32. Tôi không muốn trở thành Omega 85-89
"Đừng nói nữa! Còn hỏi nữa tôi liền sẽ đổi ý!"
Lâm Hàm đem hai tay mình rụt lại che lấy hai má nóng rực, cậu cũng không biết bản thân mình lại là người dễ ngượng ngùng như thế.
"Những lời này một khi đã nói ra thì không thể rút lại được nữa đâu nha~!"
Lăng Xuyên tà mị nhếch mép, đem hai tay của Lâm Hàm từng chút một kéo ra.
Lâm Hàm quay mặt sang một bên né tránh, lại bị Lăng Xuyên nắm lấy cằm, trực tiếp ấn xuống một nụ hôn.
"Ưm... Uh..."
Môi bạc lạnh lẽo chạm vào đôi môi mềm mại mọng nước, Lăng Xuyên tham luyến ở bên ngoài liếm mút qua một lần, sau đó mới đem lưỡi của chính mình vói vào trong.
Lưỡi hắn ở bên trong đem mọi ngóc ngách đều quét qua một lần, sau đó cuốn lấy chiếc lưỡi non mềm của cậu mà dây dưa triền miên.
Lâm Hàm bị hắn hôn đến choáng váng đầu óc, ngay cả ý tứ muốn phản kháng đều không có, xụi lơ nằm ở trong lòng hắn bị động đón nhận tình triều mãnh liệt này.
Triệu Mặc cũng không chịu yếu thế, nắm lấy bàn chân trắng nõn mịn màng của cậu, âu yếm đặt trên muôn bàn chân cậu một nụ hôn dịu dàng.
Môi hắn từng chút một di chuyển xuống, tìm thấy mục tiêu liền nhanh chóng há miệng, đem mấy đầu ngón chân phấn hồng của Lâm Hàm ngậm vào trong khoang miệng ấm nóng của mình.
Đầu lưỡi hắn đem mười đầu ngón chân của cậu đều 'chăm sóc' qua, khiến chúng như khoác lên một tầng nước bóng loáng. Hồng nhuận lại mê người, khiến người có xúc động muốn một hơi đem cậu nuốt sạch.
Mười đầu ngón chân truyền đến cảm giác nhồn nhột, ướt át lại nóng ẩm, kèm theo đó là một trận khoái cảm không nói nên lời, Lâm Hàm vì bị kích thích mà đem chúng co lại. Cảm giác giống như có dòng điện từ dưới ngón chân truyền dọc đến hạ thân, khiến 'tiểu Hàm Hàm' nơi đó cũng đã mau chóng 'ngẩng đầu'.
Vừa hôn, tay Lăng Xuyên cũng không rảnh rỗi mà xoa nắm hai má nộn nộn của Lâm Hàm, sau đó liền di chuyển xuống yết hầu liền trượt dài đến xương quai xanh, rốt cục dừng lại ở hai đầu nhũ hoa đỏ mọng mê người. Ở nơi đó xoa nắn ngắt véo, khiến cậu vừa đau vừa ngứa, đồng thời cũng truyền đến một loại khoái cảm kỳ lạ.
Triệu Mặc ở bên dưới đôi môi cũng thuần thục chuyển động, nắm lấy lòng bàn chân cậu hướng đến nơi cứng rắn của mình đè ép. Hắn hôn dọc theo bắp chân cậu, từng chút từng chút một tiếp cận đến trên đùi non.
Lúc này Lâm Hàm mới để ý tới, từ nãy đến giờ bọn họ đều thân không mảnh vải mà nói chuyện cùng nhau. Cậu đang được Lăng Xuyên bế ngồi trên đùi, gậy thịt cứng rắn bên dưới chọc thẳng vào kẽ mông.
Còn phía bên dưới, chân lại đang chạm vào cự vật khổng lồ đã sớm trướng bạo nổi đầy gân xanh tím của Triệu Mặc. Côn thịt kia, Lâm Hàm hé mắt nhìn một lần liền đã hoảng hồn, không ngờ lại thô to như vậy, thật sự có thể cho vào bên trong sao?
Còn cái đang ở ngay dưới mông cậu, tuy không thể nhìn thấy nhưng vẫn cảm nhận được, kích cỡ không hề thua kém cái của Triệu Mặc đâu.
Bản thân cậu cũng không thể tưởng tượng được, đêm qua hai cái nhục bổng khổng lồ này làm cách nào cùng một lúc chen vào huyệt khẩu của chính mình được nữa.
[...] Hiện tại ý đồ của hai người này cũng đã quá rõ ràng rồi. Tay Lăng Xuyên hiện tại đã trượt xuống bụng cậu, tiến đến 'tiểu Hàm Hàm' phấn hồng cương cứng mà vuốt ve.
Tuy hai tay hắn đều bận rộn, một cái đỡ lấy gáy cậu, một cái thì sờ loạn đốt hỏa khắp nơi nhưng môi lưỡi vẫn không hề buông tha cho khoang miệng nhỏ nhắn của Lâm Hàm.
Ở bên trong không ngừng khuấy đảo, đem mật dịch cậu tiết ra đều hút lấy không chừa lại chút nào. Đem không khí của cậu đều cướp đoạt lấy, khiến Lâm Hàm đầu váng mắt hoa, hít thở không thông.
Tiếng rên rỉ thoát ra khỏi cuống họng cũng đều bị hắn chặn lại, hoàn toàn không phát ra được bất kỳ âm thanh gì. Cứ như thế bị động để hắn càn quét, chiếm đoạt, ngay cả sức lực để phản kháng cũng đều đã bị hắn hút cạn.
Triệu Mặc bên dưới cũng đã hôn liếm đến đùi non, hắn nắm lấy hai gối cậu gập lại, dạng ra thành hình chữ M, nơi tư mật trơn nhẵn bóng loáng lại mê người kia liền ngay lập tức phô bày ra trước mắt.
Hắn chậm chạp ở ngoài huyệt khẩu dùng đầu lưỡi ấm nóng liếm qua vài vòng. Đem các nếp gấp bên ngoài đều tỉ mỉ tinh tế nhấm nháp qua, tựa như hắn đang hôn liếm một thứ gì đó rất trân quý.
"Hưm... Đừng... Ưm A... Không.. Đừng... liếm nơi đó!"
Lâm Hàm cố sức thoát khỏi nụ hôn của Lăng Xuyên mà chấn kinh hô lên, ý đồ muốn đem hai đùi mình khép chặt lại.
Nhưng mà Triệu Mặc nào để cậu được như ý, hai tay hắn nắm lấy hai đùi cậu càng dạn.g ra rộng hơn, đè ép khiến Lâm Hàm không thể khép chân lại được nữa.
Tay Lăng Xuyên cũng rất phối hợp, đem phân thân của cậu tuốt lộng liên hồi. Môi lưỡi chuyển xuống ngậm chặt lấy hai đầu nhũ day cắn.
Những nơi nhạy cảm đều bị động chạm qua, Lâm Hàm bị kích thích không thôi, hai tay bấu chặt lấy tấm lưng trần của Lăng Xuyên, miệng nhỏ giọng rên rỉ.
Lăng Xuyên ngón tay trên lỗ nhỏ ở đỉnh quy đầu của 'tiểu Hàm Hàm' liên tục khiêu khích, Triệu Mặc lại ở bên ngoài huyệt khẩu mà đem lưỡi không ngừng đảo quanh.
"Ahhh~"
Lâm Hàm rốt cục không chịu được nữa, ngâm khẽ một tiếng liền bắn ra, bạch trọc trắng đục vương vãi xuống vùng bụng trơn láng phẳng lì.
Huyệt khẩu sau khi cậu đạt đến cao trào liền co rút lại, các nếp gấp đều siết chặt vào nhau không ngừng mấp máy. Bên trong đồng thời cũng tuôn ra một lượng lớn dâm dịch nhầy nhụa ướt át, thuận theo miệng huyệt mà trào ra bên ngoài.
Toàn thân Lâm Hàm hiện tại ửng đỏ như con tôm luộc, miệng thở hồng hộc, hai mắt mông lung. Cả cơ thể vô lực tựa vào lòng ngực của Lăng Xuyên.
Tinh dịch trắng đục rơi vãi trên bụng nhỏ, hậu huyệt bên dưới lại là một mảnh hỗn độn bất kham.
Đem một màng đầy dâm mỹ này thu vào mắt, con ngươi hai nam nhân đồng thời tối sầm lại, côn thịt bên dưới cũng trướng bạo thêm một vòng.
Triệu Mặc đem Lâm Hàm còn đang đắm chìm trong tư vị của khoái cảm úp sấp lại, hai tay chống trên đất, mông vểnh cao, hai gối khụy xuống đất.
"Hàm Hàm à, em có muốn sờ nó không?!"
Hắn từ phía sau vòng lên trước, đứng đối diện trước mặt Lâm Hàm. Nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cậu phủ lên phân thân thô to của mình.
Nơi đó của nam nhân nóng đến phát hoảng, Lâm Hàm vừa chạm vào liền giật mình, rụt tay lại nhưng lại bị Triệu Mặc đè chặt tay không rút ra được.
Lòng bàn tay truyền đến nhiệt độ ấm nóng, cậu thậm chí còn sờ được những sợi gân xanh xanh tím tím đang trướng bạo nổi đầy trên thân gậy. Quy đầu cũng là loại rất thô, hoàn toàn đối lập với phân thân của cậu.
Trượt tay xuống dưới là hai Tinh hoàn nặng trĩu, kích cỡ thì so với cậu cũng lớn hơn rất nhiều.
Khác với Lâm Hàm trên bộ phận sinh dục chỉ toàn lông tơ, nơi đó của hắn bị bao phủ bởi một lớp lông đen tuyền, nhưng đã được cắt tỉa gọn gàng. Hoàn toàn không mất mỹ cảm, trái lại còn mang đến một loại khí chất của nam nhân thành thục, rất có lực hấp dẫn.
Lâm Hàm vì tò mò mà bất giác ở 'chỗ đó' sờ tới sờ lui, giống như một đứa trẻ ham học hỏi mà ngắm nghía quan sát mọi thứ, tay cũng lâu lâu sờ sờ vuốt vuốt vài cái.
Cũng không trách cậu được, đêm qua cậu cũng không nhớ được cái gì quá nhiều, ban đêm trong động đá lại tối như thế, cậu hoàn toàn cũng không nhìn thấy cái gì rõ ràng.
"Muốn liếm nó sao? Gậy thịt rất muốn được cái miệng nhỏ của em 'an ủi' đó!"
Triệu Mặc thanh âm trầm thấp, có chút khàn khàn đè nén, hắn thổi khí ở bên tai cậu dụ dỗ. Tay thì đồng thời đã đỡ lấy côn thịt của mình, hướng đôi môi của cậu mà chen vào.
Lâm Hàm vốn dĩ định mím môi lại, nhưng mà ma xui quỷ khiến thế nào cậu lại đem miệng hé ra, vật kia cứ như thế mà thuận lợi chui vào trong.
[...] Nhục bổng được khoang miệng ấm áp trơn trượt của Lâm Hàm bao phủ khiến Triệu Mặc không khỏi hừ nhẹ một tiếng. Cảm giác 'miệng trên' hay cái 'miệng' phía dưới của cậu mang lại đều khiến hắn sướng đến muốn lập tức bắn ra.
Lưỡi cậu ở bên trong trúc trắc mà uốn lượn quanh nam căn to lớn của Triệu Mặc, vận dụng hết thảy kinh nghiệm mà bản thân xem được trên phim ảnh mà 'hầu hạ' thứ to lớn trong miệng mình. Nhưng xem và vận dụng thực tiễn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Chỉ mới ngậm vào một chút mà khớp hàm của cậu đã bắt đầu mỏi, lưỡi cũng tê rần. Nước bọt không khống chế được mà trào ra không ngừng, đem gậy thịt thấm ướt, thậm chí là chảy xuống tận hai tinh hoàn của Triệu Mặc.
Trong khi đó, nhục bổng của Triệu Mặc chỉ mới vào có một nửa, nửa còn lại cậu chỉ đành dùng tay vuốt ve, thật sự không thể nong vào sâu thêm nữa.
Để một vật lớn như thế chèn ép trong cuống họng, khiến Lâm Hàm hít thở cũng có phần khó khăn, hai mắt trở nên mông lung mờ mịt. Nước bọt chảy xuống ướt đẫm cằm cậu, trượt dài xuống yết hầu, chạm tới xương quai xanh và khuôn ngực tinh tế trắng nõn.
Lăng Xuyên ở bên dưới cũng không rảnh rỗi, hao tay bao phủ lấy hai cánh mông trắng hồng nộn thịt đang vểnh cao của cậu mà xoa nắn.
Hắn xấu xa cười tà, vỗ mạnh hai cái lên cánh mông mịn màng của Lâm Hàm. Trong phút chốc liền khiến chúng đỏ lên, quả thực trông giống hệt một quả đào chín mọng căng tròn chờ người nếm thử. Làm người khác muốn một ngụm cắn xuống, nuốt trọn.
Nghĩ là làm, Lăng Xuyên thật sự hướng cái mông nộn nộn bóng loáng của Lâm Hàm mà cắn xuống. Ngay lập tức liền khiến cậu hét lên một tiếng, cả cơ thể đều truyền đến một trận run rẫy. Đợi đến khi hắn nhả ra, bên trên cánh mông tuyết trắng đã hiện lên vô số dấu răng.
Lưỡi hắn tiến dần về phía huyệt khẩu, liếm đến khi nơi đó mềm ra liền đem hai ngón tay đẩy vào trong.
Hậu huyệt vì ban nãy đã qua một lần cao trào, chính vì thế mà bên trong cũng đã ướt át không chịu nổi. Ngón tay hắn ở bên trong rất dễ dàng di chuyển.
Có thể rõ ràng cảm nhận được tầng tầng lớp lớp mị thịt đang mút chặt lấy ngón tay hắn, dâm dịch bên trong cũng không ngừng tiết ra.
Hai ngón tay Lăng Xuyên ở bên trong không ngừng cắm rút liên hồi, dâm dịch cũng chảy ra ngày càng nhiều. Đợi đến khi hắn rút tay ra, thậm chí còn kéo theo một sợi chỉ bạc, cảnh tưởng hết sức dâm mỹ.
Hắn đem phân thân đã sớm căng cứng trướng bạo của mình đặt ở kẽ mông cậu cọ tới cọ lui. Cọ đến mức khiến 'nơi đó' của Lâm Hàm ngứa ngáy không thôi, không khỏi nức nở mà hừ hừ hai tiếng.
Nếu không phải miệng nhỏ còn đang bận rộn 'chăm sóc' cho côn thịt bên trong thì cậu thật sự đã không nhịn được mở miệng cầu hắn đút vào.
Tuy không nói, nhưng thay vào đó mông nhỏ của cậu lại rất thành thật. Cậu lắc lắc cái mông nộn thịt của mình, tìm kiếm quy đầu của đối phương, ý đồ muốn đem vật thô to kia đến lấp đầy chính mình.
"Gấp đến như vậy sao?!"
Lăng Xuyên nhìn hành động này của cậu mà nghiêng đầu cười tà.
"Nếu đã như thế, vậy thì côn thịt của tôi sẽ đâm vào cái lỗ nhỏ dâm đãng này của em, thao chết em!"
Lăng Xuyên không khống chế mà văng ra những lời dâm dục, phối hợp với loại hoàn cảnh này, nghe ra còn rất có sắc thái tình thú.
Hắn đem quy đầu thô to của chính mình quệt lấy dâm dịch mà Lâm Hàm tiết ra, côn thịt ở trước huyệt khẩu mà vòng vo trêu đùa một hồi.
Mãi đến khi Lâm Hàm không chịu nổi mà vặn vẹo thân mình, ngoái đầu lại nức nở nhìn hắn. Lúc này hắn mới buông tha trêu đùa, thân dưới thúc thật mạnh vào nơi tư mật ướt át kia của cậu.
Một cú thúc liền vào lút cán, sâu đến tận cùng, trực tiếp chạm vào nơi sâu nhất cũng là điểm mẫn cảm nhất của Lâm Hàm. Bị một 'gậy' này của hắn 'đâm' đến trời đất quay cuồng, sướng đến mức sức lực toàn thân như bị rút kiệt, tay chân đều có cảm giác thoát lực.
Cũng may có Triệu Mặc ở trên đỡ lấy, Lâm Hàm mới miễn cưỡng trấn trụ được trước từng đợt mạnh mẽ như sóng cuộn biển gầm này.
Lăng Xuyên nắm lấy eo cậu, điên cuồng dập mạnh, thực sự có loại xúc động muốn đem cậu 'chơi' hỏng. Nơi này quả thực tiêu hồn, chỉ cần đâm vào liền không muốn rút ra, quả thực là vưu vật. Đêm qua chỉ mới vừa nếm trải qua tư vị này một lần, hiện tại liền khiến hắn mê luyến không thôi.
Triệu Mặc bên trên cũng đã sắp chạm tới giới hạn, nắm lấy gáy cậu mà thúc nhục bổng của chính mình vào cái miệng nhỏ kia.
Lâm Hàm 'miệng trên' hay 'miệng dưới' đều bị người điên cuồng đâm chọc, khoái cảm sung sướng dâng lên liên hồi khiến thần trí cậu không còn tỉnh táo, mặc cho dục vọng chi phối mà đón nhận từng trận tình triều mãnh liệt.
Cảm nhận được vật trong miệng đang run lên, tốc độ ra vào cũng nhanh hơn trước rất nhiều. Quả nhiên nhấp thêm chừng mười mấy cái, Triệu Mặc liền ở trong khoang miệng nóng ấm của Lâm Hàm, trực tiếp bắn ra.
Bạch trọc bắn thẳng vào tận cuống họng khiến Lâm Hàm suýt thì sặc, chính vì thế mà nuốt vào không ít, phần còn lại liền hòa cùng nước bọt mà trào ra bên ngoài, chảy xuống tận cằm.
Lần đầu nếm qua mùi vị của tinh dịch, sắc mặc Lâm Hàm khỏi phải nói có bao nhiêu khó coi. Trong khoang miệng đều bao phủ bởi một mùi tanh nồng đặc trưng, còn có vị gì đó mằn mặn, nói chung là khó nuốt, nhưng mà chính cậu đã nuốt vào không ít.
Chính vì không chịu được mùi vị này mà cậu thè lưỡi ra, ý đồ muốn đem thứ trong miệng mình chảy ra ngoài. Nhưng mà vào trong mắt Triệu Mặc lại chính là một loại mỹ cảnh dâm dục khác.
Người thương hai mắt ướt át mông lung, sắc mặt ửng hồng. Lưỡi nhỏ xinh đẹp dính đầy dịch thể khó nói của hắn, thậm chí khóe miệng cùng dưới cằm đều đang nhỏ giọt tinh dịch của hắn.
Ý nghĩ này, cảnh tượng này làm cho 'cậu nhỏ' vừa mới phóng xuất của Triệu Mặc lại lần nữa dựng đứng, một vòng lại một vòng trướng to, cao ngạo mà ngẩng đầu.
[...] Lăng Xuyên ở bên dưới cũng đang chạy nước rút, nắm chặt lấy eo nhỏ của Lâm Hàm, hạ thân điên cuồng đâm rút. Kèm theo đó là một trận tiếng nước 'lép nhép' cùng thanh âm 'bạch bạch' khi hai cơ thể xích lõa va chạm vào nhau.
Côn thịt ở bên trong trướng thêm một vòng, ở bên trong giật giật hai cái, hắn liền một phát đâm lút cán. Ở nơi sâu nhất của cậu bắn ra tinh túy của chính mình.
Lâm Hàm chỉ cảm thấy toàn thân bị khoái cảm bao phủ, sướng đến không thể diễn tả bằng lời. Huyệt khẩu truyền đến cảm giác thõa mãn, mị thịt thít chặt lại, 'tiểu Hàm Hàm' bên dưới cũng vì kích thích quá độ mà một lần nữa phóng thích.
Hai lần trải qua cao trào, tình triều mênh mang mãnh liệt, thế nhưng thân thể đã sớm mệt đến rã rời. Nhưng mà hai tên nam nhân kia một lần nào có thể thõa mãn?
Lăng Xuyên bắn xong cũng không có rút 'hung khí' ra khỏi người cậu, mà chính Lâm Hàm cũng phát giác được, thứ kia cũng trâu bò giống như của Triệu Mặc. Vừa mới bắn xong liền tiếp tục cứng là cái định lí gì thế này? Rốt cục là có chừa cho cậu đường sống hay không đây?!
Trong khi Lâm Hàm còn đang thất thần, Lăng Xuyên đã đem cậu ôm lên. Bản thân hắn ngồi dựa lưng vào tảng đá, ôm cậu ngồi ở trên gậy thịt của mình, đem hai chân cậu gập lại dạng ra hết cỡ.
Triệu Mặc bên kia không cần nói cũng hiểu ý, không biết từ khi nào đã trở nên phối hợp ăn ý như vậy. Hắn từ từ tiến lại, quỳ xổm xuống trước mặt Lâm Hàm, tay thì nâng lấy nhục bổng cương cứng của chính mình.
Nhìn tư thế này, Lâm Hàm liền đoán được bản thân hiện tại là đang lâm vào tình thế gì. Bọn họ chính là định làm 'hai cây một lỗ' trong truyền thuyết a! Nhưng mà vấn đề là, hậu huyệt của cậu có thể chịu nổi sức 'công phá' sao? Có thể chịu nổi sao?!
Lâm Hàm trong lòng hoang mang cực độ, hai cây côn thịt kia cũng không phải là lớn bình thường có được không? Cùng một lúc tiến vào? Có phải hay không muốn đem 'nơi đó' của cậu xé rách?!
Mặc dù đêm qua cũng đã trải nghiệm qua một lần, nhưng hoàn cảnh hoàn toàn không giống. Lúc đó cậu là đang trong kỳ phát tình, thần trí vốn cũng không rõ.
Đêm qua hai thứ khổng lồ kia làm cách nào cùng một lúc đi vào cậu không biết, nhưng hiện tại cậu hoàn toàn tỉnh táo a. Nhìn hai cự vật một cái so một cái thô như vậy, Lâm Hàm quả thực ám ảnh tâm lý rất lớn.
Lâm Hàm lần đầu tiên 'lâm trận bỏ chạy', cậu ý đồ muốn khép chân lại, thế nhưng giống như đoán trước được ý nghĩ của cậu, Lăng Xuyên giữ lấy một bên đùi, Triệu Mặc cũng nắm lấy một bên, thực sự không khép chân lại được.
"Chúng... Chúng ta có thể... thương lượng lại một chút hay không? 'Hai cái' vào cũng một lúc thật... thật sự không ổn đâu! Sẽ rách mất!"
Lâm Hàm bị dọa đến phát hoảng, lắp bắp tìm kế sách hoãn binh. [...]
"Chẳng phải đêm qua đều rất thuận lợi đi vào trong hay sao? Yên tâm, cái miệng nhỏ bên dưới của em đã sớm ướt đến không thể nào ướt hơn rồi. Nhất định có thể cùng một lúc dễ dàng đem hai cái gậy thịt đều nuốt trọn!"
Triệu Mặc ở bên tai cậu ám muội thì thầm, ánh mắt tà mị liếc nhìn huyệt khẩu đang không ngừng chăm chỉ cắn mút lấy phân thân của Lăng Xuyên.
Cũng không để Lâm Hàm nhiều lời, Triệu Mặc nói xong liền bắt đầu hành động. Quy đầu thô to chà sát vào côn thịt của Lăng Xuyên, lây dính một ít tinh dịch bên trong vừa mới trào ra.
Lâm Hàm trên trán đều đổ đầy mồ hôi lạnh, căng thẳng đến nghẹt thở mà ngưng thần nhìn thứ to lớn kia từng chút một chen chút vào trong lỗ nhỏ của chính mình.
Nhưng mà ngoài dự liệu của cậu chính là, lỗ nhỏ bên dưới đêm qua đã 'ăn' quen hai cây gậy thịt này, chẳng những thế còn 'ngậm' suốt một đêm không chịu nhả ra, đối với loại kích cỡ này đã sớm quen thuộc.
Chính vì vậy mà, Triệu Mặc vừa mới tốn chút kỹ xảo đã thuận lợi một đường chui vào bên trong không chút trở ngại.
Lâm Hàm lúc này hai mằt mở to, khó có thể tin tưởng nhìn vào hậu huyệt đang căng chặt của mình. Cứ như thế liền vào rồi? Quả thực ngoài sức tưởng tượng.
Ngoài chỉ có hơi trướng trướng một chút, cũng không có đau như cậu đã tưởng tượng, cũng không có cảm giác như bị 'xé rách' mà mấy tiểu thuyết ba xu cậu từng đọc miêu tả qua.
Lâm Hàm lúc này cũng không biết nên dùng biểu cảm gì khi đối mặt với loại tình tiết thế này nữa. Có xúc động đỡ trán tự vẫn lương tâm, không ngờ bản thân lại là kiểu thèm khát loại này, dâm đãng ngoài sức tưởng tượng của cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro