97. Nhóm thú phu của ta 35, 39, 40-41, 41-42, 45
Thú nhân, NP, [Erick x Thời Dĩ Thiên]
Lời nói còn chưa nói hết đã bị Erick chặn lại, hắn đã cúi xuống hôn lên môi Thời Dĩ Thiên. Thời Dĩ Thiên cũng nhắm mặt lại, trong lòng tràn ngập kích động mà nghênh đón nụ hôn.
Erick hôn vô cùng dịu dàng nhưng cũng rất nhiệt tình. Thời Dĩ Thiên cũng bắt đầu thở hổn hển rồi, dục vọng trong người cũng sắp nổi lên, theo bản năng mà càng thêm dán vào người tướng quân đại nhân.
"Ahh..."
Hắn có thể cảm nhận được vật giữa hai chân của tướng quân đại nhân đã cứng lên. Mấy ngày gần đây nhóm giống đực vì sợ hắn bị thương mà đều không làm tình, thân thể mẫn cảm của Thời Dĩ Thiên sớm đã thấy thiếu thốn rồi.
Vì nụ hôn nồng nhiệt của tướng quân mà tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên giờ đã kích động đến chảy dâm dịch rồi, quần lót cũng vì vậy mà bị làm ướt. Trong không khí cũng đã lơ lửng xuất hiện mùi hương hoa, làm Erick cũng nóng hết cả người.
Quần Thời Dĩ Thiên đã bị kéo xuống, Erick tách chân Thời Dĩ Thiên ra, đôi mắt vàng kim nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt mềm mại, Thời Dĩ Thiên ngại ngùng mà che mắt lại, hắn tuy rằng cùng tướng quân đã từng làm tình nhưng cơ thể bị mở rộng trước mắt người khác như vậy, hắn vẫn cảm thấy xấu hổ.
Tiểu huyệt của Thời Dĩ Thiên rất xinh đẹp, mọi chỗ đều trơn bóng, không hề có lông, dương vật cũng hồng hào đáng yêu, trên đỉnh đã tràn ra chút dịch, giờ phút này Erick lại cứ nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt làm miệng huyệt theo bản năng mà co rút.
Ánh mắt Erick liền đanh lại, cúi đầu vươn lưỡi muốn liếm lên.
"Ah......."
Thời Dĩ Thiên hô một tiếng, hai chân theo bản năng liền khép lại, nhưng Erick đã lấy tay nâng đùi Thời Dĩ Thiên lại, rồi càng tách chân hắn ra rộng hơn.
"Không.... Oh...... Tướng quân....."
Thời Dĩ Thiên rên rỉ.
Đầu lưỡi linh hoạt mà tiến vào tiểu huyệt, hai âm môi cũng bị liếm láp, bắt chước động tác đâm chọc mà liếm vào.
Thời Dĩ Thiên quả nhiên không thể tin được, tướng quân ngày thường nghiêm túc vậy mà còn có thể liếm mình đến như vậy. Chỉ suy nghĩ như vậy thôi cũng đã đủ làm hắn kích động rồi, tiểu huyệt cũng vì vậy mà co rút càng nhanh.
"Ahhhhh..... Tướng quân......"
Giống cái được mình yêu thương rên rỉ như vậy, chính là liều xuân dược đối với Erick, hô hấp của Erick đã bắt đầu thô nặng đi, đầu lưỡi liếm bao lấy viên nho nhỏ nhô lên trong âm môi.
"Ah......"
Thời Dĩ Thiên run rẩy kịch liệt, sung sướng quá mức làm hắn phun nước đến rồi.
Viên đậu nhỏ trong âm môi sưng lên và mẫn cảm dị thường, chỉ cần liếm mấy cái là tiểu huyệt đã phun nước không ngừng, cằm Erick và ghế sô pha phía dưới cũng ướt đẫm.
"Ah... Ah......"
Erick tướng quân nói:
"Kêu ra đi, anh thích nghe."
Thời Dĩ Thiên vẫn cảm thấy xấu hổ như cũ. Đầu lưỡi Erick càng nhanh hơn, tơ lưỡi thô ráp cứ không ngừng lướt qua âm đế mẫn cảm, thỉnh thoảng còn chọc vào tiểu huyệt. Khoái cảm cứ tăng lên, cuối cùng đạt đến giới hạn.
"Ah......."
Thời Dĩ Thiên nhịn không được mà cao giọng rên lên, cùng lúc đó, tiểu huyệt cũng phun ra một lượng lớn dâm dịch, dương vật phía trước cũng bắn ra tinh dịch, rơi vãi khắp bụng nhỏ.
Cao trào qua đi, gương mặt Thời Dĩ Thiên giờ đã ửng đỏ hết rồi, ánh mắt mê ly, đôi môi hé mở không ngừng thở dốc.
[Ortar, Erick x Thời Dĩ Thiên]
Ortar hơi nhướng mày, tay cằm lấy muỗng từ thay Thời Dĩ Thiên, múc một miếng bánh, đút đến bên môi Thời Dĩ Thiên.
Cảm xúc mềm mại bên môi làm Thời Dĩ Thiên theo bản năng mà mở miệng ăn miếng bánh vào. Còn không đợi hắn nuốt xuống, đã bị hôn lên.
Miếng bánh kem còn trong miệng đã bị đầu lưỡi cuốn đi, tiện thể chiếm đoạt trong đó, bá đạo mà tàn sát bừa bãi bên trong.
"Oh....."
Bị hôn đến không thở nổi rồi. Eo bị ôm chặt, Ortar hôn còn thêm sâu.
Thời Dĩ Thiên tức giận mà muốn phản kháng lại, nhưng không biết đối phương dùng phương thức gì, nhẹ nhéo ở cổ hắn một cái, cả người hắn liền mềm nhũn, thậm chí chân còn muốn đứng không vững, chỉ có thể dựa vào lòng ngực Ortar.
Không biết qua bao lâu rồi Ortar thân vương mới lui ra ngoài, nhưng vẫn ôm Thời Dĩ Thiên chặt chẽ trong lòng.
"Em so với bánh kem còn ngọt hơn nhiều."
Giống đực tóc bạc giọng hơi khàn khàn nói, tựa như hôn chưa đủ.
"Ngài....."
Thời Dĩ Thiên tức đến đỏ mặt mà trừng Ortar.
Ortar thân vương cũng không chút dao động, khóe môi cong lên:
"Thực xin lỗi, ta không cầm lòng không được."
[...] "Ta nghĩ là ta không thể chờ kịp đến lần hẹn hò thứ 3 nữa."
Ortar thân vương cúi người hôn lên môi Thời Dĩ Thiên, chỉ nhẹ chạm một cái liền rời đi.
"Ta có lẽ là.... Không, ta nghĩ là ta đã thích em rồi."
Giọng nói vừa dứt, Ortar thân vương lại vươn tay giữ lấy gáy Thời Dĩ Thiên, rồi mạnh mẽ hôn xuống.
Nụ hôn này không giống như nụ hôn lúc nãy, vừa rồi chỉ nhẹ hôn lướt qua, lần này Ortar như muốn nhai nuốt Thời Dĩ Thiên vào bụng vậy. Không khí đột nhiên bị đoạt lấy, đầu lưỡi cũng bị cuốn lấy mà dùng sức mút, Thời Dĩ Thiên không thể hô hấp được.
"Ah...."
Thời Dĩ Thiên bị kỹ thuật hôn môi cao siêu của Ortar làm cả người mềm nhũn hết, cũng không biết hắn đã bị Ortar thân vương ôm vào lòng lúc nào. Cổ áo cũng đã bị cởi bỏ, bàn tay Ortar bắt được một bên ngực của Thời Dĩ Thiên. Bởi vì mang thai, ngực của Thời Dĩ Thiên đã bắt đầu lớn hơn, lớn cỡ 1 quả trứng nhỏ, xúc cảm chạm vào rất tinh tế, mềm mại, cũng rất mẫn cảm. Bên vú bị Ortar chơi đùa trong tay, còn thường xuyên dùng ngón tay kẹp lấy núm vú mà cọ xát.
"Ah...... ah....."
Thời Dĩ Thiên nhíu mày, không nhịn được mà rên rỉ một tiếng, lúc này mang thai hắn đã mẫn cảm hơn ngày thường rồi, làm sao có thể chịu được trêu chọn như vậy. Chỉ mới một lát thôi mà đã làm tiểu huyệt của hắn ướt đẫm rồi.
Ortar cuối cùng cũng hôn đủ, mang theo ý cười mà nói nhẹ bên tai Thời Dĩ Thiên.
"Xem ra em cũng không phải ghét bỏ ta, đúng không?"
"Tôi.... tôi...."
Đôi mắt Thời Dĩ Thiên ứa nước, dục vọng cũng bốc lên rồi. Cũng tại hắn quá nhạy cảm.
Hắn nâng tay lên, muốn gọi điện cho Erick. Và tất nhiên là Ortar thân vương không cho phép hắn làm điều đó. Ortar nhẹ chế ngự được Thời Dĩ Thiên, từ phía trên nhìn xuống.
"Thơm quá." - Ortar nói.
Trong không khí là tràn ngập mùi hương động tình, mùi hương hoa lan tỏa khắp nói.
"Bé yêu, làm Vương phi của ta được không?"
Ortar lại cúi xuống hôn lên môi Thời Dĩ Thiên, bàn tay sờ lên bụng nhỏ của Thời Dĩ Thiên, rồi lại gặm cắn lên vành tai, hơi thở ấm áp phun bên tai Thời Dĩ Thiên.
"Bé con trong bụng em muốn ta."
Ortar khàn giọng nói.
"Mới.... Mới không cần ngài...."
Thời Dĩ Thiên thở hổn hển, gian nan nói.
"Ngài... ngài buông tôi ra."
"Hung dữ như vậy sao?" - Ortar cười.
Hắn dán môi lên bên môi Thời Dĩ Thiên cọ xát rồi nói:
"Bộ dáng của em lúc này làm ta nhớ đến trước kia, em sẽ vừa ngoan vừa mềm, còn rất đáng yêu.... Lại còn kêu ta là 'cữu cữu' nữa."
Cữu cữu?
Hai chữ này giống như sét đánh vang lên bên tai Thời Dĩ Thiên, hắn liền mở to hai mắt.
Hắn nhớ rõ ràng. [...] Thì ra có hai căn dương vật không phải chỉ có Xà tộc mà còn có Ortar thân vương?
Trái tim Thời Dĩ Thiên bỗng dưng thắt chặt lại, lúc này, cửa bên ngoài cũng bị Erick mạnh mẽ đẩy vào.
"Thiên Thiên!!"
Erick cởi áo khoác quân trang của mình khoác lên người Thời Dĩ Thiên, rồi một tay đem hắn bế lên. Đôi mắt vàng kim nhìn chằm chằm Ortar thân vương, trầm giọng cảnh báo:
"Điện hạ xin hãy tự trọng."
"Nếu muốn nói đến...." - Ortar cười nhạt - "Ta nghĩ ta càng có tư cách làm trượng phu của Thời Dĩ Thiên hơn Erick tướng quân đó."
Erick cau mày, Thời Dĩ Thiên nắm lấy áo khoác, mở miệng nói:
"Đứa bé.... là của ngài ấy."
Erick hơi bất ngờ nhíu mày, nhưng cũng rất nhanh đã bình tĩnh lại, nắm chặt tay Thời Dĩ Thiên:
"Phu nhân của tôi hiện không khỏe, thứ lỗi tôi không nói chuyện được nữa."
Nói xong liền quyết đoán mà ôm Thời Dĩ Thiên rời đi. [...] Erick bế Thời Dĩ Thiên vào phòng mình.
"Thiên Thiên."
Erick cúi đầu hôn lên trán Thời Dĩ Thiên.
"Không cần nghĩ nhiều, có anh ở đây. Nếu em không muốn cùng Ortar thân vương có quan hệ gì, thì không cần để ý hắn ta nữa."
[...] "Bảo bối...."
Erick than nhẹ một tiếng, thân mật hôn lên má Thời Dĩ Thiên.
Thời Dĩ Thiên ôm chặt lấy Erick, lý trí đã quay lại, hắn không muốn làm tướng quân đại nhân của mình phải đối nghịch với hoàng thất đâu.
[...] Erick vẫn luôn hiểu hắn. Thời Dĩ Thiên nhịn không được mà rung động trong lòng, rồi hôn lên. Hắn đẩy Erick xuống sô pha, vội vàng mà kéo áo sơ mi của tướng quân xuống, lúc nhìn thấy cơ bụng săn chắc của Erick, Thời Dĩ Thiên liền bắt đầu thở dồn dập. Tay hắn vẫn đi xuống, muốn cởi bỏ quần Erick nhưng đã bị Erick ngăn lại.
"Để anh."
Đôi mắt vàng kim nhìn lên Thời Dĩ Thiên, cả người Thời Dĩ Thiên liền nóng lên. dương vật to lớn bật ra, Thời Dĩ Thiên một giây cũng không đợi nổi, nâng mông muốn ngồi xuống.
"Thiên Thiên."
Erick âm thanh lạnh lẽo có chút bất đắc dĩ, đỡ lấy eo Thời Dĩ Thiên.
"Đừng vội."
Tiểu huyệt của Thời Dĩ Thiên đã sớm ướt đến rối tung, vừa rồi bị Ortar thân vương trêu chọc, dục vọng trong thân thể vẫn chưa được giải trừ.
Erick một tay nắm lấy dương vật, quy đầu lớn đặt ngay cửa huyệt, hơi cọ xát một chút, tiểu huyệt ướt át liền muốn ăn vào.
"Ah....."
Thời Dĩ Thiên thoải mái mà rên rỉ, ngay sau đó dùng sức ngồi xuống, từng chút mà nuốt hết căn dương vật.
"To quá...."
Dương vật vừa cắm vào, tiểu huyệt đã tham lam hút lấy, từng ngụm từng ngụm mút vào.
Thời Dĩ Thiên dựa vào tiết tấu mình thích mà chậm rãi di chuyển, cảm giác tê dại lan khắp toàn toàn thân, mới di chuyển vài cái thì chân hắn đã mềm nhũn ra rồi.
"Tướng quân..."
Thời Dĩ Thiên bĩu môi rên rỉ, hắn cũng hông ý thức được là ngữ điệu của mình lúc này như là đang làm nũng vậy.
Erick cũng cười cong môi, đỡ lấy eo Thời Dĩ Thiên, bắt đầu đĩnh lên.
"Ah.... Tướng quân...."
[...] "Nhanh một chút.... Muốn...."
Thời Dĩ Thiên phả từng hơi thở nóng bỏng, thúc giục Erick.
Tiểu huyệt càng cố chảy thêm nhiều dâm dịch, làm chỗ kết hợp của hai người ướt dầm dề.
Lực eo của Erick vô cùng tốt, cho dù là dùng tư thế này, hắn cũng không hề mệt mỏi mà động tác lại còn nhanh hơn. Chỉ cần nghĩ đến người đang cưỡi trên dương vật của mình là Thời Dĩ Thiên thì Erick đã kích động đến không chịu được.
Đây là giống cái mà hắn yêu nhiều năm như vậy...
Tuy rằng không biểu hiện nhưng trong mắt Erick vẫn đong đầy niềm vui sướng.
"Tướng quân.... Ah... Ah..... Muốn...... Muốn tới...."
Thời Dĩ Thiên đã sắp ngồi không nổi nữa rồi, cả người ửng hồng, dòng điện tê dại cũng chạy khắp người, hắn cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, phun ra một lượng lớn dâm dich, côn thịt phía trước cũng chưa cần an ủi đã bắn ra.
Tiểu huyệt giống cái gắt gao mà hút lấy dương vật Erick, Erick sướng đến tê hết cả da đầu, nhanh chóng thẳng lưng thêm mấy cái, rồi thả lỏng tinh hoàn, lượng lớn tinh dịch bắn vào trong cơ thể Thời Dĩ Thiên.
Cao trào liên tục như vậy làm Thời Dĩ Thiên cảm thấy có một nguồn năng lượng lớn nào đó. Nguồn năng lượng đến từ sự rung động sâu trong linh hồn, tình yêu mãnh liệt lan đến, giống như đột nhiên bùng nổ, Thời Dĩ Thiên rùng mình, cố kiềm chế không rên rỉ thành tiếng.
"Ah....."
"Tướng quân....."
Trong đầu cũng choáng váng hết rồi. Sao lại có thể.....có thể........
Khoái cảm quá mức làm trước mắt Thời Dĩ Thiên tối sầm, sau đó hoàn toàn mất tri giác.
[Ortar (Ôn Trạch) x Thời Dĩ Thiên]
"Đã biết cha ruột là ai thì có thể hiểu vấn đề một chút."
[...] "Kỳ thật, Lam Tinh có không ít chủng tộc có đặc tính như vậy, là lúc giống cái mang thai con nhỏ, cần phải có giống đực là cha ruột của đứa bé đến để trợ giúp nuôi bé. Cho nên... thời gian kế tiếp này, tốt nhất là Ortar thân vương phải ở cạnh Thời Dĩ Thiên."
[...] "Thiên Thiên."
Ortar thân vương cất lời:
"Ta nghĩ là em có chút hiểu lầm với ta."
[...] "Em và bé con đều cần ta."
Ortar thân vương dùng cánh tay ôm lấy eo Thời Dĩ Thiên, liền có một năng lượng mạnh mẽ tiến vào thân thể hắn, Thời Dĩ Thiên liền cảm thấy cả người nhẹ nhõm không ít.
[...] "Ta nói thích em, đó cũng là sự thật."
Ortar thở dài, tự cười bản thân:
"Phương thức quen biết từ đầu đến giờ của chúng ta đều sai rồi."
[...] "Nhưng mà, thời gian tiếp theo, cho đến lúc em sinh, em cần phải để ta bên cạnh em."
[...] "Bé ngốc."
Ortar nhéo cằm Thời Dĩ Thiên một cái:
"Lấy thân phận của ta, có phải Chính phu hay không thì có gì khác nhau? Chẳng lẽ bọn họ có thể làm gì ta?"
Ah........
Thời Dĩ Thiên chớp mắt.
Hình như đúng là như vậy nha.....
"Vậy.........."
Ortar thân vương ngâm nga, mang theo một ý tứ dụ hoặc nói:
"Vậy bé Vương phi của ta, có thể cho ta hôn một cái được không?"
Thời Dĩ Thiên suýt chút nữa là không nhịn được cười, nhưng vẫn kiên quyết lắc đầu.
"Không được."
"Được rồi."
Ortar có chút tiếc nuối, nhưng cũng không muốn cưỡng hôn mà chỉ hỏi:
"Vậy khi nào Vương phi điện hạ mới bằng lòng cho ta một nụ hôn đây?"
Thời Dĩ Thiên lại càng đỏ mặt hơn. Thực lòng mà nói, hắn không thể không thừa nhận, Ortar là một giống đực rất có mị lực.
Vốn dĩ giữa họ cũng không có thâm thù đại hận gì. Thân vương điện hạ còn từng giúp hắn qua kỳ động dục, sau này chỉ có cưỡng hôn hắn vài lần, cũng chưa tính là làm chuyện gì khi dễ hắn.
[...] "Vương phi điện hạ không chịu hôn ta....."
Ortar nhìn Thời Dĩ Thiên chăm chú bằng đôi mắt màu xanh lam thăm thẳm:
"Vậy... có thể gọi ta một tiếng 'cữu cữu' không?"
Thời Dĩ Thiên: "....."
Nghe hai chữ 'cữu cữu' này, hắn theo phản xạ mà nhịn không được mà nhớ về cái đồ vật đáng sợ của người đó. Nhưng cái đồ vật đáng sợ đó, lại làm hắn rất sướng....
Thời Dĩ Thiên vừa nghĩ đến liền chột dạ, đôi mắt hung hăng trừng Ortar một cái, cũng chưa nói lời nào.
Cái liếc mắt này không hề hung dữ chút nào, ngược lại còn làm rung động lòng người, Ortar nhịn không được bước tới, âm thanh từ tính lại vang lên:
"Xin Vương phi điện hạ hãy rủ lòng thương......"
Đối mặt với lời thỉnh cầu từ một giống đực như vậy, ai mà chịu được chứ?
Thời Dĩ Thiên cũng không dám nhìn Ortar, chỉ đỏ mặt mà nói:
"Cữu..... cữu cữu."
[...] "Ah..... Chậm.....Chậm một chút..... Ah...."
Thời Dĩ Thiên ngồi trên người Ortar, tiểu huyệt gắt gao cắn lấy dương vật, tay hắn ôm bụng mình, Ortar ở dưới cũng không ngừng di chuyển.
Càng gần với ngày sinh nở, Thời Dĩ Thiên cũng ham muốn tính dục nhiều hơn, hầu như là muốn có dương vật lấp đầy hai cái huyệt của mình mọi lúc.
Ortar dựa vào đầu giường, mái tóc dài màu bạc theo tiết tấu của hắn mà đong đưa, con ngươi cũng mang theo ý cười, bàn tay vẫn luôn xoa nắn cánh mông của Thời Dĩ Thiên.
"Còn một căn nữa.... ăn vào đi, bảo bối."
"Ah....."
Thời Dĩ Thiên rên rỉ, nâng mông, giúp hậu huyệt ăn lấy căn dương vật còn lại. Hậu huyệt cũng đã đủ mềm ướt rồi, hoàn toàn không cần nới lỏng, căn dương vật cứ vậy mà thuận lợi đi vào.
"Ha..... Thoải mái......"
Quy đầu cọ vào điểm nhạy cảm nhất trong hậu huyệt, vách thịt co rút từng đọt, dương vật của Thời Dĩ Thiên cũng đứng thẳng mà tràn ra dâm dịch.
Nước từ trong tiểu huyệt không ngừng tràn ra, giống như lúc nào cũng cao trào vậy. Sự sung sướng này cũng chỉ có dương vật của Ortar mới có thể mang lại, vì trên dương vật của Ortar còn có mọc ra một cái thịt nhô, mỗi lần chọc rút đều đem đến khoái cảm kịch liệt.
Ortar cúi đầu ngậm lấy núm vú trước mặt, dùng sức hút, một dòng sữa tươi bị hút ra, làm cả miệng đều ngập tràn mùi sữa.
"Ah..."
Thời Dĩ Thiên ưỡn ngực, đem núm vú của mình đưa đến bên miệng Ortar:
"Hút nhiều..... một chút......"
Lúc mang thai, ngực hắn bắt đầu có sữa, thậm chí còn có lúc chảy xuống, nên khi bị hút như vậy làm hắn đặc biệt thoải mái.
Hiện tại sữa cũng không có nhiều lắm, nên Ortar hút một chút liền hết, sau đó lại chuyển qua bên kia hút.
Tóc bạc mềm mại cọ qua làn da Thời Dĩ Thiên, cảm giác có hơi ngưa ngứa.
Thời Dĩ Thiên ngẩng đầu lên, trong cổ họng phát ra tiếng nỉ non ngọt ngào, ngón tay nhịn không được mà cắm vào trong mái tóc của Ortar. Hai núm vú cũng được chăm sóc xong, Ortar ngẩng đầu hôn lên môi Thời Dĩ Thiên.
"Thực sự muốn cứ như vậy mà ăn luôn em."
Thời Dĩ Thiên đỏ mặt nói:
"Ngài không phải là đang ăn sao?"
Ortar lắc đầu: "Không đủ."
Hắn bế Thời Dĩ Thiên lên, hai căn dương vật phía dưới vẫn cắm trong hai huyệt như cũ, chỉ thay đổi tư thế, để Thời Dĩ Thiên nằm xuống, hai chân thon dài gác lên vai hắn, dùng tốc độ thong thả mà đâm rút.
Bởi vì lo lắng bụng của Thời Dĩ Thiên mà trong khoảng thời gian này, nhóm giống đực khi làm tình đều không dám làm quá sức. Nhưng mà với tốc độ này Thời Dĩ Thiên đã vô cùng thỏa mãn rồi.
"Ah..."
Thời Dĩ Thiên nhíu mày.
"Bụng..... hình như.... hình như có chút đau....."
Ortar lập tức dừng lại.
"Đau ở đâu? Là ta mạnh quá hả?"
"Không phải."
Thời Dĩ Thiên hoảng hốt nói:
"Là ở bụng, hình như em muốn sinh rồi."
Ortar vội vàng rút dương vật ra khỏi cơ thể Thời Dĩ Thiên, an ủi nói:
"Nằm xuống trước, đừng sợ, ta gọi tiến sĩ Simon"
[Chris x Thời Dĩ Thiên]
Người vừa mới xuất hiện ở cửa, Thời Dĩ Thiên nháy mắt nhìn thấy đã không dời tầm mắt được.
"Chris..."
Thời Dĩ Thiên hốc mắt đỏ lên, thấp giọng nỉ non.
Mấy năm không gặp, sư tử lớn của hắn lại càng thêm mạnh mẽ, khí chất sắc bén tỏa ra toàn thân làm người khác không dám nhìn thẳng.
[...] Giờ tất cả mọi người đều đã đi hết, chỉ còn lại Thời Dĩ Thiên cũng Chris.
"Bảo bảo..."
Chris rốt cuộc cũng kiềm chế không nổi nữa, đột nhiên ôm lấy Thời Dĩ Thiên, ôm chặt đến như muốn nhét hết vào xương cốt mình vậy, âm thanh cũng run rẩy.
Người hắn nhớ mong mỗi đêm, rốt cuộc đã trở về lòng ngực mình. Chris gấp đến không chờ kịp, hôn lên môi Thời Dĩ Thiên, nụ hôn đầy nóng bỏng, biến hóa liếm láp mọi góc độ, mút vào, không chừa một kẽ hở nào, phảng phất như muốn ăn hết Thời Dĩ Thiên vào bụng.
"Ah..... ah......."
Thời Dĩ Thiên cũng nhiệt tình đáp trả, đáng tiếc là lực bất tòng tâm, chỉ có thể bị động thừa nhận. Chỉ cần một nụ hôn nồng nhiệt mà Thời Dĩ Thiên đã động tình, thân thể vì Chris mà ướt rồi.
"Chris..."
Không biết đã hôn bao lâu, Chris rốt cuộc cũng lưu luyến mới buông Thời Dĩ Thiên ra.
Thời Dĩ Thiên thở hổn hển, gắt gao nhìn chằm chằm Chris.
"Em rất nhớ anh, anh đi rất lâu cũng không hề liên lạc với em, một chút tin tức cũng không có..."
Lời nới còn chưa dứt thì nước mắt Thời Dĩ Thiên đã rơi.
Chris nhíu mày, đau lòng mà hôn lên nước mắt của Thời Dĩ Thiên:
"Đừng khóc, bảo bảo. Anh xin lỗi."
Nước mắt rơi như đâm vào lòng ngực Chris, vô cùng chua xót, hắn hôn lên mang theo sự thành kính, hôn dày đặc khắp mặt Thời Dĩ Thiên, sau đó là dừng lại trên môi.
Lúc này Chris kiên nhẫn mười phần, phảng phất như muốn đền bù hết những năm vắng mặt.
Thời Dĩ Thiên cũng cảm nhận được dưới người hắn đã chảy dâm dịch róc rách rồi, hắn chịu không nổi mà kẹp chặt hai chân lại, dương vật cũng đã cứng lên cọ vào bụng Chris.
Thật nhớ Chris....
Hắn nhịn không được mà nhớ đến cảm giác làm tình cùng Chris, lấp đầy hai cái tiểu huyệt của mình.
Chris rút đầu lưỡi ra khỏi miệng thời Dĩ Thiên, thở hổn hển nắm lấy tay Thời Dĩ Thiên, phủ lên bên mặt nạ của mình.
[...] Chris có vẽ đẹp phi giới tính, Thời Dĩ Thiên có chút nghi ngờ, chỉ cần thấy qua dung mạo của Chris, chắc là bất kỳ ai cũng phải điên cuồng. Giống như hiện tại, Thời Dĩ Thiên nhìn chăm chú vào đó, cả người cũng nóng lên, cảm giác như sắp tan chảy đến nơi rồi.
Chris không chút do dự kéo quần Thời Dĩ Thiên xuống, đem hắn đè xuống thảm, tách chân hắn ra rồi dương vật căng cứng đặt ngay cửa vào, thẳng eo mà cắm vào.
"Ah.........."
Thời Dĩ Thiên trong cổ họng liền tràn ra tiếng rên rỉ, thật thoải mái.
"Chris..... Sâu một chút... Đâm hỏng em đi.... Ah......"
Thời Dĩ Thiên kích động đến tràn nước mắt, hắn không biết là do thân thể sung sướng hay là do thỏa mãn tinh thần.
".....Bảo bảo.... Thả lỏng một chút nào....."
Lâu lắm không làm, Chris suýt nữa bắn ra, hắn cảm thấy sống lưng mình tê dại, còn chưa bắt đầu di chuyển, mà tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên chỉ mới mút vào thôi đã làm dương vật hắn sung sướng rồi.
Chris cắn răng, nhịn đến trán nổi đầy gân xanh.
"Bảo bảo, em muốn bấm gãy anh luôn sao?"
"Ah.... ah.... Em muốn anh..."
Thời Dĩ Thiên đỏ mặt, đáy mắt ngập tràn tình dục.
Những lời này như một công tắc của Chris, đôi mắt màu xanh biếc của Chris trầm xuống, liền bắt di chuyển.
"Ah.... ah.... ha......"
Thời Dĩ Thiên giống như một chiếc thuyền nhỏ, gắt gao mà ôm lên Chris, tiểu huyệt không ngừng chảy ra dâm dịch.
"Chris...."
"Anh đây."
Thời Dĩ Thiên ngẩng đầu, chủ động hôn lên, ngay sau đó đã bị lưỡi Chris cuốn lấy. Không biết từ khi nào, dương vật Thời Dĩ Thiên đã bắn tới, làm bụng nhỏ ướt một mảng. Hắn căn bản là không khống chế được cao trào của mình, chỉ cần nghĩ đến người đang đâm vào mình là Chris thì thân thể như mỗi lúc đều đang cao trào.
[...] "Anh đã về bên em rồi"
"Em vẫn còn nhớ anh."
Thời Dĩ Thiên ủy khuất nói.
Dương vật lại đỉnh vào, nghiền đến chỗ sâu nhất trong Thời Dĩ Thiên.
"Ah..... Sâu quá.....Ah...."
Nhưng cũng rất thoải mái.......
Thật muốn mãi cùng Chris không tách ra...
Thời Dĩ Thiên nghe tiếng cười của Chris trong đầu mình:
"Vậy đừng bao giờ rời xa nhau."
Giống như là muốn thực hiện lời hứa hẹn, suốt 7 ngày, Chris cùng Thời Dĩ Thiên cũng chưa từng bước xuống giường.
Kỳ thực Chris là cấp SSS, thể lực thực sự rất biến thái, lại bởi vì đã xa Thời Dĩ Thiên quá lâu, tình cảm quá mức mãnh liệt, nên cuối cùng Thời Dĩ Thiên phải cầu xin mới chịu buông tha.
[...] Bên bàn ăn, Thời Dĩ Thiên cả người trần trụi đang ngồi trong lòng Chris, mà chính xác là đang ngồi lên dương vật của Chris. Chris dùng nĩa đưa một miếng thịt nướng vàng tới miệng Thời Dĩ Thiên.
"Ah...."
Thời Dĩ Thiên cắn lấy miếng thịt, quai hàm phình lên nhai nhai.
Chờ hắn ăn xong, Chris liếm liếm lên bờ môi hắn, lại đút cho hắn một miếng dưa.
Một bên vừa đút một bên Chris vừa xoa xoa lấy núm vú Thời Dĩ Thiên, dưới thân dương vật cũng đỉnh lên. Khoái cảm không phải quá mức mãnh liệt, nhưng lại vô cùng thoải mái.
Dương vật Thời Dĩ Thiên không cứng nổi nữa, chỉ có thể đáng thương mà gục xuống.
"Ah..... Bỏ cuộc....."
Thời Dĩ Thiên nhu thuận mà cầu xin.
Chris lại nói: "Lại ăn nhiều một chút."
Thời Dĩ Thiên hung hăng trừng một cái:
"Anh biết là em không phải nói cái này mà! Anh ra ngoài đi."
"Rõ ràng là em không cho anh ra."
Chris hôn xuống một cái:
"Miệng phía dưới của em tham ăn như vậy, cắn anh không buông kìa....."
Vừa nói vừa đỉnh eo một cái.
"Vậy.... Không phải...... Em không khống chế được mà....."
Thời Dĩ Thiên ngấn nước mắt, lên án mà nhìn Chris.
"Lại không ra nữa, bọn họ sẽ lo lắng đó...."
"Được rồi, lần này liền tha cho em."
Chris lại cho Thời Dĩ Thiên một nụ hôn nồng cháy, thấp giọng nỉ non:
"Nhưng mà em ăn no chứ anh vẫn chưa no đó......"
Nói xong Chris liền nắm lấy eo Thời Dĩ Thiên, bắt đầu đâm rút.......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro