20. Ái thượng lão sư 20-22, 24
[Học sinh công x Giáo viên thụ]
[Hoắc Văn Việt x Hạ Tùng]
"Không..."
Hạ Tùng đối mặt với sự tập kích của hắn, thoáng trốn tránh một cái, mặt cũng biến thành màu đỏ ửng.
[...] Tay hắn kéo khóa quần Hạ Tùng xuống liền phát hiện Hạ Tùng đã cương, mặt Hạ Tùng đỏ hận không thể tìm một lỗ trống để chui vào, anh cũng không biết mình bị làm sao, lại dễ dàng cương như vậy, rõ ràng nam nhân còn chưa hoàn toàn chạm vào anh, chẳng lẽ chính bản thân anh cũng muốn sao?
[...] Hoắc Văn Việt lộ ra nụ cười đắc ý, xác nhận thầy đối với hắn có phản ứng, cái đuôi như muốn vểnh lên tận bầu trời. Tay hắn đi xuống cởi, quần tây của Hạ Tùng trực tiếp bị kéo đến mắt cá chân, lộ ra đôi chân trắng nõn. Hạ Tùng không thích vận động, thân thể nho nhỏ trắng nõn, da thịt bóng loáng nhẵn nhụi, mặt trên không dài thêm lông lá gì, lúc bàn tay dán lên xúc cảm thật tuyệt, mỗi lần Hoắc Văn Việt sờ đều yêu thích không buông tay. Tay hắn giờ phút này hướng giữa đùi Hạ Tùng ma sát, động tác chậm rãi làm Hạ Tùng xấu hổ tới cực điểm, cặp mắt dưới tròng kính cũng ngập đầy hơi nước.
"Đừng... Văn Việt..."
Hạ Tùng cố gắng suy nghĩ xem phải làm thế nào để dời đi sự chú ý của nam nhân, anh nhỏ giọng nói:
"Thầy đói, trước đi làm cơm tiếp được không?"
"Không được, thầy đói bụng, em đến đút no anh."
Hoắc Văn Việt cố tình xuyên tác ý của anh, khóe miệng lộ ra nụ cười tà nịnh. Tay hắn sờ đến đùi trong thầy giáo, chỉ là nhẹ nhàng vuốt ve mà thôi, toàn thân Hạ Tùng lập tức khẽ run lên, miệng cũng hơi mở ra, dáng vẻ khó mà nhẫn nại.
[...] Hoắc Văn Việt kịch liệt đi hôn môi anh, dùng đầu lưỡi liếm, tùy ý thưởng thức đôi môi của anh, sau đó liếm vào trong khoang miệng anh, mút đầu lưỡi cùng thưởng thức nước miếng của anh. Hắn cực kỳ thích hôn môi cùng Hạ Tùng, cho dù mỗi ngày ăn nhiều khổ cực, luôn muốn bắt lấy ánh đè ra hôn một trận mới thỏa mãn, lúc nào hắn có nhiều áp lực tâm lý, cường độ hôn rất mạnh, mỗi lần phải mút môi Hạ Tùng đến trạng thái sưng đỏ mới buông anh ra. Giờ phút này có thời gian, nụ hôn của hắn đương nhiên và vừa ôn nhu vừa dây dưa lâu lắm, lại tỏ ra vô cùng lưu luyến, Hạ Tùng lại không thể ngăn cản thế tấn công của hắn, trong cổ họng phát ra một tiếng nghẹn ngào, đầu lưỡi cũng không nhịn được đáp lại.
Nhận được hồi đáp của anh, Hoắc Văn Việt càng hưng phấn hơn, một tay mò đến chủ đề chính, cách quần lót ma sát côn thịt của thầy, đùa bỡn côn thịt béo mập chảy đầy nước, làm ướt một góc quần lót. Một tay khác của hắn dò vào trong âu phục của thầy, cách áo sơ mi mong mỏng đi bóp đầu vú anh, xoa xoa đầu vú nho nhỏ bằng phẳng đến cứng rắn đứng thẳng, cách quần áo nhô ra.
Hạ Tùng bị hôn đến thiếu chút nữa không thở nổi mới được buông ra, anh thở hổn hển, sắc mặt đỏ ửng, trong mắt cũng chứa hơi nước xinh đẹp, môi đỏ tươi trơn bóng, nhìn cực kỳ mê người. Hoắc Văn Việt nhìn anh như vậy bụng dưới lập tức cứng rắn đến đòi mạng, thấp giọng nói:
"Thầy thật dâm, mắt biết câu dẫn người, có phải thích bày ra ánh mắt này trước mặt những tên đàn ông khác không?"
Bộ dáng hắn hơi có vẻ ghen tị làm Hạ Tùng có chút kinh ngạc, lại cảm thấy mình hình như nhìn lầm rồi, vội vàng hốt hoảng lắc đầu:
"Thầy, thầy không có đâu... Ô..."
Môi của anh lại bị hung hăng cắn, lần này tay của nam nhân bỏ qua côn thịt, mà đi xoa âm phụ anh. Hạ bộ anh cách tầng vải vóc đã bị âm phụ chảy nước mà ướt sũng, chỉ sờ lên một cái là dính nước dâm sền sệt, ngón tay Hoắc Văn Việt từ quần lót anh dò xét đi vào, đùa bỡn âm đến anh, Hạ Tùng bị kích thích lập tức thét lên một tiếng, mau chóng vì Hoắc Văn Việt hôn sâu mà nghẹn ngào.
Hai người ở trước gương kịch liệt hôn môi, cùng học sinh trong trường làm ra chuyện như vậy là điều Hạ Tùng chưa bao giờ nghĩ đến, hơn nữa tuổi mình cùng hắn lại chênh lệch lớn như vậy, thật là xấu hổ tới cực điểm. Nhưng thân thể anh đã hoàn toàn quen với việc làm tình cùng người đàn ông này, cũng quen mùi cơ thể trên người hắn, nên cho dù lý trí còn đang cố gắng đấu tranh giãy giụa, nhưng thân thể không nhịn được mà sa vào.
Ngón tay Hoắc Văn Việt xoa nắn thịt huyệt anh, lúc mò đến khe hở kia, gần như có chút nóng nảy nắm chặt ngón tay đưa vào bên trong thịt huyệt anh, đẩy ra tầng tầng lớp lớp mị thịt bên trong, tìm kiếm điểm dâm của Hạ Tùng để ma sát.
"Ô không... "
Hạ Tùng vô cùng xấu hổ, thịt huyệt anh hút thật chặt ngón tay của nam nhân, thực sự là nhiệt tình đến trình độ cao nhất. Anh thở hổn hển, nước miếng bên khóe miệng cũng không nhịn được rơi xuống, lại bị Hoắc Văn Việt dùng đầu lưỡi liếm đi, hai chiếc lưỡi giữa lúc lưu chuyển không phân biệt được cuối cùng là ai, hai chân Hạ Tùng dường như sắp đứng không vững, chỉ có thể mềm nhũn dán vào sau lưng nam nhân.
Chờ đến khi quần lót của anh bị cởi xuống, Hạ Tùng vẫn muốn làm một phen giãy giụa:
"Thầy đói lắm, để đến tối làm tiếp được không?"
[...] Hoắc Văn Việt lại không chịu, còn cười xấu xa nói, "Nếu thầy đói vậy, em đút lạp xương siêu to khổng lồ cho anh trước đi."
Hắn cởi quần mình xuống một chút, tính khí cứng rắn phồng to kia lập tức nhảy ra ngoài, hình dáng to dài, khí thế oai hùng ngẩng cao đầu, hoàn toàn là bộ dạng tích trữ nhiều ngày chờ được bùng nổ. Hắn đi xuống thoáng đè ép người Hạ Tùng một chút, thầy căn bản không còn bất kỳ phản kháng nửa ngồi xổm dưới đất, vị trí mặt vừa vặn đối diện tính khí của hắn.
[...] Hắn rút tính khí từ trong miệng Hạ Tùng ra, hưng phấn từ phía sau ôm lấy anh, ôm thành tư thế cho em bé đi tè, hướng về phía tấm gương lớn.
Hạ Tùng bỗng nhiên bị hắn bày thành tư thế này, lần trước được si tè hồi tưởng lại, anh thẹn thùng trên lỗ mũi cũng sụt sịt đầy nước, giãy giụa nói:
"Không muốn... hức ~~ Không nên như vậy."
"Thầy, anh nhìn xem lỗ dâm nhỏ của mình có bao nhiêu đói khát."
Cằm Hoắc Văn Việt đặt trên vai anh, tựa trên vai anh, nhìn giữa hai chân anh trong gương, thấp giọng nói.
Hạ Tùng bị hắn nói giãy giụa cũng ngừng lại, theo bản năng đi nhìn giữa hai chân mình, bỗng chốc thấy huyệt dâm đang run rẩy nhấp nháy phía dưới côn thịt béo mập cứng rắn chịu đựng, âm thần đã hơi mở ra, âm đạo phía dưới như ẩn như hiện, nhìn kỹ còn có thể thấy mị thịt đang ngọ nguậy, bộ dạng đúng là đói khát đến cực điểm. Hạ Tùng xấu hổ muốn quay đầu chỗ khác:
"Không muốn... Không... Văn Việt, không nên làm ở chỗ này."
"Nhất định phải làm ở đây, thầy xem kỹ chút đi, nhìn xem lỗ dâm nhỏ ăn đại kê thế nào."
Hoắc Văn Việt hưng phấn tới cực điểm, dang rộng hai chân thầy ra một chút, để huyệt bào ngư ướt át kia hoàn toàn lộ ra ngoài, nhục nhận to lớn đặt trước cái miệng nhỏ nhắn đói khát, từ từ đưa vào bên trong.
"Không... Không muốn... Ô..."
Hạ Tùng chưa bao giờ có cảm sắp mình sắp hỏng mất như lúc này, trước đây cho dù cùng nam nhân ân ái, bị uy hiếm cũng được, cam tâm tình nguyện cũng được, tuyệt đối sẽ không thấy đê hèn như hình ảnh lúc này, mà bây giờ tất cả mọi thứ rõ ràng bại lộ trước mặt anh, anh biết mình phải nhắm mắt lại hoặc là quay đầu, nhưng thân thể giống như không thèm nghe theo sự điều khiểu của anh vậy, căn bản không thể động đậy, anh oán hận sao mình không cận nặng hơn một chút đi, ở khoảng cách gần như vậy, anh vẫn có thể thấy rõ mọi thứ đang xảy ra trong gương.
Anh, thân là người thầy giáo, lại bị học sinh ôm ở trên tay, áo mặc hoàn chỉnh, nhưng hạ thân trần truồng, mà Hoắc Văn Việt toàn thân mặc chỉnh tề, chỉ có tính khí hạ lưu lộ ra, giờ phút này đại kê đang đi vào trong thịt huyệt anh, đẩy ra âm thần, vạch rộng miệng huyệt anh, một tấc một tác chui vào bên trong.
"Ô... Không..."
Hạ Tùng như muốn chết đi, nhưng thân thể truyền đến khoái cảm cực hạn, giữa lúc nam nhân hung hắng đỉnh đến huyệt tâm, khoái cảm mãnh liệt chiếm giữ toàn thân anh, anh lại không nhịn được chỉ như vậy bắn ra.
"Ô..."
Hạ Tùng trơ mắt nhìn tinh dịch phun ra, ngay cả âu phục mới tinh đều bị bắn tới, thịt huyệt anh hung hăng co rút lại, càng rõ ràng cảm nhận được sự tồn tại của cây đại kê kia.
"Huhu...Làm bẩn âu phục rồi..."
Hoắc Văn Việt nhìn anh chỉ chú ý đến điều này, bật cười rút tính khí ra, lại hung hăng đỉnh vào.
"Thầy không lo lắng đến vấn đề mình bắn sớm, lại lo lắng âu phục thôi sao?"
Hạ Tùng bị hắn chế nhạo xấu hổ không dứt, tùy tiện nói:
"Tôi, tôi mới không bắn sớm..."
"Thật không? Không phải bắn sớm, hẳn nên gọi là bắn chuẩn xác hơn phải không?"
Hoắc Văn Việt cười đắc ý, một bên giễu cợt anh, một bên thành thạo đỉnh lộng lỗ dâm của anh, [...].
Hạ Tùng bị hắn làm, thân thể nghiêng ngả lắc lư, không dám giãy giụa nữa, mà ngoan ngoãn quay lại ôm cổ nam nhân, khoái cảm từng đợt từng đợt tấn công tới như thủy triều vậy, anh nghẹn ngào nói:
"Ừm...a... Vì làm cùng cậu nên mới bắn nhanh như vậy... Ô... "
[...] Lúc hắn nói đến câu cuối cùng, rút đại kê ra, lại hung hăng đỉnh vào bên trong, thành công làm Hạ Tùng kêu dâm một tiếng.
"Không phải đâu a ~~ "
Hạ Tùng rên rỉ, bị nam nhân làm ngay cả câu từ hoàn chỉnh cũng không cách nào nói ra. Anh mê muội nhìn hình ảnh anh người làm tình trong gương, thân thể vì hưng phấn đến max, bên trong thịt huyệt bắn nước nhiều hơn bình thường.
Thể lực Hoắc Văn Việt cường hãn, hoàn toàn có thể dùng tư thế này làm xong một hiệp. Lúc Hoắc Văn Việt bắn vào trong cơ thể anh, Hạ Tùng đã bị thao bắn hai lần, triều thổi một lần, thịt huyệt đều không ngừng co rút, đuôi mắt ửng đỏ, khóe miệng chảy nước miếng, đã hoàn toàn biến thành bộ dạng bị thao phục.
[...] Hòa hợp trong phòng tắm, hai cỗ thể xác đang quấn quít nóng bỏng, Hạ Tùng bị đè trên vách tường hôn, vách tường vốn là lạnh như băng, vì hơi nước tập kích cũng hơi nóng, nước trên thân thể anh còn chưa khô, nước nóng chảy xuống không ngừng bắn trên người anh, mà nam nhân cao lớn như con chó lớn to đùng vậy, liếm hôn da thịt trên người anh, lúc cắn đến cục xương trước cổ họng anh, Hạ Tùng khó chịu ngửa cổ lên, [...].
"Thầy nói sẽ bồi thường cho em, hôm nay em phải đi tiểu trong lỗ nhỏ của thầy."
Hoắc Văn Việt như là đang làm nũng, nâng một chân Hạ Tùng lên, đại kê cứng rắn liếm qua giữa hai chân anh, chỉ là nhẹ nhàng đỉnh một cái, quy đầu to lớn đã khai mở miệng huyệt anh, dễ dàng liền đem mình đưa vào. Bên trong vừa ướt vừa nóng, hơn nữa còn kẹp rất chặt, nhưng Hoắc Văn Việt cố tình nói:
"Hiện tại nơi đây của thầy dễ dàng nuốt đại kê của em vào, có phải lỗ nhỏ đều bị em thao lỏng rồi?"
Hạ Tùng bị hắn trêu đùa cực kỳ xấu hổ, vừa lo lắng hắn thực sự muốn đi tiểu trong thịt huyệt mình, tiểu huyệt cũng hút rất chặt, ngay cả gân xanh nam nhân nhảy lên cũng có thể cảm nhận được, nghe Hoắc Văn Việt nói anh lỏng, theo bản năng kẹp chặt tiểu huyệt hơn một chút, trên mặt lộ ra luống cuống:
"Không có nha ~~~"
Hoắc Văn Việt bị anh kẹp rên lên một tiếng, không nhịn được mạnh mẽ rút ra cắm vào, nhục nhận to lớn xuyên vào trong âm đạo, tức giận nói:
"Thầy còn cố tình kẹp chặt như vậy, nghĩ muốn em bắn ra sao? Có phải thầy rất muốn ăn tinh dịch của em?"
" Không có... A ~ Ui... Chậm chút!"
Hạ Tùng bị hắn làm sau lưng cũng bị đè trên vách tường, thân thể rung động, một chân bị nhấc lên vô cùng khổ sở. Hoắc Văn Việt dứt khoát bế anh lên, vóc dáng hai người khác biệt khá lớn, Hoắc Văn Việt làm ra động tác này không hề thấy vất vẻ khổ cực, ngược lại phong thái ung dung tự nhiên, hắn cường thế đâm vào trong thịt huyệt Hạ Tùng, đem mình chôn sâu vào trong cơ thể anh.
Rõ ràng làm nhiều lần như vậy, không biết tại sao Hoắc Văn Việt ăn mãi không chán, [...] hắn giống như thực tủy tri vị vậy, càng ngày càng muốn xâm chiếm người này nhiều hơn, muốn đem lỗ nhỏ của anh bị thao thành hình dáng của riêng mình, muốn tiến vào sâu bên trong anh, thao anh đến nước mắt nước miếng đều chảy ra. [...] Cũng không cảm thấy điều này có cái gì không tốt, cho nên hoàn toàn không quan tâm đến những thứ khác, chỉ hung hăng thao người dưới thân này.
[...] Hoắc Văn Việt cơ hồ bắn tinh không được mấy phút xong lại cứng lên, hắn căn bản không kịp dời đi nơi khác, kéo Hạ Tùng từ dưới háng lên, đem anh áp đến trên bàn học của mình bắt đầu thao anh, vừa đâm sâu tính khí vào trong vừa nói:
"Thầy ơi, nếu ngày mai chủ nhiệm lớp hỏi em tại sao chưa hoàn thành xong bài tập, em nên trả lời thế nào đây ạ?"
"Thầy không biết... A... Nhẹ chút... Quá sâu..."
Hai chân Hạ Tùng quỳ xuống trên bàn học của nam nhân, đối phương từ phía sau tiến sâu vào trong anh, hình như là cố tình, mỗi lần tính khí rút ra cắm vào sẽ hung hăng mài anh một lúc, mà anh cả người run rẩy, côn thịt cũng giơ cao, hoàn toàn là một bộ dáng bị nam nhân chinh phục.
Hạ Tùng rên rỉ, sướng đến mức mặt đỏ bừng lên, [...].
Hạ Tùng cảm nhận được Hoắc Văn Việt hô hấp nóng bỏng phun bên tai mình, anh nghiêng đầu, mắt cùng Hoắc Văn Việt chỉ thoáng giao nhau, bốn mảnh môi lập tức không nhịn được dính lại ngậm lấy nhau, giữa ban đêm yên tĩnh mạnh mẽ dây dưa hôn môi. Hạ Tùng bị Hoắc Văn Việt hôn nhiều, dần dần cũng thích tiếp nhận cảm giác hôn cùng hắn, cảm xúc hai cây đầu lưỡi thân mật quấn quít chơi đùa đủ để làm người hưng phấn, toàn thân dâng lên khoái cảm tê dại. Anh bị hôn sâu, từ từ thở gấp, giống như sắp không thở được, trong mắt bắt đầu mang hơi nước.
" Đi tắm trước... "
Hoắc Văn Việt thật vất vả mới để mình buông thả môi anh ra, không kịp đợi muốn hưởng dụng món ngon ngọt ngào trước mặt này, hắn trực tiếp ôm Hạ Tùng đi vào phòng tắm.
[...] Hoắc Văn Việt cởi áo khoác cùng áo lông cừu trên người Hạ Tùng xuống, sau đó ôm anh còn mặc áo sơ mi cùng quần lót trực tiếp ngâm vào trong bồn tắm.
"A.! Không muốn...."
Hạ Tùng sợ hết hồn, bồn tắm này giống một hồ bơi nho nhỏ, đủ chứa hai người, anh trực tiếp bị ôm xuống, áo sơ mi liền ướt đẫm, toàn bộ áo sơ mi mong mỏng dán trên da thịt của anh, làm lộ hoàn toàn cơ thể anh ra.
"Thầy ướt người thật quyến rũ."
Hoắc Văn Việt vui thích cười lên, hắn không cởi sạch Hạ Tùng, nhưng bản thân mình cởi không còn một mảnh vải che thân, nhục nhận to lớn đã ở trạng thái bán cương, mà mông Hạ Tùng vừa vặn đè trên nhục nhận mình.
Hạ Tùng đỏ mặt, muốn cởi áo sơ mi của mình ra, nhưng Hoắc Văn Việt bắt được cổ tay anh, lại gần hôn môi anh. Bốn mảnh môi dính sát một chỗ, thân thiết quấn quít lấy nhau, giống như vốn nên duy trì trạng thái này vậy, đầu lưỡi cuốn lấy đầu lưỡi, thưởng thức nước miếng đối phương. Bàn tay Hoắc Văn Việt đã sớm không an phân trượt trên mông Hạ Tùng, xoa nắn thịt non phía trên. Hắn hôn môi thầy, bàn tay bọc lại mảnh thịt non kia, năm ngón tay như là có thể lún sâu vào bên trong, hắn thấp giọng nói:
"Mông thầy càng ngày càng cong."
Hắn lè lưỡi liếm môi Hạ Tùng một cái, trong mắt tỏa ra nụ cười: "Có phải bị em thao không, nên mới vểnh lên thế này?"
[...] Anh thở dốc một tiếng, đuôi mắt đã bắt đầu đỏ, nước mắt cũng tràn ra.
"Mới không phải... Ô..."
Nam nhân sát lại, hai tay xoa lên mông anh, toàn thân anh nho nhỏ, chỉ có trên mông là nhiều thịt hơn chút, bình thường mặc quần tây rộng rãi không thể nhìn thấy được, lần trước Hoắc Văn Việt mua quần bò cho anh, chờ sau khi anh mặc vào, nhìn cái mông vểnh kia, dưới háng gần như lập tức cứng rắn ngay. Mông Hạ Tùng hình dáng vô cùng đẹp, lúc từ phía sau, còn có thể thấy nốt ruồi đen quyến rũ lay động trên bờ mông, thật sự cám dỗ người ta không chịu được.
Hoắc Văn Việt nâng mông anh lên, cố tình lắc lư mấy cái, mông Hạ Tùng lập tức nhảy lên một trận sóng thịt tao lãng, Hoắc Văn Việt chỉ tiếc Hạ Tùng không nhìn tới được, hắn thấp giọng nói:
"Mông thầy to thật, cũng nhiều thịt, còn có động nhỏ ở giữa này cũng rất mê người."
Hắn đưa một ngón tay ra ma sát khe hở giữa mông anh, cảm giác bị xương thô chậm rãi ma sát làm Hạ Tùng không nhịn được rên rỉ, hận không thể làm động tác nam nhân mạnh hơn chút.
[...] Tay của nam nhân đã cắm vào trong động, cướp đi toàn bộ suy nghĩ của anh. Ngón tay kia đè áp ma sát vách tường, xấu xa tấn công vào tuyến tiền liệt, côn thịt Hạ Tùng gần như cứng rắn trong nháy mắt, bị tầng vải của quần lót siết chặt, hình dáng quy đầu cũng nhìn thấy rõ ràng.
Hoắc Văn Việt như phải làm anh bắn, một tay cầm côn thịt trước mặt, ngoài ra hai tay khác cắm vào hậu huyệt ma sát, thỉnh thoảng có nước nóng xuyên vào. Hạ Tùng giùng giằng né tránh, nhỏ giọng nói:
"Dùng phía trước, hôm nay chưa súc ruột."
Trong quán rượu đương nhiên không chuẩn bị sẵn dụng cụ súc ruột, Hoắc Văn Việt liếm liếm môi anh, cố tình xuyên tác lời nói của anh, hắn khẽ cười nói:
"Hóa ra so với tiểu hoa cúc, thầy thích em thao nụ hoa nhỏ hơn sao?"
Hạ Tùng vì nam nhân nghiêm túc dùng mấy từ ngữ hạ lưu dâm tục này mà cảm thấy xấu hổ, mặt anh đỏ bừng, gần như buông thả đưa tay ôm cổ nam nhân, chủ động hôn môi hắn.
Quả nhiên động tác của người này làm Hoắc Văn Việt hưng phấn, ngón tay rút khỏi hậu huyệt anh, từ cạnh quần lót chen hai ngón tay vào sờ lỗ nhỏ của anh. Huyệt bào ngư phồng phồng như đã chuẩn bị xong được hắn yêu thương, miệng huyệt chảy nước nóng dính sệt, ngón tay tùy tiện đẩy miệng huyệt ra, lúc cắm vào, Hạ Tùng cũng từ trong cổ họng phát ra một tiếng kêu dâm quyến rũ.
Hoắc Văn Việt nghe thấy anh rên, gần như không nhịn được, lật người Hạ Tùng lại, để anh quỳ rạp trong bồn tắm, nhổng mông thật cao lên, sau đó ở tư thế này, dùng ngón tay mở quần lót anh ra một ít, từ bên cạnh lập tức đặt đại kê mình đỉnh vào.
"A..."
Đối mặt với sự thật quần lót còn chưa được cởi xuống, Hạ Tùng vẫn không có cách nào hoàn toàn thản nhiên mà chống đỡ, anh đỏ mặt cắn môi, trong mắt tràn ngập đầy hơi nước, trong phòng tắm cũng tràn ngập hơi nước nóng bốc lên, anh thở hổn hẻn, cảm nhận tính khí nam nhân một tấc một tấc đỉnh vào, anh đã hoàn toàn quen thuộc với cây tính khí thô to dữ tợn kia, kể cả mỗi một sợi gân xanh phía trên cũng có thể miêu tả chính xác được, thịt non bên trong anh cũng liếm mút tính khí nam nhân thật chặt, khát vọng đại kê tiến vào sâu hơn nữa.
"Ô... Lên đỉnh..."
Hoắc Văn Việt nắm thắt lưng anh, nhìn thịt huyệt huyệt bị mình đẩy ra, đại kê hưng phấn nổi điên lên đỉnh vào bên trong.
"Còn chưa đến đây, thầy, tử cung của thầy còn chưa bị em thao mở nha."
"A..."
Tử cung Hạ Tùng phát triển ở sâu bên trong, nếu như không phải là tính khí nam nhân đủ to đủ dài, tuyệt đối không chọc được đến nơi đó. Hạ Tùng cũng đang mong đợi được nam nhân bẹp bẹp đâm xuyên tử cung cho anh khoái cảm, anh nức nở, hai chân quỳ trong bồn tắm, nửa người chìm vào trong nước, nửa người bị nam nhân thao không ngừng lắc lắc, tiếp nhận nam nhân thao mình.
"Chậm chút... A..."
"Thầy thích nhanh hơn phải không? Lỗ nhỏ hút chặt thế này."
Hoắc Văn Việt say mê nhìn mị thịt ướt át xinh đẹp bao kín dương vật mình, mỗi một lần rút ra cắm vào, dâm thịt bên trong bị căng thành một vòng tròn hút chặt dương vật hắn, như muốn đem đại kê vặn chặt vào bên trong vậy, làm hắn sướng muốn chết. Quy đầu hắn như cây nấm hung hăng đâm vào trong huyệt tâm Hạ Tùng, quần lót thuần trắng của thầy đã sớm bị nước dâm thấm ướt biến thành màu trong suốt, ở đáy quần còn vặn thành một sợi dây nhỏ, hoàn toàn siết chặt qua một bên, chỉ lộ ra huyệt bào ngư mặc ai đó làm việc.
Rõ ràng chỉ là tình dục mà thôi, phần trên của thầy hoàn toàn bị ướt cùng đường cong thân thể tuyệt đẹp, đủ làm Hoắc Văn Việt cảm thấy hưng phấn, nhưng hắn thấy vẫn còn chưa đủ, không nhìn được mặt thầy, chỉ thao anh thế này, giống như bị thiếu một thứ gì đó. Hoắc Văn Việt không kiềm chế được, rút nhục nhận to dài ra, nhìn thịt huyệt bị mình thao thành một cái động có cái hang tròn tròn, thấp giọng nói:
"Thầy, quay đầu lại."
"A...a..."
Hạ Tùng sớm bị nam nhân làm đến thần trí không rõ, nghe được lời Hoắc Văn Việt, anh cố gắng quay đầu.
Gương mặt đỏ ửng, sương mù cùng mới ánh mắt, còn lông mi run rẩy, cùng với cánh môi đỏ tươi khẽ mở, hoàn toàn là một bộ câu dẫn người. [...] Hắn chỉ cần nhìn gương mặt này mà thôi, đại kê dưới gần đã căng đau, gân xanh phía trên lộ ra, Hoắc Văn Việt không nhịn được, càng dùng sức bóp eo thon của Hạ Tùng, đại kê dưới quần hung hăng thao vào trong huyệt dâm ướt mềm kia.
"A...A...."
Hạ Tùng mê màng kêu dâm, thanh âm vang vọng trong phòng tắm, [...] trong đầu trống rỗng, cả người đều bị khoái cảm tình dục lấp đầy. Thoái mái đến mức cao nhất, Hoắc Văn Việt hôn lên môi anh, tư thế hai người không được tự nhiên hôn nhau, nhưng vẫn cảm thấy đặc biệt thích thú, giữa lúc môi lưỡi quấn quít, gần như là đồng thời bắn ra.
Thời tiết bên ngoài giá lạnh, gió bắc gào thét, nhưng trong đây ấm áp thoải mái. Hạ Tùng bị đè trước cửa sổ sát đất, nam nhân từ phía sau lưng kịch liệt đâm anh, hai người như hai con thú động dục dâm loạn giao hợp không biết mệt mỏi, một bên làm tình, một bên hôn môi.
Ở nơi này, cũng không phải là hoàn toàn không có người thấy được, nhưng Hạ Tùng không hề lo lắng, anh có cảm giác giống như nghĩ đến việc bị người nhìn thấy cũng không sao. Toàn thân anh trần truồng, chủ động mở huyệt nghênh đón nam nhân thao nát, ở chỗ cao như vậy, nhưng ở trong một cuộc sống tuyệt vời, cùng Hoắc Văn Việt liều chết triền miên, cả hai cùng phát tiết dục vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro