[...] Diệp Dung Sâm nắm chặt hai tay Trình Hi Hòa, đầu hơi cúi, cắn xuống vành tai cậu.
"Chưa gì mà tôi đã không còn là vị trí số 1 trong lòng em rồi."
Trình Hi Hòa bị Diệp Dung Sâm làm cho hơi ngứa, cười không ngừng:
"Anh sao có thể ghen với cả con mình thế?"
"Bởi vì em là của tôi mà."
Diệp Dung Sâm gạt chăn sang một bên, kéo tay Trình Hi Hòa nhẹ nhàng vuốt ve phần bụng phẳng lì.
"Em chỉ được nhìn tôi thôi."
Trình Hi Hòa quay đầu, hôn vội Dung Sâm một cái:
"Trong tâm trí em đều là anh thôi, không ai có thể thay thế."
Diệp Dung Sâm nghe được câu nói này liền rạo rực không thôi, cái tay không yên phận mà đặt lên bờ mông căng tròn đầy đặn, từng cái hôn chầm chậm, liên tiếp thả xuống phần cổ non mềm của Trình Hi Hòa. Cảm giác dần dần đến, Trình Hi Hòa khẽ cắn môi dưới, trong mật huyệt đang từng chút co rút vì ngón tay của ai kia.
Bởi vì Trình Hi Hòa đang mang thai, Diệp Dung Sâm động chạm hết sức cẩn thận, cũng không dám đến quá sâu, chỉ nhẹ nhàng cọ sát, dường như không đủ thỏa mãn Trình Hi Hòa vặn vẹo cơ thể cầu xin:
"Sâu chút, Dung Sâm... Chưa đủ...."
Diệp Dung Sâm liếm nhẹ vành tai cậu, đưa hung khí kia nhẹ nhàng đi vào.
"Em đang mang thai, không thể vào quá sâu được, nhịn một chút...."
"Ưm... Ưm... Thoải mái, vẫn muốn nữa... Dung Sâm lớn quá...."
Tính khí to lớn mặc dù không thể đi đến nơi sâu nhất nhưng vẫn khiến Trình Hi Hòa đạt khoái cảm không ngừng.
"Không... Không được... Nóng quá... Anh chậm chút... Chậm một chút...."
Đến khi Diệp Dung Sâm ra xong, Trình Hi Hòa mệt đến mức tay cũng không muốn động, huyệt động non mềm ẩm ướt bị nhào nặn đến mức nhão như bùn. Có thể vì không thể vào quá sâu nên Diệp Dung Sâm phải làm thật lâu mới có thể bắn ra, cả tràng đạo đều dính đầy tinh dịch trượt cả ra ngoài, hai ngón tay cũng không nghỉ ngơi mà đùa bỡn thành ruột mẫn cảm sau khi đạt được cao trào.
"Dung Sâm, đừng nghịch..."
Trình Hi Hòa ngoài miệng nói vậy nhưng cơ thể lại không tự chủ mà kẹp chặt ngón tay người kia.
"Hi Hòa, bên trong em ướt hết rồi, tất cả đều là của tôi."
Diệp Dung Sâm nới lỏng ngón tay mình, một ít dịch lại chảy ra ngoài.
Trình Hi Hòa nắm lấy ga giường, đôi mắt xoe tròn lấp lánh nước.
"Đừng chọc nữa, sẽ lại muốn..."
Diệp Dung Sâm nghe được giọng nói mềm nhũn vậy không kìm lòng lại chà đạp lên đôi môi kia, giống như muốn nuốt luôn đối phương vào bụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro