Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4. Khó kìm lòng nổi 29-32

[Tư Đồ Lân Thiên x Tần Nhạc]

Tư Đồ Lân Thiên cười hôn y một chút, quỳ một chân xuống, từ trong áo khoác lấy ra một hộp nhung đỏ, mở ra, bên trong là một đôi nhẫn khắc danh tự cả hai tựa vào nhau.

"Tần Nhạc, trong tình yêu anh là thực tập sinh, không có quá nhiều kinh nghiệm. Thế nhưng chỉ cần em muốn, anh đều sẽ tận lực thỏa mãn em, khiến em vui vẻ, khiến em khoái hoạt. Anh sẽ đối tốt với em. Anh chỉ hi vọng em có thể khỏe mạnh, cùng anh đi đến già. Em nguyện ý gả cho anh chứ?"

Nước trong hốc mắt Tần Nhạc cuối cùng vẫn trượt xuống. Y đến trước mặt Tư Đồ Lân Thiên:

"Ai nói anh là thực tập sinh, anh đã tốt nghiệp rồi. Còn không mau đeo!"

Tư Đồ Lân Thiên cười đem nhẫn đeo lên ngón áp út của Tần Nhạc, sau đó đưa tay mình qua, để Tần Nhạc đeo vào cho hắn.

Đều mang xong Tần Nhạc cười lau nước mắt:

"Không cho tháo xuống!"

"Một đời đều không tháo. Em cũng không cho!"

Tư Đồ Lân Thiên bưng mặt Tần Nhạc ôn nhu hôn. Hành động của hắn khiến Tần Nhạc cảm nhận được chân thành tha thiết, ôm nam nhân. Y cảm thấy chính mình còn chưa bị tiến vào đã động tình không thôi.

"Lân Thiên, ôm em."

Tư Đồ Lân Thiên đem người ôm lấy đi đá văng cửa phòng ngủ, đem người ôn nhu bỏ lên giường lớn, dịu dàng hôn.

"Ân... Lân Thiên... Sờ em... Muốn..."

Quần dài bị cởi ra, áo sơ mi cũng bị lột xuống lộ ra đầu vú cứng lên bên trong. Tần Nhạc tách chân ra, đem nơi riêng tư không hề giữ lại lộ ra trước mặt nam nhân, hai tay khó kìm lòng nổi ở trên người mình du tẩu.

Nhìn cảnh đẹp mê người như thế, Tư Đồ Lân Thiên hầu kết lăn lộn, dục vọng trong lòng tăng lên, đôi mắt đen nặng trịch nhìn người trên giường:

"Muốn, liền tự an ủi cho anh xem."

Tư Đồ Lân Thiên nói rồi thò tay đem chiếc ghế dựa một bên kéo qua ngồi xuống.

Tần Nhạc biết nam nhân muốn làm gì. Lời của nam nhân khiến y xấu hổ nhưng càng khiến y hưng phấn.

Đầu ngón tay trắng nõn run rẩy mơn trớn đầu vú của mình, xoa bóp một chút sau đó xẹt qua rốn sờ tính khí đã cứng lên, cuối cùng mò vào âm phùng, tách ra âm thần đầy đặn, đem âm đế khéo léo nhẹ nhàng kéo ra:

"Ân..."

Huyệt khẩu đơn bạc mấp máy chảy nước, tựa hồ muốn gì đó tiến vào.

Ngón tay trắng nõn của Tần Nhạc vòng quanh miệng huyệt cuối cùng cắm vào:

"Ngô... Thật lạnh... Ân..."

Nhìn Tần Nhạc trên giường mở lớn chân tự an ủi, nơi riêng tư bị ngón tay trắng nõn vỗ về chơi đùa, âm đế đã đứng thẳng cứng lên bị ngón tay không ngừng ấn xoa, huyệt khẩu đơn bạc cũng bị cắm vào hai ngón tay mô phỏng động tác tính giao, tiếng rên rỉ của Tần Nhạc cũng càng phát ra lớn hơn:

"A... Ân... Ngón tay... Đụng đến... Ân... Chảy nước... Thoải mái... Ô ô..."

Nhưng mà thân thể sớm hưởng qua khoái cảm chân chính sao có thể thỏa mãn bởi ngón tay? Không qua một hồi Tần Nhạc liền chịu không nổi rút ngón tay ra, giãy giụa ngồi lên, nhìn nam nhân đối diện:

"Lân Thiên, em chịu không nổi. Cho em được không?"


Tư Đồ Lân Thiên ngồi ngay ngắn ở nơi đó, đôi mắt u ám ẩn chứa nguy hiểm. Có thể nói, điểm M này của Tần Nhạc thật sự khai phá ra máu S trong lòng Tư Đồ Lân Thiên.

Nhìn Tần Nhạc bị mình khi dễ thậm chí là làm nhục so với chính mình đi đụng chạm vào Tần Nhạc còn khiến hắn hưng phấn hơn.

"Lại đây."

Đơn giản hai chữ, lại mang theo mệnh lệnh tuyệt đối khiến Tần Nhạc ngồi ở chỗ kia run rẩy một chút, khó có thể ức chế tuân theo. Nhìn Tần Nhạc quỳ bên chân mình, Tư Đồ Lân Thiên vươn chân ra để ở nơi riêng tư của Tần Nhạc. Cảm nhận được ý đồ của nam nhân, Tần Nhạc phối hợp tách chân ra, ôm đầu gối áp vào trước ngực, đem nơi riêng tư bại lộ trước mặt dưới chân nam nhân.

Song huyệt đỏ sẫm vừa mới bị y ngoạn lộ ra ướt át dâm mỹ.

Tư Đồ Lân Thiên dùng ngón chân khiêu khích âm đế đã hoàn toàn sung huyết kia, nhìn Tần Nhạc vì hành động của hắn mà thở gấp, đối phương không tự giác sờ đầu vú trước ngực bản thân cùng khố gian không người hỏi thăm hoặc là nói tính khí bị cố ý xem nhẹ.

Tư Đồ Lân Thiên không ngăn cản động tác của y mà nghiêm túc dùng chân đùa bỡn địa phương mẫn cảm kia.

"A... Âm đế muốn hỏng... Ân... Đừng ngoạn như vậy... Chịu không nổi... Ha..."

Hành động của Tư Đồ Lân Thiên khiến Tần Nhạc càng thêm hưng phấn, toàn thân bởi vì dục vọng mà biến thành màu hồng, âm đế bị đùa giỡn triệt để đứng lên, mà mật huyệt chưa được đụng chạm qua lại hư không phát đau.

"Không cần đùa nơi này... Đùa tao huyệt của em... Thao chỗ đó... A... Thật ngứa... Lân Thiên... Dùng chân ngoạn chỗ đó của em..."

Tần Nhạc vài lần vặn vẹo thắt lưng muốn để hoa huyệt đụng ngón chân của hắn đều bị Tư Đồ Lân Thiên né tránh. Cuối cùng không thỏa mãn phát ra âm thanh khẩn cầu lại nghe nam nhân nói:

"Vậy em tự mình tách ra."

Nghe đến câu này, Tần Nhạc đã không chút do dự đẩy ra âm thần, đem huyệt khẩu hư không khó nhịn lộ ra, chờ nam nhân đến thao.

Tư Đồ Lân Thiên quả thực như lời đã nói dùng chân đùa bỡn huyệt động trơn ướt lại nóng bỏng kia. Huyệt khẩu đơn bạc bị ngón chân trừu sáp, loại cảm giác làm nhục này khiến Tần Nhạc hưng phấn thở dốc cứng lên, thật giống như so với Tư Đồ Lân Thiên trực tiếp cắm vào còn thích hơn.

Cảm nhận được hoa huyệt dưới chân co rút run rẩy đứng lên, Tư Đồ Lân Thiên tâm tư xấu thu hồi ngón chân, làm Tần Nhạc bất mãn lên án:

"Lân Thiên..."

Mà lúc này Tư Đồ Lân Thiên đã nhẫn nại từ lâu không thể đợi được nữa, lấy vật cứng của mình ra:

"Ngoan, ngồi lên."

Tần Nhạc ủy khuất nhìn hắn một cái, giãy giụa ngồi dậy, nhưng chân mềm nhũn không động đậy được:

"Em dậy không được."

Tư Đồ Lân Thiên nguyên bản tâm lãnh ngạnh rốt cuộc nhũn xuống, thò tay ôm người để lên người mình, sờ da thịt bóng loáng trong tay, hôn cằm Tần Nhạc:

"Tự mình ăn vào đi."

Con ngươi đen của Tần Nhạc còn mang theo ánh nước, hai tay đỡ bả vai nam nhân. So với Tư Đồ Lân Thiên, y quả thực biểu hiện dâm đãng không chịu nổi. Nam nhân quần áo chỉnh tề chỉ lộ ra một căn cực đại cứng rắn, y lại hoàn toàn trần trụi ngồi trên thân hắn, dùng huyệt động ướt đẫm nuốt cự vật của hắn, thẳng đến khi đem toàn bộ ăn vào.

Bỗng ý thức được mình dâm loạn, Tần Nhạc tâm lý có chút bất an, ngồi trên thân nam nhân chịu đựng dục vọng nóng bỏng:

"Lân Thiên... Ha... Lân Thiên... Anh... Có thể hay không... Ô ô... Thật lớn... Có thể hay không cảm thấy... Ân... Em rất dâm đãng... Ân... Đừng lớn thêm nữa... Tao huyệt chống đỡ sắp hỏng..."

Tư Đồ Lân Thiên bị vấn đề này của y làm cho nở nụ cười, cắn cằm Tần Nhạc, xoa nắn ngực y:

"Nếu không phải, cùng nơi này của em, anh sẽ nghĩ mình đang thao một kỹ nữ thân kinh bách chiến. Bất quá anh thích em như vậy, chỉ đối với anh như vậy."

Hoa huyệt của Tần Nhạc bất luận thao bao lâu đều nhanh khiến da đầu người run lên, tính khí chôn sâu trong đó dù không động đậy cũng bị cái miệng tham ăn kia gắt gao phun ra nuốt vào an ủi.

Nhưng nam nhân không hiểu khiến Tần Nhạc bị dục vọng tra tấn bất mãn đứng lên. Y đã chuẩn bị tốt, nội bộ đều ướt sũng, vốn hành động hôm nay của hắn khiến y dị thường động tình, trước mắt bị nam nhân nhìn như thế, Tần Nhạc chỉ cảm thấy y lập tức liền muốn cao trào:

"Ngô... Đừng nhìn em..."

"Vì cái gì không thể nhìn, em không biết mình có bao nhiêu đáng yêu sao... Ân?"

Nam nhân không che giấu trắng trợn nhìn, trong mắt đều là dục vọng tham lam với y. Tần Nhạc dùng mũi chân điểm, không dám thực sự ngồi trên thân nam nhân, bởi vì như thế sẽ khiến cự vật tiến vào càng sâu, chỉ cần trong nháy mắt liền có thể đem y lên cao trào ngập đầu. Nhưng dù như thế, y cũng đã sắp cao trào.

"Động... Cầu anh... Chịu không nổi..."

Mang theo nức nở cầu khẩn, yếu ớt như thế khiến Tư Đồ Lân Thiên rốt cuộc chịu không nổi cầm lấy eo của y, hung hăng áp chế.

"A..."

Âm thanh phát ra mang theo vui thích cùng thống khổ, Tần Nhạc bị cự vật mạnh mẽ xỏ xuyên, cung khẩu yếu ớt bị đỉnh mở, đại lượng chất lỏng tràn ra. Y thực sự cứ như thế trực tiếp cao trào.

Thân mình trắng nõn gắt gao mở rộng, cổ ngửa ra sau, môi đỏ mọng khẽ mở, con ngươi đen đầy sương mù, Tư Đồ Lân Thiên ngẩng đầu cắn lên cổ y, hai tay du tẩu trên người y.

Qua hồi lâu, Tần Nhạc mới từ trong cao trào tỉnh lại, y một lần nữa tìm về hô hấp, ở trong lòng nam nhân thở gấp:

"Đừng... Dừng lại... Để em nghỉ ngơi một chút... Ân..."


Tư Đồ Lân Thiên cười khẽ, cúi đầu nhìn người mướt mồ hôi trong lòng:

"Em cũng sẽ mệt sao, tiểu yêu tinh?"

"A... Nhẹ chút... Thật sâu... Ân..."

Hai cánh mông bị nam nhân chộp trong tay ấn xoa đùa giỡn, khiến cự vật chôn trong huyệt tiến vào càng sâu, bên trong hoa tâm liên tiếp bị tấn công, lượng lớn chất lỏng bị ma sát thành bọt biển bám trên huyệt khẩu.

Hoa thần đơn bạc bị triệt để chống ra, âm đế cũng bị ma sát sưng lớn đứng lên, thân thể vừa qua cao trào lại tiếp tục động tình, tính khí phấn nộn phía trước hộc nước, ẩn ẩn cao trào dục vọng.



"Ô ô... Chịu không nổi... Tao huyệt muốn bị thao hỏng... Ân..."

"Sao có thể, chỗ đó của em rất khỏe mạnh. Em nghe, nước còn rất nhiều!"

"Ha... Lân Thiên... Đi lên giường được không... Ân.... Hừ... Như vậy... Thật mệt... Ô ô... Không cần lại giở trò... Lại muốn đến..."

Tần Nhạc một bên xoay eo phối hợp với nam nhân một bên khẩn cầu.

Tư Đồ Lân Thiên đem người ôm lấy, đứng dậy trở lại giường, ở dưới eo Tần Nhạc lót một cái gối đầu liền đè y xuống thao bằng tư thế nguyên thủy. Thân thể mẫn cảm bị áo trên thân nam nhân ma sát, Tần Nhạc muốn vuốt ve thân thể hắn lại bởi vì quần áo ngăn trở mà không thỏa mãn.

"A... Cởi quần áo được không... Không cần... Ha... Không cần như vậy..."

Nhìn Tần Nhạc đỏ mắt cởi quần áo của mình, Tư Đồ Lân Thiên hôn hôn y, đứng dậy cởi đồ, trong nháy mắt hạ người xuống Tần Nhạc liền ôm lấy hắn.

"Thích như vậy?"

"Ân..."

Tần Nhạc hồng mũi hừ một tiếng khiến cự vật trong cơ thể y lại lớn một vòng.

"Ô ô... Đừng lại lớn... Chịu không nổi... Thật muốn hỏng..."

"Ai bảo em mê người như vậy, không thích anh lớn?"

"Ân... Thích... Ha..."

Tư Đồ Lân Thiên vùi đầu cắn đầu vú trước ngực y khiến vật nhỏ trong miệng hắn biến cứng lớn.


Tần Nhạc ôm đầu nam nhân, có loại ảo giác tự mình đưa đầu nhũ vào miệng hắn, hoa huyệt dưới thân bị nam nhân thao vừa nhiệt vừa trướng nhưng mà đôi chân quấn trên lưng hắn lại gắt gao dây dưa không buông.

"A..."

Rốt cuộc chịu không nổi nam nhân hung ác lại có lực xỏ xuyên, y lại một lần nữa đạt cao trào.

Mà Tư Đồ Lân Thiên cũng tại mật huyệt căng chặt của y bắn ra tinh dịch nóng bỏng.

"Ngô..."

Cao trào qua đi, hai người ôm nhau cùng hưởng thụ dư vị cao trào. Cảm nhận được nam nhân muốn đứng dậy, Tần Nhạc lại ôm chặt hắn không buông:

"Đừng... Đi ra ngoài... Như vậy có thể giúp thụ thai..."

"Được."

Tư Đồ Lân Thiên sủng nịch đem người ôm trên người mình, sờ tấm lưng quang lõa của y, xoa nắn hai viên kiều mông.

Ngón tay như có như không trêu chọc hai huyệt mẫn cảm.

"Ân... Sờ em kia... Ngứa..."

"Nơi này sao?"

Tư Đồ Lân Thiên lấy ngón tay cắm vào hậu huyệt, đi vào liền thấy bên trong ướt át, hiển nhiên nơi này cũng đã làm tốt chuẩn bị.

"A... Ân..."

Không nghĩ tới nam nhân lập tức liền cắm vào, Tần Nhạc kêu một tiếng liền mặc kệ hành động của hắn.

Trong huyệt dâm dịch ngày càng nhiều, nội bộ cũng ngày càng ngứa, ngón tay đã không thể thỏa mãn nhưng y không muốn nam nhân đi ra khỏi phía trước.

Nhìn ra tâm tư của y, Tư Đồ Lân Thiên đem người ôm đứng lên, mở ngăn kéo ra trong đống đồ tự an ủi kia chọn một mát xa bổng thích hợp đưa tới bên miệng Tần Nhạc:

"Liếm ướt!"

Biết ý đồ của hắn, Tần Nhạc không chút do dự vươn đầu lưỡi ra liếm lên, đồng thời ánh mắt vẫn nhìn nam nhân.

Đến khi căn mát xa bổng đều là nước miếng, Tư Đồ Lân Thiên mới kéo y lên rút vật của mình ra, đem mát xa bổng cắm vào trong hoa huyệt.

"Ân..."

Tần Nhạc hừ một tiếng, tuy rằng mát xa bổng không thoải mái như tính khí của nam nhân nhưng giờ phút này dù sao có vẫn hơn, huống chi y còn một chỗ khác cấp bách cần thỏa mãn nhu cầu.

Xoay người chủ động đem mông hướng đến trước mặt nam nhân, một tay đỡ giường một tay tách mở phiến mông lộ ra tiểu huyệt đang mấp máy, Tần Nhạc nghiêng đầu hai mắt đẫm lệ nói:

"Mau vào... Thao em... A... Thật lớn... Lân Thiên... Lân Thiên... Ô ô... A..."

Trong nháy mắt hậu huyệt hư không bị nam nhân nhồi đầy, tính khí phía trước của Tần Nhạc bắn ra một luồng tinh dịch mỏng manh.

Tư Đồ Lân Thiên nắm chặt chiếc eo tinh tế, hung ác tiến vào huyệt động yếu ớt lại mẫn cảm. Huyệt khẩu đỏ sẫm đã bị cực đại của hắn hoàn toàn chống ra, theo cử động của hắn phát ra thanh âm òm ọp.

Lúc nam nhân tiến vào huyệt sau, mát xa bổng phía trước đồng thời cũng rung lên. Hai huyệt đạo bị nhồi đầy, chỉ cách một tầng mỏng ma sát lẫn nhau, loại nguy cơ bị xuyên thủng này khiến Tần Nhạc thấp thỏm bất an.

Hai huyệt theo bản năng cắn chặt hai vật cực đại, tựa hồ chỉ có như vậy mới cảm thấy an toàn.

Nhưng như vậy lại khiến nam nhân phía sau y xâm phạm càng thêm hung ác.


"Hút thật nhanh, em là muốn đem anh bấm gãy phải không?"

Bàn tay to chụp trên cánh mông tròn trĩnh, Tư Đồ Lân Thiên ghé sát vào lưng y dán bên tai y ái muội hỏi.

"Ô ô... Muốn hỏng... Tao huyệt muốn bị thao hư... Ân... A..."

Miệng thì hô như thế nhưng thân thể lại thành thực đón ý nói hùa với động tác của nam nhân. Trong căn phòng vang vọng âm thanh ba ba thẳng đến khi hừng đông.

Buổi sáng hôm sau, Tư Đồ Lân Thiên nhìn Tần Nhạc mê man cạnh mình, nghĩ đến điên cuồng hai người đêm qua, cẩn thận xốc chăn lên kiểm tra thân thể của Tần Nhạc. Đêm qua giúp y tắm rửa, hai địa phương bị hắn thao sưng đỏ có chút không thể khép, không nghĩ tới sau khi bôi thuốc, bây giờ ngược lại nhìn tốt hơn nhiều.



"Ngô..."

Cảm nhận được khác thường, Tần Nhạc không thoải mái cọ cọ chân nhưng vẫn không có dấu hiệu tỉnh, hiển nhiên là cực mệt.

Hôn người đang ngủ say, Tư Đồ Lân Thiên xoay người xuống giường làm bữa sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro