37. Tôi không muốn trở thành Omega 252, 262-263, 267
Bởi vì lúc nãy còn chưa có tỉnh ngủ, Lâm Hàm mơ mơ màng màng bước vào phòng tắm, thế mà lại quên khóa cửa. Cho nên, ở vị trí mà cậu không nhìn thấy, cánh cửa dần hé ra, một đôi mắt sắc bén đầy nóng bỏng chậm rãi lướt ngang qua từng tấc trên da thịt cậu.
Lâm Hàm đem bọt xà phòng trắng xóa phủ lên trên người mình. Hai tay cậu thoa đều, chạm vào cổ, hai bên bả vai, lướt dần xuống eo. Chạy dọc xuống kẽ mông cong vểnh, sau đó thoa đều ở cả hai bắp chân.
Bị bao phủ bởi bọt xà phòng, trên người cậu chỗ kín chỗ hở, quả thực so với trần trụi không mặc gì còn muốn kích thích hơn gấp bội lần.
Đã thế, chưa dừng lại ở đó, ngón tay Lâm Hàm còn ở trên kẽ mông cọ sát đến miệng huyệt. Thậm chí còn cho luôn một ngón tay vào trong để rửa sạch.
Hành động này trong mắt Mục Diệc Thần chính là kích thích chí mạng. Hai mắt hắn đỏ ngầu, tay siết chặt lấy tay nắm cửa. Còn gậy thịt bên dưới không biết đã ngóc đầu dậy từ lúc nào, nhanh chóng đem đũng quần hắn đội lên một cái lều.
Lâm Hàm lúc này chậm rãi đem ngón tay rút ra ngoài, chỉ là, cùng lúc đó cậu ngửi thấy Hormone nồng đậm tỏa ra trong không khí.
Lâm Hàm thoáng nhìn qua tấm gương trong phòng tắm, nhìn thấy Mục Diệc Thần không biết từ khi nào đã đứng lù lù ở đó. Cậu suýt thì giật mình đến nhảy dựng.
Cậu còn định mắng hắn một trận, thế nhưng Mục Diệc Thần lúc này đã xông tới, không nói hai lời liền đem môi cậu ngậm lấy.
Lời định mắng bị nghẹn ở cổ họng, Lâm Hàm tức giận trừng to hai mắt, hai tay vùng vẫy đấm thình thịch trên ngực Alpha. Chỉ là, cơ ngực hắn săn chắc đến cứng rắn, đánh hắn chỉ tổ làm cậu thêm đau tay mà thôi.
Mục Diệc Thần kéo khóa quần, nhanh chóng đem đại côn thịt lôi ra tới. Hắn một bên hôn Lâm Hàm đến điên cuồng, một tay siết chặt lấy eo cậu, tay còn lại đỡ một chân cậu lên.
Sau đó, nam căn thô to kia liền đã chạm tới huyệt khẩu của Lâm Hàm. Nhờ có bọt xà phòng trước đó, cộng thêm việc bên trong Lâm Hàm vốn luôn ẩm ướt trơn trượt. Chính vì vậy, Mục Diệc Thần cũng không tốn thời gian ở màng dạo đầu nữa, mà là trực tiếp đâm thẳng vào trong.
Côn thịt vừa thúc sâu vào, hai chân Lâm Hàm đều như muốn nhũn ra, hậu huyệt điên cuồng co rút lại, siết đến đại côn thịt suýt thì bắn ra.
Lâm Hàm vừa đón nhận lấy lưỡi hắn luồn lách trong khoang miệng chính mình, vừa hé miệng thở dốc. Thân thể một trận mềm nhũn vô lực, chỉ có thể đem toàn bộ trọng lượng cơ thể phó mặc cho Mục Diệc Thần.
Nước ấm từ vòi hoa sen vẫn cứ liên tục xối xuống, nhanh chóng cũng đem Mục Diệc Thần trong bộ quân phục bị thấm ướt. Kèm theo đó, chính là tiếng vang vọng của hai thân thể đang giao hợp cùng nhau.
Tiếng động vì đang ở trong phòng kín, lại còn có nước đang liên tục xối xuống, cho nên thanh âm đặc biệt lớn. Lâm Hàm vốn đã không còn lạ gì mấy chuyện tình thú của các Alpha nhà mình, nhưng mỗi lần như vậy, cậu đều không nhịn được mà một trận ngượng ngùng.
[...] Lâm Hàm hiện tại mặc trên người một bộ đồ mỏng tanh, lại còn rất rộng. Đây chính là đồ phổ biến dành cho Omega khi mang thai. Vừa thoải mái vừa dễ di chuyển, lại còn rất mát mẻ.
Áo màu lam nhạt dài rộng phủ xuống tận đầu gối, bên trong chỉ mặc mỗi một chiếc quần lót. Cậu hiện tại nằm ở trên giường, bụng tròn trịa nhô lên cao cao.
Cảm thấy bầu không khí có chút không bình thường, cậu lúc này mới nhổm người ngồi dậy. Theo động tác đó, vai áo rộng trượt xuống đầu vai, lộ ra xương quai xanh trắng mịn. Này khỏi phải nói, ở trước mặt bốn Alpha đã 'ăn chay' lâu ngày bọn họ, chính là dụ dỗ chí mạng.
"Sao... Sao vậy?"
Mắt thấy ánh mắt bọn họ nhìn mình ngày càng trở nên rất không bình thường, Lâm Hàm lúc này mới lắp bắp dò hỏi lại lần nữa.
[...] "Khoan... Khoan đã! Em... Em đột nhiên cảm thấy thân thể không được khỏe lắm!"
Lâm Hàm lúc này giả chết co chặt mình lại nép vào góc tường. Viện lí do không khỏe để thoái thác trách nhiệm.
"Không khỏe sao? Chẳng phải khi nãy em còn chạy nhanh như thỏ à? Hơn nữa... cái miệng dưới này của em xem ra vẫn còn hoạt động rất tốt mà nhỉ?"
Thừa biết mấy trò khôn vặt này của cậu, Lăng Xuyên không nói hai lời liền đem Lâm Hàm đang co mình như con tôm luộc kia. Vén áo cậu lên đến bụng, sau đó đem quần l.ó.t một mạch tuột xuống. Lộ ra tiểu huyệt phấn hồng đang ướt đẫm, lại còn không ngừng co rút.
Lâm Hàm vốn đang co mình rụt đầu vào gối, lúc này liền cảm thấy sau mông lành lạnh. Sau đó, một vật lạ liền cọ ở ngoài miệng huyệt, quệt lấy dâm dịch, sau đó một đường trượt vào.
Biết rõ bản thân diễn không nổi nữa, Lâm Hàm lúc này mới mặt đỏ bừng bừng mà quay mặt ra trừng trừng bọn họ. Chỉ là gương mặt cậu hiện tại đã phiếm hồng, đậm nét sắc tình, cho nên chẳng có lấy một chút uy hiếp nào.
Lâm Vĩnh Kỳ đem ngón tay khuấy đảo bên trong cậu, một ngón, hai ngón rồi lại ba ngón. Chậm rãi đem huyệt khẩu đã sớm khít chặt kia từng chút một nới lỏng ra.
Cùng lúc đó, Triệu Mặc cũng đem áo ngủ của cậu cởi ra. Hai hạt đậu đỏ nhô lên cao cao ở trước ngực, nếu nhìn kĩ sẽ có thể dễ dàng nhận ra, bầu ngực của Lâm Hàm đã to thêm một vòng.
Triệu Mặc không kìm được mà vươn tay xoa nắn, xúc cảm vừa mịn màng vừa mềm mại, so với trước kia quả thực khiến người ta lưu luyến đến không nỡ buông tay.
Cơ thể Lâm Hàm sau khi mang thai liền trở nên đặc biệt nhạy cảm, hơn nữa phía sau lúc nào cũng ẩm ướt một mảng. Bây giờ bị tay của bọn họ động chạm vào như vậy, 'tiểu Hàm Hàm' của cậu đã rục rịch ngóc đầu.
Mục Diệc Thần lúc này giải khai khóa quần, đem côn thịt không biết đã cương từ lúc nào của mình đặt cạnh 'tiểu Hàm Hàm'. Hai cái phân thân vốn đã khác nhau không chỉ một chút, nay lại còn đặt cạnh bên, quả thực là một trời một vực.
'Tiểu Hàm Hàm' nhỏ nhỏ màu phấn hồng, còn 'đại Thần Thần' thì màu đỏ sẫm, bên trên phủ đầy gân xanh tím dọa người. Đã thế lại còn đặt biệt to, đặc biệt dài. So ra, quả nhiên khác nhau không chỉ là một chút.
Mục Diệc Thần đem tay của Lâm Hàm nắm lấy, bao khỏa lấy gậy thịt của cả hai. Bàn tay to lớn của bản thân phủ lên tay cậu, giúp Lâm Hàm 'hoạt động' tay ngày một nhanh hơn.
Côn thịt nóng bỏng chà sát ở lòng bàn tay, 'tiểu Hàm Hàm' bị 'đại Thần Thần' cọ đến liên tục run rẫy. Lâm Hàm không nhịn được mà rên rỉ thành tiếng, đôi con ngươi long lanh ánh nước, gương mặt phiếm màu nhục dục.
[...] Lâm Vĩnh Kỳ lúc này đã đem côn thịt của bản thân chen vào trong, vách thịt mềm mại ấm nóng nhanh chóng bao phủ lấy phân thân của hắn, sướng đến không khỏi hừ hừ ra tiếng.
Lăng Xuyên lúc này cũng giải khai khóa quần, đợi Lâm Vĩnh Kỳ di chuyển thuận lợi liền cũng từng chút một chen vào. Hai cây gậy thịt được tầng tầng lớp lớp thịt mềm vây lấy, bên trong giống như có vô số cái miệng nhỏ, đem hai đại côn thịt hầu hạ đến thực nhiệt tình.
Mặc dù đã lâu ngày chưa dùng tới 'nơi đó', nhưng mà bị hai đại côn thịt cùng lúc chen vào như vậy, Lâm Hàm cũng không còn thấy đau nữa. Đại khái, có lẽ do cơ thể cậu đã thích ứng rất tốt với loại chuyện này, cho nên co giãn cũng cực kì thức thời.
Triệu Mặc lúc này đã ngậm chặt lấy hai đầu nhũ màu phấn hồng của Lâm Hàm vào miệng. Lưỡi không ngừng đảo, liên tục đỉnh vào hạt anh đào đã sớm dựng đứng kia mà trêu đùa.
Một tay hắn bao khỏa lấy khỏa anh đào bên kia của Lâm Hàm mà mân mê xoa nắn. Tay còn lại trượt vào miệng cậu, cuốn lấy chiếc lưỡi ấm nóng mềm mại, lại vô cùng trơn ướt kia của cậu mà khuấy đảo.
Triệu Mặc cúi người, đem cái miệng nhỏ đang hé ra thở dốc của Lâm Hàm ngậm vào miệng. Môi lưỡi giao triền, quấn lấy nhau nửa tấc cũng không rời. Nước bọt giao thoa, cả khoang miệng cậu đều bị hắn càn quét qua, không sót một ngóc ngách nào.
Đem gậy thịt trướng đau trong đũng quần móc ra tới, Triệu Mặc vuốt vuốt hai cái. Sau đó đem đỉnh quy đầu cọ cọ lên hạt anh đào đỏ mọng trước ngực cậu.
Quy đầu đảo vòng, sau đó dừng lại ở khe hẹp ở giữa ngực cậu. Bởi vì mang thai, lại còn đang sắp đến ngày dự sinh, cho nên bầu ngực của Lâm Hàm cũng theo đó mà to lên một vòng. Tuy không thể so sánh độ lớn vòng một với phụ nữ, nhưng ít nhiều cũng căng lên một vòng tương đối.
Triệu Mặc lấy hai tay ép ngực cậu lại, tạo thành một cái k.h.e không sâu không nông. Côn thịt đặt ở giữa chậm rãi động, phút chốc đã đem hai bên ngực Lâm Hàm cọ đến một mảng đỏ bừng.
Phía bên dưới, 'tiểu Hàm Hàm' lúc này bị 'đại Thần Thần' cọ đến liên tục run lên, sau đó không nhịn nổi nữa. Lỗ nhỏ trên quy đầu tiết ra một ít bạch trọc. Tay Mục Diệc Thần vẫn chưa hề dừng lại, lây dính tinh dịch mà Lâm Hàm vừa mới tiết ra, luật động càng thêm trơn tru hơn.
Lâm Hàm vừa mới bắn, phân thân ỉu xìu rũ xuống. Nhưng mà Mục Diệc Thần vẫn cứ không buông tha, tay trong tay cậu mà kẹp lấy nhục bổng của cả hai liên tục tuốt lộng.
Lăng Xuyên và Lâm Vĩnh Kỳ ở bên dưới cũng không ngừng thay phiên nhau đâm rút, tuy tốc độ đã tiết chế hơn rất nhiều, nhưng mỗi lần thúc vào vẫn đi vào sâu đến tận cùng. Không ngừng đem miệng khoang sinh sản vốn khép chặt kia chọc đến mềm ra.
Đợi sau khi hai người bọn họ phóng thích, bạch trọc lấp đầy huyệt khẩu, Lâm Hàm cũng đã lần nữa bắn ra. Côn thịt của Mục Diệc Thần ở trong tay Lâm Hàm cũng giật giật hai cái rồi bắn.
Triệu Mặc bên trên động hông, hai tay ép chặt ngực của Lâm Hàm. Điên cuồng luật động thêm chục cái mới phóng thích. Tinh dịch vì đè nén quá lâu mà hiện tại trào ra đặc biệt nhiều. Thẳng tắp bắn đầy trên mặt Lâm Hàm, chậm rãi chảy xuống môi rồi rơi xuống cằm cậu.
Lăng Xuyên cùng Lâm Vĩnh Kỳ đem gậy thịt rút ra, miệng huyệt mấp máy co thắt, nhanh chóng đem tinh dịch bên trong trào ra ngoài.
Trên bụng Lâm Hàm lúc này cũng dính đầy bạch trọc, bản thân cậu đã bắn hai lần, Mục Diệc Thần lại ra một lần, nhưng mà lại đặc biệt nhiều. Cho nên trên cái bụng tròn trịa nhô cao kia liền lây dính một mảnh hỗn độn dịch nhầy.
Còn chưa đợi Lâm Hàm kịp định thần lại, bọn họ đã đổi vị trí cho nhau, phối hợp đến thập phần ăn ý.
Lần này tới phiên Triệu Mặc và Mục Diệc Thần tiến vào. Nhờ có bạch trọc hòa trộn cùng dâm dịch ban nãy cho nên bọn họ rất nhanh đã di chuyển đến thực thuận lợi.
Lâm Vĩnh Kỳ và Lăng Xuyên thay phiên nhau 'chăm sóc' cho hai hạt anh đào trước ngực cùng 'tiểu Hàm Hàm' của Lâm Hàm.
Cứ như thế, Lâm Hàm cũng không biết đã trôi qua bao lâu. Hai mắt cậu díp lại vào nhau, quả thực sắp không chịu nổi nữa thì lúc này, bọn họ mới chịu buông tha cho cậu.
Lâm Hàm không một mảnh vải che thân nằm ở trên giường, khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt khép hờ, miệng hé ra thở dốc. Chiếc bụng nhô lên cao cao khẽ động, bên trên còn lây dính một mảng tinh dịch đã sớm khô lại.
'Tiểu Hàm Hàm' bên dưới đã không thể ngóc đầu dậy nổi nữa, ủ rũ mà gục xuống. Còn tiểu huyệt, chính là một mảnh nhầy nhụa bất kham. Tinh dịch hòa cùng dâm dịch chảy tràn ra ngoài, thấm ướt cả một mảng ga trải giường.
Khung cảnh này ngay lập tức khiến mấy cây côn thịt vừa được phát tiết xong, hiện tại đã vì vậy mà có dấu hiệu cương lên trở lại.
[...] Lâm Hàm sớm đã mệt đến muốn ngất, vừa đặt lưng lên giường đã nhanh chóng chìm vào mộng đẹp.
[...] Đợi bảo bảo ngủ thật say, Lâm Hàm mới chậm rãi đem đầu nhũ kéo tuột ra ngoài. Lần đầu cho con bú, cảm giác quả thực có chút kì lạ. Tê tê ngứa ngứa, nhột nhạt.
Hai hạt đậu đỏ trước ngực cậu đều đã bị bé con mút đến ra một màu đỏ thẫm. Bóng loáng tinh tế, ở trên đỉnh còn đương rỉ ra một ít sữa màu trắng đục.
[...] Lâm Hàm loay hoay tìm khăn giấy, vốn định vào nhà vệ sinh tắm qua một lần, nếu không ngứa ngáy rinh rích thế này cậu không chịu được.
Chỉ là, khăn giấy còn chưa tìm được, đầu nhũ thì vẫn đang rỉ sữa. Thế nhưng cánh tay cậu lại đột ngột bị bắt lấy. Lâm Vĩnh Kỳ không nói hai lời liền đem cậu đè xuống giường, bản thân thì nhanh như chớp vùi đầu vào ngực cậu, ngậm lấy nhũ hoa.
"Anh... Anh làm gì vậy?"
Lâm Hàm có chút hoảng, vội đẩy đầu của hắn ra, nhưng mà sức lực hắn quá lớn, cậu cố thế nào cũng xê dịch không nổi.
"Để sữa chảy thế này thực uổng phí. Bé con cũng đã uống no rồi, vậy thì chi bằng để bọn anh uống thay cho!"
Mục Diệc Thần vô sỉ lên tiếng, môi nhếch lên một độ cung đầy dâm tà, sau đó cũng vùi đầu vào bên còn lại mà ra sức mút.
"Cái... Không... Ưmm....."
Lực hút của người lớn, quả thực so với trẻ con mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Lâm Hàm có thể rõ ràng cảm nhận được, hai bầu sữa căng trướng ở ngực mình đang dùng tốc độ nhanh nhất mà bị rút kiệt.
Đầu nhũ nhạy cảm run lên, tay hai người bọn họ còn không ngừng xoa xoa xung quanh bầu ngực, kích thích sữa chảy ra ngày một nhiều. Thỉnh thoảng chơi xấu còn dùng răng cọ cọ, khiến Lâm Hàm một trận run rẫy.
Sau khi xác định đã cạn sữa, không còn giọt nào có thể rỉ ra ngoài được nữa, cả hai người bọn họ mới luyến tiếc buông ra.
"Thật ngon!"
Mục Diệc Thần liếm liếm mép, tà mị cười một tiếng.
Chỉ là, Lâm Hàm vừa mời sinh xong, đã mệt mỏi không gượng dậy nổi, thân thể lại không thuận tiện, cho nên bọn họ đành tiết chế mà không làm tới bước cuối cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro