Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lời tâm sự của một người thầm yêu


#20/10/2018

"Yêu đơn phương là thế nào nhỉ. Đơn giản lắm nó là thanh xuân ngày trung học của tôi.

Anh đã từng yêu thầm, yêu đến si mê sâu sắc. Mỗi chiều ngược nắng luôn đi sau người, giữ một khoảng cách vừa đủ để ngắm nhìn người, để con tim lỗi nhịp mỗi lần bắt gặp nụ cười ấy, nhưng cũng là khoảng cách vừa đủ để chạy trốn... Người không phải cô gái đầu tiên khiến anh rung động, nhưng là người đầu tiên khiến anh hiểu được thế nào là thương một người đâu cần những lí do, bỏ qua những đong đếm nhận cho vụ vặn. Anh cho rằng như vậy mới thật sự là tình đầu. Khoảng thời gian hạnh phúc đó, anh gọi tắt là Người. Người biết không, người không cười, làm sao trời hửng nắng ?!

Anh đã từng yêu đơn phương. Vào giây phút nào đó, anh gom tất thảy can đảm và yêu thương để nói anh thương người đến nhường nào. Anh đã tự nhủ bản thân đừng hi vọng xa vời, đừng trông mong một điều gì hơn nữa. Vậy mà... nói không hi vọng là anh nói dối. Người đem tình yêu thầm lặng của anh biến thành tình yêu đơn phương.
Anh cứ thế yêu thương người mặc bao lời can ngăn, trách móc. Anh tự mình nuôi dưỡng thứ tình cảm người chưa bao giờ trân trọng qua bốn mùa lặng thinh. Anh luôn tự hỏi, người không yêu anh, tại sao không để anh đi?

Tại sao khi anh luôn đứng sau lưng đợi người quay lại, người lại không nhận ra?
Tại sao khi anh gạt bỏ bao nhiêu tự trọng để cố chấp yêu người, người lại không trân trọng?
Tại sao khi anh can đảm bước gần người hơn, người luôn trốn tránh?
Tại sao khi anh muốn cố gắng, cho anh, cho người, cho chúng ta một cơ hội, người lại không cùng anh cố gắng?
Tại sao khi anh tự nhủ bản thân nhất định phải từ bỏ, người lại ban phát cho anh chút quan tâm ít ỏi để anh tự hi vọng rồi tuyệt vọng?
Tại sao vậy? Tại sao cứ dày vò anh như vậy?

Có thể anh là người người muốn yêu cũng không yêu được. Anh cũng tự nói với mình rằng, không yêu anh không phải lỗi của người. Chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu, chỉ đơn giản là người không thuộc về anh, thế thôi.
Người biết yêu đơn phương một người đau đớn thế nào không?
Anh mệt mỏi lắm, người ạ! Anh không rõ bản thân đang cố gắng cho thứ gì nữa. Biết rõ người không thuộc về anh, biết rõ dù có làm gì cũng không thế khiến trái tim người rung động, biết rõ bản thân nên buông bỏ đi thôi.

Nhưng...

Anh muốn từ bỏ nhưng anh không nỡ để người lại một mình, dù người chưa bao giờ cần đến sự hiện diện của anh. Anh sợ khi người tổn thương, sẽ không có ai đó vỗ về, anh sợ cuối đường không có ai sẵn sàng đợi người... Anh sợ mọi thứ sẽ đè nặng lên đôi vai hao gầy của người con gái anh yêu.
Rồi sẽ đến một ngày anh đi qua người mà không còn vướng bận gì nữa. Anh hứa đấy! Chỉ là đôi khi anh vẫn đau lòng khi nghĩ về cuộc sống sau này không còn sự hiện diện của người nữa. Những con đường, góc phố, hàng cây... tất cả đều khiến anh nhớ đến người, nhớ da diết. Anh thật sự đã muốn ở bên người cả đời, muốn là người nắm tay người đi qua những hanh hao mỏi mệt, muốn chia sớt nặng nhọc trên vai người gánh vác.
Nhưng anh hiểu rồi, người vĩnh viễn không cần đến anh. Nếu người yêu anh, ngay từ đầu đã không để anh phải chịu đựng nhiều đến thế.

Người biết không, yêu đơn phương một người là loại tình cảm đẹp lắm, nhưng cũng đau đớn lắm.
Ngay từ đầu anh đã thua, thua toàn diện, anh rung động trước nghĩa là anh thua rồi. Người ạ, anh phải từ bỏ người rồi, phải không?

Nhưng để từ bỏ một người đã từng nằm gọn trong một góc nhỏ của trái tim thật sự khó người ạ! Có người thì thầm nói với anh rằng "thời gian sẽ là liều thuốc giúp anh quên người đi từng chút, từng chút...." . Nhưng sao anh lại cảm thấy thời gian cứ đi qua trong im nặng,thì cái sự nhớ nhung vô hình ấy lại mỗi ngày,mỗi ngày dâng lên. Anh cứ ấp ủ và nuôi trong mình những hi vọng thật nhiều rồi đến một ngày một ngày nào đấy. Ngày mà anh đủ tự tin, ngày mà anh đã có mọi thứ, mục tiêu đặt ra để xứng đáng đến gần người hơn chút nữa. Nhưng đoạn đường để đi đến ngày ấy gập gềnh khó khăn lắm người biết không?

Anh chính là để tình cảm ở trong lòng, không bày tỏ cũng không thể hiện. Lúc đầu chính là anh thích người, quan tâm người khiến người cảm thấy anh vô cùng phiền phức. . Rồi hôm trước anh và người lại cùng cười rạng rỡ, chắc đó là nụ cười mãi mãi sau này anh cũng không thể quên được. Lúc đó thực sự anh nhận ra anh vẫn thích người rất nhiều, thực sự rất nhiều. Anh của hiện tại không đủ can đảm không đủ tự tin để theo đuổi người. Nhưng nếu sau này khi anh trở nên nổi bật hơn, tự tin hơn, nếu người của lúc đó cũng vẫn còn độc thân, nếu anh của lúc đó vẫn chưa yêu một ai đó sâu đậm, anh chắc chắn sẽ theo đuổi người, anh lúc đó chắc chắn sẽ tỏ tình với người(Nhưng anh thì có thể thích ai được chứ trong khi người cứ ở mãi trong tâm trí anh. Anh thuộc kiểu người rất khó yêu một ai đó nhưng một khi đã yêu thì mãi mãi không quên).Anh của hiện tại không đẹp trai không giỏi không có một chút gì nổi trội, trong khi người của hiện tại vô cùng tuyệt vời, anh thực sự tự ti về bản thân mình. Nếu tương lai không xa mọi thứ tốt đẹp như anh dự định, lúc đó liệu người có quên mất anh rồi không?"

P/s của 1 đàn anh khóa trên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #whale