48. Ái hậu dư sinh 76-77, 79-81
Hãy để cậu phóng túng một lần cuối này đi...
Da mặt bỗng nhiên được dịu dàng chạm vào, giống như có cơn gió nhẹ lướt qua cánh hoa. Tiếng nói người kia trầm thấp như thôi miên từ phía trên vang lên:
"Sao lại làm bộ dáng nhứ sắp phải chịu chết vậy? Đừng nói với anh là em định dùng thân thể mình để trả ơn."
Tần Qua nhắm mắt lắc đầu.
"Trông em như vậy không giống đã tha thứ cho anh."
"..."
"Quên đi, để em tự nhiên được cũng không phải ngày một ngày hai." Nguyện ý cho hắn ôm, chính là tha thứ cho hắn đi.
Lâm Hi Liệt khẽ vuốt tóc cậu, cúi người xuống.
Nụ hôn bắt đầu từ trên môi trải rộng xuống cổ, ngực, đầu nhũ, rốn, cuối cùng tới nơi đã hơi ngẩng đầu.
Tính cụ được khoang miệng ấm áp bao phủ, miệng và yết hầu cùng nhau đè ép lấy lòng, khoái cảm tăng vọt khiến Tần Qua gần như lập tức cao trào.
Mấy năm nay cậu cũng từng muốn phát tiết, nhưng đều dùng nước lạnh áp chế đi coi như xong. Giờ đây đột nhiên bị người đàn ông này hầu hạ như thế, làm sao cậu chịu được.
Người kia có thân phận địa vị cao quý như thế nào, lại hạ mình khẩu giao cho cậu.
Nghĩ đến đây, quả thực cậu sắp tha thứ cho hắn rồi.
Tần Qua luồn tay vào tóc người kia, gắt gao kéo. Cắn môi cũng vô dụng. Hắn chỉ nhẹ nhàng hút một cái cậu đã 'nhất tiết ngàn dặm'.
"Nồng thật... Mấy năm nay em chưa từng làm phải không?"
Tần Qua che mặt ửng đỏ gật gật đầu.
Hắn dịu dàng hôn lên xương quai xanh của cậu: "Không có dịch thể đàn ông làm dịu, sao em có thể trở nên hấp dẫn nhiều như vậy? Hm?"
Tần Qua không nói lời nào, mặt lại càng đỏ hơn.
Lâm Hi Liệt từng tấc từng tấc vuốt ve thân thể dưới thân. Ấm áp lại chân thật.
Cơ thể Tần Qua lúc thiếu niên vừa tinh tế lại mềm dẻo, hiện tại đã trưởng thành, khung xương lớn hơn lại càng thêm quyến rũ động lòng người. Tần Qua không gầy lắm, nơi nào nên có thịt thì bóng loáng mượt mà. Làn da trắng nõn non mịn, bởi vì thẹn thùng mà như được nhộm màu đỏ ửng, khiến hắn miệng lưỡi khô khốc, phía dưới đã sớm cứng rắn như sắt.
Lâm Hi Liệt lấy ngón tay còn dính dịch thể nóng ấm của cậu chậm rãi luồn vào bí khẩu.
Thân thể đã lâu không quan hệ, giờ bị dị vật xâm nhập theo phản xạ liền co chặt lại. Hắn phải mất chút khí lực mới làm dũng đạo giãn ra được, sau đó từ từ đút thêm hai ngón tay.
"Quả thật lâu rồi không làm."
Khóe miệng người đàn ông mang theo ý cười, nhưng trong nháy mắt đã thu lại:
"...Em nhẫn nại một chút, anh có thể sẽ hơi mạnh."
Tần Qua còn chưa có hiểu được lời này có ý gì, tiểu huyệt đã bị một thứ nóng rực thật lớn tiến vào. Tiếp theo là một chuỗi đâm rút điên cuồng liên tục, cậu lập tức thét lên vì đau:
"A! ... A... Đừng! Không được!..."
Thân thể đã lâu chưa làm, sao chịu được tần suất rút ra đâm vào của người kia, Tần Qua thiếu chút nữa không thở nổi.
Hai chân cậu bị người nọ đặt lên vai. Thân thể uốn cong đến cực hạn, giống như con rối bất lực bị người kia ghim trên giường, tim phổi dường như sắp nhảy khỏi lồng ngực. Cảm giác giống như chạy 800 mét liền một lúc, hô hấp không còn ổn định, chỉ có thể miễn cưỡng thở dốc.
[...] Tần Qua cắn chặt răng nắm ra giường, nhưng lại bị người kia cúi xuống hôn mút mà khiêu mở ra. Đồng thời hắn còn luật động di chuyển ác liệt hơn, khiến Tần Qua gần như tắt thở, mất khí lực thật lớn mới miễn cưỡng nói:
"Anh... Anh chậm một chút..."
"Chậm một chút?"
Người đàn ông ngẩng đầu nhìn cậu, như nghe được chuyện gì nực cười lắm:
"Em đã bức anh nghẹn bảy năm, bây giờ lại kêu anh chậm một chút? Em muốn anh bị nghẹn chết sao?"
Dứt lời hung hăng đâm một cái.
"Anh... Ư!..."
Tần Qua vừa định chất vấn hắn đã bị hắn liên tiếp kích thích đến mức thở cũng khó, nói chi là phát ra tiếng.
"Thiếu chút nữa là anh đã mua vé máy bay sang Mỹ làm em, bây giờ em còn kêu anh chậm một chút?!"
Vừa nghe thấy cậu nói thô tục của hắn, Tần Qua không thể ức chế mà run rẩy cả người. Tính cụ mới vì đau đớn mà mềm xuống nay lại mạnh mẽ đứng lên.
[...] Môi người kia ở trên thân thể cậu điên cuồng ma xát, liếm mút, để lại dấu hôn. Trên làn da bạch ngọc xuất hiện vô số hồng ngân, tạo nên vẻ đẹp kỳ dị vừa rực rỡ vừa quyến rũ.
Chiếc giường bị lay động phát ra tiếng 'kẽo kẹt', Tần Qua có chút sợ hãi giường sẽ sập xuống. Mà người kia lại vô cùng hưng phấn, lật Tần Qua nằm úp sấp, nắm thắt lưng lên khiến cậu quỳ xuống, từ phía sau đâm vào. Ngay cả nội tạng cũng bị đâm thủng mất.
Thật sự quá sâu.
Bảy năm xa cách, nơi đó của hắn tựa hồ trở nên thô dài hơn, lực đạo cùng tần suất thật đáng sợ. Từng đợt từng đợt đâm vào, như đồ chơi mát xa chạy bằng điện, không biết mệt mỏi.
Tay phải hắn thô lỗ xoa nắn tính cụ đã rỉ chất lỏng của Tần Qua, dễ dàng đưa cậu lên cao trào lần hai. Phía sau Tần Qua theo phản xạ mà co chặt, không thể khống chế tự động hút vào lưỡi dao thịt của người đàn ông, chỉ nghe thấy hắn ghé vào lỗ tai cậu thở dốc ngày càng nặng, thậm chí một ngụm cắn lỗ tai cậu:
"Kĩ thuật của em thật tốt, làm cho anh nửa giờđã lên đỉnh. Lại có kỉ lục mới để ghi lại rồi."
Cả người Tần Qua run rẩy, phía sau siết càngchặt hơn. Cậu cảm thấy chỗ sâu trong cơ thể nóng rực lên, nóng đến mức cậu từngngụm từng ngụm thở dốc. Mồ hôi túa ra ẩm ướt như mới từ trong nước đi lên.
[...] Tần Qua nắm chặt ragiường dưới thân. Nước mắt chảy xuống lập tức được chăn mền thấm hết, chỉ đọnglại một vệt nước.
Người kia nằm trên người cậu, mặt dán lên lưngcậu thở dốc, nghỉ ngơi trong chốc lát lại nhổm dậy hôn lưng cậu.
[...] Lâm Hi Liệt kéo TầnQua, dựa vào đầu giường ôm cậu vào lòng. Tính cụ còn chưa rời khỏi thân thể lạitiếp tục đâm vào, đâm đến mức Tần Qua muốn ngất đi.
Ngay cả sức lực bám lên vai người kia cũngkhông có, cậu chỉ có thể dựa vào ngực người kia, mặc cho hắn quấy đảo lung tungtrong cơ thể cậu, khi bị ép quá mạnh mới nức nở một tiếng.
Người kia hung hăng ghìm cậu vào lòng, khiếnngực cậu dính chặt vào ngực hắn. Tần Qua lo lắng mình sẽ bị ép chết, rồi trongmột thoáng lại cảm thấy như vậy cũng không tồi.
Lần thứ hai người kia tiết ra, Tần Qua gần nhưđã mất ý thức. Trong lúc mơ màng nghe thấy hắn ác ý nói nhỏ bên tai: "Sớm biếtvậy đã làm chết em..." Trái tim cậu run rẩy, sau đó không còn nghe thấy gì nữa,hoàn toàn chìm vào bóng đêm.
[...] "Em còn có tâm tư quan tâm đến người khác sao." Lâm Hi Liệt cười lạnh vô cùng, "Tốt nhất là tự lo cho mình đi, bởi vì đêm nay tôi mà không làm chết em thì sẽ không mang họ Lâm."
Tần Qua cứng người lại nhìn Lâm Hi Liệt. Trong mắt hắn đều là dục vọng thiêu đốt, rõ ràng không phải nói giỡn.
[...] Người kia ném cậu lên giường, lạnh nhạt nói: "Cởi quần áo."
Vừa nói vừa không chút biểu tình mà cởi cà vạt, áo ngoài, quần tây. Tần Qua bị một màn này của hắn dọa hết hồn, vội vàng trườn xuống giường chạy ra cửa.
Lâm Hi Liệt duỗi cánh tay khiêng cậu lên vai trở về ấn xuống giường. Tần Qua hoảng sợ kêu tên hắn nhưng hắn không hề mềm lòng.
"Tự cởi, hoặc tôi giúp em cởi, kết quả cũng giống nhau thôi."
"Không..."
Tần Qua nắm cổ áo lui lại phía sau, mỗi lỗ chân lông đều dựng thẳng lên.
"Tôi vừa biết tin em quay về thành phố A, liền mua căn biệt thự này. Hiện tại cuối cùng cũng có công dụng."
Người đàn ông cười nhạo, giữ lấy cánh tay Tần Qua, xé toạt bộ lễ phục trắng, cúc áo từng viên một bung ra, rơi đầy trên giường. Quần tây cũng bị hắn kéo xuống, lộ ra đôi chân trắng nõn thon dài.
"Thật không ngờ cởi lễ phục trắng còn được phen phong vị khác."
Khóe miệng người đàn ông gợi lên, nhưng trong mắt không có một tia ý cười nào.
"Không... Lâm Hi Liệt... Đừng... Đừng như vậy..."
Môi Tần Qua run rẩy, giãy giụa muốn trở mình xuống giường, lại bị hắn nắm cổ chân dễ dàng kéo về.
Áo sơ mi cùng quần lót cũng bị hắn lột sạch, tựa như đứa trẻ mới sinh. Tần Qua nhắm chặt mắt lại, mong làm vậy sẽ không phải đối mặt với tình cảnh trước mắt.
"Nhắm mắt lại làm gì. Mở to hai mắt ra nhìn xem, xem ông xã yêu thương em như thế nào."
Tần Qua mãnh liệt lắc đầu, bỗng nhiên hai tay bị Lâm Hi Liệt bắt được rồi dùng cà-vạt trói lại.
"Đừng... Xin anh..."
"Sớm như thế đã cầu xin rồi sao? Đừng lo, chút nữa cưng còn phải cầu nhiều."
Lâm Hi Liệt với lên đầu giường lấy thuốc bôi trơn rồi bóp ra một mảng lớn lên tay, thô lỗ duỗi hai ngón tay không do dự tiến vào bí huyệt, vừa bôi vừa ấn, thậm chí còn căng ra cửa huyệt.
Tần Qua cố giấu mặt đi, liên tục nức nở, lúc ngón tay thứ tư luồn vào liền kêu thét lên:
"A!..."
Ngón tay Lâm Hi Liệt không hề lưu tình mà bắt chước tính cụ rút ra xuyên vào. Huyệt khẩu vì thế phát ra tiếng nước nhớp nháp, dâm mỹ tới cực điểm.
"Nơi này của cưng, dường như đợi không kịp muốn tôi đi vào."
Hai tay bị trói không thể che lỗ tai lại, Tần Qua bất lực nghe chính thân thể của mình phát ra thanh âm dâm đãng như thế liền hận mình không thể vĩnh viễn biến mất.
Bỗng nhiên hắn rút bốn ngón tay ra, không khí tràn vào, phía trong lập tức cảm thấy trống trải như là chờ mong cái gì đó có thể nhồi vào. Tần Qua còn không kịp mở miệng thở, hai chân đã bị người đàn ông đặt lên vai, tiếp theo một vật lớn không báo trước đâm mạnh vào, gần như hạ gục Tần Qua ngay lập tức.
"A!!!..."
Đây là lần đầu tiên, người kia không hôn môi, cũng không để cậu phóng thích đã lập tức đâm vào.
Bên trong bị lấp đầy khiến da đầu Tần Qua tê rần, cả người run rẩy, nước mắt theo khoé mi trào ra. Dù thân thể, ý chí cậu đã hoàn toàn bị xâm phạm nhưng nội vách tường vẫn mấp máy chậm rãi tiếp nhận vật thể thô lớn của người kia, thậm chí lúc hắn rời đi còn muốn hút trở lại.
Người kia cũng phát hiện, châm chọc nói: "Thân thể của cưng dường như so với bản thân cưng còn thích anh hơn, vẫn hút không cho anh ra ngoài."
Thân thể dâm đãng thấp hèn như vậy làm Tần Qua xấu hổ muốn chết. Người cậu bị gập lại thành hình chữ U, đầu gối gần chạm đến ngực, mỗi lần Lâm Hi Liệt từ trên lao xuống đều như muốn bẻ gãy thắt lưng cậu, ép nó lún sâu vào chăn nệm mềm mại. Cậu thật sự hoài nghi liệu mình có bị người đàn ông này đè nát thành thịt vụn hay không.
Cho dù cách phát tiết tình ái nguyên thủy thô lỗ như thế, cho dù không có người xoa nắn tiếp xúc, thì phía trước của cậu vẫn run rẩy cương lên. Dục vọng như mũi nhọn đâm vào toàn thân cậu như kích điện. Cậu chờ mong hắn hung tợn đến ma xát, chà đạp, dùng mọi biện pháp tra tấn để mình có thể tới cao trào... Nhưng này lần hắn lại làm như không thấy, không có chút ý định hỗ trợ nào.
Phía trước của cậu ngày càng cứng rắn trước dục vọng kêu gào. Tần Qua muốn tự mình giải quyết nhưng tay lại bị trói chặt. Cậu bất đắc dĩ mở miệng cầu xin:
"Lâm Hi Liệt... Xin anh... Nới lỏng... Nới lỏng cà-vạt..."
"Em phải gọi tôi là gì?"
Người kia vẫn đang va chạm không ngừng nghỉ.
"... Lâm Hi Liệt..."
"Gọi, tôi, là, gì?"
Mỗi một từ phát ra hắn lại mạnh mẽ đâm một lần.
"Ông xã..."
Tần Qua kìm nước mắt cầu xin tha thứ.
"Kêu ông xã làm gì?"
"Ông xã... Xin anh... Đừng trói tay em..."
Người đàn ông lạnh lùng cười, thật sự dừng lại buông lỏng ra cà-vạt, nhưng càng thêm ác liệt mà cột vào tính cụ đang cấp bách muốn bùng nổ của cậu.
"Không! ... Đừng! ... Xin anh... Đừng làm vậy..."
Tần Qua hoảng sợ mà nhìn động tác hắn, muốn ngăn cản, nhưng lại bị hắn dễ dàng chặn lại.
Cậu hiểu rồi.
Người đàn ông này hôm nay muốn trừng phạt cậu, sao có thể cho cậu thỏa mãn được.
Kế tiếp hắn lại lật người cậu qua, làm cho cậu úp sấp, mặt dán xuống giường, cái mông nhếch lên để hẳn dễ dàng bốn phía thảo phạt.
Cậu vừa có ý định đưa tay cởi bỏ cà-vạt, chợt nghe thấy thanh âm lạnh lùng ở phía sau vang lên:
"Tốt nhất là em đừng lộn xộn, bằng không đêm nay sẽ trừng phạt gấp bội."
Loại này tư thế này giống kiểu cưỡi lên, đều có thể đi vào đến nơi sâu nhất. Thậm chí Tần Qua có ảo giác, tính cụ của người này sắp đâm xuyên qua cổ họng cậu.
Thể lực của Lâm Hi Liệt trước giờ vẫn rất tốt, vẫn bảo trì tốc độ cao, lực va chạm mạnh mẽ. Tần Qua ngay cả rên rỉ cũng theo không kịp, hơi thở ngày càng gián đoạn. Hai bên mông bị đánh bốp bốp, da thịt ngọc bạch đều phiếm đỏ. Trong bí huyệt, mị thịt bị kéo căng rồi lại nhét vào, thuốc bôi trơn bị hòa tan thuận theo cửa huyệt tràn ra, dọc theo đùi chảy xuống.
"Bộ dáng dâm đãng này của em mà quay thành GV đem ra chợ đen bán có lẽ giá sẽ rất cao."
"Ô... Không... Không muốn..."
Tần Qua nức nở lắc đầu. Mỗi lần người đàn ông này mạnh mẽ quấy đảo, dục vọng sẽ tích lũy một chút. Tần Qua đã sớm bạo phát, nhưng vẫn bị cà-vạt trói buộc. Trải qua mấy lần rút ra xuyên vào, tính cụ Tần Qua đều xanh tím, đầu nấm ứa ra vài giọt bạch dịch nhìn thật đáng thương.
Khát vọng muốn phóng thích làm đầu óc cậu trống rỗng, chỉ có thể kiềm nén xấu hổ cầu xin tha thứ:
"Ông xã... Tha em đi... Em..."
"Muốn bắn có phải không?"
"Ưm..." Tiếng như muỗi kêu.
Hắn đưa tay sờ sờ tính cụ của cậu, nói:
"Sắp không được rồi nhỉ."
"Hức... Van cầu anh..."
"Em đã từng ôm người phụ nữ kia chưa?"
"Chưa..."
"Vậy đã làm với người nào khác chưa, bất kể nam hay nữ?"
Rõ ràng hắn đâu có tư cách hỏi cậu những lời này, nhưng Tần Qua đã vô lực biện luận với hắn, cậu đã bị dục vọng bức điên rồi.
"Không có... Em chưa cùng bất luận người nào... Trừ anh ra... A a a!"
Người kia thình lình tháo cà-vạt, dịch thể tích tụ hồi lâu bạo trướng bắn ra. Trước mắt Tần Qua biến thành màu đen, cả người không ngừng co rút, mềm mại ngã xuống giường thở hổn hển, một lúc lâu sau bóng đen trước mắt mới biến mất.
[...] "Còn muốn bướng bỉnh đúng không, anh xem em có thể cứng đầu đến bao lâu?!"
Lâm Hi Liệt ôm lấy Tần Qua, làm cậu ngồi lên dục vọng mạnh mẽ của hắn. Tính cụ nóng cháy rốt cuộc lại đâm vào, đâm đến Tần Qua tiếng rên rỉ cũng không kêu ra.
Ngón tay hắn chạy trên cả người cậu, vuốt ve, thậm chí dùng sức ngắt nhéo. Một lát sau trên người Tần Qua đã trải rộng hồng ngân, tính cụ của cậu mới vừa cao trào cũng sưng lên cứng rắn lần thứ hai.
Thấy đã để lại đủ dấu vết, Lâm Hi Liệt lại đưa tay tới trước ngực mạnh mẽ nhéo đầu nhũ cậu. Tuy rằng bị cấu nhéo thật sự rất đau nhưng khoái cảm lại như thủy triều đánh úp về hạ thân.
Đầu vú bị hắn lần lượt thay đổi cách thức đùa bỡn, bí huyệt lại bị tính cụ nóng cháy của hắn hung hăng xỏ xuyên qua. Hai tầng kích thích khiến cho lý trí Tần Qua tan rã, lệ rơi đầy mặt, không bao lâu ở trong lồng ngực hắn bắn lần thứ hai.
Lâm Hi Liệt dán vào lỗ tai cậu ác ý nói nhỏ:
"Chỉ bị anh xuyên vào từ phía sau mà đã đến cao trào, thực chưa từng thấy thân thể nào dâm đãng như em."
Đầu óc Tần Qua trắng xóa, căn bản không thể đáp lại lời châm chọc của hắn.
[...] "Em nghe cho rõ ràng đây. Cả đời này của em chỉ có thể bị anh làm, ở dưới thân anh cao trào. Ngoại trừ bên cạnh anh, chỗ nào em cũng đừng mong đi."
Tần Qua mờ mịt từ trong cơn mê tỉnh lại.
Cả người cậu trần trụi nằm úp sấp trên giường. Da thịt tràn ngập dấu nhéo, dấu hôn, thậm chí dấu răng. Hạ thể dính đầy dịch thể, trên người đâu đâu cũng thấy dấu vết của người kia.
Nhớ lại... Sau khi nghe hắn tuyên bố một câu kia xong thì cậu hôn mê bất tỉnh, rồi trong lúc hắn đâm đâm rút rút không biết mệt mỏi mà tỉnh lại.
Cậu đã không thể đếm được cậu cùng người kia đến tột cùng đã thay đổi bao nhiêu tư thế.
Bây giờ hắn vẫn còn trong cơ thể cậu luật động di chuyển.
Người đàn ông này thật sự muốn làm cậu chết khô trên giường sao...
Mặt của cậu ma xát ra giường, thắt lưng đau đến sắp đứt. Hai điểm trước ngực sưng đỏ, chạm vào một chút thôi đã khiến toàn thân đau. Tính cụ run rẩy đã bắn không bắn được gì nữa rồi. Đùi trong co rút, tiểu huyệt bị ma xát đến không còn cảm giác. Tính cụ của người kia đã ở trong cơ thể cậu bắn hai lần rồi mà vẫn cứng như sắt.
Cậu thật sự sợ hãi ngay cả ruột cũng sẽ bị người này đâm thủng.
Tại sao lại tỉnh lại, lúc trước bị ngất đi thật tốt...
Ngay cả rên rỉ Tần Qua cũng không còn khí lực. Lúc bị đâm mạnh quá mới nức nở hai tiếng.
Người kia hình như nhận ra cậu đã tỉnh. Bỗng nhiên bao lấy tính cụ đã mềm xuống của cậu vào lòng bàn tay mơn trớn di chuyển.
Tần Qua chảy nước mắt lắc đầu:
"Đừng... Cầu xin anh... Bỏ qua cho em..."
"Em còn muốn lấy người phụ nữ kia nữa không?"
Tần Qua nức nở thật lâu cuối cùng mới nói ra hai chữ:
"... Sẽ không "
"Thật không ?"
"... Thật sự sẽ không..."
"Hiện tại đã biết em thuộc về ai chưa?"
"Biết... Em... thuộc về anh..."
"Ai?"
"Lâm Hi Liệt ... Ông xã..."
"Tốt lắm."
Hai mắt Tần Qua đã bị nước mắt làm cho mơ hồ. Cậu nghĩ rằng sự trừng phạt này đã kết thúc, không ngờ người đàn ông này vẫn chưa buông tha cậu, tiếp tục tra tấn tính cụ đã bắn quá nhiều lần của cậu. Khoái cảm chạy xuống phía dưới, loại cảm giác sắp bùng nổ này, cũng là cảm giác sắp bắn tinh...
Tần Qua hoảng sợ tới cực điểm, cổ họng khàn khàn kêu lên:
"Không... Lâm Hi Liệt... Không cần! ... Em đáp ứng anh rồi!..."
"Sợ gì, bộ dáng nào của em mà anh chưa thấy qua."
"Không! ... A a a!..."
Chất lỏng ấm áp theo đầu khấc bắn ra. Cả người Tần Qua đều run rẩy. Xấu hổ điên cuồng như cơn bão quét qua tâm trí cậu. Cậu gấp đến nộ hỏa công tâm, ngất xỉu ngay tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro