Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

78. Hào môn diễm sự 11, 12

ABO, [Tần Hàm, Tần Duyên (niên thượng), Tần Tịch, Tần Thành (niên hạ) x Trình Hữu]

Trình Hữu cũng rất khẩn trương, ngón tay nắm chặt vạt áo của mình, ấp a ấp úng nói:

"Tần Tịch, anh... anh có thể đi vào không?"

"Có thể! Đương nhiên có thể!"

Tần Tịch hoảng loạn nghiêng người nhường đường cho Trình Hữu.

Phòng Tần Tịch rất sạch sẽ, trừ bỏ máy tính cùng một kệ sách thật lớn, cơ hồ không còn bất cứ đồ vật gì.

Trình Hữu làm bộ trấn định mà ngồi ở trên giường Tần Tịch, nhìn xung quanh.

Tần Tịch như là sợ hãi bản thân lại mất khống chế, đứng ở cửa không chịu lại đây, hỏi:

"Anh hai, có... có chuyện gì sao?"

"Có một việc."

Trình Hữu liếm liếm đôi môi khô khốc, nhẹ giọng nói:

"Em ngày mai có thể mang anh đi ra ngoài đi một chút không? Mấy ngày nay anh sắp buồn chết rồi."

Tần Tịch sửng sốt một chút, chậm rãi gục đầu xuống, nhìn mũi chân của mình không biết đang suy nghĩ cái gì.

Trình Hữu có chút nóng nảy, cậu cắn răng một cái, chậm rãi cởi một cái cúc áo, thanh âm vừa nhẹ vừa mềm, chứa đầy vô tận khẩn cầu cùng ủy khuất:

"Anh muốn đi ra ngoài một chút, Tần Tịch, không được sao?"

"Anh hai, ba ba rất nhanh sẽ trở lại."

Tần Tịch rốt cuộc ngẩng đầu, đi tới chỗ Trình Hữu:

"Ông ấy sẽ mang anh đi bất cứ nơi nào anh muốn để giải sầu."

Trình Hữu trong lòng chợt lạnh, suy nghĩ xem có nên diễn tiếp không. Lại nghe Tần Tịch dùng âm thanh mất mát trầm thấp nhẹ nhàng lẩm bẩm:

"Ba ba sau khi trở về, en có phải hay không sẽ không bao giờ có thể chạm vào anh được nữa?"

Thân hình cao lớn của thiếu niên Alpha đứng trước mặt Trình Hữu, thế nhưng lai mang đến cản giác áp bách có chút hít thở không thông.

Trình Hữu ngẩng đầu, lấy hết can đảm nắm lấy tay Tần Tịch, chậm rãi đặt ở trên ngực mình, thanh âm bởi vì khẩn trương mà run nhè nhẹ có vẻ càng thêm nhu mị, mang theo một chút nhẹ nhàng khàn khàn:

"Nhưng đêm nay, em có thể chạm vào bất cứ chỗ nào trên người anh."

Ngực bị áo sơ mi che lại, Tần Tịch xuyên qua áo sơ mi hơi mỏng chạm đến độ ấm trên người Trình Hữu. Hắn cũng có một chút khẩn trương, chậm rãi ngồi xổm xuống giữa hai chân Trình Hữu, ngửa đầu lên giống như một con chó lớn ngoan ngoãn, hỏi:

"Thật sự có thể chạm vào bất cứ nơi nào trên người anh sao?"

Ngón tay của hắn dọc theo sống lưng Trình Hữu đi xuống:

"Em có thể chạm vào nơi này sao?"

Ngón tay dừng ở chỗ xương cụt, Tần Tịch lẩm bẩm:

"Nơi này thì sao?"

Trình Hữu cảm thấy thẹn mà nhắm mắt lại:

"Đều... Đều có thể..."

"Vậy anh hai cởi quần áo ra được không?"

Ngón tay thon dài của Tần Tịch nhẹ nhàng chạm lên đùi Trình Hữu, hắn làm nũng như nột đứa trẻ:

"Em muốn nhìn dáng vẻ anh hai vì em mà cởi sạch đồ."

Trình Hữu không có biện pháp, đành phải tự mình động thủ, từng chút cởi bỏ cúc áo sơ mi, sau đó lại cởi quần. Trong tiềm thức của cậu giống như đã sớm biết sẽ phát sinh chuyện gì khi tới nơi này của Tần Tịch, nên ngay cả quần lót cũng không mặc.

"Anh hai thật dâm dãng, tới phòng của em trai lại không mặc quần lót."

Tần Tịch đem Trình Hữu đè nặng lên trên giường, giống như chơi đồ chơi mà từng chút từng chút xoa bờ mông mượt mà căng nẩy của Trình Hữu.

"Anh hai, anh đến tột cùng là muốn em mang anh ra cửa, hay là dâm huyệt ngứa? Ba ba không ở nhà khiến anh rất khó chịu sao?"

Trình Hữu bị lời nói nhục nhã của em trai ngây thơ làm cho vành mắt đều đỏ:

"Em... Tần Tịch em... Không cho nói... Anh hai không có phát dâm... Ưm... Không có..."

Tần Tịch đẩy cánh mông tuyết trắng của Trình Hữu, lộ ra tiểu huyệt ngọt ngào ở giữa. Tiểu huyệt lần trước bị chơi đến nở hoa cơ bản đã khôi phục lại chặt chẽ như lúc đầu, nhan sắc cũng không phải là màu đỏ thắm khi bị thao chín, mà là màu hồng phấn nhàn nhạt làm Tần Tịch có loại cảm giác khai bao xử nữ. Cơ thể hắn toàn bộ đè lên người Trình Hữu, nắm lấy hai cánh tay cậu ấn ở trên đầu giường, nhỏ giọng hỏi:

"Anh hai, em có thể trói anh lại không?"

Vì có thể đi trường quân đội, Trình Hữu rưng rưng gật đầu:

"Tần Tịch... Được...Anh hai cho em hết... Đêm nay thân thể anh hai đều là của em... Ưm..."

Tần Tịch từ trong ngăn kéo mép giường lấy ra một đống dải lụa, hắn một bên hôn sau cổ Trình Hữu một bên hỏi:

"Anh hai, anh thích màu gì?"

Trình Hữu mơ mơ hồ hồ mà tự hỏi vấn đề này, theo bản năng mà trả lời:

"Lục... Màu xanh lục..."

Tần Tịch chọn một dải lụa màu xanh đậm, không nhanh không chậm mà để lên cổ tay trắng nõn của Trình Hữu, một đầu khác buộc trên đầu giường.

Trình Hữu không biết hùng hài tử này muốn làm cái gì, kinh hoảng thất thố hơi hơi giãy giụa một chút, lại bị Tần Tịch đè bả vai lại.

Tần Tịch dùng một tay khác xoa xoa miệng huyệt Trình Hữu, tin tức tố tương tự giữa cha con nhất định có thể lừa gạt Trình Hữu, trong tiểu huyệt chậm rãi phân bố ra dâm dịch để chuẩn bị thừa hoan.

"Anh hai."

Tần Tịch cả người đè lên thân thể Trình Hữu, dương vật có kích cỡ thập phần khả quan của thiếu niên nhẹ nhàng chọc chọc miệng huyệt ướt nóng, hắn thấp giọng nói:

"Anh chạy không thoát đâu, là chính anh lựa chọn đi vào nơi này. Anh không có mặc quần lót, cúc áo sơ mi lại mở ra, vừa thấy chính là tới tìm thao, đúng hay không?"

Trình Hữu có chút bị dọa, cậu uống rất nhiều thuốc ức chế, mấy thứ này không những không ngăn cản được phản ứng của thân thể, hơn nữa lại làm cho ý thức của cậu tỉnh táo hơn rất nhiều.

Điều này làm cho cậu không thể không thanh tỉnh mà cảm thụ hết thảy sự tiếp xúc nơi tứ chi, quy đầu kích thước không nhỏ của Tần Tịch từng chút chọc vào miệng huyệt cậu, sau khi nhẹ nhàng chọc vài cái liền chen vào non nửa cái quy đầu, nhưng lại không vội mà đi vào, mà là rút ra sau đó lại tiếp tục chọc.

Trình Hữu nhẹ nhàng giãy giụa một chút, hoảng sợ mà cầu xin Tần Tịch:

"Tần Tịch em không thể đi vào, thật sự không thể... Ưm... Anh đã bị ba em đánh dấu ... Tần Tịch... Ưm... Aa..."

Tần Tịch ghé vào trên người Trình Hữu, Trình Hữu cảm giác mình như bị một một con chó lớn đè ở dưới thân, không thể động đậy. Chỉ có thể bất lực mà cảm thụ căn dương vật thô to kia chậm rãi cắm vào trong tiểu huyệt chật hẹp của mình, càng tiến càng sâu, hậu huyệt lâu chưa bị dương vật lấp đầy hưng phấn bao bọc lấy căn côn thịt lớn kia.

"Anh hai, em đã sớm muốn làm như vậy với anh, anh biết không?"

Tần Tịch đè nặng Trình Hữu chậm rãi thẳng tiến:

"Bắt đầu từ ngày đầu tiên phân hoá thành Alpha, em liền muốn đè ở trên người anh hai như vậy, hung hăng cắm tiểu tao huyệt của anh. Anh hai, cặc em đủ lớn không? Có thể giống ba ba làm anh sướng đến khóc không?"

Trình Hữu hoảng sợ cảm giác được quy đầu Tần Tịch đã đỉnh tới thịt mềm ở hoa tâm, cậu bị dọa ra nước mắt:

"Tần Tịch... Ưm a... Anh hai xin em... Không cần như vậy... Aa..."

"Anh hai, đừng sợ."

Tần Tịch thấp giọng nói:

"Em không phải anh cả, em sẽ không làm đau anh đau, tin tưởng em được không?"

Hắn vừa nói xong hạ thân liền đẩy vào một cái, quy đầu đỉnh khai phiến thịt mềm kia, ngang ngược mà cắm vào trong khoang sinh sản của Trình Hữu.

Kịch liệt bủn rủn và sự sợ hãi cùng nhau nảy lên đại não, Trình Hữu rên rỉ một tiếng, giống như thiên nga hấp hối, giãy giụa liều mạng giương đầu lên.

"Tin tưởng em, anh hai."

Tần Tịch rút dương vật ra khỏi khoang sinh sản Trình Hữu, lại một lần nữa hung hăng cắm vào, quy đầu đảo ở vách trong mềm mại.

"Xót quá... Ưm... A... Thật là xót... Dừng lại..."

Trình Hữu khóc lóc vặn vẹo thân thể dưới thân Tần Tịch ý đồ né tránh căn dương vật tra tấn người kia.

"Không cần cắm nữa... Tần Tịch... Ô ô... Xót chết mất... Chịu hông nổi......"

Đau đớn trong bụng không có giảm xuống, ngược lại càng thêm kịch liệt, bủn rủn tê ngứa đến khó có thể thừa nhận, khiến cậu một bên liều mạng trốn tránh dương vật, một bên lại hận không thể để Tần Tịch dùng quy đầu chọc đến mấy chỗ xót ngứa kia để giảm ngứa.

Dương vật Tần Tịch đảo quanh, ma sát trong vách khoang sinh sản mềm mại của Trình Hữu, lượng lớn dâm thủy mất khống chế trào ra, mỗi lần thọc vào rút ra đều sẽ mang theo một cỗ lớn nước dâm sền sệt, giữa bụng nhỏ và mông của hai người bị ướt đến rối tinh rối mù.

Trình Hữu tay chân căng thẳng, run run bắn ra dưới sự thao làm không đầu không đuôi của Tần Tịch.

Sau khi cao trào vách trong càng thêm mềm mại, mỗi lần Tần Tịch cắm vào, Trình Hữu đều hoài nghi bản thân sắp chết dưới dương vật của Tần Tịch. Côn thịt vừa mới bắn mềm oặt dính ở giữa đùi và khăn trải giường, trong hậu huyệt bủn rủn khó nhịn tràn ra từng đợt khoái cảm chồng chất lên bụng nhỏ, một loại dục vọng sinh lý khác chậm rãi dâng lên.

Trình Hữu thật sự bị Tần Tịch thao đến khóc, cậu vô lực khóc thút thít cầu xin hắn:

"Đừng thao nữa... Tần Tịch... Anh hai xin em... Ô ô... Dừng một chút được không... Ưm... Ah... Xin em... Không thể... Không thể thao nữa... Tần Tịch... Ưm... Anh hai sắp bị em thao đến tiểu rồi... Tần Tịch..."

Tần Tịch hưng phấn hung hăng đâm vào trong khoang sinh sản, động tác càng nhanh càng ác, hắn cắn lỗ tai Trình Hữu thổi khí:

"Anh hai, anh hai, anh hai anh nói cái gì? Anh sắp bị em thao đến tiểu ra sao?"

Trình Hữu nức nở gật đầu:

"Không được... Bụng... Bụng thật trướng... A... Ha... Tần Tịch... Dừng một chút... Anh hai không được... Thật sự không được..."

Tần Tịch càng thêm hưng phấn, dương vật của hắn ở trong cơ thể Trình Hữu đột nhiên trướng to lên, xem ra sắp bắn tinh, hắn dùng quy đầu hung hăng ma sát vách trong khoang sinh sản, nói nhỏ:

"Anh hai, tiểu ra đi, em muốn xem anh bị em thao đến bắn nước tiểu."

Trình Hữu nỗ lực muốn kiên trì thêm một chút, nhưng lại có một cổ nhiệt lưu đánh vào vách trong khoang sinh sản. Bàng quang rốt cuộc không nhịn được, côn thịt đè ở đùi tí tách tí tách phun ra nước tiểu màu vàng.

Lúc bắn tinh, Tần Tịch hung hăng đỉnh thêm vài cái, cảm thấy mỹ mãn mà ghé vào trên người Trình Hữu, nhỏ giọng nói:

"Anh hai, em rất vui."

Trình Hữu từ trong choáng váng do cao trào chậm rãi tỉnh lại, thanh âm khàn khàn thấp giọng hỏi:

"Tại sao?"

Tại sao lúc Tần Tịch lặp lại đánh dấu, cậu lại không đau đến chết?

"Đây là bí mật, anh hai."

Tần Tịch không muốn rời xa mà cọ cọ cổ Trình Hữu:

"Em biết anh ngày mai muốn đi đâu, em sẽ đưa anh đến đó. Anh hai, em hy vọng anh đến đó sẽ vui vẻ, thật sự, cho dù anh có làm cái gì em cũng đều sẽ ủng hộ."

Trình Hữu rốt cuộc cũng được tự do, tay sờ sờ gáy bị đại cẩu cắn, lâm vào trong mê mang trước nay chưa từng có.

[...] Tần Thành bị cậu đá một cái ôm bụng nằm nửa ngày, sau khi khôi phục sức lực liền lại nhào tới, lần này biết lường trước mà ôm lấy hai đùi Trình Hữu, liều mạng giữ lại đè cậu lại, dùng cách buộc dây do buổi diễn tập quân đội dạy chặt chẽ vây khốn hai chân Trình Hữu lại, từ đùi đến cổ chân toàn bộ đều bị bó đến vững chắc.

Trình Hữu chân không dùng được, dưới tình huống lực cánh tay còn lâu mới bằng Alpha cuối cùng cũng thua.

Tần Thành cũng không quá tốt, khóe miệng bị nắm tay Trình Hữu đánh đến sưng lên một khối to, một dòng máu mũi chậm rãi chảy xuống cằm. Hắn đắc ý mà đè Trình Hữu lại, cột tay và chân cậu vào bàn trà, sau khi cố định xong mới lấy dao gọt hoa quả trên bàn xuống, chậm rì rì mà cắt ra một lỗ thủng lớn trên quần Trình Hữu, hai cánh mông trắng nõn đàn hồi nhún nhảy lộ ra dưới quân trang.

Trình Hữu kinh giận đan xen:

"Tần Thành, cậu dám?!"

"Em tại sao lại không dám?"

Tần Thành huy động bàn tay đập bùm bùm lên mông Trình Hữu:

"Anh hai, mông của anh thật vểnh, còn rất mềm, em thật muốn cắn thử một ngụm xem thế nào."

Nói xong hắn liền ghé vào bên mông Trình Hữu, miệng lớn cắn một miếng thịt dùng sức hút một cái.

"Thật thơm."

Trình Hữu căng thẳng đùi:

"Tần Thành! Tôi và ba cậu đã kết hôn!"

"Thì sao, muốn em gọi anh là mẹ?"

Tần Thành bẻ hai cánh mông trắng tuyết mang theo dấu răng của hắn ra, vươn đầu lưỡi hung hăng liếm một chút dâm dịch ướt át trên tiểu nhục huyệt đỏ thắm giữa kẽ mông.

"Chậc, dâm thủy của anh hai thật ngọt."

Thuốc ức chế mặc dù giữ cho đầu óc thanh tỉnh, nhưng thân thể lại không tự chủ được mà có phản ứng, một cỗ tê ngứa kỳ dị chạy tới chạy lui trong hậu huyệt, chậm rãi phân bố nước dâm khát vọng được dương vật nam nhân sủng hạnh.

Tiểu vương bát đản này thật sự là muốn thượng cậu! Trình Hữu gấp đến độ thanh âm đều trở nên run rẩy:

"Tần Thành cậu không thể đối với tôi như vậy... Ưm..."

Ngón tay Tần Thành cắm vào trong hậu huyệt cậu, bắt đầu ngoáy lung tung rối loạn.

"Tôi là... Ưm a... Tôi là vợ hợp pháp của ba cậu a... Tần Thành... Ba cậu sẽ giết cậu... Tần Thành, tên hỗn trướng này..."

Tần Thành mê muội mà đùa bỡn tiểu nhục động mềm mại ướt nóng này, ngón tay dính đầy dâm dịch của Trình Hữu. Hắn vui vẻ mà đem những dâm dịch đó bôi lên giữa kẽ mông và trên mông cậu, đem hai cánh mông trắng nõn đàn hồi xoa đến ướt dầm dề sáng lấp lánh, giống hai chiếc bánh pudding được tưới đầy nước đường và sữa dừa, hết sức mê người.

"Anh hai, hôm nay em muốn thao anh."

Tần Thành đem dương vật của mình chậm rãi cắm vào tiểu huyệt ướt nóng đầy dâm thủy kia, cắn lỗ tai Trình Hữu lẩm bẩm:

"Thao vợ, cái gì nhỉ, vợ hợp pháp của ba ba."

Tiểu huyệt còn chưa tiêu sưng lại bị bức bách hàm chứa một căn dương vật thô to khác, hậu huyệt Trình Hữu trướng đến khó chịu, hồng hốc đứt quãng mắng:

"Tần Thành ngươi mẹ nó... Ưm... A... Vương bát đản... Hỗn trướng..."

"Anh hai tại sao lại muốn tới trường quân đội?"

Dương vật Tần Thành tiến vào càng sâu, cảm giác được vách trong mềm mại quấn chặt làm hắn có chút lo lắng cho sức chịu đựng của mình, đành phải nỗ lực nhục nhã Trình Hữu.

"Là bởi vì ba ba không ở nhà, tiểu huyệt phát dâm không có cặc lớn mát xa cho anh sao? Cho nên mới đến trường quân đội, liền có thể được vô số Alpha tuổi trẻ lực tráng ấn ở trên giường, trên cỏ, trên sân thể dục, bàn học, cho bọn họ thay phiên nhau dùng cặc lớn cắm tiểu huyệt dâm đãng của anh?"

Quy đầu cứng rắn đỉnh lên thịt non ở hoa tâm, Trình Hữu bị đỉnh đến hàm răng cũng lên men, lời nhục nhã Tần Thành nói đều biến thành hình ảnh rõ ràng trong đầu cậu.

Cậu bị cởi sạch quần áo đè trên đài chủ tịch ở sân thể dục, hơn một ngàn Alpha của doanh trại dự tuyển xếp thành hàng, từng người từng người đến thao mông cậu. Tinh dịch nhiều đến nỗi bụng không chứa nổi, phồng lên như mang thai.

Trình Hữu khóe mắt nổi lên thủy quang, liều mạng vặn eo giãy giụa:

"Đừng nói nữa a a... Tần Thành ngươi đi ra ngoài... Ưm... Câm miệng..."

Tần Thành yêu chết bộ dáng muốn khóc nhưng lại không khóc này của Trình Hữu, hưng phấn mà dùng sức đẩy một cái, quy đầu đỉnh nở thịt mềm, hung hăng cắm vào trong khoang sinh sản, quy đầu chọc vào vách trong mềm mại đến không thể tưởng tượng nổi.

Trình Hữu thống khổ mà rên rỉ một tiếng, thân thể kịch liệt run rẩy, hữu khí vô lực mà ghé vào trên sofa.

Tần Thành bị thịt huyệt bỗng nhiên run rẩy bọc đến thiếu chút nữa bắn ra, hắn cắn răng nhịn qua một đợt tra tấn triền miên nhu mị này, kinh ngạc lấy ra một ít tinh dịch từ đũng quần Trình Hữu.

Trình Hữu cư nhiên lại bị hắn thao đến bắn.

Không có giống Omega đã bị đánh dấu đau đến chết đi sống lại, ngược lại lại dâm đãng đến trực tiếp bị thao bắn!

Chẳng lẽ ba ba căn bản không có đánh dấu Trình Hữu?

Tần Thành nhịn không được hưng phấn mà điên cuồng thọc vào rút ra, mỗi một lần đều nguyên cây rút ra sau đó lại hung hăng đỉnh vào vách trong khoang sinh sản. Trình Hữu vừa mới cao trào vô lực giãy giụa, suy yếu mà khóc cầu:

"Tần Thành... Tần Thành... Ô ô... Nhẹ chút... Xin em... Ưm a... Tần Thành... Tha cho anh... Nặng quá... Tần Thành ưm... Tần Thành..."

Tần Thành nắm lấy tóc Trình Hữu cưỡng bách cậu ngẩng đầu, vừa nhanh vừa tàn nhẫn mà đỉnh lộng hậu huyệt Trình Hữu khiến cậu bủn rủn cả người:

"Anh hai, anh hai, em thao anh có sướng không? Có không?"

Trình Hữu bị thao đến đầu váng mắt hoa, giương miệng phát tiếng khóc nức nở ngọt nị:

"Sướng... Tần Thành... Ưm... Em thao anh hai thật là sướng..."

Tần Thành vẫn không hài lòng:

"Anh hai chỗ nào sướng nhất, hửm? Chỗ nào sướng nhất?"

"Dâm... Ưm... Dâm huyệt..."

Trình Hữu bị sự khó chịu bủn rủn tra tấn đến dục tiên dục tử:

"Tiểu tao huyệt của anh hai... Ưm... Huyệt dâm bị Tần Thành... A... Côn thịt lớn cắm thật sướng... Ô ô... Hậu huyệt sắp hỏng rồi... Tê chết mất... Hậu huyệt tê quá..."

Cậu vừa nói dâm từ lãng ngữ mà Tần Thành thích, một bên liều mạng lay động mông ý đồ né tránh căn dương vật muốn giết người kia, tiểu vương bát đản này thế nào còn chưa xong!

"Anh hai, sao anh có thể dâm đến vậy."

Tần Thành dùng quy đầu đỉnh vách trong dùng sức ma sát.

"Dâm thủy so với nước tiểu còn nhiều hơn, về sau ra cửa nếu không dùng tã giấy, vạn nhất dâm thủy đem quần làm ướt thì sao?"

Trình Hữu ngón tay run run gắt gao nắm chặt bộ da trên sofa, khóc lóc mắng:

"Tần Thành ngươi ưm... Hỗn trướng vương bát đản..."

Tần Thành đắc ý mà rút dương vật ra một chút, sau đó lại hung hăng thao vào:

"Vậy anh hai bị hỗn trướng vương bát đản thao ra một mông đầy dâm thủy là cái gì, tiểu mẫu vương bát động dục, hửm?"

Trình Hữu cắn răng dùng một tia sức lực cuối cùng hung hăng co rút thịt huyệt lại một chút, Tần Thành không hề phòng bị mã mắt đau xót, trừng lớn đôi mắt chật vật mà bắn vào khoang sinh sản Trình Hữu.

Tinh dịch nóng bỏng đánh vào trên vách khoang sinh sản, Trình Hữu nức nở mà run run một chút, dương vật đè ở dưới thân lại hộc ra vài giọt tinh dịch.

Trình Hữu từ trước đến nay sau khi bị nội bắn, tâm tình chưa bao giờ thoải mái như vậy. Cậu nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc kết thúc.

Tần Thành trợn mắt há hốc mồm mà nhìn mông Trình Hữu, dương vật nửa cứng vẫn còn cắm ở bên trong, hắn thở phì phò, hung hăng vỗ một cái lên mông thịt trắng nõn của cậu "Bang!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro