96. Nhóm thú phu của ta 27-28, 29-31
Thú nhân, NP, [Chris x Thời Dĩ Thiên]
"Chúng ta giờ...."
Thời Dĩ Thiên trước mặt Chris cũng không quá ngại ngừng, chủ động bước đến ôm lấy rồi nhón mũi chân lên hôn một cái.
[...] Chris một tay ôm eo Thời Dĩ Thiên, bế ngang lên giường. Hắn một tay nắm lấy cằm Thời Dĩ Thiên nâng lên, đôi mắt màu xanh lục như viên đá quý nhìn thẳng Thời Dĩ Thiên:
"Bảo bảo, anh sắp phải rời xa em."
Thời Dĩ Thiên hoảng hốt hỏi:
"Vì sao? Anh muốn đi đâu? Khi nào về?"
Chris trầm mặc, cúi đầu hôn môi Thời Dĩ Thiên. Đầu lưỡi hắn tiến vào khoang miệng Thời Dĩ Thiên, kiên nhẫn mà trêu đùa đầu lưỡi mềm mại, linh hoạt liếm lấy từng điểm mẫn cảm trong miệng Thời Dĩ THiên, đoạt lấy từng chút hơi thở.
"Ah...."
Thời Dĩ Thiên chỉ cảm thấy từng dòng nhiệt chạy xuống hướng bụng nhỏ, dương vật liền nhịn không được mà cứng lên.
Mượn nụ hôn này mà Thời Dĩ Thiên có thể cảm nhận được tình yêu của Chris. Thời Dĩ Thiên cũng nỗ lực mà đáp lại, sự chủ động của hắn làm Chris càng thêm kích động, một bàn tay to sờ soạng vào trong quần áo, dọc từ phía sau lưng hướng lên trên, đem đến từng đợt tê dại. Chris đã sớm cứng rồi, dương vật vẫn luôn để lên bụng nhỏ Thời Dĩ Thiên, cách lớp quần áo mà Thời Dĩ Thiên vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng đó.
Vốn tưởng rằng Chris không trả lời mình, nhưng sau khi kết thúc nụ hôn, Chris mới mở miệng. Chris giữ chặt tay Thời Dĩ Thiên sờ lên vết sẹo trên má mình, thanh âm khàn khàn nói:
"Anh phải đi lấy thứ thuộc về anh."
Thời Dĩ Thiên kéo tay dọc theo vết sẹo, sau đó dán môi lên, đặt một nụ hôn mềm mại lên đó, thở dài nói:
"Chris này, anh càng lớn, càng ít nói, đến cười cũng ít đi, một chút cũng không đáng yêu như lúc nhỏ."
[...] Đồng tử Chris co rút, giây tiếp theo liền hung ác mà hôn lên Thời Dĩ Thiên. Nụ hôn này điên cuồng như vậy, ngay cả không khí cũng dư thừa, Chris dùng lực như đang muốn nuốt luôn linh hồn của Thời Dĩ Thiên.
"Bảo bảo...."
Chris tiếng nói hơi vặn vẹo, hơi thở thô nặng mà nói:
"Thực xin lỗi, lúc này anh nhịn không được nữa rồi."
Ngay sau, Chris kéo quần Thời Dĩ Thiên xuống, dương vật căng to cứ vậy mà hung hăng đâm vào tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên.
"Ah...."
Thân thể Thời Dĩ Thiên đã sớm động tình, tiểu huyệt cũng đã đủ ướt, nên đột ngột tiến vào như vậy, hắn cũng không thấy đau, chỉ thấy mãnh liệt sung sướng.
Dương vật Chris cắm vào liền không ngừng đâm chọc, Thời Dĩ Thiên gần như là rơi vào khoái cảm ngay lập tức.
"Ah.... Ah.... Chris..."
Thực sự thỏa mãn, quá thoải mái.......
Dương vật Chris có một độ cong nhất định, nên mỗi lần đâm vào đều đâm đúng chỗ sung sướng nhất sâu bên trong.
Quá kịch liệt....
"Ô..... Chris.... Chậm.... Chậm một chút...... Ah...."
Khóe mắt Thời Dĩ Thiên trào ra nước mắt, tiểu huyệt cũng ào ạt mà chảy nước, hắn còn không biết mình đã cao trào từ lúc nào, dương vật cũng đã bắn rồi.
Tốc độ của Chris cũng không chậm đi, eo thon chắc như vĩnh viễn không biết mỏi. Hắn đem hai chân thon dài của Thời Dĩ Thiên treo lên vai, dương vật vẫn ra vào tiểu huyệt rất nhanh, làm dương vật di chuyển đến tiểu huyệt tràn dâm dịch đầm đìa, âm môi non mềm như một đóa hoa mà nở rộ.
"Ah..... Ah... Không được...."
Thời Dĩ Thiên mang theo tiếng khóc nức nở:
"Chris..... Ah...."
Sướng quá.......
Cảm giác quá mãnh liệt........
Lúc cao trào, dương vật Thời Dĩ Thiên nhịn không được mà bắn lần nữa.
Chris không nói một lời nào, chỉ nhìn không được mà thở hổn hển, đôi con ngươi đã chuyển thành màu xanh đậm, từng giọt mồ hôi chảy dọc theo hai bên sườn mặt hoàn mỹ của hắn. Hắn sao có thể không bị tiểu huyệt của Thời Dĩ Thiên hút đến sắp chịu không nổi rồi chứ?
Đẹp.
Thịt huyệt cứ cắn lấy dương vật hắn triền miên, mỗi mạch máu nổi lên trên thân gậy đều bị thịt non trong huyệt vuốt ve lấy, giờ này hắn chỉ có một suy nghĩ là đem hết tinh dịch của mình mà bắn cho Thời Dĩ Thiên hoặc là đem cả linh hồn hắn giao ra cũng được.
"Bảo bảo..... Dĩ Thiên..... Gọi tên anh đi....."
Chris cúi đầu cắn lấy núm vú dựng thẳng của Thời Dĩ Thiên, ra sức mà liếm.
"Ah... Không...."
Thịt huyệt trong Thời Dĩ Thiên liền co rút, gắt gao hút lấy dương vật lớn của Chris.
"Chris.... Ah......"
Eo Chris liền thẳng tới mà đỉnh vào trong, giống như là muốn đem cả hai viên tinh hoàn nhét hết vào trong.
Ánh mắt Thời Dĩ Thiên bắt đầu dại đi, theo bản năng mà nỉ non:
"Chris......"
Theo lời Thời Dĩ Thiên rên rỉ, Chris gầm một tiếng, một cỗ tinh dịch lớn bắn vào chỗ sâu trong tiểu huyệt.
Bị cỗ tinh dịch làm cho khoái cảm càng thêm nhiều, tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên liền tự động bắt đầu hấp thu tinh dịch.
Thơm quá.....
Hương vị của Chris......
[...] "Bảo bảo.... Bảo bảo...... Dĩ Thiên..... Tỉnh lại..."
Chris dùng chút lý trí còn lại của mình gọi Thời Dĩ Thiên. Thời Dĩ Thiên mông lung mà mở mắt, nhìn vào mắt Chris.
[...] Thời Dĩ Thiên liền uể oải, khóe miệng cũng trễ xuống. Chris đem hắn ôm vào lòng, lau mồ hôi ướt mướt trên trán hắn mà an ủi nói:
"Đừng gấp, chúng ta còn nhiều thời gian mà, từ từ sẽ được thôi."
Thời Dĩ Thiên cảm thấy bọn họ không thành công là do bản thân mình, hắn còn chưa có thể khống chế tốt tinh thần lực của mình, chỉ kích động một chút liền......
"Chúng ta tiếp tục."
Thời Dĩ Thiên nắm lấy tay Chris.
"Anh rất sẵn lòng."
Chris cầm lấy tay Thời Dĩ Thiên đặt bên môi hôn lên, đôi mắt màu xanh lục ngước lên nhìn:
"Bảo bảo, em không được hút khô anh liền đó."
Thời Dĩ Thiên mặt nóng lên, lắp bắp nói:
"Em...Em không phải cố ý...."
Hắn là không kiềm chế được mà.
Thời Dĩ Thiên lại càng đỏ mặt hơn. Hắn ngửa đầu nhìn Chris, sờ sờ lên nửa bên mặt lành lặn của Chris nói:
"Anh nên cười nhiều một chút, rất đẹp."
[...] Chris cũng chịu không được nữa mà hôn xuống, nụ hôn rất dịu dàng, không cuồng nhiệt giống như lúc nãy. Hắn hôn đến nổi làm cho Thời Dĩ Thiên toàn thân đều bị dục vọng tra tấn, lúc đó, Chris mới từ tốn mà tiến vào.
Thân thể Thời Dĩ Thiên cũng sớm bị nụ hôn làm cho sắp cao trào rồi, lúc Chris đâm vào thì tiểu huyệt cũng nhịn không nổi nữa mà liền cao trào
"Ahh..... Chris..."
Tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên gắt gao bao lấy dương vật Chris, tham lam mà ăn vào.
"Hừ.... Bảo bảo...."
Chris suýt nữa mà bị kẹp đến bắn ra.
"Bảo bảo...."
Chris thở hổn hển.
[...] Thời Dĩ Thiên cả người đang tê dại, vẫn còn đang cao trào, híp mắt không nói lời nào. Hắn đang nỗ lực mà nhớ lại cảm giác kỳ diệu lúc này, tiểu huyệt vẫn từng ngụm cắn lấy dương vật Chris, giống như là muốn hút hết tinh dịch ra.
[...] Chris đang ở trong hắn, cả hai hòa làm một, bọn họ như hợp lại làm một, trong anh có em, trong em có anh.
"Bảo bảo...... Anh yêu em...."
"Chặt quá.... Bảo bảo.... Tiểu huyệt ướt quá.... Sướng chết mất...."
[...] Dương vật theo đó mà lại hung hăng đâm vào, Thời Dĩ Thiên cũng rên rỉ theo.
"Ah..... Sâu...... Chris......"
Tiếng rên rỉ này trực tiếp vang lên trong đầu Chris, Chris liền biết bọn họ đã liên kết được tinh thần lực.
[...] Dương vật Chris vẫn chôn sâu trong tiểu huyệt như cũ, hơn nữa cũng không ngừng mà rút ra đâm vào, mỗi lần đều mang theo rất nhiều dâm dịch kéo ra.
Khóe mắt Thời Dĩ Thiên đã ửng đỏ hết, nhìn Chris chăm chú, ánh mắt cũng ngập nước mang theo đầy niềm vui sướng và tình yêu đong đầy, Chris nhìn thấy mà dương vật lại to thêm một vòng
[...] Tình ái dường như đã gấp đôi sự sung sướng.
Thời Dĩ Thiên lại càng thêm mẫn cảm hơn trước, lần này động tác của Chris cũng dịu dàng hơn, Chris cũng sắp không chịu nổi bao lâu nữa.
"Chris..... Ah......"
Cao trào làm tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên phun ra rất nhiều dâm dịch, mỗi tế bào trên cơ thể như đều run lên, quá mức mãnh liệt, hắn chỉ cảm thấy trong đầu như có ánh sáng lóe lên, ngay sau đó mọi thứ liền tối đi.
[Thụy Nặc, Quý Quân x ThờiDĩ Thiên]
Thụy Nặc cúi đầu cắn rồi liếm mút xuống vành tai của Thời Dĩ Thiên.
Thời Dĩ Thiên mẫn cảm mà rụt cổ.
"Ah........."
Hắn hiểu ý của Thuỵ Nặc, hôm nay là dành cho Thuỵ Nặc và Quý Quân.
Nghĩ đến chuyện sắp tới, thêm cả rung động đến từ vành tai Thời Dĩ Thiên, tất cả biến thành từng dòng điện chạy xuống bụng dưới. dương vật đã có xu hướng cứng lên rồi.
Thuyền đã có chế độ tự lái. Quý Quân đi đến bên Thời Dĩ Thiên, hôn lên môi rồi cười nói:
"Bảo bảo mẫn cảm quá, anh đã ngửi được mùi của em rồi, ngọt quá, em muốn dụ dỗ anh hả?"
Thời Dĩ Thiên liền đỏ mặt. Hắn biết là mũi sói rất thính. Tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên đã sớm ướt, đối với Quý Quân mà nói, mùi này chính là mùi hương mà dùng để phát ra quyết rũ phối ngẫu của mình..
Thuỵ Nặc hôn môi Thời Dĩ Thiên, cái lưỡi linh hoạt tiến vào, quấn lấy đầu lưỡi Thời Dĩ Thiên, hút hết tất cả nước bọt trong miệng khiến Thời Dĩ Thiên rên rỉ lên.
"Ngọt quá."
Kết thúc nụ hôn, Thuỵ Nặc còn cố ý liếm môi mình, như là đang liếm hết hương vị còn sót lại của Thời Dĩ Thiên.
Thời Dĩ Thiên tiếp tục đỏ mặt trừng Thụy Nặc.
Cái liếc mắt này chẳng những không có chút uy hiếp nào, mà ngược lại còn như đang làm nũng. Hai giống đực nhìn thấy mà nuốt nuốt nước bọt, mắt nhìn Dĩ Thiên càng thêm nóng bỏng.
"Tôi đi hút mật cho bảo bảo, từ từ chờ tôi đó."
Thuỵ Nặc lại hôn Thời Dĩ Thiên một cái, gian nan kiềm chế dục vọng mà xoay người bay đi.
[...] Thời Dĩ Thiên ngơ ngác nhìn Thuỵ Nặc, há miệng nói:
"Hút...... mật? Anh ấy sẽ hút mật sao?"
Quý Quân ôm Thời Dĩ Thiên vào ngực nói:
"Loài bướm vốn chính là hút mật mà, em quên rồi hửm, bé ngốc?"
Thường ngày Thuỵ Nặc cũng ăn mật hoa khá nhiều, nhưng mà...
"Nhưng em cứ tưởng Điệp tộc khi biến thành hình người thì đã biến mất khả năng hút mật rồi."
Thời Dĩ Thiên không tưởng tượng được, con bướm to như Thuỵ Nặc thì hút mật kiểu gì?
Quý Quân bật cười, Thời Dĩ Thiên có thể nhận ra vì lồng ngực hắn rung rung.
"Em nghĩ Thuỵ Nặc sẽ đậu lên từng bông hoa mà hút mật như những con bướm bình thường hả?"
"Không phải sao?"
Thời Dĩ Thiên mở to hai mắt:
"Nếu không thì sao?"
"Đây là kỹ năng khi tiến hóa của Điệp tộc."
Quý Quân ôn nhu nói:
"Giống như thiên phú của tất cả loài giống đực khác. Chỉ là có một số chủng tộc có thiên phú là chiến đấu, còn một số chủng tộc sẽ có thiên phú khác."
[...] Quý Quân vòng tay từ sau lưng Thời Dĩ Thiên, giúp hắn gắn mồi câu, để môi cạnh tai hắn và nói:
"Em không được di chuyển nha bảo bảo."
Hắn hôn lên cổ Thời Dĩ Thiên, thì thào:
"Em mà di chuyển thì cá sẽ chạy mất đó."
Vừa nói, bàn tay to của Quý Quân càng tiến về phía trước, dễ dàng cho tay vào quần Thời Dĩ Thiên, nắm lấy dương vật y.
"Ưh......"
Thời Dĩ Thiên kêu lên, chân liền mềm nhũn.
"Không được động nha......"
Quý Quân đưa lưỡi liếm vào tai Thời Dĩ Thiên, Thời Dĩ Thiên cảm thấy nửa người dưới đều tê dại.
"Anh.... Ah...... Anh, anh ăn hiếp em......"
Hai tayThời Dĩ Thiên cầm cần câu bắt đầu rung lên.
Bàn tay hư hỏng của Quý Quân xoa bóp dương vật của Thời Dĩ Thiên, như là đang chơi đùa với một món đồ chơi nào đó, xoa từ quy đầu đi xuống, lặp đi lặp lại, ngón tay còn cố ý vuốt ve những mạch máu nổi trên thân gậy.
"Ah........ A......"
Thời Dĩ Thiên thở gấp, hoàn toàn không thể đứng được nữa, nếu không phải Quý Quân ôm thì hắn đã quỵ xuống rồi.
"Bảo bảo......"
Quý Quân cúi đầu hôn gáy Thời Dĩ Thiên, trầm giọng nói:
"Bọn anh còn chờ ăn cá em câu đó, cho nên...... Nhất định không được cử động."
"Ah...... Ahhh...... Anh buông ra......"
Giọng Thời Dĩ Thiên nức nở, lỗ nhỏ trên quy đầu đã tràn ra chút dịch, khiến cho Quý Quân càng thêm dễ dàng xoa bóp.
Hắn chưa bao giờ nghĩ Quý Quân sẽ chơi đùa với hắn như vậy, hắn thật sự không cầm cần câu nổi rồi, dây câu lắc lư trong nước, tạo ra gợn sóng. Cá chắc đã sớm sợ mà bơi đi hết rồi.
"Em thật sự muốn anh dừng lại hả?"
Khứu giác Quý Quân nhạy bén khiến mùi hương ngọt ngào của Thời Dĩ Thiên như phóng đại lên vô số lần, chỉ cần một ít thôi cũng đã khiến dương vật của hắn cứng lên như sắp nổ tung rồi.
Quý Quân thả tay và từ từ rút ra.
"Không, không cần......"
Sung sướng biến mất, Thời Dĩ Thiên gấp đến độ muốn khóc. Hắn muốn nắm lấy tay Quý Quân, chỉ là mình còn đang cầm cần câu, tay không cử động được.
"A Quân......"
Thời Dĩ Thiên ủy khuất.
Quý Quân cởi quần hắn xuống,, dương vật bật ra, mùi hương hoa trong không khí liền đặc sệt.
Quý Quân thở hổn hển, hầu kết chuyển động, cũng cởi quần dài và đem dương vật của mình ra. Hắn đâm dương vật to lớn vào giữa hai chân Thời Dĩ Thiên, quy đầu áp vào hậu huyệt, chà ngoáy các nếp uốn ở miệng huyệt rồi cọ xuống tiểu huyệt. Kéo đến âm đế mẫn cảm, cả hai cũng nhịn không được mà rên rỉ ra tiếng.
"Ahhh......"
"Sướng...... Bảo bảo......"
Tiểu huyệt của Thời Dĩ Thiên tích tách mà chảy ra dâm dịch, làm dương vật Quý Quân ướt đầm đìa, nước dâm chảy dọc theo đùi Thời Dĩ Thiên dọc xuống dưới.
"Ahh.... A Quân.... Anh là.... con sói xấu xa...."
Quý Quân một tay với vào trên áo Thời Dĩ Thiên, véo lấy núm vú mà xoa bóp, một tay vòng ra trước nắm lấy dương vật Thời Dĩ Thiên.
Thời Dĩ Thiên run lên.
"Ah...."
"Em không thích sói hư hỏng hả?"
Quý Quân ở bên tai Thời Dĩ Thiên mà nặng nề nói.
"Hửm?"
"Là ai nói lớn lên sẽ làm vợ sói của anh?"
Thời Dĩ Thiên đã sớm không cầm nổi cần câu, cần câu dài treo trên mép thuyền, một nửa đã cắm xuống nước. Thời Dĩ Thiên theo bản năng mà buông ra, giờ này thì có câu được cá hay không thì ai mà quan tâm nữa.
Thời Dĩ Thiên nói:
"Là.... em....."
[...] "Bảo bảo...."
Quý Quân chịu không được mà thở hổn hển, dương vật cũng di chuyển, giống như có thể đâm vào một trong hai huyệt bất kỳ lúc nào.
[...] Hắn nói xong câu đó, quy đầu lớn liền đặt ngay tiểu huyệt mà hung hăng cắm vào.
"Ah...... Ah.... Quân....."
Thời Dĩ Thiên cao trào, tinh dịch phun đầy tay Quý Quân, tiểu huyệt cũng tràn dâm dịch đầy trên sàn thuyền, làm trên sàn vươn vãi đầu những bãi nước.
"Bảo bảo..."
Quý Quân kêu lên, gân xanh trên trán lộ ra, hắn ngừng lại, nhẫn nhịn khoái cảm qua đi.
Thời Dĩ Thiên đã theo bản năng mà muốn liên kết tinh thần lực với Quý Quân, đã có kinh nghiệm từ lần trước với Chris, nên lúc này rất nhanh hắn đã liên kết được với Quý Quân.
"Sói xấu xa......"
[...] "A Quân, em yêu anh."
Thân thể còn chìm trong sung sướng, một câu hoàn chỉnh cũng không nói được nên hắn chỉ có thể thông qua tinh thần lực nói với Quý Quân.
Thời Dĩ Thiên chủ động quay lại hôn môi Quý Quân, Quý Quân đáp lại, răng môi hai người triền miên, hô hấp hòa vào nhau, chóp mũi cả hai đều cảm nhận được hơi thở của đối phương.
"Bảo bảo... Dĩ Thiên.... Thời Dĩ Thiên.... Anh yêu...."
Trong đầu Thời Dĩ Thiên lại vang lên những lời thổ lộ của Quý Quân, theo đó dương vật cũng gia tăng tốc độ đâm rút. Dương vật thô to căng hết các nếp uốn trong huyệt, mỗi lần rút ra đều mang theo một lượng lớn dâm dịch.
"A Quân..... muốn.... tới....."
Quý Quân di chuyển mạnh mẽ, giọng Thời Dĩ Thiên càng ngày kêu càng lớn, tiểu huyệt cũng co rút mãnh liệt, gắt gao hút lấy dương vật, dâm dịch từng đợt đánh vào quy đầu, Quý Quân cũng nhịn không được mà kêu lên.
"Bảo bảo.... Đều cho em.... Chúng ta cùng sinh một bé sói được không?"
"Sinh bé sói cái gì. Muốn sinh thì cũng phải sinh bé bướm trước."
Thụy Nặc vỗ cánh từ trên không trung bay xuống, trên tay còn cầm một cái lá sen to, bên trong còn bay ra mùi mật hoa.
Thời Dĩ Thiên bị Thụy Nặc đột nhiên xuất hiện là giật mình, hoảng hốt nên tiểu huyệt co lại, kẹp chặt đến nổi Quý Quân liền thở gấp.
Thấy người đi tới là Thụy Nặc, Thời Dĩ Thiên liền thở ra, gương mặt đỏ lên, oán trách mà nói:
"Anh ăn hiếp em!"
[...] Quý Quân nheo mắt nói:
"Còn phải xem trong chúng ta ai may mắn hơn."
Dương vật hắn vẫn còn trong tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên chưa từng rút ra, lại từ trong nút không gian lấy ra một cái áo khoác phủ lên người Thời Dĩ Thiên.
[...] Thụy Nặc dùng ngón tay quét chút mật đưa đến bên môi Thời Dĩ Thiên. Thời Dĩ Thiên vươn đầu lưỡi liếm thử, quả nhiên là rất thơm ngọt, khi nuốt xuống còn có cảm giác như một dòng nước ấm chảy xuống, đây là tác dụng của năng lượng.
"Ăn nhiều một chút."
Đôi mắt màu hổ phách của Thụy Nặc nhìn chằm chằm vào đôi môi phấn nội đó, nhìn tới đầu lưỡi mềm mại liếm lấy ngón tay mình mà nhìn đến bốc hỏa, lại lấy ngón tay quét thêm nhiều mật hơn đưa tới.
Thụy Nặc đưa ngón tay tới, Thời Dĩ Thiên không thể không nghiêng đầu qua liếm ngón tay để những giọt mật không chảy xuống. vì muốn liếm hết ngón tay Thụy Nặc mà Thời Dĩ Thiên ngậm hết cả ngón tay vào miệng.
"Bảo bảo...."
Hầu kết Thụy Nặc lên xuống liên tục, trong mắt cũng đã nổi lửa, âm thanh cũng khàn đi.
Thụy Nặc vốn chỉ muốn trêu đùa Thời Dĩ Thiên chút thôi, cũng muốn cho Thời Dĩ Thiên ăn mật đơn thuần thôi nhưng không ngờ là chỉ ăn mật thôi mà có thể khiến dương vật hắn căng cứng lên rồi.
"Hả?"
Thời Dĩ Thiên sau khi liếm sạch hết ngón tay Thụy Nặc mới ngẩng đầu nhìn Thụy Nặc.
"Em...."
Thụy Nặc chỉ cảm thấy mình như nghẹn lại.
Em sao có thể dùng biểu cảm ngây thơ như vậy mà đi làm một việc mờ ám đến thế. Thụy Nặc còn chưa kịp làm gì, Quý Quân đã dùng ngón tay từ trong lá sen quét tý mật đưa đến bên môi Thời Dĩ Thiên:
"Ăn thêm một chút nữa."
Mật hoa sắp nhỏ xuống rồi, Thời Dĩ Thiên lại vươn đầu lưỡi ra đón lấy, sau đó liếm dần lên, rồi ngậm lấy cả ngón tay Quý Quân. Con ngươi đen của Quý Quân cũng bốc hỏa nhìn Thời Dĩ Thiên như đói khát mà mút lấy.
Thời Dĩ Thiên rốt cuộc đã cảm giác được sự khác lạ của 2 giống đực lúc này. Hắn liếm xong ngón tay Quý Quân, lại liếm môi một cái rồi đối diện với ánh mắt nóng rực của Thụy Nặc.
"Các anh làm sao....."
Thời Dĩ Thiên vừa định hỏi, lại lập tức dừng lại. Có phải lúc hắn liếm ngón tay của bọn họ, bọn họ liền tưởng tượng đến bộ dạng hắn đang ăn... Nghĩ đến ý tưởng này, hắn liền biết mình phải làm gì rồi.
Thời Dĩ Thiên nhón mũi chân, chủ động hôn Thụy Nặc, cười đến giống một bé hồ ly, cười đến mắt cong cong lên:
"Anh giúp em hút mật ngon như vậy, em muốn thưởng cho anh."
"Thưởng cái gì?" - Thụy Nặc hỏi.
Thời Dĩ Thiên hạ tay xuống, nghiêm túc mà kéo quần Thụy Nặc, dương vật sớm đã cứng lên cứ vậy mà bật ra, chĩa thẳng vào Thời Dĩ Thiên. Tim Thời Dĩ Thiên cũng đập thình thịch, nhìn căn dương vật đó làm hắn nhìn đến miệng đắng lưỡi khô, nhịn không được mà dùng tay nắm lấy. dương vật trong tay hắn vừa cầm vào liền giựt một cái, vừa nóng vừa cứng, cầm vào liền cảm nhận được sức sống căng tràn của nó.
Thụy Nặc thở một hơi:
"Bảo bảo...."
Thời Dĩ Thiên buông dương vật Thụy Nặc, giống cái như một đứa trẻ nghịch ngợm, lấy tay quét lấy mật hoa trong lá sen.
Thụy Nặc nghi ngờ hỏi:
"Bảo bảo, em muốn làm gì?"
Thời Dĩ Thiên nhìn hắn cười, dùng tay dính đầy mật hoa, cầm lên dương vật đang căn cứng đó, tiện thể kéo lên kéo xuống, đem mật hoa dính đầy dương vật.
"Ah...."
Thụy Nặc chịu không nổi liền rên lên.
Thời Dĩ Thiên quỳ xuống, mặt đối diện với dương vật Thụy Nặc.
"Bảo bảo, em....... Ah......."
Thụy Nặc còn chưa kịp nói hết câu hỏi liền không nói được gì nữa, chỉ biết thở hổn hển.
Hắn trơ mắt nhìn giống cái bé nhỏ của hắn vươn đầu lưỡi mềm mại ra liếm quy đầu của mình. Thị giác đánh sâu vào người cộng thêm cảm xúc do đầu lưỡi mang lại làm cả người Thụy Nặc tê dại từ đầu đến chân, suýt nữa thì không đứng nổi.
Thời Dĩ Thiên lại liếm quy đầu một lát, giống như đang ăn kẹo, bên phải liếm một chút, bên trái lại liếm một chút.
"Ah... Bảo bảo.... Đừng... Nơi đó dơ....."
Thụy Nặc một tay cầm lá sen, một tay khác nắm lấy mép thuyền, dùng sức đến gân xanh đều nổi lên chằng chịt.
Quý Quân cũng nhìn đến cảnh này lồng ngực cũng nóng lên, ánh mắt hóa lửa, thấp giọng nói:
"Bảo bảo..."
Thời Dĩ Thiên cũng là lần đầu tiên thử khẩu giao, [...] dùng đầu lưỡi thử liếm qua lỗ nhỏ trên đỉnh quy đầu, rồi liếm liếm vòng quanh quy đầu bóng loáng đó.
Thụy Nặc liền thở dồn dập nói:
"Không.... Dừng.... Dừng lại..... Bảo bảo.... Dơ...."
Ánh mắt hắn đã bắt đầu mờ đi, muốn đẩy Thời Dĩ Thiên ra nhưng cũng không dám động đậy, lo lắng lỡ mình dùng lực sẽ làm bị thương Thời Dĩ Thiên.
"Mới không.... dơ..... Ah..."
Thời Dĩ Thiên kéo một đường từ quy đầu đi xuống, nỗ lực vươn đầu lưỡi, dừng lưỡi liếm dọc thân gậy, cũng học theo nhóm giống đực đã từng làm.
Hắn liếm dương vật của Thụy Nặc, nghe được tiếng rên đè nén của Thụy Nặc, đáy lòng liền dâng đầy cảm giác thỏa mãn, thậm chí tiểu huyệt cũng chảy ra thêm nhiều dâm dịch. Chóp mũi ngoài hương mật hoa còn có cả mùi của Thụy Nặc, lỗ trên quy đầu cũng tiết dịch ra, đều bị Thời Dĩ Thiên ăn vào hết. Hắn cũng hy vọng Thụy Nặc thoải mái, hắn cũng cam tâm tình nguyện muốn làm cho Thụy Nặc thoải mái.
Thời Dĩ Thiên vẫn cố há miệng, muốn thử ngậm hết quy đầu to vào, nhưng dù cố thay đổi đủ góc độ và thử nhiều lần, nhưng vẫn không nuốt hết được.
Thời Dĩ Thiên liền quyết tâm, nhắm mắt rồi nỗ lực há to miệng, cuối cùng cũng gian nan mà ngậm hết vào, nhưng hắn cũng không có chút kinh nghiệm nào, nên hắn cảm nhận được răng của mình đã đụng trúng phần trên của quy đầu.
Nhưng dù bị đụng đau, Thuỵ Nặc vẫn rất sướng, đôi cánh sau lưng lại không khống chế được mà tung ra.
Không sung sướng về thân thể, mà còn là thỏa mãn vì cảm giác thần phục của Thời Dĩ Thiên, khiến sự thỏa mãn của tinh thần còn muốn nhiều hơn.
Chỉ cần động tác vụng về của Thời Dĩ Thiên mà cũng đã khiến Thuỵ Nặc co giật tinh hoàn muốn bắn ra đến nơi rồi.
"Bảo bảo......"
Thời Dĩ Thiên lè lưỡi, lại liếm lỗ nhỏ trên quy đầu còn cố ý chọt đầu lưỡi vào trong lỗ nhỏ đó.
Quá sung sướng rồi, Thuỵ Nặc không kiếm chế được nữa, thở gấp một hơi, dương vật cũng không nhịn được mà bắn tinh.
Một lượng lớn tinh dịch màu trắng sữa bắn thẳng vào miệng Thời Dĩ Thiên, Thời Dĩ Thiên cũng chưa chuẩn bị, Thuỵ Nặc đã vội rút ra.
"Thực xin lỗi, bảo bảo. Anh... Anh không cố ý, bảo bảo, em có sao không?"
Thuỵ Nặc cũng không thèm quan tâm là dương vật của mình vẫn còn đang bắn tinh dịch chưa ngừng, mà chỉ lo quỳ xuống nâng mặt Thời Dĩ Thiên lên. Hắn bắn nhiều tinh qua, nên cứ thi nhau mà chảy ra dọc theo khóe miệng của Thời Dĩ Thiên.
"Ực ực..."
Nhưng Thời Dĩ Thiên nuốt hết tinh dịch trong miệng xuống.
"Bảo bảo..."
Thuỵ Nặc lập tức nhíu mày, ngón tay hơi dùng sức, muốn làm cho Thời Dĩ Thiên nhổ ra.
"Rất dơ."
Thời Dĩ Thiên liếm khóe môi, cũng liếm muốn tinh dịch quanh môi, cười nói:
"Ngọt mà, giống kẹo...... Không, là giống mật hoa."
"Bảo bảo......"
[...] "Nhưng em cũng đâu thấy khổ sở gì."
Thời Dĩ Thiên chớp chớp mắt, dằn sự xấu hổ mà nói:
"Em cũng...... Em cũng rất thích ngậm dương vật của anh mà, em thích vẻ mặt sung sướng của anh, muốn làm anh thoải mái."
[...] Thời Dĩ Thiên đỏ mặt:
"Em...... cũng ướt rồi, không tin thì anh cứ sờ thử đi......"
[...] Thời Dĩ Thiên nghe được cũng đỏ hết lên. Hắn nắm lấy ngón tay Thuỵ Nặc và đặt nó vào giữa hai chân mình. Sau khi làm tình Quý Quân, Thời Dĩ Thiên cũng không mặc quần áo gì, chỉ khoác tạm 1 cái áo khoác của Quý Quân, nên giờ Thuỵ Nặc có thể dễ dàng sờ tới tiểu huyệt của Thời Dĩ Thiên.
Thụy Nặc sờ đến bàn tay cũng ướt dính rồi. Hai bên đùi của Thời Dĩ Thiên dâm dịch chảy ra ướt hết.
"Anh tin chưa?"
Thời Dĩ Thiên nhỏ giọng hỏi.
"Bảo bảo......"
Thuỵ Nặc cứng người. Rồi hắn đột nhiên ôm lấy Thời Dĩ Thiên, gắt gao mà ôm vào lòng, như chỉ hận không thể nhập Thời Dĩ Thiên vào trong xương cốt mình luôn vậy.
[...] Thụy Nặc không quan tâm gì nữa mà kịch liệt hôn môi Thời Dĩ Thiên, dương vật cứng rắn lúc này thẳng tắp cắm vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên.
"Ah... Ah......"
Đột nhiên bị cắm vào bất ngờ như vậy làm eo Thời Dĩ Thiên tê rần đi, hai chân cũng nhũn rồi. Giờ Thời Dĩ Thiên cũng không cần dạo đầu gì nữa, thân thể hắn sớm đã chuẩn bị xong rồi, giờ hắn chỉ muốn côn thịt lớn tra tấn trong hắn hơn là âu yếm.
Thụy Nặc dường như cũng nghe được suy nghĩ của Thời Dĩ Thiên, nhấn Thời Dĩ Thiên vào ngực rồi bàn tay nâng bờ mông cưỡi lên người hắn. Dương vật chôn trong người Thời Dĩ Thiên cũng bắt đầu thọc rút.
"Ah... Ah.... Thụy Nặc.... Sướng quá..."
Thời Dĩ Thiên mắt đã ngấn nước, ánh mắt mê dại mà nhìn Thụy Nặc, hắn nhìn thấy trong con ngươi hổ phách của Thụy Nặc đều là hình bóng của mình. Hắn liền chủ động ôm hôn Thụy Nặc, cùng Thụy Nặc quấn quít.
Quý Quân từ phía sau đến vuốt ve phần da thịt trước ngực Thời Dĩ Thiên, xoa một vòng, rồi kẹp lấy núm vú nhạy cảm, cố tình khai mào thêm dục vọng của Thời Dĩ Thiên.
"Cùng anh làm tình không sướng hả?"
Môi Quý Quân dán lên bên tai Thời Dĩ Thiên, mang theo tý ghen tuông.
Quý Quân nhẹ gặm cắn vành tai Thời Dĩ Thiên, thè lưỡi liếm lỗ tai Thời Dĩ Thiên, liếm đến phát ra âm thanh đầy dâm mị.
"Ah.... A Quân...."
Kích thích như vậy làm Thời Dĩ Thiên thêm mẫn cảm, dâm dịch dưới tiểu huyệt lại càng chảy nhiều hơn.
"Cùng.... cùng A Quân.... cũng sướng..... nữa.... Ah..."
[...] Quý Quân liền cúi xuống hôn xuống sau gáy Thời Dĩ Thiên, rồi buông từng nụ hôn nóng bỏng dọc theo sống lưng đi xuống.
"A.... A Quân..... Đừng....."
Thời Dĩ Thiên còn không biết mình có thể mẫn cảm đến như vậy, chỉ cần Quý Quân lướt qua đến đâu thì liền tê dại đến đó. Hắn vừa muốn tránh đi những khoái cảm đó nhưng đồng thời cũng muốn càng nhiều hơn nữa.
"Em cũng thích kìa."
Quý Quân giọng khàn khàn nói, âm thanh mang đầy tình dục.
Môi Quý Quân đã sắp tới gần mông Thời Dĩ Thiên rồi.
Tư thế giờ của Thời Dĩ Thiên và Thụy Nặc làm Quý Quân không tiện liếm hậu huyệt Thời Dĩ Thiên, chỉ có thể liếm đến kẽ mông mà thôi. Nhưng chỉ cần như vậy đã đủ làm Thời Dĩ Thiên chịu không nổi mà lớn tiếng rên rỉ, tiểu huyệt cũng vì vậy mà co rút càng nhiều, kẹp Thụy Nặc đến sướng mà rên lên.
Quý Quân lại dùng ngón tay ấn nhẹ lên hậu huyệt Thời Dĩ Thiên, rồi vuốt lên những nếp gấp vòng quanh đó. Hậu huyệt Thời Dĩ Thiên cũng rất mẫn cảm, tiểu huyệt phía trước thì đang ngậm dương vật Thụy Nặc, hậu huyệt cũng bắt đầu tiết dâm dịch.
Quý Quân liền bắt đầu thử dùng một ngón tay cắm vào hậu huyệt, hậu huyệt theo bản năng gắt gao mà kẹp lấy dị vật xâm nhập vào. Cảm nhận được ngón tay mình bị thành ruột mềm mại bao lấy, Quý Quân bắt đầu thở hổn hển.
"Ha..... A Quân..... Động một chút..... Muốn..... Ah....."
Từ kỳ động dục đến nay, hậu huyệt của Thời Dĩ Thiên rất ít khi dùng đến, kỳ thật mỗi lần làm tình thì hậu huyệt phía sau của hắn cũng ngứa muốn chết, cũng muốn có một dương vật lớn cắm vào. Đây cũng là do cấu tạo thân thể của giống cái ở Lam Tinh, trực tràng của giống cái cũng được coi như là một bộ phận sinh dục, vì đồ ăn đều chứa năng lượng thuần khiết nên khi ăn sẽ được hấp thu hoàn toàn, vì vậy mà không dùng đến trực tràng để bài tiết. Nhưng khoang sinh sản cũng tương tự như tử cung thì vẫn nằm ở tiểu huyệt cho nên vì bản năng muốn duy trì nòi giống nên giống đực thích cắm vào tiểu huyệt nhiều hơn.
Quý Quân chậm rãi rút ngón tay ra rồi lại cắm vào, còn vuốt ve qua thành ruột mẫn cảm nữa, làm Thời Dĩ Thiên liền run rẩy, trong hậu huyệt cũng tự động mấp máy.
"Đút vào.... A Quân... Ah....."
Khóe mắt Thời Dĩ Thiên lại tràn ra thêm nước mắt, nhịn không được mà xin Quý Quân.
Dương vật giữa hai chân Quý Quân cũng sớm đứng thẳng, làm sao có thể không muốn cắm mà âu yếm cái miệng nhỏ này của giống cái của mình chứ, nhưng mà....
"Bảo bảo, chỗ này của em nhỏ quá, không khuếch trương mà đút vào sẽ làm em bị thương đó."
Thụy Nặc lại dùng sức mà đỉnh đến, cố ý đem dương vật cắm thật sâu vào tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên, rồi như muốn nghiền nát trong đó.
"Bảo bảo, em quên mất anh rồi sao?"
"Không có...... Ah..... Sâu quá.... Ô...... Đừng..... Đừng ma sát...... em sẽ...... sẽ... bắn...."
"Vậy bắn ra nào."
Thụy Nặc cười: "Anh thích nhìn gương mặt cao trào của bảo bảo."
Lúc này Quý Quân đã khép hai ngón tay lại và bắt đầu đút vào hậu huyệt của Thời Dĩ Thiên. Mỗi lần hắn rút ngón tay ra là thành ruột như còn lưu luyến mà cứ hút lấy không buông.
Thời Dĩ Thiên sắp khóc đến nơi rồi.
"Muốn..... A Quân......"
Quý Quân cũng không thể nào nhẫn nại nữa, hắn rút ngón tay ra, thay bằng dương vật mình, quy đầu lớn đặt tại cửa hậu huyệt, từng chút mà đút vào, căng tràn hậu huyệt.
"Ah.... Ah...... Trướng quá....."
Thời Dĩ THiên sung sướng mà rên lên.
"Thả lỏng chút..... Bảo bảo..."
Thành ruột đang cắn thật chặt dương vật của Quý Quân, nếu không phải vừa mới bắn một lần có lẽ là vừa vào hắn sẽ bị Thời Dĩ Thiên hút đến bắn ra mất, Quý Quân cũng nhịn đến gân xanh nổi đầy trán.
"Ah...... Sướng quá........."
Hậu huyệt trống không một thời gian rồi được ăn một căn dương vật lớn, Thời Dĩ Thiên căn bản là không thể thả lỏng được, hậu huyệt cứ như một cái miệng nhỏ tham lam mà cứ tự động cắn mút lấy dương vật Quý Quân.
"Ah..... Bảo bảo...."
Quý Quân thở không nổi.
Thụy Nặc phía trước cũng dùng sức mà đâm rút, Thời Dĩ Thiên sướng đến mũi chân cũng cong lại, hai huyệt đều được lấp đầy, cảm giác thật sự quá sung sướng. Quý Quân cùng Thụy Nặc động tác rất hòa hợp, cả hai đều cùng chọc đến điểm mẫn cảm nhất sâu trong hai huyệt của Thời Dĩ Thiên.
"Ah............."
Thời Dĩ Thiên thét lên một tiếng, dương vật phía trước liền bắn tinh, tiểu huyệt cũng phun một lượng lớn dâm dịch. Cùng lúc, Thụy Nặc cũng bắn ra, lượng lớn tinh dịch bắn sâu vào tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên.
Dương vật thô to của Quý Quân vẫn ở trong hậu huyệt như cũ, hắn đang cắn răng mà nhịn qua cơn khoải cảm này, thở ra một hơi, lại chậm rãi chọc rút.
[...] Bọn họ cùng ở trên thuyền hết một buổi chiều, Thời Dĩ Thiên đến cuối cùng đều hết sức không đứng dậy nổi, lúc xuống thuyền còn phải nhờ Quý Quân ôm xuống.
Đương nhiên là buổi tối cũng không có cá của Thời Dĩ Thiên câu, mà Thời Dĩ Thiên còn ngủ gục suốt đoạn đường về lại chòi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro