26. Hướng dẫn phát tình 8-10
Giang Dư Niên mềm nhũn ngồi phịch xuống trước ghế sa lông, vùi mặt vào trong áo khoác của Mục Sơn Xuyên, ngửi thấy hương rượu nhàn nhạt, không kìm chế nổi mà hết cứng lại ướt.
Trong nhà không có tí tẹo thuốc ức chế hay công cụ hỗ trợ nào. Mà với trạng thái này của cậu ra khỏi nhà có khi liền nằm đo đất luôn, cũng chẳng thể khẳng định rằng liệu có may mắn được người ta cứu hay không.
Hướng dẫn phát tình sẽ thâm nhập từng bước một, bây giờ cậu vẫn đang trong giai đoạn đầu phát tình, nhiệt độ đang chậm rãi tăng lên, đường sinh sản tiết ra niêm dịch, khát khao người xâm chiếm, nước chảy ra mới chỉ làm ướt quần, mà cảm giác ngứa ngáy kia đã khiến cậu cực kỳ khó chịu. Một lát nữa tiến vào giai đoạn chính, chắc cậu sẽ điên mất.
Trước khi ý thức mơ hồ, Giang Dư Niên vô cùng xoắn xuýt mà bấm số điện thoại của Mục Sơn Xuyên.
Lúc tiếp điện thoại, Mục Sơn Xuyên vừa xong một án ly hôn, đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị quay lại. Nhìn nhắc nhở trên điện thoại, lông mày hắn nhăn lên một độ cung nhỏ đến khó nhận ra.
"Alo?"
Suốt mấy giây, bên kia không có tiếng động gì, Mục Sơn Xuyên còn tưởng là đang tắt âm điện thoại, vừa định kiểm tra lại liền nghe thấy một tiếng rên.
Sau đó là tiếng nước rất nhỏ rất nhẹ.
Mục Sơn Xuyên cảm thấy sai sai, liền hỏi: "Giang Dư Niên? Em sao thế?"
"Em..." Giang Dư Niên nói đứt quãng, trong giọng nói lẫn tiếng nức nở, "Ca... Em phát tình... Ưm..."
Mục Sơn Xuyên một đường như đua mà lái xe đến nhà Giang Dư Niên, ấn mật khẩu mở cửa mà cậu đưa cho xong, liền đi tháng máy đến cửa nhà cậu, hít một hơi thật sâu rồi mới ấn chuông cửa.
Trước khi tới, hắn đã dùng thuốc ức chế cho alpha, giờ chỉ cần giải quyết tình trạng phát tình của Giang Dư Niên là xong.
Ấn chuông cửa ba lần mà không được phản ứng, Mục Sơn Xuyên lại gọi tên Giang Dư Niên mấy lần, lúc muốn phá cửa mà vào mới nghe được âm thanh khoá cửa chuyển động.
Cửa vừa mở một cái khe, Mục Sơn Xuyên đã giơ tay đẩy ra, lập tức cảm thấy được vị anh đào phả vào mặt, vừa ngọt vừa nồng, so với mùi vị đã từng ngửi thấy trước đây càng thêm phần ngọt ngào như sắp chín rục, trần trụi câu người.
Cửa bị mở hẳn ra, Giang Dư Niên đỡ khung cửa đứng trước mặt hắn. Khuôn mặt đẹp đẽ đỏ ửng, phủ kín một tầng mồ hôi ướt át, ánh mắt cậu nhìn hắn lại đặc biệt mơ màng.
Mục Sơn Xuyên nuốt nước miếng.
Giang Dư Niên vẫn đang mặc áo khoác của hắn.
"Ca..." Giang Dư Niên vươn tay ra với hắn, giọng mũi rất nặng, như đặc ở trong cổ họng làm nũng, "Ôm em đi..."
Mục Sơn Xuyên ôm ngang cậu lên, đóng cửa nhà, ôm vào phòng ngủ, cẩn thận đặt cậu lên giường, rồi thả ra pheromone của mình.
Giang Dư Niên thoải mái kêu lên một tiếng, kéo chăn sang cọ cọ.
Mục Sơn Xuyên cúi người kiểm tra gáy của cậu. Ký hiệu tạm thời đã bị nhạt mất, hẳn là do pheromone của hắn lưu lại trên áo khoác làm Giang Dư Niên vừa ngửi đã phát tình.
Giang Dư Niên ướt át dán vào hắn, ôm lấy cổ hắn, nhiệt khí hun lên bên tai, khiến cả người hắn nóng lên...
"Kiên nhẫn chút nào." Mục Sơn Xuyên hôn Giang Dư Niên một cái, vén phần tóc đằng sau gáy cậu, nhắm ngay tuyến thể dứt khoát cắn lên.
Răng nanh xuyên qua làn da, máu và pheromone giao hoà, khoái cảm tinh thần vô biên khiến Giang Dư Niên rúng động linh hồn, há mồm kêu không ra tiếng, trực tiếp đạt đến cao trào.
Mục Sơn Xuyên buông cậu ra, ngồi dậy, vén tóc mái ẩm ướt mồ hôi của mình lên, thở ra vài hơi lấy lại bình tĩnh.
Trên giường, Giang Dư Niên vẫn đang run rẩy, cao trào đến bất ngờ khiến đường sinh sản kích thích không chịu nổi, tuôn ra một lượng lớn chất lỏng nóng ấm, làm drap giường ướt đẫm. Cậu vẫn nắm tay áo Mục Sơn Xuyên, vì nắm chặt quá mà khớp tay cũng đổi màu trắng.
[...] Giang Dư Niên nằm trên giường thở hổn hển, ngón chân cuộn lại, rõ ràng là vẫn chưa phục hồi lại tinh thần từ trong cơn cao trào.
"Vẫn ổn chứ?"
Giang Dư Niên ưm một tiếng, run rẩy đưa tay ra sau mông.
Một luồng niêm dịch liền thấm ra, cách quần làm bàn tay ướt nhẹp
"Thật kỳ lạ... Em..."
"Sao thế?" Mục Sơn Xuyên lại gần hỏi.
"Em vẫn hơi nóng... phía, phía sau..." Giang Dư Niên đỏ mặt nói lắp nửa ngày, "Ngứa."
Mục Sơn Xuyên nhíu mày, hỏi: "Ngứa kiểu gì?"
Hắn sờ trán Giang Dư Niên, nhiệt độ đã hạ nhiều.
Giang Dư Niên thoạt nhìn tỉnh táo hơn nhiều so với lúc nãy, nhưng vẫn hơi choáng, bản năng thời kỳ phát tình khiến cậu cắn môi, nói từng chữ từng chữ: "Là... là kiểu kia..."
Cậu chậm rãi mở chân, để lộ ra nơi đang ướt đẫm.
"...Anh đi vào được không?"
Mục Sơn Xuyên không biết mình đang có vẻ mặt như thế nào, nhưng kiểu gì cũng chẳng có chút tử tế nào.
Trên người Giang Dư Niên vẫn đang khoác áo hắn, hai chân mở rộng về phía hắn, cả người đỏ ửng ướt đẫm, run run rẩy rẩy muốn hắn đi vào.
Ý thức vẫn còn tỉnh táo, phát tình ngắn hạn.
Hiệu quả của ký hiệu tạm thời... yếu bớt?
"Ca..."
Giang Dư Niên khi phát tình mềm mại đến khó tin, âm thanh cũng dính nị, yếu ớt mà oan ức, khiến người ta không nhịn được mà muốn ôm cậu an ủi.
Phát tình ngắn hạn thường xuất hiện trước thời kỳ phát tình, có thể giải quyết bằng thuốc ức chế hoặc bằng quan hệ tình dục...
Trong đầu Mục Sơn Xuyên chợt loé mấy lời này.
"Anh đi vào... đi vào có được không?" Giang Dư Niên nức nở cầu xin. Cơn nhiệt phát tình khiến cả người cậu không thoải mái, chỉ muốn được alpha đã ký hiệu cậu mạnh mẽ vuốt ve, xâm chiếm.
Thuốc ức chế.
Quan hệ tình dục.
Vị anh đào có chút nẫu phảng phất ở trước mũi hắn, bởi vì ký hiệu mà có lẫn hương rượu, tạo thành anh đào mùi rượu. Mục Sơn Xuyên nghiến răng.
"Đây là em tự chuốc lấy." Mục Sơn Xuyên cắn răng nói, liền cúi đầu ngậm đầu lưỡi Giang Dư Niên, mút vào rồi quấn riết lấy nhau, tay cũng không nhàn rỗi, trực tiếp kéo quần Giang Dư Niên, đâm vào hai ngón tay.
Giang Dư Niên kêu a a trong miệng hắn, đột nhiên bị đâm vào khiến hành lang mẫn cảm căng lên co lại, bên trong vừa ướt vừa nóng, như bất mãn gì mà hút chặt lấy ngón tay Mục Sơn Xuyên.
Lúc hôn môi, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau, phát ra tiếng nước dâm đãng, phía dưới cũng vì bị ngón tay đâm vào mà phát ra tiếng nước òm ọp, dâm đãng đến cực điểm.
Mục Sơn Xuyên rút ngón tay, ngồi dậy, nửa quỳ ở giữa hai chân, một tay nắm đùi cậu, một tay cởi cúc áo, tư thái bễ nghễ nhìn xuống omega đang phát tình dưới thân, tựa như đang thưởng thức một con mồi vừa bắt được.
[...] Cởi cúc áo xong, Mục Sơn Xuyên lần thứ hai cúi xuống, nhưng không vội vã tiến vào mà kéo tay Giang Dư Niên qua, đặt tại trên háng mình.
Cách một lớp quần lót, một lớp quần âu, kích thước của alpha trưởng thành khi hoàn toàn cương cũng không thể coi thường.
"Sờ đi."
Mục Sơn Xuyên dụ dỗ, ngón tay hắn lại cắm vào hậu huyệt Giang Dư Niên.
Giang Dư Niên mềm mại kêu một tiếng, không biết là do bị ngón tay xâm lấn, hay là do được chạm vào thứ cậu khát khao.
Mục Sơn Xuyên dùng ngón tay chơi cậu trước, đương nhiên cậu không thể nào phản kháng. Hai chân Giang Dư Niên bị mở hết cỡ, nhục huyệt đỏ sẫm lộ ra trong không khí, hai ngón tay cắm bên trong ra ra vào vào không ngừng mang ra nước dâm. Giang Dư Niên thoải mái đến mức chỉ có thể thấp giọng kêu dâm, khi không muốn kêu lại cắn tay áo khoác của Mục Sơn Xuyên, để lại trên đó dấu răng và nước bọt của cậu.
Chờ đến khi Giang Dư Niên bị ngón tay chơi đến cao trào, Mục Sơn Xuyên mới cười cười, nhân lúc thân thể cậu vẫn run rẩy không ngừng, hắn mở khoá quần, cả cây chơi vào lút cán.
"...?!"
Giang Dư Niên còn chưa kịp rít lên một tiếng, đã bị hai ngón tay vừa cắm trong hậu huyệt cậu của Mục Sơn Xuyên cắm vào chặn miệng, tiếp đó người kia liền đè đầu gối cậu lại, thẳng lưng thoải mái chơi vào.
Giang Dư Niên bị húc đến thất thần, nước bọt trong miệng không khống chế được mà nhỏ xuống, miệng dưới cũng phun dâm dịch không ngừng. Trong lúc chuyển động, cậu theo bản năng nắm chặt cánh tay Mục Sơn Xuyên. Mục Sơn Xuyên ngừng một chút, nhưng ngay sao đó là từng cú đâm vào thô bạo.
Hoá ra trước đây chẳng thấm vào đâu. Giang Dư Niên không khỏi tuyệt vọng mà nghĩ, tự làm tự chịu, khóc lóc mấy cũng phải chịu hết.
Cậu khóc thật, bị chơi mạnh đến khóc. Giang Dư Niên cũng tự thấy kỳ quái, người kia chơi hung ác đến thế, mà cậu vẫn có thể tìm thấy khoái cảm giữa cơn thô bạo này.
"Bé cưng, mở chân ra thêm chút nào."
Mục Sơn Xuyên hôn lỗ tai cậu nói, tiếng nói trầm thấp từ tính, nghe vào khiến tai người ta nóng lên.
Không mở được nữa! Đã hết cỡ rồi.
Giang Dư Niên thầm mắng, nhưng thân thể lại vẫn rất nghe lời đáp lại yêu cầu của alpha, hai chân run rẩy lại mở ra hai bên thêm một chút.
"Ngoan quá..."
Mục Sơn Xuyên như thưởng mà cọ hai lần lên cửa khoang sinh sản của cậu, đổi lấy tiếng rên rỉ vừa dâm vừa đãng của cậu, và sự thần phục càng sâu đậm hơn.
"A... Ca... Mục ca..."
Giang Dư Niên vươn tay, trong mắt ngập nước, cầu xin:
"Ôm em một cái..."
Bộ dáng bị chơi đến ngoan ngoãn này của cậu thực sự có vẻ xinh đẹp vừa dâm đãng vừa đáng thương khiến Mục Sơn Xuyên có chút ngẩn người. Giang Dư Niên còn tưởng hắn không chịu ôm mình, nước mắt tí tách từ khoé mắt chảy ra.
"Bé cưng ngoan nào, không khóc."
Mục Sơn Xuyên nhanh chóng khom lưng, ôm cậu vào lòng, vỗ lưng cậu dỗ dành, tính khí vẫn đang cắm trong cơ thể Giang Dư Niên tiến vào càng sâu.
Khoang sinh sản không mở, đẩy đến cửa mình cậu đã là cực hạn, nhưng nơi đó thịt mềm nhất, mẫn cảm nhất, va vào thôi đã mềm nửa người, huống chi là cứ đâm vào như vậy.
Giang Dư Niên cắn vai Mục Sơn Xuyên, chạm tới cao trào cực hạn.
"Daddy ôm em này..."
Mục Sơn Xuyên vừa nắm mông nhỏ, vừa nhẹ nhàng đâm vào trong, khiến Giang Dư Niên đang cao trào càng được sướng hơn.
"Chơi bé cưng sướng không?"
Giang Dư Niên ngồi trong lòng hắn, thở hổn hển không ngừng, mắt nửa mở, trong mông càng chặt càng ướt hơn, rõ ràng là hơi bị sướng quá.
"Sướng... A... Rất sướng..."
Mục Sơn Xuyên nheo mắt, ánh mắt lấp loé, gương mặt mang ý cười, thêm vào ngũ quan thiên về rõ nét của hắn càng có vẻ tà khí câu hồn người.
Giang Dư Niên ôm cổ hắn, quay đầu hắn qua nhìn. Áo sơ mi trên người Mục Sơn Xuyên không cởi hết, quần còn gần như mặc nguyên, con người lúc nãy còn ngoan ngoãn lễ nghĩa giờ khắc này tràn đầy hơi thở dục vọng, khiến người ta nhìn vào mà lạnh họng.
"Sao thế?"
Mục Sơn Xuyên dịu dàng hỏi, eo và cánh tay lại di chuyển nhanh hơn, dương vật chôn trong cơ thể Giang Dư Niên lại càng không có ý tốt mà đâm vào, mài ép cửa mình cậu, mang nước dâm ra, chèn ép khiến Giang Dư Niên cuộn cả ngón chân lại.
Tứ chi Giang Dư Niên còn đang co giật nhè nhẹ, ánh mắt mơ màng đuổi theo đôi mắt Mục Sơn Xuyên, bỗng nhiên ngọt ngấy làm nũng:
"Hôn một cái..."
Cậu omega bỗng như con mèo, thu móng vuốt chờ người ôm, chờ người hôn, chờ người vuốt lông, đáng yêu đến mức khiến Mục Sơn Xuyên muốn đem tất thảy đều trao cho cậu.
Mục Sơn Xuyên nghiêng đầu, không hề chần chừ ngậm lấy môi dưới của đối phương, dùng răng cọ nhẹ. Mục Sơn Xuyên ôm lấy sau gáy cậu, nâng đầu cậu lên, lại mút lấy đầu lưỡi lộ ra, như muốn đem cả người cậu nuốt vào bụng.
Nụ hôn ẩm ướt không ngừng, đâm vào, thì thầm, rất thoải mái, rất sướng. Giang Dư Niên không nghĩ được gì, trong tiềm thức cậu chỉ muốn được chơi, và mang thai, nước chảy nhiều như sông, dính ướt một mảng trên quần Mục Sơn Xuyên.
Mục Sơn Xuyên vươn tay sờ một cái, liền dính đầy một tay toàn hoạt dịch sền sệt. Hắn cười xấu xa lau lên mặt Giang Dư Niên, nói:
"Ngửi thử xem."
Giang Dư Niên nắm cổ tay hắn, ngoan ngoãn ngửi một cái.
"A," Mục Sơn Xuyên cười bại hoại, "Mùi động dục của bé dâm đãng đấy."
Hai người làm từ trưa đến đêm khuya, gần như phá hỏng giường trong phòng ngủ. Cuối cùng Giang Dư Niên bị Mục Sơn Xuyên đè lên tường cắm vào từ phía sau, cậu khóc đến lạc cả giọng, vừa khóc vừa kêu đau bụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro