Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nhàn Thê Tà Phu - Mặc Phong

1, "Chúng tôi là thay giáo chủ đến để cầu hôn Mộ Dung tiểu thư."
    "Đã nhìn ra... Thực xin lỗi, trưởng nữ của Mộ Dung gia không gả ra ngoài..."
Nam hộ pháp: "Vậy...ngài ấy gả cho tiểu thư được không?"
    "Giáo chủ quý giáo có vấn đề gì sao?  Đứt tay, hay cụt chân?"
Tây hộ pháp: "Ta nghĩ...đại khái là thiếu não đi."
Bắc hộ pháp: "Rõ ràng là tâm tàn...Bộ dạng của giáo chủ chúng tôi tuy rằng tuấn tú lịch sự, nhưng lại quá mức nham hiểm, nhân cách vặn vẹo, hỉ nộ vô thường, tà ma ngoại đạo điển hình. Người như vậy, nguyện ý ở rể cho tiểu thư cũng không kỳ quái."

    "Đúng vậy, thực bình thường."  Đông hộ pháp vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu.                                             
    "Các ngươi xác định hắn nguyện ý ở rể?"

      "Xác định!" Bốn người trăm miệng một lời, vẻ mặt lại giống như đang vui sướng khi người gặp họa.
      "Xem ra giáo chủ quý giáo làm người không phải thất bại bình thường!"
      "Phu nhân cao kiến."
      "Vẫn chưa cưới hỏi, các ngươi kêu ta Mộ Dung tiểu thư là được rồi."
      "Kêu sớm hay kêu muộn đều giống nhau, người trong ma giáo chúng ta không có quy củ nhiều như vậy."
      "Cũng được. Nhưng mà ta có tang trong người, ba năm sau mới có thể thành thân... Hoàng kim không phải sính lễ sao?"
      "Vốn thế, nhưng nếu giáo chủ muốn 'gả' cho phu nhân, nên đổi thành của hồi môn. Nga đúng rồi, phu nhân nhớ mang theo sính lễ cùng bà mối lên Hắc Phong Sơn để cầu hôn."
      "..."
      "Phu nhân không cần khó xử, giáo chủ chúng ta giá thật sự rẻ, ngài cứ căn theo giá kí của thịt heo thị trường là được."
      "...Ta không biết hắn bao nhiêu cân."
      "Đại khái thêm phỏng chừng, một trăm ba mươi cân đi."
      "Nghe nói gần đây thịt heo rất quý."
      "Ta đây trở về khuyên giáo chủ giảm béo."
      "..."

2,   "Tiểu thư, người thật sự phải gả cho giáo chủ ma giáo kia sao?"
      "Là cưới."
      "Nhưng đối phương là giáo chủ ma giáo... không phải người tốt."
      "Ừ, nhanh chóng thành hôn mới được."
      "Tiểu thư, cô gia tương lai là giáo chủ ma giáo!"
      "Vậy thì sao? Phượng Hồng Phi là thiếu trang chủ của Danh Kiếm Sơn Trang."
      "Ý của tiểu thư là, bên trong ma giáo không nhất định là ma, trong chính phái cũng không nhất định là người?"
      "Ừ."

3,   "Một ngày kia nếu thay đổi chủ ý, cửa lớn Đông cung vĩnh viễn rộng mở cho muội."
      "Cửa sau đâu?"
      "...Không có cửa sau."
      "Từ đây về sau muội không đến Đông cung."
      "..."

4, "Mộ Dung thế gia khất nợ tiền công, thiên lý không tha, nhân thần cộng phẫn..."
    "Khẩu hiệu này khôn có tác dụng, các ngươi về trước, nghĩ được khẩu hiệu mới có tác dụng rồi hãy đến."

5, "Các ngươi là..."
    "Của hồi môn."
    "Của hồi môn này...không khỏi cũng quá...kì quái một chút."
    "Giáo chủ nói, ma giáo ta thành thân, không thể tùy tiện, nhất định phải mười dặm hồng trang."
    "Kì thật...ta càng muốn thực kim bạc trắng hơn..."
    "Từ nơi này, vòng phố đến cửa thành, một thước một người, dùng người nhất vạn, vừa vặn mười dặm...Những người này đều là cao thủ nhất nhì của ma giáo cùng tôi, giá trị con người đâu chỉ trăm ngàn!... Đúng vậy, bọn họ có thể giúp phu nhân kiếm đồng tiền lớn."
    "Ngươi nói giá trị con người bọn họ giá trị hơn trăm ngàn, là chỉ hoàng kim hay là bạc trắng?"
    "..."
    "Chẳng lẽ là đồng tiền?"
    "..."
    "Quản gia, Kim Lăng làm sao có bọn buôn người?"
    "Chuyện này..."
    "Có thể đưa đến kinh thành đi bán, nơi đó nhu cầu rất lớn."
    "Phải vậy không? Kinh thành làm sao có thể mua hết bọn họ một lần được! Bán từng nhóm, rất phiền toái."
    Khóe miệng Hoa Lăng Thiên khẽ cong, trên mặt lộ ra một nụ cười đặc biệt quỷ dị: "Hoàng cung."

6, "Tiểu thư, mau nghĩ biện pháp nha, không thể để cho bọn họ đánh nhau ở trong này."
    "Giết người thỉnh xuất môn rẽ phải, ngoài thành phía tây bắc có một bãi tha ma."

7, "Ta không dự đoán được giáo chủ hôm nay sẽ đến." 
    "Lại nói, giáo chủ không muốn đến thiếu lâm tự tham gia đại hội võ lâm mười lăm tháng tám sao? Sao lại có thể đến Kim Lăng? Một chút cũng không thuận đường a!"
    "Đại hội võ lâm có thể có quan trọng hơn phu nhân sao?"
    "Nói cũng đúng. Hôm nay, nếu không phải giáo chủ đột nhiên xuất hiện, thanh cái gì mai trúc cái gì mã kia, không biết sẽ gây rối thành cái dạng gì!"
    "Hừ, dám có ý đồ với phu nhân, xem ta sớm hay muộn gì cũng phải thiến hắn!"
    "Đúng, thiến hắn, thiến cả nhà hắn." (Người ta là thái tử đó mấy anh -.-)

8, "Tiểu thư, ta phát hiện một vấn đề."
    "Nói."
    "Người càng ngày càng chó cậy gần nhà rồi!"
    "Là người mượn thế chó để đánh!"
    "Người...mắng cô gia là chó."
    "Chẳng lẽ muốn ta mắng chính mình?"
    "...Thân phận cô gia dùng tốt thật..."
    "Chút tác dụng ấy cũng không có, vậy lấy hắn làm chi?"
    "...Chẳng lẽ người lúc trước đồng ý gả...cưới cô gia, là vì hắn hữu dụng?"
    "Không phải.... Là nhìn trúng đống vàng của hắn!"
    "...Tiểu thư, người quá tục."
    "Ừ, ta là phàm phu tục tử."
    "..."

9, "Bốn người các ngươi, làm kiệu phu cho ta."
   Bốn người bi ai ba giây
    "Giáo chủ, mướn kiệu phu, cũng đâu tốn bao nhiêu tiền."
    "Đúng vậy, cùng lắm thì chúng ta thay người xuất tiền túi."
   "Cỗ kiệu do chúng ta mua."
    "Kiệu phu cũng do chúng ta làm."
    "Tiểu Bắc!" Ba đạo tầm mắt giống như muốn giết người cùng nhau bắn về phía Bắc hộ pháp. Bắc hộ pháp vẻ mặt vô tội kiêm vô thố :"Nói sai, nói sai". Thật tình nói sai.
Sở Trường Ca cười tủm tỉm vỗ vỗ vai hắn, lời nói thấm thía:"Tốt lắm, Bắc hộ pháp có thể có giác ngộ này, bản giáo chủ cảm tấy vui mừng sâu sắc... Ba người các ngươi, nên học tập nhiều hơn."
   Muốn giết người, phi thường muốn giết người...

10, "Em nói triều đình muốn hạ lệnh truy nã Sở Trường Ca?"
       "Đúng vậy, em còn lén lấy về nè, đầu của cô gia hiện tại thật đáng giá."
       "Đầu người ba vạn lượng, nếu có hình ảnh...ít nhật cũng có thể trị giá ba mươi lượng...Đem bức họa ta vẽ vừa rồi đưa đến nha môn, đổi lấy vàng về mua thức ăn vặt."
       "Hả? Đưa nha môn???"
       "Ừ, hình trên bức lệnh truy nã quá xấu, một chút cũng không giống hắn."
       "Tiểu thư, tuy người nọ bị họa cái mũi không giống cái mui, ánh mắt không giống ánh mắt, nhưng thiên chân vạn xác là cô gia a, người làm sao có thể...làm sao có thể nối giáo cho giặc chứ!"
        "Giúp triều đình tróc nã khâm phạm, sao có thể là nối giáo cho giặc chứ!"
        "Tiểu thư, người đã nói xuất giá phải theo chồng!"
        "Ừ." Mộ Dung Vân Thư nhẹ nhàng gật đầu, lại đem lệnh truy nã cầm tay lên cẩn thận nhìn vài lần, nói :"Hắn cũng nhất định đối với bức họa này thực không hài lòng."
        "..."

11, "Vậy ngươi đốt rừng đào của ta làm cái gì!" Phượng Thành gầm nhẹ
      Sở Trường Ca khẽ cười một tiếng, nói:"Chuyện phu nhân ta muốn làm nhưng chưa hoàn thành, phận làm phu quân nên giúp nàng đạt được ước vọng."
      "Phu nhân? Cô nương là phu nhân của hắn?"
      "Không phải." Mộ Dung Vân Thư lạnh nhạt phủ định
      "Chúng ta đã đính thân rồi."
      "Đính thân rồi vẫn có thể hủy."
      "Hiện tại toàn người trong thiên hạ đều biết rằng nàng cùng Sở Trường Ca ta có hôn ước, ngoài ta ra, còn ai dám cưới nàng?"
      "Ta có thể bầu bạn với gió trăng."
      "Không thể tưởng tượng được phu nhân đã sớm hạ quyết tâm không phải ta không lấy chồng, vi phu thật cao hứng."
      "..."Lời của trẻ con không tính, nàng là người trưởng thành, không thể cùng trẻ vị thành niên so đo.

12, "Nếu kiếp sau ta thực sự làm khất cái, phu nhân có cứu tế ta không?"
      "Ngươi không phải nói khẳng định mình kiếp sau vẫn là giáo chủ ma giáo sao?"
      "Ta nghĩ một chút, vẫn là không được...Ngôi vị giáo chủ ma giáo chúng ta là cha truyền con, con truyền cháu...ta hiện tại là giáo chủ kiếp sau nếu còn là giáo chủ thì ta đây chẳng phải sẽ làm tôn tử con cháu của ta sao?"
      "Làm tôn tử con cháu của ngươi có gì không tốt sao?" 
      "Đương nhiên không tốt."
      "Có cái gì không tốt?"
      "Cái gì cũng không tốt, đem con cháu mình kêu bằng tổ tông, chuyện này có cái gì tốt."

13, "Bái thiên địa, cũng không phải không thú vị!"
       "Không nghĩ tới phu nhân lại có tâm linh tương thông cùng vi phu như vậy. Đã thế, không bằng...thừa dịp hiện tại náo nhiệt, mình cùng bái thiên địa đi thôi."
       "..."
       "Phu nhân không nói lời nào, vi phu đã có thể xem như nàng chấp nhận."
       "Sở giáo chủ phong hoa tuyệt đại, lo gì không ai thèm lấy? Cần gì phải oán hận, vội gả như thế."
       "..."

14, "Chúc mừng, vẫn chưa chết!"
       "Sao ta lại có cảm giác giọng điệu của nàng nghe càng giống như 'thật tiếc hắn chưa chết' vậy?"
       "Lần này không chết còn có lần sau, có cái gì để tiếc nuối?"
       ".....Nàng vào bằng cách nào?"
       "Đi tới, ngươi thì sao?"
       "Rơi tới"
       "Phốc ----"
       "Thật cao hứng được giúp cho nàng, phu nhân."
       "Ngươi không phải là lên đỉnh núi sao? Làm sao lại rớt xuống?"
       "Trên núi rất trơn."
       "Trơn bao nhiêu?"
       "Trơn rất nhiều, rất nhiều."
       "Rất nhiều, rất nhiều là bao nhiêu?"
       "Nàng không cảm thấy mỏi miệng sao?"
       "Không cảm thấy."
       "....Đỉnh núi có sói, nhưng mà bây giờ đã bị ta đánh chết."
       "Nói cách khác, ngươi thiếu chút nữa cùng sói đồng quy vu tận?"
       "...Không cần đem ta cùng sói đánh đồng."
       "Được...Sói thiếu chút nữa cùng ngươi đồng quy vu tận."
       "...."

15, "Ngươi ăn đầu gà hay là đuôi gà?"
       "Ta chọn đùi gà"
       "Không có trong hạng mục lựa chọn này."
       "Con gà này là ta bắt."
       "Đúng vậy, cho nên ngươi  có thể ăn đầu gà hoặc đuôi gà."
       "Ta muốn ăn đùi gà."
       "Được, đầu gà cùng đuôi gà tất cả đều cho ngươi."
       "Phu nhân từ lúc nào bắt đầu nghe không hiểu tiếng người rồi hả?"
       "Đó không phải là sở trường của Sở giáo chủ sao?"
       "..."

16,  "Ngày mai ta không muốn thấy các ngươi mặc nam trang nữa."
        "Giáo chủ, hiện tại quốc thái dân an, mưa thuận gió hòa, bọn ta giả gái, rất mất thể thống."
        "Thể thống là vật gì?"
        "..."

17, "Vân Thư..."
       "Ừ..."
       "Ta có nàng là đủ rồi."

18, "Gả cho ta đi, hoặc là đi theo ta..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro