18. Ngồi yên, tôi tự động 23, 25-27
[Chung Tông x Yên Lộ]
Hôm đó, Yên Lộ hớn ha hớn hở cầm tin nhắn trên điện thoại, sang nhà Chung Tông qua đêm.
Nhanh chóng lột đồ, ôm lấy Chung Tông, muốn lăn giường!
Chung Tông còn chưa kịp đọc hết tin nhắn, Yên Lộ đã cởi sạch, còn chừa lại mỗi cái quấn lót trắng, cưỡi trên người hắn mà bấu véo. Hắn buồn cười giữ lấy vòng eo tràn trề sức sống kia:
"Từ từ, còn phải thi văn hóa mà, giấy thông báo còn chưa tới."
"Tới kệ tới, đại học C là của tôi rồi, cậu cũng là của tôi!"
Chung Tông cười không phủ nhận.
Yên Lộ hưng phấn bắt đầu cởi nút áo Chung Tông, một cái hai cái ba cái... Sao lại phiền phức thế này! Cậu dùng lực giật một cái, nút áo tung bay, một cái còn bắn vào cằm cậu, đau đến suýt soa.
Chung Tông vươn tay xoa xoa cằm cho Yên Lộ, nhéo nhéo cặp mông đang ngồi trên người mình:
"Gấp gáp cái gì, tôi có chạy đâu. Giật rách hết cả áo..."
"Hê hê, sau này còn giật rách nữa."
Yên Lộ như lưu manh ghẹo gái nhà lành xoa xoa đôi má Chung Tông. Dứt lời, cậu nâng gương mặt hắn lên, vừa hôn lên môi hắn vừa bảo:
"Nghẹn chết mất thôi, thật... ưm, thật là nhớ cậu."
Chung Tông ngẩng đầu, đưa môi. Đầu lưỡi cả hai cuốn lấy nhau, khi đổi vị trí còn vang lên tiếng nước. Đôi môi Chung Tông bị mút đến đỏ lên, mà mông Yên Lộ cũng bị nhéo đến hồng.
Lực tay của hắn kích động vừa xoa vừa bóp, mông cậu vểnh như thế, khẳng định có liên quan đến Chung Tông.
Từ hầu kết đến vùng ngực, chạm đến đâu là tạo thành run rẩy đến đấy. Đầu vú run run dựng đứng lên giữa những ngón tay, hận không thể ma sát lên từng viền vân tay để mang tới một khoái cảm kịch liệt.
Quần lót trắng nhanh chóng ẩm ướt, cặp mông bị bóp vào rồi lại tách ra, dịch trong huyệt không chịu nổi kích thích của thân thể mà ướt đẫm, dây ướt cả cặp mông.
Chung Tông kéo tay Yên Lộ, lật mình phủ lên cậu. Cặp mông run rẩy thấy rõ, quần lót trắng sắp biến thành trong suốt. Hắn ghé sát vào tai Yên Lộ, hít từng hơi thật sâu. Tin tức tố dụ dỗ, kêu gọi Chung Tông mau tới xâm chiếm. Cắn mạnh lấy vành tai kia, trong tiếng kêu của Yên Lộ hắn chen một ngón tay vào miệng cậu, tùy tiện khuấy đảo nước miếng bên trong khoang miệng.
Yên Lộ ưm ưm kêu, ánh mắt mê ly cảm nhận chóp mũi lành lạnh của người phía sau dừng lại nơi gáy cậu, đầu lưỡi nóng rực nhẹ nhàng chọc chọc, khiến cho thân thể cậu rung động mãnh liệt như thủy triều.
Ngậm ngón tay đối phương, đầu óc mê muội đến nghẹt thở.
Tin tức tố của Chung Tông khiến phản ứng sinh lý của cậu giống như thời điểm phát tình, toàn thân đều nóng bừng, hơi thở tình dục ngọt ngào đến say lòng người.
Rất nhanh, đầu lưỡi đang liếm nơi tuyến thể rụt lại, cảm giác trống rỗng như đòn mạnh khiến cậu bất an mà giãy giụa.
Chung Tông nắm lấy eo cậu, không cần cử động, đầu lưỡi đã liếm một đường dọc cột sống, mút mát nơi xương cụt.
Yên Lộ chờ đợi, mà cũng không biết đang chờ đợi cái gì.
Cho đến khi Chung Tông cách lớp vải trắng ướt át, đầu lưỡi mạnh mẽ chọc vào khe mông.
Dịch thể đã lạnh trên lớp vải và đầu lưỡi nóng rực. Yên Lộ siết lấy ga giường, yết hầu nuốt xuống, đôi chân co quắp, từng cỗ tinh dịch phun ra phía trước, ép chặt vào quần lót.
Nhanh như vậy đã bắn, Chung Tông kinh ngạc. Hắn vươn tay muốn lật cậu lại, thế nhưng Yên Lộ không chịu, đầu dũi vào cánh tay, chết cũng không muốn động đậy.
Chung Tông cười phá lên, cười đến độ còn mềm xuống kia, ép Yên Lộ phải lầu bầu bò lên, ôm lấy cổ đối phương muốn diệt khẩu.
Hắn cũng không kéo cánh tay trên cổ xuống, chỉ xoa xoa cặp mông đã ướt nhẹp, thấp giọng cắt ngang âm thanh đang líu lo của Yên Lộ:
"Cậu thỏa mãn rồi thì đến tôi."
Yên Lộ đỏ mặt, tức giận lườm Chung Tông, định bụng lát sẽ tìm lại mặt mũi sau. Cậu kéo quần lót xuống, đầu gối tách ra, háng mở rộng tiến về phía tinh khí đã cương của Chung Tông mà ngồi lên, để tinh khí của mình chạm vào của hắn. Có điều của cậu mới bắn nên không cứng bằng đối phương.
Chung Tông bị cậu cọ cọ đong đưa hồi lâu, mất kiên nhẫn mà ôm lấy mông Yên Lộ, ấn xuống dương vật.
Omega mới bắn không lâu, hậu huyệt mềm mại mở ra, không chút trở ngại mà nuốt dương vật thô to vào. Một đường không dừng lại, luật động kịch liệt vội vàng bắt đầu. Hắn ôm chặt lấy eo cậu, hông từ trên ép xuống, hung ác thúc vào huyệt khẩu mềm mại, tinh hoàn đập mạnh cũng với chút dịch thể tuôn ra, công chiếm lấy nơi yếu ớt ấy.
Hắn đẩy ngã cậu, cơ hồ như không còn chút dịu dàng, khiến giường rung lên bần bật.
Yên Lộ sung sướng kêu rên, thanh âm ngọt ngào, ánh mắt mê loạn, không ngừng bấu víu vào cơ thể Chung Tông, huyệt khẩu cắn chặt như muốn hắn phải chết trên người cậu.
Chung Tông miễn cưỡng rời đi, thở gấp nặng nề, đè lên vai Yên Lộ, không cho đối phương cọ đầu vú và tinh khí một lần nữa đã cương lên hắn.
Quỳ nửa người, hắn lại thúc thứ thô to kia vào, tư thế thay đổi khiến mỗi một lần đi vào lại cọ tới xoang sinh sản, lại chọc tới điểm nhạy cảm.
Khoái cảm điên cuồng làm người ta không thể thở được, Yên Lộ trợn mắt bất mãn, vươn tay ra lệnh với Chung Tông:
"Tôi muốn ôm cậu."
"Tư thế này không phải rất sướng ư?"
"Không sướng, tôi muốn ôm cậu."
Chung Tông bất đắc dĩ cười, lật người, hạ thân dùng lực thúc tới, bành bạch va chạm vào hậu huyệt dính dấp, cảm nhận được một luồng nước đang tưới lên quy đầu. Hắn hôn lên xương quai xanh của cậu, ánh mắt nhìn vào tinh khí ở trên bụng đối phương:
"Không được sờ, tôi muốn làm bắn."
Yên Lộ thở không nổi, tay bấu lấy Chung Tông:
"Cậu... A, cậu không phải... sắp, ư, sắp bắn hả?"
"Cậu vừa bắn, độ mẫn cảm không cao. Tôi không chạm vào ngực cậu, cậu cũng không được chạm vào đâu hết, thử hoàn toàn dựa vào phía sau mà bắn xem."
Yên Lộ nghe lời giang rộng hai chân, mông hích lên để Chung Tông càng có thể dùng lực mà vào:
"Nhỡ quá sướng, xoang sinh sản mở ra thì làm sao?"
Chung Tông hôn mạnh lên môi cậu, giữa môi lưỡi quấn quýt mà thả ra vài từ, như gãi lên trái tim Yên Lộ:
"Vậy thì vào thôi, thành kết, đánh dấu cậu."
Lời vào tai khiến cả người Yên Lộ run rẩy. Rốt cục là thích Chung Tông đến mức nào mà nghe tới đánh dấu sẽ vui sướng đến lên đỉnh chứ.
Cậu hận không thể mở ngay xoang sinh sản để Chung Tông đi vào. Nhưng không biết có phải vì trạng thái có vấn đề mà lần trước không muốn mở lại mở, lần này hy vọng mở bao nhiêu, thậm chí còn chịu cả dục vọng lên đỉnh rồi thì không thấy gì.
Thở hổn hển, cậu giữ lấy Chung Tông giữa hai chân, nghe tiếng nước từ nơi kết hợp, đầu ngửa lên, không thể làm gì hơn đỏ ửng đôi mắt, một lần nữa bị làm đến bắn.
Cao trào đi qua, não trắng xóa.
Tinh khí rời đi, Yên Lộ cuộn mình muốn ngủ. Chung Tông ôm lấy eo cậu:
"Muốn tôi đánh dấu sao?"
Cậu lơ mơ gật đầu.
Chung Tông đáp lại cái gì Yên Lộ không nghe thấy, cứ vậy chìm vào giấc ngủ. Sau này hỏi lại, Chung Tông không đáp, khiến Yên Lộ tức đến giậm chân.
[...] Chung Tông nhìn xung quanh, dắt Yên Lộ tiến vào một nơi khuất mắt, bốn phía là đá tảng cùng tầng tầng rừng trúc, nhìn từ trong ra cũng không thấy rõ cái gì.
Yên Lộ liêm liếm bờ môi, nhìn xương quai xanh trắng nõn lộ khỏi chiếc áo đen của hắn, tâm tình ngứa ngáy vô cùng.
Cậu vừa kéo quần của Chung Tông, vừa liềm lên bộ phận khiến mình ngứa ngáy kia, lưu manh nói:
"Hey, chúng mình chưa chơi dã chiến bao giờ nhỉ!"
"Bạn học Yên, rụt rè tí được không?"
"Với cậu, không thể."
Dứt khoát cự tuyệt, Yên Lộ ôm lấy mặt hắn hôn lên. Liếm đến ướt, tình động đè nén, cậu có một khát khao, có một niềm hưng phấn nói không nên lời. Đánh dấu! Đánh dấu.
Chung Tông ôm lấy eo cậu, ấn người lên tảng đá phía sau. Hắn thật miễn cưỡng rời khỏi môi hôn của đối phương:
"Kích động cái gì?"
"Cậu phải thành người của tôi!"
"Ở đây?"
"Làm sao? Hối hận rồi?"
Chung Tông mạnh mẽ giữ chặt bàn tay đang khua khoắng của Yên Lộ, hơi thở ám muội phả lên gò má cậu đầy cám dỗ. Hắn mỉm cười:
"Dã chiến có thể, đánh dấu thì không."
[...] Thấy Yên Lộ thật sự tức giận, Chung Tông vội ghì cậu lại trên vách đá:
"Gấp cái gì! Đánh dấu sẽ phát tình, cậu muốn ở nơi hoang dã này qua bốn, năm ngày?"
Yên Lộ nghe vậy mới dần dần bình tĩnh hơn, quả thật bây giờ không phải là lúc thích hợp, địa điểm không đúng. Cậu im lặng hồi lâu mới tâm không cam tình không nguyện, ủy khuất nói:
"Đệt, người ta thì toàn alpha trông ngóng, ép uổng đánh dấu omega, sao đến tôi lại thành mình trông mong, khát khao bị đánh dấu vậy."
Chung Tông cười cười, cắn cắn má cậu, trêu ghẹo đáp:
"Tình địch của người ta chỉ có alpha, đến tôi thì hết A lại B còn phải phòng cả O nữa. Hai ta đều không công bằng, ghép lại tuyệt phối."
Yên Lộ bị luận điệu tuyệt phối của hắn làm cho mơ hồ, nhưng mặc kệ chuyện ngâm cứu sâu xa thế nào, dưới tình huống như vậy, cậu vươn chân hích hích hắn, thò tay vào quần hắn nắn nắn, ngữ khí ám muội hỏi:
"Dã chiến nhé?"
"..."
Chung Tông câm nín, buông lỏng hai tay, để Yên Lộ lanh lẹ đè lại. Khóa quần của hắn bị kéo xuống, mái đầu của cậu đi từ hai đầu vú trước ngực, mút mát đến rãnh cơ bụng. Đầu lưỡi đỏ hồng ướt át đi tới đi lui, bàn tay gấp gáp nắn bóp cơ thịt rắn chắc phía dưới. Chung Tông cưng chiều mặc cho Yên Lộ hành hạ.
Cậu nửa quỳ dưới đất, ngước mắt lên nhìn hắn, lời chưa nói ra Chung Tông đã gât gật, đỡ lấy gương mặt Yên Lộ, thiếu điều kèm câu 'ngoan, cục cưng'.
Cảm giác kỳ cục khiến cậu thoáng ngượng ngùng, khô nóng bất thường. Để che giấu lúng túng, cậu kéo tụt quần hắn, lúc hạ bộ hơi gồ lên xuất hiện, bèn cách lớp vải liếm lên nó.
Chung Tông ngửa đầu, mắt nhắm lại, thoải mái rên một tiếng. Tay hắn nắm lấy mái tóc bên dưới, lần mò xuống phần gáy nóng bừng, vành tai ửng đỏ của cậu.
Chiếc lưỡi lúc liếm lúc nút khiến miếng vải ướt một mảng lớn, tay Yên Lộ vuốt dọc theo hình dạng của thứ đó, ngón tay tăng lực, đè lên cả cây, cảm nhận sức căng của nó. Ánh mắt cậu tham lam mà khát vọng, từng chút một kéo quần lót đối phương xuống.
Dương vật mới lộ đầu, Yên Lộ đã cầm lòng không đặng mà thở dốc, hơi thở nóng hổi phả lên, kích thích bộ phận vốn đã nhạy cảm ấy.
Chung Tông rốt cuộc cũng thu lại bàn tay đang vân vê vành tai cậu, mặc kệ quần lót đã bị kéo xuống, hắn đổi tư thế đứng, không chút ngượng ngùng cọ cọ tinh khí đã bao lần đưa Yên Lộ lên cao trào vào môi cậu:
"Yên Yên."
Giọng nói trầm xuống, khàn mềm, như nũng nịu đòi hỏi. Yên Lộ nhịn đỏ cả mặt, chợt nghĩ đến mấy câu thoại kinh điển trong đống tiểu thuyết của Thạch Anh. Cậu ngẩng lên nhìn vào mắt Chung Tông, cũng khàn giọng kêu:
"Không cho lẳng lơ!"
"Phụt!"
Hắn suýt nữa phì cười, nghẹn run cả người.
Yên Lộ xém chút ngượng đến phát khùng mà vung tay đình công.
Chung Tông vừa cười lăn lộn vừa tóm cổ Yên Lộ lại, không cho người chạy, cười xong còn vô sỉ nói:
"Bảo bối, anh cười còn chưa mềm, tiếp tục."
Yên Lộ dằn lại cơn thẹn, với cả bản thân cũng muốn, liền há miệng ngậm của Chung Tông vào. Cậu mút nhẹ phía trước, đầu lưỡi linh hoạt ép lên lỗ tiểu, phần còn lại được bàn tay ấn nắn ma sát.
Khi alpha bắn tinh, dương vật sẽ tạo kết, phình ra rất to, mắc vào bộ phận kết hợp để tinh dịch không bị trôi ra, thành công thụ thai.
Chung Tông mỗi lần tạo kết đều có thể ép đến độ Yên Lộ không khép được chân. Cái thứ bự bự này, đừng có đùa với nó. Khẩu giao cho Chung Tông, cậu không dám làm hắn lên đỉnh, miệng sẽ rách mất.
Làm đến lúc này Yên Lộ cũng hơi sờ sợ rồi, không nên lâu hơn, sẽ bị chơi thành cao su dão, nghĩ mà khiếp.
Có lẽ nhìn biểu cảm của Yên Lộ vô cùng khổ sở, Chung Tông mới nhéo nhéo cái mũi cậu, thấp giọng hỏi:
"Làm sao?"
Cậu buồn bực trả lời như vầy. Hắn nghe xong thì không cười được, sợ lần này thật sự mềm luôn.
Nâng cậu dậy, Chung Tông hôn lên cái miệng vừa mút đến hồng kia, tay ôm lấy cặp mông của cậu, xoa lên nắn xuống:
"Dão một tí cũng tốt, sau này Tiểu Yên Yên dễ dàng chui ra."
Cậu đỏ bừng cả tai lẫn mặt, lườm Chung Tông:
"Đồ lưu manh!"
"Tôi chịch lưu manh."
"Cậu!"
Lời chưa dứt, mông lành lạnh, quần bị kéo xuống rồi.
Chung Tông nắn nắn rồi tách cặp mông, thăm dò hậu huyệt, nơi này từ lúc quỳ xuống khẩu giao đã ướt đẫm. Hôm nay mới ngón tay đi vào nó đã cắn mút không cho ngón tay rời đi.
Chung Tông vỗ vỗ cái mông của Yên Lộ, cảm nhận sự ướt át rồi cắn lấy vành tai cậu:
"Ướt ghê, lát nữa quần hai đứa đều ướt rồi, về làm sao ta."
Yên Lộ đã động tình, mặc xác Chung Tông lảm nha lảm nhảm, đẩy hắn ra rồi tự tụt quần xuống, đỡ lấy tinh khí của đối phương muốn ngồi lên.
Chung Tông cười méo xệch, chỉ có thể đỡ lấy eo cậu, đề phòng bạn nhỏ này quá kích động mà gây ra thảm kịch. Huyệt khẩu đã ướt chỉ có lúc vào là hơi khó khăn, nuốt hết phần thô nhất rồi liền thuận lợi ngồi tới đáy. Cặp đùi của cậu không nhịn được run lên, cảm nhận cơn trướng dưới thân. Yên Lộ sung sướng rên rỉ, mắt khép hờ, cứ vậy chống tay lên bụng Chung Tông, cặp mông mẩy thịt kẹp chặt háng đối phương, bắt đầu trước sau nén ép, lắc lư.
Bởi vì vào rất sâu, lại thêm không lên xuống xỏ xuyên, hậu huyệt ngậm tinh khí thô to, dùng biên độ nhỏ này tự cung tự cấp, huyệt khẩu kẹp chặt, hông eo xoay tròn, để cả căn tinh khí khuấy đảo bên trong cơ thể, để nó lúc có lúc không ép lên huyệt đạo nhạy cảm.
Gương mặt Chung Tông ửng hồng, cuộc làm tình hơi nguội này với hắn thật là giày vò, nhưng Yên Lộ nắm tay, không cho hắn động, một mình hò dô bên trên, khiến hắn khổ không thốt nên lời.
Sau đó Yên Lộ đến độ sướng, từng cú một nhấp xuống, tuyến tiền liệt bị chọc tới, từng luồng dịch thể tuôn xuống nơi hai người giao hợp. Lực tay cũng buông lỏng, gương mặt Yên Lộ đỏ bừng, một tay chống lên đầu gối Chung Tông, một tay tuốt lấy tinh khí phía trước.
Vừa mởi thả lòng, Chung Tông liền ôm lấy eo cậu ngồi lên, dùng lực húc tới.
"A!"
Tiếng kêu vỡ vụn thốt ra, rồi sau đó là những tiếng kích động vang lên. Tiếng kêu đứt quãng rồi lại biến thành một tần suất không ngừng, hòa với tiếng động bành bạch khi mông thịt va chạm.
Chung Tông tách cặp mông ướt sũng dưới thân, không cho đối phương khép chân lại, nhanh chóng cắm rút ở giữa. Dưới ánh nước, dương vật thô to ra vào xỏ xuyên qua hậu huyệt đỏ quạch, dộng cho nơi đó căng mở.
Hắn căn lên vai cậu, dùng lực bóp cặp mông trong tay, đồng thời thúc hông lên, mạnh mẽ khiến đối phương lay lắc không ngừng, sắp ngã ngửa ra sau. Thuận thế lật Yên Lộ xuống đất, Chung Tông đè lên vai cậu, ánh mắt đầy tính xâm lược nhìn người ta, ra sức chèn ép bộ phận mềm yếu nhạy cảm giữa cặp đùi tách rộng.
Túi tinh va chạm đỏ cả mông, háng cọ vào đùi non, huyệt sưng lên, nhức nhối khiến Yên Lộ mơ màng như say. Cậu siết chặt nắm cỏ dưới đất, ánh mắt mờ đi, toàn thân bị dục vọng bao trùm.
Bãi cỏ bị phá hoại thảm hại, cỏ bị bứt lên từng rễ, trong tay Yên Lộ bây giờ cũng có vài cây. Cậu đỏ bừng cả mặt, chịu đựng từng cú tấn công của hắn.
Quần của cả hai đều bị lột xuống, Chung Tông đè người chơi hăng vài bận mới kinh hãi phát hiện không thể để dơ hết cả quần như thế, bèn bế luôn cậu lên, lại bị Yên Lộ còn đang ôm cổ kéo xuống hôn hôn.
Nơi kết hợp tí tách nước, một bên chân còn treo cái quần lót, vì cậu lay lắc mà nó lủng la lủng lẳng trên cẳng chân.
Tinh khí thô to ra ra vào vào hậu huyệt, cọ sát thấm đẫm một tầng dâm dịch, căng đỏ cả lên, khiến đầu vú cũng cương cứng hằn trên áo.
Yên Lộ khó nhịn mà vén áo lên, để lộ bờ ngực tráng kiện, hai điểm trước ngực dựng đứng. Cậu ngước đối mắt ướt, môi mấp máy trên miệng Chung Tông, thở gấp:
"Mau, liếm đi, liếm đi."
Phóng đãng vô cùng, bức Chung Tông phải hung ác nhấc cao hông, kéo cái chân cậu gác hẳn lên vai, tách rộng hai đùi Yên Lộ, ép từ trên xuống dưới.
Tinh khí rỉ nước dựng thẳng trên bụng, khiến bụng ướt một vũng, mông cũng ướt, quá nhiều nước rồi. Cậu mơ mơ màng màng nghĩ, hậu huyệt càng nóng càng tê. Yên Lộ không cố kỵ kêu to, rồi tiếng vang trong núi vọng lại, dọa cậu câm luôn.
Chung Tông không nhịn được bật cười, nhìn gương mặt hoảng sợ của Yên Lộ, hông hích hích chen sâu vào khe chặt của đối phương:
"Sao không kêu nữa đi."
"Kêu... cái, ư, cái đầu cậu!"
"Trên không dám kêu thì để dưới kêu vậy."
Lực đạo tăng lên, tốc độ va chạm khiến nơi giao hợp phát ra tiếng động dấp dính, mông và háng khi tiếp xúc với nhau gây ra những tiếng bành bạnh rất mạnh, khiến người ta ngượng chín mặt.
Yên Lộ cắn răng cắn lợi, căm hận lại cắn Chung Tông một cái nữa:
"Cậu... ư a, muốn gọi người tới xem hả?"
Tưởng tượng ra cảnh Yên Lộ động tình như vậy bị nhìn thấy, dục vọng độc chiếm quấy phá Chung Tông, gương mặt hắn trầm hẳn xuống. Ôm chặt eo cậu, bế cả người Yên Lộ dậy, lấy hông và tinh khí làm điểm tựa cho cậu, cứ thế thúc vào huyệt. Tinh khí đè ép bên trong, Yên Lộ thít chặt căng cứng cả người nhưng vẫn không thể tránh khỏi cú xâm nhập sâu như vậy. Mắt cậu đỏ lên.
"Mẹ kiếp, cậu... đừng..."
"Đổi chỗ."
"Làm... làm sao?"
"Bộ dạng này của cậu, chỉ tôi mới có thể thấy!"
Nháy mắt, Yên Lộ ngậm miệng lại, khóe môi không nhịn được nụ cười, cậu ôm chặt lấy vai hắn, mặc kệ đối phương ôm mình tiến vào nơi sâu hơn trong rừng.
Chung Tông đè cậu trên vách đá, thúc vào. Trọng lượng cả người cậu dựa lên Chung Tông, vì thiếu cảm giác an toàn nên bên dưới cắn rất chặt, chặt đến độ hắn cũng phải cau mày, cắm rút hơi không thuận, chỉ có thể vào sâu ra cạn.
Dưới cơn động tình, hắn cắn vào vai Yên Lộ, tin tức tố không cố kỵ trút hết vào miệng vết thương.
Yên Lộ như bị tiêm xuân dược, cả người nóng bừng, co giật xoay hông, nuốt trọn cả tinh khí thô to. Toàn thân mướt mồ hôi, ngay cả ngón chân cũng đỏ ửng, ôm chặt Chung Tông bắn ra. Biểu tình lúc ấy không biết như thế nào mà khi hồi thần lại, cậu thấy vẻ mặt ẩn tình của Chung Tông đang nhìn mình. Hắn dịu dàng cười, cạ cạ mũi cậu, liếm lên giọt mồ hôi trên khóe môi, thấp giọng nói:
"Cậu bắn rồi."
Yên Lộ gật đầu, rồi bất ngờ bị Chung Tông thả xuống, lật mình lại, từ phía sau mạnh mẽ thúc vào xoang sinh sản, kết bung ra.
Va chạm nháy mắt khiến cậu kêu lên thất thanh, từng luồng từng luồng tinh dịch bắn mạnh vào lối vào nhạy cảm, khiến Yên Lộ run lên bần bật, gần như bị ép phải bắn thêm lần nữa.
Hai cái đầu phát nóng dã chiến xong, toàn thân đầy vết tích không thể che giấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro