Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

24. Cường chiếm ba ba 12-14

[Dịch Trần x Dịch Văn Bách]

Thời gian chậm rãi qua đi, rất nhanh liền tới cái cuối tuần đầu tiên.

Dịch Văn Bách chỉ cần nghĩ tới Dịch Trần sẽ trở về, trong lòng liền khẩn trương muốn chết, trong lòng nảy sinh xúc động muốn chạy trốn, nhưng y lại luyến tiếc rời đi. Y có chút thất thần chuẩn bị đồ ăn, lúc đang chuẩn bị, thì bên ngoài liền truyền tới tiếng mở cửa. Dịch Văn Bách tay run lên, con dao trên tay lệch về một bên, thiếu chút nữa cắt vào tay. Y hoảng sợ, vội vàng buông dao, hốt hoảng quay đầu nhìn về phía cửa phòng bếp, thiếu niên cao lớn đã đứng ở đó, dùng ánh mắt nóng rực nhìn y.

Dịch Văn Bách kéo kéo khóe miệng, cố nặn ra một nụ cười tươi, nhưng thất bại, y nuốt nước miếng, nhỏ giọng nói:

"Trước hết đi nghỉ ngơi đi, lát nữa xuống ăn."

Dịch Trần đi đến gần.

"Con tới giúp người."

Dịch Trần biết nấu ăn, có lẽ bởi vì do hoàn cảnh lớn lên, Dịch Văn Bách suy đoán tỷ tỷ hàng xóm rốt cuộc đã dành được bao nhiêu thời gian để quan tâm tới đứa bé này, nhìn thiếu niên cao lớn thuần thục thái rau, thuần thục xào rau, không kìm được mà mềm lòng, cảm thấy bản thân mình cũng có chút quá đáng.

Lúc ăn cơm y muốn dò hỏi về tình trạng của đối phương khi ở trường một chút, nhưng lại không biết mở miệng như thế nào, một bữa cơm yên lặng diễn ra, sau khi ăn xong Dịch Trần chủ động dọn bát đũa.

Dịch Văn Bách trở về phòng ngủ, lòng rối như tơ vò không biết nên làm thế nào, ngồi ước chừng một tiếng, bên ngoài liền truyền tới tiếng gõ cửa.

Dịch Văn Bách kinh ngạc một chút, nhớ lại ước định của mình với con nuôi, gương mặt y đỏ như muốn xuất huyết. Y cắn môi, không muốn đi ra mở cửa, tiếng gõ cửa rất nhanh ngừng lại, trong chốc lát cửa phòng đã bị mở ra.

Dịch Văn Bách kinh ngạc trừng lớn mắt.

"Sao con mở được?!"

Y rõ ràng đã khóa trái cửa!

Dịch Văn Bách đột nhiên ý thức được vì sao lúc trước mình làm đủ mọi cách phòng hộ, con nuôi vẫn có thể dễ dàng tiến vào, thì ra là do Dịch Trần có cái loại kỹ năng đó.

Dịch Trần không trả lời vấn đề này, dáng người cao lớn của hắn tiến tới gần, mang theo khí thế áp bách mãnh liệt, Dịch Văn Bách bị dọa sợ, thối lui đến mép giường, lại bị Dịch Trần dễ dàng áp đảo ở trên giường.

Dịch Trần ngửi được hương vị quen thuộc trên người y, mấy ngày qua hắn đều luôn nhớ nhung, hắn liếm vành tai trắng nõn của cha nuôi, giọng nói khàn khàn:

"Đã ước định như vậy, tại sao lại không mở cửa?"

"Ưm... Không..."

Giãy giụa của Dịch Văn Bách thực yếu ớt, vành tai của y bị con nuôi liếm ướt, lại bị môi lưỡi ấm áp bao vây liếm mút, xúc cảm xa lạ, làm toàn thân y liền nổi da gà. Y duỗi tay muốn đẩy thiếu niên cao lớn ra, lại bị Dịch Trần áp chế ở trên giường, hôn lên gương mặt y, đôi mắt bình tĩnh nhìn Dịch Văn Bách.

Dịch Văn Bách từ bỏ giãy giụa, quay đầu tránh né tầm mắt của hắn, trái tim đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Ánh mắt Dịch Trần dừng trên đôi môi hơi mở của y, cánh môi hồng nhuận có chút đáng yêu, hắn hôn từng chút từng chút lên khuôn mặt của Dịch Văn Bách, lông mày, đôi mắt, cái mũi, thậm chí là cằm, cuối cùng mới dừng lại trên đôi môi mê người kia.

"Ưm..."

Dịch Văn Bách phát ra một tiếng thở nhẹ, cánh môi bị đối phương cường thế dán lên, hương vị quen thuộc chui vào trong khoang miệng, làm cho y nhớ đến những cảnh kiều diễm trong mơ, sắc mặt càng đỏ lên, đầu lưỡi xô đẩy muốn cự tuyệt đối phương, lại bị cái lưỡi linh hoạt của con nuôi cuốn lấy.

Nước bọt dính nhớp ở chỗ môi lưỡi hai người giao triền, làm Dịch Trần trở nên điên cuồng, so với việc cha nuôi đáp lại nụ hôn của hắn khi mê gian thì kích thích hơn gấp trăm ngàn lần, hắn khống chế không được biến hóa góc độ hôn lên đôi môi xinh đẹp kia, đem tất cả nước bọt của y nuốt lấy, lại đem nước miếng của mình đẩy sang.

Hành vi trao đổi nước bọt thân mật so với trực tiếp hoan ái quả thực làm cho người ta cảm thấy thẹn hơn, sắc mặt của Dịch Văn Bách đỏ như muốn chảy máu, bàn tay đẩy ngực đối phương ra, muốn kết thúc nụ hôn này, nhưng Dịch Trần căn bản không muốn, nhiều nhất chỉ là tách ra một chút, để cho y hô hấp, lại tiếp tục hôn lên.

Dịch Văn Bách bị hôn đến có chút mơ hồ, quần áo trên người bị lột ra lúc nào cũng không biết, chờ khi thần trí có chút thanh tỉnh, toàn thân y đã biến thành trạng thái trần trụi. Dịch Văn Bách hoảng loạn muốn đi tìm quần áo của mình, Dịch Trần đột nhiên ôm lấy y đi vào phòng tắm, nhỏ giọng nói:

"Con giúp ba ba rửa sạch một lần."

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn cực kỳ, Dịch Trần đem y đặt lên trên nắp bồn cầu, tay duỗi ra bật vòi hoa sen, Dịch Văn Bách còn chưa rõ hiện trạng, thắng đến khi Dịch Trần tới gần nói:

"Con giúp ba ba súc ruột."

Lúc này y mới giật mình tỉnh táo, phản ứng đầu tiên là muốn trốn đi, lại bị Dịch Trần dễ dàng chế trụ, Dịch Trần hôn hôn bờ môi của y.

"Đừng sợ."

Dịch Văn Bách sao có thể không sợ? Y trước kia tuy rằng không có làm tình, nhưng cơ bản vẫn biết một chút, y bị dọa đến mức muốn khóc ra.

"Ô~ Không cần! Tiểu Trần, chỉ dùng phía trước có được không?"

"Ba ba nói như vậy con cũng rất hưng phấn, nhưng mà con muốn làm cả hai nơi, hơn nữa lần đầu tiên con cùng ba ba làm tình cũng là dùng hậu huyệt của ba ba, ba ba còn ấn tượng không?"

Dịch Trần ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Dịch Văn Bách.

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn sắc mặt đỏ bừng, thân thể có chút run rẩy, lúc này mới nhớ tới sự việc một năm trước, hậu huyệt của y có chút cảm giác khác thường, thì ra khi đó đã bị con nuôi gian dâm.

Dòng nước ấm áp được đưa vào trong hậu huyệt của y, đem bên trong căng đến tràn đầy, Dịch Văn Bách dựa vào người con nuôi, mông nhếch lên cao, âm thanh mềm mại run rẩy:

"Đủ rồi... Ô~ Bên trong thật trướng..."

"Vẫn chưa được, rót thêm một chút nữa, ba ba ngoan."

Ngữ khí của thiếu niên mang theo dụ dỗ làm Dịch Văn Bách sắc mặt càng đỏ, y nhẫn lại cảm giác tràng đạo bị nước ấm căng đầy, bụng nhỏ nguyên bản bằng phẳng đều phình lên, lại có xu thế càng lúc càng lớn. Dịch Văn Bách cắn môi nhẫn lại, đôi mắt đều đỏ lên, một lúc như vậy trôi qua giống như cả thế kỷ, Dịch Trần cuối cùng cũng tắt vòi nước, đem vòi nước rút ra, rồi lại nhét một đồ vật ngăn chặn ở huyệt khẩu.

Dịch Văn Bách kinh hoảng nói:

"Con nhét cái gì?!"

"Là giang tắc, đợi một chút rồi lấy ra."

Dịch Trần ôm lấy y để y ngồi ở trên đùi, tầm mắt dừng ở trên cái bụng hơi phồng lên của y, đặt bàn tay lên đó, không nặng không nhẹ mà vuốt ve. Dịch Văn Bách nhỏ giọng nức nở một tiếng, có lẽ cảm thấy hành vi như vậy quá mức yếu thế, cắn chặt môi nhẫn lại, đôi mắt Dịch Trần tối sầm lại, lại bắt đầu hôn y.

Tư thế ôm mặt đối mặt hết sức thân mật, miệng bị kịch liệt hôn môi, trong bụng bắt đầu nổi lên cảm giác đau đớn, Dịch Văn Bách trên người toát ra một tầng mồ hôi mỏng, lại bị Dịch Trần hôn cổ, dần dần hôn xuống dưới, mút lấy đầu vú đang nhô lên.

"A!"

Khoái cảm mạnh mẽ tập kích toàn thân, vừa cảm thấy thống khổ, lại cảm thấy thoải mái, Dịch Văn Bách khó chịu nói:

"Bụng đau quá."

"Chờ một lát."

Dịch Trần vuốt bụng của y, lại một bên mút núm vú của y, một tay khác vững vàng ôm lấy eo cha nuôi, làm y hoàn toàn không thể trốn tránh hắn.

Trên người Dịch Văn Bách đã đầy mồ hôi, cảm giác mãnh liệt muốn bài tiết làm y khó chịu đến cực điểm, trong cổ họng đều phát ra tiếng rên rỉ thống khổ, nhưng đến khi giang tắc được Dịch Trần tháo ra, y lại cố nén không muốn bài tiết, đôi mắt của y đỏ bừng, trong lòng cảm thấy thẹn, y cơ hồ là cắn răng nói:

"Con đi ra ngoài."

"Ba ba bài tiết ra đi."

Dịch Trần xoa xoa bụng của Dịch Văn Bách, hướng đến môi y hôn hôn.

Bàn tay thiếu niên dùng chút sức lực, bức bách cha nuôi ở trước mặt hắn bài tiết, Dịch Văn Bách nỗ lực nhẫn nại, cảm thấy thẹn đôi mắt đều đỏ lên, bên trong phiếm thủy quang.

"Không cần, đi ra ngoài..."

"Ba ba bài xuất ra đi, bằng không sẽ không thoải mái."

Dịch Trần có chút ác liệt ở trên cái bụng đang phồng lên kia dùng sức đè ép một chút, Dịch Văn Bách liền nhịn không nổi, cơ vòng buông lỏng, chất lỏng bên trong liền "phụt phụt" đi ra.

Dịch Văn Bách thẹn tới mức hận không thể ngay lập tức ngất xỉu, nước mắt cố chịu đựng cũng chảy ra, hành vi ở trước mặt con nuôi bài tiết dường như khiến tam quan của y vỡ nát. Dịch Trần ôm lấy bảo bối của hắn, ôn nhu dỗ dành:

"Ba ba đừng xấu hổ, bộ dáng nào của người con cũng đều thích hết."

Hắn lại ôm Dịch Văn Bách đi rửa sạch, rót thêm lần nước nữa, chờ đến khi mặt sau bài tiết ra nước đều là sạch sẽ mới thôi.

Dịch Văn Bách hoàn toàn từ bỏ, giống như một con búp bê vải mặc hắn đùa nghịch, chỉ không cam lòng hướng đến vai hắn cắn một ngụm, cắn ra một vòng dấu răng.

Dịch Trần đem hai người tắm rửa sạch sẽ, ôm Dịch Văn Bách ra khỏi phòng tắm, đem y ôn nhu đặt lên giường. Dịch Văn Bách vùi đầu vào ngực hắn, trốn tránh không cho hắn nhìn, Dịch Trần vuốt ve y, ngón tay tuốt lộng dương vật của y, ôn nhu nói:

"Ba ba đừng thẹn thùng."

Dịch Văn Bách cắn một ngụm lên ngực hắn, thanh âm nức nở như đang khóc:

"Con thật quá đáng..."

"Xin lỗi."

Dịch Trần xin lỗi đều xuất phát từ đáy lòng, trái tim ấm đến lợi hại, cảm thấy cha nuôi thật đáng yêu, rõ ràng là ủy khuất, lại không mở miệng mắng chửi, nói nặng nhất cũng chỉ là "con thật quá đáng", quả thực đáng yêu đến mức khiến hắn muốn đem y một ngụm ăn luôn, hoặc có thể đem y thu nhỏ lại, để hắn mãi mãi cất ở bên người, không cho người khác nhìn thấy.

Dịch Văn Bách khóc lớn hơn nữa, nhưng vẫn là không ngẩng đầu, ngón tay bám chặt lấy lưng hắn, đầu ngón tay dùng sức, như muốn cào tróc da hắn, Dịch Trần một chút cảm giác đau cũng không có, chỉ nỗ lực đem mặt y nâng lên.

Dịch Văn Bách không tình nguyện bị hắn cưỡng chế nâng mặt lên, mặt y đỏ hồng, trên da thịt tinh tế dính đầy nước mắt, đôi mắt cũng là hồng hồng, bên trong còn đang không ngừng trào ra nước mắt, môi đỏ bừng, cái mũi sụt sịt, một bộ dáng ủy khuất đáng thương.

"Con thật sự quá đáng!"

Dịch Trần nhìn bộ dáng của y, tâm đều mềm mại, thò lại gần vươn đầu lưỡi liếm nước mắt của y, cuối cùng hôn lên bờ môi của y, thanh âm khàn khàn:

"Ba ba, con sẽ luôn đối với người quá phận như vậy."

Dịch Văn Bách không chịu bật đèn, đối với y mà nói, nhìn mình cùng con nuôi làm tình chuyện này thực sự quá mức cảm thấy thẹn, Dịch Trần cũng không miễn cưỡng, tắt đèn đi, nhưng cảnh sắc trong phòng vẫn thấy rõ ràng, bởi ánh trăng ngoài kia sáng ngời.

Dịch Văn Bách đem nắm tay nhét vào miệng mình, nỗ lực ngăn bản thân không phát ra tiếng rên rỉ cảm thấy thẹn, nhưng khoái cảm một đợt lại một đợt tập kích toàn thân, làm y khó có thể tự khống chế.

Môi Dịch Trần rất nóng, ngón tay cũng thực nóng, môi lưỡi cùng ngón tay linh hoạt ở trên người Dịch Văn Bách tạo nhiệt, hắn mân mê xoa nắn núm vú mềm mại, cho chúng nó trở nên cương cứng, sau đó dùng môi đem hai viên núm vú đã ngạnh lên mút vào trong miệng, đầu lưỡi không ngừng liếm lộng đầu vú nhỏ nhô lên, đem chúng nó mút đến càng đỏ càng diễm tình.

Dịch Văn Bách khép nửa con mắt, thân thể mẫn cảm đến dọa người, chỉ là bị mút núm vú mà thôi, giữa hai đùi lền chảy ào ạt dâm thủy, côn thịt cũng đứng thẳng lên. Phản ứng thành thật của thân thể như tát vào mặt y một cái, y hận không thể đem thân thể cuộn tròn lại, để cho con nuôi trên người không thấy rõ ràng.

Dịch Trần cẩn thận nhấm nháp một vòng rồi mới ăn đến mỹ vị, hắn hôn đặc biệt chậm, chậm đến mức trong lòng Dịch Văn Bách tràn đầy bất an, y nhỏ giọng nói:

"Mau... Mau làm... Ưm..."

"Ba ba nóng vội sao?"

Dịch Trần đối với y cười một chút, thanh âm khàn khàn, hàm chứa tình dục nồng đậm.

Vốn đã anh tuấn mà còn cười như vậy, ngũ quan càng trở nên đẹp hơn, Dịch Văn Bách toàn thân run lên một chút, hoảng loạn quay đầu đi.

"Chỉ là muốn nhanh kết thúc... Ưm... Còn có... Không cần gọi ba ba..."

Cái xưng hô này làm y cảm thấy quá mức thẹn cùng cấm kỵ, giống như là loạn luân, mặc dù hai người xác thực là loạn luân.

Dịch Trần tới gần liếm lên bờ môi của Dịch Văn Bách, ánh mắt thâm thúy.

"Vậy ba ba muốn đổi xưng hô thành cái gì?"

Dịch Văn Bách đầu óc hỗn loạn, căn bản nghĩ không ra, chỗ môi bị liếm qua cảm giác như bị nóng cháy, toàn thân bởi vì khẩn trương mà xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.

Dịch Trần cực kỳ thích bộ dáng khẩn trương của y, lại hướng đến môi y liếm một ngụm.

"Chú và dì trước kia gọi ba ba như thế nào?"

Dịch Văn Bách nghĩ một chút mới hiểu được hắn đang nói gì, đôi mắt trừng lên nhìn.

"Phải gọi là ông bà... Ưm... Gọi... Gọi là Văn Văn."

Dịch Trần trái tim giống như là bị lông chim quét qua một chút, sinh ra một cỗ phiêu phiêu vui mừng, hắn đối diện với đôi mắt của Dịch Văn Bách, thanh âm trầm thấp:

"Văn Văn."

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn cực kỳ, cảm thấy cái xưng hô này từ trong miệng con nuôi phát ra, so với cha mẹ y gọi còn muốn thẹn hơn gấp vạn lần, thâm tâm cảm thấy thẹn làm y xem nhẹ thanh âm của Dịch Trần vừa mới phát ra không giống bình thường. Y nức nở hận không thể lập tức trốn đi, Dịch Trần lại tiếp tục làm y, trực tiếp tách ra hai chân y, hướng tới dương vật của y liếm lên.

"A!"

Nam nhân vĩnh viễn không thể chống cự lại khoái cảm khi được khẩu giao, Dịch Văn Bách cho dù nỗ lực nhẫn nại, nhưng thân thể tương đương với xử nam làm y căn bản không chịu đựng được kích thích như vậy, đặc biệt là khi con nuôi dùng đầu lưỡi không ngừng ở trên quy đầu của y đảo quanh, khoái cảm làm y dựng thẳng eo, hận không thể làm cho con nuôi liếm càng thêm dùng sức một chút.

Dịch Trần nghe được tiếng kêu của Dịch Văn Bách, càng ra sức liếm, bề mặt lưỡi có chút thô ráp không ngừng cọ xát dương vật mẫn cảm, biến hóa góc độ đem căn côn thịt kia liếm càng thêm ướt át, phối hợp với dịch tuyến tiền liệt chảy ra từ mã mắt, nguyên căn côn thịt như thành một cây kem ngon miệng đang hòa tan ra. Dịch Trần mở miệng, đem quy đầu bao lấy, mút mạnh một cái.

"A! Không cần..."

Khoái cảm muốn bắn tinh làm Dịch Văn Bách có chút vô thố, mắt đều bị kích thích đến tuôn lệ, ngón tay cũng lung tung túm lấy khăn trải giường, đôi môi hồng nhuận hơi hé mở, không ngừng tràn ra những tiếng rên rỉ vỡ vụn.

Dịch Trần đối với kháng cự của y cư nhiên sẽ không để trong lòng, hơn nữa hắn biết cha nuôi hiện tại có bao nhiêu thoải mái, hắn gắt gao mút quy đầu, sau đó đem nguyên cây dương vật một chút lại một nuốt sâu vào bên trong, cuối cùng hoàn toàn đưa vào trong miệng.

"Ô~ Không được... muốn bắn... A ha..."

Dịch Văn Bách trừ bỏ ở trong mộng, chưa từng được cảm thụ qua cảm giác thoải mái như thế này, sau khi bị con nuôi mút mấy cái, eo liền tê rần, côn thịt cũng không thể kiềm chế mà tiết ra, bắn tinh dịch đầy miệng Dịch Trần.

Bị mút bắn đã làm y cảm thấy thẹn, Dịch Văn Bách nhìn con nuôi cố ý mở miệng, cho y xem miệng hắn chứa đầy nùng tinh, sau đó ngay trước mặt y đem tinh dịch nuốt xuống. Dịch Văn Bách sắc mặt đỏ như muốn chảy máu, hận không thể ngất đi, nhưng thân thể lại càng ẩn chứa hưng phấn.

Dịch Trần bật đèn ngủ ở trên bàn lên, làm trong phòng ngủ sáng lên, Dịch Văn Bách phản bác nói "Không", luống cuống tay chân muốn đi tắt đèn, nhưng con nuôi kéo y lại, đem đùi y nâng lên, làm y bày ra một cái tư thế mở rộng thân thể.

Dịch Trần liếm liếm môi, trong mắt đều là tình dục nóng bỏng, lại lộ ra một cỗ hưng phấn.

"Ba ba, nhìn xem nhục huyệt của người có bao nhiêu ướt a, hậu huyệt cũng chảy ra dâm thủy, ba ba rất muốn phải không?"

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn cơ hồ muốn ngất đi, gương mặt ửng đỏ, thanh âm đều không còn trong trẻo như trước.

"Không cần nói như vậy..."

Ở tư thế này, y có thể rõ ràng nhìn đến thư huyệt mà y vẫn luôn ghét bỏ, giờ phút này lông chỗ đó đều bị đẩy ra, lộ ra bộ dạng hoàn chỉnh của nó, hoa môi phấn nộn, đã có chút sưng lên, còn cả khe thịt đang ướt dầm dề kia, đều làm Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn đến nan kham.

"Ba ba dường như rất thích, tiểu huyệt lại chảy ra dâm thủy rồi, hương vị thật tanh a."

Dịch Trần ác liệt dùng mũi kề sát vào nhục huyệt đỏ tươi, làm ra một cái bộ dáng như đang ngửi.

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn kịch liệt giãy giụa, trong mắt không ngừng trào ra nước mắt, nhưng thể lực của y cùng con nuôi quá mức khác biệt, thân hình cũng kém xa, cho nên giãy giụa dường như một chút tác dụng cũng không có.

"Không muốn... Đừng nói nữa..."

Y cho rằng chỉ là làm tình bình thường, nhưng không nghĩ tới sẽ cảm thấy thẹn như vậy, Dịch Văn Bách toàn thân đều đã phiếm màu hồng nhạt, trên da thịt cũng toát ra mồ hôi tinh mịn, hô hấp cũng đều dồn dập lên.

"Ba ba hưng phấn, con rất thích."

Dịch Trần thực sự thích muốn chết, nhìn nhục huyệt đang ướt đẫm kia, rốt cuộc vẫn là nhịn không được, vươn đầu lưỡi màu đỏ thịt liếm lên.

"A!"

Dịch Văn Bách khiếp sợ trừng lớn mắt, không nghĩ tới trong hiện thực thật sự có người làm như vậy, cư nhiên không một chút ghét bỏ liếm láp thư huyệt mà y vẫn luôn coi là xấu xí.

"Không... Quá bẩn... A..."

Âm đế bị liếm qua như sinh ra điện lưu làm Dịch Văn Bách cảm giác cả người như hỏng mất, hai mắt đẫm lệ mê man nhìn con nuôi anh tuấn đang liếm huyệt cho y. Thịt môi bị liếm mút, âm đế cũng không ngừng bị liếm láp, thậm chí là khe thịt cảm thấy thẹn kia, đều bị đầu lưỡi cọ xát qua.

Dịch Văn Bách sảng khoái tới cực điểm, cơ hồ khắc chế không nổi tiếng rên rỉ của mình, rõ ràng không nên cảm thấy sảng, trên thực tế chính là sảng muốn chết. Trong thân thể truyền tới khoái cảm xa lạ làm y có chút bất an, nhưng lại thực lưu luyến.

Đầu lưỡi đem thư huyệt của cha nuôi liếm một lần, lại theo nhục huyệt đi xuống, liếm đến hậu huyệt đang hơi hé miệng, đem những nếp gấp xinh đẹp đỏ tươi vỗ về chơi đùa một lần rồi lại một lần.

Nếu chỉ là liếm thư huyệt thì Dịch Văn Bách tuy rằng cảm thấy thẹn nhưng còn có thể thừa nhận, nhưng nhìn đến con nuôi cư nhiên lại liếm hậu huyệt của y, tam quan cơ hồ muốn sụp đổ, y khóc kêu không cần, âm thanh sụt sịt cũng càng lúc càng lớn, cả người đều run rẩy. Dịch Trần không hề cố kỵ liếm một vòng, thanh âm khàn khàn:

"Ba ba đừng khóc, cũng không phải là lần đầu tiên liếm."

Dịch Văn Bách khóc lợi hại hơn, thân thể lại càng có phản ứng, thậm chí ở thời điểm con nuôi liếm đến điểm mẫn cảm của y, cả người đều run rẩy một hồi, côn thịt cũng một lần nữa hoàn toàn cương cứng.

Dịch Trần đem hai cái huyệt liếm ướt đẫm, liếm đến khi huyệt khẩu mở ra mới cảm thấy đỡ thèm mà ngừng lại. dương vật của hắn cứng đến phát đau, hắn bắt lấy tay của Dịch Văn Bách, đem nó đặt ở trên dương vật của hắn.

"Ba ba, sờ một chút đồ vật lát nữa sẽ đi vào trong thân thể người."

Dịch Văn Bách chạm vào vật cực nóng cực cứng kia, bị dọa muốn rụt về tay, lại bị Dịch Trần nắm chặt, chỉ có thể bất đắc dĩ sờ lên căn dương vật thuộc về con nuôi kia, kích cỡ quá lớn làm trong ánh mắt của y lộ ra hoảng sợ, tựa hồ tưởng tượng thân thể của mình như thế nào mà có thể đem nó nuốt được vào bên trong.

"Ba ba sợ hãi sao?"

Dịch Trần cười một chút, tới gần hôn lên bờ môi của y.

Dịch Văn Bách gian nan né tránh, trên má hẵn còn dính nước mắt.

"Không cần..."

"Không cần cũng muốn cho người, ba ba muốn dùng cái động nào ăn trước? Là thư huyệt hay là hậu huyệt?"

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn cắn môi, cơ hồ muốn che lại lỗ tai của mình.

"Đừng hỏi ta... Ô~ Thật quá đáng..."

Dịch Trần cười nhẹ hôn y một chút.

"Vậy trước tiên dùng hậu huyệt được không?"

Hắn dùng dương vật của mình cọ lên cửa hậu huyệt đã được hắn liếm đến ướt át, Dịch Văn Bách bị độ ấm nóng rực làm cho co rúm lại một chút, hoảng loạn nhớ tới một việc.

"Mang bảo hộ, phải mang bảo hộ*."

(*Bảo hộ: Bao cao su.)

Dịch Trần tự mình đưa áo mưa tới, hắn mua một hộp lớn, là kích cỡ thích hợp với hắn, bóc vỏ hộp ra lấy một cái bao cao su, hắn đem bao cao su đặt ở trong tay Dịch Văn Bách.

"Ba ba, giúp con đeo vào."

"Ô~"

Dịch Văn Bách trong mắt hiện lên cự tuyệt.

Dịch Trần ghé vào bên tai y, nhỏ giọng uy hiếp:

"Bằng không con sẽ trực tiếp đi vào, thao lớn bụng ba ba."

Dịch Văn Bách nhắm mắt, tay run rẩy bóc vỏ bao ra, hai người đều ngồi ở trên giường, Dịch Văn Bách đem vỏ xé mở xong, lấy ra bao ở bên trong, có chút vô thố không biết nên mang như thế nào. Dịch Trần dạy dỗ một chút, Dịch Văn Bách mới phản ứng lại, nhưng nhìn đến dương vật của con nuôi dáng vẻ thô tráng dữ tợn, mặt đỏ lên quay đầu đi.

Dịch Trần hôn lên lỗ tai y, ở bên tai y nhẹ giọng nói:

"Ba ba, nhanh một chút, con sắp không nhịn được rồi, con muốn cùng ba ba hợp thành một thể, tiến vào trong thân thể của ba ba."

Dịch Văn Bách xấu hổ toàn thân ửng đỏ, cắn môi, ngón tay cũng run rẩy, lấy bao cao su ở trên dương vật của con nuôi lung tung mang vào. Nhưng y cũng vẫn không dám xem căn dương vật kia, một hồi lâu cũng không đem bao mang tốt được.

Dịch Trần cũng không nóng lòng, đem vành tai trắng nõn của y liếm mút, lại hàm vào trong miệng liếm mút, ngón tay cũng đi vuốt ve núm vú của y. Dịch Văn Bách biết nếu càng kéo dài càng lâu, mà y đã đáp ứng rồi, liền sẽ không có đường đổi ý, vẫn là phải nhanh một chút làm cho xong chuyện này. Y khẽ cắn môi, một lần nữa cúi đầu, chịu đựng ngượng ngùng nhìn căn dương vật kia, nỗ lực đem bao mang vào.

Đây là lần đầu tiên y làm việc như vầy, vẫn là mất một hồi lâu mới làm tốt, đôi mắt nhìn căn dương vật bị bao cao su hoàn toàn bao lấy, mới hơi nhẹ nhàng thở ra một chút, nhưng chú ý tới mặt trên bao cao su đều bị căng đầy, sắc mặt lại đỏ lên.

Dịch Trần hôn bờ môi của y, đem y nhẹ nhàng đẩy ngã ở trên giường, lại nâng lên hai chân y, làm y tạo thành một cái tư thế mở rộng hai chân. dương vật dữ tợn đặt ở kia trên miệng huyệt đỏ tươi, một bộ dáng tùy thời mà vận động.

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn cực kỳ, tư thế như vậy làm y có thể nhìn được con nuôi như thế nào tiến vào thân thể y, y quay đầu đi, căn bản là không dám nhìn, toàn thân trên dưới đều run rẩy, ngón chân cũng bởi vì khẩn trương mà cuộn tròn.

Dịch Trần nhìn đối phương thuận theo, dục hỏa đại căng trướng, thấp giọng nói:

"Ba ba, con muốn đi vào."

Dịch Văn Bách cắn môi, nhắm mắt lại, như thế lại làm cảm giác càng trở nên rõ ràng, địa phương khó có thể mở miệng bị từng chút một căng ra, tuy rằng không có dầu bôi trơn, nhưng hậu huyệt lại rất dễ dàng bao bọc lấy cự vật đang tiến công, côn thịt từng chút từng chút cắm vào, hậu huyệt không truyền đến một chút cảm giác đau đớn nào, chỉ cảm thấy có chút trướng.

Trướng đến căng đầy.

Dịch Trần nỗ lực khống chế lại lực đạo của mình, hắn nhẫn thực vất vả, rồi lại lo lắng cha nuôi đau đớn, cho nên khi tiến vào cực kỳ ôn nhu, cơ hồ là lui một chút lại tiến sâu một chút, cứ lặp đi lặp lại tiết tấu như vậy.

Thành ruột như lửa nóng gắt gao mút vào căn dương vật thô to kia, cọ xát làm hai người đều sinh ra một cỗ khoái cảm khó có thể miêu tả. Dịch Văn Bách hơi hơi hé môi phát ra tiếng than nhẹ, cái trán đều toát mồ hôi, y cảm thấy được con nuôi tiến rất sâu, nhưng vẫn còn chưa có dừng lại, vẫn như cũ hướng đến bên trong thẳng tiến. .

Y có chút sốt ruột mở mắt ra, vừa lúc nhìn được cảnh tượng căn dương vật thô to kia đang tiến vào tiểu huyệt, bên ngoài đang còn một nửa chưa tiến vào, mà bên trong cắm đã sâu đến không thể tưởng tượng. Dịch Văn Bách nức nở, nhỏ giọng oán giận:

"Quá dài, sẽ bị đâm thủng."

"Sẽ không, hậu huyệt của ba ba có thể nuốt thật sâu."

Dịch Trần dùng sức một cái, đem nguyên cây dương vật đều tọng vào, kích thích mãnh liệt làm Dịch Văn Bách nhịn không được mà kêu ra tiếng, nước mắt cũng cầm không được mà chảy ra.

Dịch Trần dừng lại cũng không có động, khóe miệng lộ ra tươi cười.

"Ba ba, người xem, toàn bộ đều đã bị người nuốt vào không phải sao?"

Dịch Văn Bách nhìn địa phương hai người kết hợp, đã hoàn toàn dính chặt vào nhau, nghĩ đến căn dương vật thô to dữ tợn của con nuôi cư nhiên hoàn toàn tiến vào được thân thể của mình, y liền cảm thấy thẹn không được.

Y cư nhiên ở thời điểm thanh tỉnh lại cùng con nuôi loạn luân.

Dịch Trần nhìn đến đôi mắt đang tích tụ nước mắt của y, thấp giọng cười nói:

"Con là đang cùng ba ba làm tình."

"Ô... Đừng nói nữa..."

Dịch Văn Bách hoảng loạn lắc đầu, tựa hồ muốn phủ nhận sự thật này.

Dịch Trần rút ra dương vật, lại thật sâu tọng vào trong, dương vật cùng tràng đạo cọ xát sinh ra khoái cảm vô hạn, Dịch Trần còn cố ý ma sát đến dương tâm của cha nuôi, khiến yết hầu của y phát ra một tiếng rên rỉ dính nhớp.

"Hậu huyệt của ba ba đem dương vật của con hút thật khẩn, thật thích cùng ba ba làm tình. Ba ba, người tới sờ xem, ở nơi này có thể sờ đến đại dương vật a."

Dịch Trần bắt lấy tay cha nuôi xoa lên bụng của y, nơi đó đã bị căng hơi hơi nổi lên, như là hình dạng của quy đầu.

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn bắt đầu rơi nước mắt, nức nở nói "Không cần", toàn thân lại bị con nuôi hoàn toàn chế trụ, căn dương vật kia tốc độ đưa đẩy cũng dần dần nhanh hơn.

Thân thể bắt đầu va chạm phát ra những tiếng "Bạch Bạch" vang vọng, khi đưa đẩy nhục huyệt ướt đẫm cũng bắt đầu phát ra tiếng nước "nhóp nhép" dính nhớp, Dịch Văn Bách hận không thể đem lỗ tai che lại, để cho bản thân không thể nghe được những thanh âm mắc cỡ kia. Nhưng mà thanh âm kia mãi không ngừng, được làm tình đến sảng khoái cũng làm y cảm thấy thẹn không thôi, y cũng không biết làm việc này có thể thoải mái đến như vậy, toàn thân giống như có dòng điện lưu nhỏ lan truyền ra, đặc biệt là khi điểm nào đó được đâm vào, thân thể y run rẩy lợi hại hơn, nhục huyệt cũng run rẩy co rút.

côn thịt y cũng thực sảng khoái, bị làm run lên, không ngừng chảy ra chất lỏng dính nhớp. Dịch Trần nóng nảy mút bờ môi của y, đem cánh môi của y liếm đến đỏ tươi kiều diễm, lại thấp giọng kêu "Ba ba", còn hỏi:

"Ba ba, con làm người thoải mái sao?"

"Ưm... Không biết... A..."

Dịch Văn Bách cảm thấy mình giống như một con cá đang nằm trên thớt, toàn thân đều bị kích thích đến không nhịn được, hậu huyệt rõ ràng chưa từng được dùng qua dầu bôi trơn, lại tự động phân bố ra một lượng lớn tràng dịch, thư huyệt phía trước cũng đang không ngừng phun ra dâm thủy.

"Ba ba thân thể thực sự rất thích hợp làm tình, hậu huyệt giống như một cái miệng nhỏ mút đến thật khẩn, thật muốn cùng ba ba không đeo bao làm tình."

Dịch Trần có chút tiếc nuối nói.

"Không thể... A ha... Chậm một chút... Quá sâu... Ưm..."

Dịch Văn Bách nước mắt liền chảy ra, rõ ràng không phải muốn khóc, nhưng mà khống chế không được mà chảy nước mắt, khóe miệng chậm rãi cũng chảy ra nước dãi, cả người giống như vừa được vớt ở trong nước ra.

"Ba ba rõ ràng rất thích, hậu huyệt luôn cắn chặt dương vật của con, thật muốn vĩnh viễn cùng ba ba hòa thành một thể."

Người thiếu niên tình dục mãnh liệt đến phát sợ, Dịch Trần trên mặt cùng trên người cũng đã toát mồ hôi, cả người trông vô cùng gợi cảm, lại vô tình làm Dịch Văn Bách cảm thấy thật cường hãn, giống như một con báo nhỏ vừa mới trưởng thành.

Lời nói của hắn làm Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn không thôi, đặc biệt là những từ miêu tả kia, làm cha nuôi vẫn luôn lớn lên ở trong hoàn cảnh thuần khiết sạch sẽ xấu hổ phát khóc, muốn phản bác lại nhưng không có sức lực.

Dịch Trần dùng tư thế này làm y trong chốc lát, lại lo lắng eo y sẽ bị mỏi, đem dương vật rút ra ngoài. Dịch Văn Bách còn có chút mờ mịt, giống như một con thỏ nhỏ, đôi mắt hồng hồng, bên trong chứa đầy hoang mang không biết làm sao

Dịch Trần hôn hôn bờ môi của y, ôn nhu nói:

"Ba ba, đổi một cái tư thế khác."

Dịch Văn Bách không biết làm sao bị con nuôi đùa nghịch, trở mình, liền biến thành tư thế quỳ bò, tư thế như vậy quá mức xấu hổ, Dịch Văn Bách khóc lóc không chịu, luống cuống tay chân muốn né tránh, Dịch Trần nhanh chóng gắt gao chế trụ eo y, dương vật đâm một cái, liền nháy mắt đâm sâu vào trong tiểu huyệt mềm xốp kia, nguyên cây cắm vào.

"A! Không muốn... Không muốn như vậy..."

Dịch Văn Bách khóc thương tâm cực kỳ, cho dù không biết nhiều tình ái, nhưng cũng hiểu tư thế này, biết nó đối với một người nam nhân là khuất nhục đến như thế nào. Hắn giãy giụa muốn bò về phía trước, bò được hai bước, lại bị con nuôi dễ dàng kéo về, càng làm căn dương vật thô dài kia tiến sâu vào chỗ sâu bên trong tràng đạo.

"Ba ba, như vậy tiến vào càng sâu, thật thoải mái..."

Dịch Trần có chút mất khống chế, đôi mắt đỏ lên bẻ ra hai cánh mông trắng nõn của cha nuôi, lộ ra nhục huyệt đang ăn dương vật của bản thân, hung hăng thọc vào rút ra.

Dịch Văn Bách kỳ thật cũng cảm thấy tư thế này càng thoải mái, cả người đều run rẩy lên, chính là tôn nghiêm lại không cho phép y bày ra cái tư thế cảm thấy thẹn như vậy, cho nên vẫn còn nỗ lực giãy giụa.

"Không muốn... Không muốn như vậy... Tiểu Trần... Ưm..."

dương vật hoàn toàn thâm nhập vào trong nhục huyệt, khi rút ra mang theo một lượng lớn dâm thủy, Dịch Trần thoải mái đến da đầu tê dại.

"Ba ba rõ ràng rất thích, dâm huyệt luôn cắn chặt đại dương vật của con không buông, mỗi lần muốn rút ra lại mút chặt lấy, thật muốn thao hư ba ba, khiến ba ba trở thành thịt chậu của một mình con."

Thiếu niên tiến vào thật sâu, lại nhợt nhạt rút ra, mỗi lần ra vào đều hung hăng ma sát qua điểm mẫn cảm của cha nuôi, hơn nữa áo mưa cũng cố tình mua loại có những hạt nhỏ nổi lên, đem Dịch Văn Bách làm đến thoải mái cực kỳ.

Dịch Văn Bách muốn giãy giụa rồi lại nhịn không được lay động mông đón hùa theo, kích thích động tác của Dịch Trần càng thêm cuồng loạn, một bên thọc vào rút ra một bên mút hôn da thịt trên lưng y. Dịch Văn Bách bị làm đến yết hầu phát ra những tiếng nhỏ vụn rên rỉ rồi lại cao vút dâm kêu, con nuôi không ngừng cọ xát dương tâm, rốt cuộc cũng bị cắm bắn, tinh dịch đặc sệt phun lên khăn trải giường hỗn độn.

Dịch Trần bị y mút đến khó có thể nhẫn nại, sau khi mãnh liệt thao làm mấy chục cái, cũng bắn ra tinh dịch.

Lúc sau Dịch Văn Bách phục hồi lại tinh thần liền muốn chạy trốn khỏi hắn, lại bị Dịch Trần gắt gao ôm vào trong ngực, môi lưỡi không ngừng hôn lên gương mặt y. Dịch Văn Bách bắt đầu khóc lên, đôi mắt hồng hồng, cắn lên bờ vai của hắn, ở trên vai hắn lưu lại một vòng dấu răng cũng không sâu, nức nở nói:

"Đủ rồi!"

Dịch Trần tất nhiên sẽ không bỏ qua cho y, dương vật cọ xát thân hình trắng nõn của cha nuôi, rất nhanh lại một lần nữa cương cứng, hắn lại xé một cái bao cao su khác đặt ở trong tay Dịch Văn Bách, thấp giọng nói:

"Ba ba, giúp con mang vào."

Dịch Văn Bách một chút cũng không tình nguyện, nhưng cũng biết phản kháng hoàn toàn cũng không có lối thoát, chỉ có thể ủy khuất đeo bao cho hắn. Lần thứ hai y làm loại sự tình này so với lần đầu tiên đã thuận lợi hơn nhiều, sau khi đeo xong Dịch Trần còn khen thưởng hôn hôn bờ môi của y, đôi mắt sáng rực dị thường, có điểm giống như ánh mắt của một con sói khi đang vồ con mồi.

"Ba ba giỏi quá!"

Dịch Văn Bách một chút cũng không muốn nghe cái loại khích lệ như vậy, hai chân y bị tách ra, trên eo lót một cái gối đầu, nhục huyệt ướt nhẹp phiếm thủy quang, đối với dương vật dữ tợn đang cọ lên thế nhưng lại nổi lên phản ứng, huyệt khẩu khẩn trương co rút lại như là bày ra bộ dáng phi thường cơ khát.

"Ba ba, con muốn đi vào."

Dịch Trần giống như nâng niu hướng tới môi y hôn một cái, nắm dương vật thô to cọ xát huyệt khẩu của y, bắt đầu hướng đến bên trong cắm vào.

Dịch Văn Bách lại bắt đầu cảm thấy thẹn mà khóc, hai mắt đẫm lệ trong mông lung nhìn con nuôi đẩy ra thư huyệt của y, đem dương vật cắm vào trong. Nhục huyệt của y ướt đến dọa người, giống như mất khống chế chảy ra thật nhiều nước, cho nên khi con nuôi đi vào dị thường thuận lợi, chỉ một lát sau, đã đem hơn phân nửa dương vật cắm vào, quy đầu đều đâm tới miệng tử cung của y.

Tuy rằng cách một tầng áo mưa, nhưng bị người khác tiến vào thư huyệt, vẫn là làm Dịch Văn Bách cực kỳ bất an, y khó nhịn vặn vẹo, tựa hồ muốn đem dương vật bài trừ ra, nhưng trên thực tế lại chỉ mang đến cho thiếu niên vô hạn khoái cảm mà thôi.

Dịch Trần tới gần thân thân y, giọng nói khàn khàn:

"Ba ba đừng quyến rũ con."

"Ta không có quyến rũ con!"

"Ba ba chính là đang quyến rũ con, hiện tại tiểu huyệt của ba ba đều biến thành hình dạng đại dương vật của con, mút con thật thoải mái."

Dịch Trần đem dương vật rút ra ngoài một chút, lại hung hăng hướng tới miệng tử cung đâm đâm, đâm đến Dịch Văn Bách khó có thể kiềm chế mà phát ra tiếng rên rỉ.

Bộ dáng nước mắt lưng tròng thoạt nhìn phi thường đáng yêu, Dịch Văn Bách sắc mặt hồng hồng, chóp mũi cũng hồng hồng, nhỏ giọng chỉ trích:

"Trẻ con không thể nói những lời như vậy."

Dịch Trần di chuyển dương vật, hướng sâu vào trong nhục huyệt tràn ngập dâm thủy mà đâm vào.

"Ba ba thực sự cảm thấy con còn là trẻ con sao?"

Dịch Văn Bách cảm thấy thẹn không nói nên lời, dứt khoát nhắm hai mắt lại.

Tình ái ướt nóng dính nhớp giằng co đến hơn nửa đêm, Dịch Văn Bách cho rằng hai cái huyệt đều bị làm một lần là được, ai biết rằng con nuôi căn bản không buông tha cho y, nói là ôm y đi tắm rửa, kết quả là lại ở trong phòng tắm đem y ôm dựa vào vách tường làm thêm một lần nữa, chờ đến kia thân thể được rửa sạch bế lên giường y cho rằng thật sự đã kết thúc, nhưng mà Dịch Trần lại làm một lần nữa.

Người thiếu niên thể lực tốt đến không thể tưởng tượng, thời gian làm tình lần trước so với lần sau càng kéo dài lâu hơn, Dịch Văn Bách lăn lộn đến không còn tinh lực, vốn dĩ muốn đuổi hắn đi ra ngoài, kết quả bị ép đến vô pháp kháng cự, chỉ có thể mặc kệ để hắn ôm mình ngủ một buổi tối.

Sau khi tỉnh lại y toàn thân như bị xe tải cán qua, cả người đều đau nhức, Dịch Trần chuẩn bị tốt đồ ăn, thậm chí còn bưng vào trong phòng, còn nuốn đút y ăn, lại bị Dịch Văn Bách đỏ mặt đuổi ra ngoài.

Dịch Văn Bách một bên ăn cơm một bên tính toán còn có bao nhiêu cái cuối tuần để có thể kết thúc ước định tình ái hoang đường này, tính đi tính lại cuối cùng cũng không rõ lắm, trong lòng khắc sâu hổ thẹn bản thân tự dưng lại đáp ứng đề nghị như vậy, mà lại còn cảm thấy thực sảng khoái.

Y thật sự là gay rồi, cư nhiên mặc kệ bản thân là đang cùng con nuôi loạn luân.

May mắn... May mắn chỉ còn lại có hơn nửa năm mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro