31. Cường chiếm ba ba 34-36
[Dịch Trần x Dịch Văn Bách]
Đứng trước cánh cổng nhà quen thuộc, Dịch Trần móc ra chìa khóa mở cửa, từ cổng lớn tiến vào cửa chính, Dịch Văn Bách ước chừng tiếng bước chân biết Dịch Trần sắp mở cửa, nhưng chỉ lộ một cái đầu ra ngoài, khi nhìn thấy Dịch Trần, vành mắt lập tức đỏ lên:
"Tiểu... Tiểu Trần..."
Dịch Trần nhìn thấy y, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Văn Văn, con về rồi đây."
Hắn bước nhanh tới, đem cửa đẩy ra một ít, Dịch Văn Bách có điểm né tránh lùi vào góc tường, Dịch Trần cởi giày ra, quay đầu lại nhìn y liền thấy có chút kỳ quái.
"Văn Văn, người có hình như mập lên một chút có phải không?"
Lúc call video hắn không có nhận ra, nhưng khi nhìn thấy người thật thì nhận ra mặt y đã tròn ra một chút, dáng người tựa hồ cũng mập mạp hơn trước, hắn đưa tay ôm lấy người trước mặt, đôi mắt liền trừng lớn, khó có thể tin nhìn nam nhân trước mắt.
Dịch Văn Bách mặc quần áo rộng thùng thình, nhưng cũng không thể che được vòng eo đã to ra, hơn nữa không chỉ là eo to mà bụng phía trước cũng lớn lên rất nhiều.
Dịch Văn Bách sắc mặt đỏ bừng, trốn tránh đi ánh mắt của hắn, nhưng dư quang trong mắt vẫn đặt lên người con nuôi, trong ánh mắt tràn ngập khát vọng, lộ ra biểu tình muốn nhưng lại không dám tới gần.
Dịch Trần nhìn bộ dáng của y, gân trên trán liền giật giật đến đau đớn, sắc mặt cũng liền lạnh xuống.
"Lại đây."
Dịch Văn Bách bị ngữ khí nghiêm khắc của hắn làm hoảng sợ, lui về sau một bước, nhưng lại tiểu tâm cẩn thận nhích lại gần, trực tiếp ôm lấy eo con nuôi, ngẩng đầu lộ ra tươi cười, thanh âm mềm mại nói:
"Ông xã, em rất nhớ ông xã a."
Dịch Văn Bách làm nũng hoàn toàn át chế đi lửa nóng ở trong đầu Dịch Trần, khiến hắn giận cũng không được ôn nhu cũng không xong, cuối cùng chỉ đành hướng tới mông nhỏ của y vỗ nhẹ một cái, rồi lại cách một lớp áo xoa xoa bụng y, đáy mắt toát ra một chút bất đắc dĩ.
"Mấy tháng rồi? Tại sao lại không nói cho con biết?"
Dịch Văn Bách thấy ngữ khí của hắn đã nhu hòa trở lại, mới nhẹ nhàng thở ra, thanh âm càng thêm mềm mại.
"Đã được sáu tháng, bởi vì không có chuyện gì lớn nên... Hơn nữa con lại phải đi thực tập, khi trở lại chẳng phải con cũng sẽ biết hay sao?"
Dịch Trần nghiến răng, vẫn là nén không được tức giận:
"Khi con trở về cũng không chủ động nói ra, trong nhà mở máy sưởi mà lại mặc quần áo dày như vậy, người cho rằng mặc thêm cái áo lông vũ liền giấu được con sao? Khi con trở về chẳng lẽ không thao ba ba? Đem quần áo của ba ba lột sạch, bụng của ba ba đã lớn đến như vậy còn muốn giấu?"
"Hì hì."
Dịch Văn Bách ngây ngô cười, cọ vào lồng ngực hắn làm nũng. Dịch Trần bất đắc dĩ giúp y cỡ áo lông vũ ra, lộ ra quần áo ở nhà phía dưới. Chờ đến khi chân chính nhìn thấy cái bụng đã lớn lên kia, mới ý thức được hắn cùng cha nuôi thực sự đã có một đứa con chung, hắn phải làm cha.
Dịch Trần đột nhiên cảm thấy hốc mắt có chút nóng lên, nhìn người trong lòng cố gắng tươi cười để lấy lòng hắn, trong lòng như có cái gì đó đang toan tướng ra, nhịn không được hôn lên bờ môi của y.
"Văn Văn, cảm ơn người."
Dịch Văn Bách có chút thẹn thùng, sắc mặt liền đỏ lên.
"Việc này có gì mà phải cảm ơn a."
Dịch Trần sắc mặt lại trở nên nghiêm túc:
"Nhưng mà, ba ba cũng không thể giấu con như vậy, trong nhà chỉ có một mình người, nhỡ xảy ra chuyện gì thì phải làm sao bây giờ? Hơn nữa lúc đầu mang thai sẽ rất khó ăn phải không? Thời điểm ba ba khó chịu con đều không có ở bên cạnh chăm sóc người, ba ba tước bỏ đi quyền lợi của con, giờ ba ba tính bồi thường con ra sao đây?"
Dịch Văn Bách bị dọa có chút sững sờ.
"Ta... Ta không có khó ăn a, cũng không có khó chịu, so với bình thường thì cũng không khác là bao."
Dịch Trần nhìn y đã béo lên một vòng, tạm thời tin tưởng lý do thoái thác của y, nhịn không được đem y ôm lên, ngồi xuống sô pha, để y ngồi trên đùi hắn, nhắm ngay đôi môi đỏ bừng kia hôn lên.
Cách vài tháng không gặp, đối với hai người mà nói là một khoảng thời gian cực kỳ gian nan, hai cánh môi vừa mới tiếp xúc, nụ hôn ôn nhu cũng liền trở nên kịch liệt, điên cuồng trao đổi nước miếng với đối phương, đầu lưỡi cũng không biết mệt mỏi mà quấn lấy nhau, hôn đến hô hấp thô nặng mới lưu luyến dừng lại.
Dịch Văn Bách trong mắt phiếm sương mù, trên má hồng hồng, cánh tay ôm lấy cổ nam nhân, ngữ khí lại có chút đáng thương:
"Ông xã, thực sự rất nhớ anh."
Dịch Trần nhẫn nại không được tiếp tục hôn lên bờ môi của y, sau đó là một màn hôn lưỡi kịch liệt.
Dịch Văn Bách bị hắn hôn môi đến đỏ bừng, miệng hơi hơi mở ra, còn đang không ngừng thở hổn hển. Dịch Trần sờ sờ mặt y, thở dài nói:
"Ba ba không nên giấu con a, nếu người xảy ra chuyện gì thì con phải làm gì bây giờ?"
Dịch Văn Bách trong ánh mắt dần hiện ra cảm xúc áy náy, dùng mặt mình đi cọ cọ gương mặt của đối phương, thanh âm lại đáng thương lại mềm mại:
"Thực xin lỗi, ông xã, lần sau sẽ không như vậy nữa."
"Ừm, năm sau con sẽ từ chức ở công ty kia, tìm công ty ở bên này thực tập."
"Được."
Dịch Trần vẫn là nhịn không được muốn âu yếm y, hai người ôm nhau hôn hơn một giờ đồng hồ, đem người ở trong lòng hôn đến mềm nhũn. Dịch Trần thăm tiến vào trong quần áo của y, đi sờ bụng y, cảm nhận được nơi đó đang phình phình, lại cảm thấy mới lạ. Dịch Văn Bách lại bắt lấy tay hắn đưa xuống dưới thân, thanh âm giống phát mèo con phát tình mê hoặc lòng người.
"Ông xã, sờ sờ phía dưới... Ưm a... Tiểu huyệt đã ướt rồi..."
Dịch Trần đôi mắt tối sầm lại, tình dục trong người cháy bừng lên, hắn duỗi tay sờ lên dương vật nhỏ đang cương của ba ba, trên đỉnh đầu quả nhiên đã chảy ra một ít chất lỏng dính nhớp, chỉ loát động vài cái, Dịch Văn Bách đã liền mềm mại dâm kêu.
"Ưm... A ha... Thật thoải mái, xoa xoa nhiều một chút... "
Dịch Trần liếm liếm lỗ tai y, cố tình đè thấp thanh âm.
"Ba ba chỉ muốn xoa xoa thôi sao?"
Dịch Văn Bách lông mi run rẩy, rất nhanh liền đọng một giọt nước mắt, thoạt nhìn phi thường gợi cảm. Dịch Trần hướng tới môi y liếm một ngụm, âm thanh đều khàn khàn.
"Muốn ông xã cắm vào hay không, đem dâm thủy của ba ba lấp kín?"
"A ha... Muốn..."
Dịch Văn Bách đôi mắt liền ướt lợi hại hơn, sau khi y mang thai khẩu vị ăn uống gì đó thực sự không có thay đổi, nói cách khác là ăn uống càng tốt hơn trước, đều không có gì khó chịu, chỉ là dục vọng trở nên mãnh liệt hơn trước, nếu không phải vì suy nghĩ đến tương lai của Dịch Trần, y đã sớm muốn kêu hắn trở về, để hắn an ủi y. Y mỗi ngày đều phải đổi vài cái quần lót, nếu không phải vì cật lực chịu đựng, thật sự liền sẽ nhịn không được mỗi ngày đều tự an ủi, giờ phút này khi thấy người yêu, lại cùng hắn hôn môi lâu như vậy, quần lót đã sớm bị dâm thủy làm cho ướt sũng, nơi nào cũng đều kêu gào muốn được nam nhân an ủi.
Dịch Trần vuốt ve da thịt y, bàn tay hắn có chút thô ráp lại vừa nóng bỏng, Dịch Văn Bách cơ khát đến mức muốn lập tức cởi sạch quần áo để cùng nam nhân hợp thành một thể, nhưng lại bị Dịch Trần chặn lại.
"Không thể làm ở chỗ này, về phòng đi, con sợ người bị cảm lạnh."
Dịch Văn Bách cũng biết bản thân phải suy nghĩ cho đứa con trong bụng, tận lực không để bản thân sinh bệnh, nhưng trong lúc này, y lại có chút không hài lòng, trong miệng phát ra âm thanh nức nở, khi Dịch Trần ôm y lên lầu, y liền dùng lực cắn lên cổ nam nhân.
Dịch Văn Bách nặng hơn xua, nhưng đối với người cường tráng như Dịch Trần mà nói, nhiêu đây vẫn chưa nhằm nhò gì, ngược lại khi sờ đến da thịt mềm như bông của cha nuôi, dục vọng lại càng thêm nóng bỏng.
Đem Dịch Văn Bách ôm lên trên giường, đem quần áo của y cởi bỏ, giờ phút này mới tính là chân chính nhìn thấy thân thể của y. Cái bụng trắng nõn nhô cao lên, bụng y cũng không tính là quá lớn, nhưng đã hoàn toàn biểu hiện ra trạng thái mang thai. Dịch Trần hướng tới bụng y hôn hôn, sắc mặt ôn nhu.
"Xin lỗi, cha bây giờ mới trở về, hiện tại mới biết được sự tồn tại của con."
Dịch Văn Bách cười tủm tỉm sờ sờ đầu của hắn, lại đỉnh đỉnh hạ thân.
"Ông xã, giúp em cởi quần ra."
Dịch Trần bị lời nói của y khơi dậy tính dục, nhẫn nại không được giúp y đem quần lột ra, làm cho toàn thân cha nuôi trần trụi bại lộ ở trước mặt hắn. Đôi mắt của hắn liền chú ý tới ngực của cha nuôi, trong mắt lóe lên kinh hỉ.
"đầu vú của ba ba hình như to lên."
Ban đầu không có chú ý, giờ phút này khi cởi quần áo mới nhìn ra, bộ ngực ngày xưa chỉ cần một tay là ôm trọn nay lại to gần gấp đôi, một bàn tay vừa vặn ôm trọn một bên ngực.
"Ưm... Hức... Không cần xoa a, thật trướng..."
Dịch Văn Bách liền chảy nước mắt, y quá nhạy cảm, hiện tại nam nhân chạm vào nơi nào của y thì y đều cảm thấy thoải mái, nhưng lại cảm thấy kia cỗ thoải mái kia làm y không chịu nổi. Đặc biệt là đầu vú, ngày thường chính y cũng không dám xoa, bởi vì nó luôn trướng trướng, bên trong như có cái gì đó tiết ra, mỗi ngày đều phồng lên, y sợ hãi một ngày nào đó ngực của mình sẽ bị căng hỏng.
Dịch Trần đôi mắt híp lại, trong ánh mắt hàm chứa hưng phấn cùng kích động mãnh liệt.
"Ba ba đây là bị trướng sữa sao? Mới có sáu tháng a, xem ra ba ba thật đúng là thiên phú dị bẩm."
Dịch Văn Bách bị hắn nói như vậy sắc mặt liền đỏ lên, trong mắt tích tụ hơi nước, chỉ chốc lát sau nước mắt liền theo đuôi mắt chảy ra, y luống cuống tay chân muốn đẩy tay con nuôi ra, phản bác nói:
"Không phải như vậy, ta đã tìm hiểu qua, ít nhất phải gần cuối thai kỳ mới có, ta hiện tại vẫn đang là trung kỳ a."
Dịch Trần bị bộ dáng đáng yêu của y chọc cười.
"Vậy trước tiên để con giúp ba ba xoa xoa."
Dịch Văn Bách không chịu, dùng đùi cọ cọ hạ thân hắn.
"Con giúp ta lấp kín đã rồi mới xoa được không? Phía dưới thật sự rất ngứa."
Trong mắt y tỏa ra một cỗ mị ý mà ngay cả y cũng không nhận ra, câu dẫn nam nhân đến mức hô hấp có chút loạn, Dịch Trần gấp không chờ nổi đem dương vật móc ra, nhắm ngay huyệt khẩu ướt mềm cọ xát vài cái, khẩn trương muốn cắm vào bên trong.
Thân thể của y đã trải qua vài tháng chưa làm tình sao có thể thích ứng ngay được với dương cụ thô to kia, cho dù tiểu huyệt của y chảy rất nhiều dâm thủy, nhưng cũng không có cách nào lập tức cắm vào. Dịch Văn Bách bị cọ xát liền khẩn trương đến phát khóc, đem chân mở lớn ra.
"Ăn không vô, ông xã lớn quá, trước hết giúp ta xoa xoa được không?"
Dịch Trần nhìn thư huyệt đỏ tươi đã ướt đẫm chất nhầy, khống chế không được đem mông y nâng lên, tiến lại gần đưa ra đầu lưỡi liếm lên tiểu huyệt mà hắn hàng đêm nhớ nhung.
"Hư ưm... Thật thoải mái... A..."
Dịch Văn Bách đem chân mở càng rộng ra, hưởng thụ khoái cảm bựa lưỡi thô ráp cọ xát kiều nộn thư huyệt của bản thân, Dịch Trần tựa hồ cũng có chút nóng vội, trực tiếp liếm lên khe thịt môi ở thư huyệt, như muốn đem huyệt khẩu đâm mở. Đầu lưỡi của hắn không ngừng liếm láp thịt môi mọng nước, đem dâm thủy chảy ra nuốt hết vào trong miệng, dịu dàng kiên nhẫn an ủi thịt huyệt.
Dịch Văn Bách thoải mái đến mức hô hấp trở nên dồn dập, nhẫn nại không được dùng một bàn tay cọ xát côn thịt của bản thân, nhưng bị Dịch Trần bắt được, ánh mắt của hắn thâm thúy, thanh âm trầm thấp.
"Để con đem ba ba cắm bắn được không?"
Dịch Văn Bách nức nở đáp ứng, chịu đựng tình dục nóng bỏng trong lòng, nỗ lực thả lỏng bản thân.
Đầu lưỡi rất nhanh xâm nhập vào nhục huyệt quen thuộc, mị thịt cơ khát bên trong liền quấn lấy đầu lưỡi, phun ra dâm thủy nghênh đón đầu lưỡi xâm nhập, dâm huyệt co rút như hi vọng đầu lưỡi có thể tiến vào sâu hơn nữa.
Đầu lưỡi thật dài đem nhục đạo bên trong đều liếm mút, trong cổ họng Dịch Văn Bách không ngừng tràn ra những tiếng rên rỉ, nước mắt đều bị bức đến chảy ra.
"Ông xã... Đã có thể... Có thể vào được."
Dịch Trần không kịp xác nhận, đem đầu lưỡi rút ra ngoài, lập tức dùng dương vật nhắm ngay huyệt khẩu đã ướt đẫm, dùng sức một chút, quy đầu thô to đã đi vào trong nhục huyệt, dương vật ở bên trong nhẹ nhàng cọ xát, bất quá sau một lát, hai người liền vội vàng kết hợp với nhau.
"Thực thích..."
Dịch Văn Bách nhìn nam nhân trên người, khuôn mặt hàm chứa ẩn nhẫn cùng khắc chế, tựa hồ như là sợ đả thương y, chỉ dám nhợt nhạt cọ xát, ngay cả cung khẩu cũng không dám đâm vào. Dịch Văn Bách vươn tay hướng tới nơi hai người kết hợp sờ soạng, nơi đó đã ướt nhẹp một mảng, dương vật thô to của nam nhân vẫn đang còn một nửa ở bên ngoài, y lay động mông một chút, trong thanh âm mang theo khát cầu.
"Ưm... Ông xã mau tiến vào... Toàn bộ đều tiến vào... Dâm huyệt muốn ăn cả cây dương vật của ông xã..."
Dịch Trần bị y trêu chọc muốn phát điên, nhưng hắn vẫn còn sót lại một tia lý trí, tiến lại gần hôn hôn bờ môi của y.
"Ngoan, như vậy sẽ làm đứa nhỏ bị thương, ông xã hiện tại cứ như vầy thao ba ba."
Dịch Văn Bách cắn môi có chút không cao hứng, cố ý nhẫn nại không đem tiếng rên rỉ kêu ra ngoài, mông nhỏ lại cố ý lộn xộn, muốn đem căn dương vật kia nuốt vào càng sâu. Dịch Trần chỉ có thể cọ xát da thịt y để dời đi lực chú ý, một bên dùng biên độ nhỏ ở trong nhục huyệt của y thọc vào rút ra, một bên dùng lưỡi liếm núm vú của y.
"A! Nơi đó không cần..."
Cảm giác quái dị sinh sôi trong lòng Dịch Văn Bách, có chút tê dại, lại có chút ngứa ngứa, lại còn có chút trướng đau. Y trốn tránh đi môi lưỡi của nam nhân, nhưng luôn bị môi của hắn mút lấy. Dịch Trần một bên liếm núm vú y một bên nói: .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
2.
3.
4.
=====================================
"Ba ba ngoan, cũng đã cắm vào rồi để cho con chơi vú dâm của ba ba được không?"
Dịch Văn Bách không phục.
"Rõ ràng không có cắm vào toàn bộ, hơn nữa vú cũng không có dâm."
Dịch Trần bị y chọc cười, hắn yêu muốn chết bộ dáng giận dỗi của cha nuôi, nó đem lại có hắn cảm giác ba ba thực sự yêu hắn, cho nên mới có thể cho hắn thấy một bộ dạng khác của y, thật giống như một công chúa nhỏ vì được cưng chiều nên sinh hư, chỉ cần không đúng theo ý mình liền giận dỗi. Dịch Trần cực kì thích lúc ba ba làm nũng cùng giận dỗi hắn, vừa hồn nhiên lại vừa đáng yêu, còn mang theo lực dụ hoặc cực đại.
"Đúng a, vú của ba ba không dâm, nộn huyệt của ba ba mới là dâm nhất, bên trong vừa mềm lại vừa nóng, còn chảy thực nhiều dâm thủy, dương vật của ông xã lớn như vậy cũng không ngăn được dâm thủy ở bên trong, khăn trải giường đều bị dâm thủy của ba ba làm ướt."
Đối mặt với những lời trêu ghẹo của con nuôi, Dịch Văn Bách chung quy cũng có chút ngượng ngùng, thanh âm mềm mại nói:
"Ông xã, cắm sâu thêm một chút được không? Bé con ở bên trong sẽ không sao a, sẽ không làm nó bị thương."
Dịch Trần nghe y nói như vậy, hơn nữa hai người đã lâu chưa cùng nhau làm tình, Dịch Trần thực sự rất nhớ, hắn sao có thể không ham muốn thân thể của cha nuôi, bản thân hắn sớm đã muốn kịch liệt thao hư dâm huyệt của cha nuôi, cùng y hòa hợp thành một thể, giờ phút này hắn không thể nhẫn nại được nữa, đem côn thịt còn ở bên ngoài đâm vào.
côn thịt vừa mới đâm vào, đã bị dâm đãng cơ khát mị thịt quấn chặt lấy, không ngừng hút vào bên trong, chọc Dịch Trần khống chế không được thiếu chút nữa liền muốn đâm hư y, độ sâu này làm Dịch Văn Bách thực vừa lòng, "Ân ân a a" dâm đãng rên rỉ.
Hai bên vú của y bị xoa bóp không ngừng, có lẽ là phía dưới thoải mái, Dịch Văn Bách liền cảm thấy ngực của mình chưa từng trướng đau như vậy, nhưng vẫn là cảm thấy có chút ngứa, vì thế bắt đầu nước mắt lưng tròng chủ động nắm lấy vú của mình cầu con nuôi mút nó. Y cúi đầu nhìn núm vú đỏ tươi của mình ở trong môi lưỡi của con nuôi như ẩn như hiện, trong lòng sinh ra một chút cảm giác ngượng ngùng, nhưng thân thể lại càng thoải mái, nhỏ giọng kêu lên:
"Ông xã, thao sâu thêm một chút... Ưm... Núm vú cũng mút mạnh một chút... Thật thoải mái... Muốn ngất..."
"Ba ba không thể ngất a, nếu ba ba ngất, ta phải làm sao bây giờ?"
Dịch Trần yêu thương hôn lên bờ môi của y, đem y cắm bắn một lần, sau đó lại khuếch trương hậu huyệt của y. Dịch Văn Bách toàn thân đều mẫn cảm, hậu huyệt của y cũng đã sớm cơ khát muốn chết, ngón tay con nuôi vừa mới đi vào, thịt ruột nóng hầm hập bên trong liền đem nó xoắn chặt.
Dịch Trần một bên cùng cha nuôi hôn môi, một bên khuếch trương cho y, sau khi ba ngón tay tiến vào bên trong, tràng đạo đã bị cắm ra tiếng nước, Dịch Văn Bách hai mắt đẫm lệ, nhỏ giọng nức nở.
"Đã có thể vào được... Ưm a..."
Dịch Trần khi thao làm hậu huyệt của y thì lá gan lớn hơn rất nhiều, nguyên cây dương vật vừa nóng vừa cứng trực tiếp cắm vào, đem thịt ruột bên trong mạnh mẽ thao khai, trực tiếp đâm tới chỗ sâu nhất.
"Ba ba bên trong người nóng quá, thật thoải mái..."
Dịch Trần nhìn cha nuôi trên trán đã toát mồ hôi, tiến lại gần liếm một ngụm, rồi lại đi mút bờ môi của y. Dịch Văn Bách nếm được vị mồ hôi trong miệng của hắn, có chút ghét bỏ thè lưỡi.
"Mồ hôi thực nùng."
Dịch Trần cười xấu xa mút lấy đầu lưỡi của y, cùng y môi lưỡi giao triền, mút đủ rồi mới buông ra, cười nhẹ nói:
"Là mồ hôi nùng, hay vẫn là tinh dịch của ông xã nùng hơn."
Dịch Văn Bách mặt đều đỏ như muốn xuất huyết, một bên kẹp dương vật của con nuôi, một bên nhỏ giọng trả lời:
"Mồ hôi nùng, tinh dịch của ông xã tanh."
Sau một hồi làm tình vừa lâu vừa kịch liệt, Dịch Văn Bách như là đã phải nhịn đến tàn nhẫn, quấn lấy nam nhân không buông, bên trong thư huyệt cùng hậu huyệt lúc nào cũng ngứa ngáy, ngay cả miệng cũng muốn nếm mùi vị dương vật của nam nhân, Dịch Trần hận không thể đè y ra làm chết, đem ba cái miệng nhỏ của y đều đút no.
Dịch Văn Bách cuối cùng cũng được đút no, yên tĩnh chìm vào giấc ngủ, sáng hôm sau khi tỉnh dậy cũng không có cảm thấy mệt mỏi, thần khí thanh sảng ngâm nga một bài hát đi xuống lầu ra khu vườn đằng sau hái rau, làm Dịch Trần kinh hãi đến mức tròng mắt đều muốn rớt ra.
Hai người trải qua kỳ nghỉ đông thực vui vẻ, Dịch Trần cách một khoảng thời gian thì lại đưa Dịch Văn Bách đi kiểm tra một lần, sau đó xin được vào thực tập tại một công ty trong thành phố. Sức khỏe của Dịch Văn Bách làm hắn cũng thực yên tâm, y ăn và ngủ đều rất tốt, đặc biệt là sau khi hắn đi làm về, mỗi ngày đều quấn lấy hắn, khi tỉnh dậy lúc nào cũng đều muốn cùng hắn hôn môi, cực kỳ dính người.
Dịch Trần cũng rất hưởng thụ y dính lấy hắn, trong lòng cực kỳ vui sướng, chỉ là có chút tiếc nuối, hắn muốn vừa mút sữa của ba ba lại vừa thao làm ba ba nhưng đến giờ vẫn chưa thực hiện được, vú của Dịch Văn Bách đúng là càng ngày càng lớn thêm, nhưng vẫn chưa có thể sản sinh ra sữa.
Dịch Văn Bách ở một phòng bệnh cao cấp sinh ra một bé gái khỏe mạnh, sau khi ở viện một tuần đã có thể tung tăng nhảy nhót về nhà, bởi vì thể chất của y cùng nữ nhân bình thường không giống nhau, cho nên không cần ở cữ.
Chỉ là y có chút rầu rĩ không vui, đó chính là sau sinh sản bụng tuy rằng xẹp xuống, nhưng những địa phương khác vẫn toàn thịt là thịt, lúc soi gương chỉ cần cúi đầu xuống một chút là có thể thấy hai cằm.
Chẳng lẽ là nguy cơ béo phì tuổi trung niên?
Dịch Văn Bách không cần bẻ ngón tay tính, cũng biết mình năm nay đã 36 tuổi, tuổi này không thể xưng là thanh niên được nữa, mà đã gia nhập vào hàng ngũ trung niên, mà béo phì tuổi trung niên thực sự là một cái gì đó rất đáng sợ.
Y nhéo nhéo thịt mỡ ở trên mặt, cảm thấy vô cùng đau đớn.
Bản thân béo như vậy, nhỡ con nuôi ghét bỏ thì phải làm sao bây giờ?"
Hơn nữa tính đến nay y sinh em bé cũng đã được hơn hai tháng, mà hai người hoàn toàn không có sinh hoạt vợ chồng!
Sự tình thực sự có điểm điểm đáng sợ a!
Dịch Văn Bách sốt ruột lo lắng đi ra khỏi phòng ngủ, Dịch Trần đang ở phòng bên cạnh kể truyện cổ tích cho em bé nghe, tay đung đưa nôi, một chút cũng không có chú ý y đang đứng ở đằng sau.
Trước kia rõ ràng sẽ không như vậy.
Dịch Văn Bách có chút thương tâm.
Y nghe được Dịch Trần đang ôn nhu kể chuyện rùa con cùng thỏ thi chạy cho con gái nghe, đứa trẻ mới sinh hai tháng chỉ biết tròn mắt nhìn, căn bản không biết cái gì là thỏ con cái gì là rùa con được chứ?
Dịch Văn Bách có chút ghen ghét.
Trước khi sinh con gái y chính là bảo, còn sau khi sinh con gái y chính là thảo (*), ông xã đều không để y vào trong mắt, khẳng định là vì do y đã mập lên.
(Câu này của Văn Văn nghĩa là: Trước khi có con thì y là bảo bối của ông xã, còn sau khi có con thì y như là cây cỏ vậy. Ý nói Tiểu Trần không quan tâm Văn Văn nữa 🤣)
Dịch Văn Bách mất mát đi ra ngoài, tiếng bước chân rốt cuộc cũng làm cho Dịch Trần chú ý, âm thanh đang kể chuyện của y cũng dừng lại, Dịch Trần duỗi cánh tay dài ra, đem người vừa là cha buổi vừa là "bà xã" ôm vào trong lòng, Dịch Văn Bách có chút giận dỗi đẩy hắn ra, Dịch Trần ôn nhu hỏi:
"Văn Văn, muốn đi đâu?"
Trong ánh mắt hắn mang theo ý cười, một bên hỏi một bên còn dùng ngón tay xoa bóp thịt mỡ trên eo y.
Cái này làm cho Dịch Văn Bách càng tin tưởng là hắn ghét bỏ mình béo, có chút nghiến răng nghiến lợi trả lời:
"Đi rèn luyện!"
Dịch Trần sửng sốt một chút, nhìn thần sắc của y, ngón tay khẽ xốc lên vạt áo, hướng tới bụng của y liếm một ngụm.
"Như vầy cũng rất tốt, tại sao lại muốn đi rèn luyện? Bất quá rèn luyện thân thể cũng không tồi, nhưng nếu là vì giảm béo, ba ba không cần phải làm như vậy, bởi vì ba ba một chút cũng không mập."
Dịch Văn Bách mới không có tin lời hắn nói, miệng thì nói thật dễ nghe, trên thực tế còn không phải là ghét bỏ y béo sao? Y nhìn chằm chằm Dịch Trần, ngữ khí có điểm hung tợn:
"Miệng thì nói không chê, thế sao lại không có cùng ta làm tình?!"
Dịch Trần nhìn ánh mắt đang mang một chút tức giận của y, cảm thấy cha nuôi như vậy thực sự quá đáng yêu, nhưng trong lòng hắn lại có chút áy náy, bản thân hắn trong khoảng thời gian này hầu như dồn toàn bộ sự chú ý vào con gái, hơn nữa sau khi chứng kiến cha nuôi mang thai vất vả như vậy, hắn cố tình áp xuống dục vọng của bản thân, muốn để y nghỉ ngơi nhiều hơn một chút, lại không nghĩ rằng sẽ tạo thành hiểu lầm lớn như vậy.
Áy náy trên mặt hắn làm Dịch Văn Bách càng tin tưởng thêm suy đoán của bản thân, trong lòng càng thêm khó chịu, muốn hất tay của hắn ra, nhưng nam nhân lại đứng lên, ôm y nằm ở trên giường. Dịch Văn Bách hoảng sợ, đôi mắt trừng đều trừng lớn.
"Con... Con muốn làm gì?"
Dịch Trần tóm được tay y, đặt nó ở dưới háng mình, thanh âm mang theo một chút thở dài.
"Nếu như con ghét bỏ ba ba, thì sao có thể chỉ mới ôm người thôi mà đã cứng như vậy?"
Dịch Văn Bách cách quần sờ được dương vật lớn đang cương cứng, trong lòng mới thoáng yên tâm lại, nhưng lại cảm thấy có chút khó hiểu.
"Vậy tại sao lại không cùng ta làm tình?"
"Nhìn thấy ba ba sinh con vất vả như vậy, sao con có thể làm như vậy chứ?"
Hắn không muốn làm Dịch Văn Bách phải mệt thêm, tuy rằng lúc rảnh rỗi hắn đều giúp y nấu cơm và dọn nhà, nhưng chung quy vẫn là Dịch Văn Bách làm nhiều hơn, hơn nữa nửa đêm bé con khóc nháo, cũng đều là Dịch Văn Bách tỉnh dậy dỗ dành, Dịch Trần muốn hỗ trợ y nhưng y đều không cho.
Gương mặt vốn dĩ trắng nõn của cha nuôi, hiện tại đã xuất hiện những quầng thâm ở dưới mắt, hắn sao có thể nhẫn tâm bắt y phải tiêu hao thêm thể lực?
Dịch Văn Bách bị hắn nhìn sắc mặt liền đỏ lên, cảm thấy bản thân lúc nãy hành động quá vô lý, y tiến lại gần dùng gương mặt của mình cọ vào lồng ngực của con nuôi, nhỏ giọng oán giận:
"Sớm biết như vậy thì đã không sinh em bé."
Dịch Trần bật cười:
"Được, về sau không sinh nữa, có một đứa là đủ rồi."
Hắn cúi xuống âu yếm khuôn mặt của cha nuôi, hôn hôn trán y, rồi lại hôn hôn gương mặt y, cuối cùng là miệng, trong mắt chứa đựng nhu tình nồng đượm, lại mang theo một chút tình dục.
"Ba ba biết không, con thực sự rất muốn cùng ba ba làm tình."
Đối mặt với gương mặt nghiêm túc của hắn, Dịch Văn Bách có chút ngượng ngùng, mặt đỏ như muốn xuất huyết.
Dịch Trần tiến đến bên tai y, liếm liếm vành tai trắng nõn của y, nói nhỏ:
"Bởi vì ba ba hiện tại có sữa, con rất muốn vừa cắm tiểu huyệt của ba ba lại vừa mút sữa của ba ba. Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng này, con liền cứng không chịu nổi."
Tay của Dịch Văn Bách luồn vào trong quần của hắn, bàn tay mềm mại vuốt ve dương vật đã cương cứng nóng bỏng dưới lớp quần lót, mã mắt ở quy đầu còn không ngừng chảy ra dịch nhầy. Dịch Văn Bách dùng lòng bàn tay xoa xoa quy đầu, rồi đem ngón tay đã dính chút dịch nhầy đưa đến bên môi, cố ý vươn ra đầu lưỡi đem chất lỏng kia liếm vào trong miệng, sau đó đưa ngón tay vào trong miệng mút, bắt chước động tác tính giao thọc vào rút ra, trong ánh mắt hàm chứa xuân sắc.
"Vậy ông xã còn không mau tới a?"
Dịch Trần bị y câu dẫn, máu toàn thân đều tụ xuống hạ thân, nếu không phải con gái đột nhiên khóc lên, hai người có lẽ đã không biết xấu hổ mà làm ngay tại đây. Dịch Văn Bách có chút oán giận từ trên giường đứng dậy, tình dục mãnh liệt ở trong người đều bị tiếng khóc của con gái làm tiêu tan hết, y đem em bé bế lên, phát hiện là con gái đi tiểu, lại nhanh chóng đi thay tã.
Hai người ba ba trải qua hai tháng rèn luyện, đối với việc chăm sóc trẻ con đã thuần thục hơn rất nhiều, khi tắm rửa hay thay tã đã đều không phải việc gì khó, nhớ trước kia hai người còn đang lóng nhóng tay chân, đối mặt với cơ thể mềm mại của em bé, căn bản không dám động vào, chỉ sợ dùng sức một chút là có thể đem tay em bé làm gãy, cho nên vẫn là phải nhờ dì Lý đến ở vài ngày để chăm sóc, hai người đều phải nỗ lực học tập, mới vượt qua cửa ải khó khăn ban đầu.
Hai người đem đứa bé đang khóc thút thít dỗ ngủ, đến lúc ăn xong bữa chiều, em bé lại bắt đầu khóc nháo, hình như là đang đói bụng. Dịch Văn Bách pha cho bé một bình sữa bột, sữa của y không nhiều, bình thường không đủ để cho em bé bú, cho nên vẫn phải mua sữa ngoài phụ trợ, nhưng bé con vẫn là thích uống sữa mẹ hơn, mới đầu khi biết là núm cao su liền không chịu uống, tay nhỏ giãy giụa lung tung, nhưng mà bé con đã rất đói bụng nên vẫn phải ủy khuất uống sữa bột.
Buổi tối hôm nay, Dịch Văn Bách ngực luôn trướng trướng, y biết bên trong có đầy đủ sữa, nhưng vì tư tâm, y muốn buổi tối hôm nay cho Dịch Trần nếm thử, nói cách khác là muốn thực hiện nguyện vọng của hắn.
Lòng y chứa đầy áy náy nhìn con gái uống sữa bột, Dịch Văn Bách nhỏ giọng nói:
"Xin lỗi bé con, hôm nay phải ủy khuất con uống sữa bột, ngày mai lại cho con uống sữa của ba ba được không?"
Trẻ con còn quá nhỏ, đại khái là nghe không hiểu y nói gì, cái miệng nhỏ chóp chép, bộ dáng liều mạng uống sữa thực sự quá đáng yêu. Gương mặt của con gái khá giống y, nhưng lại có chút nét mặt của Dịch Trần, vẫn là còn quá nhỏ không thể phân biệt được.
Em bé uống no sữa xong thì liền đi ngủ, Dịch Văn Bách biết bé con sẽ ngủ yên ổn như vậy được mấy tiếng. Y đem con gái bỏ vào trong nôi, đắp chăn cho bé cẩn thận, sau đó hát ru một bài, xác nhận con gái thật sự ngủ say, mới nhẹ nhàng thở ra.
Lúc Dịch Trần vào phòng y liền đi tắm rửa, đem thân thể tắm sạch sẽ, còn tự mình súc ruột, thân thể đã vài tháng không được trải qua âu yếm, chỉ cần nghĩ tiếp theo sẽ xảy ra việc gì thôi mà thân thể y đã nóng lên, hoa huyệt giữa hai chân không ngừng chảy dâm thủy như đang khát cầu dương vật lớn.
Dịch Văn Bách đem trang phục tình thú mà con nuôi mua cho y mặc vào, nói là quần áo nhưng thực chất chỉ là mấy cái dây tạo thành, đem bộ ngực y buộc đến gắt gao, núm vú cũng đều hiện ra ngoài. Trước kia y không có ngực nên không biết cái này có hiệu quả gì, nhưng bây giờ khi ngực của y đã to lên, lại còn trướng sữa, liền thấy hiệu tốt ngoài ý muốn, nhìn cực kỳ câu nhân. Mà cái quần khi mặc vào cái gì cũng không che được, càng làm y trở nên quyến rũ.
Y mặc áo tắm ở bên ngoài rồi mới đi ra, cả người đều bị nước nóng hun đến hồng hào, sắc mặt cũng bởi vì ngượng ngùng mà ửng đỏ. Dịch Trần dựa ở đầu giường, nhìn y đi đến, hắn liền giơ tay ra.
Dịch Văn Bách đi tới, bò lên giường, hai chân tách ra ngồi ở trên eo hắn. Dịch Trần hạ mi mắt.
"Ba ba hôm nay muốn chủ động sao?"
Hắn vừa nói vừa cách áo tắm xoa xoa mông y, hắn liền phát hiện có cái gì đó không đúng, thần sắc liền trở nên kinh ngạc, có chút vội vàng cởi dây áo tắm của cha nuôi, sau khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong, lửa dục trong người liền bùng cháy mãnh liệt, thanh âm đều trầm thấp:
"Ba ba mặc dâm đãng như vậy là muốn chủ động quyến rũ con sao?"
"Đúng vậy."
Dịch Văn Bách dùng hạ thân đã ướt đẫm của mình cọ lên dương vật của hắn, ngón tay nhanh chóng cởi bỏ cúc áo của con nuôi, kiếm cho cơ bắp rắn chắc dần dần lộ ra.
Hai người cởi bỏ quần áo cho nhau, Dịch Trần rất nhanh bị cha nuôi lột sạch, mà trên người cha nuôi cũng chỉ còn lại bộ trang phục tình thú. Dịch Văn Bách liếm ngực hắn, sau đó lại liếm cơ bụng của hắn, liếm dần xuống dưới, tay liền nắm lấy dương vật đã cứng rắn nóng bỏng thô to, gấp không chờ nổi vươn đầu lưỡi liếm lên.
"Ưm... Thật lớn... Nóng quá..."
Dịch Trần bị y câu dẫn dương vật lại trướng lớn thêm một vòng, hắn đưa tay sờ sờ mặt cha nuôi.
"Ba ba xoay người lại đi, con cũng giúp ba ba liếm."
Tư thế như vậy nếu là Dịch Văn Bách trước đây sẽ liền xấu hổ từ chối, nhưng thân thể đã cấm dục lâu ngày, chỉ nghĩ muốn được con nuôi âu yếm, cho nên chịu đựng cảm giác thẹn thùng trong lòng mà đổi tư thế, cùng con nuôi tạo thành tư thế 69 khẩu giao cho nhau.
Trong miệng hàm chứa côn thịt bạo trướng nóng hầm hập, đầu lưỡi nhấm nháp được hương vị tanh mặn quen thuộc, dương vật của bản thân thì được con nuôi liếm láp, ngay cả hai cái dâm huyệt cũng được con nuôi chăm sóc kỹ càng, Dịch Văn Bách sướng như muốn thăng thiên. Y cảm giác được bản thân sắp bắn, liền gian nan ngăn lại động tác của con nuôi, đổi lại tư thế ban đầu.
Dịch Trần đôi mắt thâm thúy nhìn y, cha nuôi dâm đãng mở rộng hai chân, dùng ngón tay vạch ra huyệt khẩu ướt đẫm, nhắm ngay dương vật thô to, chỉ cọ xát vài cái liền ngồi xuống.
"A! Ưm... A ha... Thật thoải mái..."
Vài tháng nay không được nhấm nháp hương vị của dương vật, tiểu huyệt sớm đã ngứa đến phát điên, khi côn thịt đi vào dâm thịt bên trong liền quấn chặt lấy mút mát, Dịch Văn Bách ngồi xuống có chút vội vàng nhưng vì dâm thủy quá dư thừa, cho nên khi tiến vào không có một chút khó khăn, nhưng y lại có chút thương tâm.
"Ông xã, có phải sau khi ba ba sinh xong em bé huyệt nên dâm huyệt bị lỏng đúng không? So với trước kia càng dễ dàng đi vào..."
Nhìn biểu tình lo lắng của cha nuôi, Dịch Trần liền bị chọc cười, hắn yêu thương hôn lên bời môi của y.
"Không có lỏng, là do ba ba quá cơ khát, cho nên bên trong chảy thật nhiều nước, hơn nữa con vừa mới liếm cho ba ba lâu như vậy, bên trong đã sớm bị liếm mềm."
Mị thịt bên trong co giãn gắt gao kẹp chặt côn thịt của hắn, đem hắn mút đến thoải mái cực kỳ, nào có nửa điểm dấu hiệu bị lỏng?
Dịch Văn Bách khuôn mặt đỏ bừng, cảm thấy thẹn cực kỳ, nhưng lại rất sung sướng. Y gấp không chờ nổi muốn đem cả căn dương vật nuốt vào bên trong, dâm thịt bên trong bị quy đầu to lớn cọ xát cảm thấy thoải mái cực kỳ, y nhịn không được nhún vài cái, mới nắm lấy núm vú đã trướng đến phát đau của mình đưa đến bên miệng nam nhân.
"Ông xã... Giúp ta hút sữa ra... Thật trướng..."
Dịch Trần nhìn núm vú đã lớn gấp đôi so với trước kia, vừa hồng lại vừa mềm, phiếm một ít sữa ở trên, thanh âm của hắn liền khàn khàn.
"Không phải là đã cho em bé uống sữa sao? Sao giờ lại còn trướng như vậy?"
"Không có... Ba ba để em bé uống sữa bột... Ưm... Hôm nay muốn đút sữa cho ông xã... Muốn ông xã vừa hút sữa vừa thao... A ưm..."
Chỉ cần nghe những lời nói dâm đãng của y cả người hắn liền hưng phấn, hắn ngậm lấy một bên núm vú của y hung hăng hút một chút, lúc sau sữa cùng tinh dịch của Dịch Văn Bách đều phun ra.
Dịch Văn Bách sau khi cao trào liền không còn sức lực, nước mắt lưng tròng dựa vào người nam nhân, cẫn còn cảm thấy chưa thỏa mãn, nhục huyệt run rẩy kẹp mút kia dương vật thô to. Dịch Trần đổi lại một cái tư thế khác cho hai người, hắn đem y ôm ở dưới thân, một bên đâm chọc tiểu huyệt của y một bên hút sữa của y.
"Sữa của ba ba thật ngọt."
"Rõ ràng là có không ngọt."
Dịch Văn Bách vạch trần lời nói dối của hắn.
Dịch Trần nở nụ cười:
"Trong lòng con, sữa của ba ba ngọt, dâm thủy cũng ngọt, ngay cả nước miếng cũng đều ngọt."
Đôi môi của hắn vẫn còn vị sữa hôn lên môi của Dịch Văn Bách, Dịch Văn Bách ngoan ngoãn đưa ra đầu lưỡi mặc hắn liếm mút, sau đó lại bị hắn hút không ít nước miếng.
Cung khẩu đã từng sinh qua bé con nên dễ dàng bị đâm mở, hạ thân hai người hoàn toàn kết hợp ở bên nhau, Dịch Trần liền phát ra một tiếng thở nhẹ thoải mái. Dịch Trần đem hai bên vú của y hút đến cạn sữa, sau đó lại đi hôn Dịch Văn Bách, sau khi hôn xong, đôi mắt bình tĩnh nhìn y.
Dịch Văn Bách bị hắn dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn như vậy liền có chút hoảng loạn.
"Sao... Sao vậy...?"
"Văn Văn, con yêu người. Con thực sự may mắn khi hôm đó được người nhận nuôi, cho con một cuộc sống mới, còn cho con yêu thương vô hạn, lại còn sinh cho con một đứa con, việc này lúc con mười ba tuổi nằm mơ cũng không dám nghĩ tới."
Hắn âu yếm gương mặt của y, nhịn không được lại hôn lên bờ môi của y.
"Nhưng con cũng không phải vì những thứ này nên mới yêu người, con yêu người từ lúc người mới chỉ ở trong tưởng tượng của con, người xinh đẹp như vậy, thuần khiết như vậy, bất cứ điểm gì của ba ba cũng làm con si mê."
Hắn đâm thật sâu dương vật của mình vào tiểu huyệt của cha nuôi, để mang cho y sung sướng và cũng là mang lại cho bản thân hắn khoái cảm vô tận.
"Kiếp trước có lẽ con đã giải cứu thế giới, cho nên kiếp này mới có thể gặp được người."
Dịch Văn Bách bị lời nói của hắn làm cho cảm động, y ôm lấy cổ hắn, chủ động hôn hắn, lại dùng hai chân quấn chặt lấy eo hắn.
"Tiểu Trần, ta cũng yêu con."
Tình cảm này tuy nảy sinh ở một nơi tối tăm dơ bẩn, nhưng khi có ánh nắng của Mặt Trời nó lại thành một bông hoa rực rỡ đẹp đẽ nhất, và cũng trở sợi dây gắn kết nhân duyên giữa hai người họ.
Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, nhịn không được lại quấn lấy nhau.
Đêm vẫn còn rất dài...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro