79. Hào môn diễm sự 13-14
ABO, [Tần Hàm, Tần Duyên (niên thượng), Tần Tịch, Tần Thành (niên hạ) x Trình Hữu]
Tần Thành không chút hoang mang mà vung bàn tay lên ôm bả vai Trình Hữu, đắc ý nhướn mày nhìn Tần Tịch.
Tần Tịch ho nhẹ một tiếng, thật cẩn thận mà nhìn Trình Hữu:
"Anh hai, xin... xin lỗi, lần trước em có phải là làm anh đau không?"
Trình Hữu mặt như sung huyết.
Tần Thành trợn mắt há hốc mồm, không thể tin tưởng mà trừng mắt nhìn Tần Tịch mười giây, bỗng nhiên giận không thể kiềm được mà tiến lên vung một đấm đến mặt Tần Tịch mặt:
"Mày cư nhiên tranh thủ lúc tao không ở mà thượng Trình Hữu!"
Tần Tịch nhìn thì không giống Alpha, nhưng ở trước mặt Tần Thành lại phá lệ có sức chiến đấu. Hắn không chút do dự trở tay một quyền đánh vào trên bụng Tần Thành:
"Anh hai đã sớm là người của tao!"
Hai Alpha tuổi trẻ có mùi tin tức tố cực kỳ giống nhau, như bom nổ mà vỡ tạc trong không khí, Trình Hữu kinh hoảng thất thố che mũ lui về phía sau hai bước.
"Tần Tịch mày mẹ nó ngày thường ra vẻ đáng thương trước mặt Trình Hữu, cư nhiên gạt tao cưỡng gian anh ấy."
Tần Thành khó thở, từ trước đến nay Tần Tịch ở trước mặt Trình Hữu luôn ngoan ngoãn như cừu con, hắn thế nào cũng không nghĩ tới lá gan thứ này còn lớn hơn cả Trình Hữu.
"Ai như này chỉ biết cưỡng gian!"
Tần Tịch phun ra một búng máu tiếp tục huy quyền:
"Anh hai là nguyện ý bị tao thao, liên quan cái rắm đến mày!"
[...] Trình Hữu yên lặng cúi đầu làm bộ như không nghe thấy tiếng gọi của bọn họ, nhanh như chớp chạy đến ký túc xá.
Một chiếc xe đột nhiên phanh gấp trước mặt cậu.
Trình Hữu kinh ngạc ngẩng đầu.
Cửa kính chậm rãi hạ xuống, lộ ra khuôn mặt lạnh nhạt của Tần Duyên:
"Tiểu Hữu, đã lâu không gặp."
Trình Hữu chân mềm nhũn xoay người muốn chạy, lại bị bảo tiêu của Tần Duyên cản đường.
Tần Duyên cười lạnh ôn nhu nói:
"Tiểu Hữu, lên xe."
Trình Hữu kinh hồn không ngừng lắc đầu cự tuyệt.
"Được rồi."
Tần Duyên ra lệnh cho bảo tiêu:
"Tiêm cho cậu ta một liều thuốc thôi tình Omega, sau đó cởi hết ném tới sân thể dục."
Tần Tịch cùng Tần Thành rốt cuộc cũng phát hiện tình huống bên này, nghiến răng nghiến lợi căm tức nhìn đối phương sau đó dừng tay, cùng nhau chạy tới.
Trình Hữu cảm thấy Tần Duyên sẽ không tiêm thuốc thôi tình cho cậu, nhưng mà nhìn thấy Tần Thành cùng Tần Tịch đã sắp đi đến, cậu nghĩ: Đại khái là chạy không được.
Tần Duyên nhìn thấy ánh mắt cảnh giác như thú con của hai thằng em trai, muôn vàn tâm tư xoay mấy vạn vòng, cuối cùng phun ra một câu:
"Đều lên xe đi, đừng ở chỗ này mất mặt."
Tần Thành giành trước một bước nói:
"Đi đến chỗ em đi."
Trong ký túc xá cao cấp của Tần Thành vẫn còn tràn ngập hương vị tình dục, tinh dịch khô cạn trên sofa cũng chưa rửa sạch, dây thừng bị cắt đoạn bị ném lung tung rối loạn xuống đất, còn có quần bị cắt hỏng. Vừa thấy liền biết nơi này không lâu trước đây vừa mới phát sinh chuyện gì.
Tần Duyên để bảo tiêu ở bên ngoài, nói:
"Bảo vệ cửa cho tốt, ai tới cũng không cho vào."
Trình Hữu chân lại mềm thêm một chút, trong lòng dâng lên dự cảm xấu.
Bảo tiêu biểu tình có chút vặn vẹo:
"Đại thiếu gia..."
Tần Duyên chém đinh chặt sắt nói:
"Ba ta tới cũng không được, trừ phi ông ấy dùng xe tăng phá cửa."
Vì thế trong phòng ký túc xá rộng lớn, anh em Tần gia lại tề tựu.
Trình Hữu tròng mắt quay tròn, tìm kiếm đường có thể đào tẩu.
Tần Thành và Tần Tịch vẫn cứ dùng ánh mắt khiêu khích nhìn đối phương, một đứa che bụng một đứa che mặt.
Tần Duyên ngồi ở trên sofa, dùng ngón tay nắn vuốt bạch trọc trên đó, cười lạnh:
"Hai người các cậu, đều đã thượng Trình Hữu?"
Tần Thành đắc ý mà chụp mông Trình Hữu một cái:
"Bây giờ bên trong mông vẫn còn chứa tinh dịch của em đấy, có phải hay không tiểu Hữu Hữu?"
Trong phòng hơi thở Alpha quá nồng, anh em ba người mùi rất tương tự, lại có một chút bất đồng nho nhỏ. Hiệu quả của thuốc ức chế tiêm lúc sáng dần trở nên yếu bớt, Trình Hữu thân thể thành thật mà bắt đầu nhũn ra, cậu thở hổn hển dựa vào trên tường:
"Mấy người... Mấy người cứ nói chuyện, tôi đi trước có chút việc."
Cậu vừa muốn chạy, Tần Duyên liền bước lên vài bước xách cậu vào trong lồng ngực, một phen ném lên trên sofa.
Trình Hữu bị ném đến đầu hôn não trướng.
Tần Duyên áp lên một bên thoát quần Trình Hữu một bên nói với hai thằng em:
"Anh có ba điều kiện, hai người nghe thử chút."
Trình Hữu kịch liệt giãy giụa:
"Anh cả!"
Tần Tịch trầm mặc không lên tiếng mà giúp ảnh cả đè cánh tay Trình Hữu lại, phảng phất như ngầm đồng ý với quy tắc trò chơi mà Tần Duyên còn chưa nói ra. Hắn đã từng nghĩ tới chuyện độc chiếm Trình Hữu, cũng bởi vậy mà an bài thật lâu. Nhưng sự thật chứng minh hắn làm không được, thậm chí, nếu ba ba tìm được Trình Hữu, về sau anh em bọn ai cũng không chiếm được Trình Hữu.
Tần Thành cũng hầm hừ mà thò qua, hắn vẫn là không dám quá cáu kỉnh với anh cả, không tình nguyện hỏi:
"Điều kiện gì?"
"Thứ nhất, chuyện này phải gạt ba ba."
Tần Duyên đã lột được quần và quần lót của Trình Hữu, hung hăng vỗ một cái vào phần đùi trong trắng nõn. Trình Hữu ủy khuất kêu đau một tiếng, hốc mắt tức khắc đỏ.
"Thứ hai."
Hai ngón tay Tần Duyên cắm vào trong tiểu huyệt mềm mại ướt nóng, cong ngón tay lên hung hăng moi đào:
"Hôm nay anh tới trước."
Trình Hữu liều mạng muốn khép hai chân lại, móng tay cào đến thịt ruột làm cậu vừa xót vừa ngứa.
Tần Thành đi lên bắt đầu xé rách áo Trình Hữu:
"Thứ ba thì sao?"
"Thứ ba?"
Tần Duyên móc ra dương vật cương cứng của mình, nhắm ngay tiểu huyệt ngày hôm qua mới bị Tần Thành thao đến sưng đỏ, dùng sức cắm vào.
Trình Hữu kêu thảm một tiếng, hai chân vô lực run rẩy mở ra:
"Ưm a... Chậm một chút... Ca ca... Thật trướng..."
Tần Duyên trong lòng nghẹn hỏa, nắm lấy hai đùi vừa trắng vừa thon của Trình Hữu, hung hăng thọc vào rút ra:
"Thứ ba chính là, về sau Trình Hữu mang con của ai, em ấy chính là Omega của người đó."
Tần Thành gây sự:
"Nếu là của ba ba thì sao ?"
Đôi tay Trình Hữu bị Tần Tịch đè lại, cậu há mồm vừa muốn phản bác, lại bị dương vật Tần Tịch cắm vào trong miệng. Khối thịt cực đại tiến vào trong cổ họng, Trình Hữu khó chịu đến muốn nôn, chỉ có thể phát ra tiếng nức nở bất lực.
Hai cái mồm bên trên và bên dưới đều bị dương vật thọc vào rút ra, đầu vú cũng bị niết trong đầu ngón tay Tần Tịch hung hăng đùa bỡn lôi kéo. Trình Hữu nghe ba anh em thương lượng cách phân chia mình, ủy khuất sợ hãi mà rớt nước mắt.
Hỗn đản, tất cả đều là hỗn đản!
Huyệt thịt bị ma sát đến đau, Trình Hữu nức nở co rúm đầu lưỡi lại một chút, đầu lưỡi liếm qua khe rãnh dương vật Tần Tịch, hắn cắn răng một cái thiếu chút nữa bắn ra.
Tần Tịch rút dương vật của mình ra khỏi miệng Trình Hữu, hít một hơi thật sâu. Nước bọt cùng nước dịch dính trên quy đầu chậm rãi nhỏ xuống, rơi lên khóe miệng và chóp mũi Trình Hữu.
Trình Hữu miệng đau nhức rốt cuộc cũng được tự do, liều mạng há to hô hấp. Dịch tanh của dương vật nhỏ vào trong miệng, cậu không kịp trốn tránh, chỉ có thể khóc lóc nuốt xuống.
Tần Thành nhéo đầu vú Trình Hữu, khiêu khích Tần Tịch:
"Thế nào, chỉ như vậy đã sắp bắn?"
Nói xong liền đoạt vị trí Tần Tịch, đem dương vật cứng đã lâu của mình nhét vào huyệt đỏ thắm của Trình Hữu.
Trình Hữu hơi thở còn chưa khôi phục, ủy khuất mà nhắm chặt miệng lắc đầu trốn tránh:
"Ô ô... Ô..."
Tần Duyên đột nhiên thao mạnh một cái, quy đầu hung hăng chọc vào vách trong khoang sinh sản, kịch liệt bủn rủn làm Trình Hữu khóc kêu lên một tiếng:
"A!"
Tần Thành nhân cơ hội đẩy dương vật vào, quy đầu trực tiếp chạm đến yết hầu Trình Hữu, cơ hồ muốn thao đến thực quản cậu.
"Mày kiềm chế một chút."
Tần Tịch hừ nhẹ khiêu khích:
"Tay súng siêu tốc."
Tần Thành giận đến không thể kiềm nổi, thiếu chút nữa lại đánh một trận với Tần Tịch, dương vật hung tợn thao miệng Trình Hữu.
Trình Hữu bị mấy anh em lăn lộn đến khóc cũng khóc không ra tiếng nữa, dương vật Tần Duyên thao đến vừa nhanh vừa tàn nhẫn, mỗi lần đều dùng sức thao đến khoang sinh sản của cậu. Tiểu huyệt đáng thương liên tiếp mấy ngày bị ba anh em cắm lộng, vừa đau vừa sót, còn bị Tần Duyên thao ra tiếng nước vừa vang dội vừa dâm đãng như vậy.
Tần Duyên hung tợn nắm lấy vòng eo tinh tế mềm mại của Trình Hữu, muốn thao chết đứa em trai nhận nuôi này:
"Tiểu tao hóa, từ nhỏ đã câu dẫn ba, thế nào, làm Tần gia phu nhân có sướng không, sướng không?"
Hắn mỗi lần nói một câu, quy đầu đều hung hăng đỉnh vào vách trong mềm mại. Trình Hữu miệng bị dương vật chặn nói không nên lời, vòng eo trắng mềm liều mạng vặn vẹo giãy giụa, mông nhỏ trắng nẩy đáng thương run rẩy trong tay Tần Duyên. Thịt mông thủy nộn run lên, khiến người ta không nhịn được nảy sinh dục vọng ngược đãi mà quất vào.
Tần Duyên hít sâu một hơi, nắm lấy hai cánh mông xúc cảm cực tốt kia, hung hăng cắm vào chỗ sâu nhất, tinh dịch nóng bỏng điên cuồng đánh sâu vào vách trong mềm mại.
Mặc dù bị đánh dấu bốn lần rồi nhưng Trình Hữu vẫn thấy đau, cảm giác một chút chua xót trướng đau xen lẫn bủn rủn tê ngứa chết người, cậu cuồng loạn múa may cánh tay, quay cuồng thân thể, liều mạng giãy giụa. Nhưng lại bị ba tên Alpha tuổi trẻ cường tráng chặt chẽ ấn ở trên sofa, khoang sinh sản mẫn cảm đến mức tận cùng bị bắt thừa nhận một vòng lễ rửa tội và chiếm hữu mới bằng tinh dịch.
Cỗ tinh dịch này Tần Duyên nghẹn đã rất lâu, bắn đến phá lệ hung tàn, Trình Hữu khóc lóc giãy giụa đến không còn sức lực, Tần Duyên có ý định dùng tinh dịch của mình để rửa trôi dấu vết A khác lưu lại.
Trình Hữu đã hoàn toàn bị hắn thao mềm, ngón tay rũ xuống khỏi sofa, hai chân thon trắng vô lực mở ra. Tần Duyên rút dương vật nửa cứng của mình ra, tiểu huyệt sưng đỏ có chút không khép lại được, lưu lại một lỗ nhỏ khoảng nửa centimet, một cỗ dâm thủy mang theo một chút tinh dịch trào ra ngoài.
Tần Thành vừa thấy anh cả thoái vị, lập tức buông tha miệng Trình Hữu, nhắm ngay lỗ nhỏ sưng đỏ nước sốt giàn giụa kia 'phụt' một tiếng, nguyên cây hoàn toàn đi vào.
Huyệt đau mình khổ chưa hoàn toàn thoát khỏi cao trào lại phải run rẩy nghênh đón dương vật mới, Trình Hữu khó chịu nức nở một tiếng, tùy tay bắt được góc áo không biết là của ai, thần chí không rõ mà cầu xin:
"Đừng... Đừng cắm nữa... Cho anh ưm a... Cho anh nghỉ một lát đi... Ah... Tao huyệt chịu không nổi... Tha anh... A..."
"Anh hai, huyệt dâm của anh bị anh cả thao đến thật mềm, giống như là bơ vậy!"
Tần Thành hưng phấn mà điên cuồng ra vào nơi nhục huyệt vừa ướt vừa mềm kia, mông thịt tuyết trắng bị hắn thao đến run lên, miệng huyệt đỏ thắm thuận theo mà phun ra nuốt vào dương vạt thô dài của hắn. Hắn dùng ngón tay moi đào nơi hai người giao hợp:
"Anh hai, huyệt dâm của anh còn có thể nuốt thêm đồ không?"
Trình Hữu cảm thấy thẹn:
"Đừng lộng... Ưm... Nuốt không được... Huyệt dâm của anh hai đã... Đã đầy... A..."
Tần Tịch duỗi tay, dán vào trên dương vật Tần Thành cố chen vào một ngón, hắn cắn lỗ tai Trình Hữu thấp giọng nói:
"Anh hai nói dối, rõ ràng vẫn còn cho vào được."
Trình Hữu trong mơ hồ như là biết bọn họ muốn làm cái gì, suy yếu giãy giụa khóc thút thít:
"Không được... Ô ô... Mấy người không thể... Ưm a... Không thể..."
Tần Tịch từ sau lưng ôm lấy thân thể Trình Hữu, hai ngón tay đang nhét vào kia chậm rãi tách ra, tạo ra một động nhỏ to bằng nửa ngón tay, dâm thủy tích táp chảy ra bên ngoài, thịt ruột đỏ thắm như ẩn như hiện. Hắn dùng quy đầu nhắm ngay động nhỏ đó, ngón tay tiếp tục dùng sức ra tách ra.
Nỗi sợ hãi yhân thể sắp bị xé rách làm Trình Hữu kêu lên.
Tần Tịch lại lần nữa đột nhiên dùng sức, quy đầu cực đại rốt cuộc cũng chen vào được động nhỏ kia.
Trình Hữu há miệng liều mạng thở dốc, yết hầu khàn khàn tràn ra từng tiếng rên rỉ vừa đáng thương vừa điềm mỹ, côn thịt phấn nộn để ở trên bụng nhỏ của Tần Thành, chậm rãi phun ra vài giọt tinh dịch loãng.
Tiểu huyệt đã căng đầy lại bị mạnh mẽ nhét vào thêm căn dương vật thứ hai, Trình Hữu cảm giác mình sắp chết rồi. Căn dương vật thứ hai vẫn còn ở chậm rãi cắm sâu vào trong tiểu huyệt, quy đầu đè ép thịt huyệt từng chút một đẩy vào trong, thẳng đến khi đỉnh ở cửa tử cung mới dừng lại.
Tần Thành có chút không kiên nhẫn:
"Mày không được à?"
Nói xong bắt đầu thọc vào rút ra, quy đầu của hắn vừa mới rời khỏi tử cung, liền bị dương vật Tần Tịch nhân cơ hội cắm vào.
Tần Tịch đắc ý hung hăng ma sát vài cái, cọ Trình Hữu đến vừa khóc vừa run rẩy tiết ra dâm thủy như tiết hồng mới vừa lòng rút ra. Tần Thành lập tức đỉnh đi vào.
Hai anh em âm thầm phân cao thấp, một người vừa mới lui ra ngoài, một người khác liền nhanh chóng cắm vào, một chút thời gian thở dốc cũng không chừa lại cho Trình Hữu.
Trình Hữu nào chịu được loại tra tấn này, trên mặt đều là mồ hôi và nước mắt, khóc lóc cầu hai tên hỗn đản này ôn nhu với cậu một chút:
"Chậm một chút... Hai người cắm chậm một chút... Không cần... Ô ô... Không cần khi dễ anh như vậy... Chịu không nổi... Hậu huyệt dâm chịu không nổi... Ô ô..."
Hai người tranh nhau cắm lần sau so với lần trước càng tàn nhẫn hơn, dương vật cũng càng ngày càng trướng lớn, mắt thấy sắp bắn. Sau khi cắm vào tử cung Tần Tịch liền luyến tiếc lập rời khỏi, quy đầu chuyển động hung hăng ma sát thịt non đáng thương trong đó.
Tần Thành đâu chịu cho Tần Tịch độc hưởng, quy đầu dùng sức đỉnh cửa tử cung cung chật hẹp:
"Mày đừng nghĩ tự mình bắn trong khoang sinh sản của Trình Hữu!"
Tần Tịch lại hung hăng đỉnh vào sâu thêm một chút, không chịu lui ra.
Tần Thành sắp bắn, tính tình bộc phát, không quan tâm nữa, nắm lấy eo Trình Hữu dùng hết sức đỉnh lên, dương vật cũng chọc vào trong khoang sinh sản.
Hai căn dương vật đều cắm ở trong khoang sinh sản mẫn cảm non mềm, Trình Hữu thét chói tai khóc kêu:
"Không!"
Côn thịt không bắn được nữa dưới khoái cảm cực hạn tí tách tí tách bắn ra một đạo chất lỏng màu vàng. Hai đạo tinh dịch nóng bỏng cùng nhau đánh vào vách trong mềm mại.
Tinh dịch của ba người chồng chất ở trong khoang sinh sản Trình Hữu, trướng đến cậu thập phần khó chịu. Kết cấu thân thể của Omega làm cho khối thịt mềm ở cửa tử cung nhanh chóng khép lại ngăn tinh dịch chảy ra sau khi rút dương vật, vì vậy tinh dịch đều bị khóa chặt chẽ ở trong khoang sinh sản, bảo đảm khả năng thụ thai lớn nhất cho Omega.
Bụng nhỏ phồng lên cùng bị thao đến mất khống chế khiến Trình Hữu thấy thẹn, hận không thể chết ngất đi. Nhưng cố tình ý thức còn cậu vẫn còn, hai căn dương vật nửa cứng dính đầy dâm thủy trước sau duỗi đến bên miệng cậu, Trình Hữu không thể không vươn đầu lưỡi, hết liếm liếm cái này lại liếm liếm cái kia. Sợ hai Alpha tuổi trẻ hiếu chiến lại vì tranh giành đồ vật mà lăn lộn cậu đến chết đi sống lại.
Tần Duyên đã nghỉ ngơi tốt đi tới giữa hai chân Trình Hữu, đem dương vật cương cứng của mình một lần nữa cắm vào huyệt nhỏ sắp mất đi tri giác của cậu.
Trình Hữu há to miệng ngậm hai quy đầu cực đại liếm láp dâm thủy của mình trên đó, hậu huyệt một chút cũng chưa được nghỉ ngơi lại bắt đầu bị thao. Cậu tuyệt vọng nghĩ, bản thân sớm muộn gì cũng sẽ bị mấy anh em này thao chết. Không, có lẽ ngay hôm nay sẽ bị thao chết.
Đã bắn một lần Tần Duyên không hề sốt ruột, không nhanh không chậm ma sát từng tấc thịt huyệt của Trình Hữu, cọ Trình Hữu đến dâm thủy chồng chất bốn phía.
Hắn không vội, nhưng Tần Thành lại nóng nảy:
"Anh cả, anh có được không vậy!"
Tần Duyên nghĩ một chút, liền rút dương vật ra lắc lắc trên bụng Trình Hữu, nói với Tần Thành:
"Em đến đây đi, anh chơi chỗ khác."
Tần Thành vui sướng thay đổi vị trí với anh cả, tiếp tục thao làm tiểu nhục động của anh hai.
Tần Duyên dùng móng tay nhẹ nhàng cào đầu vú Trình Hữu, cúi xuống hung hăng cắn một ngụm.
Trình Hữu không nhớ rõ bản thân sau đó bị ba anh em chơi thành cái dạng gì, cậu mơ mơ màng màng mà ngất xỉu, lại bị độ nóng khi bắn ở trên thành ruột làm tỉnh. Thanh âm khàn khàn, khóc lóc xin tha vài tiếng, sau đó lại bị thao ngất xỉu lần nữa.
Thời điểm tỉnh lại lần nữa đã là đêm khuya, trong mông cậu chứa một căn dương vật, trong miệng một cây, một căn khác thì kẹp giữa đùi.
Trình Hữu thật cẩn thận nhả căn trong miệng ra, hoạt động quai hàm tê mỏi một chút.
Tần Tịch ở trong mộng cảm giác được côn thịt của mình rời khỏi nơi ấp ám kia, không vui mà rầm rì chậm rãi mở mắt ra.
Trình Hữu xoa mặt, có chút tức giận mà trừng mắt hắn.
Tần Tịch ôm mặt Trình Hữu, nhẹ nhàng mát xa, nhỏ giọng nói:
"Anh hai, thực xin lỗi."
Tê mỏi trên mặt Trình Hữu dần dần giảm bớt, cậu hung hăng cắn một ngón tay Tần Tịch, hai hàm răng ma sát kêu lên kẽo kẹt kẽo kẹt.
Tần Tịch không dám phát ra tiếng, gương mặt anh tuấn trẻ tuổi vặn thành nếp gấp trên bánh bao, ủy khuất nhìn Trình Hữu.
Trình Hữu cắn đủ rồi, mới thấp giọng nói:
"Đưa anh ra ngoài đi."
Tần Tịch ngoan ngoãn gật đầu, cẩn thận ôm Trình Hữu từ giữa Tần Duyên và Tần Thành ra. Dương vật nửa cứng chậm rãi rút ra từ huyệt nhỏ, dâm thủy sền sệt kéo ra thành sợi tơ giữa quy đầu và miệng huyệt.
Huyệt nhỏ bỗng nhiên bị rót vào một chút gió lạnh, Trình Hữu nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng, mềm như bông nằm trong lồng ngực Tần Tịch. Toàn thân xương cốt cậu giống như bị đánh gãy một lần, vừa xót vừa đau. Từ phần eo xuống đến đầu gối cơ bản đã không còn tri giác, đùi cùng eo sườn tất cả đều là chỉ ngân xanh tím, phần bên trong đùi đặc biệt nghiêm trọng, vừa nhìn liền biết là đã từng được hung hăng yêu thương.
Giọng nói Trình Hữu nghẹn đến lạ thường, miễn cưỡng phun ra mấy âm tiết:
"Đưa anh đi tắm rửa."
Không biểu sao cậu sai sử Tần Tịch rất thuận tay, cũng có thể là bởi vì hắn xác thật rất nghe lời.
Trong ký túc xá có bồn tắm lớn, Trình Hữu hữu khí vô lực nằm ở bên trong, Tần Tịch nghiêm trang đi điều chỉnh nhiệt độ nước.
Hậu huyệt bị lăn lộn đến quá tàn nhẫn, có chút không khép lại được. Nước có độ ấm cao từng chút từng chút chui vào bên trong, nóng đến thành ruột run run. Trình Hữu nhẹ nhàng rên rỉ, duỗi tay xoa xoa miệng huyệt vừa xót vừa tê.
"Anh hai, thật xin lỗi."
Tần Tịch ngồi xổm xuống bên cạnh bồn tắm, bàn tay vói vào giữa hai chân Trình Hữu:
"Em giúp anh xoa."
Tần Tịch rất có kỹ xảo mà xoa kẽ mông và miệng huyệt, sau đó từng chút từng chút vói ngón tay vào, lực đạo không nhẹ không nặng mà mát xa thành ruột bủn rủn đó.
Hậu huyệt tê mỏi dần dần khôi phục tri giác, thân thể vốn đã sớm bị đào rỗng lại dâng lên một chút khoái cảm còn sót lại trước đó. Trình Hữu khẩn trương dùng đùi kẹp cánh tay Tần Tịch:
"Đừng... Đừng xoa nữa..."
Tần Tịch lưu luyến không rời dùng lòng bàn tay vân vê thành ruột một chút, không tình nguyện mà rút ra, sau đó đi đến bên giá tìm tinh dầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro