Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

38. Nhầm ký hiệu 9-11, 15, 18-23, 33

Đoàn Sơn Nhu ngồi xổm xuống, cắn vai Long Cảnh: "Từ nay về sau, không... không được động dục ở bên ngoài. Nghe chưa, nghe rõ chưa, Long Cảnh?"

Lời lẽ tức giận ẩn giấu sự khẩn khoản. Trên đường đưa Long Cảnh về, cậu biết những alpha đi ngang qua nhìn Long Cảnh với ánh mắt gì.

...

Muốn khiến hắn mang thai.

Muốn hắn nằm phủ phục xuống, nâng lối vào bí ẩn lên, hai tay banh ra để lộ những nếp uốn đỏ thắm, ướt đẫm bên trong.

Muốn hắn chuyển động eo, muốn dùng quy đầu tấn công điểm G khi hắn đang lơ là nhất.

Hắn cường tráng như vậy có lẽ thời gian lên đỉnh sẽ rất dài.

Dương vật của hắn sẽ run run, chảy ra một ít dịch trong suốt, bày tỏ rằng hắn đã chuẩn bị thật tốt cho việc mang thai.

Tuy nhiên những alpha kia chẳng có những suy nghĩ ướt át đến thế mà những ý định này thực ra chính là của Đoàn Sơn Nhu.

Tay Đoàn Sơn Nhu đè lại gáy Long Cảnh, hôn hắn.

Nụ hôn ấy mang ý cảnh cáo, không hề dịu dàng, thậm chí còn có vẻ bạo lực.

Đương nhiên là Long Cảnh không biết hôn. Thậm chí hắn còn chẳng biết mình làm sai điều gì mà bị đè ở đây, bị hôn đến mức không thở nổi.

Cảm giác khó thở khiến Long Cảnh co rúm lại trong bể dục. Đầu óc đau đớn, hắn dựa vào cửa, cố gắng thu mình lại. Hai chân khép chặt vào nhau, che lại sinh thực khí của mình. Lối vào phía sau đã nóng bỏng, ngứa ngáy đến tận tử cung.

[...] Đôi môi giờ đây dính đầy nước bọt của Đoàn Sơn Nhu. Hắn cảm nhận được uy lực mà cậu vô ý tỏa ra. Ánh mắt Long Cảnh dời xuống phía dưới quần Đoàn Sơn Nhu, thứ đó đã ngóc đầu dậy đầy hưng phấn.

Long Cảnh giơ chân, bàn chân ấn nhẹ lên đũng quần của cậu.

Mềm mại, nóng bỏng như đôi "lục lạc" sau mông con mèo.

Đây là ý nghĩ hài hước cuối cùng của Long Cảnh.

Đi dẫm lên "trứng" của một alpha đang động dục đúng là dẫm vào hố bom, nếu alpha đó không phải là Đoàn Sơn Nhu.

Cậu giữ eo Long Cảnh, lột quần hắn ra.

Đôi chân Long Cảnh chuyển động theo hành động của Đoàn Sơn Nhu. Hắn tựa lưng vào cửa, mặt đỏ lựng, dưới tình huống sắp bị xâu xé còn hơi nâng cằm khiêu khích.

Nhưng động tác này không hề thuyết phục.

Vì dâm thủy của hắn đang chảy.

Dọc theo cửa sau, nhỏ giọt xuống đất, phát ra tiếng động rất nhỏ.

Vũng nhỏ trên sàn nhà không biết có phải cũng có hương nhài không.

Đoàn Sơn Nhu cúi đầu. Cậu nâng mông Long Cảnh lên, mũi dán sát dương vật Long Cảnh rồi di chuyển xuống dưới, dịu dàng mà liếm hôn.

Long Cảnh cong lưng. Hắn muốn chạy trốn khỏi Đoàn Sơn Nhu.

Đùi trong chạm tai Đoàn Sơn Nhu, eo hông lẩy bẩy, Long Cảnh nói, giọng run rẩy, kiềm chế:

"Đừng... đừng liếm nữa... Ư!"

Trái ngược với những lời từ chối, dịch thể của Long Cảnh trào ra càng mãnh liệt. Đoàn Sơn Nhu mút vào, dùng môi lưỡi trấn an nơi mềm mại đang thít chặt vì lần đầu được người khác vuốt ve.

Long Cảnh từng cho rằng trước mặt Đoàn Sơn Nhu mình rất có chủ kiến, lời Đoàn Sơn Nhu nói hắn cũng chỉ coi như ý kiến tham khảo.

Nhưng giờ phút này dường như cũng không đúng lắm.

Đoàn Sơn Nhu liếm khóe môi, cởi thắt lưng ra.

Cậu đứng thẳng, dương vật lộ ra, trượt qua đôi nhũ trước mặt Long Cảnh, dừng lại trên cằm hắn.

Mùi của Đoàn Sơn Nhu rất nhạt, dương vật của cậu nổi gân xanh, sung huyết. Lỗ chuông chảy ra ít dấu vết của sự kiềm chế. Thịt mềm chạm vào chiếc cằm lún phún râu của Long Cảnh, ngứa ngáy vô cùng.

Giọng Đoàn Sơn Nhu nhẹ nhàng, trầm thấp, năn nỉ Long Cảnh.

"Long Cảnh ơi, giúp em với... Nhé?"

Hơi thở của Long Cảnh phả lên quy đầu của Đoàn Sơn Nhu, ấm áp, ướt át.

Lưỡi hắn khẽ chạm vào rồi từ từ liếm từng chút một, liếm sạch dịch nhầy của Đoàn Sơn Nhu.

Lượng dịch quá nhiều khiến Long Cảnh đang mơ màng cũng phải bật cười.

Chảy ra vì hắn mà.

Nóng bỏng nhưng không có vị lạ. Điều này khiến môi Long Cảnh thoáng mút lấy tựa hồ như hôn nó.

Hắn lầu bầu, phàn nàn với Đoàn Sơn Nhu: "Nhiều thế." Nhưng nói một đường làm một nẻo, bờ môi vẫn chẳng rời đi.

Dường như hắn không hiểu được trạng thái si mê của mình.

Hắn kéo bao quy đầu của Đoàn Sơn Nhu xuống, dịch thể trào ra, tràn trề đến mức chảy lên môi Long Cảnh. Hắn nghiêng đầu mút vào, giọng nói cũng trở nên dinh dính không rõ:

"Nóng..."

[...] Hắn nói, ánh mắt lại dính chặt nơi dương vật cương cứng, vươn cao của Đoàn Sơn Nhu:

"Trong miệng toàn là của cậu..."

Long Cảnh xấu hổ, giơ tay lau miệng, không nói nữa. Đoàn Sơn Nhu kéo hắn dậy, ôm vào lòng:

"Cái gì của em?"

Nhưng Đoàn Sơn Nhu cũng chẳng cho hắn thời gian trả lời. Ngón tay cậu vuốt ve lối vào mềm mại của Long Cảnh. Hắn ngồi xổm trên mặt đất, cong eo dựa vào người Đoàn Sơn Nhu.

Hắn không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng thân thể thì rất rõ. Lỗ nhỏ ướt át, hồng nhạt chảy xuống dâm thủy.

Đoàn Sơn Nhu động chạm cực kỳ chậm. Cậu kiên nhẫn hơn tất thảy nhưng alpha đang động dục.

Không phải là kiên nhẫn, là gian xảo mới đúng.

Cậu muốn để từng nếp nhăn của Long Cảnh bị căng ra bởi dương vật của mình. Cậu muốn nghe âm thanh khi Long Cảnh tiếp nhận mình, nghe âm thanh mờ ám khi da thịt va chạm và sự giao hòa thể dịch. Cậu muốn xem lỗ nhỏ của Long Cảnh dần được nong ra, màu hồng nhạt đậm dần.

Long Cảnh như chẳng thể phát ra âm thanh nào nữa. [...] Long Cảnh cúi xuống, dựa vào vai Đoàn Sơn Nhu, run lên. Vai Đoàn Sơn Nhu không cường tráng nhưng thẳng tắp.

"Long Cảnh..."

Tay Đoàn Sơn Nhu chuyển động thong thả. Mùi hoa nhài càng lúc càng nồng, dường như muốn khiến cậu đừng chần chờ nữa. Cậu vuốt ve lưng Long Cảnh, dời tay tới hõm eo hắn rồi dừng lại nơi hai người sắp kết hợp:

"Không chịu được thì đẩy em ra nhé. Em... Em sẽ rút... rút ra..."

Long Cảnh đương nhiên nghe rõ.

Nhưng hắn lại quàng cánh tay lên vai Đoàn Sơn Nhu, ngẩng đầu, ôm Đoàn Sơn Nhu vào lòng. Hắn lắc đầu thở dốc, từ từ hạ eo, dùng những nếp thịt của mình bao vây Đoàn Sơn Nhu mà nịnh nọt cậu.

Sơn Nhu có vẻ không chịu nổi nữa.

Nơi ấm áp ôm chặt lấy dương vật, khoái cảm từ nơi đó chạy lên cột sống, khiến đầu óc cậu sục sôi.

Đầu mũi Đoàn Sơn Nhu cọ ngực Long Cảnh đến đỏ ửng.

Nhũ hoa của Long Cảnh dính mồ hôi của hắn, Đoàn Sơn Nhu cúi xuống cắn cho đỏ lên.

"Long Cảnh ơi, nâng eo lên nào."

Tay Đoàn Sơn Nhu bóp eo Long Cảnh, đẩy hông về phía trước:

"Nếu không anh sẽ... anh sẽ có..."

Mồ hôi chảy xuống lông mi Đoàn Sơn Nhu. Cậu còn trẻ, lại nhớ ra rằng khi omega động dục có thể mang thai.

Long Cảnh dường như không muốn phối hợp lắm. Giờ phút này Đoàn Sơn Nhu đang chậm chạp ma sát bên trong hắn. Long Cảnh muốn vùi vào lòng Đoàn Sơn Nhu theo bản năng, dẫn dắt cậu tới nơi càng mềm mại, càng ướt, càng chật hẹp hơn.

Hắn ngồi xuống, hai tay chống trên người Đoàn Sơn Nhu.

Đoàn Sơn Nhu muốn bế Long Cảnh thì hơi mất công một chút. Bờ môi cậu dán lên, an ủi hắn:

"Long Cảnh ngoan nhé. Ngoan, thả lỏng ra..."

Long Cảnh bị Đoàn Sơn Nhu hôn thì lông mày thả lỏng, hừ khẽ coi như đồng ý.

Khoảng một giờ sau, khi đang ở trong phòng tắm Long Cảnh cũng tỉnh hơn phân nửa. Hắn được Đoàn Sơn Nhu kéo tới trong bồn tắm.

Long Cảnh không hề tỏ vẻ xấu hổ, hai chân mở rộng, mắt nhìn Đoàn Sơn Nhu đang vệ sinh cho mình. Đầu hắn hơi ngả ra sau do mệt mỏi nhưng không hiểu sao trông lại có vẻ kiêu ngạo.

Dịch trắng mà Đoàn Sơn Nhu để lại trên người đối phương lúc này chảy dọc xuống theo đùi, nổi trên mặt nước để lại những mảng màu đùng đục.

[...] Long Cảnh bắt đầu thấy hối hận vì những hành vi lỗ mãng của mình. Hắn cứ nghĩ chẳng qua chỉ là một tên Đoàn Sơn Nhu thôi, dù không dùng thuốc ức chế thì hắn cũng khống chế được.

Phỏng đoán sai lầm đang khiến hắn lúc này phải trần trụi co lại một góc trên sô pha. Nói là co cũng chẳng đúng, cơ thể Long Cảnh cao lớn, dựa vào sô pha, co một chân lại che cửa sau của mình.

Tròn tròn, đầy đặn, thường bị sử dụng quá độ, sưng đỏ lên, hơi chảy ra... tinh dịch của Đoàn Sơn Nhu.

"Không được lại... A..."

Giọng Đoàn Sơn Nhu trầm thấp, khàn khàn. Một chân khác của Long Cảnh bị Đoàn Sơn Nhu nâng lên, đặt lên ngực cậu.

[...] Đoàn Sơn Nhu nhẹ nhàng ấn bụng Long Cảnh, tinh dịch sền sệt chảy ra khỏi lối nhỏ đỏ bừng vì quá đầy. Long Cảnh vặn vẹo eo, phát ra những tiếng rên thật nhỏ.

"Ư... ư... Đừng ấn..."

Ngón chân Long Cảnh cuộn lại, nâng đùi lên, cầu xin tha thứ:

"Đừng ấn..."

Giọng hắn nghẹn ngào, cố gắng lắm mới nói được vì bị Đoàn Sơn Nhu hôn liên tục.

Ngón tay Đoàn Sơn Nhu ấn nhẹ xung quanh miệng dưới no căng của Long Cảnh. Đầu mũi cậu cọ qua ngực Long Cảnh, đầu vú nóng bỏng, mềm mại, run lên theo dòng tinh dịch chảy ra.

Cậu không dừng tay bởi nghe thấy tiếng rên rỉ sung sướng của Long Cảnh.

Cậu biết Long Cảnh lúc này đang ngoan ngoãn nhất. Cậu kéo Long Cảnh lên, để hắn dựa vào ngực mình.

"Long Cảnh, ngoan, đừng cử động nha, ngoan nha..."

Dỗ dành tựa ru ngủ.

Đầu Long Cảnh cọ lên xương quai xanh của Đoàn Sơn Nhu, nuốt nước bọt, nói không thành câu. Cơ thể hắn thả lỏng, mặc người dày vò.

Trong nháy mắt răng nanh đâm thủng da gáy hắn, Đoàn Sơn Nhu tựa hồ trở thành một con dã thú thực hụ.

Tay bóp chặt lại hòng chế ngự Long Cảnh khi hắn vặn vẹo.

Không ai có thể cản cậu làm tình.

[...] Tay Đoàn Sơn Nhu lại lần xuống dưới.

Thật ra cậu biết trong bốn tháng đầu không nên làm bậy làm bạ. Chỉ sờ tí thôi! Đoàn Sơn Nhu bao biện cho bản thân.

Ngón tay di chuyển từ bụng Long Cảnh đến bộ phận sinh dục của hắn. Quy đầu nóng ướt, dương vật đang cương cứng.

Tay Đoàn Sơn Nhu dừng lại, hình như cậu nhận ra điều gì, nhẹ nhàng nói:

"Long Cảnh, anh... anh tỉnh rồi à?"

Long Cảnh vùi mặt vào gối, một lúc lâu sau bờ lưng tựa vào lòng Đoàn Sơn Nhu mới run lên:

"ĐM, Đoàn Sơn Nhu, em bị ngu hả?"

Long Cảnh nghĩ có thể giấu được những sự thay đổi về mặt sinh lý khi mang thai. Nhưng không thể giấu được sự thay đổi về tâm lý.

Hắn bắt đầu nhạy cảm với Đoàn Sơn Nhu, khao khát được cậu chạm vào. Từ lúc được cậu ôm lấy, Long Cảnh đã bắt đầu cương cứng. Nhưng hắn nhẫn nhịn vì biết rằng cả hai đang trong giai đoạn cấm. Ấy thế mà không biết dây thần kinh nào của Đoàn Sơn Nhu bị chập mà còn ôm chặt hơn.

Long Cảnh có thể cảm giác được Đoàn Sơn Nhu đang nóng bỏng, hừng hực phía sau lưng mình, thậm chí còn tưởng tượng được ra dương vật của đối phương, sưng phồng, gân guốc, vểnh cao.

Cửa sau giữa khe mông của Long Cảnh bắt đầu có động tác mút vào.

Nhưng không được, không thể được.

Long Cảnh gắng ổn định hơi thở, đến khi tay Đoàn Sơn Nhu chạm vào lỗ niệu đạo của hắn.

Long Cảnh cắn chặt gối. Đoàn Sơn Nhu ghé lại bên tai hắn, nói giọng đầy tủi thân:

"Long... Long Cảnh, em xin lỗi... Để em tự đi giải quyết..."

Hai suy nghĩ liền xung đột, vừa muốn đánh cậu một phát lại vừa muốn làm tình với đối phương. Hắn quay sang, níu lấy tay Đoàn Sơn Nhu.

Khép chân lại. Động tác này khiến bụng hắn dán sát giường.

"Long Cảnh... Bây giờ, bây giờ chưa được..." Đoàn Sơn Nhu lùi về phía sau.

Long Cảnh đạp cậu một phát: "Im mồm."

Mông Long Cảnh cọ cọ Đoàn Sơn Nhu, giơ tay cầm lấy dương vật nóng ướt của Đoàn Sơn Nhu, đặt giữa khe đùi mình.

Phía trước của Long Cảnh chảy nước trong nháy mắt khi Đoàn Sơn Nhu bắt đầu chuyển động. Bỗng nhiên Đoàn Sơn Nhu đâm mạnh vào khiến Long Cảnh bật ra tiếng rên. Cậu giơ tay vuốt ve phía trước của đối phương, tiếng rên rỉ cũng tựa hồ trở nên trầm bổng:

"Nhanh..."

Đoàn Sơn Nhu phản ứng lại theo bản năng, dương vật của cậu đâm về phía trước, mạnh mẽ tấn công bao tinh hoàn của Long Cảnh rồi lại thong thả ma sát giữa khe đùi hắn.

Khoái cảm được gãi đúng chỗ ngứa khiến Long Cảnh gần như mất sức. Tiếng chửi của hắn biến mất, mơ hồ dường như trở thành những lời lấy lòng đối phương.

"Ư... Sơn Nhu..." Hắn gọi tên cậu: "Sơn Nhu... A..."

Không sinh hoạt tình dục một thời gian khiến người ta dễ dàng lên đỉnh hơn.

Ngón tay Đoàn Sơn Nhu vuốt ve quy đầu Long Cảnh:

"Mang thai nên chảy nhiều như vậy ư?"

Long Cảnh bị đâm đến mức cúi đầu, giọng yếu ớt:

"Ừ... ừ..."

Răng nanh Đoàn Sơn Nhu cắn lên bờ vai hắn. Khoái cảm dâng trào, giọng điệu mạnh mẽ chưa từng có:

"Là ai đây? Long Cảnh, trả lời em..."

Long Cảnh cong lưng khiến bờ mông dựa sát vào Đoàn Sơn Nhu hơn. Hắn giơ tay xoa cổ Đoàn Sơn Nhu.

Giọng Long Cảnh như bị đắm chìm trong những cơn sóng tình. Vào thời khắc này hắn trở nên thành thực nhất, dỡ xuống vỏ bọc cứng rắn, nặng nề, dâng lên phần mềm mại, nhạy cảm cho người yêu mình.

"Tiểu Nhu... là... là em..."

[...] Tay Đoàn Sơn Nhu chống lên sô-pha, gương mặt trắng trẻo gác lên vai Long Cảnh. [...] Chân Long Cảnh nâng lên, đá lên đầu gối Đoàn Sơn Nhu. Đoàn Sơn Nhu nhanh tay nhanh mắt bắt lấy mắt cá chân hắn.

"Ôi!"

Long Cảnh không kịp đề phòng, tư thế thay đổi theo hành động của Đoàn Sơn Nhu.

Sau đó bộ phận sinh dục của Long Cảnh đối diện với cậu. Dương vật phồng lên và quần lót đã ướt đẫm đến mức biến sắc.

Đoàn Sơn Nhu nhìn xuống.

"Đừng nhìn... Đoàn... Đoàn Sơn Nhu... Đừng có nhìn anh..."

Long Cảnh gượng dậy nhưng bụng bầu nặng nề khiến động tác của hắn trông có vẻ ngốc nghếch. Túi bìu căng phồng bên trong quần, ướt át.

Giọng Đoàn Sơn Nhu nhẹ nhàng, chậm chạp, cực kỳ có kiên nhẫn:

"Long Cảnh ướt hết rồi."

[...] "Không... Không phải."

Ngón tay Đoàn Sơn Nhu lần theo chân Long Cảnh lên xoa bên ngoài quần lót của hắn rồi với ngón tay vào, cọ cọ:

"Sao không nói cho em vậy?"

Ngại.

Long Cảnh cúi đầu không dám nhìn vào mắt cậu.

Hắn nghe thấy Đoàn Sơn Nhu đứng dậy rồi đứng trước mặt mình. Tiếng kéo khóa vang lên, tiếp sau là tiếng ma sát và cuối cùng là ngón tay kéo bao quy đầu xuống vang lên âm thanh dấp dính.

Giọng Đoàn Sơn Nhu trầm thấp.

"Long Cảnh ơi, ngẩng đầu lên nhìn em được không?"

Dương vật Đoàn Sơn Nhu dựng thẳng, đặt bên môi Long Cảnh.

Cậu kéo đầu Long Cảnh lại, đè lỗ nhỏ ướt át lên môi dưới Long Cảnh, nói chắc nịch: "Long Cảnh nói dối."

Tay Đoàn Sơn Nhu ấn hơi mạnh một chút. Hơi thở alpha nồng nàn quen thuộc khiến Long Cảnh dường như quên phản bác. Yết hầu Long Cảnh chuyển động lên xuống.

Hắn muốn.

Sức nặng của bụng khiến Long Cảnh hơi ngả người về phía trước. Đầu lưỡi hắn chạm vào Đoàn Sơn Nhu rồi từ từ trượt xuống. Nước bọt trào ra khỏi khóe miệng hắn, nhỏ giọt trên bìu cậu.

Long Cảnh di chuyển, răng nanh cắn nhẹ nhàng lên trên da bìu nhăn nheo. Chóp mũi hắn chạm vào dương vật của Đoàn Sơn Nhu, miệng liếm mút vẻ thỏa thuê.

Đoàn Sơn Nhu thở dốc trên đỉnh đầu Long Cảnh.

Tiếng hổn hển ấy của người yêu là sự cổ vũ mạnh mẽ nhất.

Long Cảnh nắm lấy Đoàn Sơn Nhu, từ từ nuốt xuống.

Quy đầu dựng thẳng trong miệng Long Cảnh khiến hai má hắn phồng lên. [...] Dòng tinh dịch nóng bỏng bắn lên trên mặt Long Cảnh.

"Ư..."

Long Cảnh nhíu mày, thở dốc. [...] Hắn dùng tay áo quệt môi. Một ít tinh dịch bắn lên trên ngực, trượt xuống bụng, đọng thành một bãi nhỏ.

Long Cảnh ngồi lên trên sô-pha, nhẹ nhàng cởi quần lót ra, kéo áo sơ mi lên.

[...] Dương vật đỏ bừng, tầng sinh môn sưng tấy. Ngay cạnh đó là nơi ướt át mềm mại của hắn đang tỏa hương nhài.

Ánh mắt lướt qua đôi má của Đoàn Sơn Nhu xuống dưới rồi Long Cảnh chẳng dám nhìn nữa.

"Lại... đây... đi..."

Bất ngờ là Đoàn Sơn Nhu lại đứng yên trước mặt hắn không hề động cựa. [...] Máu trên cổ Long Cảnh sôi trào:

"Đoàn Sơn Nhu..."

Lời còn chưa dứt Đoàn Sơn Nhu đã nâng mặt hắn lên, đâm thẳng vào khuôn miệng còn đang hé mở.

Giọng cậu đầy oan ức, trái ngược hẳn với hành vi ngang ngược:

"Tại Long Cảnh hư."

Hắn ngồi xổm, tay chống lên sô-pha, túi bìu bên dưới dương vật đang vểnh lên nhưng không được an ủi rủ xuống đệm mềm.

[...] "Sơn... Sơn Nhu ơi..."

Long Cảnh ngẩng lên, thẳng lưng, đầu vú dựng thẳng cọ lên dương vật của Đoàn Sơn Nhu.

Cầu hòa hoặc là cầu hoan. Vẻ mặt hắn có vẻ mơ màng lại tủi thân. Mùi hương quẩn quanh Sơn Nhu, nồng nàn lại mập mờ. Đoàn Sơn Nhu dù có kiên định đến đâu cũng không thể chống đỡ được nữa.

Cậu cúi người, chậm chạp hôn lên đôi môi Long Cảnh. Long Cảnh ngẩng đầu lên đuổi theo đôi môi người tình. Hắn bị cậu hôn đến mức phải hạ người xuống, cuối cùng phải dựa vào sô-pha.

"Ưm, Sơn Nhu..." Ánh mắt Long Cảnh khẩn khoản.

Hắn mở chân ra. Những khối cơ nơi bắp đùi hơi căng lên, bóng loáng. Tay Long Cảnh đỡ bên dưới để hai chân mở rộng hơn, để lộ cửa sau đỏ bừng, ướt át đang khép mở.

Dương vật ép chặt vào bụng khiến các múi cơ ướt át, bị cọ hơi đỏ lên.

Lúc Đoàn Sơn Nhu đâm vào hơi có ý trả thù.

Cậu tinh ý biết Long Cảnh mệt nên để hắn thả lỏng ra. Đoàn Sơn Nhu đè lên, răng nanh nhay cắn từng bên đầu vú đỏ ửng, ẩm ướt của người kia.

Cậu nghe được tiếng rên rỉ của Long Cảnh, như được kích thích một ít thú tính của alpha.[...] Đầu vú và đằng sau của Long Cảnh dường như nhạy cảm hơn.

Hắn thở gấp, kêu lên sợ hãi, bám lên lưng Đoàn Sơn Nhu, nói như sắp khóc:

"Ư... Tiểu Nhu, xin lỗi, Tiểu Nhu... Tiểu Nhu ơi... A!"

Tiếng kêu sợ hãi ấy như dầu thêm vào ngọn lửa đang cháy. Ngón tay của Đoàn Sơn Nhu nhẹ nhàng lần vào trong miệng Long Cảnh, đè lên lưỡi hắn.

Giọng cậu trầm xuống: "Không được gọi đâu Long Cảnh. Không được gọi."

Lại còn thúc mạnh hơn. [...] Cậu biết tấn công chỗ nào thì Long Cảnh không chịu nổi. Sâu thẳm bên trong những nếp nhăn không ngừng chảy nước.

Nơi hai người kết hợp ma sát ra một chút bọt. Mồ hôi chảy từ trên bụng cậu xuống.

Hắn ngậm ngón tay Đoàn Sơn Nhu, ậm ờ:

"Tiểu Nhu... Đừng... Đừng đâm nữa... Không! A..."

Sắc mặt Đoàn Sơn Nhu ửng đỏ vì máu dồn lên. Cậu giơ tay kéo đầu vú của Long Cảnh đến bên miệng mình.

"Cầu xin em nữa đi Long Cảnh..."

Mắt Long Cảnh ầng ậng nước, không dám chối:

"Tiểu Nhu, xin... xin em... Hức!"

Mồ hôi đọng trên hàng mi cậu. Đoàn Sơn Nhu cười. Vì Long Cảnh có cầu xin cũng chẳng có tác dụng gì.

Hai má Long Cảnh cũng dần đỏ lên theo từng cú thúc của Đoàn Sơn Nhu. Hắn muốn thu mình lại, trì hoãn sự ăn mòn của những cơn khoái cảm này, hoặc có thể nói là trì hoãn sự xâm nhập của Đoàn Sơn Nhu.

[...] Long Cảnh bị đè ép đến mức nằm sấp xuống, quỳ gối trên sô-pha, hai tay bám chặt. Bộ ngực trướng căng, rủ xuống, cả chiếc bụng ướt át lộ ra, lay động theo động tác của Đoàn Sơn Nhu.

[...] Vì thế hắn vừa hoang mang vừa mời chào, dính sát vào Đoàn Sơn Nhu đang giao hợp với mình. [...] Mồ hôi của Đoàn Sơn Nhu chảy xuống từ thái dương theo động tác kịch liệt của cậu, làm dịu đi phần nào lửa giận.

Cuối cùng khi cũng thoát khỏi cơn tức, cậu mới nhìn thấy cửa sau ướt át của Long Cảnh bị sử dụng quá độ mà trở nên sưng đỏ. Mãi mới nghe được tiếng rên rỉ yếu ớt của Long Cảnh:

"Nhẹ thôi... Nhẹ thôi Sơn Nhu..."

Thấy hắn vụng về đong đưa bụng bầu, ngay lập tức khe hở nhỏ hẹp giữa khe đùi chảy xuống dòng tinh dịch do Đoàn Sơn Nhu bắn ra.

Chảy thật nhiều. Lỗ hậu ướt đẫm, mềm mại, đắm chìm trong dư vị cao trào.

Lúc này Đoàn Sơn Nhu mới nhận ra mình mất khống chế. Cậu cúi người đỡ Long Cảnh lên.

Long Cảnh nương theo, xoay người lại, mở hai chân ra với Đoàn Sơn Nhu, nằm ngửa trên sô-pha, chẳng nói chẳng rằng.

[...] Đoàn Sơn Nhu cúi xuống, liếm hôn nơi lối vào nhỏ hẹp, ướt đẫm kia.

Đây đã gần là kết thúc rồi bởi nơi ấy trần trụi, đỏ bừng như quả mọng chín cây, chảy ra thứ nước ngọt ngào thơm ngát vì bị sử dụng quá nhiều.

[...] Eo Long Cảnh như nhũn ra, nếu là lúc trước thì hắn chẳng bao giờ mở miệng đáp lại Đoàn Sơn Nhu. Nhưng lúc này eo Long Cảnh từ từ hạ xuống để nơi riêng tư của mình gần sát mũi của người yêu hơn. Tuy rằng giọng hắn nhỏ như muỗi kêu nhưng vẫn tính là đã mở miệng.

[...] "Hu hu... sướng... sướng lắm..."

Tai Đoàn Sơn Nhu cọ vào đùi trong Long Cảnh, nơi ấy vừa mềm lại nhạy cảm khiến cậu nghe được Long Cảnh khẽ kêu lên.

Nên Đoàn Sơn Nhu cứ làm thế.

"Chỗ nào sướng?"

Ngón chân Long Cảnh cuộn lại. Hắn do dự. Cơ thể đang nóng rực, tinh dịch của Đoàn Sơn Nhu bắn vào bây giờ đang chảy ra ngoài. Biết nói thế nào đây?

"Bên trong... của anh sướng lắm..."

Hắn không nói rõ, dường như toàn bộ hệ thần kinh run rẩy theo nhịp xâm nhập vào nơi mềm mại kia.

[...] Từ sau khi sinh con, rất ít khi Long Cảnh động dục vì cảm xúc như hiện tại.

Hắn và Đoàn Sơn Nhu hôn nhau tới trên giường.

Hắn ôm cổ Đoàn Sơn Nhu. Khi bị cậu ấn xuống giường, Long Cảnh vẫn còn cười đùa:

"Đoàn Sơn Nhu, đúng là không tồi nhở, tận một phút đồng hồ mới phản ứng lại..."

Mồ hồi Đoàn Sơn Nhu chạy dọc sống mũi rồi nhỏ xuống. Chóp mũi dường như ửng hồng.

[...] Nụ hôn của Đoàn Sơn Nhu dịu dàng mà ướt át, đó là cách mà cậu giành lại quyền chủ động.

Cậu mút lưỡi Long Cảnh, răng nanh lại nhẹ nhàng vuốt ve bờ môi. Cậu nghe thấy giọng Long Cảnh rên khe khẽ:

"Ưm... ư..."

Tất cả của Long Cảnh đều nằm trong lòng bàn tay của Đoàn Sơn Nhu nhưng cậu vẫn còn đó dục vọng muốn thăm dò đối phương vô tận. Mỗi tấc da thịt của người ấy đều làm cậu đắm say.

Bụng Long Cảnh run run. Hắn chẳng hề có lực chống cự đối với nụ hôn của Đoàn Sơn Nhu.

Hắn vặn vẹo vì bất an, đôi vú cũng vì thế mà nghiêng ngả. Bởi vì nuôi con bằng sữa nên đầu vú có vẻ sưng to, mềm mại, nhô cao lên, run rẩy:

"Sơn Nhu..."

Hai chân hắn cong lên, đó là bản năng muốn che dấu nơi sâu trong đã ướt đẫm.

Động tác đó đối với Đoàn Sơn Nhu chẳng khác nào sự dụ dỗ trắng trợn.

Tay Đoàn Sơn Nhu lần xuống dưới, vào giữa hai chân Long Cảnh, bên dưới dương vật nóng bỏng là lối nhỏ ngọt ngào. Ngón tay cậu kéo mép quần lót của hắn ra, ấn xoa lỗ nhỏ đang chảy nước. Hơi thở Đoàn Sơn Nhu trở nên nặng nề [...].


"Long Cảnh mềm mại thế này, là vì sao nhỉ?"

Cậu cầm tay Long Cảnh, hôn lên mu bàn tay. Đầu ngón tay Long Cảnh đỏ rực, bất giác vuốt ve cằm Đoàn Sơn Nhu. Hắn nhanh chóng mở hai chân ra.

Ngón tay vươn ra đằng sau, nơi đỏ thẫm ấy chảy dịch, nhẹ nhàng đóng mở:

"Là vì anh... anh..."

[...] Bởi vậy mà lúc này cửa sau hồng hào của Long Cảnh đang đóng mở khẩn cấp, chờ đợi người hắn yêu.

Bên hông hắn dần hiện rõ đấu tay của Đoàn Sơn Nhu. Sự va chạm quá mức khiến tầng sinh môn của hắn đỏ bừng lên.

Âm thanh dính nhớp khi khoang sinh sản bị tấn công liên tục khiến gương mặt Long Cảnh cũng ửng hồng.

Khoái cảm mãnh liệt này là do alpha của hắn trao cho. Trong cơ thể Long Cảnh, thứ đó của Đoàn Sơn Nhu liên giã vào nơi sâu thẳm. Nơi hai người tiếp xúc nổi bọt tinh dịch, lại sưng lên vì bị Đoàn Sơn Nhu ma sát.

[...] Tiếng nức nở đứt quãng theo nhịp va chạm vang lên cạnh tai Đoàn Sơn Nhu, quẩn quanh nơi cổ họng Long Cảnh, cao vút dần theo tiết tấu của cậu.

"A... Sơn Nhu..."

Vì vậy mà Đoàn Sơn Nhu nghiêng mặt hôn lên vành tai Long Cảnh và khuôn miệng trào nước bọt vì quá sung sướng.

"Đừng... Đừng mạnh như thế... A!"

Đoàn Sơn Nhu tách mông Long Cảnh ra, ngón tay chạm lên nơi giao hợp dính đầy bọt do tinh dịch và những thể dịch khác tạo thành.

Trán Đoàn Sơn Nhu dính một lớp mồ hôi mỏng. Răng nanh của cậu lộ ra, nhay cắn vành tai Long Cảnh:

"Thật ư? Long Cảnh muốn đừng ư?"

Long Cảnh chống tay xuống, vai lưng của hắnrun lẩy bẩy.

[...] Phải nói cho alpha củamình rằng khi tinh dịch bắn vào sâu bên trong có cảm giác thế nào.

"Anh... Anh sợ... Sơn Nhu... Sướnglắm! Sơn Nhu làm anh... sướng..."

Đoàn Sơn Nhu thúc mạnh vào. Cậu không nhịn nữa.

Dưới sự dụ dỗ của pheromone của Long Cảnh, cậugiải phóng một lượng lớn pheromone của mình, bao vây lấy hương nhài của Long Cảnhtrong lòng. Đó là bản năng củaalpha, chỉ để bày tỏ với omega rằng:

Anh hoàn toàn thuộc về em rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro