Trọn đời trọn kiếp - Mặc Bảo Phi Bảo
Nhân vật chính: Trình Mục Dương, Nam Bắc
1."Tại Bỉ, chúng ta từng ngủ trên cùng một chiếc xe. Khi nãy trên đường cô cũng ngủ bên cạnh tôi. Nếu đã như vậy, cô cảm thấy chúng ta có thể ngủ cùng ở gian phòng này hay không? "
- Được rồi. Trí nhớ cũng thật tốt.
- Bắc Bắc, trí nhớ của tôi rất tốt , nơi này, luôn nhớ rất rõ về cô."
2." Trước đây, những người già trong gia tộc thường nói rằng anh có duyên với Phật, nên giảng giải một chút về chuyện Phật Tổ cho anh nghe. Khi đó anh không tin lắm, nhưng nhớ rất rõ một chuyện: Con người nếu muốn thành Phật, cần phải trải qua một trăm lẻ tám kiếp nạn. Cả cuộc đời này của anh không thể hướng thiện. Chỉ mình em đối với Trình Mục Dương mà nói, đã là một trăm lẻ tám kiếp."
3." Người có thể sống một trăm năm, nhưng có bao nhiêu giây phút là mộng đẹp. Mà, nếu chỉ là một giấc mộng đẹp ngắn ngủi, hà tất gì phải tham lam?"
4." Cô từng hỏi tôi, tôi rốt cuộc có thích phụ nữ không, nhớ rõ chứ? Bây giờ tôi sẽ nói với cô sự thật. Tôi, Trình Mục Dương trước mười bốn tuổi tin Phật, sau mười bốn tuổi, đức tin của tôi chỉ có cô ấy."
5." Anh, nếu có người lấy em uy hiếp anh, muốn bắt anh, anh sẽ làm thế nào?
- Dùng anh đổi em.
- Nếu sau khi anh đến, bọn họ giết anh trước, sau đó giết em thì sao? Có phải rất ngu xuẩn hay không?
- Việc này không quan trọng. Việc anh không thể chịu đựng được là, anh còn sống, nhưng em đã chết."
6." Tình yêu này, mặc kệ là ai sa chân vào trước, đều đã định là một đời một kiếp."
7." Hắn nói: Bắc Bắc, trí nhớ của anh rất tốt, nơi này vẫn nhớ về em."
Hắn nói: Chuyện này chấm dứt, cùng anh đến Moscow, được không?
Hắn nói: Anh rất ít khi nổ súng, vừa rồi chỉ là sợ em gặp nguy hiểm.
Hắn nói: Em đối với anh mà nói, cho tới bây giờ đều không liên quan đến Uyển Đinh. Anh chỉ biết người thiếu nợ anh vừa rồi là Nam Bắc.
Hắn nói: Anh vốn có thể làm người tốt, đáng tiếc, người dụ hoặc anh lại là em."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro