Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3. Khó kìm lòng nổi 23-24, 25-27

[Tư Đồ Lân Thiên x Tần Nhạc]

Hôm nay không có phẫu thuật, cũng không cần hội chẩn, Tần Nhạc định hảo hảo nghỉ ngơi, dưỡng tốt thể lực để buổi tối cùng Tư Đồ Lân Thiên thực hiện kế hoạch.

Thời điểm thay quần áo không cẩn thận để quần ma sát đến nơi riêng tư, Tần Nhạc không khỏi hừ một tiếng. Không thể không nói thân thể này bị nam nhân hầu hạ dễ chịu ngày càng mẫn cảm, huống chi phía trước bị nam nhân điên cuồng đòi hỏi khiến chỗ đó của y đến bây giờ còn sưng đỏ. Nghĩ tới buổi tối còn muốn dùng đến nơi này, Tần Nhạc liền đứng dậy mở ngăn kéo ra, y nhớ rõ dầu cù là lần trước dùng qua vẫn còn, thứ này không chỉ thanh thanh lạnh lạnh mà trọng yếu còn có tác dụng giảm nhiệt.

Bất quá vì chưa dùng qua thứ này, Tần Nhạc vẫn tương đối thấp thỏm, lấy một ít sát vào trên huyệt khẩu hồng hào, y hơi rụt lại một chút, khi cảm giác nhẹ nhàng lành lạnh xuất hiện, y có chút thoải mái, loại nóng bức trước kia không còn thấy nữa.

Tần Nhạc vì cơ trí của bản thân cảm thán một chút.

Xoay người ngồi trên giường, tách chân ra đối diện với tấm gương trên tủ quần áo, một bàn tay đẩy âm thần sưng tấy lộ ra âm đế cùng huyệt khẩu, lau một ít dầu cù là, đầu tiên bôi ở trên âm đế đỏ ửng, lại ở chung quanh huyệt khẩu bôi một ít, cuối cùng là sát ở âm thần.

Lộng xong rồi, Tần Nhạc khép chân lại định mặc quần vào, không kìm được nghĩ, so với hậu huyệt mặt sau, cảm giác phía trước quả thực rất kích thích.

Ý nghĩ đó lập tức khiến y mềm nhũn cả người ngồi ở trên giường, huyệt động bị y bôi dầu thanh lạnh đến trừu động co rút, dâm thủy không khống chế được chảy ra ngoài, càng nhiều nước càng kích thích.

Trong thời gian ngắn Tần Nhạc không biết làm sao cho tốt, ngã vào trên giường, hai chân gắt gao kẹp chặt, lại như trước không làm cảm giác này biến mất. Nước mắt không chịu khống chế chảy ra, loại chuyện này khẳng định không thể để người khác biết, hiện tại y lại không có khí lực đi tắm rửa, chỉ có thể gọi điện cho Tư Đồ Lân Thiên.

Vừa đến công ty thì nhận được điện thoại, Tư Đồ Lân Thiên sửng sốt một chút, lại nghe được Tần Nhạc bên kia áp lực thở dốc như khi muốn hắn. Hắn cơ hồ là không suy nghĩ gì bỏ lại mọi người đang chờ họp mà lái xe đến bệnh viện.

Cửa bị mở ra, nhìn thấy Tần Nhạc một đôi mắt đỏ hồng vừa ủy khuất vừa thẹn sỉ nhìn hắn, hạ thân trần trụi còn có dâm thủy theo đùi chảy xuống, Tư Đồ Lân Thiên trong lòng lộp bộp một cái, không suy nghĩ nhiều lập tức đem người ôm vào lòng, đóng cửa lại:

"Có chuyện gì vậy, đừng sợ, kể anh nghe."

Tần Nhạc mặc cho hắn ôm, dù rất cảm động câu nói của Tư Đồ Lân Thiên nhưng y lúc này quả thực sắp bị dầu cù là đáng chết kia tra tấn cho điên rồi, dán vào lòng nam nhân cọ cọ:

"Ôm em đi tắm, phía dưới khó chịu, chịu không nổi."

Tư Đồ Lân Thiên theo lời ôm y vào phòng tắm, mở nước, chỉ thấy Tần Nhạc ngồi vào bồn tắm, tách chân lộ ra nơi riêng tư mê người:

"Mau, giúp em rửa nơi này. Ân, lạnh quá, ô ô, khó chịu, muốn hỏng!"

Rõ ràng là nước ấm, thời điểm chạm lên lại cảm giác như nước lạnh, hơn nữa theo dòng nước xâm nhập, khoái cảm kia phát ra càng nhiều.

Tư Đồ Lân Thiên nhìn Tần Nhạc khó chịu khóc, một mặt dựa theo lời Tần Nhạc giúp y súc chỗ đó một mặt hỏi:

"Đến cùng đã xảy ra việc gì?"

"Ô ô... Em... Vì... Giảm nhiệt... Đem dầu cù là... Sát vào nơi này... Nhưng là rất lạnh... Xử lý sao đây... Muốn hỏng..."

Tần Nhạc nghẹn ngào nói lại khiến khẩn trương trong lòng Tư Đồ Lân Thiên an xuống, cố nén cười:

"Em là bác sĩ mà không biết sao, sao lại đi đem cái thuốc đó sát vào nơi này? Ân, chẳng lẽ tối qua anh chưa thỏa mãn em sao?"

Tần Nhạc mắt hàm sương mù nhìn hắn:

"Bởi vì thực thỏa mãn, em mới nghĩ biện pháp khiến nơi này nhanh chóng khôi phục, buổi tối cùng anh làm a!"

Tư Đồ Lân Thiên lại gần mặt y hôn một cái, đóng vòi nước:

"Không vội, anh giúp em."

"A!"

Bị nam nhân thình lình ôm lấy, Tần Nhạc hô lên một tiếng vòng tay ôm hắn. Bị đặt lên giường, Tần Nhạc ngẩng đầu nhìn hắn, có chút chờ mong xem nam nhân này làm sao giúp y.

Tư Đồ Lân Thiên cởi đồ của y cùng áo sơ mi ướt nhẹp của mình, ở dưới eo Tần Nhạc kê một cái gối đầu:

"Muốn anh liếm nơi này sao?"

Tần Nhạc không nghĩ tới hắn sẽ như vậy, nhưng chỉ vừa nghĩ đến hình ảnh ấy, Tần Nhạc liền kích động không nhịn được. Nam nhân cũng không chờ câu trả lời của y, trực tiếp cúi đầu chôn ở nơi riêng tư của y, há mồm ngậm nhục đế mẫm cảm.

"Ngô..."

Nhục đế bị dầu cù là kích thích không nhẹ rơi vào khoang miệng ấm áp, Tần Nhạc nhịn không được rên rỉ ra tiếng.

Đầu lưỡi hút mạnh cùng liếm láp rất nhanh khiến cho chỗ đó sung huyết đứng thẳng, đồng thời cũng kích thích tính khí phía trước sưng lên. Tần Nhạc theo bản năng cầm tính khí triệt động, chiếc cổ xinh đẹp ngưỡng lên, trong mắt tràn đầy tình dục:

"A... Thoải mái... Lân Thiên anh liếm em thật thoải mái... Ân... Còn muốn..."

Được cổ vũ Tư Đồ Lân Thiên càng liếm sâu hơn, đầu lưỡi đảo qua âm thần đơn bạc, đâm vào trong huyệt liếm láp nhục bích trơn ướt mẫm cảm.

"Ngô... Ân... Ha..."

Tần Nhạc căng thẳng thân thể, đem huyệt khẩu đến gần miệng nam nhân, tìm lấy càng nhiều khoái cảm.

"Ân... Liếm liếm bên trong... Bên trong ngứa... Muốn... Ô ô..."

Tính khí phía trước bắn ra tinh dịch nhưng vẫn đứng thẳng như trước.

Tư Đồ Lân Thiên mô phỏng động tác tính giao liếm láp chỗ đó, dâm thủy trào ra đều bị hắn nuốt vào.

"A... Em không được Lân Thiên... Không cần liếm... Em muốn anh... Tiến vào..."

Nhục huyệt đã quen bị xỏ xuyên run rẩy kêu gào khát vọng.

Nhưng Tư Đồ Lân Thiên lại làm như không nghe thấy, đối với huyệt khẩu vì hắn liếm mà sớm mềm mại dị thường hút một chút.

"A... Đừng hút..."

Tần Nhạc chịu không nổi giật bắn lên, bắt lấy đầu nam nhân muốn đẩy ra lại bởi vì cao trào mà giống như đem đầu nam nhân áp vào càng sâu.

"Ngô..."

Thoải mái phát ra một tiếng thở dài, toàn bộ tiểu huyệt bởi vì cao trào co rút không thôi.

Tư Đồ Lân Thiên ngẩng đầu nhìn chỗ đó bị mình lộng đến thủy quang lan tràn, con ngươi đen lắng đọng lại, đứng dậy đẩy ngã Tần Nhạc, chống tay hai bên người y:

"Bây giờ còn lạnh không?"

Tần Nhạc thở gấp ôm lấy nam nhân, chủ động lấy lòng cọ cọ.

Đùi mở ra vòng quanh eo nam nhân, trêu chọc dục vọng của hắn:

"Cắm vào trong đi... Hoa tâm chỉ có đại gia hỏa của anh mới có thể khiến nó nóng lên."

Không đợi nam nhân có động tác đã dùng huyệt khẩu chưa khép chặt thử nuốt vào cực đại của hắn.

Phù một tiếng, triệt để nuốt vào cự đại của nam nhân, khoái cảm dồi dào kia phảng phất có thể làm phỏng linh hồn khiến Tần Nhạc nhịn không được run rẩy cọ nam nhân:

"Hảo nóng... Lân Thiên anh động a... Bên trong ngứa... Anh mau động a... Ân.... Hừ..."

Chủ động ôm lấy nam nhân, Tần Nhạc ở dưới thân Tư Đồ Lân Thiên luôn không để ý tới tôn nghiêm là gì.

Đem một mặt dâm lãng của mình hoàn toàn hiện ra trước mắt nam nhân, chỉ cần hắn thích, y có thể vì hắn mà càng hạ lưu hơn.

Bị tiểu huyệt nóng cháy vây lấy, cho dù là thánh nhân chỉ sợ cũng sẽ nổi điên, huống chi là Tư Đồ Lân Thiên đã hưởng qua loại mê muội không thôi đối với yêu tinh này.

Phần eo nhanh chóng cử động, mỗi một lần hạ xuống đều như muốn xỏ xuyên đến địa phương sâu nhất. Càng ngày càng có nhiều dâm thủy tràn ra, nhìn Tần Nhạc vì xâm phạm của hắn mà phát không ra thanh âm, Tư Đồ Lân Thiên há mồm cắn yết hầu của y, nhẹ nhàng liếm láp, hai tay ở trên da thịt trắng nõn du tẩu, cuối cùng dừng lại ở chỗ hai viên hồng anh, xoa nắn lôi kéo:

"Tần Nhạc, nơi này của em sẽ ra sữa đi?"

"Ân... Ha... Nếu... Anh hấp nhiều... Hấp... Ân... Nhất định sẽ ra... A... Nhẹ chút quá sâu... Ân.... Hừ... A..."

Đột nhiên bị ôm lên, Tần Nhạc theo bản năng ôm lấy nam nhân. Tư Đồ Lân Thiên đem đầu chôn vào đầu vú đứng thẳng trước ngực y, hai tay nâng hai cánh mông tròn trĩnh lên xoa nắn.

Tần Nhạc híp mắt hưởng thụ nam nhân mang khoái cảm cho y, ánh mắt đảo quanh cuối cùng dừng ở tấm gương trước mặt, nhìn trong gương tất cả là bộ dáng bị tình dục thao túng hết thảy, huyệt khẩu bị nam nhân tiến vào rút ra xỏ xuyên chảy một giọt lại một giọt dâm thủy, vòng eo mảnh khảnh trong tiết tấu xâm phạm của nam nhân vặn vẹo đón ý nói hùa, y bỗng nhiên cảm thấy mình chính là mẫu thú dưới thân nam nhân, sinh ra liền nên bị đối đãi như thế.

"Lân Thiên... Thoải mái không... Em khiến anh thoải mái không..."

Có chút vội vàng muốn nghe trả lời, Tần Nhạc vặn vẹo khiến nam nhân ngẩng đầu lên.

Tư Đồ Lân Thiên hôn cằm y:

"Thoải mái, nơi này vừa ướt vừa nóng, gấp như muốn đem anh nuốt vào."

"Ha... Lân Thiên chuyển lại đây... Em muốn nhìn gương... Anh... Là sao yêu em... Ha..."

Tư Đồ Lân Thiên xoay người ngồi xuống, nương theo tư thế cắm vào đem người xoay tròn lại, xếp thành tư thế giống như trẻ con đi tiểu khiến Tần Nhạc nhìn càng thêm dâm lãng. Tần Nhạc lại say mê nhìn chính mình trong gương, huyệt khẩu đỏ sẫm bị vật tím đen của nam nhân xỏ xuyên qua, thị giác xấu hổ khiến y hưng phấn không thôi.

"Tần Nhạc, em hảo dâm a, thích bị thao như vậy?"

Tư Đồ Lân Thiên nhìn hình ảnh trong gương, dán bên tai y nói lời tình sắc.

"Ân... Thích... A... Muốn tới... Em thích anh Lân Thiên..."

Lại nghênh đón cao trào Tần Nhạc căng thân thể đem vật cực đại bên trong huyệt động gắt gao bao bọc. Tư Đồ Lân Thiên bị căng chặt của y khiến da đầu run lên, hung hăng trừu động vài cái cũng đem tinh hoa của mình bắn vào.

"Ngô..."

Nam nhân bắn tinh Tần Nhạc đồng thời cũng run lên một chút, sau đó liền nghe thấy âm thanh xì xì.

Tư Đồ Lân Thiên từ trong cao trào hồi phục tinh thần, ý thức được âm thanh này từ đâu mà có, không khỏi nở nụ cười:

"Thoải mái đến tiểu ra?"

Tần Nhạc có chút xấu hổ bưng kín mặt:

"Đừng nói!"

"Ha!"

Tư Đồ Lân Thiên rút vật cứng chôn trong huyệt ra, đứng dậy ôm người vào phòng tắm, mở nước:

"Tắm rửa xong em nghỉ ngơi một lát. Buổi tối anh tới đón em."

Tần Nhạc cũng biết hắn hôm nay bận, gật đầu:

"Nếu anh không có thời gian, em tự mình về cũng được."

"Được, đến lúc đó gọi cho anh."

Tư Đồ Lân Thiên hôn hôn y, đứng dậy sửa soạn một chút liền rời đi.

Tần Nhạc ngâm mình trong nước, nhẹ tay sờ bụng. Không biết lúc nào nơi này mới có thể hoài hài tử?

Y thực sự mong có thể mau nhìn thấy một chút!

[...] Nghe thanh âm, Tần Nhạc quay đầu nhìn hắn:

"Đã về rồi à? Em đang nấu canh, lập tức sẽ xong."

Tư Đồ Lân Thiên đi qua đem y ôm lấy:

"Không mệt sao?"

Tần Nhạc cười hôn hắn:

"Anh còn chưa hưởng qua tay nghề của em đâu!"

"Anh hôm nay nhất định sẽ hảo hảo nếm thử."

Ái muội ở bên tai Tần Nhạc thở hắt ra, chỉ thấy Tần Nhạc cười đẩy hắn:

"Đừng nháo, đi rửa tay."

Tư Đồ Lân Thiên xoay người đi rửa tay, lúc trở về, Tần Nhạc đã đem đồ ăn mang lên bàn chờ hắn.

Ngồi xuống nhìn bát canh trên mặt nước nổi lên mấy cọng rau thơm:

"Thơm quá!"

"Vậy anh uống nhiều một chút, bên trong em đã cố ý bỏ thêm một thành phần đặc biệt!"

Nhìn Tần Nhạc nháy mắt với mình, Tư Đồ Lân Thiên nhướn mi:

"Bỏ thêm cái gì?"

"Anh đoán xem?"

Tần Nhạc ở phía dưới nam nhân bắt một phen, ý tứ rõ rệt lại trực tiếp, Tư Đồ Lân Thiên nào có thể chịu được trêu chọc của y, cơ hồ lập tức liền cứng rắn.

"Đừng nháo. Hôm nay không thể làm nữa, nếu không thì lại giống như hôm trước, xem ai khó chịu."

Cứ nghĩ đến việc đem người thao đến dâm thủy đều cạn khô khiến hắn khó có thể áp chế hưng phấn ở dưới đáy lòng, nhưng cuối cùng vẫn là đau lòng a.

Nhưng Tần Nhạc lại bất mãn đứng lên. Y thực sự muốn hoài thai con của Tư Đồ Lân Thiên, thế cho nên buổi chiều rõ ràng mệt chết đi vẫn đến chỗ lão trung y uy tín mua phương tử liền khẩn cấp trở về nấu.

Vậy mà đêm nay hắn định không làm?

Tư Đồ Lân Thiên thấy người không nói lời nào, trong lòng cũng không thoải mái đứng lên, thò tay ôm lấy y:

"Tần Nhạc, anh biết em muốn có con nhưng cũng không nên nóng lòng nhất thời. Chúng ta hãy thuận theo tự nhiên."

Tần Nhạc ngẩng đầu nhìn hắn:

"Lần này chúng ta thử một chút. Không được thì lần sau em không dùng nữa."

Nhìn chờ đợi trong mắt Tần Nhạc, Tư Đồ Lân Thiên thở dài, ánh mắt sủng nịch nói:

"Được rồi, bất quá em tốt nhất an phận một chút, đừng câu dẫn anh."

Tần Nhạc nhịn không được cười, đứng dậy khóa ngồi trên thân nam nhân, lôi kéo caravat hắn chưa kịp cởi, mị nhãn như tơ nhìn hắn:

"Nếu em câu dẫn anh thì anh định làm gì em?"

Tư Đồ Lân Thiên ánh mắt âm trầm nhìn y:

"Em tiểu yêu tinh này."

Đem người ôm đặt lên bàn, dùng cái caravat vừa bị Tần Nhạc cởi ra quấn lấy tay y, Tư Đồ Lân Thiên cởi quần Tần Nhạc mới phát hiện người này bên trong cư nhiên không mặc cái gì, tách chân ra liền nhìn thấy hoa huyệt hôm qua vừa bị hắn yêu thương ngậm một nút lọ hồng nhạt, nhét đầy huyệt khẩu.

"Ân....."

Hành động của nam nhân khiến Tần Nhạc hưng phấn, nhất là địa phương bị ánh mắt nóng bỏng của nam nhân nhìn chăm chú kia, quả thực ngứa không chịu được.

Đem áo Tần Nhạc đẩy lên lộ ra hai điểm hồng anh, Tư Đồ Lân Thiên niết một chút chỗ đó, thò tay đem bát canh đã nguội lạnh trên bàn đổ lên người Tần Nhạc.

Ý thức được nam nhân muốn làm gì, Tần Nhạc rên rỉ một tiếng, chủ động đem chân mở ra càng rộng:

"Ân... Thật nóng... Muốn bị nóng hỏng..."

Tư Đồ Lân Thiên khom người vươn lưỡi liếm đầu vú mẫn cảm của y:

"Quả nhiên ăn thế này mới ngon nhất!"

Đầu vú mẫn cảm bị nam nhân cắn có chút đau, nhưng mặt khác đầu vú kia chưa được quan tâm lại hư không khó chịu cứng lên, y không thỏa mãn dùng đùi cọ nam nhân:

"Đừng... Đừng chỉ liếm bên này... Bên kia cũng muốn... Sờ sờ... Phía dưới... Ân..."

Tư Đồ Lân Thiên nghe lời hàm trụ đầu vú bên kia, ngón tay thon dài hướng nơi riêng tư của Tần Nhạc, lấy nút lọ bên trong ra, đem ngón tay cắm vào.

Đi vào cảm giác được bên trong dính ướt, liền biết yêu tinh này cư nhiên ngậm tinh dịch của mình mãi đến giờ.

Trong lòng vừa thỏa mãn lại vừa đau lòng, vươn đầu lưỡi, ở trên người Tần Nhạc liếm canh một đường xuống dưới, cuối cùng dừng lại ở vùng bụng.

Nhìn nam căn hồng phấn đang dâng trào, Tư Đồ Lân Thiên ngẩng đầu nhìn người đang không ngừng thở dốc:

"Muốn anh liếm nơi này sao?"

Nghe hắn nói, Tần Nhạc hô hấp càng thêm dồn dập:

"A... Muốn... Ân... Ngón tay... Đụng đến..."

Hoa huyệt bị ngón tay trừu sáp an ủi run rẩy chảy nước. Trong nháy mắt bị nam nhân ngậm tính khí, Tần Nhạc nhịn không được khóc lên, hai tay không tự giác ôm lấy đầu hắn, không biết là đẩy ra hay là đón ý nói hùa:

"Ân..."

Trong lỗ mũi phát ra âm thanh hừ hừ mang theo hàm ý yếu ớt bất lực, Tư Đồ Lân Thiên nuốt tính khí vào miệng, cảm nhận được đối phương động tình thì cố ý hấp mạnh một cái. Chỉ nghe Tần Nhạc kêu lên một tiếng, bắn ra.

Ngậm dị vật trong miệng nhìn Tần Nhạc vì xuất tinh mà thất thần, hắn lại gần hôn đôi môi đỏ mọng khẽ mở kia, đem gì đó đổ vào miệng y.

"Ngô..."

Tần Nhạc nhíu mi muốn đẩy hắn ra lại bị ép nuốt thứ của mình xuống.

Oán trách nhìn nam nhân, chỉ thấy Tư Đồ Lân Thiên mỉm cười sờ thân thể y:

"Không nếm thử sao biết hương vị nó thế nào?"

Tần Nhạc mị nhãn như tơ nhìn hắn:

"Em chỉ thích nếm của anh!"

Một câu khiến Tư Đồ Lân Thiên đang cương cứng suýt nữa bắn ra. Mắt hắn tối lại, rút ngón tay chôn trong huyệt ra, nhìn chất lỏng giữa khe hở, Tư Đồ Lân Thiên cầm thứ dâng trào của mình đặt ở mật huyệt đỏ sẫm cắm vào.

Tiến quân thần tốc như thế khiến Tần Nhạc âm thầm hít một hơi ngưỡng đầu. Tư Đồ Lân Thiên lại không bận tâm y thích ứng hay chưa mà bắt đầu dốc sức làm, đem người ôm đứng lên, từng bước một đi lên lầu.

Tần Nhạc không chịu nổi muốn né khỏi người nam nhân, bởi vì cứ mỗi bước đi của hắn, vật cực đại sẽ hướng về phía trước, tiến công hoa tâm yếu ớt của y, không đến một hồi liền đem y lên cao trào, một đường tí tách phun nước.

Nhưng mật huyệt vừa cao trào rất nhanh lại run rẩy đứng lên, Tần Nhạc muốn thét lên kêu nam nhân dừng lại nhưng lời ra khỏi miệng lại chỉ có rên rỉ. Thật vất vả đến phòng, chỉ một đoạn ngắn đã khiến Tần Nhạc cao trào ba lượt.

Tư Đồ Lân Thiên giống như muốn trừng phạt y vì lòng tham không đáy câu dẫn hắn, đem cánh tay còn quấn caravat treo lên. Cứ như vậy, vì giảm bớt gánh nặng của cánh tay, Tần Nhạc không thể không nhón chân lên, nhưng theo mỗi lần tiến công của nam nhân, y nào còn khí lực nữa, qua một hồi liền đứng không vững.

Trọng điểm toàn thân đều rơi xuống cự vật của nam nhân, Tần Nhạc chịu không nổi bắt đầu lắc đầu, muốn nam nhân dừng lại. Hoa huyệt bị sử dụng quá độ không biết đã cao trào bao nhiêu lần, vừa nóng vừa đau gắt gao bao lấy cự vật của hắn.

"Em thật sự là yêu tinh, càng thao càng chặt. Em không phải muốn sinh con cho anh sao? Hôm nay anh sẽ thao em đến khi mang thai được không? Hãy nhận lấy."

Tư Đồ Lân Thiên thở hổn hển, hung hăng đâm mạnh vài chục cái, cuối cùng miệng quy đầu mở ra, đem tinh hoa tràn ngập bắn vào.

"A..."

Tần Nhạc kêu nhỏ một tiếng run rẩy lại một lần nữa đạt tới cao trào.

Chậm rãi đem vật vừa bắn tinh rút ra, nhìn bạch trọc bị chảy ra, Tư Đồ Lân Thiên mở caravat trên tay Tần Nhạc, nhét vào trong hoa huyệt.

"Ân..."

Đã không còn bao nhiêu khí lực, Tần Nhạc nhẹ tránh một chút liền nghe Tư Đồ Lân Thiên nói:

"Hảo hảo mang theo, chảy ra sẽ không bắn cho em nữa."

"Ngô... Không cần..."

"Vậy em kẹp cho chặt."

Nói rồi nâng tay vỗ viên kiều mông:

"Quay qua đi, anh muốn thao mặt sau."

Tần Nhạc hừ một tiếng phối hợp lật ngược qua, chủ động đem cánh mông mượt mà nâng lên, lộ ra huyệt khẩu đang đóng mở hộc nước.

Nháy mắt thân hình nóng bỏng của nam nhân đi lên, Tần Nhạc nhịn không được hừ một tiếng, thẳng đến huyệt động cơ khát mặt sau bị vật cứng của nam nhân nhồi đầy. Tần Nhạc khó nhịn lắc mông, yên lặng cọ xát nam nhân, hơi hơi nghiêng đầu bất mãn nhìn đối phương, hoa huyệt phía trước đã bị thao đến không ra một chút thủy, huyệt khẩu mặt sau lại kêu gào ham muốn.

Dâm lãng cầu hoan như thế khiến ý thương hại vừa nổi lên trong lòng nam nhân nháy mắt không còn sót lại gì.

Đem Tần Nhạc đặt dưới thân, không chút ôn nhu xỏ xuyên qua cái huyệt khẩu căng chặt lại nóng cháy kia, cảm thụ được trong đó ướt át, Tư Đồ Lân Thiên hưởng thụ đồng thời cũng không khỏi cảm thán, rõ ràng nhìn bề ngoài là bác sĩ sạch sẽ cấm dục, trên giường cư nhiên dâm lãng như thế.

Trong không khí phiêu đãng mùi xạ hương nồng đậm, bên tai vang lên tiếng òm ọp, Tần Nhạc kêu đến cổ họng đều khàn lại như trước không dừng lại. Tính khí phía trước không bắn được gì ma sát với ga giường có chút đau, hoa huyệt ngậm caravat của nam nhân gắt gao mấp máy, run rẩy tựa như lại muốn cao trào.

"A... Từ bỏ... Chịu không nổi... Muốn hỏng... Tha em... Ân... Ha..."

Rốt cuộc nhịn không được phát ra âm thanh cầu xin, Tư Đồ Lân Thiên lại đột nhiên quay y qua để y nằm ngửa trên người mình, mở chân y ra, đem nơi riêng tư bại lộ, caravat chôn ở trong hoa huyệt lộ ra ngoài một nửa, mặt trên đều là tinh dịch cùng dâm dịch.

Tần Nhạc vô thố hai mắt sương mù, toàn thân trên dưới đều là nhan sắc tình dục, môi không biết là bị chính mình cắn sưng lên hay là bị nam nhân hôn sưng, khép mở phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn.

Cảm nhận được nam nhân căng thẳng, Tần Nhạc hai mắt vô thần đột nhiên xuất hiện thần sắc nôn nóng, giãy dụa nói:

"Đừng... Đừng bắn ở bên trong... Bắn phía trước... Ô ô... Muốn có bảo bảo..."

Tư Đồ Lân Thiên nghe âm thanh thỉnh cầu khàn khàn của y, cả trái tim đều mềm xuống, dán lên tai y hôn một cái:

"Được."

Đợi cao trào qua đi, Tư Đồ Lân Thiên thỏa mãn ôm người trong lòng, hôn cổ đối phương, nhìn bộ dạng mê man của Tần Nhạc cười:

"Ngủ ngon bảo bối!"

[...] Nhân sinh hạnh phúc nhất có lẽ là mỗi sáng nhìn thấy ái nhân trong lòng tỉnh lại, nhìn người bên cạnh ngủ say, hẳn là thời điểm đẹp nhất buổi sáng đi.

Cúi đầu nhìn dung nhan Tư Đồ Lân Thiên khi ngủ, Tần Nhạc không nhịn được nghĩ, cũng chính là nam nhân này, nếu đổi thành người khác thì cả đời này cũng không thể khiến y chùn bước, nhưng bởi vì là người này cho nên y mới sao cũng không thấy đủ.

Sờ bụng mình, cũng không biết thuốc kia có tác dụng hay không.

"Em lại nghĩ gì, biểu tình dâm đãng đầy mặt!"

Tư Đồ Lân Thiên xoay người dễ dàng đem người áp xuống dưới thân. Trên người này đều là mùi vị của hắn, thật thơm!

"Anh nói em có thể nghĩ cái gì a?"

Lúc nói xong lời này Tần Nhạc cũng đã mở chân quấn lên thắt lưng của hắn, hai tay trụ cổ hắn:

"Muốn tới một phát không?"

Mời gọi như thế lại là thời điểm sáng sớm dễ động tình nhất, Tư Đồ Lân Thiên há có thể bỏ qua, hơi hơi điều chỉnh tư thế liền đem chính mình thẳng tắp cắm vào.

"Ha... Thật lớn... Đem tinh dịch bên trong đều đẩy ra rồi... Lát nữa anh phải bắn cho em nhiều một chút mới được..."

"Yêu tinh, sáng sớm liền phát tao, ngày hôm qua chưa no phải không?"

"Đối với anh sao cũng không đủ... A... Thật sâu... Đỉnh đến... Ân... Thoải mái..."

Tư Đồ Lân Thiên ôm lấy Tần Nhạc đi mở cửa phòng tắm đem người đặt xuống, một bên mở vòi nước một bên nhẹ nhàng trừu động. Cánh mông mượt mà ghé vào sỉ mao của hắn, đem nhục huyệt non mềm ma sát đến đỏ bừng một mảnh.

Nhìn Tần Nhạc dán vào tường, vòng eo mảnh khảnh hãm thành độ cong đẹp mắt càng làm viên kiều mông no đủ hơn, không biết tại sao, Tư Đồ Lân Thiên lại nghĩ có lẽ có rất nhiều người mơ ước nơi này, có chút khó chịu, thân mình áp sát người dưới thân:

"Lúc trước có người theo đuổi em không? Anh nói nam nhân."

Không nghĩ tới nam nhân đột nhiên hỏi cái này, hai má Tần Nhạc vì tình dục mà đỏ ửng nghiêng đầu nhìn hắn, con người đen mang theo sương mù:

"Anh ghen à?"

"Ân, vừa nghĩ tới nam nhân khác cũng có dục vọng giống như của anh với em, nơi này liền khó chịu."

Hắn lấy tay Tần Nhạc sờ lên nơi trái tim của mình, nhìn Tần Nhạc nghiêm túc nói.

Tần Nhạc nhịn không được bật cười, ở trên ngực Tư Đồ Lân Thiên bắt một phen:

"Vậy thì sao... Dù sao thân thể của em chỉ có anh thấy... Huyệt của em chỉ có anh thao... Mà em cũng chỉ phát tao với mình anh... A... Này còn chưa đủ... Ngô..."

"Không đủ, em là của anh, người khác đừng hòng mơ tưởng!"

Tư Đồ Lân Thiên vừa dứt lời liền nghiêng đầu hôn cổ Tần Nhạc, tạo ra hàng loạt dâu tây tiên diễm.

"Này, anh như thế sao em đi làm được?"

"Anh thích!"

Thành công đánh dấu trên thân thể người nào đó, Tư Đồ Lân Thiên vui tươi hớn hở đem người từ trong ra ngoài ăn một lần sau đó tắm rửa ôm ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro